Vương Đông vội cướp lời:
- Ta, trước tiên là ta.
Mục lão đột nhiên nói:
- Không bằng thế này, hai con cùng viết đáp án của mình lên tay của ta, được chứ?
Vừa nói lão vừa đưa hai tay của mình ra.
Đôi tay của lão khác xa với gương mặt già nua kia, nhìn qua như của người trẻ tuổi. Đôi tay thon dài đầy sức sống, da thịt như ngọc, mơ hồ lóe lên ánh sáng, nhưng lại không giống như tay của Vương Đông, mà lại có chút cổ xưa.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liếc mắt nhìn nhau, cả hai lần lượt cầm lấy hai tay trái phải của Mục lão.
Mục lão mỉm cười:
- Bắt đầu đi.
Đồng thời trên hai lòng bàn tay của lão, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông duỗi ra ngón trỏ, viết con đường đã chọn, cũng là con đường tu luyện mà họ sẽ đi đến cuối đời.
Nụ cười trên khóe môi Mục lão càng lúc càng tươi, khi cả hai viết xong, lão liền nắm hai tay của mình lại.
- Các con đều đã chọn được con đường thuộc về mình. Rất tốt, ta rất vui.
Nói xong, lão bắt chéo hai tay, hướng hai lòng bàn tay về phía Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
Trong lòng bàn tay của lão chợt hiện ra hai chữ màu vàng sáng rực.
- Đường Môn.
- Đường Môn.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông gần như cùng lúc kêu lên, cả hai lại quay sang nhìn nhau, nhất thời đều vì bất ngờ mà ngẩn ngơ.
Sao mà ăn ý thế? Dường như không chỉ còn gói gọn ở hai chữ “ăn ý” nữa. Con đường bọn họ chọn hoàn toàn không phải là những hệ hồn sư như Cường Công hay Khống Chế mà vẫn giống nhau một cách đáng sợ.
Mục lão lại mỉm cười:
- Vương Đông, con nói trước xem, vì sao con lại chọn con đường này? Con đường này có ý nghĩa gì với con?
Vương Đông đáp:
- Thật ra con cũng không nắm chắc, hai vũ hồn của con đều thuộc hệ Cường Công, rõ ràng con đường thuận lợi nhất chính là theo hệ Cường Công. Nhưng trong lúc con chìm sâu vào minh tưởng, không hiểu tại sao trong đầu lại xuất hiện hai chữ Đường Môn. Con còn phát hiện dường như các khả năng của con đều có quan hệ tới Đường Môn. Trừ ám khí ra, các tuyệt học còn lại của Đường Môn như Khống Hạc Cầm Long, Tử Cực Ma Đồng, Huyền Ngọc Thủ, Quỷ Ảnh Mê Tung… đều rất hợp với các kỹ năng chiến đấu của con. Bất kể là Quang Minh Nữ Thần Điệp hay Hạo Thiên Chùy, đều cần phối hợp với những kỹ năng này để chiến đấu. Giới hạn cao nhất của Hồn Sư chính là Hồn Lực, đồng thời dùng nó phối hợp một cách hoàn mỹ và sử dụng Hồn Kỹ. Nhưng con lại muốn mình có thể dung hợp Hồn Kỹ của bản thân với tuyệt học của Đường Môn. Do đó, Đường Môn chính là con đường mà con đã chọn.
Mục lão gật đầu nói:
- Tốt lắm, Hoắc Vũ Hạo, vậy còn con?
Hoắc Vũ Hạo liếc mắt nhìn Vương Đông, nói:
- Tình huống của con còn phức tạp hơn Vương Đông, nhưng con thấy, so ra, Đường Môn lại càng thích hợp với con hơn.
- Hai vũ hồn của con một thuộc hệ Khống Chế, một thuộc hệ Cường Công. Tuy trước mắt con có thể đồng thời sử dụng hồn kỹ từ hai vũ hồn nhưng trong quá trình chiến đấu, lúc nào cũng phải sử dụng lần lượt từng cái. Con suy nghĩ, liệu mình có thể dùng cách gì đó kết hợp hai vũ hồn này lại với nhau, để nó bổ trợ lẫn nhau, đồng thời sức chiến đấu của con cũng sẽ tăng lên, đây là việc cực kỳ quan trọng trong con đường tu luyện tương lai của con. Và con không chỉ là một Hồn Sư mà còn là một Hồn Đạo Sư nữa.
- Nếu con chỉ đơn giản tu luyện vũ hồn, vậy thì con đường của con cũng giống như những hồn sư bình thường, nhưng con lại không muốn bỏ qua Hồn Đạo Khí, nên con đã nghĩ đến Đường Môn.
- Là đệ tử Đường Môn, các tuyệt học của Đường Môn con đều đã có học qua, Tử Cực Ma Đồng, Huyền Ngọc Thủ, Khống Hạc Cầm Long, Quỷ Ảnh Mê Tung, ám khí Bách Giải và Huyền Thiên Công. Trong sáu tuyệt học này, có thể nói con chỉ mới tập trung chính vào Huyền Thiên Công và Tử Cực Ma Đồng, bốn thứ còn lại con chỉ mới biết sơ lược.
- Khi con nghĩ đến Đường Môn, bỗng nhiên con nhận ra. Tất cả các kỹ năng của con đều có liên quan đến Đường Môn. Vũ Hồn Linh Mâu của con có liên hệ mật thiết với Tử Cực Ma Đồng, nhờ Tử Cực Ma Đồng con mới có kỹ năng Linh Hồn Trùng Kích. Hơn nữa, kỹ năng Linh Hồn Tham Trắc của Linh Mâu có thể giúp con sử dụng các tuyệt học của Đường Môn, nhất là ám khí. Vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt lại càng không phải suy nghĩ, các hồn kỹ của hệ Băng đều có liên quan đến những bộ pháp nắm, bắt, cũng như Vương Đông vừa nói, nếu có thể kết hợp chúng với nhau thì thực lực của chúng con sẽ tăng lên rất nhiều.
- Còn Hồn Đạo Khí, từ ngày con bắt đầu tập sử dụng ám khí Đường Môn, đại sư huynh đã nói, muốn vực dậy Đường Môn một lần nữa thì con đường duy nhất chính là kết hợp Hồn Đạo Khí và ám khí lại với nhau. Cho nên, con đường này, chính là con đường tốt nhất mà con muốn chọn.
Mục lão nghe Hoắc Vũ Hạo nói, liên tục gật đầu:
- Tốt lắm, lựa chọn của các con đều tốt, tuyệt học của Đường Môn đã một thời vinh quang trong tay tổ tiên Đường Tam. Cũng nhờ sáu tuyết học này mà Đường Tam đã cứu cả giới Hồn Sư trên đại lục khi đó, hơn nữa còn đột phá bình cảnh, phi thăng thành thần. Đường Môn xuống dốc không có nghĩa là tuyệt học của Đường Môn trở thành đồ bỏ, chẳng qua nó chưa tìm thấy người xứng đáng mà thôi. Các con đều là những đứa trẻ có thiên phú cao, ta hi vọng các con có thể đi hết con đường này, kế thừa thực lực cường đại của tiên tổ, trở thành một cường giả thật sự.
Mục lão lắc tay, trên tay lão bỗng xuất hiện thêm hai thứ gì đó.
Trước mặt Hoắc Vũ Hạo chính là khối Hồn Cốt cánh tay trái của Băng Bích Hạt mà lần trước hắn đã thấy ở phòng đấu giá Tinh Quang, màn sương mù băng giá lượn lờ xung quanh khiến bầu không khí ở đây nhanh chóng giảm xuống.
Trong lòng bàn tay còn lại của Mục lão là một khối Hồn Cốt cánh tay phải có màu vàng sậm, phát ra ánh sáng rực rỡ.
- Vũ Hạo, đây là hồn cốt Băng Bích Hạt, ta đã quan sát kỹ, ít nhất là từ hồn thú vạn năm, tuy nói Hồn Cốt sẽ không có nhiều biến hóa như Hồn Hoàn nhưng theo ta, khí tức Cực Hạn Chi Băng bên trong nó cực kỳ bá đạo, có lẽ việc có thể mang đến kỹ năng Băng Bạo là không phải giả. Con có nắm chắc không?
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo sáng bừng lên, gật đầu.
Mục lão mỉm cười, đưa khối Hồn Cốt cho hắn, nói:
- Vậy con ngồi ở đây bắt đầu dung hợp đi.
- Vương Đông, khối Hồn Cốt cánh tay phải này gọi là Quang Chi Phá Ma, là ta tìm được lúc còn trẻ, may mắn là khi đó ta đã có đủ sáu khối Hồn Cốt, nếu không thì con cũng không có duyên thấy nó. Khối Hồn Cốt Quang Chi Phá Ma này đến từ một loại hồn thú cực kỳ hiếm thấy. Chỉ có nơi nào dày đặc nguyên tố ánh sáng mới có thể thai nghén ra loại hồn thú này. Khối Quang Chi Phá Ma này sẽ mang đến kỹ năng gì phải đợi sau khi con dung hợp mới biết được, nhưng ta dám chắc, nó sẽ là một kỹ năng công kích rất mạnh, hơn nữa còn có thể khắc thế khí tức tà ác. Ta nghĩ nếu một Tà Hồn Sư nào gặp phải nó nhất định sẽ phải kinh hồn bạt vía.
- Khi dung hợp Hồn Cốt, nếu đã có một trong tứ chi thì khối kế tiếp nhất định nên là phần tương xứng với nó. Con đã có khối Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt, vậy thì cộng với khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt thì tất cả các kỹ năng hiện có của con sẽ đồng thời tăng trưởng. Con cũng ngồi xuống dung hợp đi. Ta sẽ hộ pháp cho cả hai.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nhìn nhau, ánh mắt đầy vui mừng xen lẫn sợ hãi, nhất là Hoắc Vũ Hạo. Từ khi hắn bị Mục lão vạch trần vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt, hắn tuy vẫn chìm sâu vào minh tưởng nhưng lòng vẫn không yên. Lúc này Mục lão giao khối Hồn Cốt cho hắn cũng đồng thời làm hắn yên tâm, khiến hắn càng tin lời Mục lão, học viện sẽ không hỏi nhiều về lai lịch vũ hồn thứ hai của hắn.
Kế đến là hấp thu Hồn Cốt, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lần lượt ngồi xuống hai bên Mục lão.
Vương Đông nhẹ nhàng vuốt ve khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt, tay trái của hắn bắt đầu lấp lánh ánh sáng, Hoàng Kim Chi Mang từ từ rót vào Quang Chi Phá Ma, khiến khối Hồn Cốt kia cũng từ từ lóe sáng. Năng lượng Quang Minh nồng đậm lại xuất hiện, cơ thể Vương Đông dần trở nên trong suốt, hai cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp lặng lẽ xuất hiện, bao trùm lấy cơ thể, từng vòng ánh sáng rực rỡ bắt đầu khuếch tán ra bên ngoài.
Khối Hồn Cốt mà Mục lão vừa đưa cho hắn được lấy từ học viện chứ không phải phần thưởng của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái. Nó cũng được đích thân lão chọn, tuyệt đối đảm bảo phù hợp và mang lại lợi ích cao nhất.
Khí tức Quang Minh bắt đầu dao động, Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt sau khi được rót Hoàng Kim Chi Mang bắt đầu dung hợp vào cánh tay phải. Vương Đông chỉ cảm thấy từ nơi ấy truyền đến cảm giác ấm áp, hoàn toàn không có chút đau đớn.
Có sự trợ giúp của Hoàng Kim Chi Mang, hơn nữa vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp lại được tẩy rửa sau lần chìm sâu minh tưởng, nên việc hấp thu khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt trở nên vô cùng dễ nàng. Nhưng nếu xét về mặt hòa hợp thì hắn còn kém xa Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo vừa cầm lấy khối hồn cốt cánh tay trái của Băng Bích Hạt liền cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nếu khối Hồn Cốt này ở trên tay các hồn sư khác nhất định sẽ cảm thấy lạnh thấu xương, ngay cả Mục lão cũng phải sử dụng Quang Minh lực áp chế nó.
Nhưng trong tay Hoắc Vũ Hạo lại khác, cảm nhận của Hoắc Vũ Hạo, chỉ có thân thiết, hoàn toàn không có chút lạnh giá nào.
Trước ngực Hoắc Vũ Hạo lóe ra quầng sáng màu xanh biếc, sau lưng cũng sáng lên, khối hồn cốt thân thể của Băng Bích Đế Hoàng Hạt dường như vì sự xuất hiện của khối hồn cốt cánh tay trái này mà bừng tỉnh. Khí thế vương giả của Băng Bích Đế Hoàng Hạt liền chậm rãi lan ra bên ngoài, còn khối hồn cốt của Băng Bích Hạt trên tay Hoắc Vũ Hạo giống như sống lại, không ngừng run rẩy, kế đến tựa như đứa trẻ trông thấy mẹ, vù một cái bay thẳng vào cánh tay Hoắc Vũ Hạo.
Lúc này, Vũ Hạo mới cảm thấy được cái lạnh. Băng khí lạnh lẽo theo cánh tay trái lan dần lên, chui vào bả vai, cùng với với xương ngực, xương quai xanh nối liền với nhau. Cùng lúc đó, Ánh sáng màu ngọc bích nồng đậm lấy hắn làm trung tâm bắt đầu tỏa ra xung quanh.
Băng Bích Đế Hoàng Hạt Thân Cốt lặng yên mở ra một tia năng lượng bị phong ấn, nhanh chóng hòa hợp với Băng Bích Hạt Tả Tí Cốt, Hoắc Vũ Hạo cánh tay trái lập tức cũng bị nhuộm đẫm một mảnh màu xanh biếc. Hồn lực đậm đặc bị chấn động điên cuồng trào lên, sự thống khổ từng gặp phải khi dung hợp khối hồn cốt thân thể lại xuất hiện.
Cực lạnh, cực nóng thay nhau biến hóa. Cũng còn may, lúc này đây chỉ xuất hiện bên cánh tay trái mà thôi.
Không phải chứ, nữa à? Hoắc Vũ Hạo cười như mếu, nhưng lúc này ngoại trừ việc nhẫn nại cố gắng cũng chẳng còn cách nào.
Thực ra, lần này không phải do Băng Đế tôi luyện hắn, mà do Băng Bích Đế Hoàng Hạt Thân Cốt đang cải thiện Băng Bích Hạt Tả Tí Cốt.
Dù cho con Băng Bích Hạt này bản thân nó cường đại thế nào, thì tu vi cũng chỉ hơn vạn năm. Mà Băng Đế lại là cường giả có tu vi bốn mươi vạn năm a!
Với vị trí hồn cốt thân thể, cũng là hạch tâm của thân thể, quan trọng nhất trong 6 khối hồn cốt, năm vị trí hồn cốt còn lại đều liên quan đến nó. Nếu Vũ Hạo dung hợp hồn cốt loại khác, có lẽ Băng Đế cũng khó nhúng tay vào. Nhưng Băng Bích Hạt vốn là đồng loại của nó, tự nhiên là dễ dàng cải thiện phẩm chất hơn. Điểm mấu chốt là do nó hiểu quá rõ ràng tính chất của bản thân hồn cốt này.
Vì vậy, phong ấn trong Băng Bích Đế Hoàng Hạt Thân Cốt lấy năng lượng cường đại tiến vào xương cánh tay trái, đối với Hoắc Vũ Hạo đương nhiên không tạo thành nguy hiểm gì, nhưng những thống khổ trước kia, cũng đồng thời xuất hiện trên cánh tay một ít.
Học Viện Shrek, ngoại viện, lớp 2-1.
- Tại sao không ai nói? Ngu ngốc hết rồi à?
Chu Y vỗ mạnh lên mặt bàn, vẻ mặt tức giận.
Các học viên bên dưới câm như hến, không ai dám mở miệng.
Không thể không nói, Chu Y dạy học mặc dù thô bạo nhưng để chấn nhiếp ở những thiếu niên thiên tài này, phương pháp của nàng thật đúng là rất thích hợp. Đã hơn một năm qua, năng lực học viên trong lớp đều có tiến bộ nhảy vọt, mấu chốt cũng do bọn chúng tuyệt đối nghe lời chỉ đạo của nàng. Chỉ cần Chu Y bảo đi hướng đông, nhất nhất không ai dám đi hướng tây, nhiệm vụ nàng giao bất kỳ kẻ nào cũng không dám không chăm chú hoàn thành.
Năm thứ nhất Chu Y đã khai trừ không ít học viên, nhưng qua đến năm hai, thậm chí đến tận bây giờ vẫn chưa có học viên nào bị khai trừ nữa. Nếu có ai phạm sai lầm, nhiều lắm là bị nàng mắng to một trận, thậm chí bị nàng dùng chân mà đá, nhưng cũng chưa hề có một sự trừng phạt nghiêm khắc nào. Các học viên cũng biết rất rõ, Chu lão sư cũng vì muốn tốt cho bọn hắn, nên càng ngày càng cố gắng tu luyện.
Bầu không khí trong phòng học nghiêm trọng cực kỳ, các học viên đều lặng lẽ cúi đầu.
Ánh mắt Chu Y đảo qua hết thảy, rồi bỗng dừng lại ở Chu Tư Trần
- Chu Tư Trần, đứng dậy.
Chu Tư Trần than thở trong lòng, quả là chạy trời không khỏi nắng a! Sớm biết thế này lúc trước Hoắc lão đại và Vương Đông đi rồi, cũng không gánh vác cái chức trưởng lớp đâu a.
- Chu lão sư.
Miễn cưỡng đứng lên, âm thanh Chu Tư Trần vang lên thật nhỏ.
Chu Y tức giận hừ một tiếng
- Ngươi chưa ăn cơm à? Nhìn cái dáng của ngươi kìa, mặt không còn chút máu, là nam nhi thì đứng thẳng ưỡn ngực lên cho ta coi!
- Vâng!
Chu Tư Trần lớn tiếng trả lời, vội vàng ưỡn ngực nghiêm trang.
Chu Y thản nhiên nói:
- Nói đi. Thi giữa kỳ năm hai là thi đấu đối kháng, ngươi là lớp trưởng lớp này định làm như thế nào?
Khóe miệng Chu Tư Trần giựt giựt, trong đầu thầm nhủ: liều mạng thôi.
- Ta lên.
Hắn lớn tiếng trả lời.
Áng mắt Chu Y sáng lên
- Tốt. Thế mới xứng là đệ tử Chu Y ta. Thua thì sao? Ta không yêu cầu các ngươi nhất định phải thắng. Nhưng, phải thi với khí thế mọi khi của lớp chúng ta. Thân là lớp trưởng, lần này ta cho ngươi toàn quyền làm chủ, toàn quyền chọn thành viên tham gia, chọn thêm sáu người cùng ngươi thi đấu.
Năm học thứ hai cũng đã đến lúc thi giữa kì. Tổng thể thực lực lớp 2-1 được đánh giá là ưu tú nhất trong các lớp của năm hai, đó là còn chưa tính Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu.
Điều này khiến lớp 2-2 cảm thấy không phục. Do đó, thể thức thi đấu này do chủ nhiệm lớp 2-2 Mộc Cận đưa ra, hy vọng trong quá trình thi đấu mà chứng tỏ thực lực cường đại hơn. Hai bên phải chọn ra 7 thành viên để cùng thi đấu đoàn chiến, còn đánh cuộc bên thua phải quét dọn cả Giáo Học Lâu năm hai suốt nửa học kì còn lại.
Việc đặt cược này tính ra cũng không là gì, đối với những thiếu niên hồn sư này thì quét dọn vệ sinh cũng không tốn thời gian chút nào. Trọng yếu chính là vinh quang của lớp, lớp nào thua cũng là đánh mất đi vinh quang của lớp mình.
Lớp 2-3 và 2-4 đương nhiên không tham gia. Lớp này đa số chỉ là hồn sư phụ trợ và thực phẩm, đương nhiên không ngu ngốc tranh phong với 2-1 Cường Công, Khống Chế và 2-2 Phòng Ngự, Mẫn Công rồi.
Chu Y và Mộc Cận ngày xưa vốn là tình địch, tính tình của nàng lại không mấy tốt, bị Mộc Cận kích hai ba câu thì xúc động nhất thời đáp ứng ngay lập tức. Đáp ứng rồi nàng lại thấy hối hận, nếu như Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu còn ở lớp, nàng đương nhiên sẽ không sợ. Dù cho lớp 2-2 có Đái Hoa Bân, Tà Huyễn Nguyệt, Chu Lộ nhưng khi lớp 2-1 cử ra 7 người thì tổng thể thực lực hoàn toàn vượt trội.
Nhưng bây giờ, nàng lại thiếu ba đệ tử ưu tú nhất, trận đối kháng này e rằng khó thắng. Nghe nói, Đái Hoa Bân không ngừng khổ tu, hồn lực vừa mới đột phá cấp 39, rất có thể sẽ trở thành Hồn Tông trẻ tuổi nhất trong lịch sử học viện Shrek.
Hơn nữa, thực lực bản thân Đái Hoa Bân vốn rất mạnh, dưới tình huống một chọi một, trước mắt trong lớp nàng vẫn chưa có ai có thể đối địch, còn Võ Hồn dung hợp kỹ U Minh Bạch Hổ của hắn và Chu Lộ trong đoàn chiến bảy đấu bảy, lớp 2-1 muốn thắng, e chỉ có kì tích mà thôi.
Nhưng mà, với tính cách nóng nảy của Chu Y, dù có hối hận cũng không thể im lặng mà rút lui. Cho nên, nàng cũng đã giảm bớt áp lực cho học viên. Nàng đã nghĩ kỹ, không sợ thua trận, chỉ cần học viên của mình thi triển đầy đủ thực lực bản thân là tốt. Nàng cũng sẽ theo dõi sít sao trận đấu, tránh cho các học viên của mình bị thương.
Chu Y được Phàm Vũ hay tin đã sớm biết ba người Hoắc Vũ Hạo đã trở về, nhưng đang ở trên Hải Thần đảo, còn tại sao vẫn chưa nhập học trở lại, cả Phàm Vũ cũng không rõ. Hắn chỉ nói kết quả cho Chu Y, tuyệt đối là việc tốt cho bọn Vũ Hạo.
Mấy ngày nay Chu Y cũng sốt ruột hỏi Phàm Vũ mấy lần, nhưng Phàm Vũ mặc dù thân phận trong hệ hồn đạo không thấp, vẫn còn lâu mới đủ tư cách tìm hiểu tin tức ở Hải Thần Các. Thi đấu đối kháng đã cận kề, không thể chờ được nữa. Nên hôm nay nàng phải chọn ra thành viên đội ngũ.
Chu Tư Trần nghe xong lời Chu Y nói, trên gương mặt hiên ngang sấm nổ không chớp mắt kia lóe lên một tia xấu xa, quét mắt về các bạn trong lớp. Vẻ mặt những học viên khác cũng cực kỳ đặc sắc, có tránh đi ánh mắt của hắn, có vẻ mặt cầu xin "tha cho tui"... Bọn hắn không ngại phải thi đấu hay chiến đấu, nhưng nếu biết thua chắc, thì ai mà tình nguyện đứng ra chịu mất mặt chứ!
Chu Tư Trần đưa tay trước tiên vỗ vỗ lên vai Tào Cẩn Hiên bên cạnh mình, vẻ mặt nghiêm nghị hiên ngang lẫm liệt nói:
- Huynh đệ, chúng ta không không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng sẽ chết cùng năm cùng tháng cùng ngày. Theo ca ca ra chiến nhá.
Khóe miệng Tào Cẩn Hiên nhúc nhích, ngẩng đầu trừng mắt liếc hắn, không phát ra tiếng nói gì đó mà Chu Tu Trần cũng chỉ hiểu được mơ hồ. Chu Tư Trần cố nén cười, lại nhìn về những người khác.
Có vẻ Chu Y trao cho hắn quyền lực tối thượng rồi, tùy ý Chu Tư Trần chọn lựa, cũng không hề lên tiếng. Trong nội tâm nàng cũng âm thầm đồng ý, ở điểm này Chu Tư Trần cũng rất có năng lực. Người thứ nhất hắn chọn, Tào Cẩn Hiên hiển nhiên cũng có nhiều thâm ý. Một mặt Tào Cẩn Hiên là bằng hữu tốt nhất của hắn, mặt khác đối chiến lần này rõ ràng không nhẹ nhàng, hắn trước tiên kéo Tào Cẩn Hiên vào chỗ "đồng cam cộng khổ", thì khi chọn người khác khó ai mà từ chối được.
- Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc. Hai người các ngươi cũng ra chiến đi. Phải dựa vào hai ngươi phối hợp chủ khống rồi.
Lam tỷ muội đều khẽ gật, trong lớp các nàng cũng hiền lành dễ gần, lại khá thu hút. Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng cũng không ít nam sinh thầm thương trộm nhớ hai nàng.
Hai tỷ muội đã vào tuyển, lập tức liền có người tranh giành làm hộ hoa sứ giả.
(DG: thằng này khéo, biết xài mỹ nhân kế, ta thích!!)
Rất nhanh, Chu Tư Trần chọn ra ba người mạnh nhất, đều là Cường Công Hệ Chiến hồn sư, đội ngũ bảy người đã hoàn chỉnh.
Bốn cường công, ba khống chế. Trong một lớp chỉ có 2 hệ Cường Công và Khống Chế thì đội hình này cũng không tệ.
Chu Y nhẹ gật đầu, nói:
- Tốt, chiều hôm nay các ngươi nên luyện tập một chút, ngày mai đấu đối kháng phải xem biểu hiện các ngươi ra sao. Thua không bị trừng phạt, nhưng nếu thắng, về sau bảy người các ngươi không cần tham gia vệ sinh trong lớp. Tan học. Tự do hoạt động. Bảy người đi theo ta.
Nói xong, Chu Y xoay người bỏ đi. Cuộc tranh tài ngày mai, mặc dù không nắm chắc được bao nhiêu phần thắng, nhưng nàng vẫn không muốn từ bỏ. Tuy lâm trận mới mài gươm, chỉ điểm các đệ tử phối hợp, chỉnh thể thực lực mặc dù không bằng đối thủ, nhưng Chu Tư Trần, Tào Cẩn Hiên, Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc cũng đều là đệ tử hạch tâm. Thực lực bọn chúng cũng không tầm thường, đều đã tiếp cận cấp 30.
Khác với bầu không khí căng thẳng của lớp 2-1, lớp kia chọn ra bảy người dễ dàng hơn nhiều.
Mộc Cận đứng ở bục giảng trực tiếp đọc tên
- Đái Hoa Bân, Chu Lộ, Tà Huyễn Nguyệt, Vu Phong, Hoàng Sở Thiên, Thôi Nhã Khiết, Long Tường Dược. Bảy người các ngươi ngày mai xuất chiến. Ta cũng không nhiều lời khích lệ các ngươi. Nếu như không muốn tiếp tục bị lớp kia đè đầu cưỡi cổ, thì ra tay đánh hết sức cho ta. Ta cũng muốn nhìn xem, lần này Chu Y kia còn dám đắc ý nữa hay không.
Đái Hoa Bân yên lặng ngồi tại hàng cuối cùng. Khí chất của hắn ngày càng thêm trầm ổn. Thiếu đi vài phần kiêu ngạo ngày xưa, ánh mắt đóng mở càng thêm thâm sâu khó lường. So với đại ca Đái Thược Hành của hắn, lại thiếu đi vài phần bá khí.
(DG: nguyên bản là 大气 đại khí, không hiểu nên tạm dịch là bá khí)
Nhưng không thể không nói, thiên phú tu luyện của hắn thậm chí còn vượt trội hơn huynh trưởng. Hồn lực Cấp 39 không hề giả chút nào, đó là tu vi thật sự của hắn. Mặc dù từ cấp 39 đến cấp 40 không dễ dàng, nhưng Đái Hoa Bân đã quyết tâm, bất luận như thế nào cũng muốn đột phá thành công trước khi vào năm ba hơn nữa còn đạt được Hồn Hoàn thứ tư.
Đái Hoa Bân rất tin tưởng, cho dù Hoắc Vũ Hạo có vũ hồn song sinh nhưng hoàn toàn kém hơn hắn ở phương diện tu vi.
Đái Hoa Bân vẫn cho rằng, đến bây giờ bản thân chưa hề thua Hoắc Vũ Hạo. Tất cả đều do trùng hợp, nếu trực diện một chọi một, Hoắc Vũ Hạo bất kể thế nào cũng không thể là đối thủ của hắn.
Vừa nghĩ tới Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu tu vi hồn lực kém hơn hẳn lại được chọn làm thành viên đội dự bị của học viện tham gia Đấu Hồn Đại Tái, trái tim hắn tràn ngập oán hận và ghen tị. Hắn thầm nghĩ
- Bọn hắn đi cũng khá lâu rồi, nhưng vẫn chưa trở về. Hay là bọn nó bị giết chết trong đại tái rồi? Ngày mai sau khi sỉ nhục lớp 2-1, cũng nên ra ngoài sai người hỏi thăm tin tức đại tái một chút.
Từ lần trước sai người ám sát Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bị bại lộ, biểu hiện của hắn cũng ngoan ngoãn hơn nhiều, hầu hết dành thời gian khắc khổ tu luyện, rất ít liên hệ với bên ngoài. Mà Đái Thược Hành sau khi trở về do quy định của nội viện cũng không được hé răng với ai, chính hắn cũng ngay lập tức bế quan để chuẩn bị cho khảo hạch tốt nghiệp. Thậm chí ngoại viện không có một chút tin tức gì về việc học viện tham gia đại tái. Học viện chỉ thông báo lần này lại đạt được quán quân, mà cũng không chi tiết rõ ràng quá trình và thành viên tham dự thế nào. Đối với phần đông các học viên mà nói, việc Shrek đoạt giải quán quân ở đại tái, là cái chuyện hiển nhiên bình thường nhất trong những chuyện vô cùng bình thường.
Mà oán khí của lớp 2-2 đối với lớp 2-1 cũng không riêng gì hắn. Chu Lộ, Tà Huyễn Nguyệt, Vu Phong, còn có người cũng bị chuyển ban, trước kia là một đội với Lam tỷ muội, Hoàng Sở Thiên, địch ý cũng không ít. Trong đội hình hiện tại của hai đội, lớp 2-1 chỉ có hệ cường công và khống chế, còn bọn họ lại có đầy đủ cường công, khống chế, phòng ngự, mẫn công. Tuy vẫn chưa được như đội hình chuẩn vì thiếu đi phụ trợ, nhưng xem ra cũng khá hài hòa và mạnh mẽ. Nương theo sự phát triển của hồn đạo khí, địa vị của khí hồn sư phụ trợ cũng trở nên không còn quan trọng lắm. Cứ xem những đội hình ở Đấu Hồn Đại Tái Khí Hồn Sư phụ trợ xưa nay vốn ít nay lại càng hiếm.
Sáng sớm.
Hôm nay thời tiết có hơi oi bức, nhưng không khí lại rất trong sạch, mang theo hơi nước ướt át bốc lên từ Hải Thần hồ dịu mát khiến cơ thể vô cùng sảng khoái.
Sáng sớm, đấu hồn khu ngoại viện đã tụ tập rất đông đệ tử, bọn họ hầu hết là học viên năm hai, không riêng lớp 2-1 và 2-2, mà còn cả lớp 2-3 và 2-4. Lý do rất đơn giản, các lão sư muốn chúng quan sát, học tập.
Chu Y luôn mang vẻ mặt lạnh lùng và cứng rắn, làm cho người ta sinh ra một cảm giác né tránh. Bên cạnh nàng, bảy người Chu Tư Trần được chọn ra ngày hôm qua đều đã được chuẩn bị kỹ càng. Nhưng nhìn kỹ nét mặt của một vài người vẫn còn khá căng thẳng.
Lớp 2-2 bên này lại khác, Mộc Cận dẫn đội tiến ra, bảy người Đái Hoa Bân sục sôi chiến ý. Những học viên trong lớp thì đều ra vẻ hùng dũng kiêu ngạo, ưỡn ngực hóp bụng mà tiến ra theo.
Cũng khó trách bọn họ như thế, ở ngoại viện năm học nào cũng vậy, lớp đầu tiên luôn cực mạnh, khiến lớp thứ hai luôn không ngóc đầu lên được. Mà năm nay học viên năm hai lại đặc biệt, lúc trước Đái Hoa Bân, Hoàng Sở Thiên, Vu Phong bị Chu Y đuổi khỏi lớp 2-1 mà chuyển sang lớp 2-2, khiến thục lực lớp 2-2 tăng cường một cách đáng kể, khiến họ có cơ hội tranh vị trí lão đại với lớp 2-1. Tổng thể lực lượng thực ra vẫn còn kém hơn, nhưng ở trận quyết đấu hôm nay, có vẻ lớp 2-2 mới là kẻ chiếm ưu thế.
Hầu hết học viên lớp 2-2 đều nghĩ rằng, dù có cả Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu trong đội, thì cả bảy người cũng không thể so sánh với đội bên này. Dù sao, Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu cũng mới có 2 hồn hoàn. Còn trong lớp 2-2, không chỉ Đái Hoa Bân bá đạo đạt tới cấp 39, Tà Huyễn Nguyệt cũng đã cấp 35. Vu Phong và Hoàng Sở Thiên cũng thuận lợi đột phá cấp 30, Chu Lộ, Thôi Nhã Khiết tu vi cũng đã đến cấp 29, khoảng cách đến cấp 30 cũng chỉ như đường chỉ. Hảo huynh đệ Long Tường Dược của Chu Tư Trần và Tào Cẩn Hiên cũng đã cấp 28, miễn cưỡng xem như một trong vài hồn sư mẫn công cực mạnh, lần này cũng tham gia tỷ thí.
Lớp 2-1 bên này, tu vi cả lớp đều vượt qua cấp 25, nhưng trên cấp 30 lại chẳng có ai. Chu Tư Trần, Tào Cẩn Hiên, Lam Tố Tố, Lam Lạc lạc đều là cấp 29, 3 người còn lại cũng chỉ đến cấp 28. Nếu có bọn Vương Đông, Vũ Hạo, Tiêu Tiêu thì vẫn tốt hơn. Dù sao Vương Đông cũng hơn cấp 30, Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu đều có vũ hồn song sinh.
Trái ngược với bên kia, sĩ khí lớp 2-1 chỉ có thể nói là sa sút thảm hại. Cả một đám học viên ủ rũ ảo não cúi đầu. Hẳn nhiên là chẳng dám mơ đến một chiến thắng ở trận này
Do Chu Y đeo mặt nạ, người ngoài không biết được thần sắc của nàng như thế nào, nhưng thực tế nàng đã hối hận. Nàng cực kỳ hiểu rõ chênh lệch thực lực hai bên, nàng hối hận vì cảm xúc nhất thời của bản thân, bị Mộc Cận nhất khiêu khích mà chấp nhận thi đấu đối kháng. Nàng đến không phải sợ thua, mà sợ sau trận thua này, chiến ý của các học viên trong lớp sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề. Nhưng nàng cũng còn một chút hi vọng, sáng sớm nghe Phàm Vũ nói Tiêu Tiêu đã xuất quan, hắn cũng đã vào nội viện tìm cô bé, nhưng mà sao lúc này còn chưa về?
- Chu lão sư.
Đúng lúc này, Mộc Cận dẫn chiến đội 2-2 đến trước mặt Chu Y, sắc mặc vô cùng bình tĩnh, nhưng sâu trong ánh mắt là sự đắc ý không thể nào che giấu.
- Mộc lão sư.
Chu Y nhàn nhạt đáp lại nói.
Mộc Cận nhìn thoáng qua bảy người phía sau Chu Y, toát ra vẻ mỉm cười
- Gì, ta nhớ Chu lão sư có nói, trong lớp cái vài học viên tu vi cũng khá lắm mà, sao đâu mất hết rồi? Không lẽ chúng nó làm sai gì đó, lại bị Chu lão thái thái khai trừ mất rồi?
Chu Y ánh mắt lạnh lùng, Mộc Cận vốn biết rõ còn giả đò hỏi
- Việc này cũng không nhọc công Mộc lão sư lo lắng. Lớp 2-1 chúng ta thế nào, đó là chuyện riêng của chúng ta.
Mộc Cận mỉm cười nói
- Cũng không thể nói như vậy, Chu lão sư, ngoại viện chúng ta lớp đầu tiên ở mỗi khối lớp đều được tuyển chọn từ những nhân tài ưu tú nhất. Những nhân tài này đều là tương lai của học viện, tuy rằng ta dạy học ở lớp 2-2, nhưng cũng nên quan tâm một ít đến tương lai học viên một chút thôi. Bất quá, khối lớp 2 chúng ta có hơi đặc biệt, xét theo thực lực tổng thể, đương nhiên lớp của ngươi không ai so bằng. Nhưng nếu bàn về cá nhân xuất sắc, e rằng lớp ta thất lễ mà vượt mặt các ngươi rồi. Chưa nói gì khác, chỉ xét Hồn Tôn thì lớp ta đã có 4 người rồi. Xem ra, việc bồi dưỡng đệ tử vĩ đại, Chu lão sư có thể còn kém ta một chút.
Đứng ở phía sau Chu Y, Chu Tư Trần buột miệng thốt lên:
- Mộc lão sư, Đái Hoa Bân bọn họ vốn là...
Hắn vừa nói tới đây thì bị Chu Y quay đầu ngắt ngang
- Câm miệng
Chu Tư Trần sợ tới mức run rẩy, cũng không dám nói nữa, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ khinh thường. Vị Mộc lão sư này da mặt cũng dày quá đi, bốn gã Hồn Tôn đó ngoại trừ Tà Huyễn Nguyệt, thì ba kẻ kia vốn đều ở lớp 2-1, chẳng qua bị Chu Y đuổi đi mà thôi.
Mộc Cận bật cười nói:
- Chu lão sư, thài độ dạy học của người không được rồi. Sao lại cấm học viên phát ngôn chứ? Ở lớp chúng ta không bao giờ có chuyện này, phải phát triển dân chủ trong lớp. Nếu các học viên lớp 2-1 không thích Chu lão sư, bất cứ lúc nào cũng có thể qua lớp 2-2 tìm ta, cửa lớn luôn rộng mở.
Gương mặt Chu Y đột nhiện hiện lên vẻ khó coi, lạnh lùng nói:
- Đã là lão sư mà lời nói nhảm cũng không ít đi. Làm lão sư học viện Shrek, mà ngay cả việc hồn lực không phải tối thượng mà cũng không biết sao?
Mộc Cận nhất thời nghiêm trọng
- Được, ta chờ chính là những lời này của Chu lão sư, vậy chúng ta gặp nhau trên đài thi đấu. Ta thật muốn xem, Chu lão sư dạy dỗ đệ tử như thế nào để chứng minh cấp bậc hồn lực không phải là tối thượng.
- Đương nhiên, chúng ta sẽ giúp Chu lão sư chứng minh điểm này.
Một âm thanh réo rắt vang lên. Phía sau Chu Y các học viên đều tránh sang một bên, bóng dáng ba người đang lao nhanh về phía này.
Nhìn thấy ba bóng hình trẻ trung, ban đầu Chu Y đang nổi giận sắp sửa bùng nổ ngay lập tức chuyển sang vui mừng khôn xiết, nhịn không được mắng to:
- Các ngươi ba cái tên nhóc khốn kiếp còn biết trở về ư?
Ánh mắt chăm chú của tất cả học viên lớp 2-1 đều trở nên phấn khởi nhìn ba đệ tử mặc đồng phục năm hai đang bước nhanh đến. Đi phía trước đúng là Hoắc Vũ Hạo, sau hắn là Vương Đông và Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu bế quan chỉ hơn ba mươi ngày, còn Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bế quan lại ước chừng hơn sáu mươi ngày. Khiến cho năng lực của cả hai đều có bước tiến bộ vượt bậc.
Tiêu Tiêu sau khi bế quan xong cũng không rời khỏi ngay, mà ở lại Hải Thần đảo để hấp thu hồn cốt. Vốn hấp thu hồn cốt xong nàng muốn quay về ngoại viện, nhưng bị Mục Lão giữ lại, mời một vị trưởng lão Khí Hồn Sư phụ trợ cường đại nhất Hải Thần Các chỉ đạo cho nàng tiến hành tu luyện. Một khi đã lựa chọn chiến hồn sư phụ trợ, những kiến thức nàng cần học bây giờ cũng hoàn toàn khác với trước kia.
Mục Lão sở dĩ giữ nàng ở lại nội viện còn có một nguyên nhân, bởi vì nàng và Hoắc Vũ Hạo đã đạt cấp 30, chờ khi Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông xuất quan, sẽ sai người mang theo bọn họ cùng đi liệp sát thích hợp hồn thú, phụ thêm hồn hoàn trở thành Hồn Tôn.
Sau khi Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông xuất quan, đều tự hấp thu khối hồn cốt dành hco mình, gặp Tiêu Tiêu ở Hải Thần Các, Mục Lão cho bọn hắn nghỉ ngơi vài ngày để tự điều chỉnh trạng thái trước khi thu hoạch hồn hoàn thứ ba. Cũng vừa lúc đó, Phàm Vũ tới nội viện tìm Tiêu Tiêu. Vì muốn cho Chu Y ngạc nhiên, Phàm Vũ cũng không nói Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đã xuất quan.
Vào lúc này, những đệ tử ưu tú nhất của Chu Y cuối cùng đã trở lại.
- Ta, trước tiên là ta.
Mục lão đột nhiên nói:
- Không bằng thế này, hai con cùng viết đáp án của mình lên tay của ta, được chứ?
Vừa nói lão vừa đưa hai tay của mình ra.
Đôi tay của lão khác xa với gương mặt già nua kia, nhìn qua như của người trẻ tuổi. Đôi tay thon dài đầy sức sống, da thịt như ngọc, mơ hồ lóe lên ánh sáng, nhưng lại không giống như tay của Vương Đông, mà lại có chút cổ xưa.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liếc mắt nhìn nhau, cả hai lần lượt cầm lấy hai tay trái phải của Mục lão.
Mục lão mỉm cười:
- Bắt đầu đi.
Đồng thời trên hai lòng bàn tay của lão, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông duỗi ra ngón trỏ, viết con đường đã chọn, cũng là con đường tu luyện mà họ sẽ đi đến cuối đời.
Nụ cười trên khóe môi Mục lão càng lúc càng tươi, khi cả hai viết xong, lão liền nắm hai tay của mình lại.
- Các con đều đã chọn được con đường thuộc về mình. Rất tốt, ta rất vui.
Nói xong, lão bắt chéo hai tay, hướng hai lòng bàn tay về phía Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
Trong lòng bàn tay của lão chợt hiện ra hai chữ màu vàng sáng rực.
- Đường Môn.
- Đường Môn.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông gần như cùng lúc kêu lên, cả hai lại quay sang nhìn nhau, nhất thời đều vì bất ngờ mà ngẩn ngơ.
Sao mà ăn ý thế? Dường như không chỉ còn gói gọn ở hai chữ “ăn ý” nữa. Con đường bọn họ chọn hoàn toàn không phải là những hệ hồn sư như Cường Công hay Khống Chế mà vẫn giống nhau một cách đáng sợ.
Mục lão lại mỉm cười:
- Vương Đông, con nói trước xem, vì sao con lại chọn con đường này? Con đường này có ý nghĩa gì với con?
Vương Đông đáp:
- Thật ra con cũng không nắm chắc, hai vũ hồn của con đều thuộc hệ Cường Công, rõ ràng con đường thuận lợi nhất chính là theo hệ Cường Công. Nhưng trong lúc con chìm sâu vào minh tưởng, không hiểu tại sao trong đầu lại xuất hiện hai chữ Đường Môn. Con còn phát hiện dường như các khả năng của con đều có quan hệ tới Đường Môn. Trừ ám khí ra, các tuyệt học còn lại của Đường Môn như Khống Hạc Cầm Long, Tử Cực Ma Đồng, Huyền Ngọc Thủ, Quỷ Ảnh Mê Tung… đều rất hợp với các kỹ năng chiến đấu của con. Bất kể là Quang Minh Nữ Thần Điệp hay Hạo Thiên Chùy, đều cần phối hợp với những kỹ năng này để chiến đấu. Giới hạn cao nhất của Hồn Sư chính là Hồn Lực, đồng thời dùng nó phối hợp một cách hoàn mỹ và sử dụng Hồn Kỹ. Nhưng con lại muốn mình có thể dung hợp Hồn Kỹ của bản thân với tuyệt học của Đường Môn. Do đó, Đường Môn chính là con đường mà con đã chọn.
Mục lão gật đầu nói:
- Tốt lắm, Hoắc Vũ Hạo, vậy còn con?
Hoắc Vũ Hạo liếc mắt nhìn Vương Đông, nói:
- Tình huống của con còn phức tạp hơn Vương Đông, nhưng con thấy, so ra, Đường Môn lại càng thích hợp với con hơn.
- Hai vũ hồn của con một thuộc hệ Khống Chế, một thuộc hệ Cường Công. Tuy trước mắt con có thể đồng thời sử dụng hồn kỹ từ hai vũ hồn nhưng trong quá trình chiến đấu, lúc nào cũng phải sử dụng lần lượt từng cái. Con suy nghĩ, liệu mình có thể dùng cách gì đó kết hợp hai vũ hồn này lại với nhau, để nó bổ trợ lẫn nhau, đồng thời sức chiến đấu của con cũng sẽ tăng lên, đây là việc cực kỳ quan trọng trong con đường tu luyện tương lai của con. Và con không chỉ là một Hồn Sư mà còn là một Hồn Đạo Sư nữa.
- Nếu con chỉ đơn giản tu luyện vũ hồn, vậy thì con đường của con cũng giống như những hồn sư bình thường, nhưng con lại không muốn bỏ qua Hồn Đạo Khí, nên con đã nghĩ đến Đường Môn.
- Là đệ tử Đường Môn, các tuyệt học của Đường Môn con đều đã có học qua, Tử Cực Ma Đồng, Huyền Ngọc Thủ, Khống Hạc Cầm Long, Quỷ Ảnh Mê Tung, ám khí Bách Giải và Huyền Thiên Công. Trong sáu tuyệt học này, có thể nói con chỉ mới tập trung chính vào Huyền Thiên Công và Tử Cực Ma Đồng, bốn thứ còn lại con chỉ mới biết sơ lược.
- Khi con nghĩ đến Đường Môn, bỗng nhiên con nhận ra. Tất cả các kỹ năng của con đều có liên quan đến Đường Môn. Vũ Hồn Linh Mâu của con có liên hệ mật thiết với Tử Cực Ma Đồng, nhờ Tử Cực Ma Đồng con mới có kỹ năng Linh Hồn Trùng Kích. Hơn nữa, kỹ năng Linh Hồn Tham Trắc của Linh Mâu có thể giúp con sử dụng các tuyệt học của Đường Môn, nhất là ám khí. Vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt lại càng không phải suy nghĩ, các hồn kỹ của hệ Băng đều có liên quan đến những bộ pháp nắm, bắt, cũng như Vương Đông vừa nói, nếu có thể kết hợp chúng với nhau thì thực lực của chúng con sẽ tăng lên rất nhiều.
- Còn Hồn Đạo Khí, từ ngày con bắt đầu tập sử dụng ám khí Đường Môn, đại sư huynh đã nói, muốn vực dậy Đường Môn một lần nữa thì con đường duy nhất chính là kết hợp Hồn Đạo Khí và ám khí lại với nhau. Cho nên, con đường này, chính là con đường tốt nhất mà con muốn chọn.
Mục lão nghe Hoắc Vũ Hạo nói, liên tục gật đầu:
- Tốt lắm, lựa chọn của các con đều tốt, tuyệt học của Đường Môn đã một thời vinh quang trong tay tổ tiên Đường Tam. Cũng nhờ sáu tuyết học này mà Đường Tam đã cứu cả giới Hồn Sư trên đại lục khi đó, hơn nữa còn đột phá bình cảnh, phi thăng thành thần. Đường Môn xuống dốc không có nghĩa là tuyệt học của Đường Môn trở thành đồ bỏ, chẳng qua nó chưa tìm thấy người xứng đáng mà thôi. Các con đều là những đứa trẻ có thiên phú cao, ta hi vọng các con có thể đi hết con đường này, kế thừa thực lực cường đại của tiên tổ, trở thành một cường giả thật sự.
Mục lão lắc tay, trên tay lão bỗng xuất hiện thêm hai thứ gì đó.
Trước mặt Hoắc Vũ Hạo chính là khối Hồn Cốt cánh tay trái của Băng Bích Hạt mà lần trước hắn đã thấy ở phòng đấu giá Tinh Quang, màn sương mù băng giá lượn lờ xung quanh khiến bầu không khí ở đây nhanh chóng giảm xuống.
Trong lòng bàn tay còn lại của Mục lão là một khối Hồn Cốt cánh tay phải có màu vàng sậm, phát ra ánh sáng rực rỡ.
- Vũ Hạo, đây là hồn cốt Băng Bích Hạt, ta đã quan sát kỹ, ít nhất là từ hồn thú vạn năm, tuy nói Hồn Cốt sẽ không có nhiều biến hóa như Hồn Hoàn nhưng theo ta, khí tức Cực Hạn Chi Băng bên trong nó cực kỳ bá đạo, có lẽ việc có thể mang đến kỹ năng Băng Bạo là không phải giả. Con có nắm chắc không?
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo sáng bừng lên, gật đầu.
Mục lão mỉm cười, đưa khối Hồn Cốt cho hắn, nói:
- Vậy con ngồi ở đây bắt đầu dung hợp đi.
- Vương Đông, khối Hồn Cốt cánh tay phải này gọi là Quang Chi Phá Ma, là ta tìm được lúc còn trẻ, may mắn là khi đó ta đã có đủ sáu khối Hồn Cốt, nếu không thì con cũng không có duyên thấy nó. Khối Hồn Cốt Quang Chi Phá Ma này đến từ một loại hồn thú cực kỳ hiếm thấy. Chỉ có nơi nào dày đặc nguyên tố ánh sáng mới có thể thai nghén ra loại hồn thú này. Khối Quang Chi Phá Ma này sẽ mang đến kỹ năng gì phải đợi sau khi con dung hợp mới biết được, nhưng ta dám chắc, nó sẽ là một kỹ năng công kích rất mạnh, hơn nữa còn có thể khắc thế khí tức tà ác. Ta nghĩ nếu một Tà Hồn Sư nào gặp phải nó nhất định sẽ phải kinh hồn bạt vía.
- Khi dung hợp Hồn Cốt, nếu đã có một trong tứ chi thì khối kế tiếp nhất định nên là phần tương xứng với nó. Con đã có khối Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt, vậy thì cộng với khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt thì tất cả các kỹ năng hiện có của con sẽ đồng thời tăng trưởng. Con cũng ngồi xuống dung hợp đi. Ta sẽ hộ pháp cho cả hai.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nhìn nhau, ánh mắt đầy vui mừng xen lẫn sợ hãi, nhất là Hoắc Vũ Hạo. Từ khi hắn bị Mục lão vạch trần vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt, hắn tuy vẫn chìm sâu vào minh tưởng nhưng lòng vẫn không yên. Lúc này Mục lão giao khối Hồn Cốt cho hắn cũng đồng thời làm hắn yên tâm, khiến hắn càng tin lời Mục lão, học viện sẽ không hỏi nhiều về lai lịch vũ hồn thứ hai của hắn.
Kế đến là hấp thu Hồn Cốt, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lần lượt ngồi xuống hai bên Mục lão.
Vương Đông nhẹ nhàng vuốt ve khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt, tay trái của hắn bắt đầu lấp lánh ánh sáng, Hoàng Kim Chi Mang từ từ rót vào Quang Chi Phá Ma, khiến khối Hồn Cốt kia cũng từ từ lóe sáng. Năng lượng Quang Minh nồng đậm lại xuất hiện, cơ thể Vương Đông dần trở nên trong suốt, hai cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp lặng lẽ xuất hiện, bao trùm lấy cơ thể, từng vòng ánh sáng rực rỡ bắt đầu khuếch tán ra bên ngoài.
Khối Hồn Cốt mà Mục lão vừa đưa cho hắn được lấy từ học viện chứ không phải phần thưởng của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái. Nó cũng được đích thân lão chọn, tuyệt đối đảm bảo phù hợp và mang lại lợi ích cao nhất.
Khí tức Quang Minh bắt đầu dao động, Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt sau khi được rót Hoàng Kim Chi Mang bắt đầu dung hợp vào cánh tay phải. Vương Đông chỉ cảm thấy từ nơi ấy truyền đến cảm giác ấm áp, hoàn toàn không có chút đau đớn.
Có sự trợ giúp của Hoàng Kim Chi Mang, hơn nữa vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp lại được tẩy rửa sau lần chìm sâu minh tưởng, nên việc hấp thu khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt trở nên vô cùng dễ nàng. Nhưng nếu xét về mặt hòa hợp thì hắn còn kém xa Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo vừa cầm lấy khối hồn cốt cánh tay trái của Băng Bích Hạt liền cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nếu khối Hồn Cốt này ở trên tay các hồn sư khác nhất định sẽ cảm thấy lạnh thấu xương, ngay cả Mục lão cũng phải sử dụng Quang Minh lực áp chế nó.
Nhưng trong tay Hoắc Vũ Hạo lại khác, cảm nhận của Hoắc Vũ Hạo, chỉ có thân thiết, hoàn toàn không có chút lạnh giá nào.
Trước ngực Hoắc Vũ Hạo lóe ra quầng sáng màu xanh biếc, sau lưng cũng sáng lên, khối hồn cốt thân thể của Băng Bích Đế Hoàng Hạt dường như vì sự xuất hiện của khối hồn cốt cánh tay trái này mà bừng tỉnh. Khí thế vương giả của Băng Bích Đế Hoàng Hạt liền chậm rãi lan ra bên ngoài, còn khối hồn cốt của Băng Bích Hạt trên tay Hoắc Vũ Hạo giống như sống lại, không ngừng run rẩy, kế đến tựa như đứa trẻ trông thấy mẹ, vù một cái bay thẳng vào cánh tay Hoắc Vũ Hạo.
Lúc này, Vũ Hạo mới cảm thấy được cái lạnh. Băng khí lạnh lẽo theo cánh tay trái lan dần lên, chui vào bả vai, cùng với với xương ngực, xương quai xanh nối liền với nhau. Cùng lúc đó, Ánh sáng màu ngọc bích nồng đậm lấy hắn làm trung tâm bắt đầu tỏa ra xung quanh.
Băng Bích Đế Hoàng Hạt Thân Cốt lặng yên mở ra một tia năng lượng bị phong ấn, nhanh chóng hòa hợp với Băng Bích Hạt Tả Tí Cốt, Hoắc Vũ Hạo cánh tay trái lập tức cũng bị nhuộm đẫm một mảnh màu xanh biếc. Hồn lực đậm đặc bị chấn động điên cuồng trào lên, sự thống khổ từng gặp phải khi dung hợp khối hồn cốt thân thể lại xuất hiện.
Cực lạnh, cực nóng thay nhau biến hóa. Cũng còn may, lúc này đây chỉ xuất hiện bên cánh tay trái mà thôi.
Không phải chứ, nữa à? Hoắc Vũ Hạo cười như mếu, nhưng lúc này ngoại trừ việc nhẫn nại cố gắng cũng chẳng còn cách nào.
Thực ra, lần này không phải do Băng Đế tôi luyện hắn, mà do Băng Bích Đế Hoàng Hạt Thân Cốt đang cải thiện Băng Bích Hạt Tả Tí Cốt.
Dù cho con Băng Bích Hạt này bản thân nó cường đại thế nào, thì tu vi cũng chỉ hơn vạn năm. Mà Băng Đế lại là cường giả có tu vi bốn mươi vạn năm a!
Với vị trí hồn cốt thân thể, cũng là hạch tâm của thân thể, quan trọng nhất trong 6 khối hồn cốt, năm vị trí hồn cốt còn lại đều liên quan đến nó. Nếu Vũ Hạo dung hợp hồn cốt loại khác, có lẽ Băng Đế cũng khó nhúng tay vào. Nhưng Băng Bích Hạt vốn là đồng loại của nó, tự nhiên là dễ dàng cải thiện phẩm chất hơn. Điểm mấu chốt là do nó hiểu quá rõ ràng tính chất của bản thân hồn cốt này.
Vì vậy, phong ấn trong Băng Bích Đế Hoàng Hạt Thân Cốt lấy năng lượng cường đại tiến vào xương cánh tay trái, đối với Hoắc Vũ Hạo đương nhiên không tạo thành nguy hiểm gì, nhưng những thống khổ trước kia, cũng đồng thời xuất hiện trên cánh tay một ít.
Học Viện Shrek, ngoại viện, lớp 2-1.
- Tại sao không ai nói? Ngu ngốc hết rồi à?
Chu Y vỗ mạnh lên mặt bàn, vẻ mặt tức giận.
Các học viên bên dưới câm như hến, không ai dám mở miệng.
Không thể không nói, Chu Y dạy học mặc dù thô bạo nhưng để chấn nhiếp ở những thiếu niên thiên tài này, phương pháp của nàng thật đúng là rất thích hợp. Đã hơn một năm qua, năng lực học viên trong lớp đều có tiến bộ nhảy vọt, mấu chốt cũng do bọn chúng tuyệt đối nghe lời chỉ đạo của nàng. Chỉ cần Chu Y bảo đi hướng đông, nhất nhất không ai dám đi hướng tây, nhiệm vụ nàng giao bất kỳ kẻ nào cũng không dám không chăm chú hoàn thành.
Năm thứ nhất Chu Y đã khai trừ không ít học viên, nhưng qua đến năm hai, thậm chí đến tận bây giờ vẫn chưa có học viên nào bị khai trừ nữa. Nếu có ai phạm sai lầm, nhiều lắm là bị nàng mắng to một trận, thậm chí bị nàng dùng chân mà đá, nhưng cũng chưa hề có một sự trừng phạt nghiêm khắc nào. Các học viên cũng biết rất rõ, Chu lão sư cũng vì muốn tốt cho bọn hắn, nên càng ngày càng cố gắng tu luyện.
Bầu không khí trong phòng học nghiêm trọng cực kỳ, các học viên đều lặng lẽ cúi đầu.
Ánh mắt Chu Y đảo qua hết thảy, rồi bỗng dừng lại ở Chu Tư Trần
- Chu Tư Trần, đứng dậy.
Chu Tư Trần than thở trong lòng, quả là chạy trời không khỏi nắng a! Sớm biết thế này lúc trước Hoắc lão đại và Vương Đông đi rồi, cũng không gánh vác cái chức trưởng lớp đâu a.
- Chu lão sư.
Miễn cưỡng đứng lên, âm thanh Chu Tư Trần vang lên thật nhỏ.
Chu Y tức giận hừ một tiếng
- Ngươi chưa ăn cơm à? Nhìn cái dáng của ngươi kìa, mặt không còn chút máu, là nam nhi thì đứng thẳng ưỡn ngực lên cho ta coi!
- Vâng!
Chu Tư Trần lớn tiếng trả lời, vội vàng ưỡn ngực nghiêm trang.
Chu Y thản nhiên nói:
- Nói đi. Thi giữa kỳ năm hai là thi đấu đối kháng, ngươi là lớp trưởng lớp này định làm như thế nào?
Khóe miệng Chu Tư Trần giựt giựt, trong đầu thầm nhủ: liều mạng thôi.
- Ta lên.
Hắn lớn tiếng trả lời.
Áng mắt Chu Y sáng lên
- Tốt. Thế mới xứng là đệ tử Chu Y ta. Thua thì sao? Ta không yêu cầu các ngươi nhất định phải thắng. Nhưng, phải thi với khí thế mọi khi của lớp chúng ta. Thân là lớp trưởng, lần này ta cho ngươi toàn quyền làm chủ, toàn quyền chọn thành viên tham gia, chọn thêm sáu người cùng ngươi thi đấu.
Năm học thứ hai cũng đã đến lúc thi giữa kì. Tổng thể thực lực lớp 2-1 được đánh giá là ưu tú nhất trong các lớp của năm hai, đó là còn chưa tính Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu.
Điều này khiến lớp 2-2 cảm thấy không phục. Do đó, thể thức thi đấu này do chủ nhiệm lớp 2-2 Mộc Cận đưa ra, hy vọng trong quá trình thi đấu mà chứng tỏ thực lực cường đại hơn. Hai bên phải chọn ra 7 thành viên để cùng thi đấu đoàn chiến, còn đánh cuộc bên thua phải quét dọn cả Giáo Học Lâu năm hai suốt nửa học kì còn lại.
Việc đặt cược này tính ra cũng không là gì, đối với những thiếu niên hồn sư này thì quét dọn vệ sinh cũng không tốn thời gian chút nào. Trọng yếu chính là vinh quang của lớp, lớp nào thua cũng là đánh mất đi vinh quang của lớp mình.
Lớp 2-3 và 2-4 đương nhiên không tham gia. Lớp này đa số chỉ là hồn sư phụ trợ và thực phẩm, đương nhiên không ngu ngốc tranh phong với 2-1 Cường Công, Khống Chế và 2-2 Phòng Ngự, Mẫn Công rồi.
Chu Y và Mộc Cận ngày xưa vốn là tình địch, tính tình của nàng lại không mấy tốt, bị Mộc Cận kích hai ba câu thì xúc động nhất thời đáp ứng ngay lập tức. Đáp ứng rồi nàng lại thấy hối hận, nếu như Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu còn ở lớp, nàng đương nhiên sẽ không sợ. Dù cho lớp 2-2 có Đái Hoa Bân, Tà Huyễn Nguyệt, Chu Lộ nhưng khi lớp 2-1 cử ra 7 người thì tổng thể thực lực hoàn toàn vượt trội.
Nhưng bây giờ, nàng lại thiếu ba đệ tử ưu tú nhất, trận đối kháng này e rằng khó thắng. Nghe nói, Đái Hoa Bân không ngừng khổ tu, hồn lực vừa mới đột phá cấp 39, rất có thể sẽ trở thành Hồn Tông trẻ tuổi nhất trong lịch sử học viện Shrek.
Hơn nữa, thực lực bản thân Đái Hoa Bân vốn rất mạnh, dưới tình huống một chọi một, trước mắt trong lớp nàng vẫn chưa có ai có thể đối địch, còn Võ Hồn dung hợp kỹ U Minh Bạch Hổ của hắn và Chu Lộ trong đoàn chiến bảy đấu bảy, lớp 2-1 muốn thắng, e chỉ có kì tích mà thôi.
Nhưng mà, với tính cách nóng nảy của Chu Y, dù có hối hận cũng không thể im lặng mà rút lui. Cho nên, nàng cũng đã giảm bớt áp lực cho học viên. Nàng đã nghĩ kỹ, không sợ thua trận, chỉ cần học viên của mình thi triển đầy đủ thực lực bản thân là tốt. Nàng cũng sẽ theo dõi sít sao trận đấu, tránh cho các học viên của mình bị thương.
Chu Y được Phàm Vũ hay tin đã sớm biết ba người Hoắc Vũ Hạo đã trở về, nhưng đang ở trên Hải Thần đảo, còn tại sao vẫn chưa nhập học trở lại, cả Phàm Vũ cũng không rõ. Hắn chỉ nói kết quả cho Chu Y, tuyệt đối là việc tốt cho bọn Vũ Hạo.
Mấy ngày nay Chu Y cũng sốt ruột hỏi Phàm Vũ mấy lần, nhưng Phàm Vũ mặc dù thân phận trong hệ hồn đạo không thấp, vẫn còn lâu mới đủ tư cách tìm hiểu tin tức ở Hải Thần Các. Thi đấu đối kháng đã cận kề, không thể chờ được nữa. Nên hôm nay nàng phải chọn ra thành viên đội ngũ.
Chu Tư Trần nghe xong lời Chu Y nói, trên gương mặt hiên ngang sấm nổ không chớp mắt kia lóe lên một tia xấu xa, quét mắt về các bạn trong lớp. Vẻ mặt những học viên khác cũng cực kỳ đặc sắc, có tránh đi ánh mắt của hắn, có vẻ mặt cầu xin "tha cho tui"... Bọn hắn không ngại phải thi đấu hay chiến đấu, nhưng nếu biết thua chắc, thì ai mà tình nguyện đứng ra chịu mất mặt chứ!
Chu Tư Trần đưa tay trước tiên vỗ vỗ lên vai Tào Cẩn Hiên bên cạnh mình, vẻ mặt nghiêm nghị hiên ngang lẫm liệt nói:
- Huynh đệ, chúng ta không không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng sẽ chết cùng năm cùng tháng cùng ngày. Theo ca ca ra chiến nhá.
Khóe miệng Tào Cẩn Hiên nhúc nhích, ngẩng đầu trừng mắt liếc hắn, không phát ra tiếng nói gì đó mà Chu Tu Trần cũng chỉ hiểu được mơ hồ. Chu Tư Trần cố nén cười, lại nhìn về những người khác.
Có vẻ Chu Y trao cho hắn quyền lực tối thượng rồi, tùy ý Chu Tư Trần chọn lựa, cũng không hề lên tiếng. Trong nội tâm nàng cũng âm thầm đồng ý, ở điểm này Chu Tư Trần cũng rất có năng lực. Người thứ nhất hắn chọn, Tào Cẩn Hiên hiển nhiên cũng có nhiều thâm ý. Một mặt Tào Cẩn Hiên là bằng hữu tốt nhất của hắn, mặt khác đối chiến lần này rõ ràng không nhẹ nhàng, hắn trước tiên kéo Tào Cẩn Hiên vào chỗ "đồng cam cộng khổ", thì khi chọn người khác khó ai mà từ chối được.
- Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc. Hai người các ngươi cũng ra chiến đi. Phải dựa vào hai ngươi phối hợp chủ khống rồi.
Lam tỷ muội đều khẽ gật, trong lớp các nàng cũng hiền lành dễ gần, lại khá thu hút. Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng cũng không ít nam sinh thầm thương trộm nhớ hai nàng.
Hai tỷ muội đã vào tuyển, lập tức liền có người tranh giành làm hộ hoa sứ giả.
(DG: thằng này khéo, biết xài mỹ nhân kế, ta thích!!)
Rất nhanh, Chu Tư Trần chọn ra ba người mạnh nhất, đều là Cường Công Hệ Chiến hồn sư, đội ngũ bảy người đã hoàn chỉnh.
Bốn cường công, ba khống chế. Trong một lớp chỉ có 2 hệ Cường Công và Khống Chế thì đội hình này cũng không tệ.
Chu Y nhẹ gật đầu, nói:
- Tốt, chiều hôm nay các ngươi nên luyện tập một chút, ngày mai đấu đối kháng phải xem biểu hiện các ngươi ra sao. Thua không bị trừng phạt, nhưng nếu thắng, về sau bảy người các ngươi không cần tham gia vệ sinh trong lớp. Tan học. Tự do hoạt động. Bảy người đi theo ta.
Nói xong, Chu Y xoay người bỏ đi. Cuộc tranh tài ngày mai, mặc dù không nắm chắc được bao nhiêu phần thắng, nhưng nàng vẫn không muốn từ bỏ. Tuy lâm trận mới mài gươm, chỉ điểm các đệ tử phối hợp, chỉnh thể thực lực mặc dù không bằng đối thủ, nhưng Chu Tư Trần, Tào Cẩn Hiên, Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc cũng đều là đệ tử hạch tâm. Thực lực bọn chúng cũng không tầm thường, đều đã tiếp cận cấp 30.
Khác với bầu không khí căng thẳng của lớp 2-1, lớp kia chọn ra bảy người dễ dàng hơn nhiều.
Mộc Cận đứng ở bục giảng trực tiếp đọc tên
- Đái Hoa Bân, Chu Lộ, Tà Huyễn Nguyệt, Vu Phong, Hoàng Sở Thiên, Thôi Nhã Khiết, Long Tường Dược. Bảy người các ngươi ngày mai xuất chiến. Ta cũng không nhiều lời khích lệ các ngươi. Nếu như không muốn tiếp tục bị lớp kia đè đầu cưỡi cổ, thì ra tay đánh hết sức cho ta. Ta cũng muốn nhìn xem, lần này Chu Y kia còn dám đắc ý nữa hay không.
Đái Hoa Bân yên lặng ngồi tại hàng cuối cùng. Khí chất của hắn ngày càng thêm trầm ổn. Thiếu đi vài phần kiêu ngạo ngày xưa, ánh mắt đóng mở càng thêm thâm sâu khó lường. So với đại ca Đái Thược Hành của hắn, lại thiếu đi vài phần bá khí.
(DG: nguyên bản là 大气 đại khí, không hiểu nên tạm dịch là bá khí)
Nhưng không thể không nói, thiên phú tu luyện của hắn thậm chí còn vượt trội hơn huynh trưởng. Hồn lực Cấp 39 không hề giả chút nào, đó là tu vi thật sự của hắn. Mặc dù từ cấp 39 đến cấp 40 không dễ dàng, nhưng Đái Hoa Bân đã quyết tâm, bất luận như thế nào cũng muốn đột phá thành công trước khi vào năm ba hơn nữa còn đạt được Hồn Hoàn thứ tư.
Đái Hoa Bân rất tin tưởng, cho dù Hoắc Vũ Hạo có vũ hồn song sinh nhưng hoàn toàn kém hơn hắn ở phương diện tu vi.
Đái Hoa Bân vẫn cho rằng, đến bây giờ bản thân chưa hề thua Hoắc Vũ Hạo. Tất cả đều do trùng hợp, nếu trực diện một chọi một, Hoắc Vũ Hạo bất kể thế nào cũng không thể là đối thủ của hắn.
Vừa nghĩ tới Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu tu vi hồn lực kém hơn hẳn lại được chọn làm thành viên đội dự bị của học viện tham gia Đấu Hồn Đại Tái, trái tim hắn tràn ngập oán hận và ghen tị. Hắn thầm nghĩ
- Bọn hắn đi cũng khá lâu rồi, nhưng vẫn chưa trở về. Hay là bọn nó bị giết chết trong đại tái rồi? Ngày mai sau khi sỉ nhục lớp 2-1, cũng nên ra ngoài sai người hỏi thăm tin tức đại tái một chút.
Từ lần trước sai người ám sát Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bị bại lộ, biểu hiện của hắn cũng ngoan ngoãn hơn nhiều, hầu hết dành thời gian khắc khổ tu luyện, rất ít liên hệ với bên ngoài. Mà Đái Thược Hành sau khi trở về do quy định của nội viện cũng không được hé răng với ai, chính hắn cũng ngay lập tức bế quan để chuẩn bị cho khảo hạch tốt nghiệp. Thậm chí ngoại viện không có một chút tin tức gì về việc học viện tham gia đại tái. Học viện chỉ thông báo lần này lại đạt được quán quân, mà cũng không chi tiết rõ ràng quá trình và thành viên tham dự thế nào. Đối với phần đông các học viên mà nói, việc Shrek đoạt giải quán quân ở đại tái, là cái chuyện hiển nhiên bình thường nhất trong những chuyện vô cùng bình thường.
Mà oán khí của lớp 2-2 đối với lớp 2-1 cũng không riêng gì hắn. Chu Lộ, Tà Huyễn Nguyệt, Vu Phong, còn có người cũng bị chuyển ban, trước kia là một đội với Lam tỷ muội, Hoàng Sở Thiên, địch ý cũng không ít. Trong đội hình hiện tại của hai đội, lớp 2-1 chỉ có hệ cường công và khống chế, còn bọn họ lại có đầy đủ cường công, khống chế, phòng ngự, mẫn công. Tuy vẫn chưa được như đội hình chuẩn vì thiếu đi phụ trợ, nhưng xem ra cũng khá hài hòa và mạnh mẽ. Nương theo sự phát triển của hồn đạo khí, địa vị của khí hồn sư phụ trợ cũng trở nên không còn quan trọng lắm. Cứ xem những đội hình ở Đấu Hồn Đại Tái Khí Hồn Sư phụ trợ xưa nay vốn ít nay lại càng hiếm.
Sáng sớm.
Hôm nay thời tiết có hơi oi bức, nhưng không khí lại rất trong sạch, mang theo hơi nước ướt át bốc lên từ Hải Thần hồ dịu mát khiến cơ thể vô cùng sảng khoái.
Sáng sớm, đấu hồn khu ngoại viện đã tụ tập rất đông đệ tử, bọn họ hầu hết là học viên năm hai, không riêng lớp 2-1 và 2-2, mà còn cả lớp 2-3 và 2-4. Lý do rất đơn giản, các lão sư muốn chúng quan sát, học tập.
Chu Y luôn mang vẻ mặt lạnh lùng và cứng rắn, làm cho người ta sinh ra một cảm giác né tránh. Bên cạnh nàng, bảy người Chu Tư Trần được chọn ra ngày hôm qua đều đã được chuẩn bị kỹ càng. Nhưng nhìn kỹ nét mặt của một vài người vẫn còn khá căng thẳng.
Lớp 2-2 bên này lại khác, Mộc Cận dẫn đội tiến ra, bảy người Đái Hoa Bân sục sôi chiến ý. Những học viên trong lớp thì đều ra vẻ hùng dũng kiêu ngạo, ưỡn ngực hóp bụng mà tiến ra theo.
Cũng khó trách bọn họ như thế, ở ngoại viện năm học nào cũng vậy, lớp đầu tiên luôn cực mạnh, khiến lớp thứ hai luôn không ngóc đầu lên được. Mà năm nay học viên năm hai lại đặc biệt, lúc trước Đái Hoa Bân, Hoàng Sở Thiên, Vu Phong bị Chu Y đuổi khỏi lớp 2-1 mà chuyển sang lớp 2-2, khiến thục lực lớp 2-2 tăng cường một cách đáng kể, khiến họ có cơ hội tranh vị trí lão đại với lớp 2-1. Tổng thể lực lượng thực ra vẫn còn kém hơn, nhưng ở trận quyết đấu hôm nay, có vẻ lớp 2-2 mới là kẻ chiếm ưu thế.
Hầu hết học viên lớp 2-2 đều nghĩ rằng, dù có cả Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu trong đội, thì cả bảy người cũng không thể so sánh với đội bên này. Dù sao, Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu cũng mới có 2 hồn hoàn. Còn trong lớp 2-2, không chỉ Đái Hoa Bân bá đạo đạt tới cấp 39, Tà Huyễn Nguyệt cũng đã cấp 35. Vu Phong và Hoàng Sở Thiên cũng thuận lợi đột phá cấp 30, Chu Lộ, Thôi Nhã Khiết tu vi cũng đã đến cấp 29, khoảng cách đến cấp 30 cũng chỉ như đường chỉ. Hảo huynh đệ Long Tường Dược của Chu Tư Trần và Tào Cẩn Hiên cũng đã cấp 28, miễn cưỡng xem như một trong vài hồn sư mẫn công cực mạnh, lần này cũng tham gia tỷ thí.
Lớp 2-1 bên này, tu vi cả lớp đều vượt qua cấp 25, nhưng trên cấp 30 lại chẳng có ai. Chu Tư Trần, Tào Cẩn Hiên, Lam Tố Tố, Lam Lạc lạc đều là cấp 29, 3 người còn lại cũng chỉ đến cấp 28. Nếu có bọn Vương Đông, Vũ Hạo, Tiêu Tiêu thì vẫn tốt hơn. Dù sao Vương Đông cũng hơn cấp 30, Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu đều có vũ hồn song sinh.
Trái ngược với bên kia, sĩ khí lớp 2-1 chỉ có thể nói là sa sút thảm hại. Cả một đám học viên ủ rũ ảo não cúi đầu. Hẳn nhiên là chẳng dám mơ đến một chiến thắng ở trận này
Do Chu Y đeo mặt nạ, người ngoài không biết được thần sắc của nàng như thế nào, nhưng thực tế nàng đã hối hận. Nàng cực kỳ hiểu rõ chênh lệch thực lực hai bên, nàng hối hận vì cảm xúc nhất thời của bản thân, bị Mộc Cận nhất khiêu khích mà chấp nhận thi đấu đối kháng. Nàng đến không phải sợ thua, mà sợ sau trận thua này, chiến ý của các học viên trong lớp sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề. Nhưng nàng cũng còn một chút hi vọng, sáng sớm nghe Phàm Vũ nói Tiêu Tiêu đã xuất quan, hắn cũng đã vào nội viện tìm cô bé, nhưng mà sao lúc này còn chưa về?
- Chu lão sư.
Đúng lúc này, Mộc Cận dẫn chiến đội 2-2 đến trước mặt Chu Y, sắc mặc vô cùng bình tĩnh, nhưng sâu trong ánh mắt là sự đắc ý không thể nào che giấu.
- Mộc lão sư.
Chu Y nhàn nhạt đáp lại nói.
Mộc Cận nhìn thoáng qua bảy người phía sau Chu Y, toát ra vẻ mỉm cười
- Gì, ta nhớ Chu lão sư có nói, trong lớp cái vài học viên tu vi cũng khá lắm mà, sao đâu mất hết rồi? Không lẽ chúng nó làm sai gì đó, lại bị Chu lão thái thái khai trừ mất rồi?
Chu Y ánh mắt lạnh lùng, Mộc Cận vốn biết rõ còn giả đò hỏi
- Việc này cũng không nhọc công Mộc lão sư lo lắng. Lớp 2-1 chúng ta thế nào, đó là chuyện riêng của chúng ta.
Mộc Cận mỉm cười nói
- Cũng không thể nói như vậy, Chu lão sư, ngoại viện chúng ta lớp đầu tiên ở mỗi khối lớp đều được tuyển chọn từ những nhân tài ưu tú nhất. Những nhân tài này đều là tương lai của học viện, tuy rằng ta dạy học ở lớp 2-2, nhưng cũng nên quan tâm một ít đến tương lai học viên một chút thôi. Bất quá, khối lớp 2 chúng ta có hơi đặc biệt, xét theo thực lực tổng thể, đương nhiên lớp của ngươi không ai so bằng. Nhưng nếu bàn về cá nhân xuất sắc, e rằng lớp ta thất lễ mà vượt mặt các ngươi rồi. Chưa nói gì khác, chỉ xét Hồn Tôn thì lớp ta đã có 4 người rồi. Xem ra, việc bồi dưỡng đệ tử vĩ đại, Chu lão sư có thể còn kém ta một chút.
Đứng ở phía sau Chu Y, Chu Tư Trần buột miệng thốt lên:
- Mộc lão sư, Đái Hoa Bân bọn họ vốn là...
Hắn vừa nói tới đây thì bị Chu Y quay đầu ngắt ngang
- Câm miệng
Chu Tư Trần sợ tới mức run rẩy, cũng không dám nói nữa, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ khinh thường. Vị Mộc lão sư này da mặt cũng dày quá đi, bốn gã Hồn Tôn đó ngoại trừ Tà Huyễn Nguyệt, thì ba kẻ kia vốn đều ở lớp 2-1, chẳng qua bị Chu Y đuổi đi mà thôi.
Mộc Cận bật cười nói:
- Chu lão sư, thài độ dạy học của người không được rồi. Sao lại cấm học viên phát ngôn chứ? Ở lớp chúng ta không bao giờ có chuyện này, phải phát triển dân chủ trong lớp. Nếu các học viên lớp 2-1 không thích Chu lão sư, bất cứ lúc nào cũng có thể qua lớp 2-2 tìm ta, cửa lớn luôn rộng mở.
Gương mặt Chu Y đột nhiện hiện lên vẻ khó coi, lạnh lùng nói:
- Đã là lão sư mà lời nói nhảm cũng không ít đi. Làm lão sư học viện Shrek, mà ngay cả việc hồn lực không phải tối thượng mà cũng không biết sao?
Mộc Cận nhất thời nghiêm trọng
- Được, ta chờ chính là những lời này của Chu lão sư, vậy chúng ta gặp nhau trên đài thi đấu. Ta thật muốn xem, Chu lão sư dạy dỗ đệ tử như thế nào để chứng minh cấp bậc hồn lực không phải là tối thượng.
- Đương nhiên, chúng ta sẽ giúp Chu lão sư chứng minh điểm này.
Một âm thanh réo rắt vang lên. Phía sau Chu Y các học viên đều tránh sang một bên, bóng dáng ba người đang lao nhanh về phía này.
Nhìn thấy ba bóng hình trẻ trung, ban đầu Chu Y đang nổi giận sắp sửa bùng nổ ngay lập tức chuyển sang vui mừng khôn xiết, nhịn không được mắng to:
- Các ngươi ba cái tên nhóc khốn kiếp còn biết trở về ư?
Ánh mắt chăm chú của tất cả học viên lớp 2-1 đều trở nên phấn khởi nhìn ba đệ tử mặc đồng phục năm hai đang bước nhanh đến. Đi phía trước đúng là Hoắc Vũ Hạo, sau hắn là Vương Đông và Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu bế quan chỉ hơn ba mươi ngày, còn Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bế quan lại ước chừng hơn sáu mươi ngày. Khiến cho năng lực của cả hai đều có bước tiến bộ vượt bậc.
Tiêu Tiêu sau khi bế quan xong cũng không rời khỏi ngay, mà ở lại Hải Thần đảo để hấp thu hồn cốt. Vốn hấp thu hồn cốt xong nàng muốn quay về ngoại viện, nhưng bị Mục Lão giữ lại, mời một vị trưởng lão Khí Hồn Sư phụ trợ cường đại nhất Hải Thần Các chỉ đạo cho nàng tiến hành tu luyện. Một khi đã lựa chọn chiến hồn sư phụ trợ, những kiến thức nàng cần học bây giờ cũng hoàn toàn khác với trước kia.
Mục Lão sở dĩ giữ nàng ở lại nội viện còn có một nguyên nhân, bởi vì nàng và Hoắc Vũ Hạo đã đạt cấp 30, chờ khi Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông xuất quan, sẽ sai người mang theo bọn họ cùng đi liệp sát thích hợp hồn thú, phụ thêm hồn hoàn trở thành Hồn Tôn.
Sau khi Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông xuất quan, đều tự hấp thu khối hồn cốt dành hco mình, gặp Tiêu Tiêu ở Hải Thần Các, Mục Lão cho bọn hắn nghỉ ngơi vài ngày để tự điều chỉnh trạng thái trước khi thu hoạch hồn hoàn thứ ba. Cũng vừa lúc đó, Phàm Vũ tới nội viện tìm Tiêu Tiêu. Vì muốn cho Chu Y ngạc nhiên, Phàm Vũ cũng không nói Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đã xuất quan.
Vào lúc này, những đệ tử ưu tú nhất của Chu Y cuối cùng đã trở lại.
/447
|