Mọi người cũng đều rất nghi hoặc hành vi của Vân Phi Dương, có lẽ Vân Phi Dương thật sự chỉ là muốn thử khí thế của Khô Mộc một phen.
Tuy nhiên, Vân Phi Dương nói cũng không sai, thật sự bọn hắn hy vọng trận chiến này không xảy ra, như vậy bọn họ có thể càng nhanh được biết kỳ ngộ trong miệng Tuyết Vô Thường nói, rốt cuộc là cái gì.
Khô Mộc hừ lạnh một tiếng lùi về tới phía trên hang đá Giao Long, mười lăm người, ở nơi đó, mười lăm người cuối cùng mạnh nhất.
Ánh mắt Tuyết Vô Thường nhìn mười lăm người này, sau đó nói:
- Tốt, phần trước của đại hội Tuyết Vực kết thúc tại đây, các ngươi bây giờ đi theo ta, bảy ngày sau, trở lại nơi đây, tiến hành cuộc chiến cuối cùng.
- Bảy ngày.
Ánh mắt của mọi người hơi ngưng tụ, chẳng lẽ, chuyến đi này cần mất tới bảy ngày hay sao?
Mười lăm vị cường giả trong lòng cũng hơi có chút hồ nghi, đây rốt cuộc là đi chỗ nào, mà cần thời gian bảy ngày, tuy nhiên, cơ hội bậc này, không ai sẽ lắc đầu nói không, không ai nguyện ý buông bỏ.
- Tiền bối, trong Mê thành ta cũng đã đắc tội không ít người, bảy ngày này ta đi theo ngươi, vậy bằng hữu của ta…
Lâm Phong nói đến đây liền dừng lại, vốn hắn vẫn cố ý duy trì một khoảng cách với bọn Hàn Man, để tránh cho bọn họ bị liên lụy, nhưng bây giờ hắn phải đi bảy ngày, Lâm Phong làm sao có thể yên tâm được, trong bảy ngày có thể phát sinh quá nhiều chuyện.
- Bằng hữu của ngươi ở đâu?
Tuyết Vô Thường nhìn Lâm Phong hỏi.
- Nơi đó.
Ngón tay của Lâm Phong chỉ hướng đám người Hàn Man, Tiêu Nhã.
- Tốt, nếu ai dám động vào ba người bọn họ, chính là địch nhân của Thần cung, phải giết, mặt khác, ta sẽ phái người bảo hộ ba người bọn họ.
Tuyết Vô Thường nói với Lâm Phong:
- Mọi chuyện không cần thiết, ngươi đều không cần để ở trong lòng, toàn bộ buông bỏ hết, bảy ngày này ngươi chỉ cần suy xét chuyện của ngươi, những chuyện khác, sẽ không phát sinh điều bất thường gì.
- Được, vậy Lâm Phong tạ ơn tiền bối.
Chắp tay trước Tuyết Vô Thường, Tuyết Vô Thường vừa nói ai dám động đến bọn Hàn Man chính là đối địch với Thần cung, lại đáp ứng phái người hộ vệ, tin rằng ba người Hàn Man cũng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
- Còn ai có chuyện gì không?
Tuyết Vô Thường lại nhìn mọi người một cái, mọi người đều lắc đầu, tỏ vẻ không có chuyện gì nữa.
- Nếu không có chuyện gì nữa, chư vị đi theo ta.
Tuyết Vô Thường xoay người, bước chân ra, hướng hư không vọt tới.
- Bảy ngày sau chờ ta ở chỗ này.
Lâm Phong nói một câu với bọn Hàn Man, lập tức cũng bước chân lên, phóng lên trời, những người khác cũng đều giống như hắn, đều giẫm chân tại chỗ phóng lên, chân nguyên gào thét dưới chân, hướng tới phương hướng xa xa lao đi.
Trong hư không tầng mây quay cuồng, Tuyết Vô Thường mang theo mười lăm người mạnh nhất đại hội Tuyết Vực ngự không, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, ở trong mây lướt qua, bước trên mây mà đi.
- Lâm Phong, ngươi nói kỳ ngộ lần này, sẽ là cái gì?
Quân Mạc Tích, Lâm Phong và năm người đế quốc Long Sơn sóng vai mà đi, chỉ có Đoàn Vô Đạo không đi cùng bọn họ, Đoàn Vô Đạo thậm chí cũng không liếc mắt nhìn bọn họ lấy một lần, độc lai độc vãng, trên người thủy chung lộ ra một cỗ khí thế duy ngã, dường như hắn chính là chủ nhân của thiên địa này, mọi người đều nên lấy hắn làm trung tâm, thuận theo hắn.
- Không thể suy đoán được.
Lâm Phong khẽ lắc đầu, lúc này đây chắc có lẽ không như vòng thứ nhất đại hội Tuyết Vực, cần đi tranh đoạt, phải dựa vào vận khí, trong lời nói của Tuyết Vô Thường dường như có hàm ý chìa khoá ngọc thứ nhất trong tay hắn có bất thường, hơn nữa, mỗi một chìa khoá ngọc, dường như khả năng lấy được kỳ ngộ cũng không giống nhau, Lâm Phong làm sao có thể đoán được cái gọi là kỳ ngộ này sẽ là cái gì.
- Vòng thứ nhất đại hội Tuyết Vực đã từng có tranh đoạt công pháp, trong thần miếu, toàn bộ đều là thần thông công pháp lợi hại, như vậy lần kỳ ngộ này, khả năng không phải các loại công pháp võ kỹ..., nếu không phải cái gọi là công pháp võ kỹ, như vậy thì có thể là kỳ ngộ để cho chúng ta lĩnh ngộ công pháp võ kỹ, lĩnh ngộ tu vi cảnh giới.
Quân Mạc Tích suy đoán, Tuyết Vô Thường đã nói sau khi bọn hắn đạt được kỳ ngộ lại tái chiến một lần nữa, mỗi người đều phải chiến, chẳng lẽ kỳ ngộ lần này, thật có thể thay đổi kết quả chiến đấu?
Phải biết rằng, thời gian chỉ có bảy ngày, nếu dựa vào thời gian này để tu luyện nâng cao tu vi, hiển nhiên là không thể nào, như vậy kỳ ngộ lần này, hắn rốt cuộc dựa vào cái gì mà có thể làm cho thực lực những thiên tài này biến hóa, theo đó thay đổi toàn bộ kết quả chiến đấu.
Bây giờ không ai biết, Lâm Phong và Quân Mạc Tích cũng không biết, những người khác đều không biết.
Ước chừng qua hai canh giờ, tốc độ của Tuyết Vô Thường rốt cục thay đổi chậm lại, phía trước, một cỗ khí thần bí quay cuồng không ngớt, một mảnh mê ảo.
- Tới rồi.
Tuyết Vô Thường mở miệng nói một tiếng, bước chân dừng lại giữa hư không, mọi người cũng đều dừng lại, ánh mắt tất cả đều hướng về Tuyết Vô Thường.
Tới rồi?
Lúc này ở trước mặt bọn họ, không có cái gì, chỉ có mây mù quay cuồng, đây là ở đâu?
Chẳng lẽ kỳ ngộ, ngay ở chỗ này?
Nhưng vào lúc này, một cảnh tượng làm bọn hắn rung động xuất hiện, mây mù trước người bọn họ trong lúc đó bắt đầu kịch liệt quay cuồng, từ hư vô, một chút quang hoa chiếu xạ ở trên người, làm cho trong lòng bọn họ run lên mãnh liệt.
Trước mặt bọn họ, một cái hư không chi môn chậm rãi mở ra hai bên, từ giữa mây mù xuất hiện.
- Đây là…
Mọi người trong lòng run rẩy dữ dội, quá thần kỳ, hư vô chi môn, vừa rồi nơi này vẫn chỉ có mây mù quay cuồng, nhưng bây giờ hư vô chi môn mở ra, bên trong có động thiên khác, dường như nơi này là một thế giới khác.
- Đi theo ta.
Tuyết Vô Thường bước chân hướng tới hư vô chi môn đi vào, mọi người cũng đều run lên, bước chân bước ra, tiến nhập vào trong hư vô chi môn, chỉ sau một khoảnh khắc bọn họ liền cảm thấy một cỗ nồng đậm thiên địa nguyên khí lao thẳng vào người, làm cho hô hấp của bọn họ trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
- Sảng khoái, thiên địa nguyên khí nơi này thật nồng đậm.
Lâm Phong đôi mắt khiếp sợ, quay đầu lại, lập tức hắn nhìn thấy hư vô chi môn đang chậm rãi khép kín, bọn họ đúng là đã đi tới một phiến không gian khác, dưới chân tầng mây quay cuồng, thiên địa nguyên khí quay cuồng không thôi.
Cảnh tượng này, giống như trước đây Lâm Phong hắn thấy tiên cảnh trên truyền hình vậy.
Mà trước mặt hắn từng tòa kiến trúc đang trôi nổi trên mây kia, còn lại là Tiên cung.
- Trước mắt các ngươi thấy, chính là Thần cung.
Tuyết Vô Thường mở miệng nói, làm cho người ta đôi mắt lại ngưng tụ, Thần cung, phiến không gian to lớn thần bí này hóa ra là Thần cung.
Tầng mây quay cuồng là thật, từng tòa kiến trúc, còn có những người ở xa xa đang đi về phía bên này, như đều đang nói cho bọn hắn biết, phiến thế giới thần kỳ này, chỉ có một phương thế lực mà thôi.
- Võ đạo lực lượng, quả nhiên là không có cực hạn.
Trong lòng Lâm Phong có phần không yên, có thể tạo ra một phương thế giới như vậy, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, cảnh giới gì mới có thể làm được một bước này?
- Tuyết hộ pháp.
Xa xa, một thanh niên mặc giáp mỏng hướng bên này đi đến, khẽ gật đầu với Tuyết Vô Thường, gọi Tuyết Vô Thường hắn là hộ pháp.
Thanh niên này tuy nhiên chỉ 25, 26 nhưng toàn thân lộ ra hơi thở sâu không lường được, không kém Vũ Mặc, người này, cũng cùng cấp bậc với bát đại thiên tài mạnh nhất, mặc trên người giáp mỏng, lóe lên một tầng ngân quang tự nhiên, cực kỳ đẹp mắt.
- Hách Bằng, kế tiếp, người liền giao cho ngươi rồi.
Tuyết Vô Thường nói với thanh niên này một tiếng, thanh niên được gọi là Hách Bằng khẽ gật đầu, nói:
- Bảy ngày sau, ta sẽ dẫn bọn họ trở về.
- Tốt.
Tuyết Vô Thường gật đầu, lập tức đối với mọi người, nói:
- Các ngươi đi theo hắn đi, Hách Bằng sẽ mang bọn ngươi đến nơi cần đến.
Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Hách Bằng, chỉ thấy Hách Bằng cũng đang đánh giá bọn họ, trong ánh mắt không có kính ý, rất bình tĩnh, thậm chí còn lộ ra ngạo khí nhè nhẹ.
- Đây là thiên tài mạnh nhất Tuyết Vực, thường thôi!
Hách Bằng thầm nghĩ trong lòng, đương nhiên, lời này hắn không thể nào nói ra được.
Đôi mắt Hách Bằng cũng không làm cho người ta ưa được, bởi vì ánh mắt của hắn, lưu luyến dừng ở trên người Vũ Tiêu Tiêu, Thanh Mộng Tâm cùng với Đường U U, ba cô gái xinh đẹp, trong đôi mắt lộ ra mấy phần khác thường, ánh mắt của hắn khiến Đường U U mày ngài nhướng lên, dường như có vài phần không hài lòng, nhưng cũng không nói gì thêm.
- Các ngươi đi theo ta.
Hách Bằng đối với mọi người nói một tiếng, thân hình vừa động, hướng tiền phương bước đi, mọi người mặc dù hồ nghi, nhưng vẫn theo sát phía sau hắn.
Nhìn từng tòa cung điện ở trước mắt lướt qua, mọi người thầm than đây mới là chỗ đáng sống thật sự, thiên địa nguyên khí nồng đậm vô cùng, hơn nữa khoảng không gian thật lớn, đều là cung điện độc lập, như tiên cảnh trong mộng vậy.
Nếu là bọn họ từ trước ở loại địa phương này tu luyện, bây giờ không biết đã có tu vi thế nào rồi.
Thế lực quốc gia và tông môn càng hùng mạnh, thiên tài trong đó cũng càng mạnh, không hề chỉ là thiên phú, có khi còn là điều kiện!
- Tuyết Vô Thường là hộ pháp của Thần cung, nhưng quyền hạn của hắn hữu hạn, chỉ có thể mang bọn ngươi bước vào Thần cung, rất nhiều địa phương, hắn không đi được, cho nên cần ta mang bọn ngươi đi.
Hách Bằng nói một câu, mọi người trong lòng kinh ngạc, lấy thực lực của Tuyết Vô Thường, chẳng qua cũng chỉ là một hắn hộ pháp, hơn nữa vô cùng nhiều địa phương của Thần cung, cũng không thể bước vào, Thần cung thật to lớn.
Nhưng Hách Bằng này nói chuyện quả thật không thế nào làm cho người ta thích được, hạ thấp người khác, tự nâng cao giá trị bản thân!
Tuy nhiên, Vân Phi Dương nói cũng không sai, thật sự bọn hắn hy vọng trận chiến này không xảy ra, như vậy bọn họ có thể càng nhanh được biết kỳ ngộ trong miệng Tuyết Vô Thường nói, rốt cuộc là cái gì.
Khô Mộc hừ lạnh một tiếng lùi về tới phía trên hang đá Giao Long, mười lăm người, ở nơi đó, mười lăm người cuối cùng mạnh nhất.
Ánh mắt Tuyết Vô Thường nhìn mười lăm người này, sau đó nói:
- Tốt, phần trước của đại hội Tuyết Vực kết thúc tại đây, các ngươi bây giờ đi theo ta, bảy ngày sau, trở lại nơi đây, tiến hành cuộc chiến cuối cùng.
- Bảy ngày.
Ánh mắt của mọi người hơi ngưng tụ, chẳng lẽ, chuyến đi này cần mất tới bảy ngày hay sao?
Mười lăm vị cường giả trong lòng cũng hơi có chút hồ nghi, đây rốt cuộc là đi chỗ nào, mà cần thời gian bảy ngày, tuy nhiên, cơ hội bậc này, không ai sẽ lắc đầu nói không, không ai nguyện ý buông bỏ.
- Tiền bối, trong Mê thành ta cũng đã đắc tội không ít người, bảy ngày này ta đi theo ngươi, vậy bằng hữu của ta…
Lâm Phong nói đến đây liền dừng lại, vốn hắn vẫn cố ý duy trì một khoảng cách với bọn Hàn Man, để tránh cho bọn họ bị liên lụy, nhưng bây giờ hắn phải đi bảy ngày, Lâm Phong làm sao có thể yên tâm được, trong bảy ngày có thể phát sinh quá nhiều chuyện.
- Bằng hữu của ngươi ở đâu?
Tuyết Vô Thường nhìn Lâm Phong hỏi.
- Nơi đó.
Ngón tay của Lâm Phong chỉ hướng đám người Hàn Man, Tiêu Nhã.
- Tốt, nếu ai dám động vào ba người bọn họ, chính là địch nhân của Thần cung, phải giết, mặt khác, ta sẽ phái người bảo hộ ba người bọn họ.
Tuyết Vô Thường nói với Lâm Phong:
- Mọi chuyện không cần thiết, ngươi đều không cần để ở trong lòng, toàn bộ buông bỏ hết, bảy ngày này ngươi chỉ cần suy xét chuyện của ngươi, những chuyện khác, sẽ không phát sinh điều bất thường gì.
- Được, vậy Lâm Phong tạ ơn tiền bối.
Chắp tay trước Tuyết Vô Thường, Tuyết Vô Thường vừa nói ai dám động đến bọn Hàn Man chính là đối địch với Thần cung, lại đáp ứng phái người hộ vệ, tin rằng ba người Hàn Man cũng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
- Còn ai có chuyện gì không?
Tuyết Vô Thường lại nhìn mọi người một cái, mọi người đều lắc đầu, tỏ vẻ không có chuyện gì nữa.
- Nếu không có chuyện gì nữa, chư vị đi theo ta.
Tuyết Vô Thường xoay người, bước chân ra, hướng hư không vọt tới.
- Bảy ngày sau chờ ta ở chỗ này.
Lâm Phong nói một câu với bọn Hàn Man, lập tức cũng bước chân lên, phóng lên trời, những người khác cũng đều giống như hắn, đều giẫm chân tại chỗ phóng lên, chân nguyên gào thét dưới chân, hướng tới phương hướng xa xa lao đi.
Trong hư không tầng mây quay cuồng, Tuyết Vô Thường mang theo mười lăm người mạnh nhất đại hội Tuyết Vực ngự không, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, ở trong mây lướt qua, bước trên mây mà đi.
- Lâm Phong, ngươi nói kỳ ngộ lần này, sẽ là cái gì?
Quân Mạc Tích, Lâm Phong và năm người đế quốc Long Sơn sóng vai mà đi, chỉ có Đoàn Vô Đạo không đi cùng bọn họ, Đoàn Vô Đạo thậm chí cũng không liếc mắt nhìn bọn họ lấy một lần, độc lai độc vãng, trên người thủy chung lộ ra một cỗ khí thế duy ngã, dường như hắn chính là chủ nhân của thiên địa này, mọi người đều nên lấy hắn làm trung tâm, thuận theo hắn.
- Không thể suy đoán được.
Lâm Phong khẽ lắc đầu, lúc này đây chắc có lẽ không như vòng thứ nhất đại hội Tuyết Vực, cần đi tranh đoạt, phải dựa vào vận khí, trong lời nói của Tuyết Vô Thường dường như có hàm ý chìa khoá ngọc thứ nhất trong tay hắn có bất thường, hơn nữa, mỗi một chìa khoá ngọc, dường như khả năng lấy được kỳ ngộ cũng không giống nhau, Lâm Phong làm sao có thể đoán được cái gọi là kỳ ngộ này sẽ là cái gì.
- Vòng thứ nhất đại hội Tuyết Vực đã từng có tranh đoạt công pháp, trong thần miếu, toàn bộ đều là thần thông công pháp lợi hại, như vậy lần kỳ ngộ này, khả năng không phải các loại công pháp võ kỹ..., nếu không phải cái gọi là công pháp võ kỹ, như vậy thì có thể là kỳ ngộ để cho chúng ta lĩnh ngộ công pháp võ kỹ, lĩnh ngộ tu vi cảnh giới.
Quân Mạc Tích suy đoán, Tuyết Vô Thường đã nói sau khi bọn hắn đạt được kỳ ngộ lại tái chiến một lần nữa, mỗi người đều phải chiến, chẳng lẽ kỳ ngộ lần này, thật có thể thay đổi kết quả chiến đấu?
Phải biết rằng, thời gian chỉ có bảy ngày, nếu dựa vào thời gian này để tu luyện nâng cao tu vi, hiển nhiên là không thể nào, như vậy kỳ ngộ lần này, hắn rốt cuộc dựa vào cái gì mà có thể làm cho thực lực những thiên tài này biến hóa, theo đó thay đổi toàn bộ kết quả chiến đấu.
Bây giờ không ai biết, Lâm Phong và Quân Mạc Tích cũng không biết, những người khác đều không biết.
Ước chừng qua hai canh giờ, tốc độ của Tuyết Vô Thường rốt cục thay đổi chậm lại, phía trước, một cỗ khí thần bí quay cuồng không ngớt, một mảnh mê ảo.
- Tới rồi.
Tuyết Vô Thường mở miệng nói một tiếng, bước chân dừng lại giữa hư không, mọi người cũng đều dừng lại, ánh mắt tất cả đều hướng về Tuyết Vô Thường.
Tới rồi?
Lúc này ở trước mặt bọn họ, không có cái gì, chỉ có mây mù quay cuồng, đây là ở đâu?
Chẳng lẽ kỳ ngộ, ngay ở chỗ này?
Nhưng vào lúc này, một cảnh tượng làm bọn hắn rung động xuất hiện, mây mù trước người bọn họ trong lúc đó bắt đầu kịch liệt quay cuồng, từ hư vô, một chút quang hoa chiếu xạ ở trên người, làm cho trong lòng bọn họ run lên mãnh liệt.
Trước mặt bọn họ, một cái hư không chi môn chậm rãi mở ra hai bên, từ giữa mây mù xuất hiện.
- Đây là…
Mọi người trong lòng run rẩy dữ dội, quá thần kỳ, hư vô chi môn, vừa rồi nơi này vẫn chỉ có mây mù quay cuồng, nhưng bây giờ hư vô chi môn mở ra, bên trong có động thiên khác, dường như nơi này là một thế giới khác.
- Đi theo ta.
Tuyết Vô Thường bước chân hướng tới hư vô chi môn đi vào, mọi người cũng đều run lên, bước chân bước ra, tiến nhập vào trong hư vô chi môn, chỉ sau một khoảnh khắc bọn họ liền cảm thấy một cỗ nồng đậm thiên địa nguyên khí lao thẳng vào người, làm cho hô hấp của bọn họ trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
- Sảng khoái, thiên địa nguyên khí nơi này thật nồng đậm.
Lâm Phong đôi mắt khiếp sợ, quay đầu lại, lập tức hắn nhìn thấy hư vô chi môn đang chậm rãi khép kín, bọn họ đúng là đã đi tới một phiến không gian khác, dưới chân tầng mây quay cuồng, thiên địa nguyên khí quay cuồng không thôi.
Cảnh tượng này, giống như trước đây Lâm Phong hắn thấy tiên cảnh trên truyền hình vậy.
Mà trước mặt hắn từng tòa kiến trúc đang trôi nổi trên mây kia, còn lại là Tiên cung.
- Trước mắt các ngươi thấy, chính là Thần cung.
Tuyết Vô Thường mở miệng nói, làm cho người ta đôi mắt lại ngưng tụ, Thần cung, phiến không gian to lớn thần bí này hóa ra là Thần cung.
Tầng mây quay cuồng là thật, từng tòa kiến trúc, còn có những người ở xa xa đang đi về phía bên này, như đều đang nói cho bọn hắn biết, phiến thế giới thần kỳ này, chỉ có một phương thế lực mà thôi.
- Võ đạo lực lượng, quả nhiên là không có cực hạn.
Trong lòng Lâm Phong có phần không yên, có thể tạo ra một phương thế giới như vậy, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, cảnh giới gì mới có thể làm được một bước này?
- Tuyết hộ pháp.
Xa xa, một thanh niên mặc giáp mỏng hướng bên này đi đến, khẽ gật đầu với Tuyết Vô Thường, gọi Tuyết Vô Thường hắn là hộ pháp.
Thanh niên này tuy nhiên chỉ 25, 26 nhưng toàn thân lộ ra hơi thở sâu không lường được, không kém Vũ Mặc, người này, cũng cùng cấp bậc với bát đại thiên tài mạnh nhất, mặc trên người giáp mỏng, lóe lên một tầng ngân quang tự nhiên, cực kỳ đẹp mắt.
- Hách Bằng, kế tiếp, người liền giao cho ngươi rồi.
Tuyết Vô Thường nói với thanh niên này một tiếng, thanh niên được gọi là Hách Bằng khẽ gật đầu, nói:
- Bảy ngày sau, ta sẽ dẫn bọn họ trở về.
- Tốt.
Tuyết Vô Thường gật đầu, lập tức đối với mọi người, nói:
- Các ngươi đi theo hắn đi, Hách Bằng sẽ mang bọn ngươi đến nơi cần đến.
Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Hách Bằng, chỉ thấy Hách Bằng cũng đang đánh giá bọn họ, trong ánh mắt không có kính ý, rất bình tĩnh, thậm chí còn lộ ra ngạo khí nhè nhẹ.
- Đây là thiên tài mạnh nhất Tuyết Vực, thường thôi!
Hách Bằng thầm nghĩ trong lòng, đương nhiên, lời này hắn không thể nào nói ra được.
Đôi mắt Hách Bằng cũng không làm cho người ta ưa được, bởi vì ánh mắt của hắn, lưu luyến dừng ở trên người Vũ Tiêu Tiêu, Thanh Mộng Tâm cùng với Đường U U, ba cô gái xinh đẹp, trong đôi mắt lộ ra mấy phần khác thường, ánh mắt của hắn khiến Đường U U mày ngài nhướng lên, dường như có vài phần không hài lòng, nhưng cũng không nói gì thêm.
- Các ngươi đi theo ta.
Hách Bằng đối với mọi người nói một tiếng, thân hình vừa động, hướng tiền phương bước đi, mọi người mặc dù hồ nghi, nhưng vẫn theo sát phía sau hắn.
Nhìn từng tòa cung điện ở trước mắt lướt qua, mọi người thầm than đây mới là chỗ đáng sống thật sự, thiên địa nguyên khí nồng đậm vô cùng, hơn nữa khoảng không gian thật lớn, đều là cung điện độc lập, như tiên cảnh trong mộng vậy.
Nếu là bọn họ từ trước ở loại địa phương này tu luyện, bây giờ không biết đã có tu vi thế nào rồi.
Thế lực quốc gia và tông môn càng hùng mạnh, thiên tài trong đó cũng càng mạnh, không hề chỉ là thiên phú, có khi còn là điều kiện!
- Tuyết Vô Thường là hộ pháp của Thần cung, nhưng quyền hạn của hắn hữu hạn, chỉ có thể mang bọn ngươi bước vào Thần cung, rất nhiều địa phương, hắn không đi được, cho nên cần ta mang bọn ngươi đi.
Hách Bằng nói một câu, mọi người trong lòng kinh ngạc, lấy thực lực của Tuyết Vô Thường, chẳng qua cũng chỉ là một hắn hộ pháp, hơn nữa vô cùng nhiều địa phương của Thần cung, cũng không thể bước vào, Thần cung thật to lớn.
Nhưng Hách Bằng này nói chuyện quả thật không thế nào làm cho người ta thích được, hạ thấp người khác, tự nâng cao giá trị bản thân!
/968
|