Lý Vân Tiêu gõ cằm nói:
- Phân phân hợp hợp không phải là chuyện rất bình thường sao? Nguyệt bộ cũng tách ra từ Hóa bộ, cuối cùng dung nhập bộ tộc khác là rất bình thường, hoặc là Nguyệt đại nhân không muốn buông xuống quyền lợi trong tay mình?
Nguyệt sắc mặt khó xem nói:
- Không ai cam lòng dưới tay người, đây chỉ là một trong số đó. Còn vì thân phận thuật luyện sư của ta, nếu bị người khống chế thì mãi mãi không có dường ra. Khi ta ở Hóa bộ luôn che giấu điều này nên mới thuận loại thành lập bộ tộc của mình và được Tranh đại nhân thừa nhận.
- Thuật luyện sư vừa có được thân phận, địa vị cực cao nhưng cũng kèm theo mạo hiểm lớn. Tranh đại nhân mấy lần mời ta gia nhập đều bị ta từ chối khéo, có lẽ vì vậy nên Tranh bộ bỏ mặc khi tộc ta gặp nguy cơ.
Lý Vân Tiêu gật gù:
- Những gì Nguyệt đại nhân nói ta cũng hiểu, thuật luyện sư thành tài nguyên khan hiếm trong Ma giới, Ma giới là nơi tuân theo pháp tắc rừng rậm, vì thế nên thân phận, địa vị cua thuật luyện sư rất lúng túng.
Nét mặt Nguyệt xấu hổ cắn răng bổ sung thêm:
- Tranh đại nhân thậm chí từng muốn nạp ta làm thiếp nhưng bị ta từ chối.
- Nạp thiếp?
Lý Vân Tiêu kinh ngạc hỏi:
- Ma tộc cũng có thể thành hôn sao?
Nguyệt trừng Lý Vân Tiêu, lấy làm lạ hỏi:
- Tại sao không thể?
- Này...
Lý Vân Tiêu ngơ ngẩn nói:
- Vậy... Là cũng có thể... Cái... Cái kia... Sao?
Lý Vân Tiêu huơ tay muốn hỏi chuyện phòng the nhưng ngượng miệng lắp bắp.
Mặt Tiểu Hồng đỏ hồng thầm trách mình đen quá, hiểu ngay lập tức.
Nguyệt ngây ra một lúc mới hiểu, gò má chỉ hây hồng, bằng phaửng hơn hai người nhiều.
Nguyệt cười khúc khích nói:
- Tại sao không thể? Đạo hóa thành nhất, một phân thành hai, hai tức âm dương vốn là hai lực lượng trong đại thiên vũ trụ. Giao cấu mà tu, được ích lợi nhiều, khá nhiều Ma tộc đều là song tu.
Lý Vân Tiêu nhớ đến lúc trước trọng thương sau khi hoan hảo với Lý Vân Tiêu thì kỳ tích khỏe lại, hơn phân nửa là vì hiệu quả song tu.
Óc Lý Vân Tiêu lóe tia sáng chợt nhớ ra điều gì:
- Loại âm dương giao cấu này có thể sinh ra sinh mệnh không?
Nguyệt đỏ mặt, cười nói:
- Tất nhiên có thể.
- Tự nhiên sẽ hữu. Vạn vật phụ âm mà ôm dương, xung khí dĩ vi hòa. Nhị khí giao cảm, hoá sinh vạn vật. Vạn vật sinh, sinh mà biến đổi vô cùng.
Tiểu Hồng mở to mắt sững sờ hỏi:
- Ma tộc chẳng phải đều do ma khí ngưng tụ mà thành sao? Tại sao có thể sinh ra từ nam nữ?
Nguyệt nói:
- Điều này không xung đột, thật ra đa số Ma tộc đều do âm dương giao cấu sinh ra. Ma khí dựng dục tẩm bổ trong thai mẹ cuối cùng ngưng tụ thành sinh mệnh hình người, sinh ra. Nhưng sinh mệnh như thế nhỏ yếu hơn Ma tộc sinh tử thiên địa tự nhiên rất nhiều.
Nguyệt ngừng một lúc tiếp tục bảo:
- Dù sao thiên địa tự nhiên sinh ra hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, quá trình rất tàn nhẫn.
Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng hiểu ra, hèn gì trong bộ tộc thấy nhiều Ma Quân hoặc ma nhân thực lực bình thường. Tồn tại xâm nhập Thiên Vũ giới toàn là Ma tộc cường đại được tuyển chọn từ năm đại bộ tộc nên hiếm có ma nhân cấp thấp.
Nguyệt mỉm cười nói:
- Xem ra Thiên Vũ giới hiểu biết về chúng ta không nhiều, hỏi vấn đề buồn cười như vậy.
Tiểu Hồng sắc mặt âm trầm hừ lạnh một tiếng:
- Từ xưa đến nay toàn là các ngươi xâm nhập chúng ta, chúng ta ít khi có người vào Ma giới.
Lý Vân Tiêu sợ hai người lại cãi nhau, hắn vội nói:
- Vậy giờ ý của Nguyệt đại nhân là dùng Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận đối phó người sau màn bộ tộc chỉnh hợp?
Nguyệt gật đầu: - Đúng vậy! Năm xưa sư tôn từng bảo nếu có thể hoàn toàn khống chế Thần Sát trận thì dù đối diện Ma tôn cũng có sức chiến một trận. Lúc trước ta còn hơi nghi ngờ nhưng nghe Lý đại nhân kể xong đã không còn hoài nghi.
Lý Vân Tiêu khoanh tay trước ngực gật đầu nói:
- Ta đã hiểu tình huống cơ bản, giờ có thể bàn điều kiện. Nguyệt đại nhân có trả nổi tiền cược khiến ta ra tay không?
Nguyệt nhíu mày hỏi:
- Không biết Lý đại nhân muốn tiền cược thế nào? Miễn Nguyệt làm được nhất định sẽ thỏa mãn đại nhân.
Nói xong Nguyệt cảm thấy không ổn, ấp úng nói:
- Trừ... Trừ cái kia...
- Khụ, khụ khụ.
Lý Vân Tiêu lúng túng ho khan:
- Nguyệt đại nhân suy nghĩ nhiều, điều kiện của ta rất đơn giản, miễn cho ta xem ghi chú thuật luyện mà Mục Trần để lại là được.
Nguyệt kinh ngạc nói:
- Ghi chú thuật luyện?
Nguyệt lắc đầu:
- Sư tôn không để lại bất cứ ghi chép gì.
Lý Vân Tiêu rung động hỏi:
- Không thể nào! Mục Trần đại nhân kinh tài tuyệt diễm, lĩnh ngộ về thuật đạo khiến người khó mà với tới, sao có thể không để lại đôi câu vài lời được? Nếu Nguyệt đại nhân tiếc thì tại hạ xin nói thẳng là tại hạ cũng rất trân quý Tử Lôi.
Nguyệt nói:
- Không dám giấu Lý đại nhân, khi sư tôn còn sống luyện khí rất nhiều nhưng đa số bị sư tôn tự tay hủy. Trừ Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát trận ra còn giữ lại ba món báu vật.
Nguyệt tràn đầy đau lòng nói:
- Nếu Lý đại nhân nguyện ý giúp ta thì tùy đại nhân chọn một ỏng ba món báu vật.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta không hứng thú với huyền khí, nhưng nếu Mục Trần tiền bối để lại thì đáng giá để ta xem. Nguyệt đại nhân hãy lấy tới cho ta xem, nếu không khiến ta vừa lòng thì hủy giao dịch.
Người Nguyệt khẽ run, nàng cười tự tin:
- Yên tâm, vật sư tôn luyện chế đều là trân phẩm đương thời, món nào lộ ra đều gây gió tanh mưa máu.
Lý Vân Tiêu nói:
- Được vậy thì rất tốt.
Nguyệt vung tay lên, một vòng tay trữ vật bích ngọc lộ ra. Nguyệt điểm vào vòng tay, linh quang lấp lánh, một luồng sáng đen bắn ra.
Tay phải Nguyệt bắt ấn, ánh sáng đen phát ra tiếng rít xé gió, hiện hình trong không trung, tỏa ánh sáng chói mắt như trời như trăng chiếu rọi.
Nguyên mật thất nháy mắt được chiếu sáng như ban ngày, nhưng trong ánh sáng lóe vài tia màu tím. Mặt kính xám xịt như thiên địa chưa khai, không thể soi gương.
Lý Vân Tiêu là thuật luyện sư tất nhiên cảm nhận được uy năng của kính, tuy nhiên trên kính có nhiều cấm chế, không thể dựa vào thần thức điều tra sâu hơn.
Dù vậy Lý Vân Tiêu khó giấu nỗi lòng giật mình, hắn cảm nhận dao động tần suất, mắt tràn đầy kinh sợ.
Nguyệt nhìn bộ dạng của hắn thì hết sức vừa lòng, cười hỏi:
- Báu vật này thế nào?
Lý Vân Tiêu trầm ngâm một chút:
- Đúng là hoàn mỹ, tuy ta vẫn chưa cách nào cảm giác uy năng của nó nhưng chỉ tính bản thân huyền khí đã đáng giá ta dùng Tử Lôi trợ giúp Nguyệt đại nhân.
Nguyệt đau lòng nhìn bảo kính, lưu luyến hỏi:
- Vậy Lý đại nhân muốn lấy bảo kính này?
Lý Vân Tiêu mỉm cười lắc đầu:
- Xin Nguyệt đại nhân hãy kể lai lịch và uy năng của kính này trước, sau đó cho ta xem hai vật khác.
Nguyệt biến sắc mặt nói:
- Xin lỗi, uy năng của báu vật như thế nào thì tùy vào ánh mắt của Lý đại nhân, không thì nghe ta giải thích xong chẳng phải là đại nhân chọn thứ tốt nhất sao? Khi đó ta biết tìm ai để khóc?
- Phân phân hợp hợp không phải là chuyện rất bình thường sao? Nguyệt bộ cũng tách ra từ Hóa bộ, cuối cùng dung nhập bộ tộc khác là rất bình thường, hoặc là Nguyệt đại nhân không muốn buông xuống quyền lợi trong tay mình?
Nguyệt sắc mặt khó xem nói:
- Không ai cam lòng dưới tay người, đây chỉ là một trong số đó. Còn vì thân phận thuật luyện sư của ta, nếu bị người khống chế thì mãi mãi không có dường ra. Khi ta ở Hóa bộ luôn che giấu điều này nên mới thuận loại thành lập bộ tộc của mình và được Tranh đại nhân thừa nhận.
- Thuật luyện sư vừa có được thân phận, địa vị cực cao nhưng cũng kèm theo mạo hiểm lớn. Tranh đại nhân mấy lần mời ta gia nhập đều bị ta từ chối khéo, có lẽ vì vậy nên Tranh bộ bỏ mặc khi tộc ta gặp nguy cơ.
Lý Vân Tiêu gật gù:
- Những gì Nguyệt đại nhân nói ta cũng hiểu, thuật luyện sư thành tài nguyên khan hiếm trong Ma giới, Ma giới là nơi tuân theo pháp tắc rừng rậm, vì thế nên thân phận, địa vị cua thuật luyện sư rất lúng túng.
Nét mặt Nguyệt xấu hổ cắn răng bổ sung thêm:
- Tranh đại nhân thậm chí từng muốn nạp ta làm thiếp nhưng bị ta từ chối.
- Nạp thiếp?
Lý Vân Tiêu kinh ngạc hỏi:
- Ma tộc cũng có thể thành hôn sao?
Nguyệt trừng Lý Vân Tiêu, lấy làm lạ hỏi:
- Tại sao không thể?
- Này...
Lý Vân Tiêu ngơ ngẩn nói:
- Vậy... Là cũng có thể... Cái... Cái kia... Sao?
Lý Vân Tiêu huơ tay muốn hỏi chuyện phòng the nhưng ngượng miệng lắp bắp.
Mặt Tiểu Hồng đỏ hồng thầm trách mình đen quá, hiểu ngay lập tức.
Nguyệt ngây ra một lúc mới hiểu, gò má chỉ hây hồng, bằng phaửng hơn hai người nhiều.
Nguyệt cười khúc khích nói:
- Tại sao không thể? Đạo hóa thành nhất, một phân thành hai, hai tức âm dương vốn là hai lực lượng trong đại thiên vũ trụ. Giao cấu mà tu, được ích lợi nhiều, khá nhiều Ma tộc đều là song tu.
Lý Vân Tiêu nhớ đến lúc trước trọng thương sau khi hoan hảo với Lý Vân Tiêu thì kỳ tích khỏe lại, hơn phân nửa là vì hiệu quả song tu.
Óc Lý Vân Tiêu lóe tia sáng chợt nhớ ra điều gì:
- Loại âm dương giao cấu này có thể sinh ra sinh mệnh không?
Nguyệt đỏ mặt, cười nói:
- Tất nhiên có thể.
- Tự nhiên sẽ hữu. Vạn vật phụ âm mà ôm dương, xung khí dĩ vi hòa. Nhị khí giao cảm, hoá sinh vạn vật. Vạn vật sinh, sinh mà biến đổi vô cùng.
Tiểu Hồng mở to mắt sững sờ hỏi:
- Ma tộc chẳng phải đều do ma khí ngưng tụ mà thành sao? Tại sao có thể sinh ra từ nam nữ?
Nguyệt nói:
- Điều này không xung đột, thật ra đa số Ma tộc đều do âm dương giao cấu sinh ra. Ma khí dựng dục tẩm bổ trong thai mẹ cuối cùng ngưng tụ thành sinh mệnh hình người, sinh ra. Nhưng sinh mệnh như thế nhỏ yếu hơn Ma tộc sinh tử thiên địa tự nhiên rất nhiều.
Nguyệt ngừng một lúc tiếp tục bảo:
- Dù sao thiên địa tự nhiên sinh ra hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, quá trình rất tàn nhẫn.
Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng hiểu ra, hèn gì trong bộ tộc thấy nhiều Ma Quân hoặc ma nhân thực lực bình thường. Tồn tại xâm nhập Thiên Vũ giới toàn là Ma tộc cường đại được tuyển chọn từ năm đại bộ tộc nên hiếm có ma nhân cấp thấp.
Nguyệt mỉm cười nói:
- Xem ra Thiên Vũ giới hiểu biết về chúng ta không nhiều, hỏi vấn đề buồn cười như vậy.
Tiểu Hồng sắc mặt âm trầm hừ lạnh một tiếng:
- Từ xưa đến nay toàn là các ngươi xâm nhập chúng ta, chúng ta ít khi có người vào Ma giới.
Lý Vân Tiêu sợ hai người lại cãi nhau, hắn vội nói:
- Vậy giờ ý của Nguyệt đại nhân là dùng Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận đối phó người sau màn bộ tộc chỉnh hợp?
Nguyệt gật đầu: - Đúng vậy! Năm xưa sư tôn từng bảo nếu có thể hoàn toàn khống chế Thần Sát trận thì dù đối diện Ma tôn cũng có sức chiến một trận. Lúc trước ta còn hơi nghi ngờ nhưng nghe Lý đại nhân kể xong đã không còn hoài nghi.
Lý Vân Tiêu khoanh tay trước ngực gật đầu nói:
- Ta đã hiểu tình huống cơ bản, giờ có thể bàn điều kiện. Nguyệt đại nhân có trả nổi tiền cược khiến ta ra tay không?
Nguyệt nhíu mày hỏi:
- Không biết Lý đại nhân muốn tiền cược thế nào? Miễn Nguyệt làm được nhất định sẽ thỏa mãn đại nhân.
Nói xong Nguyệt cảm thấy không ổn, ấp úng nói:
- Trừ... Trừ cái kia...
- Khụ, khụ khụ.
Lý Vân Tiêu lúng túng ho khan:
- Nguyệt đại nhân suy nghĩ nhiều, điều kiện của ta rất đơn giản, miễn cho ta xem ghi chú thuật luyện mà Mục Trần để lại là được.
Nguyệt kinh ngạc nói:
- Ghi chú thuật luyện?
Nguyệt lắc đầu:
- Sư tôn không để lại bất cứ ghi chép gì.
Lý Vân Tiêu rung động hỏi:
- Không thể nào! Mục Trần đại nhân kinh tài tuyệt diễm, lĩnh ngộ về thuật đạo khiến người khó mà với tới, sao có thể không để lại đôi câu vài lời được? Nếu Nguyệt đại nhân tiếc thì tại hạ xin nói thẳng là tại hạ cũng rất trân quý Tử Lôi.
Nguyệt nói:
- Không dám giấu Lý đại nhân, khi sư tôn còn sống luyện khí rất nhiều nhưng đa số bị sư tôn tự tay hủy. Trừ Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát trận ra còn giữ lại ba món báu vật.
Nguyệt tràn đầy đau lòng nói:
- Nếu Lý đại nhân nguyện ý giúp ta thì tùy đại nhân chọn một ỏng ba món báu vật.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta không hứng thú với huyền khí, nhưng nếu Mục Trần tiền bối để lại thì đáng giá để ta xem. Nguyệt đại nhân hãy lấy tới cho ta xem, nếu không khiến ta vừa lòng thì hủy giao dịch.
Người Nguyệt khẽ run, nàng cười tự tin:
- Yên tâm, vật sư tôn luyện chế đều là trân phẩm đương thời, món nào lộ ra đều gây gió tanh mưa máu.
Lý Vân Tiêu nói:
- Được vậy thì rất tốt.
Nguyệt vung tay lên, một vòng tay trữ vật bích ngọc lộ ra. Nguyệt điểm vào vòng tay, linh quang lấp lánh, một luồng sáng đen bắn ra.
Tay phải Nguyệt bắt ấn, ánh sáng đen phát ra tiếng rít xé gió, hiện hình trong không trung, tỏa ánh sáng chói mắt như trời như trăng chiếu rọi.
Nguyên mật thất nháy mắt được chiếu sáng như ban ngày, nhưng trong ánh sáng lóe vài tia màu tím. Mặt kính xám xịt như thiên địa chưa khai, không thể soi gương.
Lý Vân Tiêu là thuật luyện sư tất nhiên cảm nhận được uy năng của kính, tuy nhiên trên kính có nhiều cấm chế, không thể dựa vào thần thức điều tra sâu hơn.
Dù vậy Lý Vân Tiêu khó giấu nỗi lòng giật mình, hắn cảm nhận dao động tần suất, mắt tràn đầy kinh sợ.
Nguyệt nhìn bộ dạng của hắn thì hết sức vừa lòng, cười hỏi:
- Báu vật này thế nào?
Lý Vân Tiêu trầm ngâm một chút:
- Đúng là hoàn mỹ, tuy ta vẫn chưa cách nào cảm giác uy năng của nó nhưng chỉ tính bản thân huyền khí đã đáng giá ta dùng Tử Lôi trợ giúp Nguyệt đại nhân.
Nguyệt đau lòng nhìn bảo kính, lưu luyến hỏi:
- Vậy Lý đại nhân muốn lấy bảo kính này?
Lý Vân Tiêu mỉm cười lắc đầu:
- Xin Nguyệt đại nhân hãy kể lai lịch và uy năng của kính này trước, sau đó cho ta xem hai vật khác.
Nguyệt biến sắc mặt nói:
- Xin lỗi, uy năng của báu vật như thế nào thì tùy vào ánh mắt của Lý đại nhân, không thì nghe ta giải thích xong chẳng phải là đại nhân chọn thứ tốt nhất sao? Khi đó ta biết tìm ai để khóc?
/3771
|