- Ma kiếm, là ma kiếm ở đỉnh Cửu Kiếm. Hóa ra nó đã bị Lâm Phong chiếm lấy!
Nhiều người ở nước Tuyết Nguyệt cứng đờ người. Ngày trước phong ấn trên đỉnh Cửu Kiếm vỡ vụn, ma kiếm lao ra, trời đất biến sắc. Toàn bộ hoàng thành Tuyết Nguyệt đều bị khí tức ma đạo cuồn cuộn bao phủ lấy, sau đó bỗng dưng mất tăm mất tích. Hoàn toàn không ngờ Lâm Phong lại chiếm được ma kiếm.
Nhưng với khí tức ma đạo kinh khủng cỡ này, Lâm Phong căn bản không thể nào khống chế được.
Những cường giả Thiên Vũ cảnh đều híp mắt lại, ma kiếm này có uy năng thật đáng sợ.
- Giết hắn, giết hắn rồi ma kiếm sẽ không có kí chủ nữa.
Những cường giả Thiên Vũ cảnh này đương nhiên biết ma kiếm lấy Lâm Phong làm kí chủ, giết Lâm Phong rồi thì ma kiếm sẽ là vật vô chủ, có lẽ bọn họ có cơ hội có được ma kiếm.
Bọn họ dậm chân, lao thẳng tới Lâm Phong. Lại thấy Lâm Phong quát một tiếng:
- Trở về!
Dứt lời, tiếng ầm ầm vang lên, chín thanh ma kiếm lập tức hóa thành chín luồng sáng hắc ám trực tiếp dựng thẳng trước mặt Lâm Phong. Toàn bộ công kích đều rơi vào thân kiếm, không thể khiến ma kiếm động đậy dù chỉ một chút. Chín thanh ma kiếm đã trở thành bùa hộ mệnh của Lâm Phong.
- Cửu kiếm, hợp nhất.
Lâm Phong lạnh lùng nói. Chín thanh ma kiếm rít gào, keng một tiếng, ánh sáng ma đạo khủng khiếp vọt thẳng lên trời cao, toàn bộ đều là hắc ám vô cùng vô tận, dường như muốn chọc thủng cả bầu trời.
Chín thanh ma kiếm hợp lại làm một thanh kiếm tối đen, sắc bén, thanh kiếm của ma đạo.
Lâm Phong vươn tay, cầm lấy ma kiếm. Ý chí ma đạo đáng sợ kia ăn mòn thân thể hắn, ăn mòn ý chí hắn.
Lâm Phong nhắm mắt lại, lúc này hắn không hề chống cự mà để mặc ma kiếm. Cơ thể hắn càng lúc càng đen, bờ môi hắn hóa thành màu đen, khuôn mặt hắn cũng phủ bởi màu đen.
Lúc này Lâm Phong chính là ma, Ma tôn, ma chân chính. Toàn thân đều tản ra khí tức ma đạo đáng sợ.
Hắn mở mắt ra, ma quang tỏa khắp. Lúc này hai tròng mắt hắn đã hoàn toàn hóa thành ma đồng, tối đen, lạnh lẽo, hiếu sát, đọa lạc thành ma, đồ sát thiên hạ.
- Sát!
Một tiếng quát vang lên từ miệng Lâm Phong. Ma kiếm từ trên cao chém xuống. Ánh sáng ma kiếm sáng sợ còn chém rách cả bầu trời. Những người đứng trước Lâm Phong vội vã thối lui, né tránh.
Ầm!
Ma kiếm chém xuống, sức mạnh hủy diệt trực tiếp nện xuống đại môn hoàng cung ở đằng xa. Thủ vệ nơi đó lập tức bị ma quang nuốt sạch, ngay cả mặt đất cũng xuất hiện một khe nứt tối đen vô cùng, dường như kiếm này đã chém ra cả vực sâu.
- Thật đáng sợ.
Mọi người cùng ngẩng đầu nhìn ánh sáng ma đạo kia, cả người run rẩy. Nếu kiếm kia mà chém xuống bọn họ, bọn họ chắc chắn là chết rồi.
- Hãy liên thủ cùng diệt hắn.
Đoàn Nhân Hoàng quát to. Tại sao lại như vậy, Đoàn Vô Nhai đã ngoài dự liệu của hắn, không ngờ Lâm Phong này lại có được ma kiếm. Thật liều lĩnh, đọa lạc thành ma. Hiện giờ toàn bộ đôi mắt Lâm Phong đều là ma ý, hoàn toàn không còn là Lâm Phong trước đây. Hắn sẽ hủy diệt tất cả.
Lâm Phong chậm rãi chuyển mắt sang người Đoàn Nhân Hoàng. Đôi đồng tử kia lạnh lẽo như thế, mặc dù lúc này ý thức đang dần bị ma khí ăn mòn, nhưng hắn vẫn biết rằng có một số kẻ, hắn phải giết, giết hết sạch.
- A… Giết…
Phun ra một âm thanh đáng sợ, hắn trực tiếp phóng thích ma kiếm trong tay. Ma kiếm chia làm chín, chín thanh ma kiếm tràn ngập ma khí đồng loạt chém tới Đoàn Nhân Hoàng.
Ầm ầm!
Trời đất cuồn cuộn chuyển động. Đoàn Nhân Hoàng nhìn chín đạo ma quang kia, lòng chấn động. Không ai để ý tới hắn, những người khác thấy ma kiếm chém tới thì vội vã bỏ chạy, tránh né chín đạo ma quang đáng sợ kia.
Nhưng lại không kịp tránh, những tia sáng ma đạo đó quá nhanh.
- Phong!
Đoàn Nhân Hoàng hét lên, tám cánh Phong Ấn Chi Môn đồng thời mở ra.
Ầm… Ầm… Ầm…
Tám tiếng ầm vang lên, ma kiếm trực tiếp đánh nứt Phong Ấn Chi Môn. Mà trong số đó, một thanh kiếm nhanh đến mức khó có thể tin, không bị cái gì ngăn trở, đâm tới Đoàn Nhân Hoàng.
- Bá đạo vương quyền!
Đoàn Nhân Hoàng gầm lên một tiếng, trong sức mạnh đáng sợ đó còn mang theo ý chí phong ấn. Nhưng lúc này đôi đồng tử Lâm Phong càng lạnh lẽo hơn, ma quang tỏa ra, hắn cũng quát lên:
- Giết!
Xùy!!
Ma kiếm đâm phá tất cả, không có bất cứ thứ gì có thể ngăn được bước tiến của nó. Ma quang vụt lóe, nương theo ánh mắt sợ hãi của Đoàn Nhân Hoàng, ma kiếm đâm thẳng tới cổ họng của hắn.
- Không…
Đoàn Nhân Hoàng điên cuồng hét lên. Hắn sao có thể chết, hắn sao có thể chết được. Hắn là Đoàn Nhân Hoàng, là Nhân hoàng của Tuyết Nguyệt, duy ngã độc tôn. Hắn sao lại chết được.
Nhưng dù không cam lòng, ma kiếm cũng sẽ không ngừng lại, mà đâm thẳng vào cổ họng hắn. Mọi người chỉ thấy ma quang lóe lên, một cái đầu bị chém đứt, đầu thân chia lìa. Đầu của Đoàn Nhân Hoàng bị ma kiếm chém đứt.
- Ực…
Tiếng nuốt nước miếng vang lên, mọi người đã khiếp sợ đến mức không thể dùng lời nào để diễn tả được. Người mạnh nhất Tuyết Nguyệt, cường giả Thiên Vũ Đoàn Nhân Hoàng đã bị giết chết dưới ma kiếm.
- Đi chết đi!
Lúc này, cường giả Đông Hải Long cung khoác long bào xông tới Lâm Phong, gầm lên một tiếng rồng ngâm, long trảo vàng chói thì móc thẳng tới trái tim Lâm Phong, muốn móc tim Lâm Phong ra.
Lâm Phong lùi ra sau, nhưng long trảo lại kéo dài ra, khiến Lâm Phong không thể né được.
Oành!
Long trảo trực tiếp đâm vào người Lâm Phong. Nhưng mặt hắn chẳng có biểu cảm gì, ba ma thần xuất hiện, cùng hắn, tám cánh tay, đồng thời bắt lấy long trảo đáng sợ này.
- Hử?
Cường giả long bào khiếp sợ, cảm nhận được ma đạo khí sắc bén từ phía sau, lòng khẽ chấn động. Điên rồi, Lâm Phong đã hoàn toàn nhập ma, hóa thành phong ma rồi.
- Cút ngay.
Hắn vung tay lên, Lâm Phong lập tức bị đánh bay ra. Hắn quay người lại, gầm lên một tiếng, thương long ẩn hiện, giương nanh múa vuốt chộp tới ma kiếm kia.
Ầm!
Ma kiếm và thương long đáng sợ kia va vào nhau. Ma kiếm lập tức đâm xuyên thân thể thương long, đánh cho thương long hư ảo vỡ tan.
Thân thể run lên, cường giả mặc long bào muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này. Nhưng sau đó toàn thân hắn cứng đờ lại, vì bốn vị ma thần trực tiếp bắt lấy hắn, giam cầm hắn ở đó.
- Cút!!
Hắn điên cuồng quát lên, tiếng rồng gầm rú lại truyền ra trong hư vô. Một nguồn sức mạnh kinh khủng dấy lên một trận cuồng phong. Thân thể bốn Ma tôn bị đánh văng ra, nhưng thanh ma kiếm kia lại xẹt qua một vệt sáng rực rỡ.
Hắn hơi nghiêng sang một bên định né tránh, mà một tiếng xoẹt vang lên, máu tươi văng ra, một cánh tay của hắn đã bị chém rụng.
- Aaaaaa….
Ma kiếm xuyên qua, vị cường giả Đông Hải Long cung này rốt cuộc nổi giận gầm lên một tiếng. Hắn lại bị chặt đứt một cánh tay, điều này khiến cho hắn sắp phát điên.
Nhưng hắn còn chưa kịp chữa thường thì tiếng ầm ầm vang lên, tiếng kiếm rít gào truyền tới từ phía sau, khắp nơi đầy hơi thở ma đạo.
- Sát!
Một đạo kiếm quang ma đạo khủng bố từ trên chém xuống. Hắn khẽ run, lại gầm lên, long ảnh hư ảo xuất hiện, nhưng lập tức bị chém tan. Mà hắn vội nhảy sang một bên, kiếm quang chém xuống cạnh người hắn, khiến hắn sợ hãi mà toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Từ trước Lâm Phong đã có thiên phú mạnh rồi, tuy tu vi chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng tám, nhưng lại có được chiến lực Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, mà kiếm đạo ý chí lại tầng năm. Giờ hắn nắm ma kiếm đáng sợ trong tay, đọa lạc thành ma, hoàn toàn tương dung với ma kiếm, uy lực đánh ra cũng khiến người ta khiếp sợ.
Hắn điên cuồng lui ra sau, lúc quay đầu lại thì thấy Lâm Phong sải bước ra, mang theo ma vân cuồn cuộn, nắm ma kiếm lao tới. Hắn đã quên đi tất cả, chỉ muốn giết hết những người này.
- Hôm nay e là không giết được hắn rồi, đi.
Tên cường giả long bào của Đông Hải Long cung kia nén nhịn thương thế trên cánh tay bị chém đứt, quát lên. Bọn họ không thể giết được Lâm Phong, kẻ đã sa đọa thành ma, chỉ có thể đi.
Mà hiện giờ Lâm Phong nguyện thành ma, hiếu sát thành tính, sớm muộn gì cũng chết, có khi còn trở thành nô lệ của kiếm, không còn tư cách vào bí cảnh nữa.
Lời vừa dứt, hắn sải bước với tốc độ nhanh tới mức không tin nổi, trực tiếp bắt lấy Đoàn Vô Nhai rồi bỏ chạy. Để Lâm Phong tự lao đầu vào chỗ chết, bây giờ đấu với Lâm Phong đã nhập ma là không đáng.
Lúc này, giữa hư không, một bóng người giáng xuống. Người này đúng là cường giả Ngọc Thiên hoàng tộc kia. Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, hắn giật mình. Không ngờ Lâm Phong lại hóa thành ma đầu đáng sợ. Người của Đông Hải Long cung đều đã bỏ trốn, không dám đối đầu với Lâm Phong.
Nhiều người ở nước Tuyết Nguyệt cứng đờ người. Ngày trước phong ấn trên đỉnh Cửu Kiếm vỡ vụn, ma kiếm lao ra, trời đất biến sắc. Toàn bộ hoàng thành Tuyết Nguyệt đều bị khí tức ma đạo cuồn cuộn bao phủ lấy, sau đó bỗng dưng mất tăm mất tích. Hoàn toàn không ngờ Lâm Phong lại chiếm được ma kiếm.
Nhưng với khí tức ma đạo kinh khủng cỡ này, Lâm Phong căn bản không thể nào khống chế được.
Những cường giả Thiên Vũ cảnh đều híp mắt lại, ma kiếm này có uy năng thật đáng sợ.
- Giết hắn, giết hắn rồi ma kiếm sẽ không có kí chủ nữa.
Những cường giả Thiên Vũ cảnh này đương nhiên biết ma kiếm lấy Lâm Phong làm kí chủ, giết Lâm Phong rồi thì ma kiếm sẽ là vật vô chủ, có lẽ bọn họ có cơ hội có được ma kiếm.
Bọn họ dậm chân, lao thẳng tới Lâm Phong. Lại thấy Lâm Phong quát một tiếng:
- Trở về!
Dứt lời, tiếng ầm ầm vang lên, chín thanh ma kiếm lập tức hóa thành chín luồng sáng hắc ám trực tiếp dựng thẳng trước mặt Lâm Phong. Toàn bộ công kích đều rơi vào thân kiếm, không thể khiến ma kiếm động đậy dù chỉ một chút. Chín thanh ma kiếm đã trở thành bùa hộ mệnh của Lâm Phong.
- Cửu kiếm, hợp nhất.
Lâm Phong lạnh lùng nói. Chín thanh ma kiếm rít gào, keng một tiếng, ánh sáng ma đạo khủng khiếp vọt thẳng lên trời cao, toàn bộ đều là hắc ám vô cùng vô tận, dường như muốn chọc thủng cả bầu trời.
Chín thanh ma kiếm hợp lại làm một thanh kiếm tối đen, sắc bén, thanh kiếm của ma đạo.
Lâm Phong vươn tay, cầm lấy ma kiếm. Ý chí ma đạo đáng sợ kia ăn mòn thân thể hắn, ăn mòn ý chí hắn.
Lâm Phong nhắm mắt lại, lúc này hắn không hề chống cự mà để mặc ma kiếm. Cơ thể hắn càng lúc càng đen, bờ môi hắn hóa thành màu đen, khuôn mặt hắn cũng phủ bởi màu đen.
Lúc này Lâm Phong chính là ma, Ma tôn, ma chân chính. Toàn thân đều tản ra khí tức ma đạo đáng sợ.
Hắn mở mắt ra, ma quang tỏa khắp. Lúc này hai tròng mắt hắn đã hoàn toàn hóa thành ma đồng, tối đen, lạnh lẽo, hiếu sát, đọa lạc thành ma, đồ sát thiên hạ.
- Sát!
Một tiếng quát vang lên từ miệng Lâm Phong. Ma kiếm từ trên cao chém xuống. Ánh sáng ma kiếm sáng sợ còn chém rách cả bầu trời. Những người đứng trước Lâm Phong vội vã thối lui, né tránh.
Ầm!
Ma kiếm chém xuống, sức mạnh hủy diệt trực tiếp nện xuống đại môn hoàng cung ở đằng xa. Thủ vệ nơi đó lập tức bị ma quang nuốt sạch, ngay cả mặt đất cũng xuất hiện một khe nứt tối đen vô cùng, dường như kiếm này đã chém ra cả vực sâu.
- Thật đáng sợ.
Mọi người cùng ngẩng đầu nhìn ánh sáng ma đạo kia, cả người run rẩy. Nếu kiếm kia mà chém xuống bọn họ, bọn họ chắc chắn là chết rồi.
- Hãy liên thủ cùng diệt hắn.
Đoàn Nhân Hoàng quát to. Tại sao lại như vậy, Đoàn Vô Nhai đã ngoài dự liệu của hắn, không ngờ Lâm Phong này lại có được ma kiếm. Thật liều lĩnh, đọa lạc thành ma. Hiện giờ toàn bộ đôi mắt Lâm Phong đều là ma ý, hoàn toàn không còn là Lâm Phong trước đây. Hắn sẽ hủy diệt tất cả.
Lâm Phong chậm rãi chuyển mắt sang người Đoàn Nhân Hoàng. Đôi đồng tử kia lạnh lẽo như thế, mặc dù lúc này ý thức đang dần bị ma khí ăn mòn, nhưng hắn vẫn biết rằng có một số kẻ, hắn phải giết, giết hết sạch.
- A… Giết…
Phun ra một âm thanh đáng sợ, hắn trực tiếp phóng thích ma kiếm trong tay. Ma kiếm chia làm chín, chín thanh ma kiếm tràn ngập ma khí đồng loạt chém tới Đoàn Nhân Hoàng.
Ầm ầm!
Trời đất cuồn cuộn chuyển động. Đoàn Nhân Hoàng nhìn chín đạo ma quang kia, lòng chấn động. Không ai để ý tới hắn, những người khác thấy ma kiếm chém tới thì vội vã bỏ chạy, tránh né chín đạo ma quang đáng sợ kia.
Nhưng lại không kịp tránh, những tia sáng ma đạo đó quá nhanh.
- Phong!
Đoàn Nhân Hoàng hét lên, tám cánh Phong Ấn Chi Môn đồng thời mở ra.
Ầm… Ầm… Ầm…
Tám tiếng ầm vang lên, ma kiếm trực tiếp đánh nứt Phong Ấn Chi Môn. Mà trong số đó, một thanh kiếm nhanh đến mức khó có thể tin, không bị cái gì ngăn trở, đâm tới Đoàn Nhân Hoàng.
- Bá đạo vương quyền!
Đoàn Nhân Hoàng gầm lên một tiếng, trong sức mạnh đáng sợ đó còn mang theo ý chí phong ấn. Nhưng lúc này đôi đồng tử Lâm Phong càng lạnh lẽo hơn, ma quang tỏa ra, hắn cũng quát lên:
- Giết!
Xùy!!
Ma kiếm đâm phá tất cả, không có bất cứ thứ gì có thể ngăn được bước tiến của nó. Ma quang vụt lóe, nương theo ánh mắt sợ hãi của Đoàn Nhân Hoàng, ma kiếm đâm thẳng tới cổ họng của hắn.
- Không…
Đoàn Nhân Hoàng điên cuồng hét lên. Hắn sao có thể chết, hắn sao có thể chết được. Hắn là Đoàn Nhân Hoàng, là Nhân hoàng của Tuyết Nguyệt, duy ngã độc tôn. Hắn sao lại chết được.
Nhưng dù không cam lòng, ma kiếm cũng sẽ không ngừng lại, mà đâm thẳng vào cổ họng hắn. Mọi người chỉ thấy ma quang lóe lên, một cái đầu bị chém đứt, đầu thân chia lìa. Đầu của Đoàn Nhân Hoàng bị ma kiếm chém đứt.
- Ực…
Tiếng nuốt nước miếng vang lên, mọi người đã khiếp sợ đến mức không thể dùng lời nào để diễn tả được. Người mạnh nhất Tuyết Nguyệt, cường giả Thiên Vũ Đoàn Nhân Hoàng đã bị giết chết dưới ma kiếm.
- Đi chết đi!
Lúc này, cường giả Đông Hải Long cung khoác long bào xông tới Lâm Phong, gầm lên một tiếng rồng ngâm, long trảo vàng chói thì móc thẳng tới trái tim Lâm Phong, muốn móc tim Lâm Phong ra.
Lâm Phong lùi ra sau, nhưng long trảo lại kéo dài ra, khiến Lâm Phong không thể né được.
Oành!
Long trảo trực tiếp đâm vào người Lâm Phong. Nhưng mặt hắn chẳng có biểu cảm gì, ba ma thần xuất hiện, cùng hắn, tám cánh tay, đồng thời bắt lấy long trảo đáng sợ này.
- Hử?
Cường giả long bào khiếp sợ, cảm nhận được ma đạo khí sắc bén từ phía sau, lòng khẽ chấn động. Điên rồi, Lâm Phong đã hoàn toàn nhập ma, hóa thành phong ma rồi.
- Cút ngay.
Hắn vung tay lên, Lâm Phong lập tức bị đánh bay ra. Hắn quay người lại, gầm lên một tiếng, thương long ẩn hiện, giương nanh múa vuốt chộp tới ma kiếm kia.
Ầm!
Ma kiếm và thương long đáng sợ kia va vào nhau. Ma kiếm lập tức đâm xuyên thân thể thương long, đánh cho thương long hư ảo vỡ tan.
Thân thể run lên, cường giả mặc long bào muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này. Nhưng sau đó toàn thân hắn cứng đờ lại, vì bốn vị ma thần trực tiếp bắt lấy hắn, giam cầm hắn ở đó.
- Cút!!
Hắn điên cuồng quát lên, tiếng rồng gầm rú lại truyền ra trong hư vô. Một nguồn sức mạnh kinh khủng dấy lên một trận cuồng phong. Thân thể bốn Ma tôn bị đánh văng ra, nhưng thanh ma kiếm kia lại xẹt qua một vệt sáng rực rỡ.
Hắn hơi nghiêng sang một bên định né tránh, mà một tiếng xoẹt vang lên, máu tươi văng ra, một cánh tay của hắn đã bị chém rụng.
- Aaaaaa….
Ma kiếm xuyên qua, vị cường giả Đông Hải Long cung này rốt cuộc nổi giận gầm lên một tiếng. Hắn lại bị chặt đứt một cánh tay, điều này khiến cho hắn sắp phát điên.
Nhưng hắn còn chưa kịp chữa thường thì tiếng ầm ầm vang lên, tiếng kiếm rít gào truyền tới từ phía sau, khắp nơi đầy hơi thở ma đạo.
- Sát!
Một đạo kiếm quang ma đạo khủng bố từ trên chém xuống. Hắn khẽ run, lại gầm lên, long ảnh hư ảo xuất hiện, nhưng lập tức bị chém tan. Mà hắn vội nhảy sang một bên, kiếm quang chém xuống cạnh người hắn, khiến hắn sợ hãi mà toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Từ trước Lâm Phong đã có thiên phú mạnh rồi, tuy tu vi chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng tám, nhưng lại có được chiến lực Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, mà kiếm đạo ý chí lại tầng năm. Giờ hắn nắm ma kiếm đáng sợ trong tay, đọa lạc thành ma, hoàn toàn tương dung với ma kiếm, uy lực đánh ra cũng khiến người ta khiếp sợ.
Hắn điên cuồng lui ra sau, lúc quay đầu lại thì thấy Lâm Phong sải bước ra, mang theo ma vân cuồn cuộn, nắm ma kiếm lao tới. Hắn đã quên đi tất cả, chỉ muốn giết hết những người này.
- Hôm nay e là không giết được hắn rồi, đi.
Tên cường giả long bào của Đông Hải Long cung kia nén nhịn thương thế trên cánh tay bị chém đứt, quát lên. Bọn họ không thể giết được Lâm Phong, kẻ đã sa đọa thành ma, chỉ có thể đi.
Mà hiện giờ Lâm Phong nguyện thành ma, hiếu sát thành tính, sớm muộn gì cũng chết, có khi còn trở thành nô lệ của kiếm, không còn tư cách vào bí cảnh nữa.
Lời vừa dứt, hắn sải bước với tốc độ nhanh tới mức không tin nổi, trực tiếp bắt lấy Đoàn Vô Nhai rồi bỏ chạy. Để Lâm Phong tự lao đầu vào chỗ chết, bây giờ đấu với Lâm Phong đã nhập ma là không đáng.
Lúc này, giữa hư không, một bóng người giáng xuống. Người này đúng là cường giả Ngọc Thiên hoàng tộc kia. Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, hắn giật mình. Không ngờ Lâm Phong lại hóa thành ma đầu đáng sợ. Người của Đông Hải Long cung đều đã bỏ trốn, không dám đối đầu với Lâm Phong.
/968
|