Quân Vô Tà khẽ gật đầu, nàng thích hợp tác cùng người thông minh.
Tần Nhạc rất tín nhiệm đối Kha Tàng Cúc, hơn nữa cho hắn quyền hạn lớn nhất, Kha Tàng Cúc yêu độc đến mức ám ảnh, nếu như hắn yêu cầu lựa chọn đệ tử từ những ngọn núi khác tới giúp đỡ, Tần Nhạc sẽ không cự tuyệt. Quân Vô Tà nhàn nhạt mở miệng.
Ánh mắt Hoa Dao hơi sáng ngời, Hiện tại ta xác định, ngươi thật tình muốn khiến Khuynh Vân Tông diệt môn.
Quân Vô Tà hơi nhướng mày. Kiều Sở nhìn nhìn Quân Vô Tà, lại nhìn nhìn Hoa Dao, tỏ vẻ bản thân mình...... thật tình nghe không hiểu hai người kia đang nói điều gì!
Chờ đã, chờ đã! Kiều Sở đột nhiên mở miệng, Các ngươi có thể nói trắng điểm chính hay không, chiếu cố kẻ có đầu óc không đủ thông minh này một chút? Được thôi, hắn cần phải thừa nhận, hắn thật tình không có tâm tư kín đáo như tiểu Tà Tử và Hoa ca như vậy, nghe xong nửa ngày cũng không hiểu được những bí hiểm mà hai người này đang trao đổi.
Ngươi rốt cuộc ý thức được, đầu óc ngươi tương đối ngu xuẩn? Hoa Dao nhướng mày nói.
Ngươi cho là mọi người đều giống như ngươi và tiểu Tà Tử hay sao, nói ngàn chữ giống như đánh đố người và mong người khác hiểu?. Kiều Sở hừ hừ nói.
Hoa Dao thở dài, nhẫn nại giải thích: Quân Tà muốn phân hoá Khuynh Vân Tông, Tần Nhạc thường âm thầm mặc kệ Kha Tàng Cúc phóng túng. Điểm này có thể nhìn ra khi Kha Tàng Cúc có thể tùy ý cướp đoạt đệ tử Mộ Thần đã nhìn trúng. Tuy nhiên, mặc dù Kha Tàng Cúc cuồng ngạo, nhưng cũng không phải ngu xuẩn, hắn có thể chèn ép Nhiếp Vân Phong, nhưng đối những đỉnh núi khác lại thập phần đúng mực. Cũng bởi vì như thế, những trưởng lão khác mới mở một mắt nhắm một mắt đối cách làm của Kha Tàng Cúc. Nhưng, nếu Kha Tàng Cúc đột nhiên không thức thời như vậy, bắt đầu lợi dụng sự dung túng của Tần Nhạc đối hắn, bắt đầu đi gõ mặt các trưởng lão khác, phỏng chừng những trưởng lão khác cũng sẽ không nén giận tốt như vậy.
Kiều Sở bừng tỉnh đại ngộ, Ý của tiểu Tà Tử, các trưởng lão Khuynh Vân Tông đều biết Kha Tàng Cúc muốn người để làm gì, hắn công khai chạy tới đoạt đệ tử người khác như vậy, mục đích chính là thí nghiệm độc dược. Điều này sẽ khiến cho những trưởng lão khác bất mãn, đúng hay không? Hắn nhưng xem như minh bạch vì sao lại thế này.
Quân Vô Tà khẽ gật đầu, không nhanh không chậm nói: Đệ tử của mình, bị người mạnh mẽ cướp đi, làm sư phụ nhưng ngay cả đệ tử cũng không bảo vệ được, điều này cũng giống như tát vào mặt những vị trưởng lão kia. Cho dù tính tình tốt bao nhiêu, chỉ sợ cũng nhẫn không nổi. Nếu như Tần Nhạc chỉ thiên bị một mình Tàng Vân Phong, tất sẽ khiến mấy đình núi khác cảm thấy bất công và phản ứng lại. Khuynh Vân Tông lúc ấy sẽ không còn hài hoà giống như trước đây nữa.
Quân Vô Tà hơi buông đôi mắt xuống, che dấu sự lạnh lẽo ở nơi đáy mắt.
Khơi mào mâu thuẫn giữa tông chủ Khuynh Vân Tông và các trưởng lão, chỉ là món khai vị. Thứ nàng muốn không chỉ là nội loạn trong Khuynh Vân Tông.
Các ngươi làm thế nào để biết, Tần Nhạc sẽ để yên cho Kha Tàng Cúc xằng bậy? Hắn không phải ngốc tử, sẽ không nhìn không ra hành động này của Kha Tàng Cúc sẽ khiến những khác trưởng lão khác bất mãn hay sao?. Kiều Sở nói.
Hắn sẽ. Quân Vô Tà nhàn nhạt mở miệng, người khác có lẽ không hiểu được nội tình, nhưng Bạch Vân Tiên thân là đệ tử thân truyền của Tần Nhạc, lại biết rất nhiều sự tình giữa Tần Nhạc và Kha Tàng Cúc không muốn người biết đến.
Hắn nếu không mặc kệ, Kha Tàng Cúc sẽ khiến hắn thân bại danh liệt.
Có ý gì? Kiều Sở tò mò truy vấn, ngay cả Hoa Dao cũng lộ ra biểu tình nghi hoặc.
Tần Nhạc sở dĩ có thể trở thành tông chủ Khuynh Vân Tông, hoàn toàn dựa vào độc của Kha Tàng Cúc. Nếu năm đó không có Kha Tàng Cúc giúp hắn độc hại tông chủ đời trước, hiện tại Khuynh Vân Tông là của Mộ Thần. Quân Vô Tà nửa híp mắt, đáy mắt lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo.
Tông chủ đại tông môn đệ nhất thiên hạ, đã mưu hại sư phụ, cướp vị trí tông chủ. Tội danh bực này, chỉ sợ ngay cả Tần Nhạc, cũng không có can đảm thừa nhận.
Tần Nhạc rất tín nhiệm đối Kha Tàng Cúc, hơn nữa cho hắn quyền hạn lớn nhất, Kha Tàng Cúc yêu độc đến mức ám ảnh, nếu như hắn yêu cầu lựa chọn đệ tử từ những ngọn núi khác tới giúp đỡ, Tần Nhạc sẽ không cự tuyệt. Quân Vô Tà nhàn nhạt mở miệng.
Ánh mắt Hoa Dao hơi sáng ngời, Hiện tại ta xác định, ngươi thật tình muốn khiến Khuynh Vân Tông diệt môn.
Quân Vô Tà hơi nhướng mày. Kiều Sở nhìn nhìn Quân Vô Tà, lại nhìn nhìn Hoa Dao, tỏ vẻ bản thân mình...... thật tình nghe không hiểu hai người kia đang nói điều gì!
Chờ đã, chờ đã! Kiều Sở đột nhiên mở miệng, Các ngươi có thể nói trắng điểm chính hay không, chiếu cố kẻ có đầu óc không đủ thông minh này một chút? Được thôi, hắn cần phải thừa nhận, hắn thật tình không có tâm tư kín đáo như tiểu Tà Tử và Hoa ca như vậy, nghe xong nửa ngày cũng không hiểu được những bí hiểm mà hai người này đang trao đổi.
Ngươi rốt cuộc ý thức được, đầu óc ngươi tương đối ngu xuẩn? Hoa Dao nhướng mày nói.
Ngươi cho là mọi người đều giống như ngươi và tiểu Tà Tử hay sao, nói ngàn chữ giống như đánh đố người và mong người khác hiểu?. Kiều Sở hừ hừ nói.
Hoa Dao thở dài, nhẫn nại giải thích: Quân Tà muốn phân hoá Khuynh Vân Tông, Tần Nhạc thường âm thầm mặc kệ Kha Tàng Cúc phóng túng. Điểm này có thể nhìn ra khi Kha Tàng Cúc có thể tùy ý cướp đoạt đệ tử Mộ Thần đã nhìn trúng. Tuy nhiên, mặc dù Kha Tàng Cúc cuồng ngạo, nhưng cũng không phải ngu xuẩn, hắn có thể chèn ép Nhiếp Vân Phong, nhưng đối những đỉnh núi khác lại thập phần đúng mực. Cũng bởi vì như thế, những trưởng lão khác mới mở một mắt nhắm một mắt đối cách làm của Kha Tàng Cúc. Nhưng, nếu Kha Tàng Cúc đột nhiên không thức thời như vậy, bắt đầu lợi dụng sự dung túng của Tần Nhạc đối hắn, bắt đầu đi gõ mặt các trưởng lão khác, phỏng chừng những trưởng lão khác cũng sẽ không nén giận tốt như vậy.
Kiều Sở bừng tỉnh đại ngộ, Ý của tiểu Tà Tử, các trưởng lão Khuynh Vân Tông đều biết Kha Tàng Cúc muốn người để làm gì, hắn công khai chạy tới đoạt đệ tử người khác như vậy, mục đích chính là thí nghiệm độc dược. Điều này sẽ khiến cho những trưởng lão khác bất mãn, đúng hay không? Hắn nhưng xem như minh bạch vì sao lại thế này.
Quân Vô Tà khẽ gật đầu, không nhanh không chậm nói: Đệ tử của mình, bị người mạnh mẽ cướp đi, làm sư phụ nhưng ngay cả đệ tử cũng không bảo vệ được, điều này cũng giống như tát vào mặt những vị trưởng lão kia. Cho dù tính tình tốt bao nhiêu, chỉ sợ cũng nhẫn không nổi. Nếu như Tần Nhạc chỉ thiên bị một mình Tàng Vân Phong, tất sẽ khiến mấy đình núi khác cảm thấy bất công và phản ứng lại. Khuynh Vân Tông lúc ấy sẽ không còn hài hoà giống như trước đây nữa.
Quân Vô Tà hơi buông đôi mắt xuống, che dấu sự lạnh lẽo ở nơi đáy mắt.
Khơi mào mâu thuẫn giữa tông chủ Khuynh Vân Tông và các trưởng lão, chỉ là món khai vị. Thứ nàng muốn không chỉ là nội loạn trong Khuynh Vân Tông.
Các ngươi làm thế nào để biết, Tần Nhạc sẽ để yên cho Kha Tàng Cúc xằng bậy? Hắn không phải ngốc tử, sẽ không nhìn không ra hành động này của Kha Tàng Cúc sẽ khiến những khác trưởng lão khác bất mãn hay sao?. Kiều Sở nói.
Hắn sẽ. Quân Vô Tà nhàn nhạt mở miệng, người khác có lẽ không hiểu được nội tình, nhưng Bạch Vân Tiên thân là đệ tử thân truyền của Tần Nhạc, lại biết rất nhiều sự tình giữa Tần Nhạc và Kha Tàng Cúc không muốn người biết đến.
Hắn nếu không mặc kệ, Kha Tàng Cúc sẽ khiến hắn thân bại danh liệt.
Có ý gì? Kiều Sở tò mò truy vấn, ngay cả Hoa Dao cũng lộ ra biểu tình nghi hoặc.
Tần Nhạc sở dĩ có thể trở thành tông chủ Khuynh Vân Tông, hoàn toàn dựa vào độc của Kha Tàng Cúc. Nếu năm đó không có Kha Tàng Cúc giúp hắn độc hại tông chủ đời trước, hiện tại Khuynh Vân Tông là của Mộ Thần. Quân Vô Tà nửa híp mắt, đáy mắt lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo.
Tông chủ đại tông môn đệ nhất thiên hạ, đã mưu hại sư phụ, cướp vị trí tông chủ. Tội danh bực này, chỉ sợ ngay cả Tần Nhạc, cũng không có can đảm thừa nhận.
/476
|