Viện kinh ngạc nói:
- Tuy nói là oan gia ngõ hẹp, nhưng là ngươi giết người của ta, tại sao bộ dáng của ngươi lại có thâm thù đại hận với ta thế?
Lý Vân Tiêu nói:
- Ai có thù với ai cũng không sao cả, hiện tại ngươi ngăn cản đường của ta, chính là thâm thù đại hận.
Hắn giơ tay lên bấm niệm pháp quyết, lập tức tử lôi ngưng tụ thành kiếm và chém thẳng tới phía trước!
Sắc mặt Viện lạnh lùng, nhìn thẳng vào kiếm quang chém tới.
Nếu ở trong Thiên Võ Giới, vật do giới lực ngưng tụ sẽ tạo thành tổn thương lớn với nàng. Nhưng lúc này ở trong không gian lục đạo ma binh, hoàn toàn không tồn tại giới lực, tử lôi cũng tốt, thanh lôi cũng được, chỉ là năng lượng thuần túy mà thôi.
Viện nâng Pháp Thụ Kim Luân đỡ ngang trước mặt, một đám kim quang bộc phát thành bóng cây.
Thế giới chi lực, cổ thụ, kim quang, nữ tử áo đen xinh đẹp, tất cả tạo thành một bức tranh mơ ảo.
Ầm ầm!
Tử lôi ngưng tụ thành kiếm chém vào cổ thụ, tiếng nổ như sấm vang lên, không ngừng có ánh sáng tím nổ tung, nhưng không cách nào xuyên thấu qua.
Viện cười lạnh nói:
- Ngươi còn không phá được giới lực ở đây, làm sao vượt qua ta?
Đột nhiên hào quang màu đen xuất hiện, Tiểu Hồng khu động A Ma Luân Bảo, năng lượng khủng bố và hỗn loạn làm thiên địa sụp xuống.
Bởi vì Tiểu Hồng cũng có phần không thể khống chế A Ma Luân Bảo, vừa rồi hao phí tâm lực quá nhiều, hiện tại chỉ có thể cố sức đánh một trận!
Ầm ầm!
A Ma Luân Bảo chém lên kết giới Pháp Thụ Kim Luân, âm thanh cực lớn nổ mạnh, lực lượng mười hai phúc luân xoay tròn, không ngừng cắt vào trong kết giới.
Lý Vân Tiêu kinh hãi, hắn hít khí lạnh, lại vận dụng A Lại Huyền Việt chém xuống.
Ầm ầm!
Búa bổ vào kết giới, xuyên thấu qua kim quang.
Dưới hai người hợp kích, bóng cây bắt đầu chập chờn, kim luân không ngừng xoay tròn, hóa ra bóng dáng đầy trời, thân ảnh Viện phiêu hốt bất định.
- Vô dụng. Chỉ có trình độ này mà muốn ngăn cản ta?
Tuy thế giới chi lực bị áp chế, nhưng vẫn như tường đồng vách sắt ngăn cản trước mặt mọi người, tùy ý hai người không ngừng thúc dục ma binh cũng chỉ có hiệu quả rất nhỏ.
- Phượng Vũ Cửu Thiên!
Thời điểm ba người đánh bất phân thắng bại, một hư ảnh thiên phượng xuất hiện, hai tay Phi Nghê kết ấn đánh vào kết giới, tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Lực trùng kích vô cùng cường đại.
Viện cả kinh, dưới lực lượng trùng kích rất mạnh này, thân thể nàng chấn động liên tục, lui mấy trăm trượng. Lại muốn lui thì một đạo kim quang đánh tới.
Chẳng biết Bắc Quyến Nam xuất hiện sau lưng nàng lúc nào, đánh ra một kích toàn lực vào lưng của nàng.
- Đánh lén nữ tử, ngươi còn muốn mặt mũi không?
Viện nói một tiếng, quay ngươi né tránh.
Xùy!
Hư quang của Bắc Quyến Nam bị trường mâu xuyên thủng, chọc vào trong quyền và xuyên thấu qua.
Bắc Quyến Nam đau đớn, trên trán đầy mồ hôi lạnh, cả đầu cánh tay bị trường mâu đục lỗ, ma khí xuyên thấu qua bả vai hắn xuyên ra ngoài.
Bành!
Đầu vai hắn phun rất nhiều máu tươi, cánh tay phải rủ xuống.
Viện hừ lạnh một tiếng, lại quay người bấm niệm pháp quyết, nhanh chóng đánh tan dư âm công kích của ba người, tiếng nổ Ầm ầm phá tan tất cả dư âm còn lại.
- Vẫn quá yếu, phá thế giới chi lực thì sao? Có thể làm gì được ta?
Viện cười lạnh một tiếng, lại đánh về phía Bắc Quyến Nam cách đó không xa.
Một bàn tay ngưng tụ trên hư không, bỗng nhiên đánh rơi.
Bắc Quyến Nam hoảng hốt, bất chấp thương thế trên tay, quay đầu rời đi. Nhưng độn quang xuất hiện, hắn bị chưởng ấn đánh trúng, bị đánh bay ra xa, máu tươi bắn tung tóe. - Quyến Nam đại nhân!
Lý Vân Tiêu lửa giận ngút trời, hắn tiếp được Bắc Quyến Nam.
Chỉ thấy toàn thân hắn bị hư quang đánh tna, ma khí tán loạn đầy người, máu tươi bắn tung tóe.
- Đại nhân tiến vào Giới Thần Bi nghỉ ngơi một hồi.
Gương mặt Lý Vân Tiêu vô cùng âm trầm, Bắc Quyến Nam là chiến hữu đi theo hắn lâu nhất, làm người ngay thẳng, trọng tình trọng nghĩa.
May mắn một chưởng kia không có dùng toàn lực, Viện cũng chỉ tùy ý đánh một kích. Hơn nữa trước đó dây dưa với ba long tử thật lâu, lực lượng hạ thấp, nếu không Bắc Quyến Nam, cũng xong đời rồi.
Không đợi Bắc Quyến Nam nói chuyện, Lý Vân Tiêu cưỡng chế mang hắn vào trong Giới Thần Bi, trong mắt bắn sát khí.
Tay phải Viện bắt lấy Pháp Thụ Kim Luân, đặt trước người, lạnh nhạt nói:
- Ngươi không cần phải nhìn ta như vậy. Cường giả dùng thực lực nói chuyện, mà không phải dùng ánh mắt nói chuyện. Chỉ có ánh mắt sắc bén nhìn ta, ta có thể hiểu là ngươi bất lực khi đối mặt với ta không?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu đã tỉnh táo lại, lạnh lùng nói:
- Ngươi lập tức biết ngay thôi, ta muốn ngươi trả giá thật nhiều!
Viện bình tĩnh còn mang theo chút trào phúng, dường như rất xem thường những lời như thế.
Phi Nghê tức giận nói:
- Phu quân, ma nữ giao cho ta, ngươi đi trợ giúp ba đầu bò sát đi.
Đều là Tạo Hóa Cảnh, chênh lệch với nàng quá nhiều, nội tâm cực cực phức tạp. Hiện tại thấy nàng nói năng lỗ mãng, miệt thị Lý Vân Tiêu, lửa giận thiêu đốt quanh người.
Lý Vân Tiêu bình tĩnh nói ra:
- Các ngươi lui qua một bên, cẩn thận một chút.
- Cái gì?
Phi Nghê sững sờ, nói:
- Phu quân ngươi...
Đột nhiên nàng trông thấy Lý Vân Tiêu vươn tay ra, một đạo kiếm quang xuyên thấu qua người của hắn, trực tiếp xuyên thấu thân thể, lập tức nghẹn ngào kêu lên:
- Phu quân ngươi... Vận dụng kiếm kia... Ngươi sẽ gánh không được...
Gương mặt Lý Vân Tiêu biến thành dữ tợn, hung dữ nói:
- Ta tối đa gánh không được mà thôi, nhưng nàng ta tất chết dưới kiếm này.
Tuy chưa bao giờ vận dụng kiếm kia, nhưng hắn có lòng tin, chỉ cần sử dụng Thùy Chủ Trầm Phù, Viện hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng mà mình còn sống hay không thì chưa biết.
Hơn nữa hắn cũng tính toán xong, từ góc độ công kích còn có thể cuốn Trọc Khôn vào, mặc dù không chết cũng trọng thương, đến lúc đó Phi Nghê lại ra tay đánh chết đối thủ.
- Phu quân không thể! Kiếm kia thật sự quá đáng sợ!
Sắc mặt Phi Nghê trắng bệch, nàng vốn có tổn thương trên người, hiện tại sợ tới mức không còn chút máu nào cả.
- Tránh ra!
Lý Vân Tiêu quát, lập tức quát lui Phi Nghê cùng Tiểu Hồng, không nói hai lời giơ tay ra, năm ngón tay xiết chặc trước mặt.
Một đạo kiếm khí bắn ra từ lòng bàn tay của hắn, tỏa ra hào quang sáng ngời.
Phi Nghê che miệng kinh sợ thối lui, trong mắt đầy lo lắng và sợ hãi. Ngày đó bên ngoài thành Viêm Vũ, Lý Vân Tiêu đã thử kiếm này, thân thể hư thoát. Hiện tại trọng thương còn muốn dùng kiếm này, hậu quả khó có thể đánh giá.
Nàng đã làm tốt chuẩn bị, nếu có dị thường, không để ý tất cả sẽ tiến lên cứu Lý Vân Tiêu.
Tiểu Hồng cũng vô cùng kinh hãi, cảm nhận được kiếm ý kinh khủng kia, nói:
- Cái này... Đây là kiếm gì?
Sắc mặt Viện trầm xuống, cả kinh nói:
- Thiên thánh khí? Ngươi có thể phát huy uy lực của thiên thánh khí?
Lý Vân Tiêu không đáp, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nàng, kiếm quang bắn ra ngoài càng ngày càng nhiều.
Rất nhanh sẽ hội tụ vào hư ảnh kiếm quang, lực lượng cường đại khuếch tán ra, một phương thế giới này, vô số cột đá tỏa ra uy áp cực mạnh
- Tuy nói là oan gia ngõ hẹp, nhưng là ngươi giết người của ta, tại sao bộ dáng của ngươi lại có thâm thù đại hận với ta thế?
Lý Vân Tiêu nói:
- Ai có thù với ai cũng không sao cả, hiện tại ngươi ngăn cản đường của ta, chính là thâm thù đại hận.
Hắn giơ tay lên bấm niệm pháp quyết, lập tức tử lôi ngưng tụ thành kiếm và chém thẳng tới phía trước!
Sắc mặt Viện lạnh lùng, nhìn thẳng vào kiếm quang chém tới.
Nếu ở trong Thiên Võ Giới, vật do giới lực ngưng tụ sẽ tạo thành tổn thương lớn với nàng. Nhưng lúc này ở trong không gian lục đạo ma binh, hoàn toàn không tồn tại giới lực, tử lôi cũng tốt, thanh lôi cũng được, chỉ là năng lượng thuần túy mà thôi.
Viện nâng Pháp Thụ Kim Luân đỡ ngang trước mặt, một đám kim quang bộc phát thành bóng cây.
Thế giới chi lực, cổ thụ, kim quang, nữ tử áo đen xinh đẹp, tất cả tạo thành một bức tranh mơ ảo.
Ầm ầm!
Tử lôi ngưng tụ thành kiếm chém vào cổ thụ, tiếng nổ như sấm vang lên, không ngừng có ánh sáng tím nổ tung, nhưng không cách nào xuyên thấu qua.
Viện cười lạnh nói:
- Ngươi còn không phá được giới lực ở đây, làm sao vượt qua ta?
Đột nhiên hào quang màu đen xuất hiện, Tiểu Hồng khu động A Ma Luân Bảo, năng lượng khủng bố và hỗn loạn làm thiên địa sụp xuống.
Bởi vì Tiểu Hồng cũng có phần không thể khống chế A Ma Luân Bảo, vừa rồi hao phí tâm lực quá nhiều, hiện tại chỉ có thể cố sức đánh một trận!
Ầm ầm!
A Ma Luân Bảo chém lên kết giới Pháp Thụ Kim Luân, âm thanh cực lớn nổ mạnh, lực lượng mười hai phúc luân xoay tròn, không ngừng cắt vào trong kết giới.
Lý Vân Tiêu kinh hãi, hắn hít khí lạnh, lại vận dụng A Lại Huyền Việt chém xuống.
Ầm ầm!
Búa bổ vào kết giới, xuyên thấu qua kim quang.
Dưới hai người hợp kích, bóng cây bắt đầu chập chờn, kim luân không ngừng xoay tròn, hóa ra bóng dáng đầy trời, thân ảnh Viện phiêu hốt bất định.
- Vô dụng. Chỉ có trình độ này mà muốn ngăn cản ta?
Tuy thế giới chi lực bị áp chế, nhưng vẫn như tường đồng vách sắt ngăn cản trước mặt mọi người, tùy ý hai người không ngừng thúc dục ma binh cũng chỉ có hiệu quả rất nhỏ.
- Phượng Vũ Cửu Thiên!
Thời điểm ba người đánh bất phân thắng bại, một hư ảnh thiên phượng xuất hiện, hai tay Phi Nghê kết ấn đánh vào kết giới, tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Lực trùng kích vô cùng cường đại.
Viện cả kinh, dưới lực lượng trùng kích rất mạnh này, thân thể nàng chấn động liên tục, lui mấy trăm trượng. Lại muốn lui thì một đạo kim quang đánh tới.
Chẳng biết Bắc Quyến Nam xuất hiện sau lưng nàng lúc nào, đánh ra một kích toàn lực vào lưng của nàng.
- Đánh lén nữ tử, ngươi còn muốn mặt mũi không?
Viện nói một tiếng, quay ngươi né tránh.
Xùy!
Hư quang của Bắc Quyến Nam bị trường mâu xuyên thủng, chọc vào trong quyền và xuyên thấu qua.
Bắc Quyến Nam đau đớn, trên trán đầy mồ hôi lạnh, cả đầu cánh tay bị trường mâu đục lỗ, ma khí xuyên thấu qua bả vai hắn xuyên ra ngoài.
Bành!
Đầu vai hắn phun rất nhiều máu tươi, cánh tay phải rủ xuống.
Viện hừ lạnh một tiếng, lại quay người bấm niệm pháp quyết, nhanh chóng đánh tan dư âm công kích của ba người, tiếng nổ Ầm ầm phá tan tất cả dư âm còn lại.
- Vẫn quá yếu, phá thế giới chi lực thì sao? Có thể làm gì được ta?
Viện cười lạnh một tiếng, lại đánh về phía Bắc Quyến Nam cách đó không xa.
Một bàn tay ngưng tụ trên hư không, bỗng nhiên đánh rơi.
Bắc Quyến Nam hoảng hốt, bất chấp thương thế trên tay, quay đầu rời đi. Nhưng độn quang xuất hiện, hắn bị chưởng ấn đánh trúng, bị đánh bay ra xa, máu tươi bắn tung tóe. - Quyến Nam đại nhân!
Lý Vân Tiêu lửa giận ngút trời, hắn tiếp được Bắc Quyến Nam.
Chỉ thấy toàn thân hắn bị hư quang đánh tna, ma khí tán loạn đầy người, máu tươi bắn tung tóe.
- Đại nhân tiến vào Giới Thần Bi nghỉ ngơi một hồi.
Gương mặt Lý Vân Tiêu vô cùng âm trầm, Bắc Quyến Nam là chiến hữu đi theo hắn lâu nhất, làm người ngay thẳng, trọng tình trọng nghĩa.
May mắn một chưởng kia không có dùng toàn lực, Viện cũng chỉ tùy ý đánh một kích. Hơn nữa trước đó dây dưa với ba long tử thật lâu, lực lượng hạ thấp, nếu không Bắc Quyến Nam, cũng xong đời rồi.
Không đợi Bắc Quyến Nam nói chuyện, Lý Vân Tiêu cưỡng chế mang hắn vào trong Giới Thần Bi, trong mắt bắn sát khí.
Tay phải Viện bắt lấy Pháp Thụ Kim Luân, đặt trước người, lạnh nhạt nói:
- Ngươi không cần phải nhìn ta như vậy. Cường giả dùng thực lực nói chuyện, mà không phải dùng ánh mắt nói chuyện. Chỉ có ánh mắt sắc bén nhìn ta, ta có thể hiểu là ngươi bất lực khi đối mặt với ta không?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu đã tỉnh táo lại, lạnh lùng nói:
- Ngươi lập tức biết ngay thôi, ta muốn ngươi trả giá thật nhiều!
Viện bình tĩnh còn mang theo chút trào phúng, dường như rất xem thường những lời như thế.
Phi Nghê tức giận nói:
- Phu quân, ma nữ giao cho ta, ngươi đi trợ giúp ba đầu bò sát đi.
Đều là Tạo Hóa Cảnh, chênh lệch với nàng quá nhiều, nội tâm cực cực phức tạp. Hiện tại thấy nàng nói năng lỗ mãng, miệt thị Lý Vân Tiêu, lửa giận thiêu đốt quanh người.
Lý Vân Tiêu bình tĩnh nói ra:
- Các ngươi lui qua một bên, cẩn thận một chút.
- Cái gì?
Phi Nghê sững sờ, nói:
- Phu quân ngươi...
Đột nhiên nàng trông thấy Lý Vân Tiêu vươn tay ra, một đạo kiếm quang xuyên thấu qua người của hắn, trực tiếp xuyên thấu thân thể, lập tức nghẹn ngào kêu lên:
- Phu quân ngươi... Vận dụng kiếm kia... Ngươi sẽ gánh không được...
Gương mặt Lý Vân Tiêu biến thành dữ tợn, hung dữ nói:
- Ta tối đa gánh không được mà thôi, nhưng nàng ta tất chết dưới kiếm này.
Tuy chưa bao giờ vận dụng kiếm kia, nhưng hắn có lòng tin, chỉ cần sử dụng Thùy Chủ Trầm Phù, Viện hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng mà mình còn sống hay không thì chưa biết.
Hơn nữa hắn cũng tính toán xong, từ góc độ công kích còn có thể cuốn Trọc Khôn vào, mặc dù không chết cũng trọng thương, đến lúc đó Phi Nghê lại ra tay đánh chết đối thủ.
- Phu quân không thể! Kiếm kia thật sự quá đáng sợ!
Sắc mặt Phi Nghê trắng bệch, nàng vốn có tổn thương trên người, hiện tại sợ tới mức không còn chút máu nào cả.
- Tránh ra!
Lý Vân Tiêu quát, lập tức quát lui Phi Nghê cùng Tiểu Hồng, không nói hai lời giơ tay ra, năm ngón tay xiết chặc trước mặt.
Một đạo kiếm khí bắn ra từ lòng bàn tay của hắn, tỏa ra hào quang sáng ngời.
Phi Nghê che miệng kinh sợ thối lui, trong mắt đầy lo lắng và sợ hãi. Ngày đó bên ngoài thành Viêm Vũ, Lý Vân Tiêu đã thử kiếm này, thân thể hư thoát. Hiện tại trọng thương còn muốn dùng kiếm này, hậu quả khó có thể đánh giá.
Nàng đã làm tốt chuẩn bị, nếu có dị thường, không để ý tất cả sẽ tiến lên cứu Lý Vân Tiêu.
Tiểu Hồng cũng vô cùng kinh hãi, cảm nhận được kiếm ý kinh khủng kia, nói:
- Cái này... Đây là kiếm gì?
Sắc mặt Viện trầm xuống, cả kinh nói:
- Thiên thánh khí? Ngươi có thể phát huy uy lực của thiên thánh khí?
Lý Vân Tiêu không đáp, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nàng, kiếm quang bắn ra ngoài càng ngày càng nhiều.
Rất nhanh sẽ hội tụ vào hư ảnh kiếm quang, lực lượng cường đại khuếch tán ra, một phương thế giới này, vô số cột đá tỏa ra uy áp cực mạnh
/3771
|