Trong ánh mắt ngạc nhiên của tất cả học viên, Diệp Viễn nhanh chóng chuồn mất, còn Phong Nhược Tình kia ánh mắt có chút ưu oán.
Có điều Diệp Viễn cũng không quan tâm nhiều tới vậy, hắn hiện tại là buồn ngủ chịu không nổi rồi.
Buổi tối còn phải quyết chiến, không ngủ bù thì làm sao được?
Nói đến chuyện làm trợ thủ, Diệp Viễn chỉ là thuận miệng mà đồng ý. Lúc này, không đồng ý cũng phải đồng ý rồi.
Phong Nhược Tình là Linh Dịch Cảnh võ giả thứ thiệt, nàng nếu không phải để Diệp Viễn đi, thì hắn tuyệt đối là không đi được, sợ rằng hắn có Thuấn Thiểm cũng không thoát.
Về đến chỗ ở, Diệp Viễn ngủ một giấc lâu đến hoàng hôn mới mơ màng tỉnh dậy.
Bỏ một viên Hồi Khí Đan cực phẩm vào bụng, cộng thêm sự khôi phục trong lúc ngủ, nguyên lực trong cơ thể rất nhanh đã hồi phục được bảy tám phần.
Hồi Khí Đan này là do Diệp Viễn lúc trước luyện thành, bây giờ đã có chỗ dùng.
Sau khi hồi phục nguyên lực, Diệp Viễn tiếp tục dùng Lục Mang Tinh Trận luyện Nguyên Khí Đan siêu phẩm.
Đây là một công trình vô cùng vĩ đại. Mấy vạn viên thượng phẩm Nguyên Khí Đan, sợ rằng mỗi lần thí luyện sáu viên, thì cũng phải cần hơn cả mấy ngàn viên Nguyên Khí Đan thượng phẩm.
Cứ như vậy, Diệp Viễn ban ngày thì ngủ, ban đêm luyện dược.
Hoàng hôn hai ngày sau, Diệp Viễn vừa mới tỉnh dậy, đang dự định luyện hai viên Nguyên khí đan siêu phẩm cuối cùng, lại có một vị khách không ngờ đến, chính là chủ trì trận chiến sinh tử Hô Duyên Dũng.
Diệp Viễn bị Lục Nhi gọi ra ngoài, cằn nhằn lải nhải đóng cửa lại, hơi có chút quỷ dị.
“Ha ha, Hô Duyên lão sư, không biết tìm ta có chuyện gì? Ta vẫn còn đang có việc phải làm, chúng ta nói ngắn gọn thôi được không?” Diệp Viễn cười ha ha nói.
Hô Duyên Dũng ngược lại là người không câu nệ tiểu tiết, đối với hành động này của Diệp Viễn cũng không tức giận, chỉ là có chút nghi ngờ nói: “Đến cũng đến rồi, không mời ta vào trong ngồi sao?”
Diệp Viễn đứng chặn ở trước cửa, cũng không có ý mời lão sư vào. Nếu để cho Hô Duyên Dũng thấy được hắn có thể tùy ý luyện Nguyên Khí Đan siêu phẩm, đến lúc đó đừng nói là học viện Võ Đan, mà cả Tần quốc này cũng đều nổ lên hết.
“Việc này... bên trong hơi loạn, Hô Duyên lão sư hay là không nên vào, hôm khác đợi ta dọn dẹp xong, lại mời Hô Duyên lão sư đến uống ly trà.” Diệp Viễn nói.
Diệp Viễn có nghe qua về Hô Duyên Dũng, người này bình thường hơi lạnh nhạt một chút, nhưng là người vô cùng công chính nghĩa khí, cho nên hắn cũng không lo đối phương sẽ xông vào.
Hô Duyên Dũng đương nhiên biết được bên trong phòng của Diệp Viễn có gì đó mờ ám, nhưng chỗ ở của học viên dù sao cũng là nơi riêng tư, hắn cũng không tiện xông vào, chỉ đành bỏ qua.
“Vậy được, ta đợi lời mời của ngươi.”
Diệp Viễn chẳng qua là khách khí một chút, không ngờ tới Hô Duyên Dũng lại thuận theo cọc mà leo lên.
Càng nói đến Hô Duyên Dũng này say mê võ đạo, đối với ai cũng không có sắc thái gì, hôm nay làm sao lại đổi tính chứ?
“Ta đến tìm ngươi là muốn nói cho ngươi, thực lực bây giờ của ngươi cũng nên tiến vào Huyền cấp rồi, có thể tiến hành khảo hạch lên cấp.” Hô Duyên Dũng nói ra ý của hắn.
Tại học viện Võ Đan, phân cấp bậc gì cũng không dựa theo cảnh giới, mà chỉ nhìn vào lực chiến đấu thực tế.
Học viên cảm thấy thực lực của bản thân đã đủ, thì có thể đi vào Huyễn Linh tháp tiến hành khảo hạch, chỉ cần vượt qua liền có thể tăng lên được một cấp, mà Hô Duyên Dũng chính là giáo lý phụ trách khảo hạch lên cấp.
Thật ra học viên Địa cấp của học viện Võ Đan phần lớn là dựa vào quan hệ, bọn họ tiềm lực có hạn, thuộc dạng ăn no chờ chết, tinh anh chân chính đều là Huyền cấp trở lên.
Diệp Viễn trước đây đương nhiên cũng xếp vào dạng ăn no chờ chết.
Thực lực của Phí Thanh Bình vốn là đang ở Địa cấp nhưng do tài năng xuất chúng, sau khi tăng lên Nguyên Khí Cảnh tầng năm, đã chuẩn bị thực lực khiêu chiến khảo hạch Huyền cấp.
Có điều, nếu chỉ là như thế, đương nhiên cũng sẽ không phiền Hô Duyên Dũng tự tìm đến Diệp Viễn kêu đi tham gia khảo hạch.
Khiêu chiến Huyễn Linh tháp là chuyện của học viên, hắn mới lười đến thúc giục bọn học viên.
Trận chiến sinh tử, Hô Duyên Dũng đối với Diệp Viễn mới sinh ra hứng thú hùng hậu đối với học viên này.
Rất rõ ràng, trên người Diệp Viễn có rất nhiều bí mật. Đương nhiên, đó cũng không phải là chuyện gì lớn lao, mỗi một người đã có thành tựu, trên người không phải cũng mang theo bí mật sao?
Đệ nhất Võ bảng Long Đường, nhóm người đệ nhị bảng Tả Bất Quy, khẳng định bản thân đều có thể gặp được. Điểm này học viện sẽ không quản, học viện chỉ cần là học viên cường đại.
Diệp Viễn bây giờ tuy rằng chỉ là Nguyên Khí Cảng tầng ba, nhưng trong trận chiến sinh tử lại có thể giết được Nguyên Khí Cảnh tầng năm Phí Thanh Bình.
Quan trọng nhất là, Hô Duyên Dũng cảm thấy Diệp Viễn trong trận chiến sinh tử cũng không có dùng hết lực, hắn rất muốn xem xem cực hạn của Diệp Viễn rốt cuộc là tới đâu.
Huyễn Linh tháp khảo hạch hiển nhiên là nơi khảo nghiệm thực lực chân chính của Diệp Viễn.
Tại học viện Võ Đan, thực lực của học viên một khi đạt tới cấp tiêu chuẩn, sẽ chờ đợi không kịp mà tham gia khảo hạch. Nhưng Hô Duyên Dũng lại nghe được hôm nay Diệp Viễn chạy đến lớp của Phong Nhược Tình ngủ say, không chút ý muốn nào tới tham gia khảo hạch, vì vậy hắn mới tự mình đến tìm Diệp Viễn đi tham gia khảo hạch.
“A? Khảo hạch lên cấp? Cái này được, ta khi nào có thể tham gia?” Diệp Viễn sửng sốt một chút, rất nhanh liền đồng ý.
Diệp Viễn những ngày qua luôn muốn có thể tăng thực lực lên một chút, ngược lại cũng quên chuyện đi tham gia khảo hạch.
Không chọc người đố kỵ là tầm thường, Diệp Viễn không sợ bộc lộ tài năng.
Diệp Viễn là Đan đế trọng sinh, không cần thiết phải sợ đầu sợ đuôi tại học viện Võ Đan nhỏ bé này, hắn cũng muốn xem xem thực lực bây giờ của hắn đã ở mức nào rồi.
“Lúc nào cũng được.” Hô Duyên Dũng nói.
“Được, vậy sáng ngày mai ta liền đi Huyễn Linh tháp.” Diệp Viễn suy nghĩ một chút liền nói.
Hô Duyên Dũng gật đầu, xoay người rời đi.
“Hô Duyên lão sư, chờ một chút.” Diệp Viễn đột nhiên nhớ ra vẫn còn một chuyện, liền gọi Hô Duyên Dũng.
“Vẫn còn có chuyện gì sao?”
“Ta muốn để thị nữ của ta tham gia khảo hạch nhập viện, không biết Hô Duyên lão sư có thể sắp xếp một chút không?”
Lục Nhi theo Diệp Viễn tới học viện Võ Đan đã được mấy ngày rồi, có điều những ngày qua Diệp Viễn luôn luôn bận rộn, cũng không có thời gian để sắp xếp cho nàng. Hôm nay vừa đúng lúc gặp phải Hô Duyên Dũng, để hắn sắp xếp khảo hạch cũng không phải là chuyện quá đáng gì.
Dựa theo quy định của học viện Võ Đan, cho dù là thân phận hiển hách cỡ nào cũng không thể mang tùy tùng vào học viện. Lục Nhi ở tạm mấy ngày cũng không sao, nhưng thời gian dài học viện tất nhiên sẽ truy cứu.
“Chính là vị tiểu cô nương vừa rồi sao? Còn nhỏ tuổi mà đã Nguyên Khí Cảnh tầng ba, miễn cưỡng cũng đủ tư cách tham gia khảo hạch. Được, ngày mai ngươi mang nàng cùng đến đi.” Hô Duyên Dũng gật đầu nói.
Dựa vào tu vi của Hô Duyên Dũng, đương nhiên có thể nhìn ra được thực lực của Lục Nhi.
Lục Nhi nhỏ hơn Diệp Viễn một tuổi, có thể luyện được tới Nguyên Khí Cảnh tầng ba chỉ có thể nói là tạm được, Hô Duyên Dũng đương nhiên cũng sẽ không quá chú ý tới.
Nhưng nếu hắn biết được, thời gian Lục Nhi tu luyện từ nguyên lực tới Nguyên Khí Cảnh tầng ba chưa đến một tháng, không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì.
Trên thực tế, đối với tốc độ tu luyện của Lục Nhi, Diệp Viễn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Nàng dùng thời gian một buổi tối đã có thể đạt tới Nguyên Khí Cảnh tầng một, năm ngày sau dưới sự giúp đỡ của Bạo Nguyên Đan mà Diệp Viễn đưa, thuận lợi đột phá Nguyên Khí cảnh tầng hai.
Rồi đến tối hôm qua, sau khi liên tiếp dùng Nguyên khí đan siêu phẩm, Lục Nhi lại đột phá lần nữa, đạt tới Nguyên Khí Cảnh tầng ba, cơ hồ như sắp bắt kịp Diệp Viễn rồi.
Tốc độ tu luyện này nếu truyền đi, tuyệt đối là chuyện nghe rợn người.
Trong này mặc dù có đan dược phụ trợ, nhưng tư chất của Lục Nhi là trọng yếu hơn. Trước mặt Lục Nhi, tất cả thiên tài tại Tần quốc đều ảm đạm mà phai mờ.
Đương nhiên, Diệp Viễn còn dạy nàng “Thiên Huyễn Băng Phách”, thật giống như là chế tạo dành riêng cho Lục Nhi, để cho nàng thuận buồm xuôi gió mà tu luyện.
Lục Nhi thiên chất thông minh, Diệp Viễn những ngày qua dạy nàng cách dùng thích hợp, nàng rất nhanh đã có thể nắm giữ, phảng phất như nàng trời sinh chính là để tu luyện.
Thực lực bây giờ của Lục Nhi, tuyệt đối không kém hơn so với Nguyên khí tứ trọng bình thường, thông qua khảo hạch nhập môn chắc chắn không phải là vấn đề.
Chủ tớ hai người đồng thời đi tham gia khảo hạch, ngược lại là một chuyện đáng để mong chờ.
Có điều Diệp Viễn cũng không quan tâm nhiều tới vậy, hắn hiện tại là buồn ngủ chịu không nổi rồi.
Buổi tối còn phải quyết chiến, không ngủ bù thì làm sao được?
Nói đến chuyện làm trợ thủ, Diệp Viễn chỉ là thuận miệng mà đồng ý. Lúc này, không đồng ý cũng phải đồng ý rồi.
Phong Nhược Tình là Linh Dịch Cảnh võ giả thứ thiệt, nàng nếu không phải để Diệp Viễn đi, thì hắn tuyệt đối là không đi được, sợ rằng hắn có Thuấn Thiểm cũng không thoát.
Về đến chỗ ở, Diệp Viễn ngủ một giấc lâu đến hoàng hôn mới mơ màng tỉnh dậy.
Bỏ một viên Hồi Khí Đan cực phẩm vào bụng, cộng thêm sự khôi phục trong lúc ngủ, nguyên lực trong cơ thể rất nhanh đã hồi phục được bảy tám phần.
Hồi Khí Đan này là do Diệp Viễn lúc trước luyện thành, bây giờ đã có chỗ dùng.
Sau khi hồi phục nguyên lực, Diệp Viễn tiếp tục dùng Lục Mang Tinh Trận luyện Nguyên Khí Đan siêu phẩm.
Đây là một công trình vô cùng vĩ đại. Mấy vạn viên thượng phẩm Nguyên Khí Đan, sợ rằng mỗi lần thí luyện sáu viên, thì cũng phải cần hơn cả mấy ngàn viên Nguyên Khí Đan thượng phẩm.
Cứ như vậy, Diệp Viễn ban ngày thì ngủ, ban đêm luyện dược.
Hoàng hôn hai ngày sau, Diệp Viễn vừa mới tỉnh dậy, đang dự định luyện hai viên Nguyên khí đan siêu phẩm cuối cùng, lại có một vị khách không ngờ đến, chính là chủ trì trận chiến sinh tử Hô Duyên Dũng.
Diệp Viễn bị Lục Nhi gọi ra ngoài, cằn nhằn lải nhải đóng cửa lại, hơi có chút quỷ dị.
“Ha ha, Hô Duyên lão sư, không biết tìm ta có chuyện gì? Ta vẫn còn đang có việc phải làm, chúng ta nói ngắn gọn thôi được không?” Diệp Viễn cười ha ha nói.
Hô Duyên Dũng ngược lại là người không câu nệ tiểu tiết, đối với hành động này của Diệp Viễn cũng không tức giận, chỉ là có chút nghi ngờ nói: “Đến cũng đến rồi, không mời ta vào trong ngồi sao?”
Diệp Viễn đứng chặn ở trước cửa, cũng không có ý mời lão sư vào. Nếu để cho Hô Duyên Dũng thấy được hắn có thể tùy ý luyện Nguyên Khí Đan siêu phẩm, đến lúc đó đừng nói là học viện Võ Đan, mà cả Tần quốc này cũng đều nổ lên hết.
“Việc này... bên trong hơi loạn, Hô Duyên lão sư hay là không nên vào, hôm khác đợi ta dọn dẹp xong, lại mời Hô Duyên lão sư đến uống ly trà.” Diệp Viễn nói.
Diệp Viễn có nghe qua về Hô Duyên Dũng, người này bình thường hơi lạnh nhạt một chút, nhưng là người vô cùng công chính nghĩa khí, cho nên hắn cũng không lo đối phương sẽ xông vào.
Hô Duyên Dũng đương nhiên biết được bên trong phòng của Diệp Viễn có gì đó mờ ám, nhưng chỗ ở của học viên dù sao cũng là nơi riêng tư, hắn cũng không tiện xông vào, chỉ đành bỏ qua.
“Vậy được, ta đợi lời mời của ngươi.”
Diệp Viễn chẳng qua là khách khí một chút, không ngờ tới Hô Duyên Dũng lại thuận theo cọc mà leo lên.
Càng nói đến Hô Duyên Dũng này say mê võ đạo, đối với ai cũng không có sắc thái gì, hôm nay làm sao lại đổi tính chứ?
“Ta đến tìm ngươi là muốn nói cho ngươi, thực lực bây giờ của ngươi cũng nên tiến vào Huyền cấp rồi, có thể tiến hành khảo hạch lên cấp.” Hô Duyên Dũng nói ra ý của hắn.
Tại học viện Võ Đan, phân cấp bậc gì cũng không dựa theo cảnh giới, mà chỉ nhìn vào lực chiến đấu thực tế.
Học viên cảm thấy thực lực của bản thân đã đủ, thì có thể đi vào Huyễn Linh tháp tiến hành khảo hạch, chỉ cần vượt qua liền có thể tăng lên được một cấp, mà Hô Duyên Dũng chính là giáo lý phụ trách khảo hạch lên cấp.
Thật ra học viên Địa cấp của học viện Võ Đan phần lớn là dựa vào quan hệ, bọn họ tiềm lực có hạn, thuộc dạng ăn no chờ chết, tinh anh chân chính đều là Huyền cấp trở lên.
Diệp Viễn trước đây đương nhiên cũng xếp vào dạng ăn no chờ chết.
Thực lực của Phí Thanh Bình vốn là đang ở Địa cấp nhưng do tài năng xuất chúng, sau khi tăng lên Nguyên Khí Cảnh tầng năm, đã chuẩn bị thực lực khiêu chiến khảo hạch Huyền cấp.
Có điều, nếu chỉ là như thế, đương nhiên cũng sẽ không phiền Hô Duyên Dũng tự tìm đến Diệp Viễn kêu đi tham gia khảo hạch.
Khiêu chiến Huyễn Linh tháp là chuyện của học viên, hắn mới lười đến thúc giục bọn học viên.
Trận chiến sinh tử, Hô Duyên Dũng đối với Diệp Viễn mới sinh ra hứng thú hùng hậu đối với học viên này.
Rất rõ ràng, trên người Diệp Viễn có rất nhiều bí mật. Đương nhiên, đó cũng không phải là chuyện gì lớn lao, mỗi một người đã có thành tựu, trên người không phải cũng mang theo bí mật sao?
Đệ nhất Võ bảng Long Đường, nhóm người đệ nhị bảng Tả Bất Quy, khẳng định bản thân đều có thể gặp được. Điểm này học viện sẽ không quản, học viện chỉ cần là học viên cường đại.
Diệp Viễn bây giờ tuy rằng chỉ là Nguyên Khí Cảng tầng ba, nhưng trong trận chiến sinh tử lại có thể giết được Nguyên Khí Cảnh tầng năm Phí Thanh Bình.
Quan trọng nhất là, Hô Duyên Dũng cảm thấy Diệp Viễn trong trận chiến sinh tử cũng không có dùng hết lực, hắn rất muốn xem xem cực hạn của Diệp Viễn rốt cuộc là tới đâu.
Huyễn Linh tháp khảo hạch hiển nhiên là nơi khảo nghiệm thực lực chân chính của Diệp Viễn.
Tại học viện Võ Đan, thực lực của học viên một khi đạt tới cấp tiêu chuẩn, sẽ chờ đợi không kịp mà tham gia khảo hạch. Nhưng Hô Duyên Dũng lại nghe được hôm nay Diệp Viễn chạy đến lớp của Phong Nhược Tình ngủ say, không chút ý muốn nào tới tham gia khảo hạch, vì vậy hắn mới tự mình đến tìm Diệp Viễn đi tham gia khảo hạch.
“A? Khảo hạch lên cấp? Cái này được, ta khi nào có thể tham gia?” Diệp Viễn sửng sốt một chút, rất nhanh liền đồng ý.
Diệp Viễn những ngày qua luôn muốn có thể tăng thực lực lên một chút, ngược lại cũng quên chuyện đi tham gia khảo hạch.
Không chọc người đố kỵ là tầm thường, Diệp Viễn không sợ bộc lộ tài năng.
Diệp Viễn là Đan đế trọng sinh, không cần thiết phải sợ đầu sợ đuôi tại học viện Võ Đan nhỏ bé này, hắn cũng muốn xem xem thực lực bây giờ của hắn đã ở mức nào rồi.
“Lúc nào cũng được.” Hô Duyên Dũng nói.
“Được, vậy sáng ngày mai ta liền đi Huyễn Linh tháp.” Diệp Viễn suy nghĩ một chút liền nói.
Hô Duyên Dũng gật đầu, xoay người rời đi.
“Hô Duyên lão sư, chờ một chút.” Diệp Viễn đột nhiên nhớ ra vẫn còn một chuyện, liền gọi Hô Duyên Dũng.
“Vẫn còn có chuyện gì sao?”
“Ta muốn để thị nữ của ta tham gia khảo hạch nhập viện, không biết Hô Duyên lão sư có thể sắp xếp một chút không?”
Lục Nhi theo Diệp Viễn tới học viện Võ Đan đã được mấy ngày rồi, có điều những ngày qua Diệp Viễn luôn luôn bận rộn, cũng không có thời gian để sắp xếp cho nàng. Hôm nay vừa đúng lúc gặp phải Hô Duyên Dũng, để hắn sắp xếp khảo hạch cũng không phải là chuyện quá đáng gì.
Dựa theo quy định của học viện Võ Đan, cho dù là thân phận hiển hách cỡ nào cũng không thể mang tùy tùng vào học viện. Lục Nhi ở tạm mấy ngày cũng không sao, nhưng thời gian dài học viện tất nhiên sẽ truy cứu.
“Chính là vị tiểu cô nương vừa rồi sao? Còn nhỏ tuổi mà đã Nguyên Khí Cảnh tầng ba, miễn cưỡng cũng đủ tư cách tham gia khảo hạch. Được, ngày mai ngươi mang nàng cùng đến đi.” Hô Duyên Dũng gật đầu nói.
Dựa vào tu vi của Hô Duyên Dũng, đương nhiên có thể nhìn ra được thực lực của Lục Nhi.
Lục Nhi nhỏ hơn Diệp Viễn một tuổi, có thể luyện được tới Nguyên Khí Cảnh tầng ba chỉ có thể nói là tạm được, Hô Duyên Dũng đương nhiên cũng sẽ không quá chú ý tới.
Nhưng nếu hắn biết được, thời gian Lục Nhi tu luyện từ nguyên lực tới Nguyên Khí Cảnh tầng ba chưa đến một tháng, không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì.
Trên thực tế, đối với tốc độ tu luyện của Lục Nhi, Diệp Viễn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Nàng dùng thời gian một buổi tối đã có thể đạt tới Nguyên Khí Cảnh tầng một, năm ngày sau dưới sự giúp đỡ của Bạo Nguyên Đan mà Diệp Viễn đưa, thuận lợi đột phá Nguyên Khí cảnh tầng hai.
Rồi đến tối hôm qua, sau khi liên tiếp dùng Nguyên khí đan siêu phẩm, Lục Nhi lại đột phá lần nữa, đạt tới Nguyên Khí Cảnh tầng ba, cơ hồ như sắp bắt kịp Diệp Viễn rồi.
Tốc độ tu luyện này nếu truyền đi, tuyệt đối là chuyện nghe rợn người.
Trong này mặc dù có đan dược phụ trợ, nhưng tư chất của Lục Nhi là trọng yếu hơn. Trước mặt Lục Nhi, tất cả thiên tài tại Tần quốc đều ảm đạm mà phai mờ.
Đương nhiên, Diệp Viễn còn dạy nàng “Thiên Huyễn Băng Phách”, thật giống như là chế tạo dành riêng cho Lục Nhi, để cho nàng thuận buồm xuôi gió mà tu luyện.
Lục Nhi thiên chất thông minh, Diệp Viễn những ngày qua dạy nàng cách dùng thích hợp, nàng rất nhanh đã có thể nắm giữ, phảng phất như nàng trời sinh chính là để tu luyện.
Thực lực bây giờ của Lục Nhi, tuyệt đối không kém hơn so với Nguyên khí tứ trọng bình thường, thông qua khảo hạch nhập môn chắc chắn không phải là vấn đề.
Chủ tớ hai người đồng thời đi tham gia khảo hạch, ngược lại là một chuyện đáng để mong chờ.
/195
|