Translator: Nấm Linh Chi
Bối Bối tức giận nói:rn”Ngay cả đại sư huynh ngươi cũng dám bố trí. Đi đi, đi đi”
Hoắc Vũ Hạo ha hả cười mộtrntiếng, Vương Đông Nhi đẩy xe lăn đi ra ngoài.
“Vũ Hạo.” Bối Bốirnđột nhiên gọi.
Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìnrnlại.
Bối Bối trầm giọng nói:rn”Tối nay, chuyện như thế không thể làm, nhất định phải lấy bản thân anrntoàn làm trọng. Vô luận đối với học viện hay là đối với cho chúng ta Đường Mônrnmà nói, ngươi chính là tương lai. Tuyệt đối không thể mạo hiểm, biết không?”
Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười,rnnói: “Đại sư huynh, yên tâm đi. Chúng ta không phải là đã sớm sắp xếp xongrnxuôi sao? Dựa theo kế hoạch của chúng ta, sẽ không có vấn đề gì. Huynh đừngrnquên, ta còn có thể ·…” Nói tới đây, hắn hơi thủ thế.
Bối Bối ánh mắt cũng tùy theornbuông lỏng vài phần, khe khẽ gật đầu, nói: “Huynh là muốn đệ hết thảy phảirncẩn thận.”
“Ừ.”
Vương Đông Nhi đẩy Hoắc VũrnHạo ra khỏi gian phòng Bối Bối, trở lại trong phòng của hai người.
“Hiện tại, thử nghĩ xem, thậtrnlà có chút mong đợi a!” Đóng cửa phòng, ánh mắt Vương Đông Nhi đột nhiên trởrnnên phấn khởi.
Hoắc Vũ hạo nhìn nàng, thậtrnlòng nói: “Đông Nhi, thời điểm hành động tối nay, ngươi nhất định không thể…”
“Ta biết rồi. Hết thảyrnlấy đại cục làm trọng, ngươi đã nói rất nhiều lần.” Vương Đông Nhi cười,rnthản nhiên nói.
Nhưng rất nhanh, đáy mắt củarnnàng toát ra một tia lo lắng, “Nhưng, lúc ta không thể ở bên cạnh ngươi, bảnrnthân ta thật không yên lòng. Huống chi, tối nay ngươi đối mặt cục diện so vớirnchúng ta nguy hiểm hơn nhiều. Hơn nữa, muốn cân bằng cả hai bên thật sự là quárncực khổ. Vạn nhất bại lộ, người không cần phải để ý đến chúng ta, chúng ta cứngrnrắn xông lên cũng có thể thoát thân. Ngươi nhất định phải bảo vệ tốt bản thânrnmình.”
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, kéo tayrnVương Đông Nhi, kéo nàng đến bên cạnh mình, ôm lấy lưng áo mảnh khảnh của nàngrntới gần.
“Ta hiện tại chỉ lo lắngrnmột chuyện. Đó chính là con đường lúc chúng ta rời đi.” “Ừ?” Ánh mắt vừa mới dán lên người VươngrnĐông Nhi, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên ngồi thẳng dậy, ánh mắt cũng chợt trở nên sắcrnbén.
Phương hướng ánh mắt hắn nhìnrntới, chính là bàn trà bên trong gian phòng.
Hoắc Vũ Hạo luôn cẩn thận,rnvừa mới trở về phòng, theo thói quen mở Tinh Thần Lực ra quan sát. Vì quan sátrnrất kĩ nên hắn bắt đầu từ một hướng sau đó đi quanh căn phòng. Thời điểm TinhrnThần Lực của hắn đi qua bàn trà, đột nhiên hắn cảm thấy có phần không đúng. Bởirnvì trên bàn trà xuất hiện thêm một vật.
Đó là một phong thư. Lúc bọnrnhọ đi ăn sáng, tuyệt đối không có.
Vương Đông Nhi cũng lập tứcrntrở nên cảnh giác, nàng ngồi xuống, ngay bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, hồn lực trênrnngười dao động, chuẩn bị để có thể ứng biến bất cứ lúc nào.
Hoắc Vũ Hạo khoát tay, nói:rn”Không gặp nguy hiểm. Không biết là người nào đưa tới. Xem ra là người tốt.”rnVừa nói, tay phải hắn vung lên hướng phía phong thư trên bàn trà, thi triển thủrnpháp Đường Môn Khống Hạc Cầm Long, phong thư nhẹ nhàng bay lên hướng về phía hắn.
Vương Đông Nhi giơ tay phảirnlên, từng đạo màu vàng nhạt như bay múa trên không trung, xé phong bao ra màrnkhông làm hỏng bức thư bên trong.
Hai người phối hợp, nhìn quarncứ như tùy ý, nhưng thực sự họ cực kỳ ăn ý. (Nấm: Ông Đường câu dòng quárnthể!!!)
Giấy viết thư mở ra trênrnkhông trung, bên trong chỉ có một dòng chữ nhỏ xinh.
“Mau rời khỏi. Phía Tây tạmrnthời an toàn. Cắt, cắt, cắt” (Nấm: “Cắt” ở đây là kí hiệu dạng hình vẽ)
Không có nơi gửi, cũng chẳngrnđề tên người gửi, chỉ có một kí hiệu hình tròn.
Đôi mi thanh tú của VươngrnĐông Nhi hơi nhíu, quay đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo. Sau khi suy nghĩ một lúc, trênrnmặt hắn toát ra vẻ xấu hổ.
“Biết là ai?” Vương Đông Nhirnnhạy cảm lập lức cảm thấy.
Hoắc Vũ Hạo khẽ vuốt cằm,rnnói: “Hẳn là Quất Tử. Cái kí hiệu ta đã thấy, nàng trước kia lúc chế luyệnrnhồn đạo khí xong sẽ lưu lại kí hiệu như vậy.”
Vương Đông Nhi hừ một tiếng,rnnói: “Ngươi lén đi lưu tình sao? Đích thân tình nhân gửi thư.”
Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói:rn”Đông Nhi, đây cũng không phải là lúc ghen. Hơn nữa, ngươi còn không rõ tarnsao? Trong lòng ta trừ ngươi, đã sớm không thể chứa thêm ai khác.”
Vương Đông Nhi khẽ cười mộtrntiếng, tay nắm bức thư trên không trung nói: “Ta mới không dễ dàng ghenrnnhư vậy a. Bất quá, Quất Tử này đối với ngươi là thật. Trong tình huống như thếrnnày nhưng vẫn mạo hiểm đưa tin cho ngươi, ngươi cần phải nhớ được phần nhânrntình này của người ta a!”
Hoắc Vũ Hạo khẽ vuốt cằm,rnnói: “Xem ra, cục diện nguy hiểm hơn so với chúng ta nghĩ.”
Nhẹ nhàng gõ gõ giấy viết thưrntrong tay, vừa nhìn lại hàng chữ cẩn thận,, Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói: “Nhìnrnkĩ lại, Quất Tử hẳn là biết một ít chuyện Nhật Nguyệt đế quốc muốn đối phórnchúng ta. Nhưng nàng vẫn là người của Nhật Nguyệt đế quốc, là thái tử phi, cũngrnkhông nguyện ý nói cho chúng ta biết quá nhiều. Trận chung kết sau, sợ rằngrnnguy hiểm sẽ tăng lên. Nhật Nguyệt đế quốc cùng Thánh Linh Giáo thậm chí có thểrnsẽ lập tức hướng chúng ta động thủ.”
Vương Đông Nhi nói: “Nàng nói phía tây tạm thời an toàn, đây là ý gì?rnChẳng lẽ, chúng ta lúc trước phán đoán sai lầm?”
Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói:rn”Cho dù không phải là sai lầm, phía tây cũng là lựa chọn duy nhất củarnchúng ta. Đại sư tỷ mang đến tin tức quá kinh người, ở ba phía, đều có định trangrnhồn đạo pháo cấp chín phong tỏa. Đây có thể là Phong hào Đấu La, thậm chí làrnsiêu cấp Đấu La kinh khủng tồn tại. Ở Nhật Nguyệt đế quốc cũng chính là vũ khírnchiến lược. Lần này, bọn họ chỉ có ít định trang hồn đạo pháo cấp chín mà lạirnlấy ra nhiều như thế, hiển nhiên là đã hạ quyết tâm. Tất nhiên sẽ trang bịrnthêm hồn đạo khí tương ứng.”
“Tin tức kia cũng từrnTinh La đế quốc truyền đến. Nói cách khác, Hứa Cửu Cửu, Duy Na các nàng khẳngrnđịnh cũng đã biết. Lựa chọn của các nàng cũng không thể nghi ngờ chính là phíarntây. Dưới tình huống như vậy, chúng ta nếu như lựa chọn một mình đánh sâu vàornba phía còn lại, thì càng thêm thế đơn lực cô. Không bằng tập trung lực lượng, tiếnrnhành đánh sâu vào phía tây. Chẳng qua là, đáng tiếc, nàng không có nói rõ phíarntây là tình huống gì.”
Vương Đông Nhi nói: “Tarncảm thấy, cùng Bản Thể Tông hợp tác là bảo hổ lột da. Bọn họ làm việc, thườngrnthường không thể lường trước được tình huống nào. Hơn nữa, kế hoạch biến hóarnthì càng cản không nổi. Đến lúc đó, sợ rằng tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm.
Hoắc Vũ Hạo nói: “ĐườngrnMôn chúng ta là mục tiêu nhỏ nhất. Trước mắt, đây là ưu thế duy nhất. Hơn nữa,rnnếu như đến lúc tất bại gian nguy. Ta đây cũng chỉ có thể đành bị bại lộ, mangrntheo mọi người tiến vào vong linh bán vị diện. Cùng lắm thì chúng ta giấu mìnhrnở trong đó một thời gian ngắn rồi trở ra. Minh Đô này có thể vẫn tiến hànhrnphong tỏa. Dù sao đến lúc đó chúng ta cùng ba đại thế lực đánh sâu vào phíarntây, một khi có vấn đề, lập tức giấu mình, bảo vệ mọi người.”
Vương Đông Nhi nói:rn”Được rồi. May là ngươi còn lá bài tẩy này, nếu không, ta thật không thấyrnan tâm.”
Hoắc Vũ Hạo nói: “Chúngrnta cẩn thận xem lại kế hoạch, nhất định phải tìm được sơ hở của nơi này.”
“Tốt.”
Minh đô vẫn yên lặng đến tậnrntrưa, hôm qua mọi người quá độ hưng phấn, bây giờ mới dần dần tỉnh táo. Hếtrnthảy mọi thứ tựa hồ vừa trở về quỹ đạo.
Chỉ là, hôm qua mới vừa đạirnchiến, ngày mai muốn tiến hành trận chung kết mà Đường Môn đã đối chiến ThánhrnLinh Tông một trận nên có chút thất sắc. Rõ ràng, có thể chiến thắng ThánhrnLinh Tông, Đường Môn so thực lực tổng thể nhất định sẽ mạnh hơn học viện Sử LairnKhắc. Chẳng qua là, đội viên Đường Môn ngày hôm qua đã tiêu hao hết, ngày mairncó thể khôi phục bao nhiêu, đây mới là suy đoán duy nhất của mọi người.
Ngày dần đổi theo thời gian,rntrời đã xế tà, không khí Minh đô theo đó mà trở nên nóng lên. Bởi vì, ngoài cuộcrnso tài ở ngoài sáng kia, vẫn còn một cuộc thi đấu khiến nhiều dân chúng cùngrnmột nhịp thở sắp bắt đầu. Hơn nữa, cũng là trận chung kết!
Tam đại thế lực dưới lòng đấtrncủa Minh đô làm chủ cuộc thi Minh đô Hồn Đạo Sư tinh anh, trận chung kết tốirnnay bắt đầu!
Tam đại thế lực dưới lòng đấtrnchia ra, mỗi thế lực tuyển ra ba cường giả Hồn Đạo Sư tham dự.
Phương thức đặt cược của trậnrnchung kết cuối cùng có thể nói là muôn màu muôn vẻ. Đối với chín gã uyển thủ dựrnthi, sớm đã có tin tức cặn kẽ truyền ra ngoài.
Đoán xếp hạng, đoán Top 3,rnđoán vô địch. Thậm chí còn có một chút phương thức đặt cược bài vị kỳ quái, cáirngì cần có đều có.
Vì để có thể có lợi nhuận lớnrnnhất, lần này, tam đại thế lực dưới lòng đất có thể nói là vắt hết óc, phát huyrntoàn diện lực ảnh hưởng tới tàn dân chúng, để cho bọn họ cùng tham dự ván đánhrncuộc cuối cùng này.
Mà phần thưởng cho trận chungrnkết này cũng rất hậu hĩnh.
Chức vô địch cuối cùng sẽrnnhận được một Hồn đạo khí cấp chín. Bản thân nó đã là bảo vật vô giá. Lại đồngrnthời còn có quyền lựa chọn một tấn kim loại hiếm.
Đến lúc đó, sẽ có 49 loại kimrnloại hiếm cho người vô địch tiến hành lựa chọn, tổng trọng trượng chỉ cần khôngrnquá một tấn, mỗi kim loại hiếm không quá một trăm cân.
Ngoài chức vô địch, á quânrncùng người hạng ba cũng đều có phần thưởng, nhưng tất nhiên phải khác. Bọn họrnkhông có Hồn đạo khí cấp chin mà chỉ được một tấn kim loại hiếm.
Về năm người còn lại, đến mộtrnkim hồn tệ cũng không có.
Thông qua phương thức thưởngrnnhư vậy, không thể nghi ngờ rằng đây là muốn kích thích lòng hiếu thắng củarnchín vị Hồn Đạo Sư dự thi.
Hơn nữa, những thứ này đềurnchỉ là phần thưởng bên ngoài, tam đại thế lực dưới lòng đất cũng đều có chỗrnkhích lệ đối với đội viên dự thi của mình. Sau khi chiến thắng, bọn họ cũng córngiải thưởng lớn cho đại biểu của mình.
Chính vì chỗ đó nên cuộc thirnnày mới có nhiều Hồn Đạo Sư ưu tú tiến hành tham dự.
Thanh Sáp tửu điếm.
“Đường Tứ và Đường Ngũ cònrnchưa tới? Ngươi chẳng lẽ chưa báo thời gian cho bọn họ sao?” Tam trưởng lãornđứng lên nhìn mặt Thần An, ánh mắt đã có chút lành lạnh.
Thần An trên trán đổ mồ hôirnlạnh, chặn lại nói: “Ta đã báo rồi, ta đã sớm báo rồi. Lúc vòng bán kết vừa kếtrnthúc, ta liền nói cho bọn hắn biết, hôm nay tới đây muốn làm một chút chuẩn bịrncuối cùng.”
“Hừ! Nếu bọn họ không tới, Tịch Thủy Minh tổn thất đềurndo ngươi chịu. Phục vụ quên mình mà chi trả.” Tam trưởng lão lạnh lùng nói.
Bối Bối tức giận nói:rn”Ngay cả đại sư huynh ngươi cũng dám bố trí. Đi đi, đi đi”
Hoắc Vũ Hạo ha hả cười mộtrntiếng, Vương Đông Nhi đẩy xe lăn đi ra ngoài.
“Vũ Hạo.” Bối Bốirnđột nhiên gọi.
Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìnrnlại.
Bối Bối trầm giọng nói:rn”Tối nay, chuyện như thế không thể làm, nhất định phải lấy bản thân anrntoàn làm trọng. Vô luận đối với học viện hay là đối với cho chúng ta Đường Mônrnmà nói, ngươi chính là tương lai. Tuyệt đối không thể mạo hiểm, biết không?”
Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười,rnnói: “Đại sư huynh, yên tâm đi. Chúng ta không phải là đã sớm sắp xếp xongrnxuôi sao? Dựa theo kế hoạch của chúng ta, sẽ không có vấn đề gì. Huynh đừngrnquên, ta còn có thể ·…” Nói tới đây, hắn hơi thủ thế.
Bối Bối ánh mắt cũng tùy theornbuông lỏng vài phần, khe khẽ gật đầu, nói: “Huynh là muốn đệ hết thảy phảirncẩn thận.”
“Ừ.”
Vương Đông Nhi đẩy Hoắc VũrnHạo ra khỏi gian phòng Bối Bối, trở lại trong phòng của hai người.
“Hiện tại, thử nghĩ xem, thậtrnlà có chút mong đợi a!” Đóng cửa phòng, ánh mắt Vương Đông Nhi đột nhiên trởrnnên phấn khởi.
Hoắc Vũ hạo nhìn nàng, thậtrnlòng nói: “Đông Nhi, thời điểm hành động tối nay, ngươi nhất định không thể…”
“Ta biết rồi. Hết thảyrnlấy đại cục làm trọng, ngươi đã nói rất nhiều lần.” Vương Đông Nhi cười,rnthản nhiên nói.
Nhưng rất nhanh, đáy mắt củarnnàng toát ra một tia lo lắng, “Nhưng, lúc ta không thể ở bên cạnh ngươi, bảnrnthân ta thật không yên lòng. Huống chi, tối nay ngươi đối mặt cục diện so vớirnchúng ta nguy hiểm hơn nhiều. Hơn nữa, muốn cân bằng cả hai bên thật sự là quárncực khổ. Vạn nhất bại lộ, người không cần phải để ý đến chúng ta, chúng ta cứngrnrắn xông lên cũng có thể thoát thân. Ngươi nhất định phải bảo vệ tốt bản thânrnmình.”
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, kéo tayrnVương Đông Nhi, kéo nàng đến bên cạnh mình, ôm lấy lưng áo mảnh khảnh của nàngrntới gần.
“Ta hiện tại chỉ lo lắngrnmột chuyện. Đó chính là con đường lúc chúng ta rời đi.” “Ừ?” Ánh mắt vừa mới dán lên người VươngrnĐông Nhi, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên ngồi thẳng dậy, ánh mắt cũng chợt trở nên sắcrnbén.
Phương hướng ánh mắt hắn nhìnrntới, chính là bàn trà bên trong gian phòng.
Hoắc Vũ Hạo luôn cẩn thận,rnvừa mới trở về phòng, theo thói quen mở Tinh Thần Lực ra quan sát. Vì quan sátrnrất kĩ nên hắn bắt đầu từ một hướng sau đó đi quanh căn phòng. Thời điểm TinhrnThần Lực của hắn đi qua bàn trà, đột nhiên hắn cảm thấy có phần không đúng. Bởirnvì trên bàn trà xuất hiện thêm một vật.
Đó là một phong thư. Lúc bọnrnhọ đi ăn sáng, tuyệt đối không có.
Vương Đông Nhi cũng lập tứcrntrở nên cảnh giác, nàng ngồi xuống, ngay bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, hồn lực trênrnngười dao động, chuẩn bị để có thể ứng biến bất cứ lúc nào.
Hoắc Vũ Hạo khoát tay, nói:rn”Không gặp nguy hiểm. Không biết là người nào đưa tới. Xem ra là người tốt.”rnVừa nói, tay phải hắn vung lên hướng phía phong thư trên bàn trà, thi triển thủrnpháp Đường Môn Khống Hạc Cầm Long, phong thư nhẹ nhàng bay lên hướng về phía hắn.
Vương Đông Nhi giơ tay phảirnlên, từng đạo màu vàng nhạt như bay múa trên không trung, xé phong bao ra màrnkhông làm hỏng bức thư bên trong.
Hai người phối hợp, nhìn quarncứ như tùy ý, nhưng thực sự họ cực kỳ ăn ý. (Nấm: Ông Đường câu dòng quárnthể!!!)
Giấy viết thư mở ra trênrnkhông trung, bên trong chỉ có một dòng chữ nhỏ xinh.
“Mau rời khỏi. Phía Tây tạmrnthời an toàn. Cắt, cắt, cắt” (Nấm: “Cắt” ở đây là kí hiệu dạng hình vẽ)
Không có nơi gửi, cũng chẳngrnđề tên người gửi, chỉ có một kí hiệu hình tròn.
Đôi mi thanh tú của VươngrnĐông Nhi hơi nhíu, quay đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo. Sau khi suy nghĩ một lúc, trênrnmặt hắn toát ra vẻ xấu hổ.
“Biết là ai?” Vương Đông Nhirnnhạy cảm lập lức cảm thấy.
Hoắc Vũ Hạo khẽ vuốt cằm,rnnói: “Hẳn là Quất Tử. Cái kí hiệu ta đã thấy, nàng trước kia lúc chế luyệnrnhồn đạo khí xong sẽ lưu lại kí hiệu như vậy.”
Vương Đông Nhi hừ một tiếng,rnnói: “Ngươi lén đi lưu tình sao? Đích thân tình nhân gửi thư.”
Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói:rn”Đông Nhi, đây cũng không phải là lúc ghen. Hơn nữa, ngươi còn không rõ tarnsao? Trong lòng ta trừ ngươi, đã sớm không thể chứa thêm ai khác.”
Vương Đông Nhi khẽ cười mộtrntiếng, tay nắm bức thư trên không trung nói: “Ta mới không dễ dàng ghenrnnhư vậy a. Bất quá, Quất Tử này đối với ngươi là thật. Trong tình huống như thếrnnày nhưng vẫn mạo hiểm đưa tin cho ngươi, ngươi cần phải nhớ được phần nhânrntình này của người ta a!”
Hoắc Vũ Hạo khẽ vuốt cằm,rnnói: “Xem ra, cục diện nguy hiểm hơn so với chúng ta nghĩ.”
Nhẹ nhàng gõ gõ giấy viết thưrntrong tay, vừa nhìn lại hàng chữ cẩn thận,, Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói: “Nhìnrnkĩ lại, Quất Tử hẳn là biết một ít chuyện Nhật Nguyệt đế quốc muốn đối phórnchúng ta. Nhưng nàng vẫn là người của Nhật Nguyệt đế quốc, là thái tử phi, cũngrnkhông nguyện ý nói cho chúng ta biết quá nhiều. Trận chung kết sau, sợ rằngrnnguy hiểm sẽ tăng lên. Nhật Nguyệt đế quốc cùng Thánh Linh Giáo thậm chí có thểrnsẽ lập tức hướng chúng ta động thủ.”
Vương Đông Nhi nói: “Nàng nói phía tây tạm thời an toàn, đây là ý gì?rnChẳng lẽ, chúng ta lúc trước phán đoán sai lầm?”
Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói:rn”Cho dù không phải là sai lầm, phía tây cũng là lựa chọn duy nhất củarnchúng ta. Đại sư tỷ mang đến tin tức quá kinh người, ở ba phía, đều có định trangrnhồn đạo pháo cấp chín phong tỏa. Đây có thể là Phong hào Đấu La, thậm chí làrnsiêu cấp Đấu La kinh khủng tồn tại. Ở Nhật Nguyệt đế quốc cũng chính là vũ khírnchiến lược. Lần này, bọn họ chỉ có ít định trang hồn đạo pháo cấp chín mà lạirnlấy ra nhiều như thế, hiển nhiên là đã hạ quyết tâm. Tất nhiên sẽ trang bịrnthêm hồn đạo khí tương ứng.”
“Tin tức kia cũng từrnTinh La đế quốc truyền đến. Nói cách khác, Hứa Cửu Cửu, Duy Na các nàng khẳngrnđịnh cũng đã biết. Lựa chọn của các nàng cũng không thể nghi ngờ chính là phíarntây. Dưới tình huống như vậy, chúng ta nếu như lựa chọn một mình đánh sâu vàornba phía còn lại, thì càng thêm thế đơn lực cô. Không bằng tập trung lực lượng, tiếnrnhành đánh sâu vào phía tây. Chẳng qua là, đáng tiếc, nàng không có nói rõ phíarntây là tình huống gì.”
Vương Đông Nhi nói: “Tarncảm thấy, cùng Bản Thể Tông hợp tác là bảo hổ lột da. Bọn họ làm việc, thườngrnthường không thể lường trước được tình huống nào. Hơn nữa, kế hoạch biến hóarnthì càng cản không nổi. Đến lúc đó, sợ rằng tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm.
Hoắc Vũ Hạo nói: “ĐườngrnMôn chúng ta là mục tiêu nhỏ nhất. Trước mắt, đây là ưu thế duy nhất. Hơn nữa,rnnếu như đến lúc tất bại gian nguy. Ta đây cũng chỉ có thể đành bị bại lộ, mangrntheo mọi người tiến vào vong linh bán vị diện. Cùng lắm thì chúng ta giấu mìnhrnở trong đó một thời gian ngắn rồi trở ra. Minh Đô này có thể vẫn tiến hànhrnphong tỏa. Dù sao đến lúc đó chúng ta cùng ba đại thế lực đánh sâu vào phíarntây, một khi có vấn đề, lập tức giấu mình, bảo vệ mọi người.”
Vương Đông Nhi nói:rn”Được rồi. May là ngươi còn lá bài tẩy này, nếu không, ta thật không thấyrnan tâm.”
Hoắc Vũ Hạo nói: “Chúngrnta cẩn thận xem lại kế hoạch, nhất định phải tìm được sơ hở của nơi này.”
“Tốt.”
Minh đô vẫn yên lặng đến tậnrntrưa, hôm qua mọi người quá độ hưng phấn, bây giờ mới dần dần tỉnh táo. Hếtrnthảy mọi thứ tựa hồ vừa trở về quỹ đạo.
Chỉ là, hôm qua mới vừa đạirnchiến, ngày mai muốn tiến hành trận chung kết mà Đường Môn đã đối chiến ThánhrnLinh Tông một trận nên có chút thất sắc. Rõ ràng, có thể chiến thắng ThánhrnLinh Tông, Đường Môn so thực lực tổng thể nhất định sẽ mạnh hơn học viện Sử LairnKhắc. Chẳng qua là, đội viên Đường Môn ngày hôm qua đã tiêu hao hết, ngày mairncó thể khôi phục bao nhiêu, đây mới là suy đoán duy nhất của mọi người.
Ngày dần đổi theo thời gian,rntrời đã xế tà, không khí Minh đô theo đó mà trở nên nóng lên. Bởi vì, ngoài cuộcrnso tài ở ngoài sáng kia, vẫn còn một cuộc thi đấu khiến nhiều dân chúng cùngrnmột nhịp thở sắp bắt đầu. Hơn nữa, cũng là trận chung kết!
Tam đại thế lực dưới lòng đấtrncủa Minh đô làm chủ cuộc thi Minh đô Hồn Đạo Sư tinh anh, trận chung kết tốirnnay bắt đầu!
Tam đại thế lực dưới lòng đấtrnchia ra, mỗi thế lực tuyển ra ba cường giả Hồn Đạo Sư tham dự.
Phương thức đặt cược của trậnrnchung kết cuối cùng có thể nói là muôn màu muôn vẻ. Đối với chín gã uyển thủ dựrnthi, sớm đã có tin tức cặn kẽ truyền ra ngoài.
Đoán xếp hạng, đoán Top 3,rnđoán vô địch. Thậm chí còn có một chút phương thức đặt cược bài vị kỳ quái, cáirngì cần có đều có.
Vì để có thể có lợi nhuận lớnrnnhất, lần này, tam đại thế lực dưới lòng đất có thể nói là vắt hết óc, phát huyrntoàn diện lực ảnh hưởng tới tàn dân chúng, để cho bọn họ cùng tham dự ván đánhrncuộc cuối cùng này.
Mà phần thưởng cho trận chungrnkết này cũng rất hậu hĩnh.
Chức vô địch cuối cùng sẽrnnhận được một Hồn đạo khí cấp chín. Bản thân nó đã là bảo vật vô giá. Lại đồngrnthời còn có quyền lựa chọn một tấn kim loại hiếm.
Đến lúc đó, sẽ có 49 loại kimrnloại hiếm cho người vô địch tiến hành lựa chọn, tổng trọng trượng chỉ cần khôngrnquá một tấn, mỗi kim loại hiếm không quá một trăm cân.
Ngoài chức vô địch, á quânrncùng người hạng ba cũng đều có phần thưởng, nhưng tất nhiên phải khác. Bọn họrnkhông có Hồn đạo khí cấp chin mà chỉ được một tấn kim loại hiếm.
Về năm người còn lại, đến mộtrnkim hồn tệ cũng không có.
Thông qua phương thức thưởngrnnhư vậy, không thể nghi ngờ rằng đây là muốn kích thích lòng hiếu thắng củarnchín vị Hồn Đạo Sư dự thi.
Hơn nữa, những thứ này đềurnchỉ là phần thưởng bên ngoài, tam đại thế lực dưới lòng đất cũng đều có chỗrnkhích lệ đối với đội viên dự thi của mình. Sau khi chiến thắng, bọn họ cũng córngiải thưởng lớn cho đại biểu của mình.
Chính vì chỗ đó nên cuộc thirnnày mới có nhiều Hồn Đạo Sư ưu tú tiến hành tham dự.
Thanh Sáp tửu điếm.
“Đường Tứ và Đường Ngũ cònrnchưa tới? Ngươi chẳng lẽ chưa báo thời gian cho bọn họ sao?” Tam trưởng lãornđứng lên nhìn mặt Thần An, ánh mắt đã có chút lành lạnh.
Thần An trên trán đổ mồ hôirnlạnh, chặn lại nói: “Ta đã báo rồi, ta đã sớm báo rồi. Lúc vòng bán kết vừa kếtrnthúc, ta liền nói cho bọn hắn biết, hôm nay tới đây muốn làm một chút chuẩn bịrncuối cùng.”
“Hừ! Nếu bọn họ không tới, Tịch Thủy Minh tổn thất đềurndo ngươi chịu. Phục vụ quên mình mà chi trả.” Tam trưởng lão lạnh lùng nói.
/447
|