Nhìn Diệp Viễn tựa như nước chảy mây trôi châm cứu, Đường Vũ lại thêm lòng tin mấy phần. Hắn lúc này phát hiện, Diệp Viễn tuyệt không giống như trong tin đồn như vậy, chỉ là tên ăn chơi không tiền đồ.
Phụ thân, như thế nào rồi? Cảm giác khá hơn không? Châm cứu xong, Đường Vũ không dằn nổi hỏi.
Lúc này, Đường Tông Hoài sắc mặt tựa như hồng hào lên rất nhiều, ho cũng không còn kịch liệt như vừa nãy nữa rồi: Diệp công tử thật sự cao tay, ta bây giờ cảm giác cả người đều buông lỏng không ít.
Hắn nói chuyện vẫn còn có chút không thở được, tuy nhiên so với vừa rồi tốt hơn rất nhiều.
Bộ châm pháp này của Diệp Viễn tự nhiên cũng không phải vật phàm, mà là hắn tự nghĩ ra một bộ châm pháp đỉnh cấp, tên là “Thất Thập Nhị Lộ Đại Tuần Hoàn Châm Pháp”. Bộ châm pháp này lúc ấy từng gây chấn động một thời ở Thần Vực, có năng lực quỷ thần khó lường.
Đương nhiên, lấy cảnh giới của hắn hôm nay, căn bản không phát huy hết uy lực của bộ châm pháp, nhưng cũng đã khống chế được một chút bệnh tình của Đường Tông Hoài rồi.
Châm này pháp chỉ có thể trị phần ngọn, nhưng không cách nào trị gốc, ngày mai ta sẽ mang đan dược tới. Việc này không nên chậm trễ, ta đi về trước. Nói xong, Diệp Viễn trực tiếp cáo từ rời đi.
...
Diệp Viễn đi tới Dược Hương Các lấy dược tài luyện chế Bạo Nguyên Đan, cùng với ba cây Lục Diệp Thảo, đi thẳng vào phòng luyện đan.
Bạo Nguyên Đan chẳng qua là nhất giai hạ phẩm đan dược tại Thần Vực, Diệp Viễn hiện đang luyện chế ngược lại vừa đúng. Hắn còn có thể tăng thực lực tốt hơn lên nhất giai đan dược, chẳng qua là trước mắt không có cách nào luyện chế, khi thực lực của hắn tăng lên, dĩ nhiên là có thể luyện chế đan dược cao cấp hơn.
Đối với Diệp Viễn mà nói, phương pháp luyện chế Bạo Nguyên Đan rất đơn giản. Sau ba canh giờ, Diệp Viễn mang theo mấy cái chai thuốc từ phòng luyện đan đi ra.
Sau đó dĩ nhiên chính là bế quan, hắn tìm căn phòng yên tĩnh, cũng phân phó hạ nhân không nên quấy rầy, liền bắt đầu bế quan.
Nhìn trước mắt một hàng chai thuốc, Diệp Viễn khẽ nhíu mày. Hắn rất không hài lòng đối với lần luyện đan này, ba phần tài liệu hắn vậy mà chỉ luyện chế được hai mươi sáu viên Bạo Nguyên Đan. Trong những đan dược này, có mười lăm viên trung phẩm Bạo Nguyên Đan, tám viên thượng phẩm Bạo Nguyên Đan cùng với ba viên cực phẩm Bạo Nguyên Đan.
Đan dược phân thứ phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm cùng với siêu phẩm, nếu là lúc trước, Diệp Viễn luyện chế cấp thấp đan dược bậc này, kém nhất cũng là cực phẩm, bây giờ lại chỉ có thể luyện chế ra một đống rác, cái này tự nhiên làm cho hắn rất không quen.
Đương nhiên, ý tưởng của Diệp Viễn nếu như bị mấy vị Đại Đan Sư Tần quốc biết rồi, nhất định sẽ tìm một cái lỗ để chui vào. Nếu là bọn họ luyện chế Bạo Nguyên Đan, có thể có một viên cực phẩm đan dược coi như cám ơn trời đất, Diệp Viễn duy nhất một lần luyện chế được ba viên dĩ nhiên còn thấy chưa đủ. Cực phẩm đan dược đối với bọn hắn mà nói, đó là chuyện có thể gặp mà không thể cầu, chỉ có thời điểm vận khí tốt mới có thể luyện chế được.
Diệp Viễn thở dài, biết đây cũng là chuyện không có cách nào khác. Cỗ thân thể này còn chưa từng luyện chế qua đan dược, thủ pháp vẫn có khiếm khuyết, chủ yếu nhất vẫn là thực lực quá yếu, một phần nguyên lực phải chia thành ba phần để dùng, tự nhiên luyện chế không cho ra được đan dược cấp độ hắn muốn.
Diệp Viễn cầm lên chai thuốc chứa cực phẩm Bạo Nguyên Đan, lấy ra một viên trực tiếp nuốt xuống.
Đan dược vừa vào tới trong bụng, nhất thời hóa thành nguyên lực cuồn cuộn cuốn mở, nguyên lực mênh mông không ngừng cọ rửa toàn thân kinh mạch Diệp Viễn. Diệp Viễn không dám thờ ơ, lập tức vận chuyển lên “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”, dẫn dắt những thứ nguyên lực hỗn loạn kia trong kinh mạch rong ruổi. Vốn là nguyên lực cuồng bạo dưới sự dẫn đường “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”, lập tức trở nên vô cùng khéo léo. Những nguyên lực này trong cơ thể Diệp Viễn vận hành một vòng lớn khắp cơ thể, cuối cùng tụ vào trong đan điền. Trải qua “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” rèn luyện, nguyên lực vốn có chút hỗn tạp trở nên tinh thuần vô cùng.
“Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” phân ba cấp thiên địa nhân, Diệp Viễn hiện đang tu luyện chính là Nhân Chi Thiên cấp nhập môn. Nhân Chi Thiên cũng chia làm ba giai đoạn, mỗi một giai đoạn đều có một môn đồng bộ vũ kỹ, đây cũng là điểm cường đại của “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”. Đặc biệt lấy “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” bộc phát vũ kỹ, cường đại vô cùng.
Linh Chá Thần Vương sở dĩ đánh đâu thắng đó tại Thần Vực, không gì cản nổi, cũng là bởi vì hắn luyện thành “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” Thiên Chi Thiên bậc cuối cùng vũ kỹ Cửu Dương Phần Thiên. Vũ kỹ này thi triển ra, có thể trong phạm vi mấy ngàn dặm thiêu hủy hết thảy hóa thành hư vô, vô cùng đáng sợ.Nhân Chi Thiên giai đoạn thứ nhất đồng bộ vũ kỹ tên Tuyệt Dương Chỉ, có thể phát ra nguyên lực từ đầu ngón tay, luyện đến đại thành có thể chém đá chặt sắt, lực sát thương vô cùng to lớn.
Sau hai canh giờ, dược lực của Bạo Nguyên Đan được “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” rèn luyện xuống, bị Diệp Viễn hấp thu xong. Diệp Viễn cảm thụ một chút nguyên lực trong cơ thể, còn kém một chút là có thể tiến vào Nguyên Khí Cảnh tầng hai rồi.
Không do dự, Diệp Viễn lấy viên cực phẩm Bạo Nguyên Đan thứ hai ném vào trong miệng, tiếp tục rèn luyện nguyên lực. Lại là sau hai canh giờ, Diệp Viễn lấy viên thứ ba cũng nuốt xuống.
Cực phẩm Bạo Nguyên Đan ăn xong rồi, Diệp Viễn tiếp tục dùng thượng phẩm Bạo Nguyên Đan, nhưng là hiệu quả so với cực phẩm Bạo Nguyên Đan còn kém rất nhiều, hơn nữa Bạo Nguyên Đan càng ăn nhiều, dược liệu đối với Diệp Viễn mà nói cũng đang càng yếu bớt.
Sắc trời sắp sáng, Diệp Viễn cảm thấy toàn thân kinh mạch và đan điền hơi hơi căng đau, hắn biết hấp thu nguyên lực đã đến cực hạn. Còn hấp thu tiếp như vậy, hắn sẽ bạo phát mà chết. Lần nữa cảm thụ một chút nguyên lực trong cơ thể, thế nhưng đã đạt tới Nguyên Khí Cảnh tầng ba đỉnh, chỉ kém một chút liền bước vào Nguyên Khí Cảnh tầng bốn. Mà lúc này, Diệp Viễn tiêu hao ba viên cực phẩm Bạo Nguyên Đan cùng với sáu viên thượng phẩm Bạo Nguyên Đan, không thể nói là không xa xỉ.
Nguyên Khí Cảnh tầng ba đến Nguyên Khí Cảnh tầng bốn là một bình cảnh nhỏ, người phàm trong Tần quốc, rất nhiều người đều bị xác định chặn lại dưới bình cảnh này, có người thậm chí suốt đời không cách nào đột phá.
Nhưng là bình cảnh này đối với Diệp Viễn mà nói căn bản không tồn tại, hắn kiếp trước có cảnh giới cực cao, một bình cảnh nhỏ trong Nguyên Khí Cảnh tự nhiên không làm khó được hắn. Chỉ cần nguyên lực tích lũy đủ, Diệp Viễn tùy thời có thể vượt qua ngưỡng cửa này.
Nhưng mà trong một đêm thăng lên liên tiếp mấy cảnh giới nhỏ, làm cho căn cơ Diệp Viễn có chút không yên. Lấy ánh mắt Diệp Viễn, đương nhiên sẽ không làm chuyện mất nhiều hơn được. Hắn mặc dù khát cầu thực lực, nhưng không nghĩ vội vàng vượt lên, chân đạp đất mới có thể đi xa hơn.
Những ngày gần đây, nhiệm vụ của hắn chủ yếu chính là phải tăng vọt thực lực lên, đánh chắc lấy căn cơ Nguyên Khí Cảnh giai đoạn thứ nhất, sau đó hắn mới xem xét bước vào giai đoạn thứ hai.
Đương nhiên, bởi vì Diệp Viễn tu luyện là “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”, nguyên lực của hắn so với những người bình thường luyện nguyên khí tam trọng phải dày đặc tinh thuần hơn rất nhiều. Đổi thành người khác đến dùng Bạo Nguyên Đan, chỉ một viên cực phẩm Bạo Nguyên Đan cùng hai viên thượng phẩm Bạo Nguyên Đan, đủ cho một nguyên khí nhất trọng bước vào nguyên khí tam trọng.
Nói cách khác, nguyên lực Diệp Viễn bây giờ so với nguyên khí tam trọng bình thường dày hơn gấp ba! Không trách Linh Chá Thần Vương có thực lực như thế, nếu là tu luyện “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” tới cảnh giới cực cao, coi như dùng nguyên lực hao tổn, cũng có thể dây dưa đối thủ đến chết rồi.
Theo trình tự cứ như vậy, mặc dù thực lực còn chưa đủ mạnh, nhưng là để luyện chế nhất giai trung phẩm đan dược Thần Vực, nguyên lực này là đủ dùng rồi.
Thời gian không còn sớm, nên đi luyện chế Mặc Ngọc Hồi Tâm Đan cho Đường bá phụ rồi. Diệp Viễn đứng lên, mở rộng gân cốt một chút, đẩy cửa đi ra ngoài.
Vừa ra cửa, liền gặp được Lục Nhi như tinh linh ở trước mặt quơ quơ, cười nói: Thiếu gia, ngươi xuất quan rồi à?
Ừ. Ồ, ngươi đã lên nguyên khí tầng một rồi hả? Diệp Viễn cười đáp lại, cảm giác vô tình quét qua trên người Lục Nhi một chút, phát hiện vốn là Lục Nhi nguyên lực trống không, lúc này lại đã bước lên nguyên khí tầng một rồi, mà hắn dạy cho Lục nhi “Thiên Huyễn Băng Phách” mới chỉ có thời gian một ngày.
Lục Nhi nhu thuận gật đầu, lo lắng nói: Thiếu gia, có phải ta tu luyện quá chậm hay không?
Diệp Viễn bật cười nói: Ngươi nha đầu này, lời này cũng không nên ra ngoài nói, nếu không sẽ chọc cho người khác tức chết. Tốc độ tu luyện này của ngươi quá nhanh, sắp làm cho tất cả mọi người tự ti mặc cảm rồi.
Lục nhi mới vừa vừa bước vào con đường tu luyện, đối với tốc độ tu luyện hoàn toàn không có khái niệm, nghe thiếu gia khen ngợi như thế, Lục nhi mười phần vui vẻ: Có thật không? Ta đây sau này có phải là có thể giúp được thiếu gia hay không?
Ha ha, đương nhiên, Lục Nhi nhà chúng ta lợi hại nhất. Đi, theo thiếu gia đi làm một số chuyện, ngày mai chúng ta liền lên đường về Học Viện Đan Võ, ta muốn tiến cử ngươi vào học viện. Diệp Viễn cười nói.
Phụ thân, như thế nào rồi? Cảm giác khá hơn không? Châm cứu xong, Đường Vũ không dằn nổi hỏi.
Lúc này, Đường Tông Hoài sắc mặt tựa như hồng hào lên rất nhiều, ho cũng không còn kịch liệt như vừa nãy nữa rồi: Diệp công tử thật sự cao tay, ta bây giờ cảm giác cả người đều buông lỏng không ít.
Hắn nói chuyện vẫn còn có chút không thở được, tuy nhiên so với vừa rồi tốt hơn rất nhiều.
Bộ châm pháp này của Diệp Viễn tự nhiên cũng không phải vật phàm, mà là hắn tự nghĩ ra một bộ châm pháp đỉnh cấp, tên là “Thất Thập Nhị Lộ Đại Tuần Hoàn Châm Pháp”. Bộ châm pháp này lúc ấy từng gây chấn động một thời ở Thần Vực, có năng lực quỷ thần khó lường.
Đương nhiên, lấy cảnh giới của hắn hôm nay, căn bản không phát huy hết uy lực của bộ châm pháp, nhưng cũng đã khống chế được một chút bệnh tình của Đường Tông Hoài rồi.
Châm này pháp chỉ có thể trị phần ngọn, nhưng không cách nào trị gốc, ngày mai ta sẽ mang đan dược tới. Việc này không nên chậm trễ, ta đi về trước. Nói xong, Diệp Viễn trực tiếp cáo từ rời đi.
...
Diệp Viễn đi tới Dược Hương Các lấy dược tài luyện chế Bạo Nguyên Đan, cùng với ba cây Lục Diệp Thảo, đi thẳng vào phòng luyện đan.
Bạo Nguyên Đan chẳng qua là nhất giai hạ phẩm đan dược tại Thần Vực, Diệp Viễn hiện đang luyện chế ngược lại vừa đúng. Hắn còn có thể tăng thực lực tốt hơn lên nhất giai đan dược, chẳng qua là trước mắt không có cách nào luyện chế, khi thực lực của hắn tăng lên, dĩ nhiên là có thể luyện chế đan dược cao cấp hơn.
Đối với Diệp Viễn mà nói, phương pháp luyện chế Bạo Nguyên Đan rất đơn giản. Sau ba canh giờ, Diệp Viễn mang theo mấy cái chai thuốc từ phòng luyện đan đi ra.
Sau đó dĩ nhiên chính là bế quan, hắn tìm căn phòng yên tĩnh, cũng phân phó hạ nhân không nên quấy rầy, liền bắt đầu bế quan.
Nhìn trước mắt một hàng chai thuốc, Diệp Viễn khẽ nhíu mày. Hắn rất không hài lòng đối với lần luyện đan này, ba phần tài liệu hắn vậy mà chỉ luyện chế được hai mươi sáu viên Bạo Nguyên Đan. Trong những đan dược này, có mười lăm viên trung phẩm Bạo Nguyên Đan, tám viên thượng phẩm Bạo Nguyên Đan cùng với ba viên cực phẩm Bạo Nguyên Đan.
Đan dược phân thứ phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm cùng với siêu phẩm, nếu là lúc trước, Diệp Viễn luyện chế cấp thấp đan dược bậc này, kém nhất cũng là cực phẩm, bây giờ lại chỉ có thể luyện chế ra một đống rác, cái này tự nhiên làm cho hắn rất không quen.
Đương nhiên, ý tưởng của Diệp Viễn nếu như bị mấy vị Đại Đan Sư Tần quốc biết rồi, nhất định sẽ tìm một cái lỗ để chui vào. Nếu là bọn họ luyện chế Bạo Nguyên Đan, có thể có một viên cực phẩm đan dược coi như cám ơn trời đất, Diệp Viễn duy nhất một lần luyện chế được ba viên dĩ nhiên còn thấy chưa đủ. Cực phẩm đan dược đối với bọn hắn mà nói, đó là chuyện có thể gặp mà không thể cầu, chỉ có thời điểm vận khí tốt mới có thể luyện chế được.
Diệp Viễn thở dài, biết đây cũng là chuyện không có cách nào khác. Cỗ thân thể này còn chưa từng luyện chế qua đan dược, thủ pháp vẫn có khiếm khuyết, chủ yếu nhất vẫn là thực lực quá yếu, một phần nguyên lực phải chia thành ba phần để dùng, tự nhiên luyện chế không cho ra được đan dược cấp độ hắn muốn.
Diệp Viễn cầm lên chai thuốc chứa cực phẩm Bạo Nguyên Đan, lấy ra một viên trực tiếp nuốt xuống.
Đan dược vừa vào tới trong bụng, nhất thời hóa thành nguyên lực cuồn cuộn cuốn mở, nguyên lực mênh mông không ngừng cọ rửa toàn thân kinh mạch Diệp Viễn. Diệp Viễn không dám thờ ơ, lập tức vận chuyển lên “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”, dẫn dắt những thứ nguyên lực hỗn loạn kia trong kinh mạch rong ruổi. Vốn là nguyên lực cuồng bạo dưới sự dẫn đường “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”, lập tức trở nên vô cùng khéo léo. Những nguyên lực này trong cơ thể Diệp Viễn vận hành một vòng lớn khắp cơ thể, cuối cùng tụ vào trong đan điền. Trải qua “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” rèn luyện, nguyên lực vốn có chút hỗn tạp trở nên tinh thuần vô cùng.
“Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” phân ba cấp thiên địa nhân, Diệp Viễn hiện đang tu luyện chính là Nhân Chi Thiên cấp nhập môn. Nhân Chi Thiên cũng chia làm ba giai đoạn, mỗi một giai đoạn đều có một môn đồng bộ vũ kỹ, đây cũng là điểm cường đại của “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”. Đặc biệt lấy “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” bộc phát vũ kỹ, cường đại vô cùng.
Linh Chá Thần Vương sở dĩ đánh đâu thắng đó tại Thần Vực, không gì cản nổi, cũng là bởi vì hắn luyện thành “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” Thiên Chi Thiên bậc cuối cùng vũ kỹ Cửu Dương Phần Thiên. Vũ kỹ này thi triển ra, có thể trong phạm vi mấy ngàn dặm thiêu hủy hết thảy hóa thành hư vô, vô cùng đáng sợ.Nhân Chi Thiên giai đoạn thứ nhất đồng bộ vũ kỹ tên Tuyệt Dương Chỉ, có thể phát ra nguyên lực từ đầu ngón tay, luyện đến đại thành có thể chém đá chặt sắt, lực sát thương vô cùng to lớn.
Sau hai canh giờ, dược lực của Bạo Nguyên Đan được “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” rèn luyện xuống, bị Diệp Viễn hấp thu xong. Diệp Viễn cảm thụ một chút nguyên lực trong cơ thể, còn kém một chút là có thể tiến vào Nguyên Khí Cảnh tầng hai rồi.
Không do dự, Diệp Viễn lấy viên cực phẩm Bạo Nguyên Đan thứ hai ném vào trong miệng, tiếp tục rèn luyện nguyên lực. Lại là sau hai canh giờ, Diệp Viễn lấy viên thứ ba cũng nuốt xuống.
Cực phẩm Bạo Nguyên Đan ăn xong rồi, Diệp Viễn tiếp tục dùng thượng phẩm Bạo Nguyên Đan, nhưng là hiệu quả so với cực phẩm Bạo Nguyên Đan còn kém rất nhiều, hơn nữa Bạo Nguyên Đan càng ăn nhiều, dược liệu đối với Diệp Viễn mà nói cũng đang càng yếu bớt.
Sắc trời sắp sáng, Diệp Viễn cảm thấy toàn thân kinh mạch và đan điền hơi hơi căng đau, hắn biết hấp thu nguyên lực đã đến cực hạn. Còn hấp thu tiếp như vậy, hắn sẽ bạo phát mà chết. Lần nữa cảm thụ một chút nguyên lực trong cơ thể, thế nhưng đã đạt tới Nguyên Khí Cảnh tầng ba đỉnh, chỉ kém một chút liền bước vào Nguyên Khí Cảnh tầng bốn. Mà lúc này, Diệp Viễn tiêu hao ba viên cực phẩm Bạo Nguyên Đan cùng với sáu viên thượng phẩm Bạo Nguyên Đan, không thể nói là không xa xỉ.
Nguyên Khí Cảnh tầng ba đến Nguyên Khí Cảnh tầng bốn là một bình cảnh nhỏ, người phàm trong Tần quốc, rất nhiều người đều bị xác định chặn lại dưới bình cảnh này, có người thậm chí suốt đời không cách nào đột phá.
Nhưng là bình cảnh này đối với Diệp Viễn mà nói căn bản không tồn tại, hắn kiếp trước có cảnh giới cực cao, một bình cảnh nhỏ trong Nguyên Khí Cảnh tự nhiên không làm khó được hắn. Chỉ cần nguyên lực tích lũy đủ, Diệp Viễn tùy thời có thể vượt qua ngưỡng cửa này.
Nhưng mà trong một đêm thăng lên liên tiếp mấy cảnh giới nhỏ, làm cho căn cơ Diệp Viễn có chút không yên. Lấy ánh mắt Diệp Viễn, đương nhiên sẽ không làm chuyện mất nhiều hơn được. Hắn mặc dù khát cầu thực lực, nhưng không nghĩ vội vàng vượt lên, chân đạp đất mới có thể đi xa hơn.
Những ngày gần đây, nhiệm vụ của hắn chủ yếu chính là phải tăng vọt thực lực lên, đánh chắc lấy căn cơ Nguyên Khí Cảnh giai đoạn thứ nhất, sau đó hắn mới xem xét bước vào giai đoạn thứ hai.
Đương nhiên, bởi vì Diệp Viễn tu luyện là “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”, nguyên lực của hắn so với những người bình thường luyện nguyên khí tam trọng phải dày đặc tinh thuần hơn rất nhiều. Đổi thành người khác đến dùng Bạo Nguyên Đan, chỉ một viên cực phẩm Bạo Nguyên Đan cùng hai viên thượng phẩm Bạo Nguyên Đan, đủ cho một nguyên khí nhất trọng bước vào nguyên khí tam trọng.
Nói cách khác, nguyên lực Diệp Viễn bây giờ so với nguyên khí tam trọng bình thường dày hơn gấp ba! Không trách Linh Chá Thần Vương có thực lực như thế, nếu là tu luyện “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết” tới cảnh giới cực cao, coi như dùng nguyên lực hao tổn, cũng có thể dây dưa đối thủ đến chết rồi.
Theo trình tự cứ như vậy, mặc dù thực lực còn chưa đủ mạnh, nhưng là để luyện chế nhất giai trung phẩm đan dược Thần Vực, nguyên lực này là đủ dùng rồi.
Thời gian không còn sớm, nên đi luyện chế Mặc Ngọc Hồi Tâm Đan cho Đường bá phụ rồi. Diệp Viễn đứng lên, mở rộng gân cốt một chút, đẩy cửa đi ra ngoài.
Vừa ra cửa, liền gặp được Lục Nhi như tinh linh ở trước mặt quơ quơ, cười nói: Thiếu gia, ngươi xuất quan rồi à?
Ừ. Ồ, ngươi đã lên nguyên khí tầng một rồi hả? Diệp Viễn cười đáp lại, cảm giác vô tình quét qua trên người Lục Nhi một chút, phát hiện vốn là Lục Nhi nguyên lực trống không, lúc này lại đã bước lên nguyên khí tầng một rồi, mà hắn dạy cho Lục nhi “Thiên Huyễn Băng Phách” mới chỉ có thời gian một ngày.
Lục Nhi nhu thuận gật đầu, lo lắng nói: Thiếu gia, có phải ta tu luyện quá chậm hay không?
Diệp Viễn bật cười nói: Ngươi nha đầu này, lời này cũng không nên ra ngoài nói, nếu không sẽ chọc cho người khác tức chết. Tốc độ tu luyện này của ngươi quá nhanh, sắp làm cho tất cả mọi người tự ti mặc cảm rồi.
Lục nhi mới vừa vừa bước vào con đường tu luyện, đối với tốc độ tu luyện hoàn toàn không có khái niệm, nghe thiếu gia khen ngợi như thế, Lục nhi mười phần vui vẻ: Có thật không? Ta đây sau này có phải là có thể giúp được thiếu gia hay không?
Ha ha, đương nhiên, Lục Nhi nhà chúng ta lợi hại nhất. Đi, theo thiếu gia đi làm một số chuyện, ngày mai chúng ta liền lên đường về Học Viện Đan Võ, ta muốn tiến cử ngươi vào học viện. Diệp Viễn cười nói.
/195
|