Editor: lonbia
Cha Lăng Tị Hiên - Lăng Trung Thiên vừa đi công tác trở về, chân còn chưa bước vào nhà, mẹ Lăng không thể chờ đợi được mà nói chuyện con trai mang bạn gái về nhà cho chồng biết, bình tĩnh nghe vợ nói xong, Lăng Trung Thiên hỏi: Quan trọng là Lăng Tị Hiên có thật sự nghiêm túc hay không? Lăng Trung Thiên chưa bao giờ gọi con trai Tị Hiên giống mẹ Lăng, bởi vì tử nhỏ ông đối với yêu cầu rất nghiêm khắc, hơn nữa trong lúc công tác liên quan đến cấp bậc, ông đều gọi trực tiếp tên của Lăng Tị Hiên. Bắt đầu học đại học, bởi vì không có cha mẹ bên cạnh, Lăng Tị Hiên cũng có chút phóng túng, đặc biệt là vấn đề tìm bạn gái, thay bạn gái nhanh giống như thay áo, hơn nữa bởi vì do không thực sự yêu thích cô gái nào, cho nên không một lần nào là nghiêm túc, điểm ấy làm cho Lăng Trung Thiên cực kỳ lo lắng.
Em thấy đúng là nghiêm túc, trước kia cho tới bây giờ thằng bé cũng chưa từng yêu người nào, lần này lại mất rất nhiều công sức, hơn nữa anh biết không? Ngày đó.... Mẹ Lăng kể toàn bộ chuyện ngày đó Lăng Tị Hiên mang Lâm Dung về nhà tự mình lột vỏ trái vải cho cô ăn, còn giúp cô ăn lòng trắng trứng cho chồng nghe, vẫn không quên thêm mắm dặm muối một phen.
Luôn luôn nghiêm túc như Lăng Trung Thiên cũng nhịn không được mà bật cười: Thật là nước chát chấm đậu hủ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Lăng Tị Hiên cũng có ngày hôm nay!
Đúng đó, ngay cả em cũng cảm thấy ngạc nhiên. Con trai từ nhỏ đã được mình nuông chiều đến lớn, mặc dù hết sức ưu tú, nhưng về mặt sinh hoạt tuyệt đối là một đại thiếu gia không hơn không kém, có thể giúp một cô gái làm những thứ này, ít nhất cũng thật sự động tâm.
Nó chỉ là thích người ta, muốn nói yêu đương vẫn cần nhiều hơn?
Em thấy lần này thực sự nghiêm túc, con nó còn nói muốn cưới người ta. Mẹ Lăng nói, mặc dù trước kia Lăng Tị Hiên ở phương diện này không mấy đáng tin, nhưng mẹ Lăng cũng biết, liên quan đến tình cảm, Lăng Tị Hiên suy nghĩ rất nghiêm túc cũng rất thận trọng.
Cô bé kia như thế nào? Nếu không chỉ là yêu đương, Lăng Trung Thiên muốn cân nhắc xem cô gái này có đủ điều kiện và tố chất để bước vào gia đình này hay không, mặc dù đám cưới chính trị đã không còn phổ biến, nhưng Lăng Trung Thiên đối với địa vị chính trị mà nói, môn đăng hộ đối vẫn rất cần thiết, huống chi con gái lớn Lăng Lệ điều hành công ty lớn, mặc dù nói công ty là cô cùng chồng mình nắm quyền, nhưng nói cho cùng cũng là công ty nhà họ, Lăng Tị Hiên cùng mẹ Lăng hai người đều nắm 10% cổ phần của công ty. Vì vậy đối với một nửa kia sau này của Lăng Tị Hiên, muốn suy xét không chỉ là môn đăng hộ đối, còn có vấn đề nhân phẩm.
Em thấy rất tốt, mẹ con bé là giáo viên cấp ba môn vật lí, cha là giáo sư trường y, nhà con bé là gia đình nhà giáo, khẳng định là không thể sai, em rất thích con bé, người tuy không đặc biệt xinh đẹp, nhưng rất có năng lực. Mấu chốt là người ta còn là học sinh trường trung học danh tiếng, mà còn giống như là do thi tốt nghiệp không được tốt mới đến nơi này học, thành tích lúc xưa rất tốt, lễ phép, dịu dàng biết quan tâm, ngày đó con bé còn ở nhà chúng ta làm cơm. Quang trọng hơn là, em cảm giác con bé không phải là hạng người tham tiền, đến bây giờ con bé vẫn chưa chịu đồng ý với Lăng Tị Hiên. Nhớ lại ngày đó Lâm Dung đến nhà, ấn tượng của mẹ Lăng đối với Lâm Dung lập tức tăng vọt, nói một hồi lâu chính là nói Lâm Dung tốt.
Thời điểm đang nghe mẹ Lăng giới thiệu, Lăng Trung Thiên không ngừng gật đầu: Như vậy rất tốt, như vậy rất tốt. Ông cũng không muốn Lăng Tị Hiên tìm một bình hoa* mang về, hi vọng lớn nhất của ông là Lăng Tị Hiên có thể tìm một cô gái con nhà gia giáo. Nhưng khi nghe được câu sau cùng, nhịn không được nhíu mày hỏi: Cái gì, con bé vẫn chưa đồng ý với nó sao? (*: người vô dụng, chỉ có vẻ bề ngoài)
Đúng vậy, Tị Hiên cũng rất phiền não.
Lăng Trung Thiên nở nụ cười: Cũng nên để cho nó phiền não, từ nhỏ nó chưa từng phiền não, anh thấy cô gái này được, khi nào thì Lăng Tị Hiên mang con bé đến lần nữa. Mặc dù chưa được gặp mặt cô này, chỉ được nghe kể, nhưng mà kỳ quái là ấn tượng của Lăng Trung Thiên đối với cô bé này rất tốt, nhưng không thể nói ra là tốt cái gì.
Nó nói đợi người ta đồng ý mới được.
Cũng được.
Biết cha tối nay đi công tác về nhà, tối đó Lăng Tị Hiên về nhà ăn cơm tối, bình thường anh ít khi ăn cơm ở nhà, nhưng cha vừa mới trở về, theo thường lệ, luôn là muốn cùng nhau ăn cơm. Sau khi ăn cơm xong, Lăng Tị Hiên muốn ra ngoài gọi điện thoại, bị Lăng Trung Thiên gọi lại: Chờ một chút, cha có việc hỏi con.
Chuyện gì vậy cha?
Đang yêu đương sao?
Lăng Tị Hiên hiểu cha đã biết, nói: Là con thích người ta, người ta chưa đồng ý, cho nên cũng không tính là đang yêu.
À..., không thể vì vậy mà làm chậm trễ công việc, biết không?
Con biết rồi, cha, về sau con sẽ chú ý. Về vấn đề công việc, từ trước đến nay Lăng Tị Hiên chưa bao giờ dám nói một câu không được với cha của mình, cho nên chỉ có thể oán thầm sư đoàn trưởng trong lòng với việc người báo chuyện của mình.
Lăng Trung Thiên thở dài nói: Cha và chỉ đạo viên đoàn của con nói chuyện, để anh ta giúp con một chút, về sau khi con không đi làm thì nói trước cho anh ta một tiếng.
Vâng, cảm ơn cha. Lăng Tị Hiên thật không ngờ đến cha lại giúp mình.
Trở lại phòng mình, Lăng Tị Hiên bắt đầu vì quà sinh nhật của Lâm Dung mà phát sầu, thứ bảy tuần này là sinh nhật của cô rồi. Không biết đưa món quà như thế nào mới tốt nữa, quá mắc Lâm Dung sẽ không chịu nhận, nếu rẻ quá thì anh lại cảm thấy có lỗi với Lâm Dung, cũng không thể hiện hết được tấm lòng của mình, nghĩ nữa ngày, Lăng Tị Hiên quyết định lái xe ngoài một chút, xem thử có thể tìm ra cái
Cha Lăng Tị Hiên - Lăng Trung Thiên vừa đi công tác trở về, chân còn chưa bước vào nhà, mẹ Lăng không thể chờ đợi được mà nói chuyện con trai mang bạn gái về nhà cho chồng biết, bình tĩnh nghe vợ nói xong, Lăng Trung Thiên hỏi: Quan trọng là Lăng Tị Hiên có thật sự nghiêm túc hay không? Lăng Trung Thiên chưa bao giờ gọi con trai Tị Hiên giống mẹ Lăng, bởi vì tử nhỏ ông đối với yêu cầu rất nghiêm khắc, hơn nữa trong lúc công tác liên quan đến cấp bậc, ông đều gọi trực tiếp tên của Lăng Tị Hiên. Bắt đầu học đại học, bởi vì không có cha mẹ bên cạnh, Lăng Tị Hiên cũng có chút phóng túng, đặc biệt là vấn đề tìm bạn gái, thay bạn gái nhanh giống như thay áo, hơn nữa bởi vì do không thực sự yêu thích cô gái nào, cho nên không một lần nào là nghiêm túc, điểm ấy làm cho Lăng Trung Thiên cực kỳ lo lắng.
Em thấy đúng là nghiêm túc, trước kia cho tới bây giờ thằng bé cũng chưa từng yêu người nào, lần này lại mất rất nhiều công sức, hơn nữa anh biết không? Ngày đó.... Mẹ Lăng kể toàn bộ chuyện ngày đó Lăng Tị Hiên mang Lâm Dung về nhà tự mình lột vỏ trái vải cho cô ăn, còn giúp cô ăn lòng trắng trứng cho chồng nghe, vẫn không quên thêm mắm dặm muối một phen.
Luôn luôn nghiêm túc như Lăng Trung Thiên cũng nhịn không được mà bật cười: Thật là nước chát chấm đậu hủ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Lăng Tị Hiên cũng có ngày hôm nay!
Đúng đó, ngay cả em cũng cảm thấy ngạc nhiên. Con trai từ nhỏ đã được mình nuông chiều đến lớn, mặc dù hết sức ưu tú, nhưng về mặt sinh hoạt tuyệt đối là một đại thiếu gia không hơn không kém, có thể giúp một cô gái làm những thứ này, ít nhất cũng thật sự động tâm.
Nó chỉ là thích người ta, muốn nói yêu đương vẫn cần nhiều hơn?
Em thấy lần này thực sự nghiêm túc, con nó còn nói muốn cưới người ta. Mẹ Lăng nói, mặc dù trước kia Lăng Tị Hiên ở phương diện này không mấy đáng tin, nhưng mẹ Lăng cũng biết, liên quan đến tình cảm, Lăng Tị Hiên suy nghĩ rất nghiêm túc cũng rất thận trọng.
Cô bé kia như thế nào? Nếu không chỉ là yêu đương, Lăng Trung Thiên muốn cân nhắc xem cô gái này có đủ điều kiện và tố chất để bước vào gia đình này hay không, mặc dù đám cưới chính trị đã không còn phổ biến, nhưng Lăng Trung Thiên đối với địa vị chính trị mà nói, môn đăng hộ đối vẫn rất cần thiết, huống chi con gái lớn Lăng Lệ điều hành công ty lớn, mặc dù nói công ty là cô cùng chồng mình nắm quyền, nhưng nói cho cùng cũng là công ty nhà họ, Lăng Tị Hiên cùng mẹ Lăng hai người đều nắm 10% cổ phần của công ty. Vì vậy đối với một nửa kia sau này của Lăng Tị Hiên, muốn suy xét không chỉ là môn đăng hộ đối, còn có vấn đề nhân phẩm.
Em thấy rất tốt, mẹ con bé là giáo viên cấp ba môn vật lí, cha là giáo sư trường y, nhà con bé là gia đình nhà giáo, khẳng định là không thể sai, em rất thích con bé, người tuy không đặc biệt xinh đẹp, nhưng rất có năng lực. Mấu chốt là người ta còn là học sinh trường trung học danh tiếng, mà còn giống như là do thi tốt nghiệp không được tốt mới đến nơi này học, thành tích lúc xưa rất tốt, lễ phép, dịu dàng biết quan tâm, ngày đó con bé còn ở nhà chúng ta làm cơm. Quang trọng hơn là, em cảm giác con bé không phải là hạng người tham tiền, đến bây giờ con bé vẫn chưa chịu đồng ý với Lăng Tị Hiên. Nhớ lại ngày đó Lâm Dung đến nhà, ấn tượng của mẹ Lăng đối với Lâm Dung lập tức tăng vọt, nói một hồi lâu chính là nói Lâm Dung tốt.
Thời điểm đang nghe mẹ Lăng giới thiệu, Lăng Trung Thiên không ngừng gật đầu: Như vậy rất tốt, như vậy rất tốt. Ông cũng không muốn Lăng Tị Hiên tìm một bình hoa* mang về, hi vọng lớn nhất của ông là Lăng Tị Hiên có thể tìm một cô gái con nhà gia giáo. Nhưng khi nghe được câu sau cùng, nhịn không được nhíu mày hỏi: Cái gì, con bé vẫn chưa đồng ý với nó sao? (*: người vô dụng, chỉ có vẻ bề ngoài)
Đúng vậy, Tị Hiên cũng rất phiền não.
Lăng Trung Thiên nở nụ cười: Cũng nên để cho nó phiền não, từ nhỏ nó chưa từng phiền não, anh thấy cô gái này được, khi nào thì Lăng Tị Hiên mang con bé đến lần nữa. Mặc dù chưa được gặp mặt cô này, chỉ được nghe kể, nhưng mà kỳ quái là ấn tượng của Lăng Trung Thiên đối với cô bé này rất tốt, nhưng không thể nói ra là tốt cái gì.
Nó nói đợi người ta đồng ý mới được.
Cũng được.
Biết cha tối nay đi công tác về nhà, tối đó Lăng Tị Hiên về nhà ăn cơm tối, bình thường anh ít khi ăn cơm ở nhà, nhưng cha vừa mới trở về, theo thường lệ, luôn là muốn cùng nhau ăn cơm. Sau khi ăn cơm xong, Lăng Tị Hiên muốn ra ngoài gọi điện thoại, bị Lăng Trung Thiên gọi lại: Chờ một chút, cha có việc hỏi con.
Chuyện gì vậy cha?
Đang yêu đương sao?
Lăng Tị Hiên hiểu cha đã biết, nói: Là con thích người ta, người ta chưa đồng ý, cho nên cũng không tính là đang yêu.
À..., không thể vì vậy mà làm chậm trễ công việc, biết không?
Con biết rồi, cha, về sau con sẽ chú ý. Về vấn đề công việc, từ trước đến nay Lăng Tị Hiên chưa bao giờ dám nói một câu không được với cha của mình, cho nên chỉ có thể oán thầm sư đoàn trưởng trong lòng với việc người báo chuyện của mình.
Lăng Trung Thiên thở dài nói: Cha và chỉ đạo viên đoàn của con nói chuyện, để anh ta giúp con một chút, về sau khi con không đi làm thì nói trước cho anh ta một tiếng.
Vâng, cảm ơn cha. Lăng Tị Hiên thật không ngờ đến cha lại giúp mình.
Trở lại phòng mình, Lăng Tị Hiên bắt đầu vì quà sinh nhật của Lâm Dung mà phát sầu, thứ bảy tuần này là sinh nhật của cô rồi. Không biết đưa món quà như thế nào mới tốt nữa, quá mắc Lâm Dung sẽ không chịu nhận, nếu rẻ quá thì anh lại cảm thấy có lỗi với Lâm Dung, cũng không thể hiện hết được tấm lòng của mình, nghĩ nữa ngày, Lăng Tị Hiên quyết định lái xe ngoài một chút, xem thử có thể tìm ra cái
/41
|