Khúc Hồng Nhan cười khổ nói:
:- Chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian, trong vòng một tháng cố gắng tu luyện đi, tương lai còn bao nhiêu là trận đánh ác liệt đang chờ.
Hai nữ nhân ngồi xếp bằng tu luyện.
Linh Mục Địch, Xán, Trác tự ngồi khoanh chân tiến vào trạng thái tu luyện.
Lý Vân Tiêu biến mất khỏi cung điện trực tiếp xuất hiện trên cười tủm tỉm, xung quanh, cao thấp bốn phương đều là mênh mông bát ngát, nhìn không tới phần cuối.
Đột nhiên trên bầu trời hiện ra một vệt sáng vàng hóa thành một cọng lông chim chậm rãi rơi xuống.
Giọng Lâm vang lên:
– Đây là mảnh lông Thiên Phượng bình thường cuối cùng trong tay ta, vốn định giữ lại để sống lâu thêm vài ngày nhưng bây giờ không cần nữa. Ngươi hãy hấp thu hết lực lượng trong đó, tranh thủ đột phá đến chưởng thiên cảnh.
Lông chim bay xuống tay Lý Vân Tiêu, ẩn chứa nhiệt độ cao làm lòng hắn ấm áp.
Xem ra Lâm thật lòng hy vọng hắn thắng, nhưng đôi khi thiên đạo lựa chọn ai rất khó đoán, Lâm chỉ có thể mọi chuyện nghe theo thiên mệnh.
Lý Vân Tiêu cầm lông chim, hơi thở Lâm biến mất trong hư không, chắc đã rời đi.
Lý Vân Tiêu buông tiếng thở dài, cất đi Phượng Vũ quý giá. Lý Vân Tiêu không lãng phí thời gian, hắn nuốt vài một ít đan dược hồi khí rồi ngồi khoanh chân nhập định.
Trước khi đột phá phải điều chỉnh trạng thái lên tới đỉnh cao đã.
Hiện tại trong cơ thể Lý Vân Tiêu còn có lôi điện song sắc kim ngân bắn ra từ chân thân Họa Đấu, chúng luôn bị hắn ức chế trong cơ thể không ngừng luyện hóa. Giờ vừa lúc đang tĩnh tâm, Lý Vân Tiêu tập trung tinh thần vào nó hết.
Sấm sét song sắc bị một đoàn tử lôi nhỏ xíu đè ép không ngừng phân giải biến mỏng như sợi tóc bị đan điền thu nạp.
Mấy canh giờ sau, sấm sét song sắc đã bị hấp thu sạch.
Hiện Lý Vân Tiêu đã hóa thành thân lôi cảm nhận thân thể thay đổi, lĩnh ngộ sấm sét sâu hơn một tầng.
Sau đó Lý Vân Tiêu biến về trạng thái bình thường, tiếp tục bắt ấn điều tức.
Lại qua mấy canh giờ, rốt cuộc Lý Vân Tiêu phục hồi lại tất cả thần dịch lực đã tiêu hao, điều chỉnh cơ năng thân thể đến đỉnh.
Lúc này Lý Vân Tiêu lấy Tử Kim Lôi Kiếp đan ra, trên đan thấp thoáng lôi quang ngũ sắc chớp lóe, rõ ràng có bóng thú quỳ rạp bên trong dường như đang ngủ say.
Lý Vân Tiêu chỉ cần ăn đan dược này là Lôi Um sẽ hoàn toàn trở thành đan linh, bị hắn hấp thu tiêu hóa hết.
Tuy bộ dạng Lôi Um đáng yêu nhưng Lý Vân Tiêu hừ mạnh, không chút thương tiếc bỏ vào miệng, nuốt cái ực.
Tử Kim Lôi đan vừa vào miệng thì cảm giác như nuốt một tử lôi. Trong nội đan nổ tung lôi văn ngũ sắc, lôi quang đầy trời tàn phá trong cơ thể Lý Vân Tiêu, xuyên thấu làn da bắn ra ngoài.
Lý Vân Tiêu lại hóa thân sấm sét, hiện chín màu sắc. Các loại lôi điên dâng lên trên người Lý Vân Tiêu, cọ rưeả cơ thể.
– Bà nội nó, cái khỉ gì đây? Giống như bỗng chốc kích phát lôi điện trong người ta rồi biến ra vô số lôi quang biến dị.
Lý Vân Tiêu hoảng sợ phát hiện lôi của hắn sinh ra các loại biến đổi vì đan dược vận động, lúc thì đen thui lúc thì đỏ rực, biến đổi cả màu vàng và sắc bạc.
Khi hóa thành song sắc kim ngân thì lực lượng giống y như lôi quang trên người chân thân Họa Đấu.
– Đây là quá trình Bản Nguyên Lôi Lực diễn hóa biến dị sao . . .
Một lúc sau Lý Vân Tiêu đã hiểu ra, mặc dù hắn không biết đan dược kia vì sao làm được nhưng loại biến đổi này đúng là quá trình Bản Nguyên chi lôi hóa thành vạn lôi, giống như là cố ý biểu thị cho Lý Vân Tiêu thấy.
Lý Vân Tiêu vội ổn định lại tinh thần, cảm nhận những lực lượng biến đổi. Nhưng khi lôi đình biến thành màu đen thì như thể trong cơ thể bị đè ép lực lượng ngàn cân, khó thể chịu đựng. Lúc đổi màu đỏ thì như đặt trên lửa cháy hừng hực, làn da đau rát. Màu vàng thì như ngàn vạn lưỡi dao cắt xuống, không khác gì thiên đao vạn quả.
Giữa ngũ hành có tương sinh, dù là lôi điện thuộc mộc hệ cũng chia ra lôi ngũ hành khác nhau, chẳng qua thuộc tính không mạnh. Lý Vân Tiêu đang cảm ngộ cái loại phối hợp và biến đổi vô cùng đó.
Mấy ngày sau, trên hư không đã không thấy bóng dáng Lý Vân Tiêu mà chỉ có một quả lôi cầu màu xanh lơ lửng trên cao.
Nhiều phù văn chuyển động bên trên như thành thiên thành quyết lúc huyễn lúc diệt.
Nhìn kỹ lại, trong lôi cầu bên Lý Vân Tiêu như trẻ sơ sinh co người yên lặng ngủ say, như thể trở về trong bào thai, từ hậu thiên chuyển vào tiên thiên.
Rốt cuộc, hơn mười ngày sau.
Lôi cầu đột nhiên tách ra hàng vạn lôi quang, lại hiện ra trên trăm loại màu sắc khác nhau bắn vào trên dưới bốn phương tám hướng hư không vô cùng vô tận.
Năng lượng giải phóng làm lôi cầu teo nhỏ, cơ thể Lý Vân Tiêu dần lộ ra, hắn duỗi người như trẻ sơ sinh thật sự.
Lý Vân Tiêu thoải mái khẽ rên:
– Ưm!
Cảm giác như thay da đổi thịt trùng sinh.
Lý Vân Tiêu mừng rỡ:
– Thân thể này . . .!
Lý Vân Tiêu cảm nhận rõ ràng thân lôi khác với trước kia, không chỉ biến mạnh về mặt lực lượng mà tính chất cũng khác nhau. Hiện tại Lý Vân Tiêu hiểu biết thuộc tính lôi chi bản càng sâu sắc hơn một chút.
Đôi mắt khép mở đều có lôi quang lập loè:
– Bản Nguyên chi lực . . . Cái này là ưu thế của tiên thiên Ngũ Hành Linh Thể . . .
Lý Vân Tiêu nhắm mắt lại, từ từ cảm nhận biến đổi của cơ thể, nắm chắc lực lượng thân thể hiện tại.
Một lúc lâu sau Lý Vân Tiêu từ từ mở mắt ra:
– Thân lôi bây giờ so với Tiên Thiên Linh Thể cthật sự không kém là ao, nhưng tu vi của ta . . .
Lý Vân Tiêu buồn rầu phát hiện một điều rằng tu vi của hắn không tăng lên được bao nhiêu khi chuyển hóa thân lôi, vẫn kẹt ở đỉnh quy chân thần cảnh, nhưng cảm giác phá kén càng ngày càng gần.
Chỉ cần có đầy đủ thời gian, lại để cho Lý Vân Tiêu bế quan cái nửa năm, một năm là chắc chắn sẽ xông chưởng thiên cảnh.
Lý Vân Tiêu thở dài một tiếng:
– Đáng tiếc không có thời gian.
Biểu tình Lý Vân Tiêu tràn đầy phức tạp lấy một viên đan dược ra, chính là Bắc Quảng Pháp Thiên đan lúc trước cướp được.
Trên người Lý Vân Tiêu còn ba viên đan dược khác, phẩm chất không thua gì Tử Kim Lôi đan, Bắc Quảng Pháp Thiên đan, nhưng không rõ ràng hiệu dụng và thuộc tính nên hắn không dám nếm thử.
Vừa rồi Tử Kim Lôi đan, nếu Lý Vân Tiêu không có thân lôi ngũ hành, cường giả quy chân cảnh bình thường nuốt vào e rằng không còn mẩu xương.
– Đành lại dùng thêm một viên đan dược.
Tuy Lý Vân Tiêu rất tiếc nhưng tình thế xô đẩy, hơn nữa nuốt đan dược vào sinh ra hiệu quả tích lũy trong người không tính ăn uổng phí.
Quyết định xong Lý Vân Tiêu nuốt Bắc Quảng Pháp Thiên đan vào, vùng đan dược chợt run rẩy gần như nổ tung một nửa.
Ánh sáng lưu ly liên tục lấp lánh trên người Lý Vân Tiêu như thể người hắn cũng nổ theo.
Lý Vân Tiêu trợn to mắt ếch nói:
– A! Sao mạnh quá vậy?
Khuôn mặt Lý Vân Tiêu vặn vẹo.
Lý Vân Tiêu vội vàng sử dụng kiếm chỉ điểm phá đại huyệt quanh thân mình để lực lượng theo những huyệt vị trút ra, máu tuon như suối.
:- Chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian, trong vòng một tháng cố gắng tu luyện đi, tương lai còn bao nhiêu là trận đánh ác liệt đang chờ.
Hai nữ nhân ngồi xếp bằng tu luyện.
Linh Mục Địch, Xán, Trác tự ngồi khoanh chân tiến vào trạng thái tu luyện.
Lý Vân Tiêu biến mất khỏi cung điện trực tiếp xuất hiện trên cười tủm tỉm, xung quanh, cao thấp bốn phương đều là mênh mông bát ngát, nhìn không tới phần cuối.
Đột nhiên trên bầu trời hiện ra một vệt sáng vàng hóa thành một cọng lông chim chậm rãi rơi xuống.
Giọng Lâm vang lên:
– Đây là mảnh lông Thiên Phượng bình thường cuối cùng trong tay ta, vốn định giữ lại để sống lâu thêm vài ngày nhưng bây giờ không cần nữa. Ngươi hãy hấp thu hết lực lượng trong đó, tranh thủ đột phá đến chưởng thiên cảnh.
Lông chim bay xuống tay Lý Vân Tiêu, ẩn chứa nhiệt độ cao làm lòng hắn ấm áp.
Xem ra Lâm thật lòng hy vọng hắn thắng, nhưng đôi khi thiên đạo lựa chọn ai rất khó đoán, Lâm chỉ có thể mọi chuyện nghe theo thiên mệnh.
Lý Vân Tiêu cầm lông chim, hơi thở Lâm biến mất trong hư không, chắc đã rời đi.
Lý Vân Tiêu buông tiếng thở dài, cất đi Phượng Vũ quý giá. Lý Vân Tiêu không lãng phí thời gian, hắn nuốt vài một ít đan dược hồi khí rồi ngồi khoanh chân nhập định.
Trước khi đột phá phải điều chỉnh trạng thái lên tới đỉnh cao đã.
Hiện tại trong cơ thể Lý Vân Tiêu còn có lôi điện song sắc kim ngân bắn ra từ chân thân Họa Đấu, chúng luôn bị hắn ức chế trong cơ thể không ngừng luyện hóa. Giờ vừa lúc đang tĩnh tâm, Lý Vân Tiêu tập trung tinh thần vào nó hết.
Sấm sét song sắc bị một đoàn tử lôi nhỏ xíu đè ép không ngừng phân giải biến mỏng như sợi tóc bị đan điền thu nạp.
Mấy canh giờ sau, sấm sét song sắc đã bị hấp thu sạch.
Hiện Lý Vân Tiêu đã hóa thành thân lôi cảm nhận thân thể thay đổi, lĩnh ngộ sấm sét sâu hơn một tầng.
Sau đó Lý Vân Tiêu biến về trạng thái bình thường, tiếp tục bắt ấn điều tức.
Lại qua mấy canh giờ, rốt cuộc Lý Vân Tiêu phục hồi lại tất cả thần dịch lực đã tiêu hao, điều chỉnh cơ năng thân thể đến đỉnh.
Lúc này Lý Vân Tiêu lấy Tử Kim Lôi Kiếp đan ra, trên đan thấp thoáng lôi quang ngũ sắc chớp lóe, rõ ràng có bóng thú quỳ rạp bên trong dường như đang ngủ say.
Lý Vân Tiêu chỉ cần ăn đan dược này là Lôi Um sẽ hoàn toàn trở thành đan linh, bị hắn hấp thu tiêu hóa hết.
Tuy bộ dạng Lôi Um đáng yêu nhưng Lý Vân Tiêu hừ mạnh, không chút thương tiếc bỏ vào miệng, nuốt cái ực.
Tử Kim Lôi đan vừa vào miệng thì cảm giác như nuốt một tử lôi. Trong nội đan nổ tung lôi văn ngũ sắc, lôi quang đầy trời tàn phá trong cơ thể Lý Vân Tiêu, xuyên thấu làn da bắn ra ngoài.
Lý Vân Tiêu lại hóa thân sấm sét, hiện chín màu sắc. Các loại lôi điên dâng lên trên người Lý Vân Tiêu, cọ rưeả cơ thể.
– Bà nội nó, cái khỉ gì đây? Giống như bỗng chốc kích phát lôi điện trong người ta rồi biến ra vô số lôi quang biến dị.
Lý Vân Tiêu hoảng sợ phát hiện lôi của hắn sinh ra các loại biến đổi vì đan dược vận động, lúc thì đen thui lúc thì đỏ rực, biến đổi cả màu vàng và sắc bạc.
Khi hóa thành song sắc kim ngân thì lực lượng giống y như lôi quang trên người chân thân Họa Đấu.
– Đây là quá trình Bản Nguyên Lôi Lực diễn hóa biến dị sao . . .
Một lúc sau Lý Vân Tiêu đã hiểu ra, mặc dù hắn không biết đan dược kia vì sao làm được nhưng loại biến đổi này đúng là quá trình Bản Nguyên chi lôi hóa thành vạn lôi, giống như là cố ý biểu thị cho Lý Vân Tiêu thấy.
Lý Vân Tiêu vội ổn định lại tinh thần, cảm nhận những lực lượng biến đổi. Nhưng khi lôi đình biến thành màu đen thì như thể trong cơ thể bị đè ép lực lượng ngàn cân, khó thể chịu đựng. Lúc đổi màu đỏ thì như đặt trên lửa cháy hừng hực, làn da đau rát. Màu vàng thì như ngàn vạn lưỡi dao cắt xuống, không khác gì thiên đao vạn quả.
Giữa ngũ hành có tương sinh, dù là lôi điện thuộc mộc hệ cũng chia ra lôi ngũ hành khác nhau, chẳng qua thuộc tính không mạnh. Lý Vân Tiêu đang cảm ngộ cái loại phối hợp và biến đổi vô cùng đó.
Mấy ngày sau, trên hư không đã không thấy bóng dáng Lý Vân Tiêu mà chỉ có một quả lôi cầu màu xanh lơ lửng trên cao.
Nhiều phù văn chuyển động bên trên như thành thiên thành quyết lúc huyễn lúc diệt.
Nhìn kỹ lại, trong lôi cầu bên Lý Vân Tiêu như trẻ sơ sinh co người yên lặng ngủ say, như thể trở về trong bào thai, từ hậu thiên chuyển vào tiên thiên.
Rốt cuộc, hơn mười ngày sau.
Lôi cầu đột nhiên tách ra hàng vạn lôi quang, lại hiện ra trên trăm loại màu sắc khác nhau bắn vào trên dưới bốn phương tám hướng hư không vô cùng vô tận.
Năng lượng giải phóng làm lôi cầu teo nhỏ, cơ thể Lý Vân Tiêu dần lộ ra, hắn duỗi người như trẻ sơ sinh thật sự.
Lý Vân Tiêu thoải mái khẽ rên:
– Ưm!
Cảm giác như thay da đổi thịt trùng sinh.
Lý Vân Tiêu mừng rỡ:
– Thân thể này . . .!
Lý Vân Tiêu cảm nhận rõ ràng thân lôi khác với trước kia, không chỉ biến mạnh về mặt lực lượng mà tính chất cũng khác nhau. Hiện tại Lý Vân Tiêu hiểu biết thuộc tính lôi chi bản càng sâu sắc hơn một chút.
Đôi mắt khép mở đều có lôi quang lập loè:
– Bản Nguyên chi lực . . . Cái này là ưu thế của tiên thiên Ngũ Hành Linh Thể . . .
Lý Vân Tiêu nhắm mắt lại, từ từ cảm nhận biến đổi của cơ thể, nắm chắc lực lượng thân thể hiện tại.
Một lúc lâu sau Lý Vân Tiêu từ từ mở mắt ra:
– Thân lôi bây giờ so với Tiên Thiên Linh Thể cthật sự không kém là ao, nhưng tu vi của ta . . .
Lý Vân Tiêu buồn rầu phát hiện một điều rằng tu vi của hắn không tăng lên được bao nhiêu khi chuyển hóa thân lôi, vẫn kẹt ở đỉnh quy chân thần cảnh, nhưng cảm giác phá kén càng ngày càng gần.
Chỉ cần có đầy đủ thời gian, lại để cho Lý Vân Tiêu bế quan cái nửa năm, một năm là chắc chắn sẽ xông chưởng thiên cảnh.
Lý Vân Tiêu thở dài một tiếng:
– Đáng tiếc không có thời gian.
Biểu tình Lý Vân Tiêu tràn đầy phức tạp lấy một viên đan dược ra, chính là Bắc Quảng Pháp Thiên đan lúc trước cướp được.
Trên người Lý Vân Tiêu còn ba viên đan dược khác, phẩm chất không thua gì Tử Kim Lôi đan, Bắc Quảng Pháp Thiên đan, nhưng không rõ ràng hiệu dụng và thuộc tính nên hắn không dám nếm thử.
Vừa rồi Tử Kim Lôi đan, nếu Lý Vân Tiêu không có thân lôi ngũ hành, cường giả quy chân cảnh bình thường nuốt vào e rằng không còn mẩu xương.
– Đành lại dùng thêm một viên đan dược.
Tuy Lý Vân Tiêu rất tiếc nhưng tình thế xô đẩy, hơn nữa nuốt đan dược vào sinh ra hiệu quả tích lũy trong người không tính ăn uổng phí.
Quyết định xong Lý Vân Tiêu nuốt Bắc Quảng Pháp Thiên đan vào, vùng đan dược chợt run rẩy gần như nổ tung một nửa.
Ánh sáng lưu ly liên tục lấp lánh trên người Lý Vân Tiêu như thể người hắn cũng nổ theo.
Lý Vân Tiêu trợn to mắt ếch nói:
– A! Sao mạnh quá vậy?
Khuôn mặt Lý Vân Tiêu vặn vẹo.
Lý Vân Tiêu vội vàng sử dụng kiếm chỉ điểm phá đại huyệt quanh thân mình để lực lượng theo những huyệt vị trút ra, máu tuon như suối.
/3771
|