Dịch Thiếu Thần nhìn Mộ Như Nguyệt, trầm tư nửa ngày mới nói: Ngươi chưa từng xuống núi, vậy cũng không biết đại lục này có tứ đại gia tộc!
Tứ đại gia tộc?
Đúng vậy , Dịch Thiếu Thần khẽ gật đầu, Tứ đại gia tộc là Âu Dương gia, Nam Cung gia, Đông Phương gia, và Điền gia, bốn gia tộc ở bốn quốc gia nhỏ, phải nói, tứ đại gia tộc mới là người chân chính khống chế tứ quốc, dù là người kế thừa ngôi vị hoàng đế cũng cần phải được những gia tộc đó tán thành thì mới có thể trở thành hoàng đế.
Nói cách khác, ở Vô giới, tứ đại gia tộc chuyên chính!
Mộ Như Nguyệt khẽ nhướng mày, ở đại lục Thần Vũ, tuy có rất nhiều thế lực mạnh hơn hoàng quyền nhưng những thế lực đó đều khinh thường quyền lợi thế tục, cho nên không xuất hiện tình huống chuyên chính.
Ánh mắt Dịch Thiếu Thần phức tạp nhìn Mộ Như Nguyệt: Âu Dương gia chính là người khống chế Thiên quốc chúng ta, mà người Âu Dương gia ủng hộ là Hiên Vương, Dịch Thiếu Hiên. Thì ra là huynh đệ tranh chấp...
Mộ Như Nguyệt có chút cảm thán, bất luận ở đâu, chuyện như vậy cũng sẽ không có ngoại lệ.
Ngươi muốn đạt được hoàng quyền? Mộ Như Nguyệt ngước mắt nhìn Dịch Thiếu Thần, trong mắt lộ ra tia sáng làm người ta không thể nhìn thấu.
Dịch Thiếu Thần hơi nheo mắt, nghiêm túc đánh giá nữ tử trước mắt, đáy mắt có chút suy nghĩ sâu xa.
Đột nhiên hắn nở nụ cười, nụ cười vẫn ôn nhuận như vậy nhưng lại mang theo một chút ý vị không rõ: Tỉnh chưởng thiên hạ quyền, túy ngọa mỹ nhân tất* là tâm nguyện của người trong thiên hạ, bổn vương cũng như thế.
*Tỉnh chưởng thiên hạ quyền (tỉnh táo mà nắm giữ quyền lớn trong thiên hạ), túy ngọa mỹ nhân tất (say nằm gối đùi mỹ nhân): ý nói về giấc mộng giang sơn mỹ nhân của nam nhân.
Nghe hắn nói vậy, Mộ Như Nguyệt hơi sửng sốt, nàng cũng chỉ tùy tiện hỏi một câu thôi, ai ngờ hắn lại hào phóng thừa nhận.
Hắn không sợ bị truyền ra ngoài sao? Nếu ngươi muốn hoàng quyền, ta có thể giúp ngươi đạt được, chẳng qua... trong mắt Mộ Như Nguyệt hiện lên một tia sáng, Ta muốn ngươi tìm giúp ta một người!
Ai?
Nam nhân của ta...
Nếu chỉ dựa vào một mình nàng tìm Dạ Vô Trần ở Vô giới thì chính là mò kim đáy biển, cho nên nàng muốn mượn lực lượng của hắn, thân là một Vương gia có tâm với ngôi vị hoàng đế nhất định có mạng lưới tình báo riêng của mình, như vậy sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Dịch Thiếu Thần nhìn khóe môi cong cong của Mộ Như Nguyệt, cười nói: Ngươi nói ngươi sống trên núi với sư phụ, sao bây giờ lại nhiều thêm một nam nhân?
Mộ Như Nguyệt ngẩn ra, Dịch Thiếu Thần này cũng không phải ngốc.
Ta có nói trên núi chỉ có ta và sư phụ sao? Mộ Như Nguyệt cười lạnh, Dịch Thiếu Thần, tin ta đi, trên đời này, chỉ có ta có thể giúp ngươi! Mà ngươi chỉ cần tìm giúp ta một người là đủ rồi, đây là giao dịch của chúng ta!
Không sai, chỉ là một cuộc giao dịch thôi....
Dịch Thiếu Thần cười cười, ánh mắt đào hoa liếc nhìn dung nhan nữ tử: Tốt, bổn vương chấp nhận cuộc giao dịch này, hi vọng ngươi không khiến bổn vương thất vọng!
Không phải Dịch Thiếu Thần không cảnh giác, tùy tiện tin tưởng một nữ nhân, mà nữ nhân này là võ giả, nếu đã là võ giả, nàng căn bản không cần phải lừa gạt hắn.
Mà nếu nàng là gian tế của nước khác, vậy càng dễ làm, lúc ở chung nhất định sẽ lộ ra sơ hở, chờ đến lúc hắn lên ngôi hoàng đế rồi giải quyết cũng không muộn...
Dịch Thiếu Thần, kể tỉ mỉ chuyện ở nơi này cho ta biết. Ánh mắt Mộ Như Nguyệt trầm xuống, chỉ có hiểu rõ thế giới này mới có thể thuận tiện làm việc...
Tứ đại gia tộc?
Đúng vậy , Dịch Thiếu Thần khẽ gật đầu, Tứ đại gia tộc là Âu Dương gia, Nam Cung gia, Đông Phương gia, và Điền gia, bốn gia tộc ở bốn quốc gia nhỏ, phải nói, tứ đại gia tộc mới là người chân chính khống chế tứ quốc, dù là người kế thừa ngôi vị hoàng đế cũng cần phải được những gia tộc đó tán thành thì mới có thể trở thành hoàng đế.
Nói cách khác, ở Vô giới, tứ đại gia tộc chuyên chính!
Mộ Như Nguyệt khẽ nhướng mày, ở đại lục Thần Vũ, tuy có rất nhiều thế lực mạnh hơn hoàng quyền nhưng những thế lực đó đều khinh thường quyền lợi thế tục, cho nên không xuất hiện tình huống chuyên chính.
Ánh mắt Dịch Thiếu Thần phức tạp nhìn Mộ Như Nguyệt: Âu Dương gia chính là người khống chế Thiên quốc chúng ta, mà người Âu Dương gia ủng hộ là Hiên Vương, Dịch Thiếu Hiên. Thì ra là huynh đệ tranh chấp...
Mộ Như Nguyệt có chút cảm thán, bất luận ở đâu, chuyện như vậy cũng sẽ không có ngoại lệ.
Ngươi muốn đạt được hoàng quyền? Mộ Như Nguyệt ngước mắt nhìn Dịch Thiếu Thần, trong mắt lộ ra tia sáng làm người ta không thể nhìn thấu.
Dịch Thiếu Thần hơi nheo mắt, nghiêm túc đánh giá nữ tử trước mắt, đáy mắt có chút suy nghĩ sâu xa.
Đột nhiên hắn nở nụ cười, nụ cười vẫn ôn nhuận như vậy nhưng lại mang theo một chút ý vị không rõ: Tỉnh chưởng thiên hạ quyền, túy ngọa mỹ nhân tất* là tâm nguyện của người trong thiên hạ, bổn vương cũng như thế.
*Tỉnh chưởng thiên hạ quyền (tỉnh táo mà nắm giữ quyền lớn trong thiên hạ), túy ngọa mỹ nhân tất (say nằm gối đùi mỹ nhân): ý nói về giấc mộng giang sơn mỹ nhân của nam nhân.
Nghe hắn nói vậy, Mộ Như Nguyệt hơi sửng sốt, nàng cũng chỉ tùy tiện hỏi một câu thôi, ai ngờ hắn lại hào phóng thừa nhận.
Hắn không sợ bị truyền ra ngoài sao? Nếu ngươi muốn hoàng quyền, ta có thể giúp ngươi đạt được, chẳng qua... trong mắt Mộ Như Nguyệt hiện lên một tia sáng, Ta muốn ngươi tìm giúp ta một người!
Ai?
Nam nhân của ta...
Nếu chỉ dựa vào một mình nàng tìm Dạ Vô Trần ở Vô giới thì chính là mò kim đáy biển, cho nên nàng muốn mượn lực lượng của hắn, thân là một Vương gia có tâm với ngôi vị hoàng đế nhất định có mạng lưới tình báo riêng của mình, như vậy sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Dịch Thiếu Thần nhìn khóe môi cong cong của Mộ Như Nguyệt, cười nói: Ngươi nói ngươi sống trên núi với sư phụ, sao bây giờ lại nhiều thêm một nam nhân?
Mộ Như Nguyệt ngẩn ra, Dịch Thiếu Thần này cũng không phải ngốc.
Ta có nói trên núi chỉ có ta và sư phụ sao? Mộ Như Nguyệt cười lạnh, Dịch Thiếu Thần, tin ta đi, trên đời này, chỉ có ta có thể giúp ngươi! Mà ngươi chỉ cần tìm giúp ta một người là đủ rồi, đây là giao dịch của chúng ta!
Không sai, chỉ là một cuộc giao dịch thôi....
Dịch Thiếu Thần cười cười, ánh mắt đào hoa liếc nhìn dung nhan nữ tử: Tốt, bổn vương chấp nhận cuộc giao dịch này, hi vọng ngươi không khiến bổn vương thất vọng!
Không phải Dịch Thiếu Thần không cảnh giác, tùy tiện tin tưởng một nữ nhân, mà nữ nhân này là võ giả, nếu đã là võ giả, nàng căn bản không cần phải lừa gạt hắn.
Mà nếu nàng là gian tế của nước khác, vậy càng dễ làm, lúc ở chung nhất định sẽ lộ ra sơ hở, chờ đến lúc hắn lên ngôi hoàng đế rồi giải quyết cũng không muộn...
Dịch Thiếu Thần, kể tỉ mỉ chuyện ở nơi này cho ta biết. Ánh mắt Mộ Như Nguyệt trầm xuống, chỉ có hiểu rõ thế giới này mới có thể thuận tiện làm việc...
/1551
|