- để nâng cao kĩ năng sử dụng ma pháp được thuần thục. Bắt đầu từ bây giờ, nhà trường sẽ đưa các trận đấu tập giả tưởng vào chương trình học của các em.
Cả lớp lại thêm một phen rì rào sôi nổi. Đa số đều cho rằng việc này không thực sự cần thiết, khi mà họ có thể học cách rèn luyện ma pháp nâng cao ngay khi tốt nghiệp ra trường trong thời gian tối thiểu là ba năm trong quân đội.
Cô Onge nện cho cái bàn một phát trời giáng. Nói to:
- chương trình này đặc biệt ưu tiên cho các thành phần quý tộc, các Vampire thường sẽ có một khu vực huấn luyện riêng cho họ.
Các Ma cà rồng thường ám chỉ những thành phần không có khả năng sở hữu sáu loại ma pháp tự nhiên. Dĩ nhiên là trừ thủy tổ Dracula ra, khi mà không ai biết được thứ sức mạnh nào đã khiến ngài trở thành một huyền thoại.
Sam liếc đôi mắt xám tro sang Yuuki. Anh vẫn chưa hề khẳng định được cô thuộc dòng dõi quý tộc, cộng thêm việc cô đã nói rằng cha là Vampire còn mẹ là con người. Người mẹ dĩ nhiên không đi theo định luật di truyền của Vampire. Trước đó cha Yuuki hẳn phải là một quý tộc nên khi sinh ra cô mới bị thoái hóa thành một Ma cà rồng thuờng.
Yuuki sẽ học khác khóa với Sam. Điều ấy làm anh chợt thấy tiếc nuối, cho dù điều đó không thể hiện ra trên gương mặt lãnh đạm của mình.
- vậy, sau tiết học thể dục. Cô yêu cầu các em tập chung xuống khu sân vận động.
- sân vận động?? - Yuuki thắc mắc.
Đã học ở đây hơn một tháng mà cô còn chẳng biết đến chỗ đó. Tromg đầu còn đang tưởng tượng ra độ rộng của nó sao cho hợp với đẳng cấp của ngôi trường.
Sam vừa mở miệng trả lời khi một lúc lâu sau mới phát hiện ra sự thắc mắc của Yuuki. Vậy mà chưa gì Haroka đã xen vào giữa hai người.
- chỗ đấy phải đi qua cầu mới thấy. Thuờng dùng trong các dịp lễ hội hoặc sự kiện đặc biệt nào đó.
Ra vậy, cây cầu dài trên con sông cạnh trường dẫn đến nơi gọi là sân vận động. Lúc nào đến trường Yuuki cũng có nhìn thấy nhưng không dám vào vì chỗ đó đề biển cấm.
Cô chủ nhiệm vừa dứt lời một cái liền cho cả lớp xuống sân học thể dục ngay. Hên sao hôm nay thầy lại cho cả lớp hoạt động tự do. Thế là nhỏ Marie liền kéo luôn Yuuki ra đánh câù lông cùng. Tiết học cũng đã trôi qua quá nửa, hai đứa vì đánh hăng quá đâm ra thở như chưa bao giờ được thở. Marie chống cây vợt cầu lông xuống đất, được làm bằng chất liệu cứng hơn Titan, vốn là nguyên liệu làm ra những cây vợt để chịu lực tay kinh hồn của Vampire.
- hộc.... gặp phải kì phùng địch thủ rồi. - Marie vừa thở vừa nói.
- yeah... chuẩn rồi cô em, kẻ tám lạng người nửa cân mà. - Yuuki coi bộ cũng mệt lử, mồ hôi hột lăn dài trên má.
Thừa nhận rằng Marie là một Vampire thuần chủng nên nhỏ rất nhanh. Nhưng khi chơi Yuuki để ý rằng nhỏ chẳng dựa nhiều vào tốc độ của mình, các kĩ thuật từ cơ bản đến nâng cao đều vô cùng thuần thục. Hệt như dân chơi lâu năm. Giờ thấy vẻ mặt Marie sung sướng thấy rõ khi tìm được bạn đấu.
Phía xa xa, Sam đang ngồi ở ghế đá dưới gốc cây. Xem ra anh cũng đã chơi chán rồi nên giờ ngồi ung dung vắt tréo chân. Từng giọt mồ hôi đã khô trên gương mặt tuấn tú. Từng động tác uống nước thôi cũng rất tao nhã, lịch thiệp. Cả đến ánh mắt trông có vẻ thấy chán ngắt mọi sự tầm thường sao cũng cuốn hút đến lạ. Khi đứng gần con người này, chắc hẳn bạn sẽ phải chịu một sức ép rất lớn, cảm giác rằng anh ta luôn đứng ở một vị trí cao nhất mà có cố với cũng chẳng được.
Và càng không thể phủ nhận sự góp mặt nổi bật không kém của Haroka Refibrun, với mọi thứ hiện hữu trên con người cậu ta tóm gọn trong hai chữ bùng cháy . Đủ khiến bất cứ cô gái nào đến gần cũng cảm thấy thật nóng . Mồ hôi cũng đang đua nhau đổ trên gương mặt nam thần này do chơi bóng rổ. Đồng tử màu vàng chanh như con mèo đang trong tư thế săn mồi toát lên tia thích thú, Haroka mặc sức phán như thần:
- nhìn kìa Sam, khung cảnh ngoài kia thật nóng bỏng phải không, tớ không nói về thời tiết đâu.
Đường đường là thằng bạn lâu năm với người anh em kết nghĩa Haroka. Không khó khăn cho Sam để cậu hiểu sự thú tính ấy.
- bệnh thật đấy!
Quả thực, sau một hồi lâu chơi thể thao dưới sân. Người nào người nấy đều vã mồ hôi như tắm. Nhờ thế mà những chiếc áo thun dùng cho thể dục co dính chặt vào cơ thể của những nữ sinh. Khéo léo khoe ra cơ thể thanh mảnh quyến rũ của họ.
Sam không trách Haroka và bản thân mình, chính bản thân anh còn cảm thấy hơi nóng . Suy cho cùng, dù là Vampire hay con người thì cũng không thoát khỏi tuổi dậy thì. Sao có thể trách được chứ.
Sam chỉ hừ nhẹ một tiếng. Haroka cười lên sảng khoái. Cậu ta nên cảm ơn vì các nữ sinh kia còn mải chơi nên không nghe thấy gì. À mà cũng chưa chắc họ đủ can đảm để đập cậu ta sau khi nhìn thấy khuôn mặt đẹp hiếm có này. Haroka vặn mạnh nắp chai nước giải khát làm từ huyết sắc tố của Poulet ( tiếng Pháp nghĩa là gà ), một loại nước tăng lực, mà điểm trừ của nó là có vị ngọt hơi đậm. Cậu ta hí hửng nói:
- cậu đọc được suy nghĩ của tớ à???
Trước câu hỏi phi thực tế này, Sam giữ nguyên vẻ điềm đạm trả lời:
- ừ, chắc chắn rồi. Nếu không đúng thì cậu là một thằng nào đó đi giả danh Haroka Refibrun.
- chúng ta không đủ siêu đẳng đến mức đọc được suy nghĩ của người khác. Chứng tỏ là cậu Sam đây đang suy nghĩ đến điều đó.....
Haroka cố tình bỏ lửng câu nói, rất mong muốn thằng bạn được một phen á khẩu. Nhưng mà đừng quên hai là bạn thân từ lúc 12 tuổi, từ đó đến nay đã là 5 năm. Đủ cho hai đứa tọc mạch tìm hiểu hết tính nết và lối ăn ở của nhau, nên Haroka mới mong chứ không dám chắc chắn . Bằng chứng là sau đó Sam vẫn ung dung lấy chiếc khăn bông trắng vắt trên vai mà lau mồ hôi, làm rối mái tóc xám cháy đen phía đuôi tóc của anh chàng, vỏn vẹn nói đúng một câu:
- tớ đây không hề đen tối và bệnh chút nào hết, trừ phi cậu mời được Albert Einstein về đây chứng minh. Cái này....
Sam lấy tay chỉ vào đầu mình, ý nói bộ não của anh.
-.... thông minh đáng giá cả gia tài, ok????
Haroka bĩu môi, tu chai nước tăng lực hết một nửa. Tìm kiếm quanh xem còn chủ đề nào nữa để chọc anh bạn lâu năm không. Mắt của Haroka tự dưng không chớp một lúc lâu. Ánh nhìn của cậu ta dán chặt vào một người, một cô gái có mái tóc xanh lục dài đến ngang eo, màu sắc của nó dễ khiến người ta lầm tưởng rằng tóc cô ấy bị nhuộm bởi màu lá non. Đôi mắt nâu gỗ được che phủ bằng mi mắt sụp xuống, dù xuất hiện quầng thâm quanh đó cũng không ảnh huởng nhiều lắm đến diện mạo trời phú đó. Kể cả khuôn mặt của cô ấy khi ngủ không lộ ra một nụ cười, nó vẫn khiến người nhìn đủ bối rối đến sững sờ hết mức trước vẻ đẹp khó tin của tạo hóa rồi.
Tesha đang nằm co lại trên chiếc ghế đá, cô nàng đã ngủ suốt từ đầu tiết đến giờ. Xem ra huơng gió mang theo mùi hoa sữa ngai ngái dịu nhẹ là một liều thuốc ngủ hấp dẫn đối với Tesha. Vả lại thầy đang bận có cuộc họp nên mới cho cả lớp thoải mái như vậy, thế nên chả ai cấm nổi cô nàng ngủ.
Quên mất mục đích ban đầu là gì, và hiện tại thì cũng chưa có tâm trạng nhớ. Haroka bước từng bước đến chỗ Tesha đang mê man ngủ không biết gì. Không thèm để ý tới bất cứ thứ gì, trừ phi có hòn đá bay vô đầu.
Haroka hơi khom người xuống, đưa tay phe phẩy vài cái trước mặt Tesha. Không có phản ứng gì, đến khi cậu mở miệng định gọi thì cô nàng đánh vào tay cậu. Hờn dỗi càu nhàu:
- ngủ cũng không yên nữa!!!
Cô nàng mệt nhọc ngồi dậy, lấy tay dụi mắt. Tay còn lại gãi đầu. Xong, Tesha chìa tay ra, ra lệnh:
- đưa đây, tớ muốn uống thứ đó.
Vì còn đang mải mê nhìn ngắm những chuyển động đáng yêu của nàng, Haroka không có ý kiến gì nên đặt vào tay cô luôn. Rồi cậu ta tự tìm cho mình một góc cạnh chiếc ghế để ngồi. Kiên nhẫn đợi Tesha uống xong, tinh nghịch bảo:
- hôn gián tiếp thế nào???
Những tưởng cô nàng sẽ như bao thiếu nữa khác, bẽn lẽn đỏ mặt ngại ngùng. Không thì cũng la lối om sòm cả lên. Nào ngờ Haroka đã lầm, sau khi tu một hơi đã đời, cô nàng trả lại cái vỏ chai rỗng. Không tỏ vẻ quan tâm gì hết tới thông điệp rất đáng được quan tâm của Haroka, yêu kiều nói:
- chán phèo, toàn thấy vị ngọt của nước.
Haroka là một ông bạn rất có năng lực trở thành kẻ trăng hoa . Sam thừa biết điều đấy, nhưng cậu ta muốn quen và hẹn hò với bao nhiêu cô gái thì mặc kệ. Chứ với cô nàng Tesha Naretu này thì anh không yên tâm chút nào, cảm giác này đã xuất hiện từ khi cô gái này lần đầu bước vào lớp.Sam không hẳn khẳng định rằng Tesha là xấu, nhưng nói thế nào nhỉ??? Giác quan thứ sáu chăng??? rằng cô ta có nguy cơ trở thành người như vậy????
Tiếng chuông reo lên inh ỏi, báo hiệu một tiết học nữa đã kết thúc.
- ahhhhhh.... thay đồ ngay thôi, mệt quá!!!! - Marie la lên thung thướng .
Vuốt mái tóc xanh lòa xòa trước mặt sau cả tiết đánh cầu lông. Yuuki gật đầu đồng ý, mệt chẳng mở miệng nổi.
- chuông rồi à???
Vẫn giọng nói uể oải ấy, Tesha vịn vào thành ghế đứng dậy đi thay bộ đồng phục thể dục ra. Nguyên cả một tiết mà nó chả được tích sự gì. Ngấm ngầm đoán ra ý định của Tesha, Haroka cười nguy hiểm:
- cần bế vào đấy không?? Đây sẵn lòng.
- làm điều đấy vào năm 18 tuổi ý ranh con, song sắt đang đợi cậu bất cứ lúc nào.
Tesha cười khúc khích rồi bước đi. Haroka cũng chỉ còn nước chấp nhận thua cuộc, cô ấy đúng thật là.....
Nhưng buộc lòng phải thú nhận một điều, tuy Haroka đây rất thích con gái. Chắc chắn rằng chưa bao giờ có một cô gái lại khơi niềm thú vị trào dâng trong người cậu mãnh liệt đến vậy.
Điều ấy cũng tương tự với Tesha, chỉ khác là cô đặt ra luật lệ của riêng mình: không được để tình cảm lấn át nhiệm vụ.
Phòng thay đồ nữ gần như đã vắng hết. Còn lại hai cô gái Tesha Naretu và Victoria Anbe. Dường như giữa họ có một sự căng thẳng đến nghẹt thở.
- mỹ nhân kế có tiến triển chút nào không???
Câu hỏi này là dành cho Tesha. Victoria chẳng thèm nhìn cô lấy một cái. Tesha chơi lại, chẳng thèm bộc lộ một tí gì gọi là khó chịu, cô trả lời:
- tốt, không cần lo cho tôi.
- ồ có chứ.
Victoria mặc đồ xong, đi ngang qua Tesha. Truyền lại một câu nói:
- đừng quá thân thiết với kẻ mà sau này mình không thể gọi là bạn, đó là điểm yếu chết người.
*****************************
Chap kì tới: vô lý!?!??!!?!?!?!?!?!
Cả lớp lại thêm một phen rì rào sôi nổi. Đa số đều cho rằng việc này không thực sự cần thiết, khi mà họ có thể học cách rèn luyện ma pháp nâng cao ngay khi tốt nghiệp ra trường trong thời gian tối thiểu là ba năm trong quân đội.
Cô Onge nện cho cái bàn một phát trời giáng. Nói to:
- chương trình này đặc biệt ưu tiên cho các thành phần quý tộc, các Vampire thường sẽ có một khu vực huấn luyện riêng cho họ.
Các Ma cà rồng thường ám chỉ những thành phần không có khả năng sở hữu sáu loại ma pháp tự nhiên. Dĩ nhiên là trừ thủy tổ Dracula ra, khi mà không ai biết được thứ sức mạnh nào đã khiến ngài trở thành một huyền thoại.
Sam liếc đôi mắt xám tro sang Yuuki. Anh vẫn chưa hề khẳng định được cô thuộc dòng dõi quý tộc, cộng thêm việc cô đã nói rằng cha là Vampire còn mẹ là con người. Người mẹ dĩ nhiên không đi theo định luật di truyền của Vampire. Trước đó cha Yuuki hẳn phải là một quý tộc nên khi sinh ra cô mới bị thoái hóa thành một Ma cà rồng thuờng.
Yuuki sẽ học khác khóa với Sam. Điều ấy làm anh chợt thấy tiếc nuối, cho dù điều đó không thể hiện ra trên gương mặt lãnh đạm của mình.
- vậy, sau tiết học thể dục. Cô yêu cầu các em tập chung xuống khu sân vận động.
- sân vận động?? - Yuuki thắc mắc.
Đã học ở đây hơn một tháng mà cô còn chẳng biết đến chỗ đó. Tromg đầu còn đang tưởng tượng ra độ rộng của nó sao cho hợp với đẳng cấp của ngôi trường.
Sam vừa mở miệng trả lời khi một lúc lâu sau mới phát hiện ra sự thắc mắc của Yuuki. Vậy mà chưa gì Haroka đã xen vào giữa hai người.
- chỗ đấy phải đi qua cầu mới thấy. Thuờng dùng trong các dịp lễ hội hoặc sự kiện đặc biệt nào đó.
Ra vậy, cây cầu dài trên con sông cạnh trường dẫn đến nơi gọi là sân vận động. Lúc nào đến trường Yuuki cũng có nhìn thấy nhưng không dám vào vì chỗ đó đề biển cấm.
Cô chủ nhiệm vừa dứt lời một cái liền cho cả lớp xuống sân học thể dục ngay. Hên sao hôm nay thầy lại cho cả lớp hoạt động tự do. Thế là nhỏ Marie liền kéo luôn Yuuki ra đánh câù lông cùng. Tiết học cũng đã trôi qua quá nửa, hai đứa vì đánh hăng quá đâm ra thở như chưa bao giờ được thở. Marie chống cây vợt cầu lông xuống đất, được làm bằng chất liệu cứng hơn Titan, vốn là nguyên liệu làm ra những cây vợt để chịu lực tay kinh hồn của Vampire.
- hộc.... gặp phải kì phùng địch thủ rồi. - Marie vừa thở vừa nói.
- yeah... chuẩn rồi cô em, kẻ tám lạng người nửa cân mà. - Yuuki coi bộ cũng mệt lử, mồ hôi hột lăn dài trên má.
Thừa nhận rằng Marie là một Vampire thuần chủng nên nhỏ rất nhanh. Nhưng khi chơi Yuuki để ý rằng nhỏ chẳng dựa nhiều vào tốc độ của mình, các kĩ thuật từ cơ bản đến nâng cao đều vô cùng thuần thục. Hệt như dân chơi lâu năm. Giờ thấy vẻ mặt Marie sung sướng thấy rõ khi tìm được bạn đấu.
Phía xa xa, Sam đang ngồi ở ghế đá dưới gốc cây. Xem ra anh cũng đã chơi chán rồi nên giờ ngồi ung dung vắt tréo chân. Từng giọt mồ hôi đã khô trên gương mặt tuấn tú. Từng động tác uống nước thôi cũng rất tao nhã, lịch thiệp. Cả đến ánh mắt trông có vẻ thấy chán ngắt mọi sự tầm thường sao cũng cuốn hút đến lạ. Khi đứng gần con người này, chắc hẳn bạn sẽ phải chịu một sức ép rất lớn, cảm giác rằng anh ta luôn đứng ở một vị trí cao nhất mà có cố với cũng chẳng được.
Và càng không thể phủ nhận sự góp mặt nổi bật không kém của Haroka Refibrun, với mọi thứ hiện hữu trên con người cậu ta tóm gọn trong hai chữ bùng cháy . Đủ khiến bất cứ cô gái nào đến gần cũng cảm thấy thật nóng . Mồ hôi cũng đang đua nhau đổ trên gương mặt nam thần này do chơi bóng rổ. Đồng tử màu vàng chanh như con mèo đang trong tư thế săn mồi toát lên tia thích thú, Haroka mặc sức phán như thần:
- nhìn kìa Sam, khung cảnh ngoài kia thật nóng bỏng phải không, tớ không nói về thời tiết đâu.
Đường đường là thằng bạn lâu năm với người anh em kết nghĩa Haroka. Không khó khăn cho Sam để cậu hiểu sự thú tính ấy.
- bệnh thật đấy!
Quả thực, sau một hồi lâu chơi thể thao dưới sân. Người nào người nấy đều vã mồ hôi như tắm. Nhờ thế mà những chiếc áo thun dùng cho thể dục co dính chặt vào cơ thể của những nữ sinh. Khéo léo khoe ra cơ thể thanh mảnh quyến rũ của họ.
Sam không trách Haroka và bản thân mình, chính bản thân anh còn cảm thấy hơi nóng . Suy cho cùng, dù là Vampire hay con người thì cũng không thoát khỏi tuổi dậy thì. Sao có thể trách được chứ.
Sam chỉ hừ nhẹ một tiếng. Haroka cười lên sảng khoái. Cậu ta nên cảm ơn vì các nữ sinh kia còn mải chơi nên không nghe thấy gì. À mà cũng chưa chắc họ đủ can đảm để đập cậu ta sau khi nhìn thấy khuôn mặt đẹp hiếm có này. Haroka vặn mạnh nắp chai nước giải khát làm từ huyết sắc tố của Poulet ( tiếng Pháp nghĩa là gà ), một loại nước tăng lực, mà điểm trừ của nó là có vị ngọt hơi đậm. Cậu ta hí hửng nói:
- cậu đọc được suy nghĩ của tớ à???
Trước câu hỏi phi thực tế này, Sam giữ nguyên vẻ điềm đạm trả lời:
- ừ, chắc chắn rồi. Nếu không đúng thì cậu là một thằng nào đó đi giả danh Haroka Refibrun.
- chúng ta không đủ siêu đẳng đến mức đọc được suy nghĩ của người khác. Chứng tỏ là cậu Sam đây đang suy nghĩ đến điều đó.....
Haroka cố tình bỏ lửng câu nói, rất mong muốn thằng bạn được một phen á khẩu. Nhưng mà đừng quên hai là bạn thân từ lúc 12 tuổi, từ đó đến nay đã là 5 năm. Đủ cho hai đứa tọc mạch tìm hiểu hết tính nết và lối ăn ở của nhau, nên Haroka mới mong chứ không dám chắc chắn . Bằng chứng là sau đó Sam vẫn ung dung lấy chiếc khăn bông trắng vắt trên vai mà lau mồ hôi, làm rối mái tóc xám cháy đen phía đuôi tóc của anh chàng, vỏn vẹn nói đúng một câu:
- tớ đây không hề đen tối và bệnh chút nào hết, trừ phi cậu mời được Albert Einstein về đây chứng minh. Cái này....
Sam lấy tay chỉ vào đầu mình, ý nói bộ não của anh.
-.... thông minh đáng giá cả gia tài, ok????
Haroka bĩu môi, tu chai nước tăng lực hết một nửa. Tìm kiếm quanh xem còn chủ đề nào nữa để chọc anh bạn lâu năm không. Mắt của Haroka tự dưng không chớp một lúc lâu. Ánh nhìn của cậu ta dán chặt vào một người, một cô gái có mái tóc xanh lục dài đến ngang eo, màu sắc của nó dễ khiến người ta lầm tưởng rằng tóc cô ấy bị nhuộm bởi màu lá non. Đôi mắt nâu gỗ được che phủ bằng mi mắt sụp xuống, dù xuất hiện quầng thâm quanh đó cũng không ảnh huởng nhiều lắm đến diện mạo trời phú đó. Kể cả khuôn mặt của cô ấy khi ngủ không lộ ra một nụ cười, nó vẫn khiến người nhìn đủ bối rối đến sững sờ hết mức trước vẻ đẹp khó tin của tạo hóa rồi.
Tesha đang nằm co lại trên chiếc ghế đá, cô nàng đã ngủ suốt từ đầu tiết đến giờ. Xem ra huơng gió mang theo mùi hoa sữa ngai ngái dịu nhẹ là một liều thuốc ngủ hấp dẫn đối với Tesha. Vả lại thầy đang bận có cuộc họp nên mới cho cả lớp thoải mái như vậy, thế nên chả ai cấm nổi cô nàng ngủ.
Quên mất mục đích ban đầu là gì, và hiện tại thì cũng chưa có tâm trạng nhớ. Haroka bước từng bước đến chỗ Tesha đang mê man ngủ không biết gì. Không thèm để ý tới bất cứ thứ gì, trừ phi có hòn đá bay vô đầu.
Haroka hơi khom người xuống, đưa tay phe phẩy vài cái trước mặt Tesha. Không có phản ứng gì, đến khi cậu mở miệng định gọi thì cô nàng đánh vào tay cậu. Hờn dỗi càu nhàu:
- ngủ cũng không yên nữa!!!
Cô nàng mệt nhọc ngồi dậy, lấy tay dụi mắt. Tay còn lại gãi đầu. Xong, Tesha chìa tay ra, ra lệnh:
- đưa đây, tớ muốn uống thứ đó.
Vì còn đang mải mê nhìn ngắm những chuyển động đáng yêu của nàng, Haroka không có ý kiến gì nên đặt vào tay cô luôn. Rồi cậu ta tự tìm cho mình một góc cạnh chiếc ghế để ngồi. Kiên nhẫn đợi Tesha uống xong, tinh nghịch bảo:
- hôn gián tiếp thế nào???
Những tưởng cô nàng sẽ như bao thiếu nữa khác, bẽn lẽn đỏ mặt ngại ngùng. Không thì cũng la lối om sòm cả lên. Nào ngờ Haroka đã lầm, sau khi tu một hơi đã đời, cô nàng trả lại cái vỏ chai rỗng. Không tỏ vẻ quan tâm gì hết tới thông điệp rất đáng được quan tâm của Haroka, yêu kiều nói:
- chán phèo, toàn thấy vị ngọt của nước.
Haroka là một ông bạn rất có năng lực trở thành kẻ trăng hoa . Sam thừa biết điều đấy, nhưng cậu ta muốn quen và hẹn hò với bao nhiêu cô gái thì mặc kệ. Chứ với cô nàng Tesha Naretu này thì anh không yên tâm chút nào, cảm giác này đã xuất hiện từ khi cô gái này lần đầu bước vào lớp.Sam không hẳn khẳng định rằng Tesha là xấu, nhưng nói thế nào nhỉ??? Giác quan thứ sáu chăng??? rằng cô ta có nguy cơ trở thành người như vậy????
Tiếng chuông reo lên inh ỏi, báo hiệu một tiết học nữa đã kết thúc.
- ahhhhhh.... thay đồ ngay thôi, mệt quá!!!! - Marie la lên thung thướng .
Vuốt mái tóc xanh lòa xòa trước mặt sau cả tiết đánh cầu lông. Yuuki gật đầu đồng ý, mệt chẳng mở miệng nổi.
- chuông rồi à???
Vẫn giọng nói uể oải ấy, Tesha vịn vào thành ghế đứng dậy đi thay bộ đồng phục thể dục ra. Nguyên cả một tiết mà nó chả được tích sự gì. Ngấm ngầm đoán ra ý định của Tesha, Haroka cười nguy hiểm:
- cần bế vào đấy không?? Đây sẵn lòng.
- làm điều đấy vào năm 18 tuổi ý ranh con, song sắt đang đợi cậu bất cứ lúc nào.
Tesha cười khúc khích rồi bước đi. Haroka cũng chỉ còn nước chấp nhận thua cuộc, cô ấy đúng thật là.....
Nhưng buộc lòng phải thú nhận một điều, tuy Haroka đây rất thích con gái. Chắc chắn rằng chưa bao giờ có một cô gái lại khơi niềm thú vị trào dâng trong người cậu mãnh liệt đến vậy.
Điều ấy cũng tương tự với Tesha, chỉ khác là cô đặt ra luật lệ của riêng mình: không được để tình cảm lấn át nhiệm vụ.
Phòng thay đồ nữ gần như đã vắng hết. Còn lại hai cô gái Tesha Naretu và Victoria Anbe. Dường như giữa họ có một sự căng thẳng đến nghẹt thở.
- mỹ nhân kế có tiến triển chút nào không???
Câu hỏi này là dành cho Tesha. Victoria chẳng thèm nhìn cô lấy một cái. Tesha chơi lại, chẳng thèm bộc lộ một tí gì gọi là khó chịu, cô trả lời:
- tốt, không cần lo cho tôi.
- ồ có chứ.
Victoria mặc đồ xong, đi ngang qua Tesha. Truyền lại một câu nói:
- đừng quá thân thiết với kẻ mà sau này mình không thể gọi là bạn, đó là điểm yếu chết người.
*****************************
Chap kì tới: vô lý!?!??!!?!?!?!?!?!
/32
|