Từ một khắc kia khi Quân Khanh mang Quân Vô Tà bước vào quân doanh Thụy Lân Quân, Quân Vô Tà cũng đã có được quyền lực sử dụng đội quân này!
Quân Vô Tà không hề nhìn đến thi thể của Lý Nhiễm, nàng ngược lại nhìn về phía Thụy Lân Quân trước mặt.
Cường đạo giữa đường, có ý nguy hại hoàng thành, đang chờ tướng sĩ các ngươi, đảm đương trách nhiệm bảo vệ quốc gia! Tối nay cùng ta ở trong thành tróc nã cường đạo!
Lĩnh mệnh! Tiếng hô rung trời.
Quân Vô Tà ngồi ở trên lưng Hắc thú, Long Kỳ.
Có thuộc hạ! Long Kỳ nhìn Quân Vô Tà, đang nghĩ Lăng Vân Vang đã qua bao nhiêu năm rồi không hề xuất hiện, hắn đã không còn nhớ rõ. Nhưng ngay khi tiếng sấm vang vọng phía chân trời kia vang lên, hồng quang chiếu sáng bóng đêm, trong lòng hắn nhiệt huyết sôi trào!
Chộp Ngô Vương tới cho ta.
Vâng!
Tất cả tướng lĩnh nghe lệnh, hãy đem hoàng thành lật qua tới cho ta! Cũng đem những tên cường đạo đó bắt về! Quân Vô Tà lạnh giọng hạ lệnh.
Dám động đến cọng tóc của gia gia nàng, nàng sẽ để cho cẩu hoàng đế biết, Lân Vương phủ, trước nay đều không phải dễ khi dễ!
Quân Khanh trơ mắt nhìn Quân Vô Tà ra lệnh, đáy lòng chấn động khó có thể nói nên lời.
Cường đạo? Đâu ra cường đạo?
Quân Vô Tà triệu tập Thụy Lân Quân, ra lệnh tìm kiếm trong toàn thành, tìm căn bản là không phải những tên cường đạo đó, nàng muốn tìm, là Quân Tiển! Nàng muốn chính là làm cho cả hoàng thành loạn thành đoàn, làm cho vị trong hoàng cung kia nhìn một cái, cái gì gọi là gõ sơn chấn hổ!
Mười vạn Thụy Lân Quân, đủ để cho hoàng thành gà bay chó sủa!
Bằng vào mười vạn Thụy Lân Quân này, Quân Vô Tà nếu theo như lời bức vua thoái vị, chỉ sợ thật sự là có thể ngồi vào!
Quân Khanh rốt cuộc minh bạch, Quân Vô Tà vì sao lại giết Lý Nhiễm.Quân Tiển bị thiết kế, Lý Nhiễm dù cho không biết sự tình, nhưng vẫn thành đồng lõa, nàng mới vừa rồi không e dè ở trước mặt Lý Nhiễm nói ra hai chữ bức vua thoái vị, đó là tuyệt sinh lộ của Lý Nhiễm!
Bức vua thoái vị, hiện giờ chỉ có thúc cháu hai người bọn họ biết được, mặc dù là Thụy Lân Quân cũng chỉ cho rằng điều Quân Vô Tà muốn chính là tróc nã cường đạo! Bọn họ căn bản sẽ không nghĩ đến, Quân Vô Tà muốn tìm chính là Lân Vương Quân Tiển!
Tiểu thúc, Quân gia không thể lại lui. Quân Vô Tà lưu lại câu nói ý vị thâm trường này, mang theo Thụy Lân Quân nhảy vào trung tâm hoàng thành.
Mười vạn đại quân, trong khoảnh khắc tràn ngập phố lớn ngõ nhỏ toàn hoàng thành, vô số cây đuốc chiếu sáng như ban ngày trong hoàng thành.
Thiết kỵ chạy như bay, cuốn lên bụi trần!
Một đêm này, tất cả mọi người trong hoàng thành bị bừng tỉnh, nhìn trên đường phố, hoảng hốt thấy từng hồi vó ngựa lướt qua.
Đã bao nhiêu năm qua, bọn họ không nhìn thấy vũ dũng của Thụy Lân Quân, chính là ai cũng chưa từng nghĩ đến, sát khí của Thụy Lân Quân tái hiện, thế nhưng lại là ở hoàng thành Thích Quốc!?
Bên trong hoàng thành, những phủ đệ quan lớn đều bị Thụy Lân Quân vây chặt.
Bọn quan viên ngày thường ra vẻ đạo mạo, sớm bị sát khí nghiêm nghị của Thụy Lân Quân ngoài cửa dọa cho khiếp sợ, một đám cuộn tròn ở trong phòng không dám ra cửa.
Long Kỳ dẫn người xâm nhập phủ đệ của Ngô Vương, đem Ngô Vương còn đang cùng tiểu thiếp ôn tồn một phen nắm tới trên mặt đất.
Tiếng kêu ré thảm thiết vang lên, Long Kỳ mặt không có biểu tình đem Ngô Vương bất kham kéo đi!
Thiếu nữ tuyệt sắc mang theo đại đội nhân mã, dừng chân lại trước đại môn hoàng cung.
Tâm hoàng đế bị kinh hoảng vì Lăng Vân Vang, xuống tới hoàng cung nơi mọi người đang vây quanh. Hắn mở to hai mắt, nhìn Quân Vô Tà đang đứng trước Thụy Lân Quân!
Đã từng ở trong lòng mọi người, tiểu thư ngang ngược không đáng để nhắc tới, hiện giờ lại mang theo rất nhiều Thụy Lân Quân chắn ở trước đại môn hoàng cung. Từng cụm ánh lửa kia, lan tràn các nơi trong hoàng thành, liếc mắt nhìn lại một cái lại giống như có vài hỏa long, chiếm cứ ở cả bên trong tòa hoàng thành!
Mặc Thiển Uyên đứng ở bên trong đám người, trên tường cao bên ngoài cung điện nhìn xuống Quân Vô Tà, ánh mắt khiếp sợ cùng kinh ngạc.
Quân Vô Tà không hề nhìn đến thi thể của Lý Nhiễm, nàng ngược lại nhìn về phía Thụy Lân Quân trước mặt.
Cường đạo giữa đường, có ý nguy hại hoàng thành, đang chờ tướng sĩ các ngươi, đảm đương trách nhiệm bảo vệ quốc gia! Tối nay cùng ta ở trong thành tróc nã cường đạo!
Lĩnh mệnh! Tiếng hô rung trời.
Quân Vô Tà ngồi ở trên lưng Hắc thú, Long Kỳ.
Có thuộc hạ! Long Kỳ nhìn Quân Vô Tà, đang nghĩ Lăng Vân Vang đã qua bao nhiêu năm rồi không hề xuất hiện, hắn đã không còn nhớ rõ. Nhưng ngay khi tiếng sấm vang vọng phía chân trời kia vang lên, hồng quang chiếu sáng bóng đêm, trong lòng hắn nhiệt huyết sôi trào!
Chộp Ngô Vương tới cho ta.
Vâng!
Tất cả tướng lĩnh nghe lệnh, hãy đem hoàng thành lật qua tới cho ta! Cũng đem những tên cường đạo đó bắt về! Quân Vô Tà lạnh giọng hạ lệnh.
Dám động đến cọng tóc của gia gia nàng, nàng sẽ để cho cẩu hoàng đế biết, Lân Vương phủ, trước nay đều không phải dễ khi dễ!
Quân Khanh trơ mắt nhìn Quân Vô Tà ra lệnh, đáy lòng chấn động khó có thể nói nên lời.
Cường đạo? Đâu ra cường đạo?
Quân Vô Tà triệu tập Thụy Lân Quân, ra lệnh tìm kiếm trong toàn thành, tìm căn bản là không phải những tên cường đạo đó, nàng muốn tìm, là Quân Tiển! Nàng muốn chính là làm cho cả hoàng thành loạn thành đoàn, làm cho vị trong hoàng cung kia nhìn một cái, cái gì gọi là gõ sơn chấn hổ!
Mười vạn Thụy Lân Quân, đủ để cho hoàng thành gà bay chó sủa!
Bằng vào mười vạn Thụy Lân Quân này, Quân Vô Tà nếu theo như lời bức vua thoái vị, chỉ sợ thật sự là có thể ngồi vào!
Quân Khanh rốt cuộc minh bạch, Quân Vô Tà vì sao lại giết Lý Nhiễm.Quân Tiển bị thiết kế, Lý Nhiễm dù cho không biết sự tình, nhưng vẫn thành đồng lõa, nàng mới vừa rồi không e dè ở trước mặt Lý Nhiễm nói ra hai chữ bức vua thoái vị, đó là tuyệt sinh lộ của Lý Nhiễm!
Bức vua thoái vị, hiện giờ chỉ có thúc cháu hai người bọn họ biết được, mặc dù là Thụy Lân Quân cũng chỉ cho rằng điều Quân Vô Tà muốn chính là tróc nã cường đạo! Bọn họ căn bản sẽ không nghĩ đến, Quân Vô Tà muốn tìm chính là Lân Vương Quân Tiển!
Tiểu thúc, Quân gia không thể lại lui. Quân Vô Tà lưu lại câu nói ý vị thâm trường này, mang theo Thụy Lân Quân nhảy vào trung tâm hoàng thành.
Mười vạn đại quân, trong khoảnh khắc tràn ngập phố lớn ngõ nhỏ toàn hoàng thành, vô số cây đuốc chiếu sáng như ban ngày trong hoàng thành.
Thiết kỵ chạy như bay, cuốn lên bụi trần!
Một đêm này, tất cả mọi người trong hoàng thành bị bừng tỉnh, nhìn trên đường phố, hoảng hốt thấy từng hồi vó ngựa lướt qua.
Đã bao nhiêu năm qua, bọn họ không nhìn thấy vũ dũng của Thụy Lân Quân, chính là ai cũng chưa từng nghĩ đến, sát khí của Thụy Lân Quân tái hiện, thế nhưng lại là ở hoàng thành Thích Quốc!?
Bên trong hoàng thành, những phủ đệ quan lớn đều bị Thụy Lân Quân vây chặt.
Bọn quan viên ngày thường ra vẻ đạo mạo, sớm bị sát khí nghiêm nghị của Thụy Lân Quân ngoài cửa dọa cho khiếp sợ, một đám cuộn tròn ở trong phòng không dám ra cửa.
Long Kỳ dẫn người xâm nhập phủ đệ của Ngô Vương, đem Ngô Vương còn đang cùng tiểu thiếp ôn tồn một phen nắm tới trên mặt đất.
Tiếng kêu ré thảm thiết vang lên, Long Kỳ mặt không có biểu tình đem Ngô Vương bất kham kéo đi!
Thiếu nữ tuyệt sắc mang theo đại đội nhân mã, dừng chân lại trước đại môn hoàng cung.
Tâm hoàng đế bị kinh hoảng vì Lăng Vân Vang, xuống tới hoàng cung nơi mọi người đang vây quanh. Hắn mở to hai mắt, nhìn Quân Vô Tà đang đứng trước Thụy Lân Quân!
Đã từng ở trong lòng mọi người, tiểu thư ngang ngược không đáng để nhắc tới, hiện giờ lại mang theo rất nhiều Thụy Lân Quân chắn ở trước đại môn hoàng cung. Từng cụm ánh lửa kia, lan tràn các nơi trong hoàng thành, liếc mắt nhìn lại một cái lại giống như có vài hỏa long, chiếm cứ ở cả bên trong tòa hoàng thành!
Mặc Thiển Uyên đứng ở bên trong đám người, trên tường cao bên ngoài cung điện nhìn xuống Quân Vô Tà, ánh mắt khiếp sợ cùng kinh ngạc.
/476
|