Vi Thanh phục hồi tinh thần, nhìn qua Lý Vân Tiêu bao phủ trong băng mỏng, hắn vẫn không tin, bởi vì Lý Vân Tiêu là kẻ địch khó chơi nhất trong lòng của hắn.
- Nhưng hắn là chủ nhân Giới Thần Bi đấy!
Vi Thanh vẫn hoảng hốt, nói thêm một câu.
- Ngu ngốc!
Mộng Linh chân quân khinh thường trào phúng:
- Chưa bước vào Giới Vương cảnh không thể gọi là chủ nhân Giới Thần Bi, cho dù là Giới Vương cũng vẫn lạc không ít, ngươi nói hắn có thể không chết sao?
Lời này làm Vi Thanh không thể nói thêm cái gì.
Lý Vân Tiêu vẫn ở trong tầng băng, trên mặt hắn vẫn khiếp sợ như cũ.
Vi Thanh liên tục điều tra, rốt cục xác định Lý Vân Tiêu chết thật, đây là sự thật không cần nghi ngờ.
Hắn hỏi:
- Băng này là thứ gì, lợi hại như vậy sao? Trong khu vực này còn có thứ mạnh hơn Hoàng Tuyền Minh Hỏa sao?
Sắc mặt Mộng Linh chân quân trở nên cô đơn, nhìn qua băng trụ cực lớn, ánh mắt nhìn tỷ đệ Mộng Vũ, lúc này thở dài bi thống.
- Hoàng Tuyền Minh Hỏa thật sự là khu vực chi vật, hơn nữa còn là giới lực ngưng tụ thành, nhưng lại không phải là lực lượng mạnh nhất.
- Không phải lực lượng mạnh nhất? Chẳng lẽ lực lượng mạnh nhất là băng khí ở đây?
Vi Thanh giật mình, nói:
- Đạt tới nguyên tố chi lực đạt tới Giới Vương cảnh còn bị băng khí khắc chế?
Hau tay Mộng Linh chân quân thả lỏng phía sau, ánh mắt trở nên mờ ảo, hồi tưởng một lát, nói:
- Hoàng Tuyền Minh Hỏa và Hồi Ách Tinh Sương, đây là hai vị tiền bối Giới Vương cảnh phân biệt có được. Hai người một âm một dương, một chính một tà, khắc chế lẫn nhau. Vì vậy hẹn nhau vào trong khu vực hư không này quyết đấu, cuối cùng cùng vẫn lạc, hình thành nên phiến thiên địa này.
Trong lòng Vi Thanh khiếp sợ không thôi, tuy kết quả này hơi khác với dự đoán của Thánh Ma, nhưng cũng giống nhau, quả nhiên là bị lực lượng mạnh mẽ đánh tan giới lực, do đó tạo thành Giới khanh !
Mộng Linh chân quân không biết nội tâm của hắn nghĩ gì, tiếp tục nói:
- Hồi Ách Tinh Sương còn trên cả Hoàng Tuyền Minh Hỏa. Năm đó Trọc Khôn thiên tân vạn khổ mới luyện hóa Hoàng Tuyền Minh Hỏa, nhưng cũng cửu tử nhất sinh, thiếu chút nữa đã chết dưới Hồi Ách Tinh Sương. Lý Vân Tiêu quá mức liều lĩnh, làm người lỗ mãng như vậy, làm sao có thể đứng đầu thiên hạ kháng ma. Hôm nay chết ở đây cũng là thiên ý.
Trên mặt hắn vẫn còn thần sắc trách cứ, thật giống như Nhìn lầm người .
Trong lòng Vi Thanh nóng như lửa đốt, nói:
- Chân quân, năm đó Trọc Khôn đã mang Hoàng Tuyền Minh Hỏa đi sao? Hay là chỉ lấy một phần? Hiện tại minh hỏa đã không còn thuần túy sao?
Mộng Linh chân quân nhìn ra suy nghĩ của hắn, dường như xem thấu tâm tư, nói:
- Năm đó hai vị tiền bối đại chiến một hồi, nơi đây hình thành trạng thái băng cùng hỏa cân đối, khắc chế và diễn sinh. Trọc Khôn mang minh hỏa đi. Cho nên mười vạn năm qua khu vực này bị đóng băng, thậm chí trực tiếp ảnh hưởng tới thần đô và Thánh Vực. Đây cũng là nguyên nhân Thánh Vực nhiều năm tuyết đọng. Mà trải qua mười vạn năm sinh sôi, minh hỏa chi lực cũng dần dần khôi phục lại, bắt đầu chống lại tinh sương, cũng không kém quá nhiều.
Vi Thanh nói:
- Tỷ đệ Mộng Vũ bây giờ đang ở trạng thái gì, tiêu tán sinh cơ sao?
Hắn cẩn thận hỏi mà không dám nói chữ Chết . Sợ chọc giận Mộng Linh chân quân, hậu quả khó có thể đoán trước.
Mộng Linh chân quân nhìn qua hắn, khóe miệng cười giễu cợt, nói:
- Ngươi cũng quan tâm tỷ đệ bọn họ sao?
Vi Thanh xấu hổ, nói:
- Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi. Còn nữa, hai người bọn họ ở chung với ta lâu ngày, cũng vừa là thầy vừa là bạn.
- Ha ha, tốt cho câu vừa là thầy vừa là bạn, nói mà không đỏ mặt xấu hổ.
Mộng Linh chân quân mỉa mai một phen, lạnh lùng nói:
- Nếu không phải Lý Vân Tiêu hiện tại chết đi, có lẽ ta sẽ trực tiếp tiễn phụ tử các ngươi đi tây thiên.
Sắc mặt phụ tử Vi Thanh đại biến, Vi Thanh nhíu mày, khó hiểu nói:
- Có tiễn chúng ta đi tây thiên hay không, có quan hệ gì với Lý Vân Tiêu chết hay không?
Mộng Linh chân quân cười lạnh nói:
- Bởi vì phụ tử các ngươi là nhân tài có thể sử dụng, hiện tại Lý Vân Tiêu đã chết, Thiên Võ Giới quần long vô thủ, cần phải có minh chủ mới ổn định thế cục. Nếu là Huyền Ly đảo Diệp Kình Vũ chịu ra mặt, tự nhiên là người chọn lựa tốt nhất. Nếu hắn không chịu đi ra, Vi Thanh ngươi cả đời kiêu hùng, có lẽ có thể lãnh đạo Thiên Võ Minh đấy.
- Cái gì?
Vi Thanh cả kinh nói không ra lời, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Mộng Linh chân quân không chỉ không giết hắn, ngược lại muốn đẩy hắn lên làm minh chủ Thiên Võ Minh!
Mộng Linh chân quân khinh thường trào phúng:
- Ngươi không cần kích động, đây chính là trong núi không hổ, hầu tử xưng vương. Nếu như còn có người khác thích hợp hơn, ta cũng sẽ không chọn ngươi. Đáng tiếc Lý Vân Tiêu...
Hắn ảo não và phẫn hận, nhìn qua băng trụ, mắng:
- Lỗ mãng vô tri, chính mình chết còn không tính, còn muốn liên lụy người trong thiên hạ không may theo!
Vi Thanh rên một tiếng, nghe Mộng Linh chân quân đánh giá hắn như vậy, cũng không biết là vui hay giận, nhưng có thể làm minh chủ Thiên Võ Minh là chuyện tốt.
Vi Thanh nói:
- Tình huống Mộng Vũ Mộng Bạch hiện tại như thế nào, nếu Hoàng Tuyền Minh Hỏa không bằng lúc trước, có thể luyện hóa Hồi Ách Tinh Sương hay không?
Mộng Linh chân quân tức giận nhìn hắn, mắng:
- Muốn chết cứ thử xem! Ta cảnh cáo ngươi, ngàn vạn đừng nghĩ loạn! Hôm nay ma kiếp hàng lâm, ta không hy vọng ngươi cũng chịu chết, muốn chết thì chết trên ma chiến đi.
Hắn trầm mặc một hồi, buồn bã nói:
- Về phần tỷ đệ Mộng Vũ, hiện tại ta cũng không biết bọn họ chết sống thế nào, mặc dù không chết cũng không chèo chống được bao lâu.
Vi Thanh cả kinh nói:
- Vì sao bọn họ có thể chống lâu hơn Lý Vân Tiêu? Chẳng lẽ bởi vì thể chất đặc thù?
Mộng Linh chân quân gật đầu nói:
- Đúng vậy, thân thể bọn họ bị thụ Hoàng Tuyền Minh Hỏa ảnh hưởng, hóa thành ngũ độc chi thân. Một người bị Hồi Ách Tinh Sương ảnh hưởng, trong cơ thể xuất hiện vẫn thần hào quang. Cho nên ta mạo hiểm một lần, bảo tỷ đệ bọn họ thử luyện hóa Hồi Ách Tinh Sương, kết quả lại...
Vi Thanh nói:
- Chân quân không cần khó khăn. Người luôn luôn phải chết, chỉ có thể nói là thiên ý.
Mộng Linh chân quân lạnh lùng nhìn hắn, nói:
- Có phải ngươi cảm thấy kỳ quái, vì sao at không truy cứu trách nhiệm ngươi mang bọn họ đi?
Sắc mặt Vi Thanh biến hóa, thừa nhận nói:
- Đúng là kỳ quái, vì sao?
Mộng Linh chân quân cười lạnh nói:
- Bởi vì hành động của ngươi nằm trong giám thị của ta, kể cả khi tỷ đệ Mộng Vũ ở thành Viêm Vũ và bị Lý Vân Tiêu thu làm đồ đệ, bị ngươi bắt đi, cho dù là chuyện gì ta cũng biết rõ ràng...
- Ah! Vậy ngươi...
Vi Thanh chỉ cảm thấy lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, Vi Vô Nhai biến sắc. Phụ tử hai người phát hiện người trước mặt cực kỳ đáng sợ. Dường như tất cả đều nằm trong tính toán của hắn.
- Nhưng hắn là chủ nhân Giới Thần Bi đấy!
Vi Thanh vẫn hoảng hốt, nói thêm một câu.
- Ngu ngốc!
Mộng Linh chân quân khinh thường trào phúng:
- Chưa bước vào Giới Vương cảnh không thể gọi là chủ nhân Giới Thần Bi, cho dù là Giới Vương cũng vẫn lạc không ít, ngươi nói hắn có thể không chết sao?
Lời này làm Vi Thanh không thể nói thêm cái gì.
Lý Vân Tiêu vẫn ở trong tầng băng, trên mặt hắn vẫn khiếp sợ như cũ.
Vi Thanh liên tục điều tra, rốt cục xác định Lý Vân Tiêu chết thật, đây là sự thật không cần nghi ngờ.
Hắn hỏi:
- Băng này là thứ gì, lợi hại như vậy sao? Trong khu vực này còn có thứ mạnh hơn Hoàng Tuyền Minh Hỏa sao?
Sắc mặt Mộng Linh chân quân trở nên cô đơn, nhìn qua băng trụ cực lớn, ánh mắt nhìn tỷ đệ Mộng Vũ, lúc này thở dài bi thống.
- Hoàng Tuyền Minh Hỏa thật sự là khu vực chi vật, hơn nữa còn là giới lực ngưng tụ thành, nhưng lại không phải là lực lượng mạnh nhất.
- Không phải lực lượng mạnh nhất? Chẳng lẽ lực lượng mạnh nhất là băng khí ở đây?
Vi Thanh giật mình, nói:
- Đạt tới nguyên tố chi lực đạt tới Giới Vương cảnh còn bị băng khí khắc chế?
Hau tay Mộng Linh chân quân thả lỏng phía sau, ánh mắt trở nên mờ ảo, hồi tưởng một lát, nói:
- Hoàng Tuyền Minh Hỏa và Hồi Ách Tinh Sương, đây là hai vị tiền bối Giới Vương cảnh phân biệt có được. Hai người một âm một dương, một chính một tà, khắc chế lẫn nhau. Vì vậy hẹn nhau vào trong khu vực hư không này quyết đấu, cuối cùng cùng vẫn lạc, hình thành nên phiến thiên địa này.
Trong lòng Vi Thanh khiếp sợ không thôi, tuy kết quả này hơi khác với dự đoán của Thánh Ma, nhưng cũng giống nhau, quả nhiên là bị lực lượng mạnh mẽ đánh tan giới lực, do đó tạo thành Giới khanh !
Mộng Linh chân quân không biết nội tâm của hắn nghĩ gì, tiếp tục nói:
- Hồi Ách Tinh Sương còn trên cả Hoàng Tuyền Minh Hỏa. Năm đó Trọc Khôn thiên tân vạn khổ mới luyện hóa Hoàng Tuyền Minh Hỏa, nhưng cũng cửu tử nhất sinh, thiếu chút nữa đã chết dưới Hồi Ách Tinh Sương. Lý Vân Tiêu quá mức liều lĩnh, làm người lỗ mãng như vậy, làm sao có thể đứng đầu thiên hạ kháng ma. Hôm nay chết ở đây cũng là thiên ý.
Trên mặt hắn vẫn còn thần sắc trách cứ, thật giống như Nhìn lầm người .
Trong lòng Vi Thanh nóng như lửa đốt, nói:
- Chân quân, năm đó Trọc Khôn đã mang Hoàng Tuyền Minh Hỏa đi sao? Hay là chỉ lấy một phần? Hiện tại minh hỏa đã không còn thuần túy sao?
Mộng Linh chân quân nhìn ra suy nghĩ của hắn, dường như xem thấu tâm tư, nói:
- Năm đó hai vị tiền bối đại chiến một hồi, nơi đây hình thành trạng thái băng cùng hỏa cân đối, khắc chế và diễn sinh. Trọc Khôn mang minh hỏa đi. Cho nên mười vạn năm qua khu vực này bị đóng băng, thậm chí trực tiếp ảnh hưởng tới thần đô và Thánh Vực. Đây cũng là nguyên nhân Thánh Vực nhiều năm tuyết đọng. Mà trải qua mười vạn năm sinh sôi, minh hỏa chi lực cũng dần dần khôi phục lại, bắt đầu chống lại tinh sương, cũng không kém quá nhiều.
Vi Thanh nói:
- Tỷ đệ Mộng Vũ bây giờ đang ở trạng thái gì, tiêu tán sinh cơ sao?
Hắn cẩn thận hỏi mà không dám nói chữ Chết . Sợ chọc giận Mộng Linh chân quân, hậu quả khó có thể đoán trước.
Mộng Linh chân quân nhìn qua hắn, khóe miệng cười giễu cợt, nói:
- Ngươi cũng quan tâm tỷ đệ bọn họ sao?
Vi Thanh xấu hổ, nói:
- Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi. Còn nữa, hai người bọn họ ở chung với ta lâu ngày, cũng vừa là thầy vừa là bạn.
- Ha ha, tốt cho câu vừa là thầy vừa là bạn, nói mà không đỏ mặt xấu hổ.
Mộng Linh chân quân mỉa mai một phen, lạnh lùng nói:
- Nếu không phải Lý Vân Tiêu hiện tại chết đi, có lẽ ta sẽ trực tiếp tiễn phụ tử các ngươi đi tây thiên.
Sắc mặt phụ tử Vi Thanh đại biến, Vi Thanh nhíu mày, khó hiểu nói:
- Có tiễn chúng ta đi tây thiên hay không, có quan hệ gì với Lý Vân Tiêu chết hay không?
Mộng Linh chân quân cười lạnh nói:
- Bởi vì phụ tử các ngươi là nhân tài có thể sử dụng, hiện tại Lý Vân Tiêu đã chết, Thiên Võ Giới quần long vô thủ, cần phải có minh chủ mới ổn định thế cục. Nếu là Huyền Ly đảo Diệp Kình Vũ chịu ra mặt, tự nhiên là người chọn lựa tốt nhất. Nếu hắn không chịu đi ra, Vi Thanh ngươi cả đời kiêu hùng, có lẽ có thể lãnh đạo Thiên Võ Minh đấy.
- Cái gì?
Vi Thanh cả kinh nói không ra lời, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Mộng Linh chân quân không chỉ không giết hắn, ngược lại muốn đẩy hắn lên làm minh chủ Thiên Võ Minh!
Mộng Linh chân quân khinh thường trào phúng:
- Ngươi không cần kích động, đây chính là trong núi không hổ, hầu tử xưng vương. Nếu như còn có người khác thích hợp hơn, ta cũng sẽ không chọn ngươi. Đáng tiếc Lý Vân Tiêu...
Hắn ảo não và phẫn hận, nhìn qua băng trụ, mắng:
- Lỗ mãng vô tri, chính mình chết còn không tính, còn muốn liên lụy người trong thiên hạ không may theo!
Vi Thanh rên một tiếng, nghe Mộng Linh chân quân đánh giá hắn như vậy, cũng không biết là vui hay giận, nhưng có thể làm minh chủ Thiên Võ Minh là chuyện tốt.
Vi Thanh nói:
- Tình huống Mộng Vũ Mộng Bạch hiện tại như thế nào, nếu Hoàng Tuyền Minh Hỏa không bằng lúc trước, có thể luyện hóa Hồi Ách Tinh Sương hay không?
Mộng Linh chân quân tức giận nhìn hắn, mắng:
- Muốn chết cứ thử xem! Ta cảnh cáo ngươi, ngàn vạn đừng nghĩ loạn! Hôm nay ma kiếp hàng lâm, ta không hy vọng ngươi cũng chịu chết, muốn chết thì chết trên ma chiến đi.
Hắn trầm mặc một hồi, buồn bã nói:
- Về phần tỷ đệ Mộng Vũ, hiện tại ta cũng không biết bọn họ chết sống thế nào, mặc dù không chết cũng không chèo chống được bao lâu.
Vi Thanh cả kinh nói:
- Vì sao bọn họ có thể chống lâu hơn Lý Vân Tiêu? Chẳng lẽ bởi vì thể chất đặc thù?
Mộng Linh chân quân gật đầu nói:
- Đúng vậy, thân thể bọn họ bị thụ Hoàng Tuyền Minh Hỏa ảnh hưởng, hóa thành ngũ độc chi thân. Một người bị Hồi Ách Tinh Sương ảnh hưởng, trong cơ thể xuất hiện vẫn thần hào quang. Cho nên ta mạo hiểm một lần, bảo tỷ đệ bọn họ thử luyện hóa Hồi Ách Tinh Sương, kết quả lại...
Vi Thanh nói:
- Chân quân không cần khó khăn. Người luôn luôn phải chết, chỉ có thể nói là thiên ý.
Mộng Linh chân quân lạnh lùng nhìn hắn, nói:
- Có phải ngươi cảm thấy kỳ quái, vì sao at không truy cứu trách nhiệm ngươi mang bọn họ đi?
Sắc mặt Vi Thanh biến hóa, thừa nhận nói:
- Đúng là kỳ quái, vì sao?
Mộng Linh chân quân cười lạnh nói:
- Bởi vì hành động của ngươi nằm trong giám thị của ta, kể cả khi tỷ đệ Mộng Vũ ở thành Viêm Vũ và bị Lý Vân Tiêu thu làm đồ đệ, bị ngươi bắt đi, cho dù là chuyện gì ta cũng biết rõ ràng...
- Ah! Vậy ngươi...
Vi Thanh chỉ cảm thấy lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, Vi Vô Nhai biến sắc. Phụ tử hai người phát hiện người trước mặt cực kỳ đáng sợ. Dường như tất cả đều nằm trong tính toán của hắn.
/3771
|