Edit: Nhật Dương
Không có Trương Lệ Tuyên trăm phương ngàn kế ngăn trở, hai người cũng yên ổn thật lâu mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào; sau khi Lăng Lệ nghe em trai cô nói chuyện Trương Lệ Tuyên cố ý chạy đến chỗ hướng dẫn viên của Lâm Dung để làm khó Lâm Dung thì cũng thay đổi ấn tượng với cô ta, đổi lại càng thêm yêu thích Lâm Dung.
Lại nói đến Trương Lệ Tuyên chắc chắn phải tuyệt vọng rồi, đặc biệt là khi nghe Lăng Tị Hiên nói chắc như đinh đóng cột với cô ta rằng cha mẹ anh và Lâm Dung đã gặp mặt nhau rồi, hai người đã đính hôn, nếu như cô ta tiếp tục chống đối với Lâm Dung thì cũng chính là chống đối với nhà họ Lăng, cũng càng phải ý thức được rằng Lăng Tị Hiên không chỉ đơn giản là động lòng với Lâm Dung mà là thật lòng muốn ở cùng một chỗ với Lâm Dung cả đời. Tuy cực kỳ không cam tâm, cũng như mặc dù có một người cha quyền lực nhưng cấp bậc của ba Trương Lệ Tuyên cũng chỉ bằng Lăng Trung Thiên, hơn nữa rõ ràng còn không được coi trọng bằng Lăng Trung Thiên, quan trọng hơn là quyền lực của nhà họ Lăng bởi vì danh tiếng hiển hách tài đại khí thô của tập đoàn Lăng Vân mà càng thêm vang dội, cho nên Trương Lệ Tuyên càng không dám đi khiêu khích nhà họ Lăng.
Không còn mấy ngày nữa là tới gần cuộc thi tiếng Anh cấp sáu, mỗi lần thấy dáng vẻ khẩn trương của Lăng Tị Hiên mỗi lúc gọi điện thoại hay là gặp mặt đều hỏi cô chuẩn bị như thế nào, Lâm Dung nhịn không được nghĩ đến cuộc thi cấp bốn lần trước.
Tiếng Anh của Lăng Tị Hiên rất kém, cũng vì chuyện này mà lúc ở nhà hầu như đều bị kỳ thị , bây giờ không chỉ riêng ba mẹ mà chị gái và anh rể anh đều sẽ nhịn không được mà trêu anh mấy câu, ngay cả Cao Viễn mới bốn tuổi cũng biết tiếng Anh của cậu nhỏ không tốt, mỗi lần Lăng Tị Hiên nhận lệnh của chị anh nhìn Cao Viễn làm bài tập, đứa nhỏ này luôn bĩu môi, lơ đễnh nói: Hừm, tiếng Anh của cậu kém như vậy, còn trông nom cháu? Nếu không thì như vầy đi, cháu nói một từ đơn, nếu cậu không biết thì phải để cháu đi chơi, có được hay không? Từ nhỏ Cao Viễn đã ở nước ngoài trong một thời gian dài, tuy chỉ có bốn tuổi nhưng trình độ tiếng Anh thật sự không thua gì tiếng mẹ đẻ nên tự nhiên sẽ không để Lăng Tị Hiên vào trong mắt.
Mỗi lần Lăng Tị Hiên đều tức muốn nổ phổi, nóng nảy muốn đánh nó. Cũng bởi vì anh như vậy nên lúc ở nhà luôn bị mất mặt, cho nên Lăng Tị Hiên cảm thấy tiếng Anh rất quan trọng, luôn lo lắng Lâm Dung học tiếng Anh không tốt, mặc dù anh biết tiếng Anh vẫn là môn thế mạnh của Lâm Dung, nhưng cuộc thi cấp bốn trước anh còn khẩn trương hơn Lâm Dung, bởi vì lo lắng Lâm Dung thi không tốt nên anh lôi kéo Lâm Dung đi nhà sách, gần như mang về tất cả các sách có liên quan đến cuộc thi cấp bốn, càng
Không có Trương Lệ Tuyên trăm phương ngàn kế ngăn trở, hai người cũng yên ổn thật lâu mà không gặp phải bất kỳ trở ngại nào; sau khi Lăng Lệ nghe em trai cô nói chuyện Trương Lệ Tuyên cố ý chạy đến chỗ hướng dẫn viên của Lâm Dung để làm khó Lâm Dung thì cũng thay đổi ấn tượng với cô ta, đổi lại càng thêm yêu thích Lâm Dung.
Lại nói đến Trương Lệ Tuyên chắc chắn phải tuyệt vọng rồi, đặc biệt là khi nghe Lăng Tị Hiên nói chắc như đinh đóng cột với cô ta rằng cha mẹ anh và Lâm Dung đã gặp mặt nhau rồi, hai người đã đính hôn, nếu như cô ta tiếp tục chống đối với Lâm Dung thì cũng chính là chống đối với nhà họ Lăng, cũng càng phải ý thức được rằng Lăng Tị Hiên không chỉ đơn giản là động lòng với Lâm Dung mà là thật lòng muốn ở cùng một chỗ với Lâm Dung cả đời. Tuy cực kỳ không cam tâm, cũng như mặc dù có một người cha quyền lực nhưng cấp bậc của ba Trương Lệ Tuyên cũng chỉ bằng Lăng Trung Thiên, hơn nữa rõ ràng còn không được coi trọng bằng Lăng Trung Thiên, quan trọng hơn là quyền lực của nhà họ Lăng bởi vì danh tiếng hiển hách tài đại khí thô của tập đoàn Lăng Vân mà càng thêm vang dội, cho nên Trương Lệ Tuyên càng không dám đi khiêu khích nhà họ Lăng.
Không còn mấy ngày nữa là tới gần cuộc thi tiếng Anh cấp sáu, mỗi lần thấy dáng vẻ khẩn trương của Lăng Tị Hiên mỗi lúc gọi điện thoại hay là gặp mặt đều hỏi cô chuẩn bị như thế nào, Lâm Dung nhịn không được nghĩ đến cuộc thi cấp bốn lần trước.
Tiếng Anh của Lăng Tị Hiên rất kém, cũng vì chuyện này mà lúc ở nhà hầu như đều bị kỳ thị , bây giờ không chỉ riêng ba mẹ mà chị gái và anh rể anh đều sẽ nhịn không được mà trêu anh mấy câu, ngay cả Cao Viễn mới bốn tuổi cũng biết tiếng Anh của cậu nhỏ không tốt, mỗi lần Lăng Tị Hiên nhận lệnh của chị anh nhìn Cao Viễn làm bài tập, đứa nhỏ này luôn bĩu môi, lơ đễnh nói: Hừm, tiếng Anh của cậu kém như vậy, còn trông nom cháu? Nếu không thì như vầy đi, cháu nói một từ đơn, nếu cậu không biết thì phải để cháu đi chơi, có được hay không? Từ nhỏ Cao Viễn đã ở nước ngoài trong một thời gian dài, tuy chỉ có bốn tuổi nhưng trình độ tiếng Anh thật sự không thua gì tiếng mẹ đẻ nên tự nhiên sẽ không để Lăng Tị Hiên vào trong mắt.
Mỗi lần Lăng Tị Hiên đều tức muốn nổ phổi, nóng nảy muốn đánh nó. Cũng bởi vì anh như vậy nên lúc ở nhà luôn bị mất mặt, cho nên Lăng Tị Hiên cảm thấy tiếng Anh rất quan trọng, luôn lo lắng Lâm Dung học tiếng Anh không tốt, mặc dù anh biết tiếng Anh vẫn là môn thế mạnh của Lâm Dung, nhưng cuộc thi cấp bốn trước anh còn khẩn trương hơn Lâm Dung, bởi vì lo lắng Lâm Dung thi không tốt nên anh lôi kéo Lâm Dung đi nhà sách, gần như mang về tất cả các sách có liên quan đến cuộc thi cấp bốn, càng
/41
|