Không chỉ Lý Vân Tiêu và Nguyệt đoán được, nhiều Ma Quân cũng cùng suy nghĩ, ngạc nhiên nhìn Hoan, muốn suy đoán lai lịch của gã.
Bên cạnh Hoan chỉ vài giây đã hiện ra trăm loại nguyên vật liệu, các loại phối đồ làm người ta hoa mắt.
Trong mật thất, Tranh và Trụ đánh giá Ma Quân này, biểu tình của hai người nghiêm túc khác nhau.
Tranh trầm ngâm hỏi:
- Trụ đại nhân có biết lai lịch của người này không?
Trụ lắc đầu, nói:
- Hơn phân nửa là từ bộ khác chạy ra, giờ bốn bộ rất rối ren, chờ một thời gian lắng xuống thì tốt rồi.
Tranh đăm chiêu cười nói:
- Ta thấy hắn cầu những tài liệu này hình như không phải vật phàm. Năng lực thuật đạo của người này có lẽ rất giỏi.
Trụ liếc Tranh:
- Như thế nào? Đại nhân muốn thu người này dưới tay?
Tranh cười khùng khục:
- He he, nếu thật sự ra từ bốn bộ của nhóm Cơ thì có gì không được?
Tranh chớp mắt lia, lòng không ngừng tính toán.
Hiện tại bốn bộ hỗn loạn không rảnh tranh đấu với Tranh, chờ bốn bộ ổn định chẳng biết đến năm nào tháng nào.
Hoan liệt kê ra tất cả tài liệu rồi mặt không biểu tình nhìn mọi người:
- Tất cả thu mua bằng cực phẩm ma nguyên thạch, ngươi có bao nhiêu ta liền mua bấy nhiêu.
Một Ma Quân châm chọc:
- Ha ha ha! Lớn lối thật, không biết các hạ mang bao nhiêu ma nguyên thạch đến?
Hoan lạnh nhạt nói:
- Bằng hữu có tài liệu có thể bán ra, tự ra giá. Không có thì xem náo nhiệt là được, bản quân không thời gian rỗi trả lời.
- Ngươi . . . !
Ma Quân giận dữ giơ lên tay phải, cầm cục đá ba màu cười khẩy nói:
- Đây là Tam Sắc Đấu Tinh, một trong tài liệu ngươi cần, bổn tọa bán bảy trăm cực phẩm ma nguyên thạch, ngươi lấy không?
Hoan liếc qua, lạnh nhạt nói:
- Phẩm tướng không tệ, tuy hơi mắc nhưng thấy ngươi nghèo vậy chắc trong nhà đang chờ ít tiền mua đồ ăn, cầm đi. Chia sẻ bởi bàn long chấm us
Hoan giơ tay chộp, không gian cứng lại, Tam Sắc Đấu Tinh trong tay Ma Quân bị hút lên. Hoan ném một túi trữ vật rơi xuống lòng bàn tay Ma Quân.
- A? Này . . .
Ma Quân mới chớp mắt giao dịch đã hoàn thành, gã biến sắc mặt, trán toát mồ hôi lạnh.
Xem chiêu vừa rồi thì đối phương thực lực trên cơ gã nhiều.
Ma Quân nghĩ tới mới rồi mạo phạm thì thầm hối hận, nịnh nọt khom người gật đầu, vâng dạ rối rít xin lỗi.
Giao dịch hoàn thành khiến nhiều người lòng nóng cháy, có tài liệu liền lấy ra để mong đổi được giá tốt.
Trên quảng trường giao dịch trở nên chộn rộn, mấy canh giờ sau hầu như đã đổi xong.
Vẻ mặt của Hoan rất bình tĩnh, không thấy vui buồn gì, nhưng người cố ý tính toán một chút thì gã đưa ra cực phẩm ma nguyên thạch đã hơn ba vạn, làm nhiều người thầm giật mình.
Hoan giao dịch xong giao dịch Diêu Quang điện dần lạnh lẽo.
Chợt có một người bay lên cao làm người Lý Vân Tiêu run lên, biểu tình trầm trọng nhìn.
Người đó là một trong bảy vị Ma Quân, Tùy.
Tùy bước châm trên cao, nói:
- Tại hạ có một món chí bảo sắp rời tay, không biết có bằng hữu biết hàng nào không.
Nguyệt biến sắc mặt liếc qua Lý Vân Tiêu nhưng rất nhanh nàng bình tĩnh lại, thứ kia mặc dù quý giá nhưng không nhiều người hiểu, rất khó bán được giá.
Quả nhiên khi Tùy lấy đồ ra là Nặc Á chi chu, ánh sáng vàng lấp lánh bên trên đại sảnh giao dịch. Công nghệ vô cùng tinh xảo, khí linh động tự nhiên siêu thoát khiến người ta thán.
Các tiếng bàn tán vang lên trong đại sảnh giao dịch.
- Huyền khí này e rằng rất không đơn giản.
Một Ma Quân lên tiếng hỏi:
- Huyền khí này tên là gì, có năng lực gì? Xin hãy nói kỹ càng.
Tùy nhăn mặt nói:
- Ta ngẫu nhiên có được nó, không rõ tin tức cụ tể nhưng đây chắc là chí bảo, giá trị không nhỏ.
Bên dưới rộ tiếng trào phúng.
- Xì, thì ra chính ngươi cũng không biết.
Có người mỉa mai:
- Không biết là gì chỉ muốn cầm tới đây hốt một mớ đúng không?
Các tiếng trào phúng làm Tùy đỏ mặt tía tia, tức giận nói:
- Vớ vẩn, khi ta có được nó thì nó đang xuyên qua hư không, ta phát hiện và chặn nó lại, năng lực siêu mạnh không gì sánh bằng.
Một Ma Quân ung dung nói:
- A? Nếu vậy thì vị đại nhân này hãy biểu thị cho mọi người xem đi.
Bảo nhìn Tùy, nhẹ gật đầu ra hiệu gã có thể triển lãm.
Tùy ngây người, thật lâu sau mới nặn một câu:
- Hình như nó là huyền khí của Thiên Vũ giới, không thể dùng lực lượng ma nguyên vận chuyển.
Quảng trường giao dịch chợt lặng yên sau đó rộ lên tiếng cười ầm ầm, các thanh âm trào phúng nhấn chìm nguyên Diêu Quang điện.
Tùy cứng người đứng ngây ra trên trời, bị các tiếng châm chọc nuốt mất.
Tranh ở trong mật thất lắc đầu, cười khổ nói:
- Ta vốn cũng xem trọng huyền khí này nhưng không ngờ là không thể dùng ma nguyên, vậy thì có ích gì?
Trụ gật đầu nói:
- Đúng là gân gà, nhưng đặt ở Thiên Vũ giới e rằng là thứ ghê gớm.
Tiếng châm chọc, cười nhạo trong quảng trường kéo dài nửa chén trà. Ba nđầu Tùy xấu hổ tức tối rồi quê quá hóa giận, cuối cùng chết lặng đứng bần thần trên cao, mắt đờ đẫn.
Bây giờ Tùy vô cùng hối hận không bán giá bảy ngàn phương cực phẩm ma nguyên thạch cho Lý Vân Tiêu, kết quả mất hết mặt mũi, e rằng mấy chục năm cũng không thể ngẩng đầu làm người.
Nguyệt cười tủm tỉm, dáng vẻ đáng đời ngươi.
Đột nhiên một thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong đại điện:
- Ngươi bán bao nhiêu tiền?
Thanh âm kia tuy rằng không vang dội nhưng rất có sức xuyên thấu, mỗi người đều nghe rõ ràng. Mọi người đưa mắt nhìn sang, là Hoan.
Tim Lý Vân Tiêu rớt cái bịch, linh cảm không may, biểu tình trầm trọng nhìn sang Hoan, muốn nhìn thấu gã.
Nhưng áo đen rộng thùng thình ngăn cách thần thức, không thể rình ngó chút gì.
Tùy sửng sốt, gã như bắt được cọng rơm cứu mạng vội nói:
- Bảy ngàn phương! Chỉ cần bảy ngàn phương cực phẩm ma nguyên thạch!
- Điên sao, thứ gân gà này mà đòi bán bảy ngàn phương cực phẩm ma nguyên thạch.
- Ha ha ha, đừng mắng người ta, chắc người này bị khùng nếu không đã chẳng đem thứ gân gà đó giao dịch ở đây.
- Ha ha ha! Nói cũng đúng, ta nghĩ người này cũng bị điên, cầu may nhặt của rẻ.
- Ài, địa hội giao dịch này bị gì vậy, chất lượng xuống dốc theo từng năm, đặt ngưỡng cửa tiêu chuẩn quá thấp.
Mặt Tùy đỏ rực, gã hơi hối hận báo giá, sợ người kia đổi ý nên nói ngay:
- Hơi giảm giá cũng được.
Hoan lạnh nhạt nói:
- Không cần, bảy ngàn phương đi.
Hoan lấy một túi trữ vật ra ném qua, chộp hướng Nặc Á chi chu ngay.
Không gian chợt đông cứng, dị lực hiện ra đánh gãy lực lượng của Hoan.
Nặc Á chi chu xoay tròn trên không trung rồi ngừng lại, túi cực phẩm ma nguyên thạch bị ném về lại tay Hoan.
Các ma hoàn toàn biến sắc mặt, lộ biểu tình tức giận. Bọn họ không ngờ có người dám đánh gãy giao dịch.
Bảo biểu tình cực kỳ khó xem bay lên lạnh giọng nói với thân hình dần hiện ra trong hư không:
- Lý đại nhân, xin hãy cho ta một lời giải thích.
Người ra tay là Lý Vân Tiêu, hắn cảm nhận mấy trăm ánh mắt tập trung vào mình, toàn là ác ý.
Lý Vân Tiêu không hề hốt hoảng, hắn thản nhiên nói:
- Không phải ta phá rối gao dịch mà vì Hoan đại nhân này ra tay quá nhanh. Ta cũng muốn mua thứ đó, ta ra bảy ngàn năm trăm phương cực phẩm ma nguyên thạch.
Bên cạnh Hoan chỉ vài giây đã hiện ra trăm loại nguyên vật liệu, các loại phối đồ làm người ta hoa mắt.
Trong mật thất, Tranh và Trụ đánh giá Ma Quân này, biểu tình của hai người nghiêm túc khác nhau.
Tranh trầm ngâm hỏi:
- Trụ đại nhân có biết lai lịch của người này không?
Trụ lắc đầu, nói:
- Hơn phân nửa là từ bộ khác chạy ra, giờ bốn bộ rất rối ren, chờ một thời gian lắng xuống thì tốt rồi.
Tranh đăm chiêu cười nói:
- Ta thấy hắn cầu những tài liệu này hình như không phải vật phàm. Năng lực thuật đạo của người này có lẽ rất giỏi.
Trụ liếc Tranh:
- Như thế nào? Đại nhân muốn thu người này dưới tay?
Tranh cười khùng khục:
- He he, nếu thật sự ra từ bốn bộ của nhóm Cơ thì có gì không được?
Tranh chớp mắt lia, lòng không ngừng tính toán.
Hiện tại bốn bộ hỗn loạn không rảnh tranh đấu với Tranh, chờ bốn bộ ổn định chẳng biết đến năm nào tháng nào.
Hoan liệt kê ra tất cả tài liệu rồi mặt không biểu tình nhìn mọi người:
- Tất cả thu mua bằng cực phẩm ma nguyên thạch, ngươi có bao nhiêu ta liền mua bấy nhiêu.
Một Ma Quân châm chọc:
- Ha ha ha! Lớn lối thật, không biết các hạ mang bao nhiêu ma nguyên thạch đến?
Hoan lạnh nhạt nói:
- Bằng hữu có tài liệu có thể bán ra, tự ra giá. Không có thì xem náo nhiệt là được, bản quân không thời gian rỗi trả lời.
- Ngươi . . . !
Ma Quân giận dữ giơ lên tay phải, cầm cục đá ba màu cười khẩy nói:
- Đây là Tam Sắc Đấu Tinh, một trong tài liệu ngươi cần, bổn tọa bán bảy trăm cực phẩm ma nguyên thạch, ngươi lấy không?
Hoan liếc qua, lạnh nhạt nói:
- Phẩm tướng không tệ, tuy hơi mắc nhưng thấy ngươi nghèo vậy chắc trong nhà đang chờ ít tiền mua đồ ăn, cầm đi. Chia sẻ bởi bàn long chấm us
Hoan giơ tay chộp, không gian cứng lại, Tam Sắc Đấu Tinh trong tay Ma Quân bị hút lên. Hoan ném một túi trữ vật rơi xuống lòng bàn tay Ma Quân.
- A? Này . . .
Ma Quân mới chớp mắt giao dịch đã hoàn thành, gã biến sắc mặt, trán toát mồ hôi lạnh.
Xem chiêu vừa rồi thì đối phương thực lực trên cơ gã nhiều.
Ma Quân nghĩ tới mới rồi mạo phạm thì thầm hối hận, nịnh nọt khom người gật đầu, vâng dạ rối rít xin lỗi.
Giao dịch hoàn thành khiến nhiều người lòng nóng cháy, có tài liệu liền lấy ra để mong đổi được giá tốt.
Trên quảng trường giao dịch trở nên chộn rộn, mấy canh giờ sau hầu như đã đổi xong.
Vẻ mặt của Hoan rất bình tĩnh, không thấy vui buồn gì, nhưng người cố ý tính toán một chút thì gã đưa ra cực phẩm ma nguyên thạch đã hơn ba vạn, làm nhiều người thầm giật mình.
Hoan giao dịch xong giao dịch Diêu Quang điện dần lạnh lẽo.
Chợt có một người bay lên cao làm người Lý Vân Tiêu run lên, biểu tình trầm trọng nhìn.
Người đó là một trong bảy vị Ma Quân, Tùy.
Tùy bước châm trên cao, nói:
- Tại hạ có một món chí bảo sắp rời tay, không biết có bằng hữu biết hàng nào không.
Nguyệt biến sắc mặt liếc qua Lý Vân Tiêu nhưng rất nhanh nàng bình tĩnh lại, thứ kia mặc dù quý giá nhưng không nhiều người hiểu, rất khó bán được giá.
Quả nhiên khi Tùy lấy đồ ra là Nặc Á chi chu, ánh sáng vàng lấp lánh bên trên đại sảnh giao dịch. Công nghệ vô cùng tinh xảo, khí linh động tự nhiên siêu thoát khiến người ta thán.
Các tiếng bàn tán vang lên trong đại sảnh giao dịch.
- Huyền khí này e rằng rất không đơn giản.
Một Ma Quân lên tiếng hỏi:
- Huyền khí này tên là gì, có năng lực gì? Xin hãy nói kỹ càng.
Tùy nhăn mặt nói:
- Ta ngẫu nhiên có được nó, không rõ tin tức cụ tể nhưng đây chắc là chí bảo, giá trị không nhỏ.
Bên dưới rộ tiếng trào phúng.
- Xì, thì ra chính ngươi cũng không biết.
Có người mỉa mai:
- Không biết là gì chỉ muốn cầm tới đây hốt một mớ đúng không?
Các tiếng trào phúng làm Tùy đỏ mặt tía tia, tức giận nói:
- Vớ vẩn, khi ta có được nó thì nó đang xuyên qua hư không, ta phát hiện và chặn nó lại, năng lực siêu mạnh không gì sánh bằng.
Một Ma Quân ung dung nói:
- A? Nếu vậy thì vị đại nhân này hãy biểu thị cho mọi người xem đi.
Bảo nhìn Tùy, nhẹ gật đầu ra hiệu gã có thể triển lãm.
Tùy ngây người, thật lâu sau mới nặn một câu:
- Hình như nó là huyền khí của Thiên Vũ giới, không thể dùng lực lượng ma nguyên vận chuyển.
Quảng trường giao dịch chợt lặng yên sau đó rộ lên tiếng cười ầm ầm, các thanh âm trào phúng nhấn chìm nguyên Diêu Quang điện.
Tùy cứng người đứng ngây ra trên trời, bị các tiếng châm chọc nuốt mất.
Tranh ở trong mật thất lắc đầu, cười khổ nói:
- Ta vốn cũng xem trọng huyền khí này nhưng không ngờ là không thể dùng ma nguyên, vậy thì có ích gì?
Trụ gật đầu nói:
- Đúng là gân gà, nhưng đặt ở Thiên Vũ giới e rằng là thứ ghê gớm.
Tiếng châm chọc, cười nhạo trong quảng trường kéo dài nửa chén trà. Ba nđầu Tùy xấu hổ tức tối rồi quê quá hóa giận, cuối cùng chết lặng đứng bần thần trên cao, mắt đờ đẫn.
Bây giờ Tùy vô cùng hối hận không bán giá bảy ngàn phương cực phẩm ma nguyên thạch cho Lý Vân Tiêu, kết quả mất hết mặt mũi, e rằng mấy chục năm cũng không thể ngẩng đầu làm người.
Nguyệt cười tủm tỉm, dáng vẻ đáng đời ngươi.
Đột nhiên một thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong đại điện:
- Ngươi bán bao nhiêu tiền?
Thanh âm kia tuy rằng không vang dội nhưng rất có sức xuyên thấu, mỗi người đều nghe rõ ràng. Mọi người đưa mắt nhìn sang, là Hoan.
Tim Lý Vân Tiêu rớt cái bịch, linh cảm không may, biểu tình trầm trọng nhìn sang Hoan, muốn nhìn thấu gã.
Nhưng áo đen rộng thùng thình ngăn cách thần thức, không thể rình ngó chút gì.
Tùy sửng sốt, gã như bắt được cọng rơm cứu mạng vội nói:
- Bảy ngàn phương! Chỉ cần bảy ngàn phương cực phẩm ma nguyên thạch!
- Điên sao, thứ gân gà này mà đòi bán bảy ngàn phương cực phẩm ma nguyên thạch.
- Ha ha ha, đừng mắng người ta, chắc người này bị khùng nếu không đã chẳng đem thứ gân gà đó giao dịch ở đây.
- Ha ha ha! Nói cũng đúng, ta nghĩ người này cũng bị điên, cầu may nhặt của rẻ.
- Ài, địa hội giao dịch này bị gì vậy, chất lượng xuống dốc theo từng năm, đặt ngưỡng cửa tiêu chuẩn quá thấp.
Mặt Tùy đỏ rực, gã hơi hối hận báo giá, sợ người kia đổi ý nên nói ngay:
- Hơi giảm giá cũng được.
Hoan lạnh nhạt nói:
- Không cần, bảy ngàn phương đi.
Hoan lấy một túi trữ vật ra ném qua, chộp hướng Nặc Á chi chu ngay.
Không gian chợt đông cứng, dị lực hiện ra đánh gãy lực lượng của Hoan.
Nặc Á chi chu xoay tròn trên không trung rồi ngừng lại, túi cực phẩm ma nguyên thạch bị ném về lại tay Hoan.
Các ma hoàn toàn biến sắc mặt, lộ biểu tình tức giận. Bọn họ không ngờ có người dám đánh gãy giao dịch.
Bảo biểu tình cực kỳ khó xem bay lên lạnh giọng nói với thân hình dần hiện ra trong hư không:
- Lý đại nhân, xin hãy cho ta một lời giải thích.
Người ra tay là Lý Vân Tiêu, hắn cảm nhận mấy trăm ánh mắt tập trung vào mình, toàn là ác ý.
Lý Vân Tiêu không hề hốt hoảng, hắn thản nhiên nói:
- Không phải ta phá rối gao dịch mà vì Hoan đại nhân này ra tay quá nhanh. Ta cũng muốn mua thứ đó, ta ra bảy ngàn năm trăm phương cực phẩm ma nguyên thạch.
/3771
|