Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Bình tĩnh thì được nhưng sao ta thấy căn phòng này rất khó chịu, ẩn giấu mười cấm chế, vừa khởi động liền thành một căn phòng tử tù đúng không?
Nguyệt giật mình trừng mắt hai người kia:
- Cái gì?!
Hai Ma Quân biến sắc mặt, bỗng nhiên hóa thành độn quang định chạy.
Lý Vân Tiêu cười khẽ, năm ngón chộp, hai người kia lập tức bị trấn áp trên không trung chẳng thể nhúc nhích, không rớt xuống được.
Hai người vẻ mặt hoảng sợ, trong phút chốc trắng bệch.
Lý Vân Tiêu hòa nhã nói:
- Hai vị biểu hiện rất lạ, nào nào, chúng ta hãy tâm sự từ từ.
Hai người kia từ không trung vòng về, khi nhìn hướng Lý Vân Tiêu thì tinh thần rung động, khuôn mặt trở nên đờ đẫn.
Mắt Lý Vân Tiêu lấp lóe phù văn quỷ dị thoáng chốc hút đi tinh thần của hai người.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Tại sao muốn đối phó chúng ta?
Một Ma Quân cất giọng bằng phẳng không chút tình cảm:
- Vì các ngươi muốn đi thành Thiên Hàn.
Ba người ngạc nhiên.
Lý Vân Tiêu lại hỏi:
- Tại sao muốn đối phó người đi thành Thiên Hàn?
Ma Quân đáp:
- Vì một tháng trước tất cả đường đi thành Thiên Hàn đã bị phong kín, cấp trên có lệnh không ai được đi thành Thiên Hàn, không thì sẽ tru sát hết.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt hỏi:
- Tại sao!?
Lý Vân Tiêu chợt nhận ra có cái gì không đúng.
Ma Quân lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, đây là mệnh lệnh của cấp trên.
Lý Vân Tiêu trầm sư, sắc mặt khó xem nói:
- Rắc rối rồi, e rằng thành Thiên Hàn xảy ra chuyện.
Vi Thanh nói:
- Nếu ngươi và Tiểu Hồng có ma nguyên của ma chủ, không cảm ứng được khác lạ thì nên không có việc gì mới đúng.
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
- Ta cũng không rõ, nhưng cứ thấy người bứt rứt, chúng ta mau đến thành Thiên Hàn ngay đi.
Lý Vân Tiêu đứng dậy, bắt ép hai Ma Quân:
- Đi trước dẫn đường, đưa chúng ta đi thành Thiên Hàn!
Hai Ma Quân lập tức xoay người đi đằng trước dẫn đường.
Năm người đi hướng truyền tống trận.
Đám đông Ma tộc trong khu vực truyền tống đang bận rộn, một người thấy năm người đi đến thì quát:
- Làm cái gì!?
Một Ma Quân nói:
- Ba vị đại nhân này muốn đi thành Thiên Hàn, kêu chúng ta đưa họ đi.
Người kia biến sắc mặt, phát hiện ngay hai Ma Quân khác lạ, chưa kịp la lên thì Vi Thanh đã xông tới bóp cổ gã.
Vi Thanh lạnh lùng nói:
- Nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn chút.
Rất nhanh nguyên khu vực truyền tống chìm trong khủng hoảng, mọi người cúi đầu vội điều chỉnh trận pháp đi thành Thiên Hàn.
Ba người Lý Vân Tiêu biến mất trong trận, đám Ma tộc mới gào lên:
- Nguy rồi, có người đi thành Thiên Hàn!
- Mau, mau thông báo cấp trên!
Cả khu vực hỗn loạn, người phụ trách lập tức ra hạ lệnh tạm dừng, phong tỏa truyền tống, những người bên ngoài bất mãn la ó.
Mấy canh giờ sau, ba người Lý Vân Tiêu mới thấy lối ra không gian, nhưng dường như bị lực lượng cực mạnh phong tỏa, người bình thường không phá được.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt nói:
- Quả nhiên có biến cố, lực lượng phong tỏa con đường này không đơn giản.
Hiện ba người đang ở trong đường hầm không gian, miễn cưỡng ổn định thân hình. Lý Vân Tiêu vỗ một chưởng vào phong ấn.
Bùm!
Chưởng lực giáng xuống, vô số vết rạn lan tràn. Lý Vân Tiêu nhấn mạnh, nổ ra một cái khe.
Ba người lắc mình xông ra ngoài.
Khe hở rách ra chỉ vài giây tự động khép lại.
- Đây là . . .!
Ba người biến sắc mặt, bọn họ xuất hiện trong một tòa thành lớn, cả tòa thành hỗn loạn.
Trên đường cái rộng rãi các loại Ma tộc cúi đầu đi nhanh, có nhiều Ma tộc đấu binh bày trận, mỗi người biểu tình tràn đầy cảnh giới, khí sát phạt.
- Nơi này là thành Thiên Hàn sao? Tại sao hỗn loạn vậy? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lý Vân Tiêu thầm lo âu, hắn lập tức thả thần thức ra ngoài, càn rỡ tìm tòi trong thành.
Nhưng tòa thành quá lớn, trong thời gian ngắn khó thể điều tra ra cái gì.
Nguyệt cũng không biết chuyện gì, nàng lắc đầu nói:
- Nơi này chắc là thành Thiên Hàn, chúng ta đi tìm người hỏi thử, ta liên lạc với Tranh đại nhân.
Ba người lao ra đường hầm giáng lâm thành Thiên Hàn.
Trong chủ điện thành Thiên Hàn, một vị trận pháp sư trên mặt lộ vẻ kinh khủng hét chói tai:
- Có người xông vào!
Trận pháp sư vội đánh mấy ấn quyết vào trong trận, tìm hiểu được tọa độ kẻ xâm nhập, lấy hai tấm phù đen ra bắn vào tiểu trận bên cạnh.
Một chỗ khác trong chủ điện, mật thất tối tăm. Giữa hư không đột nhiên hiện ra tấm phù đen chậm rãi rơi xuống.
Một bàn tay trắng nõn bắt lấy, tấm phù đen bốc cháy, một tin tức tiện truyền vào đầu.
Chủ nhân bàn tay ngọc nhíu mày sau đó trở lại bình thường, không chút gợn sóng.
Phía trước có một cái bóng đen mấp máy, phát ra tiếng cười nhạt:
- Sao vậy? Đại quân đã vào thành?
Bóng người kia cực kỳ vạm vỡ nhưng bị xích sắt thô to trói lại, xuyên thủng nhiều huyệt vị của người đó, cỡ trăm cái, nhìn ghê rợn.
Chủ nhân tay ngọc lạnh nhạt nói:
- Không có, chỉ là người có xâm nhập thành Thiên Hàn, không biết có phải là Lý Vân Tiêu không.
Ngọn đèn trên vách tường mơ hồ tỏa ma quang đung đưa lộ ra khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp, là Ma Viện.
- Hưm, ngẫm lại thì cũng nên đến nơi. Tiểu tử này thật là, đã nói sẽ gặp ở thành Thiên Hàn, bắt bổn tọa đợi hắn hơn nửa năm, không có chút tín dụng!
Bóng đen bị trói lộ khuôn mặt tức giận nhìn Ma Viện chằm chằm, đó là Ma Chủ Phổ!
Viện nói:
- Ta cũng không ngờ hắn kéo dài lâu như vậy, không biết là tốt hay xấu.
- Phi!
Ma Phổ nổi giận nói:
- Nếu không phải hắn đến muộn, bổn tọa một thân một mình thì sao có thể bị ngươi và Tranh hợp sức bắt giữ. Nếu tiểu tử này đến sớm nửa tháng thì giờ phút này người bị trói trên tường ma chính là ngươi!
Viện ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Phổ:
- Nếu đúng vậy thì bây giờ không có đại quân vây thành.
Phổ cười gằn:
- Ngươi tự làm tự chịu, không ngờ trong Cổ Vực còn có Thánh Ma tồn tại đúng không? Thánh Ma sẽ không ngồi xem ngươi lớn mạnh.
Viện cúi đầu, im lặng.
Lát sau Viện nhắm mắt lại, bắt đầu tĩnh tọa điều tức.
Các loại ma thạch xếp đầy bên cạnh Viện, ma khí kinh người hầu như hóa rồng bay ra chui vào cơ thể nàng.
Phổ cười nói:
- Ha ha ha! Bây giờ ngươi bị ta đánh bị thương, không có cả can đảm ăn ta thì làm sao đấu với Lý Vân Tiêu? Làm sao đấu với Thánh Ma của Cổ Vực? Ta khuyên ngươi hãy thả ta ra sau đó ta sẽ nuốt trọn ngươi rồi nuốt Lý Vân Tiêu, cuối cùng đi gặp cường giả Thánh Ma mới sinh ra thay ngươi.
Viện vẫn im lặng dường như đã nhập định, trên mặt chẳng có một chút biểu tình, nàng bình tĩnh hút ma nguyên vào.
Một góc thành Thiên Hàn, cách chỗ ba người Lý Vân Tiêu không xa bỗng xuất hiện một lá phù đen chậm rãi rơi vào tay một vị Ma Quân.
Ma Quân biến sắc mặt quát:
- Đi theo ta!
Ma tộc đang bài binh bố trận bỗng chốc bay lên cao đi theo Ma Quân.
Nguyệt đang thi triển bí thuật liên lạc với Tranh đột nhiên thấy một đống Ma tộc bay tới.
Lý Vân Tiêu nhướng mí mắt nói:
- Chắc không phải đến vì chúng ta đi?
Lý Vân Tiêu nhìn quanh, gần đây trừ ba người bọn họ ra không có ai khác. ---------------
- Bình tĩnh thì được nhưng sao ta thấy căn phòng này rất khó chịu, ẩn giấu mười cấm chế, vừa khởi động liền thành một căn phòng tử tù đúng không?
Nguyệt giật mình trừng mắt hai người kia:
- Cái gì?!
Hai Ma Quân biến sắc mặt, bỗng nhiên hóa thành độn quang định chạy.
Lý Vân Tiêu cười khẽ, năm ngón chộp, hai người kia lập tức bị trấn áp trên không trung chẳng thể nhúc nhích, không rớt xuống được.
Hai người vẻ mặt hoảng sợ, trong phút chốc trắng bệch.
Lý Vân Tiêu hòa nhã nói:
- Hai vị biểu hiện rất lạ, nào nào, chúng ta hãy tâm sự từ từ.
Hai người kia từ không trung vòng về, khi nhìn hướng Lý Vân Tiêu thì tinh thần rung động, khuôn mặt trở nên đờ đẫn.
Mắt Lý Vân Tiêu lấp lóe phù văn quỷ dị thoáng chốc hút đi tinh thần của hai người.
Lý Vân Tiêu hỏi:
- Tại sao muốn đối phó chúng ta?
Một Ma Quân cất giọng bằng phẳng không chút tình cảm:
- Vì các ngươi muốn đi thành Thiên Hàn.
Ba người ngạc nhiên.
Lý Vân Tiêu lại hỏi:
- Tại sao muốn đối phó người đi thành Thiên Hàn?
Ma Quân đáp:
- Vì một tháng trước tất cả đường đi thành Thiên Hàn đã bị phong kín, cấp trên có lệnh không ai được đi thành Thiên Hàn, không thì sẽ tru sát hết.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt hỏi:
- Tại sao!?
Lý Vân Tiêu chợt nhận ra có cái gì không đúng.
Ma Quân lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết, đây là mệnh lệnh của cấp trên.
Lý Vân Tiêu trầm sư, sắc mặt khó xem nói:
- Rắc rối rồi, e rằng thành Thiên Hàn xảy ra chuyện.
Vi Thanh nói:
- Nếu ngươi và Tiểu Hồng có ma nguyên của ma chủ, không cảm ứng được khác lạ thì nên không có việc gì mới đúng.
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
- Ta cũng không rõ, nhưng cứ thấy người bứt rứt, chúng ta mau đến thành Thiên Hàn ngay đi.
Lý Vân Tiêu đứng dậy, bắt ép hai Ma Quân:
- Đi trước dẫn đường, đưa chúng ta đi thành Thiên Hàn!
Hai Ma Quân lập tức xoay người đi đằng trước dẫn đường.
Năm người đi hướng truyền tống trận.
Đám đông Ma tộc trong khu vực truyền tống đang bận rộn, một người thấy năm người đi đến thì quát:
- Làm cái gì!?
Một Ma Quân nói:
- Ba vị đại nhân này muốn đi thành Thiên Hàn, kêu chúng ta đưa họ đi.
Người kia biến sắc mặt, phát hiện ngay hai Ma Quân khác lạ, chưa kịp la lên thì Vi Thanh đã xông tới bóp cổ gã.
Vi Thanh lạnh lùng nói:
- Nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn chút.
Rất nhanh nguyên khu vực truyền tống chìm trong khủng hoảng, mọi người cúi đầu vội điều chỉnh trận pháp đi thành Thiên Hàn.
Ba người Lý Vân Tiêu biến mất trong trận, đám Ma tộc mới gào lên:
- Nguy rồi, có người đi thành Thiên Hàn!
- Mau, mau thông báo cấp trên!
Cả khu vực hỗn loạn, người phụ trách lập tức ra hạ lệnh tạm dừng, phong tỏa truyền tống, những người bên ngoài bất mãn la ó.
Mấy canh giờ sau, ba người Lý Vân Tiêu mới thấy lối ra không gian, nhưng dường như bị lực lượng cực mạnh phong tỏa, người bình thường không phá được.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt nói:
- Quả nhiên có biến cố, lực lượng phong tỏa con đường này không đơn giản.
Hiện ba người đang ở trong đường hầm không gian, miễn cưỡng ổn định thân hình. Lý Vân Tiêu vỗ một chưởng vào phong ấn.
Bùm!
Chưởng lực giáng xuống, vô số vết rạn lan tràn. Lý Vân Tiêu nhấn mạnh, nổ ra một cái khe.
Ba người lắc mình xông ra ngoài.
Khe hở rách ra chỉ vài giây tự động khép lại.
- Đây là . . .!
Ba người biến sắc mặt, bọn họ xuất hiện trong một tòa thành lớn, cả tòa thành hỗn loạn.
Trên đường cái rộng rãi các loại Ma tộc cúi đầu đi nhanh, có nhiều Ma tộc đấu binh bày trận, mỗi người biểu tình tràn đầy cảnh giới, khí sát phạt.
- Nơi này là thành Thiên Hàn sao? Tại sao hỗn loạn vậy? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lý Vân Tiêu thầm lo âu, hắn lập tức thả thần thức ra ngoài, càn rỡ tìm tòi trong thành.
Nhưng tòa thành quá lớn, trong thời gian ngắn khó thể điều tra ra cái gì.
Nguyệt cũng không biết chuyện gì, nàng lắc đầu nói:
- Nơi này chắc là thành Thiên Hàn, chúng ta đi tìm người hỏi thử, ta liên lạc với Tranh đại nhân.
Ba người lao ra đường hầm giáng lâm thành Thiên Hàn.
Trong chủ điện thành Thiên Hàn, một vị trận pháp sư trên mặt lộ vẻ kinh khủng hét chói tai:
- Có người xông vào!
Trận pháp sư vội đánh mấy ấn quyết vào trong trận, tìm hiểu được tọa độ kẻ xâm nhập, lấy hai tấm phù đen ra bắn vào tiểu trận bên cạnh.
Một chỗ khác trong chủ điện, mật thất tối tăm. Giữa hư không đột nhiên hiện ra tấm phù đen chậm rãi rơi xuống.
Một bàn tay trắng nõn bắt lấy, tấm phù đen bốc cháy, một tin tức tiện truyền vào đầu.
Chủ nhân bàn tay ngọc nhíu mày sau đó trở lại bình thường, không chút gợn sóng.
Phía trước có một cái bóng đen mấp máy, phát ra tiếng cười nhạt:
- Sao vậy? Đại quân đã vào thành?
Bóng người kia cực kỳ vạm vỡ nhưng bị xích sắt thô to trói lại, xuyên thủng nhiều huyệt vị của người đó, cỡ trăm cái, nhìn ghê rợn.
Chủ nhân tay ngọc lạnh nhạt nói:
- Không có, chỉ là người có xâm nhập thành Thiên Hàn, không biết có phải là Lý Vân Tiêu không.
Ngọn đèn trên vách tường mơ hồ tỏa ma quang đung đưa lộ ra khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp, là Ma Viện.
- Hưm, ngẫm lại thì cũng nên đến nơi. Tiểu tử này thật là, đã nói sẽ gặp ở thành Thiên Hàn, bắt bổn tọa đợi hắn hơn nửa năm, không có chút tín dụng!
Bóng đen bị trói lộ khuôn mặt tức giận nhìn Ma Viện chằm chằm, đó là Ma Chủ Phổ!
Viện nói:
- Ta cũng không ngờ hắn kéo dài lâu như vậy, không biết là tốt hay xấu.
- Phi!
Ma Phổ nổi giận nói:
- Nếu không phải hắn đến muộn, bổn tọa một thân một mình thì sao có thể bị ngươi và Tranh hợp sức bắt giữ. Nếu tiểu tử này đến sớm nửa tháng thì giờ phút này người bị trói trên tường ma chính là ngươi!
Viện ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Phổ:
- Nếu đúng vậy thì bây giờ không có đại quân vây thành.
Phổ cười gằn:
- Ngươi tự làm tự chịu, không ngờ trong Cổ Vực còn có Thánh Ma tồn tại đúng không? Thánh Ma sẽ không ngồi xem ngươi lớn mạnh.
Viện cúi đầu, im lặng.
Lát sau Viện nhắm mắt lại, bắt đầu tĩnh tọa điều tức.
Các loại ma thạch xếp đầy bên cạnh Viện, ma khí kinh người hầu như hóa rồng bay ra chui vào cơ thể nàng.
Phổ cười nói:
- Ha ha ha! Bây giờ ngươi bị ta đánh bị thương, không có cả can đảm ăn ta thì làm sao đấu với Lý Vân Tiêu? Làm sao đấu với Thánh Ma của Cổ Vực? Ta khuyên ngươi hãy thả ta ra sau đó ta sẽ nuốt trọn ngươi rồi nuốt Lý Vân Tiêu, cuối cùng đi gặp cường giả Thánh Ma mới sinh ra thay ngươi.
Viện vẫn im lặng dường như đã nhập định, trên mặt chẳng có một chút biểu tình, nàng bình tĩnh hút ma nguyên vào.
Một góc thành Thiên Hàn, cách chỗ ba người Lý Vân Tiêu không xa bỗng xuất hiện một lá phù đen chậm rãi rơi vào tay một vị Ma Quân.
Ma Quân biến sắc mặt quát:
- Đi theo ta!
Ma tộc đang bài binh bố trận bỗng chốc bay lên cao đi theo Ma Quân.
Nguyệt đang thi triển bí thuật liên lạc với Tranh đột nhiên thấy một đống Ma tộc bay tới.
Lý Vân Tiêu nhướng mí mắt nói:
- Chắc không phải đến vì chúng ta đi?
Lý Vân Tiêu nhìn quanh, gần đây trừ ba người bọn họ ra không có ai khác. ---------------
/3771
|