Ngươi thì biết gì! Cách đây không lâu ta nhận được tin tức, thánh quân mới nhậm chức của Thần Vực vừa được sinh ra. Một trăm năm trước, thánh quân từ Thần Vực chính là người đã phụ trách đánh thức thần thú. Hiện giờ thánh quân mới nhậm chức đã được buông xuống, đánh thức thần thú đã không còn là việc không có khả năng. Theo ta biết, bốn gia tộc Thanh Long đã chuẩn bị mời thánh quân ra tay. Thẩm Phong lạnh lùng mở miệng nói.
Cái gì! Mọi người đều ồ lên một mảnh, điều này còn không phải muốn nói, một người trong số bọn họ, sắp sửa có cơ hội đạt được ý nguyện trung thành của Chu Tước!!
Chu Tước thế gia trầm tĩnh đã lâu, hiện tại nhấc lên sóng gió kinh động trời cao.
Thẩm Dật Phong âm thầm vui sướng. Thời điểm năm đó Thẩm Dật Phong vừa mới tròn 16 tuổi, hắn vốn nên tìm một con ma thú cường đại để khế ước, nhưng phụ thân hắn lại chậm chạp không có động tĩnh gì. Vì thế, hiện giờ tuy rằng hắn đã là kiếm sĩ Tam Tinh, nhưng vẫn chưa có ma thú. Mỗi người cả đời chỉ có thể ký kết khế ước với một con ma thú. Nói cách khác, phóng nhãn toàn bộ bên trong Chu Tước thế gia, chỉ có hắn cùng với hai tỷ đệ Thẩm Gia Di, Thẩm Gia Vĩ mới có cơ hội có được Chu Tước?
Mặc dù Thẩm Gia Di và Thẩm Gia Vĩ có thiên phú không tồi, nhưng so với người mang danh thiên tài như hắn, lại thua kém khá xa. Căn bản không thể xem như đối thủ!
Điều này căn bản giống như đưa Chu Tước vào trong lòng ngực hắn, sao hắn có thể không vui?
Sắc mặt Thẩm Nhạc lúc này càng thêm khó coi, Thẩm Dật Phong nghĩ đến vấn đề này, hắn tự nhiên cũng đang nghĩ đến. Hai đứa nhỏ của mình so với Thẩm Dật Phong quả thật không đáng để nhắc tới. Muốn tranh đoạt Chu Tước, thực sự có chút khó khăn.
Như vậy chúng ta có muốn hành động hay không? Không nên để bốn gia tộc khác giành trước mới tốt. Thẩm Đoán tự biết nhi tử mình sẽ nắm chắc thắng lợi, tất nhiên đứng ngồi có chút không yên.
Thẩm Phong cười lạnh nói: Sự tình bậc này còn cần ngươi phải nói? Ta sớm đã phái người liên lạc với Thần Vực, mặc dù thánh quân đã đáp ứng sẽ tiến đến tương trợ đế quốc Long Hiên, nhưng hắn có một điều kiện, cần phải đưa Tuyết Linh Hồ (雪灵狐) cấp 8 lên làm lễ vật, hắn mới rời đi. Và bị giam giữ bên trong địa lao, chính là Tuyết Linh Hồ trước đây ta sai người bắt được.
Gia chủ đã chu toàn mọi việc!
Trên mặt Thẩm Phong không có một chút ý cười. Các ngươi cũng biết để bắt được Tuyết Linh Hồ, Chu Tước thế gia chúng ta đã tổn thất nặng nề thế nào? Nhưng các ngươi chỉ có thể làm những việc ngu ngốc!
Thẩm Phong đột nhiên tức giận khiến mọi người nghi hoặc không thôi. Tổn thất khi bắt được Tuyết Linh Hồ, phần lớn bọn họ đều có thể đoán được, Tuyết Linh Hồ là ma thú cấp cao thứ 8. Mặc dù mức độ hung tàn của nó không bằng những ma thú khác, nhưng sự nhanh nhẹn của nó xác thật những ma thú khác không thể nào bằng được. Muốn bắt được nó, cũng không phải là sự tình đơn giản như vậy.
Ánh mắt Thẩm Phong dừng ở trên người Thẩm Viêm Tiêu, nhìn vào cháu gái không mấy thân cận này, nhìn không ra đang vui hay mừng.
Vào ngày hôm đó, địa lao đã bị tự tiện thâm nhập, Tuyết Linh Hồ chết thảm. Không có Tuyết Linh Hồ, Chu Tước thế gia chúng ta làm thế nào mời thánh quân tới đây?!
Tuyết Linh Hồ đã chết!!
Toàn bộ bên trong ốc chủ vang lên một loạt tiếng hút không khí.
Sắc mặt Thẩm Nhạc trắng bệch. Thẩm Gia Di và Thẩm Gia Vĩ chỉ thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất.
Bọn họ không bao giờ có thể nghĩ tới, sự tò mò nhất thời, thật sự đã hủy diệt cơ hội quay lại đỉnh của Chu Tước thế gia.
Mọi người đều trở nên chán nản. Tuyết Linh Hồ cực kỳ quý trọng. Có thể được được một con, Chu Tước thế gia đã phải trả giá quá nhiều tâm huyết. Muốn bắt lại một con nữa, chỉ sợ sẽ làm tổn thương tới gốc rễ.
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều tập trung tới trên người Thẩm Viêm Tiêu. Ai cũng không nghĩ tới, một kẻ ngu ngốc như vậy sau khi tiến vào địa lao, lại sẽ phát sinh chuyện lớn như vậy.
Một con ma thú cấp 8, cứ như vậy chết ở địa lao không thể hiểu được, mà bên trong địa lao, trừ bỏ Tuyết Linh Hồ chết thảm ra, cũng chỉ có phế vật Thất tiểu thư ở trong đó!
Cái gì! Mọi người đều ồ lên một mảnh, điều này còn không phải muốn nói, một người trong số bọn họ, sắp sửa có cơ hội đạt được ý nguyện trung thành của Chu Tước!!
Chu Tước thế gia trầm tĩnh đã lâu, hiện tại nhấc lên sóng gió kinh động trời cao.
Thẩm Dật Phong âm thầm vui sướng. Thời điểm năm đó Thẩm Dật Phong vừa mới tròn 16 tuổi, hắn vốn nên tìm một con ma thú cường đại để khế ước, nhưng phụ thân hắn lại chậm chạp không có động tĩnh gì. Vì thế, hiện giờ tuy rằng hắn đã là kiếm sĩ Tam Tinh, nhưng vẫn chưa có ma thú. Mỗi người cả đời chỉ có thể ký kết khế ước với một con ma thú. Nói cách khác, phóng nhãn toàn bộ bên trong Chu Tước thế gia, chỉ có hắn cùng với hai tỷ đệ Thẩm Gia Di, Thẩm Gia Vĩ mới có cơ hội có được Chu Tước?
Mặc dù Thẩm Gia Di và Thẩm Gia Vĩ có thiên phú không tồi, nhưng so với người mang danh thiên tài như hắn, lại thua kém khá xa. Căn bản không thể xem như đối thủ!
Điều này căn bản giống như đưa Chu Tước vào trong lòng ngực hắn, sao hắn có thể không vui?
Sắc mặt Thẩm Nhạc lúc này càng thêm khó coi, Thẩm Dật Phong nghĩ đến vấn đề này, hắn tự nhiên cũng đang nghĩ đến. Hai đứa nhỏ của mình so với Thẩm Dật Phong quả thật không đáng để nhắc tới. Muốn tranh đoạt Chu Tước, thực sự có chút khó khăn.
Như vậy chúng ta có muốn hành động hay không? Không nên để bốn gia tộc khác giành trước mới tốt. Thẩm Đoán tự biết nhi tử mình sẽ nắm chắc thắng lợi, tất nhiên đứng ngồi có chút không yên.
Thẩm Phong cười lạnh nói: Sự tình bậc này còn cần ngươi phải nói? Ta sớm đã phái người liên lạc với Thần Vực, mặc dù thánh quân đã đáp ứng sẽ tiến đến tương trợ đế quốc Long Hiên, nhưng hắn có một điều kiện, cần phải đưa Tuyết Linh Hồ (雪灵狐) cấp 8 lên làm lễ vật, hắn mới rời đi. Và bị giam giữ bên trong địa lao, chính là Tuyết Linh Hồ trước đây ta sai người bắt được.
Gia chủ đã chu toàn mọi việc!
Trên mặt Thẩm Phong không có một chút ý cười. Các ngươi cũng biết để bắt được Tuyết Linh Hồ, Chu Tước thế gia chúng ta đã tổn thất nặng nề thế nào? Nhưng các ngươi chỉ có thể làm những việc ngu ngốc!
Thẩm Phong đột nhiên tức giận khiến mọi người nghi hoặc không thôi. Tổn thất khi bắt được Tuyết Linh Hồ, phần lớn bọn họ đều có thể đoán được, Tuyết Linh Hồ là ma thú cấp cao thứ 8. Mặc dù mức độ hung tàn của nó không bằng những ma thú khác, nhưng sự nhanh nhẹn của nó xác thật những ma thú khác không thể nào bằng được. Muốn bắt được nó, cũng không phải là sự tình đơn giản như vậy.
Ánh mắt Thẩm Phong dừng ở trên người Thẩm Viêm Tiêu, nhìn vào cháu gái không mấy thân cận này, nhìn không ra đang vui hay mừng.
Vào ngày hôm đó, địa lao đã bị tự tiện thâm nhập, Tuyết Linh Hồ chết thảm. Không có Tuyết Linh Hồ, Chu Tước thế gia chúng ta làm thế nào mời thánh quân tới đây?!
Tuyết Linh Hồ đã chết!!
Toàn bộ bên trong ốc chủ vang lên một loạt tiếng hút không khí.
Sắc mặt Thẩm Nhạc trắng bệch. Thẩm Gia Di và Thẩm Gia Vĩ chỉ thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất.
Bọn họ không bao giờ có thể nghĩ tới, sự tò mò nhất thời, thật sự đã hủy diệt cơ hội quay lại đỉnh của Chu Tước thế gia.
Mọi người đều trở nên chán nản. Tuyết Linh Hồ cực kỳ quý trọng. Có thể được được một con, Chu Tước thế gia đã phải trả giá quá nhiều tâm huyết. Muốn bắt lại một con nữa, chỉ sợ sẽ làm tổn thương tới gốc rễ.
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều tập trung tới trên người Thẩm Viêm Tiêu. Ai cũng không nghĩ tới, một kẻ ngu ngốc như vậy sau khi tiến vào địa lao, lại sẽ phát sinh chuyện lớn như vậy.
Một con ma thú cấp 8, cứ như vậy chết ở địa lao không thể hiểu được, mà bên trong địa lao, trừ bỏ Tuyết Linh Hồ chết thảm ra, cũng chỉ có phế vật Thất tiểu thư ở trong đó!
/21
|