Tuyệt Sắc Thái Giám - Yêu Hậu Đùa Lãnh Hoàng

Chương 193 - Ngọt Ngọt Ngào Ngào, Lại Bàn Chuyện Phò Mã

/202


"Không có! Ta nào có như thế? Nàng xử oan ta rồi!" Sở Vân Hách nghe xong lập tức cãi.

"Có là có! Ta thật sự tức giận, thật sự nhìn thấy! Cho nên ta mới đi ra ngoài đấy! Kết quả. . . . Ô ô. . . . Có người muốn hại ta. . . .!" Đoàn Cẩm Sơ ngẩng đầu lên, giận dỗi nghẹn ngào nói.

"Được được được! Là lỗi của ta! Là ta nên ngậm chặt miệng, không nên cười một cái nào! Ta về sau chú ý! Nhất định chú ý kỹ được không?" Sở Vân Hách vội liên tục đồng ý với nàng, nghĩ trăm phương ngàn kế nhằm xoa dịu nàng nói.

Đoàn Cẩm Sơ dần dần ngừng khóc, nhìn Sở Vân Hách lại nổi giận: "Nàng ấy còn biết chàng thích ăn con cua, ta lại không biết! Còn có An Bình vương nói, chàng đối với nàng ấy đặc biệt tốt đặc biệt được! Nàng ấy trặc chân, chàng cõng nàng ấy như thế nào! Có phải? Có phải chàng thích nàng ấy không?"

"Sơ nhi! Ta thích ăn con cua, cá nóc, cua đồng, tôm. . . thức ăn hải sản! Nàng đâu có hỏi ta, nên ta cũng đâu nói được! Về phần tình cảm! Thiên Lệ là một cô nương tốt, chúng ta sống chung lâu ngày, dĩ nhiên là thích nàng ấy! Chẳng qua là loại thích này cũng không phải là thích tình yêu nam nữ, hoàn toàn không giống như hiện giờ ta thích nàng yêu nàng, chỉ như ca ca thích muội muội thôi! Hiểu chưa?" Sở Vân Hách kiên nhẫn giải thích.

"Vậy sao!" Đoàn Cẩm Sơ chu mỏ, lặng yên trong chốc lát, nhỏ giọng nói: "Ta cũng thích ăn hải sản!"

"Ha ha! Vậy dễ thôi! Bữa tối hôm nay cho nàng ăn hải sản! Để ta phân phó quản gia chuẩn bị!" Sở Vân Hách nghe xong, thật sủng nịnh cười lên, xoa xoa đầu Đoàn Cẩm Sơ, đứng dậy định đi ra.

"Đừng!" Đoàn Cẩm Sơ lại đột nhiên ngăn lại: "Ta không thích ăn!"

"Hả? Tại sao?" Sở Vân Hách không hiểu nghiêng đầu hỏi.

"À thì. . . . Những thứ đó thật là đắt! "

Đoàn Cẩm Sơ lầm bầm thanh âm rất nhỏ, nhưng vẫn rơi vào trong tai Sở Vân Hách thật rõ, tuấn nhan lập tức cười rộ lên, cánh tay dài duỗi một cái ôm Đoàn Cẩm Sơ vào trong ngực, dở khóc dở cười nói: "Nha đầu ngốc! Nha đầu khờ! Đừng tiết kiệm bạc cho ta như vậy! Ta đã nói bao nhiêu lần, muốn ăn cái gì cứ việc nói! Cho dù nàng muốn ăn thịt rồng trên trời, vi phu ta đều có thể lấy được cho nàng!"

"Nhưng là! Nhưng là. . . .!"

Sở Vân Hách cười ngắt ngang: "Sao có nhiều nhưng là như vậy? Tiểu nha đầu! Nhớ! Bạn trai nàng không phải là người nghèo!

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/202

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status