Thân bò có ánh sáng màu xanh bao phủ thân thể của hắn, hơn nữa một cước nâng lên đá thẳng vào Hàn Quân Đình đang truy kích.
Bành bành bành!
Không gian liên tiếp nổ tung, lực lượng cuồng bạo bắn ra ngoài.
Hàn Quân Đình nhanh chóng thoát đi, thân thể giẫm nhẹ lên đầu bò, lúc này lưỡi đao chém lên đầu Lý Vân Tiêu.
Đột nhiên một đạo hồng quang hiện ra, song thủ đao bị trói buộc giống như bị trói chặt lại.
Nàng kinh hãi cúi đầu nhìn xuống, thấy đầu bò bắn ra hào quang màu đỏ bao phủ thân thể của nàng lại, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Đồng thời hai sừng bắn ra hào quang sáng ngời, hóa thành khe hở lăng lệ, xé rách vạn vật quanh thân.
Chi!
Hàn Quân Đình hoảng hốt, khí tức khủng bố tới cực điểm dâng lên, nầng tăng chân khí lên cực hạn, khí tức mạnh mẽ bắn ra ngoài, sau này bay lên cao cao.
Đầu bò không ngừng lao thẳng tới trước, nó không hề nao núng chút nào cả.
– Nước trôi!
Huyền Nữ quát một tiếng, đàn cổ bắn ra hào quang bảy màu, ngưng tụ thành hình trên không trung, lúc này khe hở xuất hiện.
Bành!
Hai đạo lực lượng phá không bay đi, dư âm ảnh hưởng còn lại áp chế bắn thẳng về phía Huyền Nữ, làm cho nàng khiếp sợ sau đó nhanh chóng lui lại, làm tan mất lực lượng phản chấn.
– Đây rốt cuộc là lực lượng gì?
Nội tâm Huyền Nữ kinh hãi.
Trong mắt Hàn Quân Đình bắn ra hào quang ngưng trọng, nói:
– Đầu trâu này là thần khôi, không thể khinh thường.
Quanh thân của nàng vào lúc này có ánh sáng màu đỏ đang bảo vệ, song đao không ngừng động đậy, dốc sức liều mạng giãy dụa vài cái mới có thể hoạt động lại được.
– Thần khôi?
Huyền Nữ khiếp sợ không ít, đầu tiên là nhíu mày, ý chí không ngừng dao động.
Hàn Quân Đình trầm giọng nói:
– Không sợ, chờ sư tỷ giết Vạn Nhất Thiên cùng Tô Liên Y, sử dụng kiếm trận giết đầu trâu này và Lý Vân Tiêu!
Huyền Nữ có chút lo lắng nói:
– Thật có thể làm được sao? Trên người của hắn có trời mới biết còn có cái gì khác.
Hàn Quân Đình lạnh lùng nói:
– Không sai biệt lắm, ta từng chiến đấu cùng hắn vài lần, vẫn hiểu thực lực và át chủ bài của hắn. Cuộc chiến hôm nay chúng ta tất thắng, đừng quên nơi đây không chỉ có người Thần Tiêu Cung chúng ta đâu.
Huyền Nữ nói:
– Ta vẫn cảm giác người này không đơn giản, mặc dù không có tiêu sái và cuồng ngạo năm đó, nhưng hắn có khí chất khác mà năm đó không có.
Trong mắt Hàn Quân Đình mang theo thần thái giận dữ, quát:
– Huyền Nữ, ngươi muốn như thế nào? Muốn động dao động đạo tâm sao?
Sắc mặt Huyền Nữ khó coi, nói:
– Kỳ thật ta nói bố cục thất bại rồi, lúc trước ta bắt chước cung chủ đại nhân, tuyệt đối là không chê vào đâu được, không có bất kỳ sơ hở, nhưng cũng bị hắn nhìn thấu, đến bây giờ ta còn không rõ mình sơ hở ở nơi nào đấy.
Trong nội tâm Hàn Quân Đình khẽ động, Huyền Nữ đi theo sư tôn hơn mười năm, bắt chước cho dù là nàng cũng không nhận ra, tăng thêm Thanh Liên Phỉ Thúy Bình Phong ngăn chặn thần thức, quả quyết chưa từng có đạo lý thất bại.
– Khục khục, cái này, kỳ thật rất đơn giản…
Lý Vân Tiêu nghe bọn họ bàn một hồi, lúc này mới lên tiếng.
– Xảy ra chuyện gì?
Hai người cùng hỏi.
Tay phải Lý Vân Tiêu đặt lên miệng ho khan hai tiếng, nói:
– Cái này, ta hiện tại tâm tình không tốt, không muốn nói.
– Vậy đi chết đi!
Hàn Quân Đình giận dữ mắng mỏ một tiếng, hai tay ấn xuống hóa thành vô số đao trảm.
Ăn thiệt thòi từ đầu bò, nàng không dám tới gần nữa.
Huyền Nữ cũng mở đàn cổ ra, không ngừng kích thích âm luật, hóa thành vô số binh khí chém tới.
Đầu bò giậm mạnh chân, một đạo kết giới mở ra, lập tức giẫm nát tứ phương.
Cuối cùng há to miệng ra, trên cổ có ánh sáng đỏ xuất hiện, lúc này hóa thành một vòng tròn to lớn.
Trời tròi kết hợp với vòng tròn trên cổ của đầu trâu liền hóa thành thế giới.
Công kích đánh vào thế giới này đều bị bắn ra bên ngoài.
Lý Vân Tiêu mừng rỡ trong lòng, lực lượng của đầu trâu này không bằng siêu phàm nhập thánh, nhưng đối phó với Huyền Nữ cùng Hàn Quân Đình thì dư xài.
Hắn nghiêng người trên lưng trâu, một tay bấm niệm pháp quyết, hắn vẫn tiếp tục hấp thu nguyên khí chữa trị thân thể.
Hơn nữa thời khắc cảnh giác nhìn qua bốn phía, để ngừa có người mai phục đánh lén lần nữa.
Cách đó không xa Nhĩ Lôi Nhĩ Lâm hai vị trưởng lão hoàn toàn bị chế trụ.
Tân Thần sau khi đột phá huyệt môn thứ sáu của thần thể, lực lượng thân thể vô cùng cường hoành, tăng thêm hắn vô cùng mạnh mẽ làm cho Nhĩ Mai không thể làm được gì.
Lúc này kiếm quang không ngừng bắn ra, hai người nhanh chóng bay ra ngoài.
Bắc Quyến Nam thì ung dung lạnh nhạt hơn nhiều, cơ bản không chủ động công kích, chỉ không ngừng xuất kiếm quyết ngăn chặn Nhĩ Lôi.
Thậm chí tay trái của hắn thả lỏng ra sau lưng, bộ dáng tùy ý.
Trong nội tâm Nhĩ Lôi vô cùng kinh hãi, cho dù chính mình công kích như thế nào cũng không cách nào làm gì được đối phương, trong nháy mắt nàng vừa vội vừa giận.
Tâm tình Bắc Minh Đoạn Quyết cũng trầm xuống, lực lượng Thần Tiêu Cung hoàn toàn bị ngăn chặn, nếu không phải có thể đột phá, sợ rằng muốn giết Lý Vân Tiêu rất khó.
Giờ phút này hắn cũng không muốn hao nhiều khí lực, dù sao bọ ngực bắt ve, còn có chim sẻ núp đằng sau, hắn cũng không muốn làm mai mối cho người khác.
Tất cả mọi người chú ý tới Nhất Kiếm Đồng Tâm Trận, mười ba cường giả Thần Tiêu Cung công kích liên hoàn, Vạn Nhất Thiên và Tô Liên Y đã biến thành nỏ mạnh hết đà, không thể làm gì.
– Phi Dương, nhanh cứu chúng ta.
Vạn Nhất Thiên cầu cứu, trong mắt mang theo lo lắng.
Hắn giờ phút này không quan tâm thương thế, thúc dục một kiện huyền khí giống như cây dù, nó không ngừng bay múa trên không trung, nhưng mà đã trăm ngàn vết thương, tràn ngập nguy cơ.
Kiếm quang đầy trời không ngừng đè xuống, xuyên thấu qua cây dù đánh thẳng vào hai người, lúc này tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Lý Vân Tiêu vỗ vào lưng trâu, nói:
– Bên trên.
Đầu bò bước đi, đi thẳng vào kiếm trận.
Hàn Quân Đình và Huyền Nữ thoáng kinh sợ không thôi, công kích càng lăng lệ ác liệt, chém lên vòng tròn
Lý Vân Tiêu lấy ra Giới Thần Bi, bấm niệm pháp quyết, điểm ra một khe hở, nói:
– Hai phu nhân này giao cho các ngươi.
Ba thân ảnh xuất hiện gờm cá sấu, Huyền Lôi Kinh Vân Hống, còn có ác linh.
Ác linh trong trận chiến thành Hồng Nguyệt đã cướp lấy thân thể tộc trưởng Yêu tộc bát bộ làm nơi an thâm, thời gian dài đến nay không ngừng dung hợp cùng tu luyện, đã hoàn toàn dung thành nhất thể.
Huyền Lôi Kinh Vân Hống sau khi thôn phệ Lôi Hỏa Hỏa Báo Lôi Thú thì bước vào cánh cửa cửu giai, yêu khí cuồng dã trùng thiên, trên người có lôi quang màu vàng bắn ra, vô cùng kinh người.
Cá sấu càng xấu xí đến cực điểm, xem xét thì đáy lòng phát lạnh, bản thân do hai chủng nguyên tố tuyệt cường tạo thành, bám vào vô số hắc tử, bản thân có nhiều điểm đen rậm rạp chằng chịt.
Ba đạo thân ảnh hiển hóa ra, ngăn ở trước người Huyền Nữ cùng Hàn Quân Đình, lúc này hai nữ đã giật mình, nhịn không được lui về phía sau.
– Hắc hắc, bổn đại gia sau khi đạt được thân hình này, còn chưa khỏe đấy.
Bành bành bành!
Không gian liên tiếp nổ tung, lực lượng cuồng bạo bắn ra ngoài.
Hàn Quân Đình nhanh chóng thoát đi, thân thể giẫm nhẹ lên đầu bò, lúc này lưỡi đao chém lên đầu Lý Vân Tiêu.
Đột nhiên một đạo hồng quang hiện ra, song thủ đao bị trói buộc giống như bị trói chặt lại.
Nàng kinh hãi cúi đầu nhìn xuống, thấy đầu bò bắn ra hào quang màu đỏ bao phủ thân thể của nàng lại, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Đồng thời hai sừng bắn ra hào quang sáng ngời, hóa thành khe hở lăng lệ, xé rách vạn vật quanh thân.
Chi!
Hàn Quân Đình hoảng hốt, khí tức khủng bố tới cực điểm dâng lên, nầng tăng chân khí lên cực hạn, khí tức mạnh mẽ bắn ra ngoài, sau này bay lên cao cao.
Đầu bò không ngừng lao thẳng tới trước, nó không hề nao núng chút nào cả.
– Nước trôi!
Huyền Nữ quát một tiếng, đàn cổ bắn ra hào quang bảy màu, ngưng tụ thành hình trên không trung, lúc này khe hở xuất hiện.
Bành!
Hai đạo lực lượng phá không bay đi, dư âm ảnh hưởng còn lại áp chế bắn thẳng về phía Huyền Nữ, làm cho nàng khiếp sợ sau đó nhanh chóng lui lại, làm tan mất lực lượng phản chấn.
– Đây rốt cuộc là lực lượng gì?
Nội tâm Huyền Nữ kinh hãi.
Trong mắt Hàn Quân Đình bắn ra hào quang ngưng trọng, nói:
– Đầu trâu này là thần khôi, không thể khinh thường.
Quanh thân của nàng vào lúc này có ánh sáng màu đỏ đang bảo vệ, song đao không ngừng động đậy, dốc sức liều mạng giãy dụa vài cái mới có thể hoạt động lại được.
– Thần khôi?
Huyền Nữ khiếp sợ không ít, đầu tiên là nhíu mày, ý chí không ngừng dao động.
Hàn Quân Đình trầm giọng nói:
– Không sợ, chờ sư tỷ giết Vạn Nhất Thiên cùng Tô Liên Y, sử dụng kiếm trận giết đầu trâu này và Lý Vân Tiêu!
Huyền Nữ có chút lo lắng nói:
– Thật có thể làm được sao? Trên người của hắn có trời mới biết còn có cái gì khác.
Hàn Quân Đình lạnh lùng nói:
– Không sai biệt lắm, ta từng chiến đấu cùng hắn vài lần, vẫn hiểu thực lực và át chủ bài của hắn. Cuộc chiến hôm nay chúng ta tất thắng, đừng quên nơi đây không chỉ có người Thần Tiêu Cung chúng ta đâu.
Huyền Nữ nói:
– Ta vẫn cảm giác người này không đơn giản, mặc dù không có tiêu sái và cuồng ngạo năm đó, nhưng hắn có khí chất khác mà năm đó không có.
Trong mắt Hàn Quân Đình mang theo thần thái giận dữ, quát:
– Huyền Nữ, ngươi muốn như thế nào? Muốn động dao động đạo tâm sao?
Sắc mặt Huyền Nữ khó coi, nói:
– Kỳ thật ta nói bố cục thất bại rồi, lúc trước ta bắt chước cung chủ đại nhân, tuyệt đối là không chê vào đâu được, không có bất kỳ sơ hở, nhưng cũng bị hắn nhìn thấu, đến bây giờ ta còn không rõ mình sơ hở ở nơi nào đấy.
Trong nội tâm Hàn Quân Đình khẽ động, Huyền Nữ đi theo sư tôn hơn mười năm, bắt chước cho dù là nàng cũng không nhận ra, tăng thêm Thanh Liên Phỉ Thúy Bình Phong ngăn chặn thần thức, quả quyết chưa từng có đạo lý thất bại.
– Khục khục, cái này, kỳ thật rất đơn giản…
Lý Vân Tiêu nghe bọn họ bàn một hồi, lúc này mới lên tiếng.
– Xảy ra chuyện gì?
Hai người cùng hỏi.
Tay phải Lý Vân Tiêu đặt lên miệng ho khan hai tiếng, nói:
– Cái này, ta hiện tại tâm tình không tốt, không muốn nói.
– Vậy đi chết đi!
Hàn Quân Đình giận dữ mắng mỏ một tiếng, hai tay ấn xuống hóa thành vô số đao trảm.
Ăn thiệt thòi từ đầu bò, nàng không dám tới gần nữa.
Huyền Nữ cũng mở đàn cổ ra, không ngừng kích thích âm luật, hóa thành vô số binh khí chém tới.
Đầu bò giậm mạnh chân, một đạo kết giới mở ra, lập tức giẫm nát tứ phương.
Cuối cùng há to miệng ra, trên cổ có ánh sáng đỏ xuất hiện, lúc này hóa thành một vòng tròn to lớn.
Trời tròi kết hợp với vòng tròn trên cổ của đầu trâu liền hóa thành thế giới.
Công kích đánh vào thế giới này đều bị bắn ra bên ngoài.
Lý Vân Tiêu mừng rỡ trong lòng, lực lượng của đầu trâu này không bằng siêu phàm nhập thánh, nhưng đối phó với Huyền Nữ cùng Hàn Quân Đình thì dư xài.
Hắn nghiêng người trên lưng trâu, một tay bấm niệm pháp quyết, hắn vẫn tiếp tục hấp thu nguyên khí chữa trị thân thể.
Hơn nữa thời khắc cảnh giác nhìn qua bốn phía, để ngừa có người mai phục đánh lén lần nữa.
Cách đó không xa Nhĩ Lôi Nhĩ Lâm hai vị trưởng lão hoàn toàn bị chế trụ.
Tân Thần sau khi đột phá huyệt môn thứ sáu của thần thể, lực lượng thân thể vô cùng cường hoành, tăng thêm hắn vô cùng mạnh mẽ làm cho Nhĩ Mai không thể làm được gì.
Lúc này kiếm quang không ngừng bắn ra, hai người nhanh chóng bay ra ngoài.
Bắc Quyến Nam thì ung dung lạnh nhạt hơn nhiều, cơ bản không chủ động công kích, chỉ không ngừng xuất kiếm quyết ngăn chặn Nhĩ Lôi.
Thậm chí tay trái của hắn thả lỏng ra sau lưng, bộ dáng tùy ý.
Trong nội tâm Nhĩ Lôi vô cùng kinh hãi, cho dù chính mình công kích như thế nào cũng không cách nào làm gì được đối phương, trong nháy mắt nàng vừa vội vừa giận.
Tâm tình Bắc Minh Đoạn Quyết cũng trầm xuống, lực lượng Thần Tiêu Cung hoàn toàn bị ngăn chặn, nếu không phải có thể đột phá, sợ rằng muốn giết Lý Vân Tiêu rất khó.
Giờ phút này hắn cũng không muốn hao nhiều khí lực, dù sao bọ ngực bắt ve, còn có chim sẻ núp đằng sau, hắn cũng không muốn làm mai mối cho người khác.
Tất cả mọi người chú ý tới Nhất Kiếm Đồng Tâm Trận, mười ba cường giả Thần Tiêu Cung công kích liên hoàn, Vạn Nhất Thiên và Tô Liên Y đã biến thành nỏ mạnh hết đà, không thể làm gì.
– Phi Dương, nhanh cứu chúng ta.
Vạn Nhất Thiên cầu cứu, trong mắt mang theo lo lắng.
Hắn giờ phút này không quan tâm thương thế, thúc dục một kiện huyền khí giống như cây dù, nó không ngừng bay múa trên không trung, nhưng mà đã trăm ngàn vết thương, tràn ngập nguy cơ.
Kiếm quang đầy trời không ngừng đè xuống, xuyên thấu qua cây dù đánh thẳng vào hai người, lúc này tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Lý Vân Tiêu vỗ vào lưng trâu, nói:
– Bên trên.
Đầu bò bước đi, đi thẳng vào kiếm trận.
Hàn Quân Đình và Huyền Nữ thoáng kinh sợ không thôi, công kích càng lăng lệ ác liệt, chém lên vòng tròn
Lý Vân Tiêu lấy ra Giới Thần Bi, bấm niệm pháp quyết, điểm ra một khe hở, nói:
– Hai phu nhân này giao cho các ngươi.
Ba thân ảnh xuất hiện gờm cá sấu, Huyền Lôi Kinh Vân Hống, còn có ác linh.
Ác linh trong trận chiến thành Hồng Nguyệt đã cướp lấy thân thể tộc trưởng Yêu tộc bát bộ làm nơi an thâm, thời gian dài đến nay không ngừng dung hợp cùng tu luyện, đã hoàn toàn dung thành nhất thể.
Huyền Lôi Kinh Vân Hống sau khi thôn phệ Lôi Hỏa Hỏa Báo Lôi Thú thì bước vào cánh cửa cửu giai, yêu khí cuồng dã trùng thiên, trên người có lôi quang màu vàng bắn ra, vô cùng kinh người.
Cá sấu càng xấu xí đến cực điểm, xem xét thì đáy lòng phát lạnh, bản thân do hai chủng nguyên tố tuyệt cường tạo thành, bám vào vô số hắc tử, bản thân có nhiều điểm đen rậm rạp chằng chịt.
Ba đạo thân ảnh hiển hóa ra, ngăn ở trước người Huyền Nữ cùng Hàn Quân Đình, lúc này hai nữ đã giật mình, nhịn không được lui về phía sau.
– Hắc hắc, bổn đại gia sau khi đạt được thân hình này, còn chưa khỏe đấy.
/3771
|