Chương 536: Thể yếu. (1)
Hải Lâm cười khổ nói:
- Ta có thành tựu gì chứ, quả thực là sống không bằng chết.
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra một tia kim quang, nhìn qua sắc mặt Hải Lâm sao đó mỉm cười.
Hải Lâm dường như phát giác được ánh mắt Lý Vân Tiêu đang nhìn hắn, xấu hổ nói:
- Làm cho Vân thiếu chê cười.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Nếu ta không nhìn lầm, trong người Hải Lâm huynh có huyết mạch vô cùng bá đạo, lúc này mới khiến thân thể suy nhược.
- Dừng!
Tả thống lĩnh vội vàng cho Long mã dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, nói:
- Ngươi quả nhiên là thuật luyện sư, vậy mà nhìn cái đã ra.
Hải Lâm cũng giật mình nói:
- Nhãn lực của Vân thiếu hảo còn hơn cả lục giai đại thuật luyện sư lúc trước, lần trước hắn cũng quan sát hồi lâu mới dám mở miệng. Chẳng biết có được biện pháp gì tốt hay không?
Hắn hỏi ra câu này thì cảm thấy không ổn, tự cười nhạo nói:
- Bệnh này của ta không có khả năng trị rồi, vị thuật luyện sư đại nhân lúc trước nói qua, trừ phi tìm được cửu giai Đế cấp thuật luyện sư mới có thể chữa tốt bệnh này của ta. Thế giới này tuy lớn, nhưng trừ mấy vị tồn tại chí cao của Hóa Thần Hải ra, đi đâu mà tìm cửu giai Đế cấp thuật luyện sư. Hơn nữa cho dù tìm được làm gì chịu trị cho ta chứ?
Hắn nói ra lời này, người bốn phía đều khó chịu. Có thể thấy được Hải Lâm này có được hảo cảm và trung tâm của các thủ hạ.
Tả thống lĩnh cắn răng nói:
- Thiếu gia xin yên tâm. Ngài lương thiện như thế, ông trời sẽ chiếu cố thiếu gia.
Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường nhìn nhau, khóe miệng mỉm cười hiểu ý. Có lẽ thật sự lương thiện cảm động ông trời, làm cho thiếu niên này gặp được Lý Vân Tiêu.
Cửu giai thuật luyện sư không có, nhưng đã từng là cửu giai thuật luyện sư lại ở trước mặt.
Hải Lâm cười nói:
- Kỳ thật không có gì á..., ta như bây giờ cũng rất tốt.
Lý Vân Tiêu trầm tư nói:
- Hải Lâm huynh, có thể để ta kiểm tra một chút không?
Hải Lâm nói:
- Vân thiếu không cần hao tâm tổn trí, bệnh này ta đã không cho rằng có thể chữa được.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Nếu đã không ôm hy vọng gì, tại sao không thử một chút.
Hải Lâm sững sờ, lập tức cũng cười nói:
- Xin cứ tự nhiên.
Tả thống lĩnh nhướng mày, trên mặt đầy cảnh giác, nhưng cuối cùng không có lên tiếng, nhìn thấy Lý Vân Tiêu nhảy tới trước cổ kiệu, trong tay chân khí bay ra, dường như đã làm tốt ý định ra tay.
Hữu thống lĩnh cũng phối hợp mười phần, khí thế trên người khóa Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường lại.
Lý Vân Tiêu cho thần thức xâm nhập vào cơ thể Hải Lâm, dần dần trên mặt đầu ngạc nhiên.
- Vân... Vân thiếu, thiếu gia nhà ta tình huống như thế nào?
Trên mặt Tả thống lĩnh nghiêm túc, đã không có cảnh giác và bất kính như lúc trước, nhìn qua sắc mặt Lý Vân Tiêu, nội tâm lo lắng.
- Đại địa vận luật rất mạnh, đây là huyết dịch của thổ hệ yêu thú, vô cùng có khả năng là cửu giai.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- ốt cuộc là yêu thú gì... Tam Địa Thử Thú? Không đúng. Băng Hồn Long Nham Thú? Cũng không đúng. Hình như là...
Đồng tử hắn co rút, sợ hãi nói:
- Chẳng lẽ là Mãng Hoang Khôn Ngưu?
Trên mặt Hải Lâm bắn ra thần sắc khiếp sợ, hộ vệ bốn phía ăn cả kinh. Tả thống lĩnh càng kích động, nói:
- Vân thiếu, ngươi thực có thể xác định là Mãng Hoang Khôn Ngưu gì đó hay sao?
Hải Lâm giật mình nói:
- Lúc ấy vị thuật luyện sư đại nhân kia từng nói trong máu của ta có huyết dịch yêu thú. Nhưng hắn nếm thử các loại biện pháp cũng không xác định là loại nào, cuối cùng nhất thúc thủ vô sách. Lúc gần đi có nói trừ phi xác nhận là huyết dịch yêu thú nào, như vậy mới có thể hốt thuốc đúng bệnh.
Tả thống lĩnh kích động nói:
- Thiếu gia, khẳng định chính là Mãng Hoang Khôn Ngưu gì đó sao? Thiếu gia mỗi lần mất đi ý thức thì sau lưng xuât hiện bóng đen hình con trâu.
Lý Vân Tiêu thu hồi thần thức, nói:
- Quả nhiên, vậy thì đúng rồi.
- Quá tốt, bênh của thiếu gia có thể cứu chữa!
Hữu thống lĩnh cũng kích động nói:
- Vị lục giai thuật luyện sư đại nhân kia nói ra chỉ cần biết được là yêu thú nào, vậy sẽ có biện pháp.
Sắc mặt hộ vệ bốn phía vui vẻ, ánh mắt nhìn qua Lý Vân Tiêu trở nên cảm kích.
Ngược lại Hải Lâm bình tĩnh nhất, tuy trên mặt cũng kích động ửng đỏ, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi:
- Vân thiếu, có biện pháp chữa bệnh cho ta không?
Lý Vân Tiêu trầm ngâm một lát, nói:
- Khó!
Tả Thống lĩnh biến sắc, nhíu mày trầm tư, khó hiểu nói:
- Làm sao lại như vậy? Không phải biết rõ là huyết dịch nào thì có thể hốt thuốc đúng bệnh sao?
Lý Vân Tiêu sờ sờ cái mũi, cười khổ nói:
- Vị thuật luyện sư kia nói đúng. Nhưng nếu như là Mãng Hoang Khôn Ngưu thì phương pháp này không thể thực hiện được.
Hải Lâm im lặng không nói, chỉ khẽ cau mày, đang chờ hắn nói tiếp.
Lý Vân Tiêu nói:
- Phải biết rằng thiên địa ngũ hành tương sinh tương khắc, mỗi một chủng yêu thú đều có tồn tại khắc chế nó. Nhưng mà Mãng Hoang Khôn Ngưu chính là yêu thú thượng cổ, có thể khắc chế nó cũng chỉ có tồn tại cường đại mộc hệ thời thượng cổ. Thiên hạ hôm nay, ngươi đi đâu tìm một đầu yêu thú cửu giai Mộc hệ đỉnh phong khắc chế huyết mạch chi lực đây? Thần Khống Vũ Đế Diêu Kim Lương có đầu Táng Niên Thú cũng chỉ là thủy hệ mà thôi.
Những lời này lập tức nói mọi người á khẩu không trả lời được, hy vọng vừa mới có đã bị dập tắt.
Hải Lâm cũng ngây người, kinh ngạc nói:
- Nói như vậy, dù bệnh của ta tìm được cửu giai Đế cấp thuật luyện sư cũng không thể cứu?
Lý Vân Tiêu nói:
- Đây cũng không phải, ta chỉ nói là phương pháp này không thể thực hiện được mà thôi.
Sắc mặt Tả Thống lĩnh trầm xuống, thập phần không vui nói:
- Ngươi có thể nói một lần cho xong hay không? Thiếu gia nhà ta bệnh này có chưa được hay không?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đương nhiên có biện pháp cứu chữa, ta biết ít nhất ba biện pháp cứu hắn. Nhưng mỗi một chủng so ra còn khó hơn tìm một gã cửu giai thuật luyện sư nhiều.
Hắn nhìn Hải Lâm nói:
- Trên người của ngươi có lẽ có đeo Mộc hệ huyền bảo a, nếu không dùng tình huống thân thể của ngươi không thể nào ngăn cản yêu lực của Mãng Hoang Khôn Ngưu.
Hải Lâm lấy một hạt châu đầy linh quang ra, nói:
- Vân thiếu quả nhiên là đại sư, đây là một quả Mộc Linh Châu.
Hữu thống lĩnh nhìn hạt châu kia thì nhướng mày, dường như cảm thấy Hải Lâm tùy ý lấy ra như thế là không thỏa đáng, nhưng vẫn nhịn xuống.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Quả nhiên, Mộc hệ chí bảo, nhưng chỉ sợ cũng áp chế không quá lâu. Ở trên yêu nguyên này chỉ có một thứ có thể trị tận gốc bệnh của ngươi mà thôi.
- Cái gì? Là thứ gì trên yêu nguyên?
Sắc mặt tả thống lĩnh bắn hào quangs, kích động nói:
- Nói mau, là cái gì, cho dù đào yêu nguyên lên một lần, ta cũng phải tìm ra.
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Đừng cao hứng quá sớm. Yêu thú cường đại nhất trên yêu nguyên là gì?
Tả Thống lĩnh biến sắc, lập tức cực độ khó nhìn, nói:
- Ngươi nói là Linh Xà Cửu Sí Điểu? Hoặc là Phá Hồn Liệt Hình Mô? Hẳn là phải săn bọn chúng mới được?
Hải Lâm cười khổ nói:
- Ta có thành tựu gì chứ, quả thực là sống không bằng chết.
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra một tia kim quang, nhìn qua sắc mặt Hải Lâm sao đó mỉm cười.
Hải Lâm dường như phát giác được ánh mắt Lý Vân Tiêu đang nhìn hắn, xấu hổ nói:
- Làm cho Vân thiếu chê cười.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Nếu ta không nhìn lầm, trong người Hải Lâm huynh có huyết mạch vô cùng bá đạo, lúc này mới khiến thân thể suy nhược.
- Dừng!
Tả thống lĩnh vội vàng cho Long mã dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, nói:
- Ngươi quả nhiên là thuật luyện sư, vậy mà nhìn cái đã ra.
Hải Lâm cũng giật mình nói:
- Nhãn lực của Vân thiếu hảo còn hơn cả lục giai đại thuật luyện sư lúc trước, lần trước hắn cũng quan sát hồi lâu mới dám mở miệng. Chẳng biết có được biện pháp gì tốt hay không?
Hắn hỏi ra câu này thì cảm thấy không ổn, tự cười nhạo nói:
- Bệnh này của ta không có khả năng trị rồi, vị thuật luyện sư đại nhân lúc trước nói qua, trừ phi tìm được cửu giai Đế cấp thuật luyện sư mới có thể chữa tốt bệnh này của ta. Thế giới này tuy lớn, nhưng trừ mấy vị tồn tại chí cao của Hóa Thần Hải ra, đi đâu mà tìm cửu giai Đế cấp thuật luyện sư. Hơn nữa cho dù tìm được làm gì chịu trị cho ta chứ?
Hắn nói ra lời này, người bốn phía đều khó chịu. Có thể thấy được Hải Lâm này có được hảo cảm và trung tâm của các thủ hạ.
Tả thống lĩnh cắn răng nói:
- Thiếu gia xin yên tâm. Ngài lương thiện như thế, ông trời sẽ chiếu cố thiếu gia.
Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường nhìn nhau, khóe miệng mỉm cười hiểu ý. Có lẽ thật sự lương thiện cảm động ông trời, làm cho thiếu niên này gặp được Lý Vân Tiêu.
Cửu giai thuật luyện sư không có, nhưng đã từng là cửu giai thuật luyện sư lại ở trước mặt.
Hải Lâm cười nói:
- Kỳ thật không có gì á..., ta như bây giờ cũng rất tốt.
Lý Vân Tiêu trầm tư nói:
- Hải Lâm huynh, có thể để ta kiểm tra một chút không?
Hải Lâm nói:
- Vân thiếu không cần hao tâm tổn trí, bệnh này ta đã không cho rằng có thể chữa được.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Nếu đã không ôm hy vọng gì, tại sao không thử một chút.
Hải Lâm sững sờ, lập tức cũng cười nói:
- Xin cứ tự nhiên.
Tả thống lĩnh nhướng mày, trên mặt đầy cảnh giác, nhưng cuối cùng không có lên tiếng, nhìn thấy Lý Vân Tiêu nhảy tới trước cổ kiệu, trong tay chân khí bay ra, dường như đã làm tốt ý định ra tay.
Hữu thống lĩnh cũng phối hợp mười phần, khí thế trên người khóa Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường lại.
Lý Vân Tiêu cho thần thức xâm nhập vào cơ thể Hải Lâm, dần dần trên mặt đầu ngạc nhiên.
- Vân... Vân thiếu, thiếu gia nhà ta tình huống như thế nào?
Trên mặt Tả thống lĩnh nghiêm túc, đã không có cảnh giác và bất kính như lúc trước, nhìn qua sắc mặt Lý Vân Tiêu, nội tâm lo lắng.
- Đại địa vận luật rất mạnh, đây là huyết dịch của thổ hệ yêu thú, vô cùng có khả năng là cửu giai.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- ốt cuộc là yêu thú gì... Tam Địa Thử Thú? Không đúng. Băng Hồn Long Nham Thú? Cũng không đúng. Hình như là...
Đồng tử hắn co rút, sợ hãi nói:
- Chẳng lẽ là Mãng Hoang Khôn Ngưu?
Trên mặt Hải Lâm bắn ra thần sắc khiếp sợ, hộ vệ bốn phía ăn cả kinh. Tả thống lĩnh càng kích động, nói:
- Vân thiếu, ngươi thực có thể xác định là Mãng Hoang Khôn Ngưu gì đó hay sao?
Hải Lâm giật mình nói:
- Lúc ấy vị thuật luyện sư đại nhân kia từng nói trong máu của ta có huyết dịch yêu thú. Nhưng hắn nếm thử các loại biện pháp cũng không xác định là loại nào, cuối cùng nhất thúc thủ vô sách. Lúc gần đi có nói trừ phi xác nhận là huyết dịch yêu thú nào, như vậy mới có thể hốt thuốc đúng bệnh.
Tả thống lĩnh kích động nói:
- Thiếu gia, khẳng định chính là Mãng Hoang Khôn Ngưu gì đó sao? Thiếu gia mỗi lần mất đi ý thức thì sau lưng xuât hiện bóng đen hình con trâu.
Lý Vân Tiêu thu hồi thần thức, nói:
- Quả nhiên, vậy thì đúng rồi.
- Quá tốt, bênh của thiếu gia có thể cứu chữa!
Hữu thống lĩnh cũng kích động nói:
- Vị lục giai thuật luyện sư đại nhân kia nói ra chỉ cần biết được là yêu thú nào, vậy sẽ có biện pháp.
Sắc mặt hộ vệ bốn phía vui vẻ, ánh mắt nhìn qua Lý Vân Tiêu trở nên cảm kích.
Ngược lại Hải Lâm bình tĩnh nhất, tuy trên mặt cũng kích động ửng đỏ, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi:
- Vân thiếu, có biện pháp chữa bệnh cho ta không?
Lý Vân Tiêu trầm ngâm một lát, nói:
- Khó!
Tả Thống lĩnh biến sắc, nhíu mày trầm tư, khó hiểu nói:
- Làm sao lại như vậy? Không phải biết rõ là huyết dịch nào thì có thể hốt thuốc đúng bệnh sao?
Lý Vân Tiêu sờ sờ cái mũi, cười khổ nói:
- Vị thuật luyện sư kia nói đúng. Nhưng nếu như là Mãng Hoang Khôn Ngưu thì phương pháp này không thể thực hiện được.
Hải Lâm im lặng không nói, chỉ khẽ cau mày, đang chờ hắn nói tiếp.
Lý Vân Tiêu nói:
- Phải biết rằng thiên địa ngũ hành tương sinh tương khắc, mỗi một chủng yêu thú đều có tồn tại khắc chế nó. Nhưng mà Mãng Hoang Khôn Ngưu chính là yêu thú thượng cổ, có thể khắc chế nó cũng chỉ có tồn tại cường đại mộc hệ thời thượng cổ. Thiên hạ hôm nay, ngươi đi đâu tìm một đầu yêu thú cửu giai Mộc hệ đỉnh phong khắc chế huyết mạch chi lực đây? Thần Khống Vũ Đế Diêu Kim Lương có đầu Táng Niên Thú cũng chỉ là thủy hệ mà thôi.
Những lời này lập tức nói mọi người á khẩu không trả lời được, hy vọng vừa mới có đã bị dập tắt.
Hải Lâm cũng ngây người, kinh ngạc nói:
- Nói như vậy, dù bệnh của ta tìm được cửu giai Đế cấp thuật luyện sư cũng không thể cứu?
Lý Vân Tiêu nói:
- Đây cũng không phải, ta chỉ nói là phương pháp này không thể thực hiện được mà thôi.
Sắc mặt Tả Thống lĩnh trầm xuống, thập phần không vui nói:
- Ngươi có thể nói một lần cho xong hay không? Thiếu gia nhà ta bệnh này có chưa được hay không?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đương nhiên có biện pháp cứu chữa, ta biết ít nhất ba biện pháp cứu hắn. Nhưng mỗi một chủng so ra còn khó hơn tìm một gã cửu giai thuật luyện sư nhiều.
Hắn nhìn Hải Lâm nói:
- Trên người của ngươi có lẽ có đeo Mộc hệ huyền bảo a, nếu không dùng tình huống thân thể của ngươi không thể nào ngăn cản yêu lực của Mãng Hoang Khôn Ngưu.
Hải Lâm lấy một hạt châu đầy linh quang ra, nói:
- Vân thiếu quả nhiên là đại sư, đây là một quả Mộc Linh Châu.
Hữu thống lĩnh nhìn hạt châu kia thì nhướng mày, dường như cảm thấy Hải Lâm tùy ý lấy ra như thế là không thỏa đáng, nhưng vẫn nhịn xuống.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Quả nhiên, Mộc hệ chí bảo, nhưng chỉ sợ cũng áp chế không quá lâu. Ở trên yêu nguyên này chỉ có một thứ có thể trị tận gốc bệnh của ngươi mà thôi.
- Cái gì? Là thứ gì trên yêu nguyên?
Sắc mặt tả thống lĩnh bắn hào quangs, kích động nói:
- Nói mau, là cái gì, cho dù đào yêu nguyên lên một lần, ta cũng phải tìm ra.
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Đừng cao hứng quá sớm. Yêu thú cường đại nhất trên yêu nguyên là gì?
Tả Thống lĩnh biến sắc, lập tức cực độ khó nhìn, nói:
- Ngươi nói là Linh Xà Cửu Sí Điểu? Hoặc là Phá Hồn Liệt Hình Mô? Hẳn là phải săn bọn chúng mới được?
/3771
|