Cố Thanh Thanh nức nở một lúc mới ngừng lại, nàng lau nước mắt, cúi thấp đầu sợ bị ai thấy hốc mắt sưng đỏ.
Cố Thanh Thanh trợn to mắt nói:
- Những gì các người nói ta đều hiểu, nhưng không thể không buồn. Mà buồn một lúc cũng tốt, đi thôi.
Đến đẳng cấp như bọn họ đã xem nhạt sinh tử, nhưng đa tình tự cổ thương ly biệt, ly biệt luôn làm người ta khó chịu nhất.
Đoàn người lặng lẽ bay trên trời, không khí hơi nặng nề, không ai mở miệng nói chuyện.
Chợt Lý Vân Tiêu lòng máy động ngừng lại, biểu tình suy tư.
Khúc Hồng Nhan bay tới gần, ngạc nhiên nhìn Lý Vân Tiêu:
- Phi Dương, sao vậy?
Mới rồi Cố Thanh Thanh có cảm ứng, hay Lý Vân Tiêu cũng cảm ứng được gì?
Ngón tay Lý Vân Tiêu gõ cằm mắt nh ìn hư không vô tận trước mặt, trầm ngâm nói:
- tân Quý Ly Diễm Quang lúc trước bị ta hàng phục đã luyện hóa rồi, ta từ trong đó cảm nhận hơi thở của Đế Đan Lâu, ngay hướng này.
Lý Vân Tiêu chỉ tận cùng phía xa:
- Ta đang nghĩ có nên đi vòng tới trước tìm Đế Đan Lâu rồi mới kiếm Thiên Phượng vĩ linh không? Dù sao cây vĩ linh kia nằm trong tay Phạn Yêu, ta không ôm nhiều hy vọng, nếu tìm được Đế Đan Lâu thì sẽ dễ như trở bàn tay.
Cố Thanh Thanh nhìn hướng Mục Tinh:
- Ngươi thấy sao? Dù gì ngươi rõ ràng về tứ đại phong linh chi vật nhất, nó vốn là đảo Huyền Ly làm ra.
Mục Tinh kiên nhẫn giải thích:
- Ừm! Ý nghĩa ban đầu tứ đại phong linh chi vật là phong ấn linh khí trong Vĩnh Sinh chi giới để tránh tiết ra ngoài, cùng lúc đó vận chuyển không dứt, liên tục rút linh khí từ bên ngoài bổ sung vào. Về sau đảo Huyền Ly vì thu nạp cường giả mỗi thời đại vào giới nên mới làm ra bốn trọng lâu khí, đan, bảo, thư, hơn nữa giải phong Ngọc Thư các. Các đại sư xây dựng Đế Đan Lâu, luyện chế đan dược trong đó đèu đã qua đời, giá trị thứ bên trong siêu cao, đáng giá đi một chuyến.
Mắt Mục Tinh lóe tia sáng:
- Bên trong có mấy viên đan dược dù là ta cũng rất động lòng.
Cố Thanh Thanh nghe hiểu điều gì, kinh ngạc hỏi:
- Hay bên trong có thập giai thần đan?
Đám người Lý Vân Tiêu khẽ run, lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
Thập giai thần đan đã tuyệt tích mười vạn năm, đại phái truyền thừa như Thần Tiêu cung cũng tiêu hao hầu như không còn, có được đan dược cửu giai đỉnh cao đã là vật yêu nghiệt.
Mục Tinh cười bí hiểm:
- Ha ha ha, thập giai thần đan?
Khuôn mặt kim loại lộ biểu tình kỳ dị, Mục Tinh liếm môi nói:
- Các người có từng nghe về Thiên Vận Tạo Hóa đan, có thể nghịch thiên sửa mệnh, tử khí hồi sinh không?
Mọi người hút ngụm khí lạnh, kinh kêu:
- Thiên Vận Tạo Hóa đan!!!
Cố Thanh Thanh hoàn toàn biến sắc mặt, lửa giận bùng cháy, sát khí bắn ra.
Cố Thanh Thanh quát to:
- Mục Tinh, đồ chết tiệt! Có tin tức Thiên Vận Tạo Hóa đan vậy mà câm miệng không nói ra, nếu có viên đan dược nghịch thiên sửa mệnh này có lẽ Bách Luân đại nhân sẽ không chết!
Sát khí dâng trào cuồn cuộn trên không trung ngưng tụ thành mấy lốc xoáy trói tứ chi và cơ thể Mục Tinh lại, eng một tiếng kéo gã giang hai tay hai chân cột chặt trên trời.
Đám người Khúc Hồng Nhan giật nảy mình. Tuy Cố Thanh Thanh bất cần đời nhưng bình thường tình cách rất tốt, lần đầu tiên thấy nàng giận thật, nàng đã xúc động sát tâm.
Mục Tinh nhíu mày, buồn bực nói:
- Làm sao ta nhớ việc này được? Hơn nữa Thiên Vận Tạo Hóa đan đã siêu thoát phạm trù thập giai, nếu có thể phân chia đẳng cấp lên trên nữa thì cỡ thập nhất giai, làm sao muốn liền lấy được nó?
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta có nghe đồn về đan này, luôn nghĩ nó chỉ là truyền thuyết, không ngờ có thật. Dù thế nào thì ta rất muốn thấy một lần, có được đến nó hay không phải xem cơ duyên. Đại nhân đừng đem cái chết của Bách Luân đại nhân trách tội vào cái chuyện vô căn cứ này, rõ ràng là giận chó đánh mèo người khác.
Cố Thanh Thanh ngẫm nghĩ thấy mình quá đáng thật, khẽ quát thu sát khí về. Mục Tinh phục hồi lại, mặt nhăn nhó.
- Đi thôi, Đế Đan Lâu đã vào Vĩnh Sinh chi giới thì đừng để người khác nhanh chân đến trước.
Xác định phương hướng xong đám người Lý Vân Tiêu bay tới trước.
Lòng bàn tay Lý Vân Tiêu nâng một đoàn sáng lửa đỏ rực, là Tân Quý Ly Diễm, xuyên qua nó mơ hồ thấy bóng dáng Đế Đan Lâu, dường như có bóng người thấp thoáng.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút:
- Dường như có người ìm đến Đế Đan Lâu trước chúng ta một bước. Tăng tốc độ lên, tuyệt đối đừng để người ta tới trước mình!
Người Lý Vân Tiêu phát ra lôi điện bao phủ mọi người vào trong biến thành lôi quang xé gió bay đi, tốc độ tăng cao gấp mấy lần.
Thiên Vận Tạo Hóa đan làm Lý Vân Tiêu nhớ đến một người, là Nhu Vi thê tử của Hải Hoàng Ba Long, mẫu thân của Thủy Tiên. Hiện tại Nhu Vi đang dùng Thất Tinh đăng tục mệnh, nếu có đan này liền sẽ khởi tử hồi sinh, hải Hoàng Ba Long nhờ lực lượng đan dược phục hồi căn cơ vũ đạo, trở về 2Mạch.
Lôi quang như tia chớp xẹt nhanh trong không trung, càng đến gần Đế Đan Lâu càng phát hiện nhiều hơi thở cường đại lao hướng cùng một mục tiêu.
Chốc lát sau, không trung phía trước mơ hồ có ánh sáng xẹt qua, thần thức quét qua có hơn trăm người.
Ảo ảnh một tòa đan lâu to lớn thấp thoáng mơ hồ, cao vạn trượng đâm vào hư không.
Những vủ ỉa này đa số từ Thiên Vũ giới đến nhưng dường như còn một số hơi thở cường đại khác ẩn núp trong không trung chưa lộ mặt, khiến người khó thể phát hiện. Dù là Lý Vân Tiêu cũng chỉ cảm nhận được chút hơi thở như có như không.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Chuyện gì đây? Ảo ảnh Đế Đan Lâu?
Lý Vân Tiêu nhìn lầu cao đâm hư không, đúng là Đế Đan Lâu lúc trước còn chạy trốn ngoài Lang Hoàn Thiên nhưng giờ biến to gấp trăm lần, mông lung mơ hồ, hiển nhiên chỉ là một cái bóng.
Cố Thanh Thanh kinh kêu:
- Đại hư vô thuật? Đế Đan Lâu này rốt cuộc bị sao vậy?
Mục Tinh lắp bắp:
- Có lẽ Đế Đan Lâu đã hóa linh, muốn phá không chạy trốn nhưng bị người dùng thần thông lớn lao đánh về nguyên hình, cho nên hư hóa độn không, muốn bảo hộ chính mình.
Biểu tình Lý Vân Tiêu kỳ dị nói:
- Hiện tại nhiều người bao vây còn trốn cái khỉ gì? Chờ lộ mặt bị cướp sạch đi. Mới đầu ta còn lo bị người nhanh chân đến trước giờ xem ra phải chờ một lúc.
Cố Thanh Thanh nhìn phía xa nói:
- Những vũ giả từ Thiên Vũ giới đến còn dễ đối phó, thực lực không quá mạnh. Nhưng ta mơ hồ phát hiện trong hư không có cường giả che giấu, cẩn thận là hơn.
- Ừm! Ta cũng cảm nhận được, tung tích và thực lực của chúng ta hơn phân nửa bị bọn họ phát hiện. Nhưng chuyện cướp đan toàn so đấu cơ duyên, lực lượng, có trốn tránh cũng không chiếm ưu thế gì. Chúng ta cứ quang minh chính đại đứng, không cần lo.
Lý Vân Tiêu nhìn hơn trăm người, toàn là cường giả nỗi tiếng lừng lẫy của Thiên Vũ giới. Trong đó không thiếu người quen cũ, có mấy người từng có xích mích.
Mấy người quen ngũ nhận ra Lý Vân Tiêu, vội chạy nhanh tới chào hỏi:
- Lý Vân Tiêu!
Có phụ tử Tiền Sinh của Kim Tiền bang, có Trần Đoạn Thiên và một trưởng lão của Đao Kiếm tông, có một số chưởng môn của tông môn ẩn thế, Dương Thiên Bằng của Phần Nguyệt tông, Mi Hoành của huyết Nha cung đều gặp nhau trong vũ quyết thế gia hải ngoại.
Cố Thanh Thanh trợn to mắt nói:
- Những gì các người nói ta đều hiểu, nhưng không thể không buồn. Mà buồn một lúc cũng tốt, đi thôi.
Đến đẳng cấp như bọn họ đã xem nhạt sinh tử, nhưng đa tình tự cổ thương ly biệt, ly biệt luôn làm người ta khó chịu nhất.
Đoàn người lặng lẽ bay trên trời, không khí hơi nặng nề, không ai mở miệng nói chuyện.
Chợt Lý Vân Tiêu lòng máy động ngừng lại, biểu tình suy tư.
Khúc Hồng Nhan bay tới gần, ngạc nhiên nhìn Lý Vân Tiêu:
- Phi Dương, sao vậy?
Mới rồi Cố Thanh Thanh có cảm ứng, hay Lý Vân Tiêu cũng cảm ứng được gì?
Ngón tay Lý Vân Tiêu gõ cằm mắt nh ìn hư không vô tận trước mặt, trầm ngâm nói:
- tân Quý Ly Diễm Quang lúc trước bị ta hàng phục đã luyện hóa rồi, ta từ trong đó cảm nhận hơi thở của Đế Đan Lâu, ngay hướng này.
Lý Vân Tiêu chỉ tận cùng phía xa:
- Ta đang nghĩ có nên đi vòng tới trước tìm Đế Đan Lâu rồi mới kiếm Thiên Phượng vĩ linh không? Dù sao cây vĩ linh kia nằm trong tay Phạn Yêu, ta không ôm nhiều hy vọng, nếu tìm được Đế Đan Lâu thì sẽ dễ như trở bàn tay.
Cố Thanh Thanh nhìn hướng Mục Tinh:
- Ngươi thấy sao? Dù gì ngươi rõ ràng về tứ đại phong linh chi vật nhất, nó vốn là đảo Huyền Ly làm ra.
Mục Tinh kiên nhẫn giải thích:
- Ừm! Ý nghĩa ban đầu tứ đại phong linh chi vật là phong ấn linh khí trong Vĩnh Sinh chi giới để tránh tiết ra ngoài, cùng lúc đó vận chuyển không dứt, liên tục rút linh khí từ bên ngoài bổ sung vào. Về sau đảo Huyền Ly vì thu nạp cường giả mỗi thời đại vào giới nên mới làm ra bốn trọng lâu khí, đan, bảo, thư, hơn nữa giải phong Ngọc Thư các. Các đại sư xây dựng Đế Đan Lâu, luyện chế đan dược trong đó đèu đã qua đời, giá trị thứ bên trong siêu cao, đáng giá đi một chuyến.
Mắt Mục Tinh lóe tia sáng:
- Bên trong có mấy viên đan dược dù là ta cũng rất động lòng.
Cố Thanh Thanh nghe hiểu điều gì, kinh ngạc hỏi:
- Hay bên trong có thập giai thần đan?
Đám người Lý Vân Tiêu khẽ run, lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
Thập giai thần đan đã tuyệt tích mười vạn năm, đại phái truyền thừa như Thần Tiêu cung cũng tiêu hao hầu như không còn, có được đan dược cửu giai đỉnh cao đã là vật yêu nghiệt.
Mục Tinh cười bí hiểm:
- Ha ha ha, thập giai thần đan?
Khuôn mặt kim loại lộ biểu tình kỳ dị, Mục Tinh liếm môi nói:
- Các người có từng nghe về Thiên Vận Tạo Hóa đan, có thể nghịch thiên sửa mệnh, tử khí hồi sinh không?
Mọi người hút ngụm khí lạnh, kinh kêu:
- Thiên Vận Tạo Hóa đan!!!
Cố Thanh Thanh hoàn toàn biến sắc mặt, lửa giận bùng cháy, sát khí bắn ra.
Cố Thanh Thanh quát to:
- Mục Tinh, đồ chết tiệt! Có tin tức Thiên Vận Tạo Hóa đan vậy mà câm miệng không nói ra, nếu có viên đan dược nghịch thiên sửa mệnh này có lẽ Bách Luân đại nhân sẽ không chết!
Sát khí dâng trào cuồn cuộn trên không trung ngưng tụ thành mấy lốc xoáy trói tứ chi và cơ thể Mục Tinh lại, eng một tiếng kéo gã giang hai tay hai chân cột chặt trên trời.
Đám người Khúc Hồng Nhan giật nảy mình. Tuy Cố Thanh Thanh bất cần đời nhưng bình thường tình cách rất tốt, lần đầu tiên thấy nàng giận thật, nàng đã xúc động sát tâm.
Mục Tinh nhíu mày, buồn bực nói:
- Làm sao ta nhớ việc này được? Hơn nữa Thiên Vận Tạo Hóa đan đã siêu thoát phạm trù thập giai, nếu có thể phân chia đẳng cấp lên trên nữa thì cỡ thập nhất giai, làm sao muốn liền lấy được nó?
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta có nghe đồn về đan này, luôn nghĩ nó chỉ là truyền thuyết, không ngờ có thật. Dù thế nào thì ta rất muốn thấy một lần, có được đến nó hay không phải xem cơ duyên. Đại nhân đừng đem cái chết của Bách Luân đại nhân trách tội vào cái chuyện vô căn cứ này, rõ ràng là giận chó đánh mèo người khác.
Cố Thanh Thanh ngẫm nghĩ thấy mình quá đáng thật, khẽ quát thu sát khí về. Mục Tinh phục hồi lại, mặt nhăn nhó.
- Đi thôi, Đế Đan Lâu đã vào Vĩnh Sinh chi giới thì đừng để người khác nhanh chân đến trước.
Xác định phương hướng xong đám người Lý Vân Tiêu bay tới trước.
Lòng bàn tay Lý Vân Tiêu nâng một đoàn sáng lửa đỏ rực, là Tân Quý Ly Diễm, xuyên qua nó mơ hồ thấy bóng dáng Đế Đan Lâu, dường như có bóng người thấp thoáng.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút:
- Dường như có người ìm đến Đế Đan Lâu trước chúng ta một bước. Tăng tốc độ lên, tuyệt đối đừng để người ta tới trước mình!
Người Lý Vân Tiêu phát ra lôi điện bao phủ mọi người vào trong biến thành lôi quang xé gió bay đi, tốc độ tăng cao gấp mấy lần.
Thiên Vận Tạo Hóa đan làm Lý Vân Tiêu nhớ đến một người, là Nhu Vi thê tử của Hải Hoàng Ba Long, mẫu thân của Thủy Tiên. Hiện tại Nhu Vi đang dùng Thất Tinh đăng tục mệnh, nếu có đan này liền sẽ khởi tử hồi sinh, hải Hoàng Ba Long nhờ lực lượng đan dược phục hồi căn cơ vũ đạo, trở về 2Mạch.
Lôi quang như tia chớp xẹt nhanh trong không trung, càng đến gần Đế Đan Lâu càng phát hiện nhiều hơi thở cường đại lao hướng cùng một mục tiêu.
Chốc lát sau, không trung phía trước mơ hồ có ánh sáng xẹt qua, thần thức quét qua có hơn trăm người.
Ảo ảnh một tòa đan lâu to lớn thấp thoáng mơ hồ, cao vạn trượng đâm vào hư không.
Những vủ ỉa này đa số từ Thiên Vũ giới đến nhưng dường như còn một số hơi thở cường đại khác ẩn núp trong không trung chưa lộ mặt, khiến người khó thể phát hiện. Dù là Lý Vân Tiêu cũng chỉ cảm nhận được chút hơi thở như có như không.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Chuyện gì đây? Ảo ảnh Đế Đan Lâu?
Lý Vân Tiêu nhìn lầu cao đâm hư không, đúng là Đế Đan Lâu lúc trước còn chạy trốn ngoài Lang Hoàn Thiên nhưng giờ biến to gấp trăm lần, mông lung mơ hồ, hiển nhiên chỉ là một cái bóng.
Cố Thanh Thanh kinh kêu:
- Đại hư vô thuật? Đế Đan Lâu này rốt cuộc bị sao vậy?
Mục Tinh lắp bắp:
- Có lẽ Đế Đan Lâu đã hóa linh, muốn phá không chạy trốn nhưng bị người dùng thần thông lớn lao đánh về nguyên hình, cho nên hư hóa độn không, muốn bảo hộ chính mình.
Biểu tình Lý Vân Tiêu kỳ dị nói:
- Hiện tại nhiều người bao vây còn trốn cái khỉ gì? Chờ lộ mặt bị cướp sạch đi. Mới đầu ta còn lo bị người nhanh chân đến trước giờ xem ra phải chờ một lúc.
Cố Thanh Thanh nhìn phía xa nói:
- Những vũ giả từ Thiên Vũ giới đến còn dễ đối phó, thực lực không quá mạnh. Nhưng ta mơ hồ phát hiện trong hư không có cường giả che giấu, cẩn thận là hơn.
- Ừm! Ta cũng cảm nhận được, tung tích và thực lực của chúng ta hơn phân nửa bị bọn họ phát hiện. Nhưng chuyện cướp đan toàn so đấu cơ duyên, lực lượng, có trốn tránh cũng không chiếm ưu thế gì. Chúng ta cứ quang minh chính đại đứng, không cần lo.
Lý Vân Tiêu nhìn hơn trăm người, toàn là cường giả nỗi tiếng lừng lẫy của Thiên Vũ giới. Trong đó không thiếu người quen cũ, có mấy người từng có xích mích.
Mấy người quen ngũ nhận ra Lý Vân Tiêu, vội chạy nhanh tới chào hỏi:
- Lý Vân Tiêu!
Có phụ tử Tiền Sinh của Kim Tiền bang, có Trần Đoạn Thiên và một trưởng lão của Đao Kiếm tông, có một số chưởng môn của tông môn ẩn thế, Dương Thiên Bằng của Phần Nguyệt tông, Mi Hoành của huyết Nha cung đều gặp nhau trong vũ quyết thế gia hải ngoại.
/3771
|