Lát sau Diệp Nam Thiên thu về giới quang, thuyền Nặc Á và ánh sáng vàng chui vào thân thể Diệp Nam Thiên, sắc mặt tái xanh.
Một kích khủng khiếp đến thế dù là Diệp Nam Thiên cũng khó tránh khỏi bị thương không nhẹ, nhưng cố gượng không biểu hiện ra ngoài.
Thời gian khoảng một tách trà sau, năng lượng trên bầu trời tán đi gần hết, Bí Đình Phong thu màn sáng về. Bí Đình Phong thi triển thuật na di chuyển dời năng lượng nguy hiểm còn sót lại trên trời ra ngoài.
Bên ngoài mấy trăm dặm vụ nổ, Lý Vân Tiêu, Bí Đình Phong, Diệp Nam Thiên hiện hình.
Trừ Lý Vân Tiêu ra bộ dáng hai người khác khá tệ, tổn sức háo nhiều, mặt trắng bệch như giấy.
Bí Đình Phong ân cần hỏi han:
- Đại nhân có sao không?
Diệp Nam Thiên lắc đầu, rầu rĩ nói:
- Không ngờ Thương Ngô Khung cực đoan như vậy, may mắn ta không cứu hắn, không thì tương lai ma kiếp đến loại người này vì cầu sinh có thể làm bất cứ chuyện gì.
Tuy Lý Vân Tiêu không bị vụ nổ trùng kích nhưng sắc mặt không dễ nhìn, dù sao hắn rất chú trọng có lấy được ký ức của Thương Ngô Khung không.
Nếu không phải Diệp Nam Thiên cố tình nhúng tay vào thì Lý Vân Tiêu đã khốn chết Thương Ngô Khung trong ảo cảnh, nắm chắc sưu tầm ký ức rất lớn.
Hiện tại Lý Vân Tiêu chỉ còn đường đi Phù Không đảo, hy vọng sẽ tìm ra sự thật vụ việc, tìm được Hoa Thiên Thụ.
Diệp Nam Thiên cảm thấy lúng túng, chân thành xin lỗi:
- Lý Vân Tiêu, chuyện hôm nay lỗi do ta lỗ mãng.
Lý Vân Tiêu uể oải xua tay:
- Việc đã đến nước này có nhiều lời cũng vô ích. Nếu đại nhân muốn tiếp quản Thánh vực thì ta rất đồng ý, nhưng hy vọng hãy thay đổi người đảo Huyền Ly hết đi, ta không thích nhân viên cũ của Thánh vực.
Diệp Nam Thiên nói:
- Ta sẽ suy xét đề nghị của ngươi.
Lý Vân Tiêu nhìn bộ dáng của Diệp Nam Thiên tuy không lộ vẻ qua loa nhưng ánh mắt, sắc mặt nhỏ tỏ rõ không để bụng.
- Ừm! Ta muốn hỏi thăm đại nhân một việc, có biết Vi Thanh, Công Dương Chính Kỳ hiện đang ở đâu không?
Sau khi Lý Vân Tiêu chia tay Bàn Nghị gần như điều tra khấp Thánh vực mà không thấy bóng dáng hai người này, chỉ tìm thấy Thương Ngô Khung.
Tổ chức đại hội tỷ võ thiên hạ đệ nhất vẫn đang hừng hực khí thế diễn ra, Thánh vực chỉ còn ba Chấp Chính Ti nhưng vắng mặt mất hai người, một người thì thờ ơ dửng dưng, hơi lạ.
Diệp Nam Thiên nói:
- Ta biết hai người đang bế quan tu hành, phụ tử Vi Thanh rời khỏi Thánh vực. Công Dương Chính Kỳ thì . . . Dường như đi Thần Đô.
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
- Ở chung với Mộng Linh Chân Quân?
Diệp Nam Thiên gật đầu.
Lý Vân Tiêu lại hỏi:
- Đại nhân có cách nào vào Thần Đô không? Ta có chuyện muốn gặp Mộng Linh Chân Quân.
Diệp Nam Thiên lắc đầu nói:
- Cánh cửa Thần Đô chỉ có thể mở từ bên trong hoặc bên ngoài cưỡng ép vào, ta luôn liên lạc với Mộng Linh Chân Quân nhưng mãi chưa có kết quả.
Lý Vân Tiêu suy tư:
- Hiện tại là lúc phi thường, đã không liên lạc được vậy thì cưỡng ép mở Thần Đô ra thăm dò đi.
Diệp Nam Thiên, Bí Đình Phong cùng kêu lên phản đối:
- Không được!
Hai người bị đề nghị này hù sợ.
- Tại sao?
Lý Vân Tiêu khó hiểu hỏi:
- Không lẽ là vì Địa giới?
Diệp Nam Thiên gật đầu nói:
- Tuy trên danh nghĩa Thần Đô thuộc về Thánh vực quản lý nhưng thật ra không phải của Thánh vực mà là Địa giới. Dù bản thân Mộng Linh Chân Quân, ngày xưa tuy là Chấp Chính Ti, một trong tam lão Thần Đô nhưng thật ra lại là người Địa giới.
- Người Địa giới?
Lý Vân Tiêu suy tư ý nghĩa câu nói này, kinh kêu:
- Chẳng lẽ Địa giới cũng có kiểu truyền thừa?
- Đương nhiên.
Diệp Nam Thiên trả lời:
- Ngươi có thể xem Địa giới như một môn phái, bọn họ tu luyện lực lượng hơi khác với chúng ta nhưng đại khái giống nhau. Dù sao chúng ta tham ngộ quy tắc đa phần là lực lượng Thiên giới, nhưng lực lượng Địa giới cũng trong phạm vi giới lực Thiên Vũ giới, vì vậy đại thể giống nhau, chỉ khác biệt nhỏ.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ rất nhiều:
- Nói vậy Mộng Linh Chân Quân là chủ Địa giới? Mộng Linh Chân Quân có thể khống chế Hoàng Tuyền Minh Hỏa?
Diệp Nam Thiên nói:
- Mộng Linh Chân Quân có phải là chủ Địa giới không, có thể khống chế Hoàng Tuyền Minh Hỏa hay không thì ta không biết. Lần này đến Thánh vực có ba mục đích lớn, một trong số đó là gặp Mộng Linh Chân Quân một lần, bàn chuyện. Đáng tiếc không hoàn thành được cái nào trong ba mục đích.
Diệp Nam Thiên cười khổ.
Lý Vân Tiêu tò mò hỏi:
- Ba mục đích lớn?
Diệp Nam Thiên không giáu diếm:
- Một là gặp Mộng Linh Chân Quân, nói chuyện Địa giới với hắn. Hai là liên hợp Thánh vực, để lực lượng đảo Huyền Ly thẩm thấu vào, trợ giúp Thánh vực nâng cao thực lực tổng thể. Ba là bàn bạc chuyện Hóa Thần hải, nhanh chóng trừ bỏ khối u này.
Bí Đình Phong cười khổ nói:
- Hiện tại không thấy được Mộng Linh Chân Quân, chuyện thứ nhất khỏi nói nữa. Chỉ còn lại một Chấp Chính Ti lại bị Vân Tiêu công tử giết, hiện tại không tìm được người cầm quyền thực tế của Thánh vực, hai việc sau thì không thể nói được.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Ta muốn biết đại nhân định đối phó Hóa Thần hải như thế nào?
Diệp Nam Thiên trả lời:
- Hóa Thần hải là nơi thuật luyện sư trong thiên hạ tụ tập, không thể xóa sạch ngay mà phải lần lượt trừ bỏ. Ta tạm thời không muốn lộ ra lực lượng đảo Huyền Ly trước mắt thế nhân, vì vậy chỉ có thể lấy Thánh vực, Thiên Vũ Minh dẫn đầu, chúng ta từ bên cạnh hỗ trợ trừ bỏ người ma tu trong Hóa Thần Hải, phong ấn Cổ Ma Tinh.
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
- Trừ sạch người ma tu? Cách này qua cực đoan.
Diệp Nam Thiên nghiêm túc nói:
- Không hề cực đoan. Những người ma tu này là vật thí nghiệm của Lỗ Thông Tử, e rằng để ma quân giáng lâm dùng, với cách này chống cự giới lực Thiên Vũ giới áp chế. Dù trừ khử Lỗ Thông Tử thì chúng ta không rõ những ma tu còn che giấu nguy hiểm gì không, chém hết mới yên tâm.
Mặt Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Bản thiếu gia đồng ý giúp việc giết Lỗ Thông Tử, nhưng việc tiêu diệt hết ma tu thì xin lỗi, ta không chút hứng thú, hơn nữa cực kỳ ghét cách này, sẽ không tham gia.
- Được, những việc này để chúng ta làm.
Diệp Nam Thiên mắt lóe tia sáng:
- Nếu bây giờ không tìm ra người phụ trách Thánh vực vậy thì Thiên Vũ Minh dẫn đầu trừ bỏ Hóa Thần hải đi?
Lý Vân Tiêu do dự hỏi:
- Lúc nào lên đường? Có thể chờ hơn một tháng nữa không?
Lý Vân Tiêu muốn đi Phù Không đảo một chuyến.
- Không được, trễ một ngày cũng không được!
Diệp Nam Thiên nghiêm mặt nói:
- Vân Tiêu công tử nên biết Hóa Thần hải nguy hiểm thế nào, nếu không phải không tìm thấy người phụ trách Thánh vực thì chúng ta đã sớm hành động. Hạo Phong cũng đi nam vực thành Viêm Vũ tìm Vân Tiêu công tử, hơn phân nửa là bỏ lỡ người. Ta định chờ Hạo Phong trở về nếu Thánh vực không thấy bóng dáng Chấp Chính Ti đâu sẽ hành động một mình.
Lý Vân Tiêu ngẫm nghĩ chuyện Hoa Thiên Thụ đã bỏ lỡ hơn hai mươi năm thì không vội vàng trong một lúc.
Lý Vân Tiêu cũng quan tâm tình hình Cổ Ma tỉnh, càng lo lắng hai bằng hữu tốt Huyền Hoa, Liễu Phỉ Yên, tình huống của đệ tử Dương Địch.
Một kích khủng khiếp đến thế dù là Diệp Nam Thiên cũng khó tránh khỏi bị thương không nhẹ, nhưng cố gượng không biểu hiện ra ngoài.
Thời gian khoảng một tách trà sau, năng lượng trên bầu trời tán đi gần hết, Bí Đình Phong thu màn sáng về. Bí Đình Phong thi triển thuật na di chuyển dời năng lượng nguy hiểm còn sót lại trên trời ra ngoài.
Bên ngoài mấy trăm dặm vụ nổ, Lý Vân Tiêu, Bí Đình Phong, Diệp Nam Thiên hiện hình.
Trừ Lý Vân Tiêu ra bộ dáng hai người khác khá tệ, tổn sức háo nhiều, mặt trắng bệch như giấy.
Bí Đình Phong ân cần hỏi han:
- Đại nhân có sao không?
Diệp Nam Thiên lắc đầu, rầu rĩ nói:
- Không ngờ Thương Ngô Khung cực đoan như vậy, may mắn ta không cứu hắn, không thì tương lai ma kiếp đến loại người này vì cầu sinh có thể làm bất cứ chuyện gì.
Tuy Lý Vân Tiêu không bị vụ nổ trùng kích nhưng sắc mặt không dễ nhìn, dù sao hắn rất chú trọng có lấy được ký ức của Thương Ngô Khung không.
Nếu không phải Diệp Nam Thiên cố tình nhúng tay vào thì Lý Vân Tiêu đã khốn chết Thương Ngô Khung trong ảo cảnh, nắm chắc sưu tầm ký ức rất lớn.
Hiện tại Lý Vân Tiêu chỉ còn đường đi Phù Không đảo, hy vọng sẽ tìm ra sự thật vụ việc, tìm được Hoa Thiên Thụ.
Diệp Nam Thiên cảm thấy lúng túng, chân thành xin lỗi:
- Lý Vân Tiêu, chuyện hôm nay lỗi do ta lỗ mãng.
Lý Vân Tiêu uể oải xua tay:
- Việc đã đến nước này có nhiều lời cũng vô ích. Nếu đại nhân muốn tiếp quản Thánh vực thì ta rất đồng ý, nhưng hy vọng hãy thay đổi người đảo Huyền Ly hết đi, ta không thích nhân viên cũ của Thánh vực.
Diệp Nam Thiên nói:
- Ta sẽ suy xét đề nghị của ngươi.
Lý Vân Tiêu nhìn bộ dáng của Diệp Nam Thiên tuy không lộ vẻ qua loa nhưng ánh mắt, sắc mặt nhỏ tỏ rõ không để bụng.
- Ừm! Ta muốn hỏi thăm đại nhân một việc, có biết Vi Thanh, Công Dương Chính Kỳ hiện đang ở đâu không?
Sau khi Lý Vân Tiêu chia tay Bàn Nghị gần như điều tra khấp Thánh vực mà không thấy bóng dáng hai người này, chỉ tìm thấy Thương Ngô Khung.
Tổ chức đại hội tỷ võ thiên hạ đệ nhất vẫn đang hừng hực khí thế diễn ra, Thánh vực chỉ còn ba Chấp Chính Ti nhưng vắng mặt mất hai người, một người thì thờ ơ dửng dưng, hơi lạ.
Diệp Nam Thiên nói:
- Ta biết hai người đang bế quan tu hành, phụ tử Vi Thanh rời khỏi Thánh vực. Công Dương Chính Kỳ thì . . . Dường như đi Thần Đô.
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
- Ở chung với Mộng Linh Chân Quân?
Diệp Nam Thiên gật đầu.
Lý Vân Tiêu lại hỏi:
- Đại nhân có cách nào vào Thần Đô không? Ta có chuyện muốn gặp Mộng Linh Chân Quân.
Diệp Nam Thiên lắc đầu nói:
- Cánh cửa Thần Đô chỉ có thể mở từ bên trong hoặc bên ngoài cưỡng ép vào, ta luôn liên lạc với Mộng Linh Chân Quân nhưng mãi chưa có kết quả.
Lý Vân Tiêu suy tư:
- Hiện tại là lúc phi thường, đã không liên lạc được vậy thì cưỡng ép mở Thần Đô ra thăm dò đi.
Diệp Nam Thiên, Bí Đình Phong cùng kêu lên phản đối:
- Không được!
Hai người bị đề nghị này hù sợ.
- Tại sao?
Lý Vân Tiêu khó hiểu hỏi:
- Không lẽ là vì Địa giới?
Diệp Nam Thiên gật đầu nói:
- Tuy trên danh nghĩa Thần Đô thuộc về Thánh vực quản lý nhưng thật ra không phải của Thánh vực mà là Địa giới. Dù bản thân Mộng Linh Chân Quân, ngày xưa tuy là Chấp Chính Ti, một trong tam lão Thần Đô nhưng thật ra lại là người Địa giới.
- Người Địa giới?
Lý Vân Tiêu suy tư ý nghĩa câu nói này, kinh kêu:
- Chẳng lẽ Địa giới cũng có kiểu truyền thừa?
- Đương nhiên.
Diệp Nam Thiên trả lời:
- Ngươi có thể xem Địa giới như một môn phái, bọn họ tu luyện lực lượng hơi khác với chúng ta nhưng đại khái giống nhau. Dù sao chúng ta tham ngộ quy tắc đa phần là lực lượng Thiên giới, nhưng lực lượng Địa giới cũng trong phạm vi giới lực Thiên Vũ giới, vì vậy đại thể giống nhau, chỉ khác biệt nhỏ.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ rất nhiều:
- Nói vậy Mộng Linh Chân Quân là chủ Địa giới? Mộng Linh Chân Quân có thể khống chế Hoàng Tuyền Minh Hỏa?
Diệp Nam Thiên nói:
- Mộng Linh Chân Quân có phải là chủ Địa giới không, có thể khống chế Hoàng Tuyền Minh Hỏa hay không thì ta không biết. Lần này đến Thánh vực có ba mục đích lớn, một trong số đó là gặp Mộng Linh Chân Quân một lần, bàn chuyện. Đáng tiếc không hoàn thành được cái nào trong ba mục đích.
Diệp Nam Thiên cười khổ.
Lý Vân Tiêu tò mò hỏi:
- Ba mục đích lớn?
Diệp Nam Thiên không giáu diếm:
- Một là gặp Mộng Linh Chân Quân, nói chuyện Địa giới với hắn. Hai là liên hợp Thánh vực, để lực lượng đảo Huyền Ly thẩm thấu vào, trợ giúp Thánh vực nâng cao thực lực tổng thể. Ba là bàn bạc chuyện Hóa Thần hải, nhanh chóng trừ bỏ khối u này.
Bí Đình Phong cười khổ nói:
- Hiện tại không thấy được Mộng Linh Chân Quân, chuyện thứ nhất khỏi nói nữa. Chỉ còn lại một Chấp Chính Ti lại bị Vân Tiêu công tử giết, hiện tại không tìm được người cầm quyền thực tế của Thánh vực, hai việc sau thì không thể nói được.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Ta muốn biết đại nhân định đối phó Hóa Thần hải như thế nào?
Diệp Nam Thiên trả lời:
- Hóa Thần hải là nơi thuật luyện sư trong thiên hạ tụ tập, không thể xóa sạch ngay mà phải lần lượt trừ bỏ. Ta tạm thời không muốn lộ ra lực lượng đảo Huyền Ly trước mắt thế nhân, vì vậy chỉ có thể lấy Thánh vực, Thiên Vũ Minh dẫn đầu, chúng ta từ bên cạnh hỗ trợ trừ bỏ người ma tu trong Hóa Thần Hải, phong ấn Cổ Ma Tinh.
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
- Trừ sạch người ma tu? Cách này qua cực đoan.
Diệp Nam Thiên nghiêm túc nói:
- Không hề cực đoan. Những người ma tu này là vật thí nghiệm của Lỗ Thông Tử, e rằng để ma quân giáng lâm dùng, với cách này chống cự giới lực Thiên Vũ giới áp chế. Dù trừ khử Lỗ Thông Tử thì chúng ta không rõ những ma tu còn che giấu nguy hiểm gì không, chém hết mới yên tâm.
Mặt Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Bản thiếu gia đồng ý giúp việc giết Lỗ Thông Tử, nhưng việc tiêu diệt hết ma tu thì xin lỗi, ta không chút hứng thú, hơn nữa cực kỳ ghét cách này, sẽ không tham gia.
- Được, những việc này để chúng ta làm.
Diệp Nam Thiên mắt lóe tia sáng:
- Nếu bây giờ không tìm ra người phụ trách Thánh vực vậy thì Thiên Vũ Minh dẫn đầu trừ bỏ Hóa Thần hải đi?
Lý Vân Tiêu do dự hỏi:
- Lúc nào lên đường? Có thể chờ hơn một tháng nữa không?
Lý Vân Tiêu muốn đi Phù Không đảo một chuyến.
- Không được, trễ một ngày cũng không được!
Diệp Nam Thiên nghiêm mặt nói:
- Vân Tiêu công tử nên biết Hóa Thần hải nguy hiểm thế nào, nếu không phải không tìm thấy người phụ trách Thánh vực thì chúng ta đã sớm hành động. Hạo Phong cũng đi nam vực thành Viêm Vũ tìm Vân Tiêu công tử, hơn phân nửa là bỏ lỡ người. Ta định chờ Hạo Phong trở về nếu Thánh vực không thấy bóng dáng Chấp Chính Ti đâu sẽ hành động một mình.
Lý Vân Tiêu ngẫm nghĩ chuyện Hoa Thiên Thụ đã bỏ lỡ hơn hai mươi năm thì không vội vàng trong một lúc.
Lý Vân Tiêu cũng quan tâm tình hình Cổ Ma tỉnh, càng lo lắng hai bằng hữu tốt Huyền Hoa, Liễu Phỉ Yên, tình huống của đệ tử Dương Địch.
/3771
|