Tuyệt Thế Đường Môn

Chương 120: Từ Tam Thạch bạo phát hoàn toàn. (Thượng,hạ)

/447


Khi Huyền Vũ Lực tăng phúc, Hồn Lực phóng ra khiến tốc độ lưới lửa rơi chậm lại. Mà hồn kỹ thứ tư Huyền Minh Trí Hoán ngoài việc làm mình và đối thủ đổi vị trí cho nhau còn có thể cưỡng chế đem đối thủ mang đến trước mặt mình.

Dường như càng là những trận chiến quan trọng, Từ Tam Thạch lại càng thêm bình tĩnh. Ban nãy hắn trông như không có ý tránh đi nhưng thực tế chỉ làm đối thủ khinh địch và sập bẩy.

Sau khi Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn tiến hóa thành Huyền Vũ Thuẫn thì toàn bộ những hồn kỹ của hắn đều xuất hiện biến hóa, Huyền Minh Trí Hoán được tăng thêm một tác dụng, hồn kỹ được mệnh danh gần như là Thần Kỹ lại càng cường đại hơn.

Huyền Minh Trí Hoán tiến hóa có khả năm đem những sinh mệnh thể (cơ thể sống) trong vòng một trăm thước di chuyển đến trước mặt mình, sau khi bị mang đến đây sinh mệnh thể sẽ bất động trong nháy mắt, tuy chỉ có một giây nhưng đối với Chiến Hồn Sư hệ Phòng Ngự mà nói thì đã đủ làm được rất nhiều việc. Nếu người đó là đồng đội thì bản thân hồn sư Huyền Vũ Thuẫn cũng có thể làm cho giây phút bất động này không xuất hiện.

Di chuyển trong nháy mắt khiến cho Ly Diễm căn bản không kịp phản ứng, khi thấy được cặp mắt màu đen đáng sợ kia của Từ Tam Thạch thì cũng là lúc Huyền Vũ Thuẫn đánh lên người hắn.

Xét về tu vi, Ly Diễm là Hồn Vương, Từ Tam Thạch lại là Hồn Tông. Nhưng tại thời điểm này, Huyền Vũ Thuẫn đánh ra lại có hiệu quả khó mà tưởng tượng.

Ly Diễm gấp gáp phản ứng, khi thấy có điều không đúng, trước tiên hắn cần phải làm là kích phát ra Vô Địch Hộ Tráo mang theo. Lần này tham gia dự thi, trong trận chung kết mỗi người bọn hắn chuẩn bị trước một Vô Địch Hộ Tráo, tuy thứ này giá cả rất cao nhưng nếu phát huy tốt lại có thể xoay chuyển tình thế. Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư trước nay vốn không thiếu tiền.

Nhưng mà lúc này Ly Diễm lại tính sai, Huyền Vũ Thuẫn chưa đến thì hắn liền cảm thấy từng gợn sóng nước dịu dàng ôm trọn thân thể mình, vũ hồn của hắn thuộc tính Hỏa, mà Huyền Vũ lại là Thủy, Thổ song thuộc tính, trong đó lấy Thủy làm chính, Thổ làm phụ, trong nháy mắt đó là Vũ Hồn áp chế tuyệt đối, khiến cho hồn lực trong cơ thể hắn co rút lại, không thể kích phát ra Vô Địch Hộ Tráo, Vô Địch Hộ Tráo không hề có ý thức, cũng không phải là vạn năng.

Huyền Vũ Thuẫn trong nháy mắt liền mạnh mẽ đánh vào trên người hắn. Va chạm trong nháy mắt, cả người Ly Diễm chợt biến thành màu đen sau đó lại có cảm giác như bị nước gợn dội lên. Vô số mảnh kim loại từ trên người hắn bay ra tán loạn, không chỉ thế, hắn như bị một cái gì đó hút trở lại, thân thể không hề bay xa liên tiếp va chạm với mặt ngoài Huyền Minh Thuẫn. Đồng thời đệ nhất hồn hoàn trên còn lại trên người Từ Tam Thạch bỗng sáng lên. Huyền Minh Chấn, Huyền Minh Chấn thô bạo, Huyền Minh Chấn biến dị! Hoặc cũng có thể nói là Huyền Minh Chấn tiến hóa!

Trong giây phút đó, thân thể Ly Diễm như bị va chạm trăm ngàn lần, Hồn Đạo Khí bị đánh tan, cảm giác như ngay cả sinh mệnh cũng đều bị đánh tan đi.

Thiên Sát Đấu La cũng đồng thời xuất thủ, lão vừa cảm thấy không ổn nháy mắt sau đã xuất hiện bên cạnh Ly Diễm, một bàn tay đánh về chỗ va chạm của hai người.

Huyền Vũ Thuẫn va vào ánh sáng màu đen run lên kịch liệt, Từ Tam Thạch lảo đảo lui về sau nửa bước, còn Ly Diễm trực tiếp ngã xuống nền, khung xương trước ngực hắn gãy ít nhất cũng bảy tám cái, lục phủ ngũ tạng cũng thương tổn nghiêm trọng nếu không phải hắn có áo giáp hồn đạo khí thì thương thế sợ rằng càng nghiêm trọng hơn.

Ngay cả bàn tay vừa ngăn trở của Thiên Sát Đấu La cũng có chút run rẩy hạ xuống, có thể thấy được Huyền Minh Chấn được Huyền Vũ Thuẫn phát ra mạnh mẽ đến mức nào. Lúc này đây Từ Tam Thạch đã không còn là Hệ Chiến Hồn Sư Phòng Ngự đơn giản như trước nữa.

Một luồng lực lượng nhẹ nhàng đem thân thẻ Ly Diễm ra khỏi sàn đấu, những Hệ Hồn Sư Trị Liệu nhanh chóng trị thương cho hắn. Thiên Sát Đấu La liếc mắt nhìn Từ Tam Thạch một cái trầm giọng nói:

- Trần An, người thứ hai trong thi đấu cá nhân của chiến đội Nhật Nguyệt lên sàn đấu. Ngươi, lui về phía sau.

Câu cuối cùng là nói với Từ Tam Thạch.

Từ Tam Thạch cũng không hề thu hồi vũ hồn Huyền Vũ Thuẫn của mình, chậm rãi lui về phía sau, đồng thời trong tay hắn có thêm một cái Bình Sữa, trong lúc lui về, dưới tình huống không thu hồi vũ hồn hắn lại có thể mạnh mẽ sử dụng Bình Sữa. Ta có thể thấy được từng gợn sóng màu trắng ngà không ngừng từ trên người hắn tản ra bên ngoài sau đó lại thu về.

- Tam Thạch...

Dưới đài, Bối Bối không nhịn được quát to một tiếng. Hắn là người hiểu rõ năng lực của Từ Tam Thạch, khi sử dụng vũ hồn Huyền Vũ Thuẫn, là đang kích phát tiềm năng của chính bản thân mình, giống như là làm tiêu hao chính mình, khiến cho hồn lực của mình không thể khôi phục đến trạng thái tốt nhất, bây giờ hắn lại đang phóng thích vũ hồn đồng thời lại sử dụng Bình Sữa, hồn lực đi vào cơ thể tuy rằng bị khí tức cường đại của Huyền Vũ áp chế xuống nhưng mà nếu hắn rời khỏi trạng thái Huyền Vũ bạo phát thì sẽ bị cắn trả rất nghiêm trọng.

Đúng lúc này, Giang Nam Nam đang hôn mê cũng được Hồn Sư chữa trị từ từ tỉnh lại trong lòng Tiêu Tiêu.

Nhìn vào thân ảnh đang từng bước lui về sau, thân ảnh cao lớn, tay cầm Bình Sữa mạnh mẽ khôi phục hồn lực, ánh mắt Giang Nam Nam có chút dại ra.

Hắn, hắn đây là vì ta sao? Hắn đối với ta là như thế nào?

Cảm giác phức tạp này trong nháy mắt tràn ngập trong lòng thiếu nữ xinh đẹp này, thống khổ trong lòng cũng tựa hồ rõ ràng thêm, chán ghét trong lòng đối với người nào đó cũng lặng lẽ hòa tan.

Hắn quả nhiên lại thức tỉnh Huyền Vũ lực lượng, ta đã thành công. Nhưng mà vì cái gì sau khi thành công ta lại có chút hoảng sợ? Hắn đối với ta thật là một lòng một dạ sao? Nhưng mà hắn…

Trong đầu Giang Nam Nam dần dần hiện lên hình ảnh lần đầu tiên mình gặp Từ Tam Thạch. Gương mặt có chút ửng đỏ, nàng khẽ cúi đầu, dường như có chút không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn, nhưng rất nhanh lại ngẩng đầu lên, ánh mắt nàng nhìn hắn cũng đã có thêm một chút khác lạ, chính là thân thiết hoặc có thể nói là lo lắng.

Trần An, một trong những đội viên chính thức của chiến đội Nhật Nguyệt, vũ hồn Thiểm Điểu, là em trai ruột của Trần Phi. Hai người cũng chỉ hơn kém nhau một tuổi mà thôi..

So với anh trai, Trần An năm nay chỉ có mười tám tuổi, với mười tám tuổi đã có thể trở thành một thành viên chính thức của Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, hiển nhiên hắn có thiên phú cao hơn người anh. Nhưng đồng thời, hắn cũng chỉ có duy nhất một người anh này thôi.

Trần Phi đã chết, chết dưới Phượng Hoàng Hỏa Diễm của Mã Tiểu Đào, ánh mắt Trần An trong giây phút đó liền biến thành một màu đỏ.

Liếc nhìn Ly Diễm, ngay khi Thiên Sát Đấu La vừa mở miệng hắn liền nhảy lên sàn đấu. Cả người giống như có một tầng lửa đốt, một tầng ánh sáng vô hình chợt lóe lên.

Phương thức chiến đấu của hắn khác biệt hoàn toàn với những hồn đạo sư khác, ngay khi Thiên Sát Đấu La Hoàn Tân Tự hô to một tiếng “ Trận đấu bắt đầu” thì hắn như một tia chớp lao thẳng tới Từ Tam Thạch ở nơi xa.

Tốc độ thật quá nhanh, ở phương diện tốc độ Trần An thậm chí còn trên cả huynh trưởng. Cho dù là thị lực Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo cũng chỉ có thể thấy được trong tay Trần An chỉ có một cặp đoản kiếm làm vũ khí.

Khoảng cách trăm mét dường như chỉ một hơi thở là biến mất. Một vài tia chớp thê lương nhanh chóng lướt về phía Từ Tam Thạch, ngay cả Thiên Sát Đấu La cũng không thể không tập trung tinh thần để chuẩn bị cho trận chiến này.

Bình Sữa trong tay Từ Tam Thạch trong nháy mắt liền biến mất, Huyền Vũ Thuẫn nặng nề nâng lên, hắn làm ra một động tác dường như không chút quan hệ nào với trận đấu này.

Cả người qua phải nửa bước, đồng thời Huyền Vũ Thuẫn cũng nghiêng qua một bên. Hơn nữa ngay lúc này hắn lại nhắm hai mắt lại, phong bế thị giác của chính mình.

Leng keng…

Một đường ánh sáng màu vàng xẹt qua Huyền Vũ Thuẫn phát ra liên tiếp từng đốm lửa, sau đó từng tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên ở nơi Huyền Vũ Thuẫn, lực lượng khủng bố của tiếng nổ khiến cho Huyền Vũ Thuẫn của Từ Tam Thạch như không ngăn cản được, nhanh chóng lui về sau vài bước, hai chân không ngừng thay đổi mới có thể đứng vững thân mình.

Đúng vậy, Trần An khác với Trần Phi. Trần Phi nhanh nhưng lại thiên về công kích từ xa, Trần An lại là Hồn Đạo Sư chuyên tấn công trong cự ly gần, lại còn thuộc dạng chém giết cấp độ cao. Tốc độ nhanh kết hợp Hồn Đạo Khí Cận Thể, tính ra hắn còn mạnh hơn Hồn Vương hệ Mẫn Công bình thường rất nhiều.

Trên tay hắn xuất hiện một thanh đoản kiếm, thanh đoản kiếm này đã được hắn rèn đi đúc lại đến bảy lần, sau mỗi lần đểu bổ sung một chút thuộc tính từ vũ hồn Thiểm Điện vào bên trong, khiến nó càng lúc càng mạnh hơn. Vì đây là thứ hắn hao tổn tâm trí rất nhiều để làm ra nên cuối cùng đã trở thành một kiện Hồn Đạo Khí cấp sau. Nột chuôi kiếm mang theo tác dụng Lôi Bạo vô cùng đặc biệt, một khi trúng mục tiêu, Lôi Bạo sẽ nổ tung, đồng thời cũng mang đến cơ hội cho hắn. Trần An giảm tốc độ trong khoảng 1/3 giây rồi cả người như một tia điện quang tấn công thẳng về phía Từ Tam Thạch.

Dưới chân Từ Tam Thạch bắt đầu có biến hóa, cước bộ thay đổi không ngừng, nhìn sơ qua có lẽ sẽ cho là động tác của hắn và luồng điện quang đang bắn đến có chút không hợp nhau nhưng xét một cách tổng quát, từng bước chân của hắn đều giúp cơ thể mình ẩn phía sau Huyền Vũ Thuẫn.

Hồn Đạo Sư Cận Thể và Hồn Đạo Sư Viễn Trình khác nhau ở chỗ lực công kích của họ mạnh mẽ hơn, đừng thấy Hồn Đạo Xạ Tuyến, Hồn Đạo Pháo, mỗi khi được sử dụng đều tạo nên hiệu ứng đẹp mắt mà lầm, vì chỉ có Hồn Đạo Khí Cận Thể mới có thể đem Hồn Lực rót vào phát huy ra lực công kích mạnh nhất, toàn diện nhất.

Có Huyền Vũ Thuẫn tăng phúc, lực phòng ngự của Từ Tam Thạch đã sánh ngang với bậc Hồn Vương nhưng khi Trần An điên cuồng tấn công hắn vẫn chỉ có cách điên cuồng lùi về sau, lùi đến độ có vẻ đứng không vững nữa. Từng tia sáng không ngừng bắn lên, Huyền Vũ Thuẫn bị tấn công xẹt ra từng đốm lửa nhỏ, từng tia lôi điện bắn vào vang lên tiếng sấm không ngừng.

Lúc này Từ Tam Thạch trông như vừa bị một vòi rồng khổng lồ quét ngang, cả người đầy thương tích, trông như bất cứ lúc nào cũng có thể bị lôi điện bắn rơi xuống đài. Khoảng cách hắn và mém sàn đấu càng lúc càng gần, nếu tiếp tục như vậy, cho dù Từ Tam Thạch bùng nổ cản được toàn bộ công kích của đối thủ cũng sẽ bị bức rơi xuống sàn đấu.

Nhưng ngay lúc này, Trần An bỗng nhiên thay đổi phương thức công kích, không dồn Từ Tam Thạch nữa.

- Ngu ngốc, nó định làm gì đấy?

Sư phụ dẫn đội bên phía học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư tức giận đứng dậy mắng to. Tình huống ban nãy chỉ cần thêm một vài đòn tấn công nữa là Trần An thắng rồi.

- Cậu ta muốn báo thù cho Trần Phi.

Mã Như Long có chút bất đắc dĩ nhắm mắt lại, những gì hắn có thể nói chỉ thế thôi. Nếu là hắn, hắn sẽ quyết định thế nào?

Trần An không bức Từ Tam Thạch rơi xuống sàn đầu vì muốn tìm cơ hội tốt hơn, tìm sơ hở, đánh chết đối thủ.

Từ Tam Thạch không ngừng bị bức về sau, cả người lảo đảo, động tác không còn nhanh nhạy, trông cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đánh chết vậy.

Thiên Sát Đấu La là một người thế nào, lão đứng bên ngoài liếc sơ đã nhìn ra mục đích của Trần An, nên lúc này lão càng lúc càng đến gần hai người, nếu Từ Tam Thạch có dấu hiệu không chịu đựng nổi, lão sẽ lập tức ra tay.

Ầm.

Một tiếng sấm nổ thật lớn vang lên từ Huyền Minh Thuẫn, đôi tay của Từ Tam Thạch hơi run lên một chút, bước chân hắn càng lúc càng không vững, hắn vốn định dùng Hồn Kỹ phụ trợ nhưng ngay lúc này, Trần An nhanh như cắt bay đến, thoáng cái đã muốn tấn công trúng ngực Từ Tam Thạch.

Thiên Sát Đấu La lại một lần nữa do dự, lão đã nhìn ra Từ Tam Thạch không tránh khỏi một kích này nhưng đồng thời, trước mặt lão, Từ Tam Thạch lại một lần nữa nâng Huyền Vũ Thuẫn đang sáng rực lên cao.

Lúc này, nếu lão ra tay thì trận đấu phải kết thúc, nhưng lão chưa thể xác định ai thắng ai bại. Đây cũng là lý do tại sao lão do dự, lão đã nâng tay lên mà không hề có hành động nào.

Phụt.

Thiểm Kiếm đâm thẳng vào ngực Từ Tam Thạch, từng luồng quang điện không ngừng bùng nổ từ vị trí ấy khiến cả người hắn như có tầng tầng lớp lớp điện quang bao phủ vậy.

- Không....

Giang Nam Nam trọng thương nằm dưới khán đài bỗng ngồi dậy kêu to, nàng vừa hét xong liền phun ra một ngụm máu tươi. Từ Tam Thạch có thể nghe thấy tiếng hét kia không? Vỗn dĩ hắn đã gần như buông tay rồi vậy mà nháy mắt sau khi nghe tiếng gọi đầy đau lòng kia, đáy mắt hắn chợt hiện lên một tia vui mừng.

Tầng tầng điện quang đang bao phủ hắn kia đang không ngừng len lỏi chui vào cơ thể hắn đồng thời tàn phá khắp nơi, thậm chí còn muốn xé nát hắn thành từng mảnh.

Nháy mắt sau khi công kích trúng mục tiêu, Trần An cười tươi rạng rỡ, lòng thầm nói, ca, em đã báo thù cho anh được rồi.

Nhưng, cũng ngay khoảnh khắc đó, nụ cười hắn đông cứng lại.

Bên ngoài người Từ Tam Thạch xuất hiện vô số điểm sáng, nhưng điện quang vẫn còn nhiều lắm. Mà trong tích tắc Trần An ngây người, một luồng hơi nước ấm áp bỗng xuất hiện một cách êm ả. Huyền Vũ Thuẫn cứng rắn trên tay Từ Tam Thạch đột nhiên trở nên mềm mại, giống hệt như một làn nước rẽ sóng bao trọn lấy cơ thể hắn.

Từ Tam Thạch đợi giây phút này đã quá lâu. Đối thủ cùng là Hồn Đạo Sư nhưng hắn biết với một Hồn Đạo Sư Cận Thể thì Huyền Minh Trí Hoán chẳng mang đến được ích lợi gì, kéo đối phương đến gần thì hắn chỉ càng thất bại sớm hơn thôi. Cho nên, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chịu đựng, đợi thời cơ thích hợp.

Những gì ban nãy mọi người trông thấy là sai lầm sao? Không, dĩ nhiên là không. Đó là do Từ Tam Thạch cố ý để lộ sơ hở. Vì hắn biết, hơi thở Huyền Vũ trên người hắn không còn bao nhiêu, hắn phải chờ, và sử dụng một kích tất thắng, hắn bắt buộc phải lựa chọn phương án mạo hiểm.

Làn nước xuất hiện từ Huyền Vũ Thuẫn bao phủ lấy Trần An một cách chính xác. Nháy mắt sau, một ảo ảnh Huyền Vũ thật lớn xuất hiện sau lưng Từ Tam Thạch.

/447

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status