Oanh!
Đan đỉnh phượng hoàng từ trên không trung nện xuống làm cả ngọn núi chấn động vài cái, chỉ trong nháy mắt này, rồng bay hai cánh đang xoay quanh Mộ Như Nguyệt trực tiếp bị đập bẹp thành bánh nhân thịt...
Con ngươi Mai Nhạn co rụt lại, nhìn chằm chằm đan đỉnh phượng hoàng, đáy mắt xẹt qua một tia sáng...
Nha đầu này đúng là thiên tài hiếm có, nếu có thể thu dùng nhất định sẽ gia tăng không ít thế lực cho phủ lĩnh chủ chúng ta, nhưng hiện tại, điều khiến ta tò mò là nàng rốt cuộc có quan hệ gì với vị đại nhân kia...
Mai Nhạn vẫn luôn chăm chú nhìn Mộ Như Nguyệt như muốn phát hiện gì đó từ trên người nàng, dù sao, trận pháp vừa rồi nàng thiết kế, chỉ có người kia có thể thực hiện...
Rống!
Đúng lúc này, trong sơn cốc cách đó không xa vang lên một tiếng rống chấn động toàn bộ không trung, núi rừng vốn dĩ yên tĩnh bắt đầu rung lắc dữ dội, trong không khí cũng lộ ra một cỗ khác thường...
Giờ khắc này, mọi người đều cảm nhận được cảm giác áp bách, bất giác kinh ngạc nhìn nhau, không ai biết đã xảy ra chuyện gì...
Đây... đây là chuyện gì?
Mai Nhạn nhìn Mộ Như Nguyệt, sau đó chậm rãi thu hồi tầm mắt, gương mặt già nua trở nên ngưng trọng chưa từng có.
Vừa rồi nàng nói không sai, thần thú bảo hộ núi Thiên La chính là rồng bay cánh vàng! Nếu ta đoán không sai, hiện tại rồng bay cánh vàng đã ăn hoa thiên la và đột phá! Nếu để nó đột phá thành cự long cánh vàng thì sẽ không còn ai có thể chiến thắng nó! Toàn bộ nhân loại ở địa ngục cũng bị nó tàn sát!
Lời Mai Nhạn nói tựa như một khối cự thạch hung hăng rơi vào lòng mọi người.
Cự long cánh vàng? Sao... sao có thể?
Xong rồi, nếu như rồng bay cành vàng đột phá, chúng ta chỉ có thể chờ chết...
Nhưng mà rồng bay cánh vàng quá cường đại, chúng ta làm sao đánh bại nó?
Đám người trở nên hoảng loạn.
Thực lực của rồng bay cánh vàng hiện tại đã mạnh hơn những người ở đây, nếu như đột phá thành cự long cánh vàng, vậy ở địa ngục còn ai có thể đánh bại nó?
Thiên Long hít một ngụm lãnh khí, sắc mặt tái nhợt nhìn Mai Nhạn: Mai đại nhân, ngươi nói thật sao?
Ân. Mai Nhạn khẽ gật đầu, ánh mắt nặng nề: Còn một khoảng thời gian nữa nó sẽ đột phá, chúng ta cần phải đánh bại nó trước khi nó đột phá, nếu không thì không còn cơ hội nào nữa...
Cự long cánh vàng...
Nghĩ tới bốn chữ này, tim Thiên Long run rẩy.
Mai Nhạn hít sâu một hơi, thần sắc nghiêm túc nói: Bây giờ tất cả mọi người đi theo ta! Bằng bất cứ giá nào chúng ta cũng phải đánh bại nó trước khi nó đột phá...
-------------
Trên bầu trời giăng đầy mây đen hiện ra bóng dáng một con cự long màu đen...
Đứng trên lưng nó là một thiếu niên khoảng hơn mười tuổi.
Thiếu niên này tuấn mỹ dị thường, một thân ngân bào ôm lấy dáng người thon dài, bờ môi nở nụ cười thị huyết, tóc bạc tung bay trong gió, đôi mắt đỏ như máu lộ ra tia sáng yêu dị.
Đan đỉnh phượng hoàng từ trên không trung nện xuống làm cả ngọn núi chấn động vài cái, chỉ trong nháy mắt này, rồng bay hai cánh đang xoay quanh Mộ Như Nguyệt trực tiếp bị đập bẹp thành bánh nhân thịt...
Con ngươi Mai Nhạn co rụt lại, nhìn chằm chằm đan đỉnh phượng hoàng, đáy mắt xẹt qua một tia sáng...
Nha đầu này đúng là thiên tài hiếm có, nếu có thể thu dùng nhất định sẽ gia tăng không ít thế lực cho phủ lĩnh chủ chúng ta, nhưng hiện tại, điều khiến ta tò mò là nàng rốt cuộc có quan hệ gì với vị đại nhân kia...
Mai Nhạn vẫn luôn chăm chú nhìn Mộ Như Nguyệt như muốn phát hiện gì đó từ trên người nàng, dù sao, trận pháp vừa rồi nàng thiết kế, chỉ có người kia có thể thực hiện...
Rống!
Đúng lúc này, trong sơn cốc cách đó không xa vang lên một tiếng rống chấn động toàn bộ không trung, núi rừng vốn dĩ yên tĩnh bắt đầu rung lắc dữ dội, trong không khí cũng lộ ra một cỗ khác thường...
Giờ khắc này, mọi người đều cảm nhận được cảm giác áp bách, bất giác kinh ngạc nhìn nhau, không ai biết đã xảy ra chuyện gì...
Đây... đây là chuyện gì?
Mai Nhạn nhìn Mộ Như Nguyệt, sau đó chậm rãi thu hồi tầm mắt, gương mặt già nua trở nên ngưng trọng chưa từng có.
Vừa rồi nàng nói không sai, thần thú bảo hộ núi Thiên La chính là rồng bay cánh vàng! Nếu ta đoán không sai, hiện tại rồng bay cánh vàng đã ăn hoa thiên la và đột phá! Nếu để nó đột phá thành cự long cánh vàng thì sẽ không còn ai có thể chiến thắng nó! Toàn bộ nhân loại ở địa ngục cũng bị nó tàn sát!
Lời Mai Nhạn nói tựa như một khối cự thạch hung hăng rơi vào lòng mọi người.
Cự long cánh vàng? Sao... sao có thể?
Xong rồi, nếu như rồng bay cành vàng đột phá, chúng ta chỉ có thể chờ chết...
Nhưng mà rồng bay cánh vàng quá cường đại, chúng ta làm sao đánh bại nó?
Đám người trở nên hoảng loạn.
Thực lực của rồng bay cánh vàng hiện tại đã mạnh hơn những người ở đây, nếu như đột phá thành cự long cánh vàng, vậy ở địa ngục còn ai có thể đánh bại nó?
Thiên Long hít một ngụm lãnh khí, sắc mặt tái nhợt nhìn Mai Nhạn: Mai đại nhân, ngươi nói thật sao?
Ân. Mai Nhạn khẽ gật đầu, ánh mắt nặng nề: Còn một khoảng thời gian nữa nó sẽ đột phá, chúng ta cần phải đánh bại nó trước khi nó đột phá, nếu không thì không còn cơ hội nào nữa...
Cự long cánh vàng...
Nghĩ tới bốn chữ này, tim Thiên Long run rẩy.
Mai Nhạn hít sâu một hơi, thần sắc nghiêm túc nói: Bây giờ tất cả mọi người đi theo ta! Bằng bất cứ giá nào chúng ta cũng phải đánh bại nó trước khi nó đột phá...
-------------
Trên bầu trời giăng đầy mây đen hiện ra bóng dáng một con cự long màu đen...
Đứng trên lưng nó là một thiếu niên khoảng hơn mười tuổi.
Thiếu niên này tuấn mỹ dị thường, một thân ngân bào ôm lấy dáng người thon dài, bờ môi nở nụ cười thị huyết, tóc bạc tung bay trong gió, đôi mắt đỏ như máu lộ ra tia sáng yêu dị.
/1551
|