Chương 433: La Thanh Vân. (1)
Lý Vân Tiêu chậm rãi đi ra khỏi biển lửa, nhìn qua năm người đau khổ chèo chống, nói:
- Còn có lực đánh một trận?
Năm người sắc mặt tái nhợt, đặc biệt là bốn tên Vũ Vương đã dần dần chống đỡ hết nổi. Hơn nữa trong lòng bọn họ hiểu rõ, loại tình huống này, mặc dù chính mình hô nhận thua, sợ rằng chấp pháp giả cũng không có biện pháp cứu mình ra ngoài, trong nội tâm đầy sợ hãi.
Lãnh Tuyền không cam lòng, cắn răng nói:
- Chúng ta nhận thua, tinh thạch toàn bộ cho ngươi!
Hắn không cam lòng, trận hỏa diễm này xuất hiện quá khó hiểu, vốn là cục diện vững vàng chiến thắng lại bị một kiện huyền khí quái dị thay đổi. Nhưng giờ phút này bị đối phương trấn áp, không phục cũng không được.
Chúng ta nhận thua, tinh thạch toàn bộ cho ngươi!
Lãnh Tuyền nghiến răng nghiến lợi, không có cam lòng. Hắn lấy mấy chục viên tinh thạch ra, còn có một quả ngọc giản, phía trên ghi lại trận đồ vũ chi kết giới, nhìn cũng không nhìn ném qua.
- Hừ, nhận thua miễn cưỡng như vậy.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Ngươi nhất định không phục.
Hắn lấy ra năm miếng tinh thạch ném trở về, nói:
- Hiện tại không có thời gian giày vò với các ngươi, nếu không phải phục thì vào trong Tu Di Sơn mà tìm, ta chờ ngươi.
Lý Vân Tiêu một tay niết bí quyết, Giới Thần Bi trực tiếp thu vào trong mi tâm. Biển lửa mất đi khởi nguồn dần dần tiêu tán ra, trên bầu trời khôi phục vạn dặm không mây, nắng ráo sáng sủa.
- Kết quả đã có? Ai thắng?
Mấy tên chấp pháp giả ở trên không trung mấy ngàn mét đưa mắt nhìn qua phía dưới, chỉ thấy thân ảnh Lý Vân Tiêu chạy như bay rời đi, chỉ còn lại có Lãnh Tuyền năm người còn lưu lại tại chỗ.
- Lý Vân Tiêu vậy mà không chết? Lãnh Tuyền cũng không chết? Rốt cuộc là ai thắng?
- Nhanh xem hướng đi của tinh thạch là được.
Một người vội vàng bắt pháp quyết, một màn nước hình thành trước người, dần dần kéo dài ra, phía trên có hơn một trăm khối tinh thạch từ từ rơi đi, chỉ còn lại có năm khối còn lưu tại chỗ.
- Chi! Dĩ nhiên là Lý Vân Tiêu chiến thắng, tại sao có thể như vậy!
- Lấy một địch năm, hơn nữa còn ở trong trận pháp quái dị này, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Ba người vẻ mặt khiếp sợ, khó có thể tin.
- Các ngươi mau nhìn!
Một người trong đó chỉ vào màn nước, đồng tử bỗng nhiên mở lớn. Hai người khác đồng tử co rút lại, sợ hãi nói:
- Đi nhanh lên!
Ba người lập tức hóa thành lưu quang, phóng thẳng về hướng Lý Vân Tiêu.
Đám người Lãnh Tuyền phía dưới rời đi thật nhanh, chỉ còn lại một đống bừa bộn rộng vài ngàn mét.
Lúc này trên không trung vài ngàn mét, vậy mà hơn mười tên chấp pháp giả tụ tập nơi đây, tất cả đều ngưng mắt nhìn bên dưới.
- Sao các ngươi cũng tới?
- Ta sợ tràng diện không khống chế nổi, đi xem xem.
...
Lý Vân Tiêu chạy như bay một hồi, hắn đáp xuống một khối đá, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu điều tức.
Ngay vào lúc hắn ngồi xếp bằng xuống, một đạo cường quang từ trời rơi xuống, giống như lôi đình từ trên cao, có uy năng hủy thiên diệt địa bao phủ phạm vi mấy ngàn mét!
Hừ!
Lý Vân Tiêu hừ nhẹ một tiếng, một ngón tay điểm vào tảng đá, hắn ngồi xếp bằng lập tức xuất hiện trận pháp màu vàng bao phủ. Một vòng phù văn từ trong trận pháp bay ra ngoài xoay tròn quanh thân hắn, hình thành một lồng giam bảo hộ thân thể hắn vào trong.
Oanh!
Cường quang rơi xuống đánh vào phù văn màu vàng, từng vòng phù văn màu vàng bị điện quang làm chấn động mãnh liệt, trong mơ hồ vậy mà xuất hiện vết rạn thật nhỏ.
Oanh!
Hào quang xuất hiện như một đóa hoa sen trong nước nở rộ, hào quang đại phóng, Lý Vân Tiêu lập tức được bao phủ trong cường quang.
- Thiên Địa Huyền huyễn, vũ trụ hồng hoang. Trụ chi bí quyết -- Quy Khư!
Một âm thanh hùng hồn vang lên trên không trung, giống như ngôn xuất pháp tùy, bầu trời như sụp xuống, hoa sen không ngừng áp súc. Cả hòn đảo dưới một chiêu này cũng lắc lư mạnh mẽ.
Đệ tử và chấp pháp trên Quỳnh Hoa Đảo cảm thụ loại lắc lư này, nhao nhao hoảng sợ ngẩng đầu lên, nhìn qua uy áp khủng bố hình thành trên không trung đè xuống. Loại uy năng kinh thiên động địa này làm cho người ta hoảng sợ.
Lãnh Tuyền nội tâm chấn động, thất thần nhìn qua bầu trời xa xa, lẩm bẩm nói:
- Phương hướng kia, chẳng lẽ là...
Hắn biến sắc, lập tức cải biến phương hướng chạy như bay về phía đó.
- Đây là vũ kỹ gì, vậy mà dẫn động lực lượng thiên địa!
Một lão giả đột nhiên xuất hiện trên bầu trời cao, cùng lúc đó ở hướng khác cũng có hai người khác xuất hiện. Bọn họ thần sắc hoảng sợ nhìn qua, ba người này chính là người phụ trách cao nhất tren Quỳnh Hoa Đảo. Phân biệt đến từ Tụ Thiên Tông Phương Đức, Thiên Hạc Môn Đồ Lỗi cùng với Độn Thế Cốc Hoàng Tiểu Long.
- Bái kiến ba vị đại nhân!
Mười tên chấp sự lúc này tiến lên thi lễ với bọn họ, những chấp pháp giả này đều tới từ ba đại thế lực của nam vực.
- Là người phương nào động thủ? Vậy mà dẫn động lực lượng thiên địa cường đại như thế, kinh động ba người chúng ta từ hư không đi ra.
Phương Đức giật mình nhìn phía dưới.
Trong đó một gã phụ trách tới từ Hỏa Ô đế quốc nói ra:
- Bẩm Phương Đức trưởng lão, là Thiên Hương đế quốc La Thanh Vân ra tay, dường như hắn muốn diệt sát Hỏa Ô đế quốc Lý Vân Tiêu.
- Cái gì?
Phương Đức ba người giật mình, hoảng sợ nhìn lại. Phương Đức càng cả kinh nói:
- Chính là Lý Vân Tiêu kẻ diệt Huỳnh Dương gia, chém giết Chu Ngọc Sơn?
- Đúng là người này!
Người phụ trách trả lời:
- Trước mắt Mộc Húc đế quốc Lãnh Tuyền cũng bị cướp đoạt chín mươi bảy khối tinh thạch, hiện tạ trên người hắn có tổng cộng một trăm năm mươi sáu khối tinh thạch. La Thanh Vân trên người có bảy trăm bốn mươi hai khối tinh thạch.
- Cái gì?
Ba người đềà kinh hãi, nhưng mà thần sắc kích động không thôi.
Đồ Lỗi hiển nhiên vui mừng, khuôn mặt tươi cười như vỡ ra. Hoàng Tiểu Long vẻ mặt âm trầm như nước, Lãnh Tuyền cũng biết rõ, là Mộc Húc đế quốc có hậu bối mạnh nhất lần này, nghe nói có thực lực phi phàm lại bị người ta cướp sạch. Hôm nay gần ngàn khối tinh thạch hội tụ ở đây, cho dù ai thắng ai thua đều không quan hệ tới Mộc Húc đế quốc, làm cho hắn không vui là đúng.
Phương Đức sắc mặt lo lắng, lực lượng cường đại như thế, cho dù hắn xem trọng Lý Vân Tiêu như thế nào thì nội tâm cũng thấp thỏm không yên.
Ba người bọn họ vừa vào trên đảo liền trực tiếp trốn vào trong hư không tu luyện. Căn bản không có quản tìn huống trên đảo, giờ phút này bị lực lượng thiên địa cường đại làm chấn kinh, không thể ngờ ngoài những đệ tử thế gia ra, trong những hậu bối của các tiểu môn phái lại có kẻ mạnh như vậy.
- Vũ kỹ mạnh mẽ như thế, tuyệt đối không yên lặng vô danh. La Thanh Vân rốt cuộc có địa vị gì?
Đồ Lỗi trong nội tâm vui sướng, nhưng mà nội tâm vẫn hoài nghi.
Thời điểm mọi người sợ hãi thán phục không thôi, không gian phía dưới vặn vẹo cường đại, hoàn toàn bị hào quang chấn vỡ, muốn nghiền nát tất cả.
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang phóng lên trời, trực tiếp cắt đôi hoa sen đang nở rộ kia, cả bầu trời dường như đón lấy ánh bình minh ngày mới, tản mác cảm giác khai thiên tích địa. Ngay cả hư không vặn vẹo cũng dừng lại dưới thân kiếm, bắt đầu khôi phục.
Lý Vân Tiêu chậm rãi đi ra khỏi biển lửa, nhìn qua năm người đau khổ chèo chống, nói:
- Còn có lực đánh một trận?
Năm người sắc mặt tái nhợt, đặc biệt là bốn tên Vũ Vương đã dần dần chống đỡ hết nổi. Hơn nữa trong lòng bọn họ hiểu rõ, loại tình huống này, mặc dù chính mình hô nhận thua, sợ rằng chấp pháp giả cũng không có biện pháp cứu mình ra ngoài, trong nội tâm đầy sợ hãi.
Lãnh Tuyền không cam lòng, cắn răng nói:
- Chúng ta nhận thua, tinh thạch toàn bộ cho ngươi!
Hắn không cam lòng, trận hỏa diễm này xuất hiện quá khó hiểu, vốn là cục diện vững vàng chiến thắng lại bị một kiện huyền khí quái dị thay đổi. Nhưng giờ phút này bị đối phương trấn áp, không phục cũng không được.
Chúng ta nhận thua, tinh thạch toàn bộ cho ngươi!
Lãnh Tuyền nghiến răng nghiến lợi, không có cam lòng. Hắn lấy mấy chục viên tinh thạch ra, còn có một quả ngọc giản, phía trên ghi lại trận đồ vũ chi kết giới, nhìn cũng không nhìn ném qua.
- Hừ, nhận thua miễn cưỡng như vậy.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Ngươi nhất định không phục.
Hắn lấy ra năm miếng tinh thạch ném trở về, nói:
- Hiện tại không có thời gian giày vò với các ngươi, nếu không phải phục thì vào trong Tu Di Sơn mà tìm, ta chờ ngươi.
Lý Vân Tiêu một tay niết bí quyết, Giới Thần Bi trực tiếp thu vào trong mi tâm. Biển lửa mất đi khởi nguồn dần dần tiêu tán ra, trên bầu trời khôi phục vạn dặm không mây, nắng ráo sáng sủa.
- Kết quả đã có? Ai thắng?
Mấy tên chấp pháp giả ở trên không trung mấy ngàn mét đưa mắt nhìn qua phía dưới, chỉ thấy thân ảnh Lý Vân Tiêu chạy như bay rời đi, chỉ còn lại có Lãnh Tuyền năm người còn lưu lại tại chỗ.
- Lý Vân Tiêu vậy mà không chết? Lãnh Tuyền cũng không chết? Rốt cuộc là ai thắng?
- Nhanh xem hướng đi của tinh thạch là được.
Một người vội vàng bắt pháp quyết, một màn nước hình thành trước người, dần dần kéo dài ra, phía trên có hơn một trăm khối tinh thạch từ từ rơi đi, chỉ còn lại có năm khối còn lưu tại chỗ.
- Chi! Dĩ nhiên là Lý Vân Tiêu chiến thắng, tại sao có thể như vậy!
- Lấy một địch năm, hơn nữa còn ở trong trận pháp quái dị này, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Ba người vẻ mặt khiếp sợ, khó có thể tin.
- Các ngươi mau nhìn!
Một người trong đó chỉ vào màn nước, đồng tử bỗng nhiên mở lớn. Hai người khác đồng tử co rút lại, sợ hãi nói:
- Đi nhanh lên!
Ba người lập tức hóa thành lưu quang, phóng thẳng về hướng Lý Vân Tiêu.
Đám người Lãnh Tuyền phía dưới rời đi thật nhanh, chỉ còn lại một đống bừa bộn rộng vài ngàn mét.
Lúc này trên không trung vài ngàn mét, vậy mà hơn mười tên chấp pháp giả tụ tập nơi đây, tất cả đều ngưng mắt nhìn bên dưới.
- Sao các ngươi cũng tới?
- Ta sợ tràng diện không khống chế nổi, đi xem xem.
...
Lý Vân Tiêu chạy như bay một hồi, hắn đáp xuống một khối đá, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu điều tức.
Ngay vào lúc hắn ngồi xếp bằng xuống, một đạo cường quang từ trời rơi xuống, giống như lôi đình từ trên cao, có uy năng hủy thiên diệt địa bao phủ phạm vi mấy ngàn mét!
Hừ!
Lý Vân Tiêu hừ nhẹ một tiếng, một ngón tay điểm vào tảng đá, hắn ngồi xếp bằng lập tức xuất hiện trận pháp màu vàng bao phủ. Một vòng phù văn từ trong trận pháp bay ra ngoài xoay tròn quanh thân hắn, hình thành một lồng giam bảo hộ thân thể hắn vào trong.
Oanh!
Cường quang rơi xuống đánh vào phù văn màu vàng, từng vòng phù văn màu vàng bị điện quang làm chấn động mãnh liệt, trong mơ hồ vậy mà xuất hiện vết rạn thật nhỏ.
Oanh!
Hào quang xuất hiện như một đóa hoa sen trong nước nở rộ, hào quang đại phóng, Lý Vân Tiêu lập tức được bao phủ trong cường quang.
- Thiên Địa Huyền huyễn, vũ trụ hồng hoang. Trụ chi bí quyết -- Quy Khư!
Một âm thanh hùng hồn vang lên trên không trung, giống như ngôn xuất pháp tùy, bầu trời như sụp xuống, hoa sen không ngừng áp súc. Cả hòn đảo dưới một chiêu này cũng lắc lư mạnh mẽ.
Đệ tử và chấp pháp trên Quỳnh Hoa Đảo cảm thụ loại lắc lư này, nhao nhao hoảng sợ ngẩng đầu lên, nhìn qua uy áp khủng bố hình thành trên không trung đè xuống. Loại uy năng kinh thiên động địa này làm cho người ta hoảng sợ.
Lãnh Tuyền nội tâm chấn động, thất thần nhìn qua bầu trời xa xa, lẩm bẩm nói:
- Phương hướng kia, chẳng lẽ là...
Hắn biến sắc, lập tức cải biến phương hướng chạy như bay về phía đó.
- Đây là vũ kỹ gì, vậy mà dẫn động lực lượng thiên địa!
Một lão giả đột nhiên xuất hiện trên bầu trời cao, cùng lúc đó ở hướng khác cũng có hai người khác xuất hiện. Bọn họ thần sắc hoảng sợ nhìn qua, ba người này chính là người phụ trách cao nhất tren Quỳnh Hoa Đảo. Phân biệt đến từ Tụ Thiên Tông Phương Đức, Thiên Hạc Môn Đồ Lỗi cùng với Độn Thế Cốc Hoàng Tiểu Long.
- Bái kiến ba vị đại nhân!
Mười tên chấp sự lúc này tiến lên thi lễ với bọn họ, những chấp pháp giả này đều tới từ ba đại thế lực của nam vực.
- Là người phương nào động thủ? Vậy mà dẫn động lực lượng thiên địa cường đại như thế, kinh động ba người chúng ta từ hư không đi ra.
Phương Đức giật mình nhìn phía dưới.
Trong đó một gã phụ trách tới từ Hỏa Ô đế quốc nói ra:
- Bẩm Phương Đức trưởng lão, là Thiên Hương đế quốc La Thanh Vân ra tay, dường như hắn muốn diệt sát Hỏa Ô đế quốc Lý Vân Tiêu.
- Cái gì?
Phương Đức ba người giật mình, hoảng sợ nhìn lại. Phương Đức càng cả kinh nói:
- Chính là Lý Vân Tiêu kẻ diệt Huỳnh Dương gia, chém giết Chu Ngọc Sơn?
- Đúng là người này!
Người phụ trách trả lời:
- Trước mắt Mộc Húc đế quốc Lãnh Tuyền cũng bị cướp đoạt chín mươi bảy khối tinh thạch, hiện tạ trên người hắn có tổng cộng một trăm năm mươi sáu khối tinh thạch. La Thanh Vân trên người có bảy trăm bốn mươi hai khối tinh thạch.
- Cái gì?
Ba người đềà kinh hãi, nhưng mà thần sắc kích động không thôi.
Đồ Lỗi hiển nhiên vui mừng, khuôn mặt tươi cười như vỡ ra. Hoàng Tiểu Long vẻ mặt âm trầm như nước, Lãnh Tuyền cũng biết rõ, là Mộc Húc đế quốc có hậu bối mạnh nhất lần này, nghe nói có thực lực phi phàm lại bị người ta cướp sạch. Hôm nay gần ngàn khối tinh thạch hội tụ ở đây, cho dù ai thắng ai thua đều không quan hệ tới Mộc Húc đế quốc, làm cho hắn không vui là đúng.
Phương Đức sắc mặt lo lắng, lực lượng cường đại như thế, cho dù hắn xem trọng Lý Vân Tiêu như thế nào thì nội tâm cũng thấp thỏm không yên.
Ba người bọn họ vừa vào trên đảo liền trực tiếp trốn vào trong hư không tu luyện. Căn bản không có quản tìn huống trên đảo, giờ phút này bị lực lượng thiên địa cường đại làm chấn kinh, không thể ngờ ngoài những đệ tử thế gia ra, trong những hậu bối của các tiểu môn phái lại có kẻ mạnh như vậy.
- Vũ kỹ mạnh mẽ như thế, tuyệt đối không yên lặng vô danh. La Thanh Vân rốt cuộc có địa vị gì?
Đồ Lỗi trong nội tâm vui sướng, nhưng mà nội tâm vẫn hoài nghi.
Thời điểm mọi người sợ hãi thán phục không thôi, không gian phía dưới vặn vẹo cường đại, hoàn toàn bị hào quang chấn vỡ, muốn nghiền nát tất cả.
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang phóng lên trời, trực tiếp cắt đôi hoa sen đang nở rộ kia, cả bầu trời dường như đón lấy ánh bình minh ngày mới, tản mác cảm giác khai thiên tích địa. Ngay cả hư không vặn vẹo cũng dừng lại dưới thân kiếm, bắt đầu khôi phục.
/3771
|