Lý Vân Tiêu thở dài:
- Bất kể như thế nào, hai tỷ đệ này đều là người trọng yếu bên cạnh ta, cho dù là ai ta cũng sẽ không để kẻ đó xúc phạm bọn họ.
Kế tiếp Lý Vân Tiêu lại mang chiêu Kiếp Phù Sinh dạy cho Mộng Bạch.
Một lát sau, một thân ảnh lóe lên trong thành Viêm Vũ .
Hiện giờ chín khe hở linh khí trên đầu thành Viêm Vũ đã biến nơi này thành biển linh khí, Giới Thần Bi càng trực tiếp cao tận trời, trấn áp trên mặt đât,s nhìn qua chẳng khác gì tiên cảnh.
Đinh Linh Nhi không có chút tâm tư thưởng thức nơi này, mà là sắc mặt trắng bệch, suy nghĩ xuất thần, vừa thấy Lý Vân Tiêu thì vội vàng nghênh đón.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Như thế nào, mang tới chuyện xấu bằng trời sao? Sắc mặt của ngươi sao khó coi như vậy?
Đinh Linh Nhi không có chút vui vẻ nào, trầm giọng nói:
- Vân thiếu, việc lớn không tốt! Ngươi cũng biết trong khoảng thời gian này vì sao không có môn phái nào tới khiêu khích ngươi không?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ai nói không có, Chiến Lang Thần Miếu không phải đã ra tay sao?
Đinh Linh Nhi nói:
- Chiến Lang Thần Miếu chết bảy Vũ Hoàng vẫn thờ ơ. Bởi vì gần đây truyền lưu một tin tức, nói là ngươi diệt phân bộ Tinh Túc Tông tại trấn Thanh Hải, tông chủ Tinh Tú Tông Tinh Tú lão nhân giận tím mặt, đang định vượt qua vực mà đến, muốn tiêu diệt thành Viêm Vũ.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, lúc này mới ngưng trọng lên, nói:
- Tinh Túc lão quái tự mình ra tay?
Đinh Linh Nhi nhìn thấy sắc mặt của hắn biến hóa, càng thêm lo lắng, nói:
- Ân, tin tức nói Tinh Túc lão nhân đang bố trí truyền tống trận vượt qua vực, muốn đích thân tới tìm ngươi tính sổ. Lý do là ngươi diệt phân bộ Tinh Túc Tông của bọn họ. Vân thiếu, thật là ngươi làm sao? Thanh Loan Chiến Xa kia...
Lý Vân Tiêu nói:
- Ha ha, cả nam vực cũng không có vài cái, trấn Thanh Hải Tinh Tú Tông vừa vặn mất một cái, ta lại lấy ra một chiếc, tự nhiên sẽ hoài nghi lên đầu ta. Huống hồ, Tinh Túc lão quái sợ là có ý khác a, hiện tại thành Viêm Vũ chính là thịt trong mắt cả Thiên Vũ Đại Lục, hắn chỉ kiếm cớ xuât thủ trước mà thôi. Những đại phái khác không tìm ra cớ, không tốt công nhiên cải thiết luật của thánh vực mà thôi.
Đinh Linh Nhi trong nội tâm vui vẻ, nói:
- Nói như vậy không phải ngươi làm? Chỉ cần không có làm, vậy còn có khả năng vãn hồi
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Không khéo, chính là ta làm.
Đinh Linh Nhi vừa mới vui mừng đã bị dội tắt, một điểm hy vọng cũng không có, sắc mặt khó coi nói:
- Vân thiếu, làm sao bây giờ? Ta đã truyền tin tức cho tổng bộ Thiên Nguyên thương hội, để cho bọn họ nghĩ biện pháp đi tìm thánh vực, để sứ giả thánh vực tiến tới. Nhưng sợ không sẽ có hiệu quả gì.
Lý Vân Tiêu cũng lâm vào trầm tư, đi qua đi lại, đột nhiên nhíu mày, nói:
- Có biện pháp. Ngươi đi Thiên Hương đế quốc tìm một người, người nọ quần áo vô cùng mộc mạc, trong tay luôn ôm một cây đàn ngọc nhìn qua rách nát không chịu nổi. Người này năm đó thiếu nợ ta một nhân tình, ngươi chỉ cần nói với hắn ‘ một khúc thanh âm cười gió đông ’, hắn tự nhiên sẽ đáp ứng sở cầu của ngươi, trả nhân tình cho ta.
- Một khúc thanh âm cười gió đông...
Đinh Linh Nhi thì thào tự nói mấy lần, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, nàng có chút hồ nghi nói:
- Tinh Túc lão nhân chính là Cửu Thiên Vũ Đế thành danh nhiều năm, tại đông vực thanh danh hiển hách, người này thật sự sẽ cứu thành Viêm Vũ sao?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Chỉ cần hắn chịu đến, sẽ không có việc gì.
Đinh Linh Nhi lập tức tin tưởng tăng nhiều. Lý Vân Tiêu năm đó là nhân vật bực nào, người nợ nhân tình cũng không phải nhân vật tầm thường.Nhưng mà nàng vãn hoài nghi, trong nam vực còn có cường giả Vũ Đế ẩn nấp trong phố phường sao?
- Ta lập tức phát động tất cả lực lượng đi tìm!
Đinh Linh Nhi không dám chậm trễ, lập tức đứng dậy cáo từ.
Nàng đi rồi, Lý Vân Tiêu lập tức thần sắc ngưng trọng, hắn cũng không có biện pháp chắc chắn rằng người nọ còn ở Thiên Hương đế quốc hay không. Hắn nhìn trời thì thào lẩm bẩm:
- Lệ Hoa Trì, nếu ngươi không tới, lần này ta gặp phiền phức rồi,.
Bằng vào lực lượng trước mắt của thành Viêm Vũ tuyệt đối không có khả năng chóng lại một tên Cửu Thiên Vũ Đế, huống chi là Vũ Đế thành danh đã lâu.
Tin tức lan truyền nhanh chóng, dường như cả nam vực đều sôi trào lên, mỗi người đều chú ý việc này.
Mưa gió sắp đến phong mãn lâu, thế lực toàn bộ nam vực thu nhỏ lại. Đặc biệt là Thiên Hương đế quốc Thiên Hạc Các, trong tông môn bộ dáng khẩn trương, tin tức phân bộ Tinh Túc Tông bị diệt tại trấn Thanh Hải, kỳ thật là chuyện tốt bọn họ vụng trộm làm, cũng sợ bị Tinh Túc lão quái tra ra, đây chính là tai họa diệt môn.
Sau khi Đinh Linh Nhi rời đi, Lý Vân Tiêu liền bắt đầu bế quan, bắt tay vào luyện hóa vài món huyền khí tìm được trong Lăng Tiêu Bảo Điện.
Phương tử đỉnh kia ẩn ẩn khắc ấn khoa đẩu văn tối nghĩa, dùng tay sờ vào bị lực lượng quy tắc bắn ngược ra.
Trong tay Lý Vân Tiêu xuất hiện kim quang mới dần dần vuốt ve được, lúc này tử đỉnh bắn ra từng đạo tử khí lên trời, trong đó ngưng tụ ra ba chữ:
Sơn Hà Đỉnh!
Hắn ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tinh tế luyện hóa. Những đỉnh có khắc chữ muốn luyện hóa vô cùng gian nan, trừ phi thực lực siêu tuyệt, cưỡng ép luyện hóa, nhưng mặc dù là kiếp trước chỉ sợ hắn cũng không thể luyện hóa được huyền khí bực này.
Ngay vào lúc Đinh Linh Nhi bắt đầu ở Thiên Hương đế quốc toàn lực tìm kiếm người ôm đàn ngọc, tại vùng biển nam hải tiếp giáp với Thiên Hương đế quốc.
Trong lĩnh vực của Hỏa Ngư tộc đang có rất nhiều hải tộc bao phủ, cơ hồ vây chặc Hỏa Ngư tộc như nêm cối, sát khí dạt dào.
- Vi Hi đại nhân tộc ta đang ở đâu? Nếu không nói ra thì trực tiếp diệt tộc Hỏa Ngư tộc!
Một tộc nhân Bức Phúc tộc lạnh giọng quát, khí tức là thất túc cảnh Vũ Hoàng. Mà đại quân Bức Phún tộc chung quanh có năm tên Vũ Hoàng. Trong đó hai người chính là Vũ Hoàng đỉnh phong.
Hỏa Ngư tộc vô cùng sợ hãi nép cùng một chỗ, bị những khí tức cường đại kia ép không hở nổi.
Sắc mặt Thiết Phàm tái nhợt, cắn răng nói:
- Vi Hi đại nhân thực lực thông thiên, chúng ta làm sao biết hắn đi đâu?
Thiết Lăng cũng nắm chặc nắm đấm, hung hăng nói:
- Các ngươi đều là người xấu, Vi Hi mất tích thì đi khi dễ chúng ta.
Thần sắc người Bức Phún tộc cực kỳ đạm mạc, lạnh lùng nói:
- Nếu không nói, vậy tiễn đưa tộc các ngươi lên trời đi thôi! Trong thủy vực nam vực sẽ không còn Hỏa Ngư nhất tộc.
Hắn vung tay lên, người Bức Phún tộc từ bốn phương tám hướng lao tới.
Sắc mặt người Hỏa Ngư tộc đại biến, nhìn qua người Bức Phún tộc phô thiên cái địa lao tới, vừa lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Thiết Phàm một lấy Thiết Lăng nói:
- Ngươi đi theo đằng sau ta, tất cả người Hỏa Ngư tộc tập trung chiến lực, liều chết giết ra một con đường cho ngươi. Ngươi nhất định phải chạy đi, sau đó đi thế giới loài người, Hỏa Ô đế quốc thành Viêm Vũ tìm Thánh sứ đại nhân, hắn nhất định sẽ giúp ngươi!
Toàn thân Thiết Lăng đại chấn, nước mắt tuôn ra.
- Bất kể như thế nào, hai tỷ đệ này đều là người trọng yếu bên cạnh ta, cho dù là ai ta cũng sẽ không để kẻ đó xúc phạm bọn họ.
Kế tiếp Lý Vân Tiêu lại mang chiêu Kiếp Phù Sinh dạy cho Mộng Bạch.
Một lát sau, một thân ảnh lóe lên trong thành Viêm Vũ .
Hiện giờ chín khe hở linh khí trên đầu thành Viêm Vũ đã biến nơi này thành biển linh khí, Giới Thần Bi càng trực tiếp cao tận trời, trấn áp trên mặt đât,s nhìn qua chẳng khác gì tiên cảnh.
Đinh Linh Nhi không có chút tâm tư thưởng thức nơi này, mà là sắc mặt trắng bệch, suy nghĩ xuất thần, vừa thấy Lý Vân Tiêu thì vội vàng nghênh đón.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Như thế nào, mang tới chuyện xấu bằng trời sao? Sắc mặt của ngươi sao khó coi như vậy?
Đinh Linh Nhi không có chút vui vẻ nào, trầm giọng nói:
- Vân thiếu, việc lớn không tốt! Ngươi cũng biết trong khoảng thời gian này vì sao không có môn phái nào tới khiêu khích ngươi không?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ai nói không có, Chiến Lang Thần Miếu không phải đã ra tay sao?
Đinh Linh Nhi nói:
- Chiến Lang Thần Miếu chết bảy Vũ Hoàng vẫn thờ ơ. Bởi vì gần đây truyền lưu một tin tức, nói là ngươi diệt phân bộ Tinh Túc Tông tại trấn Thanh Hải, tông chủ Tinh Tú Tông Tinh Tú lão nhân giận tím mặt, đang định vượt qua vực mà đến, muốn tiêu diệt thành Viêm Vũ.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, lúc này mới ngưng trọng lên, nói:
- Tinh Túc lão quái tự mình ra tay?
Đinh Linh Nhi nhìn thấy sắc mặt của hắn biến hóa, càng thêm lo lắng, nói:
- Ân, tin tức nói Tinh Túc lão nhân đang bố trí truyền tống trận vượt qua vực, muốn đích thân tới tìm ngươi tính sổ. Lý do là ngươi diệt phân bộ Tinh Túc Tông của bọn họ. Vân thiếu, thật là ngươi làm sao? Thanh Loan Chiến Xa kia...
Lý Vân Tiêu nói:
- Ha ha, cả nam vực cũng không có vài cái, trấn Thanh Hải Tinh Tú Tông vừa vặn mất một cái, ta lại lấy ra một chiếc, tự nhiên sẽ hoài nghi lên đầu ta. Huống hồ, Tinh Túc lão quái sợ là có ý khác a, hiện tại thành Viêm Vũ chính là thịt trong mắt cả Thiên Vũ Đại Lục, hắn chỉ kiếm cớ xuât thủ trước mà thôi. Những đại phái khác không tìm ra cớ, không tốt công nhiên cải thiết luật của thánh vực mà thôi.
Đinh Linh Nhi trong nội tâm vui vẻ, nói:
- Nói như vậy không phải ngươi làm? Chỉ cần không có làm, vậy còn có khả năng vãn hồi
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Không khéo, chính là ta làm.
Đinh Linh Nhi vừa mới vui mừng đã bị dội tắt, một điểm hy vọng cũng không có, sắc mặt khó coi nói:
- Vân thiếu, làm sao bây giờ? Ta đã truyền tin tức cho tổng bộ Thiên Nguyên thương hội, để cho bọn họ nghĩ biện pháp đi tìm thánh vực, để sứ giả thánh vực tiến tới. Nhưng sợ không sẽ có hiệu quả gì.
Lý Vân Tiêu cũng lâm vào trầm tư, đi qua đi lại, đột nhiên nhíu mày, nói:
- Có biện pháp. Ngươi đi Thiên Hương đế quốc tìm một người, người nọ quần áo vô cùng mộc mạc, trong tay luôn ôm một cây đàn ngọc nhìn qua rách nát không chịu nổi. Người này năm đó thiếu nợ ta một nhân tình, ngươi chỉ cần nói với hắn ‘ một khúc thanh âm cười gió đông ’, hắn tự nhiên sẽ đáp ứng sở cầu của ngươi, trả nhân tình cho ta.
- Một khúc thanh âm cười gió đông...
Đinh Linh Nhi thì thào tự nói mấy lần, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, nàng có chút hồ nghi nói:
- Tinh Túc lão nhân chính là Cửu Thiên Vũ Đế thành danh nhiều năm, tại đông vực thanh danh hiển hách, người này thật sự sẽ cứu thành Viêm Vũ sao?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Chỉ cần hắn chịu đến, sẽ không có việc gì.
Đinh Linh Nhi lập tức tin tưởng tăng nhiều. Lý Vân Tiêu năm đó là nhân vật bực nào, người nợ nhân tình cũng không phải nhân vật tầm thường.Nhưng mà nàng vãn hoài nghi, trong nam vực còn có cường giả Vũ Đế ẩn nấp trong phố phường sao?
- Ta lập tức phát động tất cả lực lượng đi tìm!
Đinh Linh Nhi không dám chậm trễ, lập tức đứng dậy cáo từ.
Nàng đi rồi, Lý Vân Tiêu lập tức thần sắc ngưng trọng, hắn cũng không có biện pháp chắc chắn rằng người nọ còn ở Thiên Hương đế quốc hay không. Hắn nhìn trời thì thào lẩm bẩm:
- Lệ Hoa Trì, nếu ngươi không tới, lần này ta gặp phiền phức rồi,.
Bằng vào lực lượng trước mắt của thành Viêm Vũ tuyệt đối không có khả năng chóng lại một tên Cửu Thiên Vũ Đế, huống chi là Vũ Đế thành danh đã lâu.
Tin tức lan truyền nhanh chóng, dường như cả nam vực đều sôi trào lên, mỗi người đều chú ý việc này.
Mưa gió sắp đến phong mãn lâu, thế lực toàn bộ nam vực thu nhỏ lại. Đặc biệt là Thiên Hương đế quốc Thiên Hạc Các, trong tông môn bộ dáng khẩn trương, tin tức phân bộ Tinh Túc Tông bị diệt tại trấn Thanh Hải, kỳ thật là chuyện tốt bọn họ vụng trộm làm, cũng sợ bị Tinh Túc lão quái tra ra, đây chính là tai họa diệt môn.
Sau khi Đinh Linh Nhi rời đi, Lý Vân Tiêu liền bắt đầu bế quan, bắt tay vào luyện hóa vài món huyền khí tìm được trong Lăng Tiêu Bảo Điện.
Phương tử đỉnh kia ẩn ẩn khắc ấn khoa đẩu văn tối nghĩa, dùng tay sờ vào bị lực lượng quy tắc bắn ngược ra.
Trong tay Lý Vân Tiêu xuất hiện kim quang mới dần dần vuốt ve được, lúc này tử đỉnh bắn ra từng đạo tử khí lên trời, trong đó ngưng tụ ra ba chữ:
Sơn Hà Đỉnh!
Hắn ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tinh tế luyện hóa. Những đỉnh có khắc chữ muốn luyện hóa vô cùng gian nan, trừ phi thực lực siêu tuyệt, cưỡng ép luyện hóa, nhưng mặc dù là kiếp trước chỉ sợ hắn cũng không thể luyện hóa được huyền khí bực này.
Ngay vào lúc Đinh Linh Nhi bắt đầu ở Thiên Hương đế quốc toàn lực tìm kiếm người ôm đàn ngọc, tại vùng biển nam hải tiếp giáp với Thiên Hương đế quốc.
Trong lĩnh vực của Hỏa Ngư tộc đang có rất nhiều hải tộc bao phủ, cơ hồ vây chặc Hỏa Ngư tộc như nêm cối, sát khí dạt dào.
- Vi Hi đại nhân tộc ta đang ở đâu? Nếu không nói ra thì trực tiếp diệt tộc Hỏa Ngư tộc!
Một tộc nhân Bức Phúc tộc lạnh giọng quát, khí tức là thất túc cảnh Vũ Hoàng. Mà đại quân Bức Phún tộc chung quanh có năm tên Vũ Hoàng. Trong đó hai người chính là Vũ Hoàng đỉnh phong.
Hỏa Ngư tộc vô cùng sợ hãi nép cùng một chỗ, bị những khí tức cường đại kia ép không hở nổi.
Sắc mặt Thiết Phàm tái nhợt, cắn răng nói:
- Vi Hi đại nhân thực lực thông thiên, chúng ta làm sao biết hắn đi đâu?
Thiết Lăng cũng nắm chặc nắm đấm, hung hăng nói:
- Các ngươi đều là người xấu, Vi Hi mất tích thì đi khi dễ chúng ta.
Thần sắc người Bức Phún tộc cực kỳ đạm mạc, lạnh lùng nói:
- Nếu không nói, vậy tiễn đưa tộc các ngươi lên trời đi thôi! Trong thủy vực nam vực sẽ không còn Hỏa Ngư nhất tộc.
Hắn vung tay lên, người Bức Phún tộc từ bốn phương tám hướng lao tới.
Sắc mặt người Hỏa Ngư tộc đại biến, nhìn qua người Bức Phún tộc phô thiên cái địa lao tới, vừa lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Thiết Phàm một lấy Thiết Lăng nói:
- Ngươi đi theo đằng sau ta, tất cả người Hỏa Ngư tộc tập trung chiến lực, liều chết giết ra một con đường cho ngươi. Ngươi nhất định phải chạy đi, sau đó đi thế giới loài người, Hỏa Ô đế quốc thành Viêm Vũ tìm Thánh sứ đại nhân, hắn nhất định sẽ giúp ngươi!
Toàn thân Thiết Lăng đại chấn, nước mắt tuôn ra.
/3771
|