Ung Dung Ném Bút

Chương 34 - Chương 26.1

/41


Editor: Trịnh Phương.

Trong vài ngày sau đó, Lăng Tị Hiên vẫn ở trong căn hộ ở gần trường Lâm Dung của mình. Bởi vì không muốn gặp mặt Lăng Lệ, cho nên ngay cả nhà anh cũng không trở về, Lăng Lệ gọi điện thoại anh cũng không nhận, còn gửi nhắn tin cho cô ấy, nói: Tốt nhất chị cũng đừng gọi điện thoại cho Lâm Dung, em kéo số của chị vào danh sách đen của điện thoại cô ấy, chị muốn gọi cũng không gọi được.

Lúc này Lăng Lệ mới ý thức được em trai tức giận bao nhiêu. Ngẫm lại mình ngày đó quả thật cũng có chút quá đáng đối với Lâm Dung, chính mình cũng biết bản thân đuối lý, không thể làm gì khác hơn là chờ Lăng Tị Hiên bớt giận.

Bởi vì hơn một năm chưa trở về nước, cho nên sau khi ở lại nhà mấy ngày, vợ chồng Lăng Lệ cùng Cao Vân liền đưa Cao Viễn tới nhà cha mẹ Cao Vân ở Phổ Giang thăm họ. Ông bà nội lâu như vậy không được thấy cháu trai, đương nhiên rất muốn gặp đứa bé, vì vậy cũng không cam lòng lại để cho bọn họ đi, cho nên Lăng Lệ một mực ở lại nhà mẹ chồng một tuần lễ thì mới trở về.

Sau khi trở về, mới vừa dàn xếp ổn thỏa, Lăng Lệ liền không kịp chờ đợi thúc giục chồng mình gọi điện thoại cho Lâm Dung. Cao Vân thấy vợ như vậy, không khỏi trêu chọc cô: Anh cảm thấy là nếu anh gọi thì có vẻ không có thành ý, vậy có phải là em nên tự mình gọi không?

Em biết rõ, nhưng Tị Hiên nói rồi, nó kéo số điện thoại của em vào danh sách đen của Lâm Dung, em gọi cho người ta thế nào? Lăng Lệ dĩ nhiên cũng biết mình tự gọi thì sẽ có thành ý hơn, nhưng cô cảm thấy mất mặt, huống chi Lăng Tị Hiên cũng nói như vậy.

Vậy còn không nói cho anh biết, dùng của điện thoại của anh, hoặc là dùng điện thoại cố định của nhà mình gọi không được sao?

Lăng Lệ vẫn còn do dự không thể quyết định: Không cần phải như vậy chứ? Anh gọi đi!

Cao Vân thấy vợ như vậy, không thể làm gì khác hơn là lấy điện thoại chính mình bấm số của Lâm Dung, đưa tới bên tai vợ: Tốt lắm, kết nối rồi, mình* nói đi!

* Cách nói thân mật giữa vợ chồng. Thường thì người ta sẽ nói “vợ- chồng”, “anh- em”,… Cách xưng hô “mình- mình” thể hiện hai người rất thân mật, yêu thương nhau, tuy hai mà một.

Khóa học buổi chiều đã kết thúc, Lâm Dung đang chuẩn bị tới canteen ăn cơm, đột nhiên nhận được một số xa lạ gọi tới, vì vậy vừa đi vừa nhận.

Alo, xin chào. di(end&anl*e!qu`y_do+n

Lâm Dung đã nói chuyện, Lăng Lệ không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt nhận lấy điện thoại, đồng thời hung ác trợn mắt nhìn chồng mình một cái.

Này, Lâm Dung, là chị, Lăng Lệ.

Ách. . . . . . Chào chị ạ. Lăng Lệ đột nhiên gọi điện thoại tới, Lâm Dung lắp bắp kinh hãi cùng giật mình, suy nghĩ một chút tới dáng vẻ lạnh lùng của Lăng Lệ ngày đó, không khỏi sợ run cả người. Lần này không biết Lăng Lệ lại muốn khó mình như thế nào, huống chi lúc này Lăng Tị Hiên lại không có ở bên canh.

Cái đó. . . . . . Lâm Dung, ngày đó tâm tình chị không tốt, cho nên không chú ý tới cảm nhận của em, chị không nên đối xử với em như vậy.

. . . . . . A, không có chuyện gì, chị. Nghe được câu này, Lâm Dung cũng hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề, Lăng Lệ thế nhưng lại như nói xin lỗi với mình!

A, không có việc gì là tốt, buổi tối em có tiết học nào không? Nếu không có thì hiện tại chị đi đón em. Lần trước cũng không dẫn em đi thăm nhà một chút, tối hôm nay tới xem một chút đi! Lăng Lệ rốt cuộc cũng vẫn là một người lãnh đạo, mặc dù nói xin lỗi với người ta, mời người ta đến nhà chơi, nhưng trong giọng điệu vẫn mang theo giọng điệu không cho cự tuyệt.

Vâng, được, cảm ơn chị. Bản thân có thể làm hòa cùng Lăng Lệ, Lâm Dung đương nhiên là rất vui vẻ. Nói thật, từ sau ngày rời khỏi nhà Lăng Lệ, mặc dù ngoài miệng mình không nói gì, thế nhưng sự việc kia vẫn giống như một tảng đá khổng lồ nặng nề đè trong lòng của mình, khiến mình không thoải mái, chớ nói chi là vui mừng. Mấy ngày nay, mình thậm chí một mực nghĩ, có cần chủ động gọi điện thoại cho Lăng Lệ hay không, giải thích rõ ràng cho chị ấy, tranh thủ để chị ấy tiếp nhận mình, nhưng vẫn do dự không gọi vì sợ bị chị ấy trực tiếp cự tuyệt. Hiện tại Lăng Lệ lại chủ động gọi điện thoại, vậy khẳng định là vấn đề đã được giải quyết. Nghĩ tới những điều này, Lâm Dung không khỏi muốn cười lên tiếng, chỉ là cô lập tức lại nghĩ tới một vấn đề khác.

Cái đó. . . . . . Chị, em có nên gọi Lăng Tị Hiên đi cùng không ạ?

Không cần không cần, ngàn vạn lần không được gọi nó, bây giờ Tị Hiên còn đang tức giận, nếu như em nói cho nó biết, nó khẳng định sẽ không cho em tới. Nghĩ đến em trai, Lăng Lệ liền trở nên đau đầu. Tị Hiên sẽ không dễ dàng giận chính mình, nhưng khi nó thật sự nóng giận thì liền phiền toái, mình còn không biết lúc nào mới có thể nói chuyện với đứa em trai này đây.

Oh, vậy cũng tốt, vậy em chờ chị ở cửa trường học được không ạ?

Ừ, được, em không phải gấp, khoảng 20 phút sau thì chị mới có thể đến.

Vâng, được, chị. Vậy, hẹn gặp lại. Cúp điện thoại, Lâm Dung quả thật vui mừng muốn nhảy dựng lên, suy nghĩ một chút, cô vẫn bấm số của Lăng Tị Hiên.

Dung Dung, đã tan lớp rồi




/41

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status