“Đợi chút.” Lúc này Phong Nhược Tình mới đứng ra nói.
Hành động của Phong Nhược Tình dẫn tới từng trận nói thì thầm của nhóm đệ tử, giống như quan hệ của người càng ngày càng chân thực rồi.
“Hội trưởng đại nhân xin hãy bớt giận, có thể cho ta hỏi hắn hai câu được không?” Phong Nhược Tình là giáo tập của học viện Đan Võ, nhưng đây là địa bàn của công hội Luyện Dược Sư, nên nàng vẫn còn một chút tư cách lên tiếng.
Vương hội trưởng trầm mặc một lát rồi mới gật đầu.
Ánh mắt của Phong Nhược Tình pha chút phức tạp nhìn Diệp Viễn, muốn nhìn xem thật sự hắn đã có dự tính từ trước hay chỉ là càn quấy mà thôi, nhưng mà nhìn một lúc lâu cũng chẳng nhìn ra được gì.
“Diệp Viễn, ta hỏi ngươi, rốt cuộc giao hẹn của chúng ta có được tính hay không?” Phong Nhược Tình trầm giọng hỏi.
Chỉ là câu hỏi như này có chút mập mờ, ở đây ngoài Phong Chỉ Nhu biết sự việc ra, còn lại những người khác đều đang tưởng tượng xa xôi.
Diệp Viễn có chút bất đắc dĩ nói: “Nếu như không phải tuân thủ giao hẹn, ngươi cho rằng ta thích bị bọn họ coi là quái vật sao?”
Nghe Diệp Viễn nói ra những lời này xong, thì trong lòng của Phong Nhược Tình như trút được gánh nặng, thả lỏng ra hơi.
Người khác không biết thực lực đan đạo thật sự của Diệp Viễn, nhưng Phong Nhược Tình lại hiểu rất rõ ràng. Có thể tùy ý chỉ điểm cho một đan sư trung cấp là nàng đây thì chỉ sợ cái mà Diệp Viễn thiếu chỉ là cảnh giới mà thôi?
Phong Nhược Tình lại có một cảm giác là cái mà nàng nhìn thấy chỉ là một góc nho nhỏ trong thực lực thật sự của Diệp Viễn mà thôi.
Tên tiểu tử này rốt cuộc là quái thai gì? hắn chỉ có mới mươi lăm tuôi thôi nha!
“Ý của ngươi là... ngươi nắm chắn chứ?”
Mặc dù có chút tin tưởng Diệp Viễn nhưng việc mà hắn làm đã phá vỡ quy luật vốn có rồi, khiến cho nàng không thể không xác định lại một lần nữa.
“Ách, cái này ta cũng không xác định.” Diệp Viễn rất không có trách nhiệm nói
Nhìn thấy dáng vẻ như sắp muốn nổ tung của Phong Nhược Tình, Diệp Viễn lập tức mở miệng nói tiếp: “Thật sư là tùy tiện luyện chế ra một loại đan dược nhị giới là có thể qua?”
“Đúng vậy, chỉ cần nội trong vòng hai canh giờ người có thể luyện chế ra bất kì một đan dược nhị giới nào đấy thì có thể thông qua được kì sát hạch của đan sư sơ cấp lần này?”
“Ồ, nếu như là thế thì hẳn là không có vấn đề gì.” Diệp Viễn thản nhiên nói, như kiểu chuyện luyện chế đan dược nhị giới đan giản giống như ăn cơm uống nước vậy
“Nếu đã như thế thì hi vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng!”
Phong Nhược Tình nói xong, lấy ra một bình đan dược từ trong tay áo ra nói với Vương hội trưởng: “Hội trưởng đại nhân, ở đây ta có ba viên Dưỡng Hồn Đan, đặt ở đây để đảm bảo thay cho Diệp Viễn. Nếu hắn thật sự đến đây gây rối thì ba viên Dưỡng Hồn Đan này chính là bồi tội với công hội.”
Lời vừa nói ra khiến cho tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Dưỡng Hồn Đan chính là đan dược tam giới thật sự, hơn nữa đan dược tam giới cực kỳ quý giá.
Bởi vì tác dụng của Dưỡng Hồn Đan chình là tăng cường thần hồn của võ giả, làm cho hồn lực của võ giả trở nên mạnh mẽ. Đối với công hội Luyện Dược Sư mà nói thì loại đan dược này chính là vật tha thiết mơ ước.
Dáng vẻ của Vương hội trưởng tràn đầy vẻ sợ hãi mà kinh ngạc, không ngờ đến Phong Nhược Tình lại có thể vì Diệp Viễn mà lấy ra vật quý giá như thế.
Với tư cách là một trong những người đứng đầu công hội Luyện Dược Sư, kỳ thật là hắn biết dược thân phận thực của Phong Nhược Tình nên mới có thể khách khí với nàng ta như thế
Hôm nay nếu đổi là người khác đến dẫn đội thì với thân phận của hắn thì chẵng cần phí nhiều lời với người khác đến thế.
“Phong cô nương thật sự muốn vì một tên tiểu tử vô danh này mà lấy ra vật quý giá như thế?” Đến bây giờ Vương hội trưởng vẫn có chút không dám tin.
“Nhược Tình biết hành vi của Diệp Viễn là có chút khó tưởng tượng nổi, nhưng ta tin tưởng hắn có năng lực này! Những việc mà chúng ta chưa nhìn thấy không có nghĩa là nó không tồn tại; những việc chúng ta không làm được không có nghĩa là người khác không làm được!” Phong Nhược Tình vẫn rất kiên định nói.
“Được rồi, nếu Phong cô nương vẫn giữ ý kiến như vậy, lão nhân hôm nay cũng không muốn làm người xấu. Nhưng Phong cô nương phải biết rằng, lão nhân là nể mặt cô mới đáp ứng, đổi thành người khác cho dù là lấy dưỡng hồn đan này ra thì lão nhân cũng không đồng ý đâu.” Vương hội trưởng trầm giọng nói.
“Tạ ơn Vương hội trưởng!” Phong Nhược Tình nhẹ nhàng bái một cái, biểu thị sự cảm ơn.
Nàng biết Vương hội trưởng sẽ không nói đùa, Dưỡng Hồn Đan mặc dù quý giá nhưng dựa vào thế lực cường đại của công hội Luyện Dược Sư thì loại đan dược này cũng không phải là loại quý hiếm.
Sở dĩ có thể đáp ứng, chủ yếu vẫn là nể mặt thân phận công chúa hoàng gia của mình.
“Nếu như Phong cô nương kiên trì như thế thì Diệp Viễn qua đứng bên phải đi. Nhưng lão nhân cũng phải nói rõ ràng, nếu như người thật sự là trêu đùa lão nhân thì đan dược này ta cũng không cần mà người phải nếm sự cực khổ đấy! Không thì sự việc này chuyền ra ngoài, người khác còn cho rằng công hội Luyện Dược Sư của chúng ta trở thành nơi trẻ con chơi đùa!”
Mặc dù lời của Vương hội trưởng nói không nhanh những mỗi một chữ đều rất đanh thép, hiển nhiên là đã hạ quyết tâm làm khó dễ Diệp Viễn rồi.
Diệp Viễn cũng lười để ý đến hắn, trực tiếp đi đến bên cạnh Phong Chỉ Nhu.
“Này, người không nói đùa chứ? Người dừng có mà hại cô cô ta nha! Một Nguyên Khí tầng bốn làm sao có thể luyện ra được đan dược nhị giai được?” Phong Chỉ Nhu tức giận nói.
Diệp Viễn nhìn Phong Chỉ Nhu một cái, rồi lại thu về, nhạt nhạt nói: “Ngươi vẫn là lo cho bản thân thì hơn, ta xem lần này người vẫn cảm thấy khó khăn đi, sao mà thực lực đan bảng của học viện sao mà yếu thế?”
“Ngươi!” Phong Chỉ Nhu không ngờ lại bị Diệp Viễn chọc tức lại, tức đến nỗi không nói ra lời.
Ngoài ra, bên này Vạn Uyên nhìn Diệp Viễn hận đến mức nghén răng.
“Tại sao? Tại sao Phong lão sư lại có thể vì hắn mà lấy ra đồ quý giá như thế? Diệp Viễn có đức có tài gì? Đợi đấy mà xem, bây giờ thì ngông cuồng như thế, tí nữa xem người thu dọn như thế nào!” Trong lòng của Vạn Uyên gào thét như thế.
Phòng dùng luyện đan lần này là độc lập, tổng cộng có mười phòng luyện đan, phía đông phía tây mỗi bên năm phòng. Ở giữa là phòng khách, phía bắc của phòng khách có một màn che, các chủ khảo thông qua màn che ấy quan sát được toàn bộ bên trong phòng luyện đan. Bên phía nam là kho thuốc.
Luyện đan dược liên quan đến rất nhiều thứ như là khống chế lửa, xử lí thuốc, trận pháp,… nhưng suy cho cùng cũng là để luyện chế đan dược.
Nếu mà luyện chế không ra đan dược, thì những bước phía trước dù có mạnh đến đầu thì cũng chỉ là phí công, và không được công nhận. Vì thế sát hạch của công hội Luyện Dược Sư đều lấy đan dược đã luyện thành để làm tiêu chuẩn.
Có thể luyện ra đan dược như thế nào chính là dựa vào cấp bậc của Luyện Dược Sư, đan giản mà có sức thuyết phục lớn nhất.
Hai canh giờ có thể nói là không ít những cũng không nhiều, cần tỉ lệ thành công cao thì mới có thể luyện chế ra đan dược, như thế cũng hạ thấp được khả năng Luyện Dược Sư gặp may mắn.
Ở đây toàn bộ đều phải dựa vào thực lực để nói chuyện!
“Buổi sát hạch chính thức bắt đầu, bây giờ người tham gia sát hạch bắt đầu chọn dược, những đệ tử của hai nhóm trước bắt đầu tiến vào kho dược.”
Người chủ trì buổi sát hạch lần này lại đổi thành một đan sư trung niên, lời của hắn vừa dứt, đệ tử của hai nhóm trước tiến vào phòng dược để chọn dược.
Thời gian chọn dược cũng tính vào trong hai canh giờ, thật ra đây cũng là một loại sát hạch dành cho đệ tử.
Làm thế nào để trong thời gian ngắn nhất tìm được tất cả dược liệu mà mình muốn, để tích kiệm được thời gian cho việc phối dược và luyện chế đan dược, đây cũng là một kỹ năng cơ bản của một Luyện Dược Sư.
Thực ra từ việc bắt đầu chọn dược, cũng có thể nhìn ra thực lực cao hay thấp của rất nhiều đệ tử.
Chọn dược càng nhanh càng chuẩn, cũng chứng minh rằng việc nắm bắt thành thạo dược lý của các đệ tử, thì lúc luyện dược càng có thể nắm bắt được tốt dược tính của tất cả các loại dược liệu, tỉ lệ thành công sẽ cao hơn rất nhiều.
Ánh mắt của Phong Nhược Tình nhịn không được mà nhìn về phía Diệp Viễn, trong lòng nghĩ với thái độ biết rõ dược liệu như Diệp Viễn, hắn tiến vào kho dược thì mấy phút có thể đi ra.
Lúc luyện chế hồi khí đan, hắn lại thể dùng tay phối hợp dược liệu chuẩn xác không biết sai xót đến thế, đây thực sự là nghịch thiên a!
Hắn rõ ràng chỉ có mười lăm tuổi, dù có tính học luyện đan từ lúc còn trong bào thai thì cũng không thể đạt được đến cảnh giới như thế này được?
Có lẽ Diệp Viễn thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng không biết chừng?
Hành động của Phong Nhược Tình dẫn tới từng trận nói thì thầm của nhóm đệ tử, giống như quan hệ của người càng ngày càng chân thực rồi.
“Hội trưởng đại nhân xin hãy bớt giận, có thể cho ta hỏi hắn hai câu được không?” Phong Nhược Tình là giáo tập của học viện Đan Võ, nhưng đây là địa bàn của công hội Luyện Dược Sư, nên nàng vẫn còn một chút tư cách lên tiếng.
Vương hội trưởng trầm mặc một lát rồi mới gật đầu.
Ánh mắt của Phong Nhược Tình pha chút phức tạp nhìn Diệp Viễn, muốn nhìn xem thật sự hắn đã có dự tính từ trước hay chỉ là càn quấy mà thôi, nhưng mà nhìn một lúc lâu cũng chẳng nhìn ra được gì.
“Diệp Viễn, ta hỏi ngươi, rốt cuộc giao hẹn của chúng ta có được tính hay không?” Phong Nhược Tình trầm giọng hỏi.
Chỉ là câu hỏi như này có chút mập mờ, ở đây ngoài Phong Chỉ Nhu biết sự việc ra, còn lại những người khác đều đang tưởng tượng xa xôi.
Diệp Viễn có chút bất đắc dĩ nói: “Nếu như không phải tuân thủ giao hẹn, ngươi cho rằng ta thích bị bọn họ coi là quái vật sao?”
Nghe Diệp Viễn nói ra những lời này xong, thì trong lòng của Phong Nhược Tình như trút được gánh nặng, thả lỏng ra hơi.
Người khác không biết thực lực đan đạo thật sự của Diệp Viễn, nhưng Phong Nhược Tình lại hiểu rất rõ ràng. Có thể tùy ý chỉ điểm cho một đan sư trung cấp là nàng đây thì chỉ sợ cái mà Diệp Viễn thiếu chỉ là cảnh giới mà thôi?
Phong Nhược Tình lại có một cảm giác là cái mà nàng nhìn thấy chỉ là một góc nho nhỏ trong thực lực thật sự của Diệp Viễn mà thôi.
Tên tiểu tử này rốt cuộc là quái thai gì? hắn chỉ có mới mươi lăm tuôi thôi nha!
“Ý của ngươi là... ngươi nắm chắn chứ?”
Mặc dù có chút tin tưởng Diệp Viễn nhưng việc mà hắn làm đã phá vỡ quy luật vốn có rồi, khiến cho nàng không thể không xác định lại một lần nữa.
“Ách, cái này ta cũng không xác định.” Diệp Viễn rất không có trách nhiệm nói
Nhìn thấy dáng vẻ như sắp muốn nổ tung của Phong Nhược Tình, Diệp Viễn lập tức mở miệng nói tiếp: “Thật sư là tùy tiện luyện chế ra một loại đan dược nhị giới là có thể qua?”
“Đúng vậy, chỉ cần nội trong vòng hai canh giờ người có thể luyện chế ra bất kì một đan dược nhị giới nào đấy thì có thể thông qua được kì sát hạch của đan sư sơ cấp lần này?”
“Ồ, nếu như là thế thì hẳn là không có vấn đề gì.” Diệp Viễn thản nhiên nói, như kiểu chuyện luyện chế đan dược nhị giới đan giản giống như ăn cơm uống nước vậy
“Nếu đã như thế thì hi vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng!”
Phong Nhược Tình nói xong, lấy ra một bình đan dược từ trong tay áo ra nói với Vương hội trưởng: “Hội trưởng đại nhân, ở đây ta có ba viên Dưỡng Hồn Đan, đặt ở đây để đảm bảo thay cho Diệp Viễn. Nếu hắn thật sự đến đây gây rối thì ba viên Dưỡng Hồn Đan này chính là bồi tội với công hội.”
Lời vừa nói ra khiến cho tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Dưỡng Hồn Đan chính là đan dược tam giới thật sự, hơn nữa đan dược tam giới cực kỳ quý giá.
Bởi vì tác dụng của Dưỡng Hồn Đan chình là tăng cường thần hồn của võ giả, làm cho hồn lực của võ giả trở nên mạnh mẽ. Đối với công hội Luyện Dược Sư mà nói thì loại đan dược này chính là vật tha thiết mơ ước.
Dáng vẻ của Vương hội trưởng tràn đầy vẻ sợ hãi mà kinh ngạc, không ngờ đến Phong Nhược Tình lại có thể vì Diệp Viễn mà lấy ra vật quý giá như thế.
Với tư cách là một trong những người đứng đầu công hội Luyện Dược Sư, kỳ thật là hắn biết dược thân phận thực của Phong Nhược Tình nên mới có thể khách khí với nàng ta như thế
Hôm nay nếu đổi là người khác đến dẫn đội thì với thân phận của hắn thì chẵng cần phí nhiều lời với người khác đến thế.
“Phong cô nương thật sự muốn vì một tên tiểu tử vô danh này mà lấy ra vật quý giá như thế?” Đến bây giờ Vương hội trưởng vẫn có chút không dám tin.
“Nhược Tình biết hành vi của Diệp Viễn là có chút khó tưởng tượng nổi, nhưng ta tin tưởng hắn có năng lực này! Những việc mà chúng ta chưa nhìn thấy không có nghĩa là nó không tồn tại; những việc chúng ta không làm được không có nghĩa là người khác không làm được!” Phong Nhược Tình vẫn rất kiên định nói.
“Được rồi, nếu Phong cô nương vẫn giữ ý kiến như vậy, lão nhân hôm nay cũng không muốn làm người xấu. Nhưng Phong cô nương phải biết rằng, lão nhân là nể mặt cô mới đáp ứng, đổi thành người khác cho dù là lấy dưỡng hồn đan này ra thì lão nhân cũng không đồng ý đâu.” Vương hội trưởng trầm giọng nói.
“Tạ ơn Vương hội trưởng!” Phong Nhược Tình nhẹ nhàng bái một cái, biểu thị sự cảm ơn.
Nàng biết Vương hội trưởng sẽ không nói đùa, Dưỡng Hồn Đan mặc dù quý giá nhưng dựa vào thế lực cường đại của công hội Luyện Dược Sư thì loại đan dược này cũng không phải là loại quý hiếm.
Sở dĩ có thể đáp ứng, chủ yếu vẫn là nể mặt thân phận công chúa hoàng gia của mình.
“Nếu như Phong cô nương kiên trì như thế thì Diệp Viễn qua đứng bên phải đi. Nhưng lão nhân cũng phải nói rõ ràng, nếu như người thật sự là trêu đùa lão nhân thì đan dược này ta cũng không cần mà người phải nếm sự cực khổ đấy! Không thì sự việc này chuyền ra ngoài, người khác còn cho rằng công hội Luyện Dược Sư của chúng ta trở thành nơi trẻ con chơi đùa!”
Mặc dù lời của Vương hội trưởng nói không nhanh những mỗi một chữ đều rất đanh thép, hiển nhiên là đã hạ quyết tâm làm khó dễ Diệp Viễn rồi.
Diệp Viễn cũng lười để ý đến hắn, trực tiếp đi đến bên cạnh Phong Chỉ Nhu.
“Này, người không nói đùa chứ? Người dừng có mà hại cô cô ta nha! Một Nguyên Khí tầng bốn làm sao có thể luyện ra được đan dược nhị giai được?” Phong Chỉ Nhu tức giận nói.
Diệp Viễn nhìn Phong Chỉ Nhu một cái, rồi lại thu về, nhạt nhạt nói: “Ngươi vẫn là lo cho bản thân thì hơn, ta xem lần này người vẫn cảm thấy khó khăn đi, sao mà thực lực đan bảng của học viện sao mà yếu thế?”
“Ngươi!” Phong Chỉ Nhu không ngờ lại bị Diệp Viễn chọc tức lại, tức đến nỗi không nói ra lời.
Ngoài ra, bên này Vạn Uyên nhìn Diệp Viễn hận đến mức nghén răng.
“Tại sao? Tại sao Phong lão sư lại có thể vì hắn mà lấy ra đồ quý giá như thế? Diệp Viễn có đức có tài gì? Đợi đấy mà xem, bây giờ thì ngông cuồng như thế, tí nữa xem người thu dọn như thế nào!” Trong lòng của Vạn Uyên gào thét như thế.
Phòng dùng luyện đan lần này là độc lập, tổng cộng có mười phòng luyện đan, phía đông phía tây mỗi bên năm phòng. Ở giữa là phòng khách, phía bắc của phòng khách có một màn che, các chủ khảo thông qua màn che ấy quan sát được toàn bộ bên trong phòng luyện đan. Bên phía nam là kho thuốc.
Luyện đan dược liên quan đến rất nhiều thứ như là khống chế lửa, xử lí thuốc, trận pháp,… nhưng suy cho cùng cũng là để luyện chế đan dược.
Nếu mà luyện chế không ra đan dược, thì những bước phía trước dù có mạnh đến đầu thì cũng chỉ là phí công, và không được công nhận. Vì thế sát hạch của công hội Luyện Dược Sư đều lấy đan dược đã luyện thành để làm tiêu chuẩn.
Có thể luyện ra đan dược như thế nào chính là dựa vào cấp bậc của Luyện Dược Sư, đan giản mà có sức thuyết phục lớn nhất.
Hai canh giờ có thể nói là không ít những cũng không nhiều, cần tỉ lệ thành công cao thì mới có thể luyện chế ra đan dược, như thế cũng hạ thấp được khả năng Luyện Dược Sư gặp may mắn.
Ở đây toàn bộ đều phải dựa vào thực lực để nói chuyện!
“Buổi sát hạch chính thức bắt đầu, bây giờ người tham gia sát hạch bắt đầu chọn dược, những đệ tử của hai nhóm trước bắt đầu tiến vào kho dược.”
Người chủ trì buổi sát hạch lần này lại đổi thành một đan sư trung niên, lời của hắn vừa dứt, đệ tử của hai nhóm trước tiến vào phòng dược để chọn dược.
Thời gian chọn dược cũng tính vào trong hai canh giờ, thật ra đây cũng là một loại sát hạch dành cho đệ tử.
Làm thế nào để trong thời gian ngắn nhất tìm được tất cả dược liệu mà mình muốn, để tích kiệm được thời gian cho việc phối dược và luyện chế đan dược, đây cũng là một kỹ năng cơ bản của một Luyện Dược Sư.
Thực ra từ việc bắt đầu chọn dược, cũng có thể nhìn ra thực lực cao hay thấp của rất nhiều đệ tử.
Chọn dược càng nhanh càng chuẩn, cũng chứng minh rằng việc nắm bắt thành thạo dược lý của các đệ tử, thì lúc luyện dược càng có thể nắm bắt được tốt dược tính của tất cả các loại dược liệu, tỉ lệ thành công sẽ cao hơn rất nhiều.
Ánh mắt của Phong Nhược Tình nhịn không được mà nhìn về phía Diệp Viễn, trong lòng nghĩ với thái độ biết rõ dược liệu như Diệp Viễn, hắn tiến vào kho dược thì mấy phút có thể đi ra.
Lúc luyện chế hồi khí đan, hắn lại thể dùng tay phối hợp dược liệu chuẩn xác không biết sai xót đến thế, đây thực sự là nghịch thiên a!
Hắn rõ ràng chỉ có mười lăm tuổi, dù có tính học luyện đan từ lúc còn trong bào thai thì cũng không thể đạt được đến cảnh giới như thế này được?
Có lẽ Diệp Viễn thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng không biết chừng?
/195
|