U Minh Trinh Thám

Chương 302: Cửa thang máy

/397


- Có kế hoạch gì không?

Ảnh tử màu đen từ trong lòng Minh Diệu chui ra, dần dần biến thành bộ dạng nữ tử. Mị đối với việc động não thật không chút lành nghề, theo nàng xem ra, loại chuyện này cứ giao cho người khác đi làm, chính mình chỉ cần phụ trách chiếu theo kế hoạch đi thực hiện thì vẫn tốt hơn.

- Bên trên có một ống thông gió!

Minh Diệu chỉ chỉ lên trần nhà nói:

- Ở bên trong không có đèn, cô có thể biến thành trạng thái ảnh tử mà tùy ý di động. Mỗi một tầng thí nghiệm đều có rất nhiều tổ thực nghiệm, mà mỗi một tổ sẽ có tổ trưởng có tấm thẻ để đi thông xuống tầng kế tiếp. Chuyện cô phải làm chính là tìm được người như vậy, sau đó nghĩ biện pháp trộm lấy tấm thẻ của hắn!

- Phải trộm đồ vật nữa à?

Mị bĩu môi:

- Có thể giết người không?

- Tận lực đừng giết người!

Minh Diệu lắc đầu nói:

- Nếu giết người sẽ rất dễ dàng bị bảo an phát hiện. Tầng này khác với tầng một bên trên, máy giám thị của tầng này không nhiều lắm nhưng lại có rất nhiều bảo an.

- Đám bảo an như vậy cứ trực tiếp xử lý sẽ tốt hơn.

Mị quyệt mồm bất mãn nói.

- Vừa phải tìm người còn phải trộm đồ vật, quá phiền toái!

- Không nên xem thường những bảo an kia!

Vẻ mặt Minh Diệu thật nghiêm túc:

- Có thể làm bảo an trong này tất cả đều là linh năng giả. Có lẽ lực lượng cá nhân của bọn hắn không bằng cô, nhưng nếu như bị bọn hắn đồng loạt liên thủ công kích, đem sự tình biến thành tập thể náo loạn sẽ vô cùng phiền toái!

- Có phiền toái gì chứ!

Mị đưa một ngón tay phe phẩy trước mặt Minh Diệu:

- Chỉ cần trạc tới như vậy, rất đơn giản thủ tiêu được toàn bộ thôi…

- Ít nói nhảm, chiếu theo lời tôi nói mà đi làm đi!

Minh Diệu thừa dịp Mị không chút ý, dùng sức vỗ lên mông của nàng:

- Đi nhanh về nhanh, tôi ở chỗ này chờ cô!

Bờ mông tròn đột nhiên bị tập kích, Mị nhỏ giọng kêu lên một tiếng sợ hãi, đỏ mặt dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Minh Diệu. Minh Diệu trừng mắt nhìn nàng, hướng Mị giơ tay lên, Mị vội vã biến thành một đoàn ảnh tử màu đen chui vào ống thông gió.

- Tính tình hai chị em đều như nhau!

Minh Diệu thấy Mị chui vào ống thông gió, cười lắc lắc đầu.

Bên trong ống thông gió có một cỗ mùi vị thật kỳ quái, nếu đem ra so sánh Mị vẫn cảm thấy loại hương vị trên người Minh Diệu dễ ngửi hơn một chút. Một đoàn ảnh tử đen như mực xuyên toa thật nhanh bên trong ống thông gió, tìm kiếm đối tượng để ra tay.

- Tôi đã về rồi!

Mười mấy phút sau một đoàn bóng đen từ trên trần nhà nhảy xuống dưới, Mị lắc lắc tấm thẻ trong tay dương dương tự đắc nói.

- Nhanh như vậy?

Minh Diệu chứng kiến Mị nhanh như vậy đã mang theo tấm thẻ trở lại, có chút kinh ngạc:

- Không có gì ngăn trở sao?

- Chính là chiếu theo lời anh nói tìm tổ trưởng một tổ thực nghiệm, thừa dịp hắn đi lạc một mình thì lấy ra từ người hắn!

Mị cười hì hì nói;

- Thế nào, tôi rất hữu dụng đi, còn nhanh hơn so với anh!

- Ân, không tệ.

Minh Diệu tiếp nhận tấm thẻ trong tay Mị, chứng kiến chữ số 3 La Mã, gật đầu cười:

- Tên kia không phát hiện mình bị mất tấm thẻ sao?

- Vậy thì anh không cần lo lắng, tôi đã trực tiếp thủ tiêu hắn!

Mị lắc lắc ngón trỏ trước mặt Minh Diệu:

- Người chết chắc chắn sẽ không thể chạy đi báo cáo bị mất giấy tờ!

- Cô giết hắn?

Chân mày Minh Diệu cau lại, có thể thật thoải mái nói ra những lời như thế, Minh Diệu thật sự không thể tưởng tượng Mị rốt cục đã trôi qua cuộc sống như thế nào.

- Tôi không phải đã nói cô đừng nên giết người sao?

- Không cần lo lắng như vậy!

Vẻ mặt Mị thật thoải mái đáp:

- Không có vết máu, tôi đã giấu mất thi thể, ở trong thời gian ngắn tuyệt đối sẽ không có người nào phát hiện!

- Tôi không phải ý tứ này.

Minh Diệu cau mày nói:

- Cô lại có thể thật nhẹ nhàng nói ra câu giết người như vậy…

Minh Diệu nhìn thấy biểu tình mê hoặc của Mị, đem câu nói kế tiếp nuốt trở vào trong bụng. Đích xác hắn không có lý do gì đi chỉ trích hành động của Mị cả. Đối với Mị mà nói, nàng giết chết chỉ bất quá là một chủng tộc khác với chủng tộc của chính nàng mà thôi. Cũng giống như nhân loại cũng thật nhẹ nhàng có thể giết chết động vật khác, loại chuyện giết người này đối với Yêu tộc mà nói bất quá chỉ là một chuyện rất bình thường.

- Không có việc gì!

Minh Diệu có chút bất đắc dĩ lắc đầu:

- Cửa thang máy đi xuống tầng dưới tìm được rồi sao?

- Tìm được rồi!

Mị gật đầu:

- Ngay vị trí khu trung tâm, chúng ta có thể theo ống thông gió đi ra ngoài, đi tới một khu thực nghiệm tràng lớn, từ đó đi ra cửa thang máy. Tôi vừa mới xem qua, thực nghiệm tràng không có ai, thật an toàn!

- Ân, tôi cũng thấy qua thực nghiệm tràng đó.

Minh Diệu gật đầu hiểu lời của Mị, vừa rồi hắn cũng có chứng kiến thực nghiệm tràng tiến hành cải tạo gien cho đám đại hán kia. Khi Minh Diệu lấy được hai xâu chuỗi quay trở lại, thực nghiệm tràng cũng đã không còn ai, ra vẻ việc thực nghiệm hôm nay cũng đã làm xong toàn bộ, cho nên không còn ai ở đó. Dù sao loại vật phẩm đem thực nghiệm lại là nhân loại còn sống, không phải là đồ vật được sản xuất dây chuyền đại lượng, dù tất cả đều là người clone (người nhân bản), cũng không thể ở trong thời gian ngắn lại tiếp tục sản xuất ra thêm một nhóm.

- Chúng ta đi thôi!

Minh Diệu thở dài một hơi, chui vào ống thông gió.

Vẫn là ống thông gió hẹp hòi kia, Minh Diệu có chút gian nan bò tới bên trong. Mà Mị có thể hóa thành một đoàn ảnh tử đương nhiên không gặp phải khó khăn này, nàng có thể không ngừng xuyên qua không chút ảnh hưởng, ngẫu nhiên còn có thể chạy tới bên tai Minh Diệu thổi hơi hoặc cười nhạo hắn vài tiếng, làm Minh Diệu hận đến nghiến răng ngứa ngáy.

- Còn dám đắc ý vênh váo!

Minh Diệu oán hận thầm nghĩ trong lòng:

- Cô không phải ưa thích trạc người sao? Một ngày nào đó tôi cho cô biết mùi vị bị người trạc!

Đẩy ra lưới chắn thông gió, Minh Diệu chui vào trong thực nghiệm tràng thật lớn. Bởi vì thực nghiệm cũng đã chấm dứt, cho nên cả căn phòng hoàn toàn yên lặng, không có chút thanh âm nào.

- Rất an tĩnh, thật giống như một quỷ vực!

Mị nhỏ giọng than thở.

- Thật là một địa phương vô cùng chán ghét, mặc dù nói không ra lời là vì cái gì, nhưng tôi vẫn luôn cảm giác ở chỗ này thật sự vô cùng khó chịu!

Minh Diệu không nói gì. Bởi vì hắn biết nơi này đích xác cũng là một tòa quỷ vực, bởi vì có vô số người bởi vì bị thực nghiệm thất bại mà chết oan tại nơi này. Minh Diệu không biết những người bị thực nghiệm chết oan kia còn có linh hồn hay không, nếu như có nơi này cũng có thể chính là nơi oán khí xung thiên.

- Chúng ta đi thôi!

Minh Diệu nhìn Mị nói:

- Cửa thang máy hẳn cách nơi này không xa đi?

- Ân, rất gần, chỉ cần quẹo qua ngã rẽ là tới!

Mị gật đầu:

- Bất quá có một chút phiền toái nhỏ!

- Phiền toái nhỏ thế nào?

Minh Diệu hỏi.

- Ngay cửa thang máy có một bảo an!

Mị trả lời:

- Nhìn qua rất yếu, hẳn có thể đơn giản xử lý hắn. Nhưng bởi vì nơi đó là hành lang không có chỗ cho tôi che giấu ảnh tử, cho nên tôi không cách nào tiếp cận sau lưng hắn mà không bị hắn phát hiện. Nếu bị hắn phát hiện sẽ rất nhanh đưa tới những bảo an khác, như vậy chúng ta cũng không thể tiếp tục che giấu hành tung được nữa!

- Như thế thật phiền toái!

Minh Diệu trầm ngâm trong chốc lát:

- Không còn biện pháp nào khác sao?

- Không có!

Mị lắc đầu nói:

- Không bằng làm theo phương pháp của tôi, trực tiếp giết đi vào là được rồi, miễn cho nghĩ tới nghĩ lui còn đau đầu.

- Dùng đầu óc vẫn tốt hơn cậy mạnh.

Minh Diệu lắc đầu nói:

- Nơi này là tầng hai, phía dưới còn có ba tầng. Nếu ở trong này đã bị người phát hiện, như vậy con đường tiếp theo của chúng ta càng thêm khó đi!

- Vậy anh nói làm sao bây giờ?

Mị bất đắc dĩ nói:

- Tôi chỉ phụ trách giết người, về phần lập kế hoạch gì đó thì giao cho anh thôi!

- Xem ra không muốn giết người thật sự không được.

Minh Diệu bất đắc dĩ thở dài một hơi:

- Cô có nắm chắc sẽ không lưu lại vết máu không?

- Điều này thật không có vấn đề.

Mị tràn đầy tự tin gật đầu:

- Việc giết người là sở trường của tôi, tôi có cả ngàn loại phương pháp có thể giết chết người trong nháy mắt mà không hề lưu lại chút vết máu, nhưng điều kiện tiên quyết là tôi có thể tiếp cận hắn lúc không kịp phòng bị!

- Vậy được rồi, tôi đi dẫn dắt lực chú ý của hắn, cô động thủ!

Minh Diệu gật đầu, nghĩ nghĩ một chút, lại mở miệng nói:

- Nhớ tận lực…tận lực để cho hắn chết nhanh một chút!

- Chuyện này anh yên tâm!

Mị còn tưởng rằng Minh Diệu lo lắng nàng động thủ quá chậm sẽ làm bảo an kia kêu lên sẽ kinh động đến những người khác:

- Tuyệt đối sẽ làm cho hắn chết đi trong nháy mắt!

- Vậy là tốt rồi!

Minh Diệu gật đầu, lật qua áo khoác:

- Vào đi!

Một bóng người xa lạ hướng thang máy đi tới, bảo an canh giữ cửa thang máy có chút kỳ quái nhìn thực nghiệm viên đang cúi đầu đi tới. Người này cầm một xấp văn kiện trong tay, vừa đi vừa cúi đầu xem cho nên không nhìn thấy rõ gương mặt của hắn. Nhưng từ thể hình gầy gò mà xem, người này tựa hồ không giống như người Châu Âu.

- Người này vừa mới được điều tới tầng hai sao?

Trong lòng bảo an kia nói thầm: “Bị lạc đường?”

- Đứng lại!

Mắt thấy người kia đi tới thang máy càng ngày càng gần, bảo an canh giữ cửa thang máy mở miệng nói:

- Anh thuộc tiểu tổ nào? Vì sao lại đi tới bên thang máy này?

- Di, nơi này là cửa thang máy sao?

Nam nhân có gương mặt của người phương Đông ngẩng đầu, vẻ mặt mê mang nhìn chung quanh một lần, có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu nói:

- Thật ngại quá, tôi chỉ lo chăm chú xem văn kiện, không nghĩ tới lại đi lầm đường!

- Anh mới tới hay sao? Tại sao tôi chưa từng gặp qua anh?

Bảo an gác cửa thang máy nhìn Minh Diệu hỏi:

- Đưa thẻ của anh cho tôi xem!

- Tôi vừa mới ở trên tầng một được điều thăng chức xuống đây!

Minh Diệu vừa trả lời vừa lấy xuống tấm thẻ trước ngực áo bên trong, hắn xảo diệu dùng ngón tay che lại ảnh chụp, làm ra vẻ như muốn đưa tấm thẻ cho bảo an kia.

- Tại sao tôi không nghe nói qua gần đây có người của tầng một được thăng chức?

Bảo an kia cau mày, tiếp nhận tấm thẻ Minh Diệu đưa tới. Bởi vì ngón tay Minh Diệu che lại ảnh chụp, cho nên bảo an chỉ có thể chứng kiến được ký hiệu số La Mã trên tấm thẻ kia.

Vừa tiếp nhận tấm thẻ, bảo an liền nhìn thấy ảnh chụp trên thẻ.

Rất rõ ràng đây không phải thẻ của nam nhân trước mặt, bởi vì ảnh chụp trên thẻ là bộ dạng của một người Châu Âu. Mà nam nhân ở trước mặt lại có gương mặt của một người phương Đông.

Ánh mắt bảo an thoáng nhìn, liền thấy được trên cổ áo của Minh Diệu có xâu chuỗi bằng thép kia. Hắn chấn động. Thứ này chỉ dùng để che chắn trang bị quấy nhiễu linh lực, nam nhân trước mặt mang theo xâu chuỗi như vậy đã nói rõ hắn cũng là một linh năng giả. Nhưng điều làm cho bảo an cảm thấy kinh ngạc chính là vừa rồi khi nam nhân này đi tới gần, chính mình lại không hề cảm giác được trên người nam nhân kia có linh lực.

Nhưng cảm giác kinh ngạc của hắn cũng không kéo dài được bao lâu, trong một giây sau có một ngón tay trắng muốt thon dài từ trong áo Minh Diệu vươn ra, trực tiếp đâm thẳng vào giữa trán tên bảo an. Miệng bảo an há hốc, lại chưa kịp phát ra chút âm thanh nào, đại não trong nháy mắt liền bị phá hủy, thân thể hắn thoáng run rẩy vài cái, liền tắt thở.

- Cẩn thận một chút, coi chừng vẩy máu tươi đi ra!

Minh Diệu nói với Mị đang ẩn bên trong áo.

- Yên tâm đi, sẽ không!

Thanh âm của Mị từ trong áo Minh Diệu truyền ra.

- Trước tiên tôi rút tay ra, anh đem thi thể của hắn trở vào trong thực nghiệm tràng kia, chúng ta sẽ xử lý công tác kết thúc!

Minh Diệu vừa dùng phương pháp đặc thù đem linh lực toàn thân ẩn giấu xuống, làm cho bảo an kia không biết hắn là một linh năng giả. Chỉ cần đi tới bên cạnh bảo an này, bảo an tuyệt đối không tránh khỏi một kích miểu sát của Mị, nhất định sẽ bị mất mạng trong nháy mắt.

Minh Diệu đem thi thể bảo an kéo vào trong thực nghiệm tràng không một bóng người, tìm một địa phương bí mật ẩn giấu đi. Tiếp theo hắn dựa theo chỉ thị của Mị tìm một mảnh vải dày ôm lên bàn tay của nàng vẫn cắm trong trán bảo an kia.

Sau khi hết thảy đều chuẩn bị xong xuôi, bàn tay Mị lại biến thành ảnh tử trở lại. Sau khi mất đi vật che chắn, bởi áp lực nên máu cùng óc từ chỗ trống ngay giữa trán thi thể phun ra. Minh Diệu lập tức chụp mảnh vải lên trên, chất lỏng đều bị mảnh vải bao phủ lại.

- Đi thôi, chúng ta xuống tầng tiếp theo!

Minh Diệu nhìn thoáng qua thi thể bảo an nằm trên mặt đất, có chút bất đắc dĩ lắc đầu!

Minh Diệu nhìn thấy vẻ mặt Mị vẫn thản nhiên đem bàn tay dính máu cùng óc người lau sạch, không khỏi lắc lắc đầu. Cuối cùng vẫn phải giết người. Tuy rằng không phải do đích tay hắn hành động, nhưng dù sao cũng là chủ ý của hắn. Mặc dù khi còn ở trong tiểu trấn, đối mặt với dân trấn Minh Diệu cũng động thủ. Nhưng dù sao dân trấn cũng đã bị chuyển hóa thành La Sát Quỷ mất đi ý thức, trên ý nghĩa chân chính cũng đã không còn là nhân loại, huống chi dân trong trấn còn uy hiếp tới tính mạng con người, giết chết chúng nó Minh Diệu cũng không có cảm giác tội lỗi. Nhưng vừa rồi tên bảo an canh giữ thang máy vẫn còn hơi thở, vẫn là người có tư tưởng, ít nhất đối với Minh Diệu mà nói người kia không có cừu hận gì với chính mình. Chẳng qua bởi vì sự tồn tại của hắn sẽ gây trở ngại cho hành động của hai người Minh Diệu, cho nên Minh Diệu để cho Mị giết chết hắn. Chứng kiến người kia mất đi hơi thở trước mặt mình, Minh Diệu có cảm giác khó chịu nói không nên lời.

“Nếu như hắn không chết, mình cùng Mị sẽ bị phát hiện, rất có thể cũng sẽ chết.” Trong lòng Minh Diệu thầm an ủi mình. Hơn nữa nếu như người kia không chết, hai người bọn họ cũng không thể đi xuống dưới tầng ba, nói vậy sẽ không cách nào tiếp xúc với Hắc Chi Đoạn Chương, như vậy sẽ càng có thêm nhiều người sẽ chết.

- Anh làm sao vậy?

Nghe được thanh âm Minh Diệu thở dài, Mị xoay đầu lại có chút kỳ quái nhìn Minh Diệu hỏi.

- Không có gì!

Minh Diệu lắc đầu:

- Thang máy sắp đến, chuẩn bị một chút, không biết bên dưới còn có thứ gì đang chờ đợi chúng ta đây!

Tuy rằng Mị cảm giác Minh Diệu không thích hợp, nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, chỉ gật đầu thuận thế biến thành một đoàn ảnh tử chui vào trong lòng Minh Diệu.

Cửa thang máy từ từ mở ra, Minh Diệu thoáng lặng đi một chút, thậm chí còn quên cả việc đem bản thân mình ẩn núp đi.

/397

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status