Nhắm mắt lại, Lâm Phong dựng đứng trong hư không, nắm thanh kiếm này, an tĩnh cảm thụ cảm giác không ai địch nổi này.
Dùng tâm cảm thụ, hiện tại lực lượng này không thuộc về hắn, nhưng mà, hắn thật sự cảm nhận rõ ràng được kiếm ý ngút trời này, như vậy có trợ giúp rất lớn để hắn ngộ kiếm.
Không cần tự tìm tòi, theo đuổi, lực lượng này đã tồn tại, hắn chỉ cần cảm thụ, so với trước kia, khả năng nắm giữ kiếm đạo đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Bây giờ hắn cần làm chính là hấp thụ, lĩnh ngộ. Tận hết khả năng mà hấp thu, biến ý chí kiếm đạo này thành lĩnh ngộ chân chính của mình, như vậy, tốc độ tu luyện sau này của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều.
- Khó trách cung chủ Bắc Thần cung nói phải biết quý trọng cơ hội này, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với tu luyện của ta sau này, thì ra là như vậy.
Lâm Phong thầm nghĩ, tại trong Vực giới này, giống như là một mặt ma kính, biến suy nghĩ trong lòng hắn thành thực tế chân thực, để hắn cảm ngộ. Vực giới này, quá nghịch thiên rồi, tốc độ tu luyện không biết sẽ nhanh hơn bao nhiêu, e rằng một ngày tu luyện ở đây phải tốt hơn lĩnh ngộ mấy tháng, thậm chí càng lâu hơn.
Bên trong không gian hoang vu, kiếm khí ngút trời chiếm cứ toàn bộ không gian, không có khí tức gì khác, một thân ảnh nhấm mắt, ngạo nghễ đứng trên hư không, toàn thân phóng ra kiếm ý vô cùng tận. Trong bất tri bất giác, sâu trong nội tâm Lâm Phong, lĩnh ngộ kiếm đạo càng ngày càng sâu, mỗi phút mỗi giây đều đang khắc sâu.
Trong tay Lâm Phong, thanh kiếm kia phóng ra kiếm ý đáng sợ, như muốn hòa thành một thể với Lâm Phong. Kiếm tức là người, người tức là kiếm, kiếm cùng người tan ra, kiếm cùng người hợp lại.
Một màn này kéo dài không biết bao lâu, Lâm Phong vẫn đắm chìm trong đó, không cách nào tự kiềm chế, loại cảm ngộ thâm trầm này, có trợ giúp rất lớn đối với ngộ đạo. Dù Lâm Phong thình thoảng có tĩnh táo, nhưng hắn vẫn không muốn mở mắt ra, hắn muốn nắm chắc mỗi phút mỗi giây, để cảm thụ, để tăng cường, để ngộ đạo, lĩnh ngộ kiếm đạo!
Nếu tự mình tu luyện, không bằng cường giả chỉ điểm một phen, cường giả chỉ điểm có thể rẽ mây nhìn thấy trời cao, giống như thể hồ quán đỉnh. Giờ khắc này, Lâm Phong tự mình trở thành cường giả, không phải là chỉ điểm mà là chân chính cảm thụ, như vậy so với chỉ điểm càng hữu dụng hơn nhiều.
Ngay vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên mở mắt ra, kiếm quang khủng bố đâm phá không gian, xuyên qua hư không, giống như ánh mắt cũng có thể hóa thành kiếm quang, giết người trong vô hình.
- Năm ngày rồi, ta chỉ còn hai ngày thời gian.
Lòng hơi rung lên, từng tiếng ùng ùng vang lên, kiếm của hắn tự nhiên đâm ra, thiên địa quay cuồng, kiếm khí xé nát thiên địa.
Ông…ggg..g…!
Kiếm ý vô cùng đáng sợ phóng ra, không gian tịch diệt, cắm vào đại địa hoang vu.
- Còn có hai ngày thời gian, dù có thể làm cho kiếm đạo của ta càng thêm tinh tiến, nhưng mà, năng lực vốn có của ta không chỉ kiếm, ta cần tăng lên không chỉ là kiếm đạo.
Hai mắt Lâm Phong lộ ra sắc bén, tâm thần vừa động, nhất thời, kiếm khí trong thiên địa dần tiêu tán, thanh cự kiếm căm trên mặt đất hoang vu cũng biến mất. Khi thiên địa trở lại bình tĩnh, giống như chưa từng tồn tại. Thiên địa thần kỳ như vậy, thật sự làm người ta khiếp sợ.
Không chút ngừng nghĩ, Lâm Phong trực tiếp khoanh chân ngồi trên mặt đất, tâm thần không xuất hiện trong không gian một kiếm kia, mà là một mảnh không gian khác, không gian Phật Ma kỷ nguyên.
Ngoài kiếm đạo, Phật Ma Lực cũng là lực lượng vô cùng cường đại, không lĩnh ngộ thì không thể trở nên mạnh mẽ, vậy thì quá đáng tiếc.
Theo Lâm Phong tiến nhập vào trạng thái, trong Vực giới, thiên địa dần trở nên đen tối, hóa thành trời đêm mênh mông. Trong mảnh không gian tối om yên tĩnh này, một cự phật kim thân tọa lạc trong hư không, tản ra kim quang vạn trượng, Phật này chính phật chân chính, mà không phải là giả, ý chí trên người kia là ý chí phổ độ chúng sinh.
Đối diện phật là một mảnh bóng tối yên lặng, một thân ma tôn xuất hiện ở đó, trên người ngập tràn ma ý, như là vạn cổ ma tôn.
Phật ma giằng co!
Trong miệng Phật tôn không ngừng phóng ra phạn văn phức tạp, ánh sáng màu vàng bay múa trong hư không, phạn văn màu vàng kia hóa thành mười sáu chưởng ấn, Thiên Phật Ấn, Đại Bi Chưởng Ấn, Kim Thân Đại Phật Ấn.
Mà trên thân ma tôn hiện lên bóng tối, trong bóng tối, hóa thành dạ xoa, tu la, là ma đạo tôn thần, giết về phía phật quang vô tận kia. Phất ấn không cách nào xâm lấn, phật quang chiếu khắp cũng không cách nào tới được bờ bên kia mà độ hóa vạn cổ ma tôn.
Lâm Phong mở mắt, nhìn phật quang vạn trượng giao hòa với thế giới bóng tối, tim hắn run lên. Hiện tại hắn đứng dưới phật ma, ngẩng đầu nhìn cuộc chiến phật ma, rõ ràng như thế, giống như mọi thứ đều diễn ra trước mắt.
Hắn đứng trên mặt đất, dưới chân đại phật cùng ma thân, hắn trở nên nhỏ bé hèn mọn. Đây mới thực sự là phật ma, lực lượng thông thiên, trước mặt phật ma, Lâm Phong giống như hạt kê trong biển cả, tùy thời đều có thể bị nuốt trôi.
- Nếu có một ngày ta có thể hóa thành đại phật kim thân như vậy, phật quang phổ chiếu, có thể độ hóa, trấn áp hết thảy tà ma. Nếu có một ngày, ta hóa thành vạn cổ ma tôn, trong lúc giận dữ, thiên địa cũng phải để ta sử dụng.
Trong lòng Lâm Phong hùng tâm vạn trượng, giống như muốn bốc cháy lên. Cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng năm, có các loại thần thông lực lượn, để hắn có thể đứng trên võ đài đại hội Tuyết Vực, phóng ra tia sáng của riêng mình, được gọi là thiên tài khó gặp nhất. Nhưng mà, so với cường giả chân chính, Huyền Vũ cảnh thì được cái gì, quá bé nhỏ.
Một phật thủ ấn của Phật tôn kia đủ cho hắn tan biến, mà Ma tôn kia rống giận một tiếng, tâm thần hắn cũng tê liệt.
Lâm Phong vẫn luôn tin rằng, thế giới này không có thần, phật, am, chỉ có lực lượng đủ lớn, ngươi chính là thần, ngươi chính là phật ma, được mọi người cúng bái.
Phật ma có cường đại hơn nữa cũng là người biến thành.
Nghĩ tới đây, Lâm Phong ngồi dưới đất, nhìn trận chiến phật ma, trên người hắn, hiện lên một tầng tia sáng màu vàng. Thân thể Lâm Phong mang kim quang, hóa thành đại phật kim thân, theo suy nghĩ của hắn, kim thân trở nên to lớn, hắn hóa thành phật chân chính, chậm rãi bay lên bầu trời, phóng ra quang mang vạn trượng.
Quan sát đại địa, tinh không mênh mông không thể chạm tới, dưới đất lại nhỏ bé như vậy. DÙ biết đây không phải là lực lượng của mình, nhưng Lâm Phong vẫn cảm thụ từng chút một, đồng thời ngộ phật, ngộ ma, ngộ năng lực công kích của bọn chúng. Những năng lực công kích này, chỉ cần có thể lĩnh ngộ được, liền có thể trở thành của Lâm Phong hắn. dù ra khỏi Vực giới này vẫn có thể sử dụng.
Một ngày trôi qua, Lâm Phong đứng trên hư không, toàn thân đen nhánh, hóa thành ma tôn.
- Đi!
Một tiếng quát truyền ra, Lâm Phong gầm lên một tiếng, nhất thời, trong hư không, một tu la ma đầu lăn xuống, chấn động mặt đất, muốn tru diệt hết thảy, kèm theo một tiếng nổ vang, mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ, giống như là hố trời.
- Cảm giác tràn đầy lực lượng này, thật sự muốn được.
Lâm Phong vươn tay, nhìn ma đạo ý cuồn cuộn trong tay, ánh mắt vẫn lạnh lùng như thế, giờ phút này, hắn không phải là phật, là ma, hóa thân ma tôn.
- Ta chưa từng chân chính cảm thụ lực lượng của ma kiếm, trong Vực giới hư vô này, ta hóa thân thành ma tôn, lấy cánh tay ma tôn cầm ma kiếm, phải cảm thụ một phen mới được.
Lâm Phong lại chậm rãi nhắm mắt, nội tâm bắt đầu cảm thụ ma kiếm, gọi ma kiếm.
Trong hư không, chín thanh kiếm xuất hiện tại đó, chín thanh kiếm rất an tĩnh, không có nửa điểm xao động. Lâm Phong mở mắt, nhất thời, chính thanh ma kiếm phóng ra quang mang ma đạo đáng sợ, dung hợp thành một, hóa thành một thanh ma đạo chi kiếm khủng bố.
Trong kiếm ẩn chứa ý cảnh ma đạo, trong kiếm ẩn chứa kiếm đạo ý, nhưng luồng kiếm đạo ý này lộ ra ma tính, lộ ra hủy diệt, giết chóc cùng khát máu.
- Ma kiếm, tuyệt không yếu ớt như ta từng thấy, hơn nữa, thanh cực kiếm này chỉ là tồn tại trong tưởng tượng của ta mà thôi, là hư ảo. Ma ma kiếm thì ta lại thật sự có được, đáng tiếc không cách nào khống chế.
Lâm Phong thầm nghĩ, hắn vươn tay nắm chặt, nhất thời, ma kiếm bị nắm giữ trong lòng bàn tay, ma đạo ý cuồn cuộn trong bóng tối, lúc này, ma kiếm lại an tường như thế.
Ma kiếm, vốn phải thuộc về ma tôn, vật của ma đạo, chỉ có ma tôn mới có thể để nó thần phục. GIờ phút này, Lâm Phong chính là ma tôn!
Dùng tâm cảm thụ, hiện tại lực lượng này không thuộc về hắn, nhưng mà, hắn thật sự cảm nhận rõ ràng được kiếm ý ngút trời này, như vậy có trợ giúp rất lớn để hắn ngộ kiếm.
Không cần tự tìm tòi, theo đuổi, lực lượng này đã tồn tại, hắn chỉ cần cảm thụ, so với trước kia, khả năng nắm giữ kiếm đạo đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Bây giờ hắn cần làm chính là hấp thụ, lĩnh ngộ. Tận hết khả năng mà hấp thu, biến ý chí kiếm đạo này thành lĩnh ngộ chân chính của mình, như vậy, tốc độ tu luyện sau này của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều.
- Khó trách cung chủ Bắc Thần cung nói phải biết quý trọng cơ hội này, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với tu luyện của ta sau này, thì ra là như vậy.
Lâm Phong thầm nghĩ, tại trong Vực giới này, giống như là một mặt ma kính, biến suy nghĩ trong lòng hắn thành thực tế chân thực, để hắn cảm ngộ. Vực giới này, quá nghịch thiên rồi, tốc độ tu luyện không biết sẽ nhanh hơn bao nhiêu, e rằng một ngày tu luyện ở đây phải tốt hơn lĩnh ngộ mấy tháng, thậm chí càng lâu hơn.
Bên trong không gian hoang vu, kiếm khí ngút trời chiếm cứ toàn bộ không gian, không có khí tức gì khác, một thân ảnh nhấm mắt, ngạo nghễ đứng trên hư không, toàn thân phóng ra kiếm ý vô cùng tận. Trong bất tri bất giác, sâu trong nội tâm Lâm Phong, lĩnh ngộ kiếm đạo càng ngày càng sâu, mỗi phút mỗi giây đều đang khắc sâu.
Trong tay Lâm Phong, thanh kiếm kia phóng ra kiếm ý đáng sợ, như muốn hòa thành một thể với Lâm Phong. Kiếm tức là người, người tức là kiếm, kiếm cùng người tan ra, kiếm cùng người hợp lại.
Một màn này kéo dài không biết bao lâu, Lâm Phong vẫn đắm chìm trong đó, không cách nào tự kiềm chế, loại cảm ngộ thâm trầm này, có trợ giúp rất lớn đối với ngộ đạo. Dù Lâm Phong thình thoảng có tĩnh táo, nhưng hắn vẫn không muốn mở mắt ra, hắn muốn nắm chắc mỗi phút mỗi giây, để cảm thụ, để tăng cường, để ngộ đạo, lĩnh ngộ kiếm đạo!
Nếu tự mình tu luyện, không bằng cường giả chỉ điểm một phen, cường giả chỉ điểm có thể rẽ mây nhìn thấy trời cao, giống như thể hồ quán đỉnh. Giờ khắc này, Lâm Phong tự mình trở thành cường giả, không phải là chỉ điểm mà là chân chính cảm thụ, như vậy so với chỉ điểm càng hữu dụng hơn nhiều.
Ngay vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên mở mắt ra, kiếm quang khủng bố đâm phá không gian, xuyên qua hư không, giống như ánh mắt cũng có thể hóa thành kiếm quang, giết người trong vô hình.
- Năm ngày rồi, ta chỉ còn hai ngày thời gian.
Lòng hơi rung lên, từng tiếng ùng ùng vang lên, kiếm của hắn tự nhiên đâm ra, thiên địa quay cuồng, kiếm khí xé nát thiên địa.
Ông…ggg..g…!
Kiếm ý vô cùng đáng sợ phóng ra, không gian tịch diệt, cắm vào đại địa hoang vu.
- Còn có hai ngày thời gian, dù có thể làm cho kiếm đạo của ta càng thêm tinh tiến, nhưng mà, năng lực vốn có của ta không chỉ kiếm, ta cần tăng lên không chỉ là kiếm đạo.
Hai mắt Lâm Phong lộ ra sắc bén, tâm thần vừa động, nhất thời, kiếm khí trong thiên địa dần tiêu tán, thanh cự kiếm căm trên mặt đất hoang vu cũng biến mất. Khi thiên địa trở lại bình tĩnh, giống như chưa từng tồn tại. Thiên địa thần kỳ như vậy, thật sự làm người ta khiếp sợ.
Không chút ngừng nghĩ, Lâm Phong trực tiếp khoanh chân ngồi trên mặt đất, tâm thần không xuất hiện trong không gian một kiếm kia, mà là một mảnh không gian khác, không gian Phật Ma kỷ nguyên.
Ngoài kiếm đạo, Phật Ma Lực cũng là lực lượng vô cùng cường đại, không lĩnh ngộ thì không thể trở nên mạnh mẽ, vậy thì quá đáng tiếc.
Theo Lâm Phong tiến nhập vào trạng thái, trong Vực giới, thiên địa dần trở nên đen tối, hóa thành trời đêm mênh mông. Trong mảnh không gian tối om yên tĩnh này, một cự phật kim thân tọa lạc trong hư không, tản ra kim quang vạn trượng, Phật này chính phật chân chính, mà không phải là giả, ý chí trên người kia là ý chí phổ độ chúng sinh.
Đối diện phật là một mảnh bóng tối yên lặng, một thân ma tôn xuất hiện ở đó, trên người ngập tràn ma ý, như là vạn cổ ma tôn.
Phật ma giằng co!
Trong miệng Phật tôn không ngừng phóng ra phạn văn phức tạp, ánh sáng màu vàng bay múa trong hư không, phạn văn màu vàng kia hóa thành mười sáu chưởng ấn, Thiên Phật Ấn, Đại Bi Chưởng Ấn, Kim Thân Đại Phật Ấn.
Mà trên thân ma tôn hiện lên bóng tối, trong bóng tối, hóa thành dạ xoa, tu la, là ma đạo tôn thần, giết về phía phật quang vô tận kia. Phất ấn không cách nào xâm lấn, phật quang chiếu khắp cũng không cách nào tới được bờ bên kia mà độ hóa vạn cổ ma tôn.
Lâm Phong mở mắt, nhìn phật quang vạn trượng giao hòa với thế giới bóng tối, tim hắn run lên. Hiện tại hắn đứng dưới phật ma, ngẩng đầu nhìn cuộc chiến phật ma, rõ ràng như thế, giống như mọi thứ đều diễn ra trước mắt.
Hắn đứng trên mặt đất, dưới chân đại phật cùng ma thân, hắn trở nên nhỏ bé hèn mọn. Đây mới thực sự là phật ma, lực lượng thông thiên, trước mặt phật ma, Lâm Phong giống như hạt kê trong biển cả, tùy thời đều có thể bị nuốt trôi.
- Nếu có một ngày ta có thể hóa thành đại phật kim thân như vậy, phật quang phổ chiếu, có thể độ hóa, trấn áp hết thảy tà ma. Nếu có một ngày, ta hóa thành vạn cổ ma tôn, trong lúc giận dữ, thiên địa cũng phải để ta sử dụng.
Trong lòng Lâm Phong hùng tâm vạn trượng, giống như muốn bốc cháy lên. Cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng năm, có các loại thần thông lực lượn, để hắn có thể đứng trên võ đài đại hội Tuyết Vực, phóng ra tia sáng của riêng mình, được gọi là thiên tài khó gặp nhất. Nhưng mà, so với cường giả chân chính, Huyền Vũ cảnh thì được cái gì, quá bé nhỏ.
Một phật thủ ấn của Phật tôn kia đủ cho hắn tan biến, mà Ma tôn kia rống giận một tiếng, tâm thần hắn cũng tê liệt.
Lâm Phong vẫn luôn tin rằng, thế giới này không có thần, phật, am, chỉ có lực lượng đủ lớn, ngươi chính là thần, ngươi chính là phật ma, được mọi người cúng bái.
Phật ma có cường đại hơn nữa cũng là người biến thành.
Nghĩ tới đây, Lâm Phong ngồi dưới đất, nhìn trận chiến phật ma, trên người hắn, hiện lên một tầng tia sáng màu vàng. Thân thể Lâm Phong mang kim quang, hóa thành đại phật kim thân, theo suy nghĩ của hắn, kim thân trở nên to lớn, hắn hóa thành phật chân chính, chậm rãi bay lên bầu trời, phóng ra quang mang vạn trượng.
Quan sát đại địa, tinh không mênh mông không thể chạm tới, dưới đất lại nhỏ bé như vậy. DÙ biết đây không phải là lực lượng của mình, nhưng Lâm Phong vẫn cảm thụ từng chút một, đồng thời ngộ phật, ngộ ma, ngộ năng lực công kích của bọn chúng. Những năng lực công kích này, chỉ cần có thể lĩnh ngộ được, liền có thể trở thành của Lâm Phong hắn. dù ra khỏi Vực giới này vẫn có thể sử dụng.
Một ngày trôi qua, Lâm Phong đứng trên hư không, toàn thân đen nhánh, hóa thành ma tôn.
- Đi!
Một tiếng quát truyền ra, Lâm Phong gầm lên một tiếng, nhất thời, trong hư không, một tu la ma đầu lăn xuống, chấn động mặt đất, muốn tru diệt hết thảy, kèm theo một tiếng nổ vang, mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ, giống như là hố trời.
- Cảm giác tràn đầy lực lượng này, thật sự muốn được.
Lâm Phong vươn tay, nhìn ma đạo ý cuồn cuộn trong tay, ánh mắt vẫn lạnh lùng như thế, giờ phút này, hắn không phải là phật, là ma, hóa thân ma tôn.
- Ta chưa từng chân chính cảm thụ lực lượng của ma kiếm, trong Vực giới hư vô này, ta hóa thân thành ma tôn, lấy cánh tay ma tôn cầm ma kiếm, phải cảm thụ một phen mới được.
Lâm Phong lại chậm rãi nhắm mắt, nội tâm bắt đầu cảm thụ ma kiếm, gọi ma kiếm.
Trong hư không, chín thanh kiếm xuất hiện tại đó, chín thanh kiếm rất an tĩnh, không có nửa điểm xao động. Lâm Phong mở mắt, nhất thời, chính thanh ma kiếm phóng ra quang mang ma đạo đáng sợ, dung hợp thành một, hóa thành một thanh ma đạo chi kiếm khủng bố.
Trong kiếm ẩn chứa ý cảnh ma đạo, trong kiếm ẩn chứa kiếm đạo ý, nhưng luồng kiếm đạo ý này lộ ra ma tính, lộ ra hủy diệt, giết chóc cùng khát máu.
- Ma kiếm, tuyệt không yếu ớt như ta từng thấy, hơn nữa, thanh cực kiếm này chỉ là tồn tại trong tưởng tượng của ta mà thôi, là hư ảo. Ma ma kiếm thì ta lại thật sự có được, đáng tiếc không cách nào khống chế.
Lâm Phong thầm nghĩ, hắn vươn tay nắm chặt, nhất thời, ma kiếm bị nắm giữ trong lòng bàn tay, ma đạo ý cuồn cuộn trong bóng tối, lúc này, ma kiếm lại an tường như thế.
Ma kiếm, vốn phải thuộc về ma tôn, vật của ma đạo, chỉ có ma tôn mới có thể để nó thần phục. GIờ phút này, Lâm Phong chính là ma tôn!
/968
|