Giọng Ba Mộc vang lên:
- Mọi người cẩn thận, hắn tự bạo thân thể!
Ba Mộc mấdt tích nãy giờ lại xuất hiện bên trên đại điện, một tay bắt ấn.
Cấm chế nguyên thần điện bị xúc động, kết giới hội tụ lại chống đỡ lực lượng tự bạo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lãnh Đồng cũng là cường giả hư cực thần cảnh, thân thể tự bạo mang đến uy thế khó mà tương đương.
Ngay lúc này bên ngoài thần điện bị mấy ánh sáng đen phá giới công kích đánh mạnh vào thần điện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nội ngoại giáp công làm nhiều cấm chế vỡ tan, hóa thành từng tia chớp tứ giăng trong điện.
- Nguy rồi!
Ba Mộc kêu lên:
- Chủ cấm chế bị đánh mở!
Mọi người hoàn toàn biến sắc mặt, xem đám đông hải tộc bên ngoài thần điện, cự thú đáy biển đỉnh thiên lập địa thì lòng nặng nề.
Phi Nghê hối hận, tự trách nói:
- Phu quân, ta...
Lý Vân Tiêu nói:
- Không sao, đại điện này vốn không chống đỡ được bao lâu, không cần ép buộc mình thỏa hiệp khoan dung, loại bại hoại này giữ lại sớm muộn gì sẽ là mối họa.
Phi Nghê rất cảm động, mũi cay cay, mắt ngấn lệ.
Nhớ đến Giao Nữ chết vì Tù nhưng không được yêu thương, tôn trong gì cơ bản nhất từ gã.
Thích một người không sai, chỉ sai ở chỗ nàng yêu sai người, thế là bản thân rơi vào vạn kiếp bất phục.
- Ha ha, một đám tự phụ! Bổn tọa chờ xem các ngươi chết dưới địa quân Dận Vũ như thế nào!
Cơ thể Lãnh Đồng tự bạo trên cao, ngũ hành chi long hiển hiện ngưng tụ thành một quang long màu trắng dài hơn mười trượng, sắc mặt dữ tợn.
- Long hồn!
Mọi người hết hồn, rung động vì long hồn cường đại. Người bình thường nếu tự bạo đã sớm hồn phi phách tán.
Phi Nghê vừa mừng vừa sợ nói:
- Đây là tinh hồn rồng tinh thuần nhất!
Mắt Phi Nghê bắn ra tia sáng, nàng hóa thành luogòn sáng đỏ bay đi.
Trên nóc biến ra ảo ảnh Thiên Phượng, hai vuốt bấu xuống.
- Muốn bắt ta? Đúng là người điên nói mớ!
Tù tức giận quát:
- Bổn tọa đã chọn tự bạo làm sao không đề phòng chiêu này của các ngươi được?
Long hồn màu trắng lắc mình cuộn lại, vô số long phù lấp lóe bên trên.
Bùm!
Cái đuôi đập một cái, bảy, tám luồng sáng đánh vào đôi vuốt Thiên Phượng đẩy ra.
Sắc mặt Tù trầm trọng, miệng lầm rầm long ngữ khó hiểu. Nóc hiện ra phù văn màu vàng nhỏ xíu.
- Giới lực!
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Rốt cuộc hắn muốn làm gì mà có thể dẫn động giới lực?!
Ba Mộc nói:
- Long chi cửu tử giống chủ Giới Thần Bi, là tồn tại có hy vọng trùng kích giới vương cảnh nhất. Ngày xưa Tù cũng là cường giả đỉnh tạo hóa cảnh.
- Đỉnh tạo hóa cảnh...
Mọi người thầm thổn thức. Một người huy hoàng đến mấy cũng không ngăn nổi năm tháng xói mòn, cũng có lúc tụt dốc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong người Tù phát ra tiếng nổ như sấm sét, ánh sáng trắng trở nên rực rỡ xán lạn, trong phút chốc hóa thành muôn vàng ánh sáng trắng từ bốn phương tám hướng bắn đi!
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
- Hồn thể phân thân?!
Trong mỗi luồng sáng đều có bóng dáng Tù, chiêu này hơi giống tinh quang hồn thể của Viên Cao Hàn nhưng rõ ràng mạnh hơn rất nhiều.
Ba Mộc giật mình trợn mắt há hốc mồm.
Những hồn thểp hân thân bay tứ tán trong nữ nhân, chui đi các góc như đang tìm đường ra.
Thiên Phượng ở trên trời biến ra thân hình Phi Nghê, nàng ngơ ngác đứng tại chỗ nhìn long nguyên đầy trời dần tan biến. Phi Nghê cố gắng hết sức cất chứa một ít nhưng rất nhỏ.
Những hồn thể rất nhanh tan biến trong đại điện, tất cả chui đi bốn phương tám hướng, chỉ chờ thần điện bị phá liền chạy trốn.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Ba Mộc đại nhân, những thể long hồn này...
Ba Mộc nói:
- Đều ở trong Hải Thần điện, ta có thể cảm giác rõ ràng. Nếu là ngày thường thì có thể thu thập từng cái rồi luyện hóa, nhưng hiện tại bên ngoài gặp địch, chủ cấm chế bị phá, đại điện không chống đỡ được lâu. Chiêu của Tù... Thật là bất đắc dĩ.
Lý Vân Tiêu nói:
- Chắc hắn có quyết tâm từ lâu, trừ phi để hắn lấy lại pháp thân nếu không ấm chế đại điện bị phá, rơi vào tay Dận Vũ càng là sống không bằng chết.
Thủy Tiên nói:
- Ngàn vạn long hồn này mỗi cái chứa chút ký ức, lực lượng của Tù. Có cái sẽ tan biến trong thiên địa, có bám vào chim chóc thú cá, có dính vào người nhân loại. Có lẽ trăm ngàn năm sau sẽ có một hồn thể lại lần nữa tu luyện trở về, tìm lại tất cả ký ức đã mất, tương đương với Tù trọng sinh.
Phi Nghê lạnh lùng nói:
- Nam nhân như vậy chết chưa hết tội, cho hắn có chút xíu cơ hội khiến lòng ta khó chịu.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Phi Nghê lo xa quá, Tù muốn lại lần nữa trọng sinh thì xác suất cực kỳ bé nhỏ. Khả năng lớn nhất là toàn bộ hồn lực dần tan biến, biến thành mất tăm trong thiên địa.
Ba Mộc thở dài:
- Chỉ tiếc hắn ngu xuẩn cứng đầu, nếu một lòng quy thuận Thiên Vũ Minh thì sao rơi vào kết cuộc này?
Lý Vân Tiêu nghiêm túc nói:
- Tâm tính người này rất xấu, dù lập lời thề quy thuận cũng không biết sẽ sinh ra bao nhêiu chuyện. Ta không dám trọng dùng loại người này.
Liêu Thần gật đầu nói:
- Vân minh chủ nói đúng, nếu không có trung can nghĩa đảm sẽ là mối họa, tiễn hắn quy thiên là lựa chọn tốt nhất, chỉ tiếc long hồn.
Ba Mộc nói:
- Việc đến hiện giờ nói nhiều cũng vô ích. Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, Hải Thần địnê cực kỳ quý giá, ta không muốn nó bị hủy. Chờ lúc không chống đỡ nổi nữa ta sẽ khiến Hải Thần điện hư hóa để tự bảo vệ mình.
- Được!
Sắc mặt mọi người trầm trọng tranh thủ thời gian cố gắng lấy lại sức.
Lý Vân Tiêu bỏ Nhu Vi vào Giới Thần Bi tránh cho bị vạ lây khi chiến đấu.
Lý Vân Tiêu truyền âm vào trong, Mạch đang tu luyện Phạn Yêu thánh công trong Phương Thốn sơn đi ra ngay.
Tuy Mạch khó chịu nhưng không muốn làm trái ý Lý Vân Tiêu, đành xuất quan trước.
Dận Vũ đứng trên trời Hải chi sâm lâm phát hiện cấm chế đại điện thả lỏng, nét mặt vui mừng.
Vết thương trong người Dận Vũ cực kỳ nặng nhưng may mắn cơ thể mạnh mẽ, chưa lành lại bao nhiêu nhưng ngăn chặn ác hóa, đang tự động khép lại từ từ.
Dận Vũ lòng máy động khẽ kêu:
- A? Loại cảm giác này...
Con ngươi Dận Vũ co rút nhìn chằm chằm Hải Thần điện như muốn nhìn thấu nó, vẻ mặt nghi ngờ lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ nghịch tử Tù đã tiêu đời?
Long Thủ đứng cạnh Dận Vũ mắt hấp háy:
- Đại nhân, ta cũng cảm giác được.
Dận Vũ liếc Long Thủ. Gật đầu nói:
- Nếu vậy thì đúng ròi. Tiểu tử này đấu với ta nhiều năm không ngờ chết trong tay Lý Vân Tiêu, hừ, coi như hắn tốt số!
Long Thủ nói:
- Với vết thương của Tù thì hôm nay chết chắc, chết trong tay Lý Vân Tiêu đúng là bớt khổ nhiều. Chỉ tiếc long hồn của Tù e rằng đã...
Sắc mặt Dận Vũ hơi khó coi, lắc đầu nói:
- Nghịch tử tâm kế rất sâu, sẽ không dễ dàng cho Lý Vân Tiêu chiếm lợi. Cấm chế Hải Thần điện bị phá hơn phân nửa liên quan bọn họ tranh chấp. Long hồn thì ta nghĩ chưa chắc Lý Vân Tiêu dễ dàng chiếm được.
- Mọi người cẩn thận, hắn tự bạo thân thể!
Ba Mộc mấdt tích nãy giờ lại xuất hiện bên trên đại điện, một tay bắt ấn.
Cấm chế nguyên thần điện bị xúc động, kết giới hội tụ lại chống đỡ lực lượng tự bạo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lãnh Đồng cũng là cường giả hư cực thần cảnh, thân thể tự bạo mang đến uy thế khó mà tương đương.
Ngay lúc này bên ngoài thần điện bị mấy ánh sáng đen phá giới công kích đánh mạnh vào thần điện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nội ngoại giáp công làm nhiều cấm chế vỡ tan, hóa thành từng tia chớp tứ giăng trong điện.
- Nguy rồi!
Ba Mộc kêu lên:
- Chủ cấm chế bị đánh mở!
Mọi người hoàn toàn biến sắc mặt, xem đám đông hải tộc bên ngoài thần điện, cự thú đáy biển đỉnh thiên lập địa thì lòng nặng nề.
Phi Nghê hối hận, tự trách nói:
- Phu quân, ta...
Lý Vân Tiêu nói:
- Không sao, đại điện này vốn không chống đỡ được bao lâu, không cần ép buộc mình thỏa hiệp khoan dung, loại bại hoại này giữ lại sớm muộn gì sẽ là mối họa.
Phi Nghê rất cảm động, mũi cay cay, mắt ngấn lệ.
Nhớ đến Giao Nữ chết vì Tù nhưng không được yêu thương, tôn trong gì cơ bản nhất từ gã.
Thích một người không sai, chỉ sai ở chỗ nàng yêu sai người, thế là bản thân rơi vào vạn kiếp bất phục.
- Ha ha, một đám tự phụ! Bổn tọa chờ xem các ngươi chết dưới địa quân Dận Vũ như thế nào!
Cơ thể Lãnh Đồng tự bạo trên cao, ngũ hành chi long hiển hiện ngưng tụ thành một quang long màu trắng dài hơn mười trượng, sắc mặt dữ tợn.
- Long hồn!
Mọi người hết hồn, rung động vì long hồn cường đại. Người bình thường nếu tự bạo đã sớm hồn phi phách tán.
Phi Nghê vừa mừng vừa sợ nói:
- Đây là tinh hồn rồng tinh thuần nhất!
Mắt Phi Nghê bắn ra tia sáng, nàng hóa thành luogòn sáng đỏ bay đi.
Trên nóc biến ra ảo ảnh Thiên Phượng, hai vuốt bấu xuống.
- Muốn bắt ta? Đúng là người điên nói mớ!
Tù tức giận quát:
- Bổn tọa đã chọn tự bạo làm sao không đề phòng chiêu này của các ngươi được?
Long hồn màu trắng lắc mình cuộn lại, vô số long phù lấp lóe bên trên.
Bùm!
Cái đuôi đập một cái, bảy, tám luồng sáng đánh vào đôi vuốt Thiên Phượng đẩy ra.
Sắc mặt Tù trầm trọng, miệng lầm rầm long ngữ khó hiểu. Nóc hiện ra phù văn màu vàng nhỏ xíu.
- Giới lực!
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Rốt cuộc hắn muốn làm gì mà có thể dẫn động giới lực?!
Ba Mộc nói:
- Long chi cửu tử giống chủ Giới Thần Bi, là tồn tại có hy vọng trùng kích giới vương cảnh nhất. Ngày xưa Tù cũng là cường giả đỉnh tạo hóa cảnh.
- Đỉnh tạo hóa cảnh...
Mọi người thầm thổn thức. Một người huy hoàng đến mấy cũng không ngăn nổi năm tháng xói mòn, cũng có lúc tụt dốc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong người Tù phát ra tiếng nổ như sấm sét, ánh sáng trắng trở nên rực rỡ xán lạn, trong phút chốc hóa thành muôn vàng ánh sáng trắng từ bốn phương tám hướng bắn đi!
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
- Hồn thể phân thân?!
Trong mỗi luồng sáng đều có bóng dáng Tù, chiêu này hơi giống tinh quang hồn thể của Viên Cao Hàn nhưng rõ ràng mạnh hơn rất nhiều.
Ba Mộc giật mình trợn mắt há hốc mồm.
Những hồn thểp hân thân bay tứ tán trong nữ nhân, chui đi các góc như đang tìm đường ra.
Thiên Phượng ở trên trời biến ra thân hình Phi Nghê, nàng ngơ ngác đứng tại chỗ nhìn long nguyên đầy trời dần tan biến. Phi Nghê cố gắng hết sức cất chứa một ít nhưng rất nhỏ.
Những hồn thể rất nhanh tan biến trong đại điện, tất cả chui đi bốn phương tám hướng, chỉ chờ thần điện bị phá liền chạy trốn.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Ba Mộc đại nhân, những thể long hồn này...
Ba Mộc nói:
- Đều ở trong Hải Thần điện, ta có thể cảm giác rõ ràng. Nếu là ngày thường thì có thể thu thập từng cái rồi luyện hóa, nhưng hiện tại bên ngoài gặp địch, chủ cấm chế bị phá, đại điện không chống đỡ được lâu. Chiêu của Tù... Thật là bất đắc dĩ.
Lý Vân Tiêu nói:
- Chắc hắn có quyết tâm từ lâu, trừ phi để hắn lấy lại pháp thân nếu không ấm chế đại điện bị phá, rơi vào tay Dận Vũ càng là sống không bằng chết.
Thủy Tiên nói:
- Ngàn vạn long hồn này mỗi cái chứa chút ký ức, lực lượng của Tù. Có cái sẽ tan biến trong thiên địa, có bám vào chim chóc thú cá, có dính vào người nhân loại. Có lẽ trăm ngàn năm sau sẽ có một hồn thể lại lần nữa tu luyện trở về, tìm lại tất cả ký ức đã mất, tương đương với Tù trọng sinh.
Phi Nghê lạnh lùng nói:
- Nam nhân như vậy chết chưa hết tội, cho hắn có chút xíu cơ hội khiến lòng ta khó chịu.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Phi Nghê lo xa quá, Tù muốn lại lần nữa trọng sinh thì xác suất cực kỳ bé nhỏ. Khả năng lớn nhất là toàn bộ hồn lực dần tan biến, biến thành mất tăm trong thiên địa.
Ba Mộc thở dài:
- Chỉ tiếc hắn ngu xuẩn cứng đầu, nếu một lòng quy thuận Thiên Vũ Minh thì sao rơi vào kết cuộc này?
Lý Vân Tiêu nghiêm túc nói:
- Tâm tính người này rất xấu, dù lập lời thề quy thuận cũng không biết sẽ sinh ra bao nhêiu chuyện. Ta không dám trọng dùng loại người này.
Liêu Thần gật đầu nói:
- Vân minh chủ nói đúng, nếu không có trung can nghĩa đảm sẽ là mối họa, tiễn hắn quy thiên là lựa chọn tốt nhất, chỉ tiếc long hồn.
Ba Mộc nói:
- Việc đến hiện giờ nói nhiều cũng vô ích. Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, Hải Thần địnê cực kỳ quý giá, ta không muốn nó bị hủy. Chờ lúc không chống đỡ nổi nữa ta sẽ khiến Hải Thần điện hư hóa để tự bảo vệ mình.
- Được!
Sắc mặt mọi người trầm trọng tranh thủ thời gian cố gắng lấy lại sức.
Lý Vân Tiêu bỏ Nhu Vi vào Giới Thần Bi tránh cho bị vạ lây khi chiến đấu.
Lý Vân Tiêu truyền âm vào trong, Mạch đang tu luyện Phạn Yêu thánh công trong Phương Thốn sơn đi ra ngay.
Tuy Mạch khó chịu nhưng không muốn làm trái ý Lý Vân Tiêu, đành xuất quan trước.
Dận Vũ đứng trên trời Hải chi sâm lâm phát hiện cấm chế đại điện thả lỏng, nét mặt vui mừng.
Vết thương trong người Dận Vũ cực kỳ nặng nhưng may mắn cơ thể mạnh mẽ, chưa lành lại bao nhiêu nhưng ngăn chặn ác hóa, đang tự động khép lại từ từ.
Dận Vũ lòng máy động khẽ kêu:
- A? Loại cảm giác này...
Con ngươi Dận Vũ co rút nhìn chằm chằm Hải Thần điện như muốn nhìn thấu nó, vẻ mặt nghi ngờ lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ nghịch tử Tù đã tiêu đời?
Long Thủ đứng cạnh Dận Vũ mắt hấp háy:
- Đại nhân, ta cũng cảm giác được.
Dận Vũ liếc Long Thủ. Gật đầu nói:
- Nếu vậy thì đúng ròi. Tiểu tử này đấu với ta nhiều năm không ngờ chết trong tay Lý Vân Tiêu, hừ, coi như hắn tốt số!
Long Thủ nói:
- Với vết thương của Tù thì hôm nay chết chắc, chết trong tay Lý Vân Tiêu đúng là bớt khổ nhiều. Chỉ tiếc long hồn của Tù e rằng đã...
Sắc mặt Dận Vũ hơi khó coi, lắc đầu nói:
- Nghịch tử tâm kế rất sâu, sẽ không dễ dàng cho Lý Vân Tiêu chiếm lợi. Cấm chế Hải Thần điện bị phá hơn phân nửa liên quan bọn họ tranh chấp. Long hồn thì ta nghĩ chưa chắc Lý Vân Tiêu dễ dàng chiếm được.
/3771
|