Thủ lĩnh hét lớn:
– Trên người chúng ta có không dưới một ngàn phương cực phẩm ma nguyên thạch, chỉ cần đại nhân chịu ra tay thì những ma nguyên thạch này toàn là của đại nhân, không thì bị những Ma Câu Trùng dính vào sẽ hỏng hết.
Lý Vân Tiêu lộ vẻ mặt mừng rỡ:
– Nguyên Quận?
Nét mặt Lý Vân Tiêu mừng rỡ, hắn quan sát những Ma Câu Trùng rồi bay tới cách trăm trượng thì ngừng.
Lý Vân Tiêu hỏi:
– Các ngươi đều là người Nguyên Quận? Nơi này cách Nguyên Quận bao xa?
Đám người nghe xong liền hiểu.
A Mạo vội nói:
– Đại nhân cứ chúng ta đi rồi chúng ta dẫn đại nhân đi Nguyên Quận, thù lao cũng sẽ không ít.
Lý Vân Tiêu đồng ý ngay:
– Được.
Lý Vân Tiêu lăng không chộp, Tiếu Ngạo Hồng Trần rơi vào tay hắn, đón gió biến thành quạt ba tiêu.
Những Ma Câu Trùng hình như cảm ứng được nguy hiểm, một phần kêu vù vù tách ra bay hướng Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu vung tay lên quạt một cái, trong phút chốc cuồng phong gào thét, lực lượng khủng bố thổi qua.
Những Ma Câu Trùng bị lực lượng phong hỏa chấn nổ tan xác, tiếng nổ đì đùng không dứt bên tai.
Những người Ma tộc thấy Lý Vân Tiêu ra tay thì mừng rỡ, đặc biệt sau khi chia nhỏ Ma Câu Trùng ra thì cảm giác áp lực giảm bớt.
Nhưng Lý Vân Tiêu quạt một cái giải quyết hết tất cả sâu, bọn họ trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Đám người chưa phản ứng lại chợt cảm giác có lực lượng buông xuống cạnh mình, là Lý Vân Tiêu thuấn dị tới. Tay Lý Vân Tiêu cầm Tiếu Ngạo Hồng Trần quạt, lực lượng cuồng bạo khuếch tán bốn phương tám hướng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi tiếng nổ, những con Ma Câu Trùng không có cơ hội trộn đã vỡ nát thành phấn, háo thành ma khí tinh thuần nhất.
– Cái này…
Đam Ma tộc đứng ngây tại chỗ, hoàn toàn không kịp phản ứng, biến đổi sinh tử quá nhanh.
Lý Vân Tiêu cất cây quạt:
– Dẫn ta đi Nguyên Quận nào.
Những Ma tộc thế mới phản ứng lại, vội vàng khom người vái, liên tiếp cảm ơn.
Thủ lĩnh nói ngay:
– Đại nhân mới đến Nguyên Quận đúng không? Chúng ta đang định trở lại đây, mời đại nhân đi theo chúng ta.
Lý Vân Tiêu không giấu diếm:
– Đúng là ta lần đầu tiên đến, các ngươi hãy đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nói cho ta nghe một số thường thức Nguyên Quận.
– Rõ!
Người này vừa ra tay đã làm bọn họ cảm thấy uy hiếp, những Ma Quân dĩ nhiên không dám làm phật lòng, cả đám đi đằng trước dẫn đường.
Trên đường thủ lĩnh kể một số việc liên quan Nguyên Quận, Lý Vân Tiêu thường sẽ xen lời vài câu, đặt câu hỏi.
Dọc đường thỉnh thoảng gặp một số ma vật cường đại đều bị Lý Vân Tiêu dễ dàng giơ ngón tay một cái liền diệt. Đám người Ma tộc càng hết sức giật mình, thầm suy đoán thực lực của Lý Vân Tiêu rồi lại không thể khẳng định.
Không bao lâu Lý Vân Tiêu đã hiểu biết đại khái tình huống cơ bản của Nguyên Quận.
Lý Vân Tiêu mở miệng hỏi:
– Các người có từng nghe qua Hóa Lân ma cốt không?
Mấy Ma tộc sửng sốt:
– Hóa Lân ma cốt?
Thống lĩnh cười hỏi:
– Đại nhân đến Nguyên Quận chẳng lẽ là vì Hóa Lân ma cốt?
Lý Vân Tiêu xem dáng vẻ của bọn họ là lạ, bình tĩnh hỏi:
– Như thế nào, có cái gì không đúng sao?
– Không không, đương nhiên không có.
Thủ lĩnh thấy Lý Vân Tiêu hơi khó chịu thì giật nảy mình, vội vàng lắc đầu xua tay:
– Hóa Lân ma cốt đúng là đặc sản của Nguyên Quận, ta quên nói, không ngờ đại nhân đến thu mua nó.
– Thu mua?
Lý Vân Tiêu ngẩn người hỏi:
– Có Hóa Lân ma cốt nhiều lắm sao?
Thống lĩnh cười hỏi lại:
– Đại nhân có biết Hóa Lân ma cốt hình thành như thế nào không?
Lý Vân Tiêu cau mày, hơi giận.
Thống lĩnh mặt trắng bệch, không dám nhử nữa, gã giải thích:
– Hóa Lân ma cốt thật ra là do di hài ma vật cường đại sau khi chết biến thành.
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
– Sau khi chết chẳng phải đèu háo thành ma khí tinh thuần sao? Làm sao có thể ngưng tụ thành vật?
Lý Vân Tiêu chợt nhớ điều gì:
– Hay nó giống với Ma Lâm Ngọc?
– Ma Lâm Ngọc?
Đám người Ma tộc 541 khoang mang, không hiểu đó là gì.
Chỉ có A Mạo hoàn toàn kinh kêu:
– Đại… Đại nhân đến vì… Ma Lâm Ngọc?
Mắt Lý Vân Tiêu lóe tia sáng hỏi:
– Chẳng lẽ Nguyên Quận có Ma Lâm Ngọc?
Những người khác thắc mắc nhìn A Mạo, không biết Ma Lâm Ngọc là vật gì, làm sao A Mạo biết?
A Mạo lắc đầu nguầy nguậy:
– Đại nhân nói đùa, thánh vật như thế có tồn tại hay không người trình độ như ta làm sao biết?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu dịu lại, A Mạo nói có lý.
Thống lĩnh nhíu mày hỏi:
– A Mạo, Ma Lâm Ngọc là cái gì?
A Mạo giải thích cho mọi người:
– Ta tình cờ nghe được trong một lần nhóm tộc trưởng tán gẫu, việc này tuy không phải bí mật gì nhưng chưa từng nói với ai.
Hơn mười người rất là giật mình, không ngờ trên đời tồn tại thánh vật như vậy.
Thống lĩnh nói:
– Nói vậy là Hóa Lân ma cốt và Ma Lâm Ngọc hơi cùng loại, nhưng ta chưa từng thấy Ma Lâm Ngọc, không rõ ràng cụ thể. Chỉ có Băng Vực mới sinh ra Hóa Lân ma cốt, gần như trong toàn phạm vi Nguyên Quận. Lần này chúng ta đi ra thu thập tài liệu cũng ngẫu nhiên được đến một khối.
– Cái gì?! Các ngươi có!?
Lý Vân Tiêu hoàn toàn giật nảy mình, mắt trợn trừng.
Ma Yết nói thứ đó cho cơ hội tiến giai Tạo Hóa cảnh không lẽ là lừa hắn và Vi Thanh? Ma Yết làm vậy có mục đích gì?
Lý Vân Tiêu đang suy nghĩ lung tung thì thống lĩnh móc một thứ ra khỏi túi trữ vật nâng trong lòng bàn tay.
Đó là một khối xướng trắng, bề mặt có một số chỗ lõm nhỏ như đồn cốt, màu hơi xám. Ma khí nhàn nhạt uốn lượn rất yếu trên khối xương.
Lý Vân Tiêu sắc mặt âm trầm, nếu thứ này là Hóa Lân ma cốt thì hắn và Vi Thanh đều bị lừa.
Thứ trước mắt ẩn chứa năng lượng tuyệt đối không cao hơn một con Thập Phương Hung Hồn Sát,dù ăn hết, tiêu hóa trăm phần trăm cũng không tăng cao tu vi một chút gì cho hắn.
Thống lĩnh cảm nhận được cảm xúc của Lý Vân Tiêu, sợ hãi lắp bắp hỏi:
– Đại… Đại nhân?
Lý Vân Tiêu sắc mặt âm trầm hỏi:
– Thứ này chính là Hóa Lân ma cốt? Ngươi xác định không lừa ta? Nếu lừa ta thì các ngươi nên biết kết cuộc là gì.
Thống lĩnh run rẩy nói:
– Tuyệt đối không dám lừa đại nhân, nhưng đây là Hóa Lân ma cốt trình độ thấp, có lẽ không lọt vào pháp nhãn của đại nhân.
– Trình độ?
Lý Vân Tiêu hỏi:
– Trình độ là sao? Chẳng lẽ thứ này có chia đẳng cấp?
Thống lĩnh gật đầu ngay:
– Đúng vậy! Hóa Lân ma cốt phân chia đẳng cấp tùy theo Ma tộc trước khi, trạng thái lúc chết, thời gian và hoàn cảnh vân vân hình thành trong mặt đất quyết định. Khói trong tay tại hạ cấp thấp, chắc do một con 20 trình độ nửa bước Ma Quân ngưng tụ, thời gian thành hình không quá lâu.
Lý Vân Tiêu thở phào, hắn hỏi:
– Hóa ra là vậy, Hóa Lân ma cốt cao cấp nhất chắc do Ma tôn biến thành?
– Trên người chúng ta có không dưới một ngàn phương cực phẩm ma nguyên thạch, chỉ cần đại nhân chịu ra tay thì những ma nguyên thạch này toàn là của đại nhân, không thì bị những Ma Câu Trùng dính vào sẽ hỏng hết.
Lý Vân Tiêu lộ vẻ mặt mừng rỡ:
– Nguyên Quận?
Nét mặt Lý Vân Tiêu mừng rỡ, hắn quan sát những Ma Câu Trùng rồi bay tới cách trăm trượng thì ngừng.
Lý Vân Tiêu hỏi:
– Các ngươi đều là người Nguyên Quận? Nơi này cách Nguyên Quận bao xa?
Đám người nghe xong liền hiểu.
A Mạo vội nói:
– Đại nhân cứ chúng ta đi rồi chúng ta dẫn đại nhân đi Nguyên Quận, thù lao cũng sẽ không ít.
Lý Vân Tiêu đồng ý ngay:
– Được.
Lý Vân Tiêu lăng không chộp, Tiếu Ngạo Hồng Trần rơi vào tay hắn, đón gió biến thành quạt ba tiêu.
Những Ma Câu Trùng hình như cảm ứng được nguy hiểm, một phần kêu vù vù tách ra bay hướng Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu vung tay lên quạt một cái, trong phút chốc cuồng phong gào thét, lực lượng khủng bố thổi qua.
Những Ma Câu Trùng bị lực lượng phong hỏa chấn nổ tan xác, tiếng nổ đì đùng không dứt bên tai.
Những người Ma tộc thấy Lý Vân Tiêu ra tay thì mừng rỡ, đặc biệt sau khi chia nhỏ Ma Câu Trùng ra thì cảm giác áp lực giảm bớt.
Nhưng Lý Vân Tiêu quạt một cái giải quyết hết tất cả sâu, bọn họ trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Đám người chưa phản ứng lại chợt cảm giác có lực lượng buông xuống cạnh mình, là Lý Vân Tiêu thuấn dị tới. Tay Lý Vân Tiêu cầm Tiếu Ngạo Hồng Trần quạt, lực lượng cuồng bạo khuếch tán bốn phương tám hướng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi tiếng nổ, những con Ma Câu Trùng không có cơ hội trộn đã vỡ nát thành phấn, háo thành ma khí tinh thuần nhất.
– Cái này…
Đam Ma tộc đứng ngây tại chỗ, hoàn toàn không kịp phản ứng, biến đổi sinh tử quá nhanh.
Lý Vân Tiêu cất cây quạt:
– Dẫn ta đi Nguyên Quận nào.
Những Ma tộc thế mới phản ứng lại, vội vàng khom người vái, liên tiếp cảm ơn.
Thủ lĩnh nói ngay:
– Đại nhân mới đến Nguyên Quận đúng không? Chúng ta đang định trở lại đây, mời đại nhân đi theo chúng ta.
Lý Vân Tiêu không giấu diếm:
– Đúng là ta lần đầu tiên đến, các ngươi hãy đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nói cho ta nghe một số thường thức Nguyên Quận.
– Rõ!
Người này vừa ra tay đã làm bọn họ cảm thấy uy hiếp, những Ma Quân dĩ nhiên không dám làm phật lòng, cả đám đi đằng trước dẫn đường.
Trên đường thủ lĩnh kể một số việc liên quan Nguyên Quận, Lý Vân Tiêu thường sẽ xen lời vài câu, đặt câu hỏi.
Dọc đường thỉnh thoảng gặp một số ma vật cường đại đều bị Lý Vân Tiêu dễ dàng giơ ngón tay một cái liền diệt. Đám người Ma tộc càng hết sức giật mình, thầm suy đoán thực lực của Lý Vân Tiêu rồi lại không thể khẳng định.
Không bao lâu Lý Vân Tiêu đã hiểu biết đại khái tình huống cơ bản của Nguyên Quận.
Lý Vân Tiêu mở miệng hỏi:
– Các người có từng nghe qua Hóa Lân ma cốt không?
Mấy Ma tộc sửng sốt:
– Hóa Lân ma cốt?
Thống lĩnh cười hỏi:
– Đại nhân đến Nguyên Quận chẳng lẽ là vì Hóa Lân ma cốt?
Lý Vân Tiêu xem dáng vẻ của bọn họ là lạ, bình tĩnh hỏi:
– Như thế nào, có cái gì không đúng sao?
– Không không, đương nhiên không có.
Thủ lĩnh thấy Lý Vân Tiêu hơi khó chịu thì giật nảy mình, vội vàng lắc đầu xua tay:
– Hóa Lân ma cốt đúng là đặc sản của Nguyên Quận, ta quên nói, không ngờ đại nhân đến thu mua nó.
– Thu mua?
Lý Vân Tiêu ngẩn người hỏi:
– Có Hóa Lân ma cốt nhiều lắm sao?
Thống lĩnh cười hỏi lại:
– Đại nhân có biết Hóa Lân ma cốt hình thành như thế nào không?
Lý Vân Tiêu cau mày, hơi giận.
Thống lĩnh mặt trắng bệch, không dám nhử nữa, gã giải thích:
– Hóa Lân ma cốt thật ra là do di hài ma vật cường đại sau khi chết biến thành.
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
– Sau khi chết chẳng phải đèu háo thành ma khí tinh thuần sao? Làm sao có thể ngưng tụ thành vật?
Lý Vân Tiêu chợt nhớ điều gì:
– Hay nó giống với Ma Lâm Ngọc?
– Ma Lâm Ngọc?
Đám người Ma tộc 541 khoang mang, không hiểu đó là gì.
Chỉ có A Mạo hoàn toàn kinh kêu:
– Đại… Đại nhân đến vì… Ma Lâm Ngọc?
Mắt Lý Vân Tiêu lóe tia sáng hỏi:
– Chẳng lẽ Nguyên Quận có Ma Lâm Ngọc?
Những người khác thắc mắc nhìn A Mạo, không biết Ma Lâm Ngọc là vật gì, làm sao A Mạo biết?
A Mạo lắc đầu nguầy nguậy:
– Đại nhân nói đùa, thánh vật như thế có tồn tại hay không người trình độ như ta làm sao biết?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu dịu lại, A Mạo nói có lý.
Thống lĩnh nhíu mày hỏi:
– A Mạo, Ma Lâm Ngọc là cái gì?
A Mạo giải thích cho mọi người:
– Ta tình cờ nghe được trong một lần nhóm tộc trưởng tán gẫu, việc này tuy không phải bí mật gì nhưng chưa từng nói với ai.
Hơn mười người rất là giật mình, không ngờ trên đời tồn tại thánh vật như vậy.
Thống lĩnh nói:
– Nói vậy là Hóa Lân ma cốt và Ma Lâm Ngọc hơi cùng loại, nhưng ta chưa từng thấy Ma Lâm Ngọc, không rõ ràng cụ thể. Chỉ có Băng Vực mới sinh ra Hóa Lân ma cốt, gần như trong toàn phạm vi Nguyên Quận. Lần này chúng ta đi ra thu thập tài liệu cũng ngẫu nhiên được đến một khối.
– Cái gì?! Các ngươi có!?
Lý Vân Tiêu hoàn toàn giật nảy mình, mắt trợn trừng.
Ma Yết nói thứ đó cho cơ hội tiến giai Tạo Hóa cảnh không lẽ là lừa hắn và Vi Thanh? Ma Yết làm vậy có mục đích gì?
Lý Vân Tiêu đang suy nghĩ lung tung thì thống lĩnh móc một thứ ra khỏi túi trữ vật nâng trong lòng bàn tay.
Đó là một khối xướng trắng, bề mặt có một số chỗ lõm nhỏ như đồn cốt, màu hơi xám. Ma khí nhàn nhạt uốn lượn rất yếu trên khối xương.
Lý Vân Tiêu sắc mặt âm trầm, nếu thứ này là Hóa Lân ma cốt thì hắn và Vi Thanh đều bị lừa.
Thứ trước mắt ẩn chứa năng lượng tuyệt đối không cao hơn một con Thập Phương Hung Hồn Sát,dù ăn hết, tiêu hóa trăm phần trăm cũng không tăng cao tu vi một chút gì cho hắn.
Thống lĩnh cảm nhận được cảm xúc của Lý Vân Tiêu, sợ hãi lắp bắp hỏi:
– Đại… Đại nhân?
Lý Vân Tiêu sắc mặt âm trầm hỏi:
– Thứ này chính là Hóa Lân ma cốt? Ngươi xác định không lừa ta? Nếu lừa ta thì các ngươi nên biết kết cuộc là gì.
Thống lĩnh run rẩy nói:
– Tuyệt đối không dám lừa đại nhân, nhưng đây là Hóa Lân ma cốt trình độ thấp, có lẽ không lọt vào pháp nhãn của đại nhân.
– Trình độ?
Lý Vân Tiêu hỏi:
– Trình độ là sao? Chẳng lẽ thứ này có chia đẳng cấp?
Thống lĩnh gật đầu ngay:
– Đúng vậy! Hóa Lân ma cốt phân chia đẳng cấp tùy theo Ma tộc trước khi, trạng thái lúc chết, thời gian và hoàn cảnh vân vân hình thành trong mặt đất quyết định. Khói trong tay tại hạ cấp thấp, chắc do một con 20 trình độ nửa bước Ma Quân ngưng tụ, thời gian thành hình không quá lâu.
Lý Vân Tiêu thở phào, hắn hỏi:
– Hóa ra là vậy, Hóa Lân ma cốt cao cấp nhất chắc do Ma tôn biến thành?
/3771
|