Người Lỗ Thông Tử run rẩy kinh kêu:
– Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát!? Chuyện gì đây? Tại sao chỗ này có Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận?
Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát nhúc nhích lập tức ngưng tụ thành kết giới to lớn bao phủ trên hư không, bảo vệ đám người Nguyệt bộ vào trong.
Các Thần Sát cùng bắt ấn công kích bốn phương tám hướng.
Lý Vân Tiêu quát to:
– Uy năng của Thần Sát có hạn, mọi người hãy theo sau đám Thần Sát này tùy cơ hành động, cố gắng giết nhiều địch vào!
– Lý đại nhân nói đúng!
Nguyệt bay lên đứng vào giữa trận pháp:
– Ta lo giữ trận pháp tại đây, các người yên tâm giết địch!
Mọi người tản ra, mỗi nhóm xông hướng một Thần Sát, được Thần Sát yểm hộ, họ thi nhau tấn công ma thú, ma cầm dồn dập.
Nhưng số lượng ma vật quá nhiều, tấn công hung mãnh, nguyên đại trận lung lay, không gian không ngừng bị vặn vẹo.
Nguyệt hoàn toàn biến sắc mặt, nàng nhanh chóng đánh ra các loại phù văn bay vào bốn phía.
Lý Vân Tiêu quát to:
– Có thực lực thì ra trận dẫn dắt ma vật đi, giảm bớt áp lực cho trận pháp.
Lý Vân Tiêu nói xong bước chân ra trận pháp bay cách mấy trăm trượng.
Quả nhiên một đống ma vật rầm rộ theo Lý Vân Tiêu, chim bay cá nhay, có mấy chục con.
Lòng Lý Vân Tiêu máy động, tay trái chộp cầm tấm thuẫn đập vào con ma thú hình sói xông lên trước nhất.
Mặt trước tấm thuẫn là đầu thú, há to miệng rộng dữ tợn cắn.
Ma thú hình sói ngẩn ra, người run rẩy nhưng nét mặt đờ đẫn, không sợ chết giơ hai móng vuốt chụp đầu thú.
Bùm!
Một kích của Lý Vân Tiêu sức rất mạnh, tấm thuẫn đập vào vuốt ma thú, tiếng xương nứt vang lên, ma lang bị đánh bay.
Lý Vân Tiêu thầm buồn bực, đầu thú trên tấm thuẫn này nên là ma thú siêu cường đại có tác dụng áp chế sinh vật Ma giới mới đúng.
Nhưng những chim bay cá nhảy này toàn bị Lỗ Thông Tử cải tạo biến dị, hoàn toàn bỏ qua đẳng cấp áp chế.
– Nếu vậy thì đành chém!
Tấm thuẫn đập mấy thứ này hiệu suất quá thấp, Lý Vân Tiêu rút A Ma Luân Bảo ra, mười hai phúc luân xoay tròn chém vào đám ma vật.
Phập!
A Ma Luân Bảo xoay một vòng chém rơi cánh một con phi cầm, cánh rơi giữa không trung tan rã thành Ma Sát kêu oa oa bay đi.
Lý Vân Tiêu chém nhát kiếm xong đám ma vật điên cuồng nhào tới, không khí bốn phía áp súc nổ đì đùng. Lý Vân Tiêu cười nhạt không đánh bừa, hắn lắc người biến mất tại chỗ.
Giây sau Lý Vân Tiêu xuất hiện sau lưng một con Sỏa Điểu, kiếm vỗ xuống đầu nó.
Nhưng rất nhanh Lý Vân Tiêu cau mày, Sỏa Điểu bị chém đầu nhưng không chết, từ bụng mọc ra một cái đầu tiếp tục công kích hắn.
– Súc sinh Lỗ Thông Tử này cải tạo mấy thứ này đáng sợ cỡ nào vậy trời!
Lòng Lý Vân Tiêu như có vạn con ngựa chạy qua, nhưng hắn phải công nhận Lỗ Thông Tử là thiên tài siêu khủng bố.
Mấy Ma Quân khác cũng lao ra khỏi trận pháp, bao gồm Lưu, Duẫn, Tử, Mễ, cố gắng giảm bớt áp lực cho trận pháp, sắc mặt Nguyệt khá hơn một chút.
Nhưng mấy Ma Quân đi ra đánh đơn rất nhanh rơi vào cảnh nguy hiểm, bị một đám ma vật vây công
Lý Vân Tiêu nét mặt sa sầm nói:
– Cứ tiếp tục thế này không phải là cách, dù chống đỡ nổi bầy ma vật cũng phải trả giá tử tương rất lớn.
Tay trái Lý Vân Tiêu chộp, trong tiếng rào rào Ma Nguyên tỏa xoay tròn ra trói hơn mười con ma vật xung quanh.
Đám ma vật khựng người như bị đóng đinh, nhưng chớp mắt lấy lại tinh thần, chúng nó liều mạng giãy dụa tuy nhiên sức mỏng manh.
Ma thú giây trước còn uy phong lẫm lẫm bây giờ như ngọn đèn leo lét trong gió.
Xoẹt!
Lý Vân Tiêu liên tiếp chém ra hơn mười kiếm khảm vào trán đám ma vật, kiếm quang lấp lóe, những ma vật lần lượt nổ tung.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Rất nhiều Ma Sát hàng giải ra, tay trái Lý Vân Tiêu chộp, thu Ma Nguyên tỏa về quấn trên cánh tay hắn.
Người Lý Vân Tiêu có ba Ma Nguyên tỏa, lúc trước chiến đấu với Dục trong Thương Huyền sơn đã nổ mất một cái.
Đột biến lần này khiến nhiều Ma Quân chú ý, cùng dời ánh mắt từ Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận sang người Lý Vân Tiêu, lộ vẻ giật mình.
Lý Vân Tiêu khẽ hừ, hơi bị bất đắc dĩ. Lý Vân Tiêu vốn không muốn sử dụng Ma Nguyên tỏa trước mặt đám người Ma tộc, nếu bị bọn họ tìm ra cách phá giải thì sau này hai giới chiến đấu phe ta sẽ thiếu một át chủ bài.
Nhưng lúc này không thể lo nhiều, nếu không qua được ải này thì không có tương lai.
Lỗ Thông Tử nhận ra Ma Nguyên tỏa ngay, trong phút chốc hoàn toàn biến sắc mặt, bỗng nhiên đứng dậy trên chiến hạm, trong mắt lộ ra vẻ kinh sợ.
Ma Nguyên tỏa là thứ Lỗ Thông Tử sư thừa một mạch nghiên cứu mấy đời mới chế ra, kết cấu bên trong vô cùng phức tạp, muốn phục chế một cái cực kỳ khó khăn.
Tyu Lỗ Thông Tử tìm ra cách phá giải, Ma Nguyên tỏa vô dụng với lão nhưng vẫn là khắc tinh cho đàn ma vật.
9chớp mắt thấy Lý Vân Tiêu giết hơn mười con ma vật, các Ma tộc giật mình, Tranh cũng vậy.
– Xích sắt đó là cái gì?
Con ngươi Tranh co rút, lòng dậy sóng thần. Khi Tranh ở trong Thương Huyền sơn tưng thấy Lý Vân Tiêu dùng xích sắt trói Dục, tuy cảm thấy thần kỳ nhưng vì thời gian gấp gáp cộng thêm một kích liền hủy xích sắt nên Tranh không quá chú ý.
Hiện tại xem ra thứ này không chỉ có một cái, hễ Ma tộc bị trói đều bị áp chế, tồn tại khủng bố như Long Tượng Trí Mang đời thứ ba cũng bị Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng giết hai con.
Lỗ Thông Tử ngồi không yên, lão rống lên xung phong, giơ tay quất roi đồng hướng Ma Nguyên tỏa.
Nếu có thứ này thì ma vật nhiều hơn nữa cũng không đủ giết. Đám ma vật là tâm huyết mấy năm nay của Lỗ Thông Tử, tuy rằng có thể tái tạo nhưng bị hủy như rơm rác làm lão khó thể chấp nhận.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng cười:
– Hừ! Rốt cuộc chịu nhúc nhích rồi sao?
Lý Vân Tiêu giơ tay trái lên, Ma Nguyên tỏa tản đi tứ phía tránh roi đồng của Lỗ Thông Tử. Tay phải Lý Vân Tiêu giơ A Ma Luân Bảo lên đánh tới.
Bùm!
Roi đồng trúng một kích A Ma Luân Bảo phát ra âm rung đáng sợ, Lỗ Thông Tử bị công kích đụng trúng rên rỉ liên tục thụt lùi.
Lỗ Thông Tử vừa kinh vừa giận quát:
– Ma Nguyên tỏa đó được mô phỏng ra rất nhiều?
Lý Vân Tiêu cầm kiếm tấn công, cười khẩy nói:
– Mắc mớ gì tới ngươi!
Kiếm khí tản ra, sắc bén rạch phá không gian. Lỗ Thông Tử không dám cứng rắn đỡ, nhảy người hụt lùi.
Những ma vật toàn ở vòng ngoài, Lý Vân Tiêu đại phát thần uy giết hơn mười con làm chúng hơi sợ, nhìn Ma Nguyên tỏa quấn trên cánh tay hắn thì càng không dám đến gần.
Lý Vân Tiêu xì cười:
– Muốn đi?
Mắt Lý Vân Tiêu bắn ra sát khí, biểu tình trầm trọng. Khó khăn lắm mới có cơ hội, không cho phép Lỗ Thông Tử trốn.
Chân ma pháp tướng hiển hóa ra, một cánh tay kéo A Át Phạn Sát, ấn quyết tung bay như rắn đen bắn xuyên qua.
Lỗ Thông Tử liên tiếp biến đổi thân pháp vẫn không thể tránh đi A Át Phạn Sát truy kích, nhảy người mấy cái rơi vào tinh vân xích sắt uống lượn, nhúc nhích một cái là sẽ rơi vào sâu hơn.
– Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát!? Chuyện gì đây? Tại sao chỗ này có Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận?
Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát nhúc nhích lập tức ngưng tụ thành kết giới to lớn bao phủ trên hư không, bảo vệ đám người Nguyệt bộ vào trong.
Các Thần Sát cùng bắt ấn công kích bốn phương tám hướng.
Lý Vân Tiêu quát to:
– Uy năng của Thần Sát có hạn, mọi người hãy theo sau đám Thần Sát này tùy cơ hành động, cố gắng giết nhiều địch vào!
– Lý đại nhân nói đúng!
Nguyệt bay lên đứng vào giữa trận pháp:
– Ta lo giữ trận pháp tại đây, các người yên tâm giết địch!
Mọi người tản ra, mỗi nhóm xông hướng một Thần Sát, được Thần Sát yểm hộ, họ thi nhau tấn công ma thú, ma cầm dồn dập.
Nhưng số lượng ma vật quá nhiều, tấn công hung mãnh, nguyên đại trận lung lay, không gian không ngừng bị vặn vẹo.
Nguyệt hoàn toàn biến sắc mặt, nàng nhanh chóng đánh ra các loại phù văn bay vào bốn phía.
Lý Vân Tiêu quát to:
– Có thực lực thì ra trận dẫn dắt ma vật đi, giảm bớt áp lực cho trận pháp.
Lý Vân Tiêu nói xong bước chân ra trận pháp bay cách mấy trăm trượng.
Quả nhiên một đống ma vật rầm rộ theo Lý Vân Tiêu, chim bay cá nhay, có mấy chục con.
Lòng Lý Vân Tiêu máy động, tay trái chộp cầm tấm thuẫn đập vào con ma thú hình sói xông lên trước nhất.
Mặt trước tấm thuẫn là đầu thú, há to miệng rộng dữ tợn cắn.
Ma thú hình sói ngẩn ra, người run rẩy nhưng nét mặt đờ đẫn, không sợ chết giơ hai móng vuốt chụp đầu thú.
Bùm!
Một kích của Lý Vân Tiêu sức rất mạnh, tấm thuẫn đập vào vuốt ma thú, tiếng xương nứt vang lên, ma lang bị đánh bay.
Lý Vân Tiêu thầm buồn bực, đầu thú trên tấm thuẫn này nên là ma thú siêu cường đại có tác dụng áp chế sinh vật Ma giới mới đúng.
Nhưng những chim bay cá nhảy này toàn bị Lỗ Thông Tử cải tạo biến dị, hoàn toàn bỏ qua đẳng cấp áp chế.
– Nếu vậy thì đành chém!
Tấm thuẫn đập mấy thứ này hiệu suất quá thấp, Lý Vân Tiêu rút A Ma Luân Bảo ra, mười hai phúc luân xoay tròn chém vào đám ma vật.
Phập!
A Ma Luân Bảo xoay một vòng chém rơi cánh một con phi cầm, cánh rơi giữa không trung tan rã thành Ma Sát kêu oa oa bay đi.
Lý Vân Tiêu chém nhát kiếm xong đám ma vật điên cuồng nhào tới, không khí bốn phía áp súc nổ đì đùng. Lý Vân Tiêu cười nhạt không đánh bừa, hắn lắc người biến mất tại chỗ.
Giây sau Lý Vân Tiêu xuất hiện sau lưng một con Sỏa Điểu, kiếm vỗ xuống đầu nó.
Nhưng rất nhanh Lý Vân Tiêu cau mày, Sỏa Điểu bị chém đầu nhưng không chết, từ bụng mọc ra một cái đầu tiếp tục công kích hắn.
– Súc sinh Lỗ Thông Tử này cải tạo mấy thứ này đáng sợ cỡ nào vậy trời!
Lòng Lý Vân Tiêu như có vạn con ngựa chạy qua, nhưng hắn phải công nhận Lỗ Thông Tử là thiên tài siêu khủng bố.
Mấy Ma Quân khác cũng lao ra khỏi trận pháp, bao gồm Lưu, Duẫn, Tử, Mễ, cố gắng giảm bớt áp lực cho trận pháp, sắc mặt Nguyệt khá hơn một chút.
Nhưng mấy Ma Quân đi ra đánh đơn rất nhanh rơi vào cảnh nguy hiểm, bị một đám ma vật vây công
Lý Vân Tiêu nét mặt sa sầm nói:
– Cứ tiếp tục thế này không phải là cách, dù chống đỡ nổi bầy ma vật cũng phải trả giá tử tương rất lớn.
Tay trái Lý Vân Tiêu chộp, trong tiếng rào rào Ma Nguyên tỏa xoay tròn ra trói hơn mười con ma vật xung quanh.
Đám ma vật khựng người như bị đóng đinh, nhưng chớp mắt lấy lại tinh thần, chúng nó liều mạng giãy dụa tuy nhiên sức mỏng manh.
Ma thú giây trước còn uy phong lẫm lẫm bây giờ như ngọn đèn leo lét trong gió.
Xoẹt!
Lý Vân Tiêu liên tiếp chém ra hơn mười kiếm khảm vào trán đám ma vật, kiếm quang lấp lóe, những ma vật lần lượt nổ tung.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Rất nhiều Ma Sát hàng giải ra, tay trái Lý Vân Tiêu chộp, thu Ma Nguyên tỏa về quấn trên cánh tay hắn.
Người Lý Vân Tiêu có ba Ma Nguyên tỏa, lúc trước chiến đấu với Dục trong Thương Huyền sơn đã nổ mất một cái.
Đột biến lần này khiến nhiều Ma Quân chú ý, cùng dời ánh mắt từ Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận sang người Lý Vân Tiêu, lộ vẻ giật mình.
Lý Vân Tiêu khẽ hừ, hơi bị bất đắc dĩ. Lý Vân Tiêu vốn không muốn sử dụng Ma Nguyên tỏa trước mặt đám người Ma tộc, nếu bị bọn họ tìm ra cách phá giải thì sau này hai giới chiến đấu phe ta sẽ thiếu một át chủ bài.
Nhưng lúc này không thể lo nhiều, nếu không qua được ải này thì không có tương lai.
Lỗ Thông Tử nhận ra Ma Nguyên tỏa ngay, trong phút chốc hoàn toàn biến sắc mặt, bỗng nhiên đứng dậy trên chiến hạm, trong mắt lộ ra vẻ kinh sợ.
Ma Nguyên tỏa là thứ Lỗ Thông Tử sư thừa một mạch nghiên cứu mấy đời mới chế ra, kết cấu bên trong vô cùng phức tạp, muốn phục chế một cái cực kỳ khó khăn.
Tyu Lỗ Thông Tử tìm ra cách phá giải, Ma Nguyên tỏa vô dụng với lão nhưng vẫn là khắc tinh cho đàn ma vật.
9chớp mắt thấy Lý Vân Tiêu giết hơn mười con ma vật, các Ma tộc giật mình, Tranh cũng vậy.
– Xích sắt đó là cái gì?
Con ngươi Tranh co rút, lòng dậy sóng thần. Khi Tranh ở trong Thương Huyền sơn tưng thấy Lý Vân Tiêu dùng xích sắt trói Dục, tuy cảm thấy thần kỳ nhưng vì thời gian gấp gáp cộng thêm một kích liền hủy xích sắt nên Tranh không quá chú ý.
Hiện tại xem ra thứ này không chỉ có một cái, hễ Ma tộc bị trói đều bị áp chế, tồn tại khủng bố như Long Tượng Trí Mang đời thứ ba cũng bị Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng giết hai con.
Lỗ Thông Tử ngồi không yên, lão rống lên xung phong, giơ tay quất roi đồng hướng Ma Nguyên tỏa.
Nếu có thứ này thì ma vật nhiều hơn nữa cũng không đủ giết. Đám ma vật là tâm huyết mấy năm nay của Lỗ Thông Tử, tuy rằng có thể tái tạo nhưng bị hủy như rơm rác làm lão khó thể chấp nhận.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng cười:
– Hừ! Rốt cuộc chịu nhúc nhích rồi sao?
Lý Vân Tiêu giơ tay trái lên, Ma Nguyên tỏa tản đi tứ phía tránh roi đồng của Lỗ Thông Tử. Tay phải Lý Vân Tiêu giơ A Ma Luân Bảo lên đánh tới.
Bùm!
Roi đồng trúng một kích A Ma Luân Bảo phát ra âm rung đáng sợ, Lỗ Thông Tử bị công kích đụng trúng rên rỉ liên tục thụt lùi.
Lỗ Thông Tử vừa kinh vừa giận quát:
– Ma Nguyên tỏa đó được mô phỏng ra rất nhiều?
Lý Vân Tiêu cầm kiếm tấn công, cười khẩy nói:
– Mắc mớ gì tới ngươi!
Kiếm khí tản ra, sắc bén rạch phá không gian. Lỗ Thông Tử không dám cứng rắn đỡ, nhảy người hụt lùi.
Những ma vật toàn ở vòng ngoài, Lý Vân Tiêu đại phát thần uy giết hơn mười con làm chúng hơi sợ, nhìn Ma Nguyên tỏa quấn trên cánh tay hắn thì càng không dám đến gần.
Lý Vân Tiêu xì cười:
– Muốn đi?
Mắt Lý Vân Tiêu bắn ra sát khí, biểu tình trầm trọng. Khó khăn lắm mới có cơ hội, không cho phép Lỗ Thông Tử trốn.
Chân ma pháp tướng hiển hóa ra, một cánh tay kéo A Át Phạn Sát, ấn quyết tung bay như rắn đen bắn xuyên qua.
Lỗ Thông Tử liên tiếp biến đổi thân pháp vẫn không thể tránh đi A Át Phạn Sát truy kích, nhảy người mấy cái rơi vào tinh vân xích sắt uống lượn, nhúc nhích một cái là sẽ rơi vào sâu hơn.
/3771
|