Đoạn Việt khô khốc hỏi:
- Thứ nát nhừ ghê tởm này mà ngươi cũng lấy sao?
Lý Vân Tiêu lườm Đoạn Việt, hầm hừ:
- Đã bảo là ta rất nghèo, đang cần tài nguyên!
Đoạn Việt buồn nôn nói:
- Ngươi còn không biết ngượng nói ra? Lừa gạt ta bảo thăng cấp khó khăn này nọ, mới vài ngày không gặp? Tổ cha nó, thăng cấp lên Vũ Quân tma tinh! Sau này lão tử còn tin ngươi thì lão tử là con rùa!
Chuyện này thì Lý Vân Tiêu không cách nào giải thích rõ ràng, hắn mặc kệ Đoạn Việt lải nhải.
Lý Vân Tiêu nhìn Dịch Tiểu Sơn, Hô Diên Minh, hỏi:
- Các ngươi cũng muố nphượng hoàng chân hỏa của ta?
Hô Diên Minh, Dịch Tiểu Sơn mặt trắng bệch. Tề Chân Tử còn bị Lý Vân Tiêu đè chết, bọn họ không đủ nhét răng.
- Cho các ngươi hai lựa chọn. Một, quy thuận ta. Hai, chết.
Không ai chọn chết nên rất nhanh Dịch Tiểu Sơn, Hô Diên Minh thề trung thành.
Lý Vân Tiêu chỉ tay một cái thu Hô Diên Minh, Dịch Tiểu Sơn vào Giới Thần Bi. Chỉ cần vào Giới Thần Bi là nằm trong tầm kiểm soát của Lý Vân Tiêu, hắn không sợ hai người nổi ý xấu chống cự. Hô Diên Minh hiểu ngay Giới Thần Bi là thứ gì, càng không dám chống đối. Lý Vân Tiêu sắp xếp Hô Diên Minh đi
Phơng Thốn sơn luyện khí, luyện đan.
Dịch Tiểu Sơn có thực lực Võ Vương bát tinh, Lý Vân Tiêu xếp gã vào trung tâm linh khí Phơng Thốn sơn, để gã tập trung tu luyện.
Tiêu Khinh Vương nhận ra hơi thở của Dịch Tiểu Sơn, hai đối thủ một mất một còn nhiều năm nay gặp nhau thì rất là thổn thức, cười xóa ân thù.
Hiện giờ Lý Vân Tiêu nắm giữ một số cách dùng cơ bản, Giới Thần Bi tương đương với thành lũy di động. Nếu tin này đồn ra ngoài sẽ rất rùng rợn.
Lý Vân Tiêu quay đầu nói với Đoạn Việt:
- Hiện tại ta định đi Thanh Hải trấn xử lý Thanh Loan chiến hạm, ngươi đi cùng ta hay trực tiếp vào Giới Thần Bi tu luyện?
Đoạn Việt cười khổ nói:
- Bảo bối của ngươi giống như Nặc Á thiên thuyền, đưa ta vào trong tu luyện đi. Nhưng không còn linh khí rót vào, dường như nguyên khí bên trong dần tan biến.
Lý Vân Tiêu gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Thế giới trong Giới Thần Bi không thể so sánh cùng chu thiên địa thế giới chúng ta đang ở. Giới Thần Bi không thể tự mình sinh ra linh khí, cần dựa vào hâp thu tài nguyên bên ngoài để tâm bổ vạn vật bên trong, muốn giữ cho phương thế giới này vận chuyển cần số lượng linh khí rất khủng.
Lý Vân Tiêu nghĩ lại mà run:
- Ngươi nhìn xem linh mạch quanh Viêm Vũ thành ngàn dặm đi, mới qua bao lâu? Ta dùng Cửu Long Nhiếp Linh trận hút gần hết. Chờ Viêm Vũ thành đứng vững gót chân trong Hỏa Ô đế quốc ta sẽ khiến đám nhóc bên trong này lnă ra ngoài, ta không nuôi nổi bọn họ.
Đoạn Việt cũng tặc lưỡi thổn thức. May mắn bản thân Giới Thần Bi chứa linh khí đủ kéo dài một đoạn thời gian, không biết là vị thượng cổ địa năng nào luyện ra thứ nghịch thiên này, vượt qua phạm trù huyền khí. Nặc Á thiên thuyền chưa chắc sánh bằng Giới Thần Bi.
Lý Vân Tiêu thu Đoạn Việt vào Giới Thần Bi, lấy ra Hổ Vương chiến xa, ầm ầm bay hướng Thiên Thủy quốc.
Mấy ngày sau, Lý Vân Tiêu bước ra từ Vạn Bảo Lâu trong Thanh Hải trấn, vẻ mặt vừa lòng. Chưởng quầy theo đuôi Lý Vân Tiêu, hai người khách sáo một lát sau chưởng quầy nhìn theo hắn rời đi.
Một trăm vạn khối trung phẩm nguyên thạch đã vào tay, chuyện này vốn không có nhiều biến cố. Với mối quan hệ của Lý Vân Tiêu và trưởng lão Vạn Bảo Lâu thì muốn nguyên thạch gấp trăm lần cũng dư dả, chẳng qua hắn không muốn gây nhiều chú ý.
Lý Vân Tiêu đi dạo trong Thanh Hải trấn một lúc, tùy tiện bước vào một quán trà giải khát.
Nghe nói ba môn phái Phi Kiếm Tông bị người của Thiên Hạc các khống chế, chẳng biết có thật không. Nhưng đúng là trong thời gian này không thấy bóng dáng ba môn phái trong Thanh Hải trấn nữa.
- Chắc là thật rồi. Thiên Hạc các là đại phái đệ nhất Thiên Thủy quốc, Tinh Tú tông bị san bằng, chuyện lớn như vậy nếu không có biểu thị gì thì Tinh Tú tông sẽ vượt vực đến, lúc đó rắc rối to.
- Đồn rằng giữa bốn lĩnh vực trên Thiên vũ đại lục cách nhau ức vạn dặm, nếu là võ giả cấp thấp thì suốt đời không thể vượt qua. Dù Tinh Tú tông cường đại đến mấy muốn vượt vực tìm đến ít nhất cũng mấy mấy chục năm.
- Xì, kiến thức hạn hẹp. Không nói đến đạt tới Cửu Thiên Vũ Đế là có thể súc địa thành thốn, phá vỡ hư không, một bước vượt vạn dặm. Những đại phái huyền khí vạn năm đều có truyền tống trận pháp cự ly xa, chớp mắt vượt một vực dễ như ăn cơm.
- Thật không vậy? Đại Phi ca đừng gạt ta. Súc địa thành thốn, phá vỡ hư không, thế này còn là người không?
- Hừ! Ngươi thì biết gì? Đó là chuyện chỉ Vũ Đế Cửu Thiên cảnh làm được. Biết Cửu Thiên cảnh là gì không? Biết Vũ Đế là gì không? Đó là cao trên cửu thiện, đế vương trong võ, có chuyện gì không làm được?
- Chậc chậc, không biết khi nào ta mới bước chân vào Cửu Thiên cảnh Vũ Đế được, thế thì tốt biết mấy. Nếu ta là Vũ Đế thì hai tiểu biểu muội xinh đẹp của ta đã không bị tên khốn Sơn Kê cướp đi!
Lý Vân Tiêu ở trong quán trà nghe các tin vỉa hè, đơn giản là Tinh Tú tông trong Thanh Hải trấn bị san bằng. Hiện tại mọi người cho rằng chuyện do người Phi Kiếm tông, Trảm Hổ Môn, Thạch Phương Trai làm, ba phái này đã bị Thiên Hạc các khống chế chặt chẽ.
Đa số người chửi thầm Thiên Hạc các không đạo nghĩa, vì một tông phái xứ ngoài đi giam cầm tông phái nước mình, làm võ giả toàn Tụ Thiên tông mất hết mặt mũi. Người người rất là bất mãn Thiên Hạc các.
Rất nhanh một lão nhân để ria mép đi tới, nhìn quanh quán trà, bước thẳng đến trước mặt Lý Vân Tiêu. Lão nhân tự rót một ly trà xanh, uống cái ực.
Lão nhân hắng giọng hỏi:
- Người trẻ tuổi tìm lão già này có chuyện gì?
Lý Vân Tiêu cười tủm tỉm đậy nắp ly trà, nói:
- Nghe bảo Lôi Phong thương hội nhận hết các mối làm ăn, nếu khách hàng có nhu cầu giữ bí mật thì thương hội sẽ giữ kín giùm?
Lão nhân cười cười không đáp, nheo mắt nói:
- Phải xem giá tiền thế nào.
Lý Vân Tiêu gõ bàn ném ra một ít kim tệ, nói:
- Đi, thoe ta đi xem hàng. Ta muốn sửa một chiếc chiến xa, không biết cần bao lâu, mất bao nhiêu thời gian?
Lão nhân này là chưởng quầy của Lôi Phong thương hội trong Thanh Hải trấn, Thượng Quan Thiết.
Lão nhân vội uống mấy hớp trà, cười tủm tỉm theo Lý Vân Tiêu rời đi.
Một lát sau, một chiếc Thanh Lang chiến xa xuất hiện trên mặt biển cách vạn dặm, là hòn đảo nơi giấu Thanh Loan chiến hạm.
Thượng Quan Thiết nghi ngờ hỏi:
- Tiểu tử, rốt cuộc sửa chiến hạm gì? Đừng nói với ta là chiếc Thanh Loan chiến hạm.
Lý Vân Tiêu cười khẽ, đánh ra mấy pháp quyết vào mặt biển đằng trước gần đó. Một tầng cảnh biển rút đi hiện ra một hòn đảo, trên đảo là chiếc Thanh Loan chiến hạm lơ lửng, tiêu chí Tinh Tú tông còn in rõ ràng.
- A!
Thượng Quan Thiết ngạc nhiên ngây người, hút ngụm khí lạnh, hoảng sợ nhìn Thanh Loan chiến hạm.
Thượng Quan Thiết giật mình quay sang ngó Lý Vân Tiêu:
- Cái . . . Này . . . Là . . . Phân bộ Tinh Tú tông bị diệt do ngươi làm?
- Thứ nát nhừ ghê tởm này mà ngươi cũng lấy sao?
Lý Vân Tiêu lườm Đoạn Việt, hầm hừ:
- Đã bảo là ta rất nghèo, đang cần tài nguyên!
Đoạn Việt buồn nôn nói:
- Ngươi còn không biết ngượng nói ra? Lừa gạt ta bảo thăng cấp khó khăn này nọ, mới vài ngày không gặp? Tổ cha nó, thăng cấp lên Vũ Quân tma tinh! Sau này lão tử còn tin ngươi thì lão tử là con rùa!
Chuyện này thì Lý Vân Tiêu không cách nào giải thích rõ ràng, hắn mặc kệ Đoạn Việt lải nhải.
Lý Vân Tiêu nhìn Dịch Tiểu Sơn, Hô Diên Minh, hỏi:
- Các ngươi cũng muố nphượng hoàng chân hỏa của ta?
Hô Diên Minh, Dịch Tiểu Sơn mặt trắng bệch. Tề Chân Tử còn bị Lý Vân Tiêu đè chết, bọn họ không đủ nhét răng.
- Cho các ngươi hai lựa chọn. Một, quy thuận ta. Hai, chết.
Không ai chọn chết nên rất nhanh Dịch Tiểu Sơn, Hô Diên Minh thề trung thành.
Lý Vân Tiêu chỉ tay một cái thu Hô Diên Minh, Dịch Tiểu Sơn vào Giới Thần Bi. Chỉ cần vào Giới Thần Bi là nằm trong tầm kiểm soát của Lý Vân Tiêu, hắn không sợ hai người nổi ý xấu chống cự. Hô Diên Minh hiểu ngay Giới Thần Bi là thứ gì, càng không dám chống đối. Lý Vân Tiêu sắp xếp Hô Diên Minh đi
Phơng Thốn sơn luyện khí, luyện đan.
Dịch Tiểu Sơn có thực lực Võ Vương bát tinh, Lý Vân Tiêu xếp gã vào trung tâm linh khí Phơng Thốn sơn, để gã tập trung tu luyện.
Tiêu Khinh Vương nhận ra hơi thở của Dịch Tiểu Sơn, hai đối thủ một mất một còn nhiều năm nay gặp nhau thì rất là thổn thức, cười xóa ân thù.
Hiện giờ Lý Vân Tiêu nắm giữ một số cách dùng cơ bản, Giới Thần Bi tương đương với thành lũy di động. Nếu tin này đồn ra ngoài sẽ rất rùng rợn.
Lý Vân Tiêu quay đầu nói với Đoạn Việt:
- Hiện tại ta định đi Thanh Hải trấn xử lý Thanh Loan chiến hạm, ngươi đi cùng ta hay trực tiếp vào Giới Thần Bi tu luyện?
Đoạn Việt cười khổ nói:
- Bảo bối của ngươi giống như Nặc Á thiên thuyền, đưa ta vào trong tu luyện đi. Nhưng không còn linh khí rót vào, dường như nguyên khí bên trong dần tan biến.
Lý Vân Tiêu gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Thế giới trong Giới Thần Bi không thể so sánh cùng chu thiên địa thế giới chúng ta đang ở. Giới Thần Bi không thể tự mình sinh ra linh khí, cần dựa vào hâp thu tài nguyên bên ngoài để tâm bổ vạn vật bên trong, muốn giữ cho phương thế giới này vận chuyển cần số lượng linh khí rất khủng.
Lý Vân Tiêu nghĩ lại mà run:
- Ngươi nhìn xem linh mạch quanh Viêm Vũ thành ngàn dặm đi, mới qua bao lâu? Ta dùng Cửu Long Nhiếp Linh trận hút gần hết. Chờ Viêm Vũ thành đứng vững gót chân trong Hỏa Ô đế quốc ta sẽ khiến đám nhóc bên trong này lnă ra ngoài, ta không nuôi nổi bọn họ.
Đoạn Việt cũng tặc lưỡi thổn thức. May mắn bản thân Giới Thần Bi chứa linh khí đủ kéo dài một đoạn thời gian, không biết là vị thượng cổ địa năng nào luyện ra thứ nghịch thiên này, vượt qua phạm trù huyền khí. Nặc Á thiên thuyền chưa chắc sánh bằng Giới Thần Bi.
Lý Vân Tiêu thu Đoạn Việt vào Giới Thần Bi, lấy ra Hổ Vương chiến xa, ầm ầm bay hướng Thiên Thủy quốc.
Mấy ngày sau, Lý Vân Tiêu bước ra từ Vạn Bảo Lâu trong Thanh Hải trấn, vẻ mặt vừa lòng. Chưởng quầy theo đuôi Lý Vân Tiêu, hai người khách sáo một lát sau chưởng quầy nhìn theo hắn rời đi.
Một trăm vạn khối trung phẩm nguyên thạch đã vào tay, chuyện này vốn không có nhiều biến cố. Với mối quan hệ của Lý Vân Tiêu và trưởng lão Vạn Bảo Lâu thì muốn nguyên thạch gấp trăm lần cũng dư dả, chẳng qua hắn không muốn gây nhiều chú ý.
Lý Vân Tiêu đi dạo trong Thanh Hải trấn một lúc, tùy tiện bước vào một quán trà giải khát.
Nghe nói ba môn phái Phi Kiếm Tông bị người của Thiên Hạc các khống chế, chẳng biết có thật không. Nhưng đúng là trong thời gian này không thấy bóng dáng ba môn phái trong Thanh Hải trấn nữa.
- Chắc là thật rồi. Thiên Hạc các là đại phái đệ nhất Thiên Thủy quốc, Tinh Tú tông bị san bằng, chuyện lớn như vậy nếu không có biểu thị gì thì Tinh Tú tông sẽ vượt vực đến, lúc đó rắc rối to.
- Đồn rằng giữa bốn lĩnh vực trên Thiên vũ đại lục cách nhau ức vạn dặm, nếu là võ giả cấp thấp thì suốt đời không thể vượt qua. Dù Tinh Tú tông cường đại đến mấy muốn vượt vực tìm đến ít nhất cũng mấy mấy chục năm.
- Xì, kiến thức hạn hẹp. Không nói đến đạt tới Cửu Thiên Vũ Đế là có thể súc địa thành thốn, phá vỡ hư không, một bước vượt vạn dặm. Những đại phái huyền khí vạn năm đều có truyền tống trận pháp cự ly xa, chớp mắt vượt một vực dễ như ăn cơm.
- Thật không vậy? Đại Phi ca đừng gạt ta. Súc địa thành thốn, phá vỡ hư không, thế này còn là người không?
- Hừ! Ngươi thì biết gì? Đó là chuyện chỉ Vũ Đế Cửu Thiên cảnh làm được. Biết Cửu Thiên cảnh là gì không? Biết Vũ Đế là gì không? Đó là cao trên cửu thiện, đế vương trong võ, có chuyện gì không làm được?
- Chậc chậc, không biết khi nào ta mới bước chân vào Cửu Thiên cảnh Vũ Đế được, thế thì tốt biết mấy. Nếu ta là Vũ Đế thì hai tiểu biểu muội xinh đẹp của ta đã không bị tên khốn Sơn Kê cướp đi!
Lý Vân Tiêu ở trong quán trà nghe các tin vỉa hè, đơn giản là Tinh Tú tông trong Thanh Hải trấn bị san bằng. Hiện tại mọi người cho rằng chuyện do người Phi Kiếm tông, Trảm Hổ Môn, Thạch Phương Trai làm, ba phái này đã bị Thiên Hạc các khống chế chặt chẽ.
Đa số người chửi thầm Thiên Hạc các không đạo nghĩa, vì một tông phái xứ ngoài đi giam cầm tông phái nước mình, làm võ giả toàn Tụ Thiên tông mất hết mặt mũi. Người người rất là bất mãn Thiên Hạc các.
Rất nhanh một lão nhân để ria mép đi tới, nhìn quanh quán trà, bước thẳng đến trước mặt Lý Vân Tiêu. Lão nhân tự rót một ly trà xanh, uống cái ực.
Lão nhân hắng giọng hỏi:
- Người trẻ tuổi tìm lão già này có chuyện gì?
Lý Vân Tiêu cười tủm tỉm đậy nắp ly trà, nói:
- Nghe bảo Lôi Phong thương hội nhận hết các mối làm ăn, nếu khách hàng có nhu cầu giữ bí mật thì thương hội sẽ giữ kín giùm?
Lão nhân cười cười không đáp, nheo mắt nói:
- Phải xem giá tiền thế nào.
Lý Vân Tiêu gõ bàn ném ra một ít kim tệ, nói:
- Đi, thoe ta đi xem hàng. Ta muốn sửa một chiếc chiến xa, không biết cần bao lâu, mất bao nhiêu thời gian?
Lão nhân này là chưởng quầy của Lôi Phong thương hội trong Thanh Hải trấn, Thượng Quan Thiết.
Lão nhân vội uống mấy hớp trà, cười tủm tỉm theo Lý Vân Tiêu rời đi.
Một lát sau, một chiếc Thanh Lang chiến xa xuất hiện trên mặt biển cách vạn dặm, là hòn đảo nơi giấu Thanh Loan chiến hạm.
Thượng Quan Thiết nghi ngờ hỏi:
- Tiểu tử, rốt cuộc sửa chiến hạm gì? Đừng nói với ta là chiếc Thanh Loan chiến hạm.
Lý Vân Tiêu cười khẽ, đánh ra mấy pháp quyết vào mặt biển đằng trước gần đó. Một tầng cảnh biển rút đi hiện ra một hòn đảo, trên đảo là chiếc Thanh Loan chiến hạm lơ lửng, tiêu chí Tinh Tú tông còn in rõ ràng.
- A!
Thượng Quan Thiết ngạc nhiên ngây người, hút ngụm khí lạnh, hoảng sợ nhìn Thanh Loan chiến hạm.
Thượng Quan Thiết giật mình quay sang ngó Lý Vân Tiêu:
- Cái . . . Này . . . Là . . . Phân bộ Tinh Tú tông bị diệt do ngươi làm?
/3771
|