Người đàn ông còn chưa dứt lời, đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Quân Vô Tà trong lòng cả kinh, bỗng một giây sau đó cảm thấy như có một luồng gió mát lạnh từ ngực truyền đến, ngay sau đó là một bóng đen xuất hiện bất ngờ kéo nàng một phát thật mạnh từ phía sau.
Mọi việc xảy ra quá nhanh, Hoa Dao và Kiều Sở đứng một bên căn bản không kịp ý thức được chuyện gì đang xảy ra, đến khi bọn họ kịp hiểu ra điều gì thì đã thấy hai người đàn ông vừa nãy biến mất, đồng thời bên phía Quân Vô Tà vừa rồi vẫn còn thấy đứng ở đây thì giờ đã không thấy bóng dáng đâu, mà trên tay hắn lúc này là một miếng vải vừa bị ai đó xé rách.
Cùng lúc đó, ở phía bên kia, một người đàn ông dung mạo tuấn tú, lạnh lùng, một thân y phục đen thui chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện ở đó, mà ngay sau lưng hắn là Quân Vô Tà khuôn mặt vẫn còn đang tràn ngập kinh hãi, đồng thời trên chiếc áo nàng đang mặc, ở phần ngực đã bị xé rách một mảng.
“Chà chà, thân thủ không tồi.” Hắn ta mỉm cười nhìn người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên bước ra, ý cười càng đậm, ánh mắt âm lãnh tựa hồ có thể giết người bất cứ lúc nào.
Quân Vô Tà mắt nhìn thẳng vào bóng lưng người đàn ông mặc đồ đen, hai mắt đột nhiên sáng lên, mọi thứ xảy ra quá đột ngột, người đàn ông áo trắng không rõ lai lịch đó đến gần mình lúc nào, nàng hoàn toàn không cảm nhận được!
Trước ngực áo bị xé rách còn không phải do hắn gây ra sao? Nếu người đàn ông mặc đồ đen kia không xuất hiện kịp lúc, chỉ e là y phục của nàng đã sớm không còn nguyên vẹn rồi.
Mồ hôi lạnh từ sống lưng không ngừng chảy ra, từ trước đến nay, nàng chưa từng có cảm giác gần cái chết đến như vậy!
Người đàn ông nheo mắt cười, cú ra tay vừa rồi của hắn ắt hẳn là muốn lấy mạng nàng!
“Xin đại tiểu thư lập tức rời khỏi nơi này!” Dạ Sát đưa lưng về phía Quân Vô Tà, khuôn mặt lạnh lùng không hề có chút khách khí, chỉ đưa ánh mắt đầy cảnh giác nhìn chằm chằm về phía người đàn ông mặc đồ trắng.
Vừa rồi nếu hắn không kịp thời đem đại tiểu thư thoát khỏi đó thì chỉ e là y phục của đại tiểu thư giờ này đã bị người đàn ông kia xé rách rồi!
“Ngươi là ai?” Bởi vì nãy giờ Dạ Sát vẫn đưa lưng về phía Quân Vô Tà, thế nên nàng căn bản không nhìn thấy được diện mạo của hắn. Tuy vậy nàng vẫn có thể cảm giác được, người này không hề có ác ý đối với mình, thậm chí vẫn một lòng bảo vệ nàng.
Dạ Sát không quay đầu lại, chỉ bình tĩnh nói: “Thuộc hạ phụng chỉ Quân Vô Dược bảo vệ sự an nguy của đại tiểu thư, chỉ có điều danh tính thuộc hạ thấp hèn, chỉ sợ làm ô uế lỗ tai người, vì thế xin đại tiểu thư lập tức rời đi, hai người này không phải hạng người mà đại tiểu thư có thể đối phó.”
Quân Vô Tà nghe xong không khỏi sửng sốt, đã lâu nàng không nghe đến tin tức của Quân Vô Dược, vừa rồi người kia nhắc đến khiến toàn thân nàng không kiềm chế được mà run lên một hồi.
Ca ca, vậy mà lại phái người âm thầm bảo vệ mình.
Dạ Sát dừng lại một chút quay sang nhìn Hoa Dao và Kiểu Sở cũng đang đứng gần đó: “Làm phiền hai vị đưa đại tiểu thư mau chóng rời khỏi nơi này, hai người này cứ giao cho tại hạ xử lý.”
Hoa Dao và Kiều Sở vẫn còn chưa phản ứng kịp với cách xưng hô “đại tiểu thư” vừa rồi, lúc này nghe Dạ Sát nói xong, một cảm giác chẳng lành bất ngờ dâng lên trong lòng.
“Được!” Dù sao hai người họ cũng chỉ còn biết nghe theo.
Dạ Sát gật đầu.
Người đàn ông toàn thân y phục màu trắng nhìn chằm chằm Dạ Sát, tỏ vẻ không tán thành.
“Ngươi sẽ không cho rằng, chỉ dựa vào một mình ngươi mà có thể ngăn cản được chúng ta đấy chứ?” Người ở Hạ Tam Giới có thể hùng mạnh đến mấy cũng chỉ là tử linh mà thôi.
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Dạ Sát cười lạnh một tiếng, sau đó lập tức quát to: “Chạy mau!”
Kiều Sở và Hoa Dao tuân lệnh ngay tức thì, hai người họ lập tức đưa Quân Vô Tà bỏ chạy về phía chân núi, cho dù hai người kia là ai thì cũng không phải là người mà bọn họ có thể đối phó. Rõ ràng thực lực của người đàn ông mặc đồ đen đã cứu Quân Vô Tà đó cao hơn hẳn họ, trận chiến như vậy, nếu bọn họ ở lại thì chỉ càng tạo thêm gánh nặng cho hắn.
“Muốn chạy ư? Đâu có dễ dàng thế!” Người đàn ông mặc đồ trắng nheo mắt lại một cái, đang định đuổi theo bọn họ thì Dạ Sát ngay lập tức đã xông lên chặn hắn ta lại!
Quân Vô Tà trong lòng cả kinh, bỗng một giây sau đó cảm thấy như có một luồng gió mát lạnh từ ngực truyền đến, ngay sau đó là một bóng đen xuất hiện bất ngờ kéo nàng một phát thật mạnh từ phía sau.
Mọi việc xảy ra quá nhanh, Hoa Dao và Kiều Sở đứng một bên căn bản không kịp ý thức được chuyện gì đang xảy ra, đến khi bọn họ kịp hiểu ra điều gì thì đã thấy hai người đàn ông vừa nãy biến mất, đồng thời bên phía Quân Vô Tà vừa rồi vẫn còn thấy đứng ở đây thì giờ đã không thấy bóng dáng đâu, mà trên tay hắn lúc này là một miếng vải vừa bị ai đó xé rách.
Cùng lúc đó, ở phía bên kia, một người đàn ông dung mạo tuấn tú, lạnh lùng, một thân y phục đen thui chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện ở đó, mà ngay sau lưng hắn là Quân Vô Tà khuôn mặt vẫn còn đang tràn ngập kinh hãi, đồng thời trên chiếc áo nàng đang mặc, ở phần ngực đã bị xé rách một mảng.
“Chà chà, thân thủ không tồi.” Hắn ta mỉm cười nhìn người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên bước ra, ý cười càng đậm, ánh mắt âm lãnh tựa hồ có thể giết người bất cứ lúc nào.
Quân Vô Tà mắt nhìn thẳng vào bóng lưng người đàn ông mặc đồ đen, hai mắt đột nhiên sáng lên, mọi thứ xảy ra quá đột ngột, người đàn ông áo trắng không rõ lai lịch đó đến gần mình lúc nào, nàng hoàn toàn không cảm nhận được!
Trước ngực áo bị xé rách còn không phải do hắn gây ra sao? Nếu người đàn ông mặc đồ đen kia không xuất hiện kịp lúc, chỉ e là y phục của nàng đã sớm không còn nguyên vẹn rồi.
Mồ hôi lạnh từ sống lưng không ngừng chảy ra, từ trước đến nay, nàng chưa từng có cảm giác gần cái chết đến như vậy!
Người đàn ông nheo mắt cười, cú ra tay vừa rồi của hắn ắt hẳn là muốn lấy mạng nàng!
“Xin đại tiểu thư lập tức rời khỏi nơi này!” Dạ Sát đưa lưng về phía Quân Vô Tà, khuôn mặt lạnh lùng không hề có chút khách khí, chỉ đưa ánh mắt đầy cảnh giác nhìn chằm chằm về phía người đàn ông mặc đồ trắng.
Vừa rồi nếu hắn không kịp thời đem đại tiểu thư thoát khỏi đó thì chỉ e là y phục của đại tiểu thư giờ này đã bị người đàn ông kia xé rách rồi!
“Ngươi là ai?” Bởi vì nãy giờ Dạ Sát vẫn đưa lưng về phía Quân Vô Tà, thế nên nàng căn bản không nhìn thấy được diện mạo của hắn. Tuy vậy nàng vẫn có thể cảm giác được, người này không hề có ác ý đối với mình, thậm chí vẫn một lòng bảo vệ nàng.
Dạ Sát không quay đầu lại, chỉ bình tĩnh nói: “Thuộc hạ phụng chỉ Quân Vô Dược bảo vệ sự an nguy của đại tiểu thư, chỉ có điều danh tính thuộc hạ thấp hèn, chỉ sợ làm ô uế lỗ tai người, vì thế xin đại tiểu thư lập tức rời đi, hai người này không phải hạng người mà đại tiểu thư có thể đối phó.”
Quân Vô Tà nghe xong không khỏi sửng sốt, đã lâu nàng không nghe đến tin tức của Quân Vô Dược, vừa rồi người kia nhắc đến khiến toàn thân nàng không kiềm chế được mà run lên một hồi.
Ca ca, vậy mà lại phái người âm thầm bảo vệ mình.
Dạ Sát dừng lại một chút quay sang nhìn Hoa Dao và Kiểu Sở cũng đang đứng gần đó: “Làm phiền hai vị đưa đại tiểu thư mau chóng rời khỏi nơi này, hai người này cứ giao cho tại hạ xử lý.”
Hoa Dao và Kiều Sở vẫn còn chưa phản ứng kịp với cách xưng hô “đại tiểu thư” vừa rồi, lúc này nghe Dạ Sát nói xong, một cảm giác chẳng lành bất ngờ dâng lên trong lòng.
“Được!” Dù sao hai người họ cũng chỉ còn biết nghe theo.
Dạ Sát gật đầu.
Người đàn ông toàn thân y phục màu trắng nhìn chằm chằm Dạ Sát, tỏ vẻ không tán thành.
“Ngươi sẽ không cho rằng, chỉ dựa vào một mình ngươi mà có thể ngăn cản được chúng ta đấy chứ?” Người ở Hạ Tam Giới có thể hùng mạnh đến mấy cũng chỉ là tử linh mà thôi.
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Dạ Sát cười lạnh một tiếng, sau đó lập tức quát to: “Chạy mau!”
Kiều Sở và Hoa Dao tuân lệnh ngay tức thì, hai người họ lập tức đưa Quân Vô Tà bỏ chạy về phía chân núi, cho dù hai người kia là ai thì cũng không phải là người mà bọn họ có thể đối phó. Rõ ràng thực lực của người đàn ông mặc đồ đen đã cứu Quân Vô Tà đó cao hơn hẳn họ, trận chiến như vậy, nếu bọn họ ở lại thì chỉ càng tạo thêm gánh nặng cho hắn.
“Muốn chạy ư? Đâu có dễ dàng thế!” Người đàn ông mặc đồ trắng nheo mắt lại một cái, đang định đuổi theo bọn họ thì Dạ Sát ngay lập tức đã xông lên chặn hắn ta lại!
/476
|