Tuyệt Sắc Thái Giám - Yêu Hậu Đùa Lãnh Hoàng
Chương 184 - Đến Tĩnh Vương Phủ, Xa Hoa Rực Rỡ (5)
/202
|
Cầu thang Trà Nhã đình cũng không rộng, hai người mà lên song song thì hơi chen chúc, nên Sở Vân Hách để cho Từ Thiên Lệ đi trước, hắn theo sau nàng. Nghe tiếng vỗ tay trong đình, loáng thoáng giọng mỹ miều của Đoàn Cẩm Sơ, hắn lặng lẽ nhấp môi cười.
Ai ngờ, chỉ còn một bậc thang nữa là lên trên thì trùng hợp lúc Đoàn Cẩm Sơ lui đến cửa cầu thang, hụt chân. . .
A . . .!
A . . .!
Hai tay Đoàn Cẩm Sơ múa loạn trên không trung, thét lên sợ hãi, thân thể đụng ngã Từ Thiên Lệ, Từ Thiên Lệ đụng ngã Sở Vân Hách, ba người cùng rơi xuống dưới!
Tiểu Sơ Tử!
Bát đệ!
Từ nha đầu!
Âm thanh hốt hoảng hỗn loạn lập tức vang lên, mặt Tĩnh Vương phi và Sở Lạc Dĩnh sợ đến trắng bệt. Sở Vân Ly, Sở Vân Lan, Sở Vân Trạch, Sở Vân Tinh thì lại vội vã phóng ngay ra!
Mà trong lúc sấm sét này, Sở Vân Hách càng bình tĩnh dọa người, đem nội lực hùng hậu trút tất cả vào hai chân, lăng không lật ngược trở lên, đón lấy hai nữ tử trước mặt, hai chân xoay ngang, dùng chân móc lấy hai bên trái phải thành lan can. Một giây sau, một tay chính xác bắt được lưng áo Đoàn Cẩm Sơ, một tay bắt được Từ Thiên Lệ, lại vận khí ném hai người lên trên!
Bốn người phi thân xuống, vạn lần không ngờ lại có biến hóa như thế, trong kinh hãi, không cho phép suy nghĩ nhiều, suýt sao tiếp lấy. Sở Vân Ly cùng Sở Vân Trạch tiếp nhận Đoàn Cẩm Sơ, Sở Vân Lan cùng Sở Vân Tinh thì lại tiếp nhận Từ Thiên Lệ!
Nhưng, sau khi Sở Vân Hách tung Đoàn Cẩm Sơ và Từ Thiên Lệ, thì nội lực dường như đã dùng hết, hai chân vừa thu lại, thân thể lại như diều đứt dây rơi nhanh xuống!
Bát ca!
Sở Lạc Dĩnh ở trên đình nhìn thấy rõ, bổ nhào tới rào chắn phía trước, thét lên!
Bốn người Sở Vân Ly mang theo hai nữ tử lần lượt quay lại, nhảy lên trên đình. Mũi chân vừa rơi xuống đất, lại vội vàng xoay người nhìn xuống dưới, từng gương mặt tuấn tú lập tức trắng bệt!
Vân Hách . . .
Một tiếng kêu tuyệt vọng vang lên, một bóng áo xanh kiên quyết nhảy ra từ rào chắn trên Trà Nhã đình cao ba trượng lao xuống!
Một màn này làm kinh ngạc tất cả mọi người!
Tiểu Sơ Tử!
Bát đệ!
Vân Hách ca ca!
Âm thanh gấp gáp hỗn độn vang vọng một phương, bốn người Sở Vân Ly lại như cùng lúc lao vút xuống!
Bốn bề Trà Nhã đình bị nước bao quanh, Sở Vân Hách và Đoàn Cẩm Sơ cùng rơi xuống, tất nhiên sẽ rơi vào trong hồ, nếu như thế, chỉ là sặc mấy ngụm nước, nhưng trong hồ có không ít đá nhọn, vài nơi lộ hẳn trên mặt hồ, lúc xây dựng chỉ để đẹp mắt, không nghĩ gì, hiện tại lại trở thành đá câu hồn đoạt mệnh!
Nhìn thấy vệt bóng người phấn đấu quên mình bay xuống, trong nháy
Ai ngờ, chỉ còn một bậc thang nữa là lên trên thì trùng hợp lúc Đoàn Cẩm Sơ lui đến cửa cầu thang, hụt chân. . .
A . . .!
A . . .!
Hai tay Đoàn Cẩm Sơ múa loạn trên không trung, thét lên sợ hãi, thân thể đụng ngã Từ Thiên Lệ, Từ Thiên Lệ đụng ngã Sở Vân Hách, ba người cùng rơi xuống dưới!
Tiểu Sơ Tử!
Bát đệ!
Từ nha đầu!
Âm thanh hốt hoảng hỗn loạn lập tức vang lên, mặt Tĩnh Vương phi và Sở Lạc Dĩnh sợ đến trắng bệt. Sở Vân Ly, Sở Vân Lan, Sở Vân Trạch, Sở Vân Tinh thì lại vội vã phóng ngay ra!
Mà trong lúc sấm sét này, Sở Vân Hách càng bình tĩnh dọa người, đem nội lực hùng hậu trút tất cả vào hai chân, lăng không lật ngược trở lên, đón lấy hai nữ tử trước mặt, hai chân xoay ngang, dùng chân móc lấy hai bên trái phải thành lan can. Một giây sau, một tay chính xác bắt được lưng áo Đoàn Cẩm Sơ, một tay bắt được Từ Thiên Lệ, lại vận khí ném hai người lên trên!
Bốn người phi thân xuống, vạn lần không ngờ lại có biến hóa như thế, trong kinh hãi, không cho phép suy nghĩ nhiều, suýt sao tiếp lấy. Sở Vân Ly cùng Sở Vân Trạch tiếp nhận Đoàn Cẩm Sơ, Sở Vân Lan cùng Sở Vân Tinh thì lại tiếp nhận Từ Thiên Lệ!
Nhưng, sau khi Sở Vân Hách tung Đoàn Cẩm Sơ và Từ Thiên Lệ, thì nội lực dường như đã dùng hết, hai chân vừa thu lại, thân thể lại như diều đứt dây rơi nhanh xuống!
Bát ca!
Sở Lạc Dĩnh ở trên đình nhìn thấy rõ, bổ nhào tới rào chắn phía trước, thét lên!
Bốn người Sở Vân Ly mang theo hai nữ tử lần lượt quay lại, nhảy lên trên đình. Mũi chân vừa rơi xuống đất, lại vội vàng xoay người nhìn xuống dưới, từng gương mặt tuấn tú lập tức trắng bệt!
Vân Hách . . .
Một tiếng kêu tuyệt vọng vang lên, một bóng áo xanh kiên quyết nhảy ra từ rào chắn trên Trà Nhã đình cao ba trượng lao xuống!
Một màn này làm kinh ngạc tất cả mọi người!
Tiểu Sơ Tử!
Bát đệ!
Vân Hách ca ca!
Âm thanh gấp gáp hỗn độn vang vọng một phương, bốn người Sở Vân Ly lại như cùng lúc lao vút xuống!
Bốn bề Trà Nhã đình bị nước bao quanh, Sở Vân Hách và Đoàn Cẩm Sơ cùng rơi xuống, tất nhiên sẽ rơi vào trong hồ, nếu như thế, chỉ là sặc mấy ngụm nước, nhưng trong hồ có không ít đá nhọn, vài nơi lộ hẳn trên mặt hồ, lúc xây dựng chỉ để đẹp mắt, không nghĩ gì, hiện tại lại trở thành đá câu hồn đoạt mệnh!
Nhìn thấy vệt bóng người phấn đấu quên mình bay xuống, trong nháy
/202
|