Vì Vô Nhạn Lâu khá gần với phủ thượng thư nên Tử Lan không dùng xe ngụa mà đi bộ, thuận tiện dạo phố một chút. Vì thời này nữ tử chưa lấy chồng cần hạn chế lộ mặt nên Tử Lan dùng một chiếc nón có vải lụa trắng để đội, kết hợp với chiếc váy trắng và áo bào trắng thêu hoa tím nhỏ ở dưới chân váy làm dáng người yểu điệu của Tử Lan thêm một phần linh khí, thoát tục. Tử Lan đi váo một cửa hàng ngọc khí, dù là đời trước, Tử Lan cũng cực kì thích các sản phẩm từ ngọc. Tử Lan nhìn sơ, chọn một vài chiếc trâm cài bằng bạch ngọc và vài chiếc vòng tay. Tử Lan biết sắp tới mình sẽ phải tham gia vào nhiều bữa tiệc thượng lưu để tiếp cận trung tâm quyền lực của Vân quốc nên cố ý chọn nhiều một chút. Đồng thời cô cũng sang cửa hàng vàng bạc chọn vài chiếc trâm bạc gắn đá quý tinh xảo mà vẫn không mất sự tinh tế, đồng thời Tử Lan cũng chọn vài bông hoa cài tóc bằng lụa. Sau khi xong xuôi Tử Lan mới hướng tới Vô Nhạn Lâu.
Vô Nhạn Lâu là tài sản của Lãnh Diệp, vì vậy Tử Lan mới chọn nơi đây làm nơi gặp mặt. Bước vào sảnh chính, tiểu nhị vội ra chào đón :
-Tiểu thư, người muốn ngồi dưới hay lên nhã gian ngồi ?
-Tiểu thư chúng ta đã đặt phòng chữ Thiên – Bạch Dạ lên tiếng nói.
-Vâng vâng, xin đi theo tiểu nhân.
Bước lên lầu hai, Tử Lan bước vào một căn phòng khá rộng, bên trong có để vài chậu cây xanh, một cửa sổ lớn nhìn ra đường. Sau khi tiểu nhị mang trà bánh lên, từ cửa sổ nhảy vào chín người đeo mặt nạ nửa mặt, chính là chín lâu chủ của Linh U cung.
-Tham kiến Cung chủ - Chín người quỳ một gối đồng thanh nói.
-Đứng lên đi – Tử Lan nhấp một ngụm trà – Ta muốn thấy mặt các ngươi.
Chín người đồng loạt tháo mặt nạ xuống, lần lượt giới thiệu thân phận với Tử Lan :
-Thuộc hạ Liên Tịch, lâu chủ Kim Quy lâu, phụ trách hệ thống tiền trang Kim Quy.
-Thuộc hạ Tuyết Y, lâu chủ Y Cốc lâu, phụ trách hệ thống tiệm thuốc Y Cốc
-Thuộc hạ Ám Dạ, lâu chủ Tích Dạ lâu, phụ trách thu thập thông tin.
-Thuộc hạ Nguyên Tú, lâu chủ Tú Trân lâu, phụ trách hệ thống cửa hàng trang sức và ngọc khí.
-Thuộc hạ Tiêu Trạch, lâu chủ Chấn Uy lâu, phụ trách hệ thống tiêu cục Chấn Uy
-Thuộc hạ Liễu Tranh, lâu chủ Minh Kính lâu, phụ trách hệ thống kỹ viện Minh Thủy
-Thuộc hạ Vô Ảnh, lâu chủ Huyết Tích lâu, phụ trách ám sát.
-Thuộc hạ Quách Thiên, lâu chủ Thiên Kỳ lâu, phụ trách quán rượu Thiên Kỳ
-Thuộc hạ Hà Huệ, lâu chủ Huệ Lâm lâu, phụ trách thu thập thông tin, nếu Cung chủ muốn đi xa xin để thuộc hạ chu toàn.
Tử Lan thầm ghi nhớ hết tất cả các lâu. Cô không ngờ Linh U cung lại lớn như vậy, theo như co biết, ngoài chín lâu chủ này còn có bốn hộ vệ là Thanh Y, Tử Y, Hồng Y, Lam Y và Tả sứ Bạch Dạ cùng Hữu sứ Lê Hi. Cũng may những thuộc hạ này hết sức trung thành với sư nương nên người rất nhàn hạ mà không cần quan tâm gì nhiều. Tuy nhiên, trung thành với sư nương không có nghĩa là trung thành với cô. Đặt tách trà xuống bàn, Tử Lan lên tiếng, giọng nói băng hàn tới cực điểm :
-Tất cả cùng lên đi.
Tử Lan thừa biết những người này công phu cao cường, chịu dưới trướng sư nương là vì khả năng dùng độc của nàng và võ công của sư phụ, nếu không để cho những người này lãnh hội năng lực của nàng, chỉ sợ họ không tin phục. Ngay khi Tử Lan vừa dứt lời, cả chín người cùng xông lên hướng về phía Tử Lan đánh tới. Tử Lan khí định thần nhàn, tay đập lên bàn, nước trà trong ly nảy lên, Tử Lan hất tay nhẹ, nước trà phân làm 9 giọt nước hướng thắng chín người bắn tới. Cả chín người đồng loạt dừng lại để né, ngay lúc đó, Tử Lan phóng ra chín sợ tàm ti, cả chín sợ đều rất nhanh quấn quanh cổ chín lâu chủ, thậm chí còn cứa ra máu.
-Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết – Tử Lan cất tiếng nói, giọng nói bình thường mềm mại giờ trở nên sắc lạnh cực điểm – Ta ghét nhất kẻ phản bội, nếu các ngươi dám, chuẩn bị sống không bằng chết đi.
Cả chín người cùng với Bạch Dạ và Thanh Y quỳ xuống đồng thanh nói :
-Sống chết vì Cung chủ.
Tử Lan thu lại tàm ti, rót một ly trà mới nhấp một ngụm:
-Trà ngon – Tử Lan khoan khoái khen rồi nói – Đứng lên cả đi. Các ngươi nhanh chóng báo cáo cho ta tình hình các lâu.
Sau khi các lâu chủ báo cáo xong, Tử Lan bảo Thanh Y lấy cho mình ít giấy bút. Tử Lan nhanh chóng dựa theo cách quản lí ở hiện đại ghi ra, đồng thời thêm một số ý tưởng kinh doanh rồi đưa cho từng lâu chủ. Chín lâu chủ đọc những gì Tử Lan viết xong thì trong lòng khâm phục không thôi, Tân Cung chủ mặc dù còn trẻ nhưng thân thủ bất phàm, hơn nữa những cách quản lí cùng ý tưởng được ghi trên giấy cũng cực kì mới lạ. Tử Lan thấy vẻ mặt của chín lâu chủ, lúc này mới lấy nón che xuống để chìn người nhìn thấy mặt mình
-Ta không thích thuộc hạ của mình cũng không biết mặt mình – Tử Lan nói ngắn gọn – Sau này cứ một tháng các ngươi gửi sổ sách đến chỗ ta để ta xem xét, muốn liên lạc vẫn theo cách cũ mà làm, song nếu có việc gấp có thể trực tiếp tới phủ thượng thư tìm ta. – Tử Lan nhìn sắc trời cũng không còn sớm, sắp tới giờ cơm trưa thì nói – Hôm nay như vậy thôi, các ngươi đi làm nhiệm vụ đi, ngày này tháng sau nhớ đem sổ sách tới chỗ ta, đồng thời nếu có kiến nghị gì có thể viết để gửi theo, ta sẽ xem xét giải quyết. – Nói rồi Tử Lan đội nón lại rồi đi ra cửa.
-Cung tiễn Cung chủ, Bạch tả sứ, Thanh Y hộ vệ.
Khi Tử Lan vừa ra khỏi Vô Nhạn lâu liền bị một con ngựa chạy ngang qua suýt nữa đâm trúng, cũng may khinh công Tử Lan tốt nên lùi lại kịp. Tử Lan không nói gì chỉ nhìn theo bóng con ngựa rồi nói:
-Dạ, bỏ đi – Tử Lan nói với Bạch Dạ.
-Vâng thưa tiểu thư – Bạch dạ cung kính nói, cất ám khí lại vào trong tay áo.
-Điều tra cho ta người đó là ai – Tử Lan nhẹ giọng phân phó.
-Tiểu thư? – Thanh Y tỏ vẻ khó hiểu.
-Ngọc bội của hắn ta nhìn thấy quen quen – Tử Lan nói rồi hướng về phủ thượng thư.
Vừa về đến nơi đã thấy Trần quản gia đứng đợi ở công, hắn vừa thấy Tử lan liền vội vàng tiến lên rồi nói:
-Thưa tiểu thư, đại nhân đang đợi tiểu thư ở chính phòng.
Tử Lan gật đầu tỏ vẻ đã biết, thuận tay gỡ nón ra đưa cho Thanh Y rồi vào phủ
-Đại ca tìm muội? – Tử Lan cất tiếng hỏi.
-Tối nay trong cung có tiệc, Thái tử bảo ta đưa muội vào cung – Tử Hàn vừa thấy Tử Lan liền nói.
-Tại sao? Muội cũng vừa mới về phủ hôm qua thôi mà – Tử Lan đăm chiêu – Sợ là không đơn giản như vậy.
-Là Dung phi nương nương bảo muội tiến cung – Tử Hàn giải đáp thắc mắc cho Tử Lan. – Đêm nay là đêm tiếp đãi thái tử Hành quốc vừa đến làm sứ hai ngày trước, Hoàng hậu tổ chức yến tiệc, là Dung phi đề cử muội vào danh sách.
-Dung phi.. – Tử Lan suy nghĩ một lát, chợt mặt cô trầm xuống – Là cháu gọi Hộ bộ Thượng thư bằng cậu, Hạ Lan Ngọc?
-Không sai – Sắc mặt Tử Hàn cũng âm trầm không kém – Sợ là không có chuyện tốt đẹp gì.
-Không sao – Tử Lan nở nụ cười quỷ dị - Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Muội muốn xem chúng định dò la cái gì ở muội.
Vô Nhạn Lâu là tài sản của Lãnh Diệp, vì vậy Tử Lan mới chọn nơi đây làm nơi gặp mặt. Bước vào sảnh chính, tiểu nhị vội ra chào đón :
-Tiểu thư, người muốn ngồi dưới hay lên nhã gian ngồi ?
-Tiểu thư chúng ta đã đặt phòng chữ Thiên – Bạch Dạ lên tiếng nói.
-Vâng vâng, xin đi theo tiểu nhân.
Bước lên lầu hai, Tử Lan bước vào một căn phòng khá rộng, bên trong có để vài chậu cây xanh, một cửa sổ lớn nhìn ra đường. Sau khi tiểu nhị mang trà bánh lên, từ cửa sổ nhảy vào chín người đeo mặt nạ nửa mặt, chính là chín lâu chủ của Linh U cung.
-Tham kiến Cung chủ - Chín người quỳ một gối đồng thanh nói.
-Đứng lên đi – Tử Lan nhấp một ngụm trà – Ta muốn thấy mặt các ngươi.
Chín người đồng loạt tháo mặt nạ xuống, lần lượt giới thiệu thân phận với Tử Lan :
-Thuộc hạ Liên Tịch, lâu chủ Kim Quy lâu, phụ trách hệ thống tiền trang Kim Quy.
-Thuộc hạ Tuyết Y, lâu chủ Y Cốc lâu, phụ trách hệ thống tiệm thuốc Y Cốc
-Thuộc hạ Ám Dạ, lâu chủ Tích Dạ lâu, phụ trách thu thập thông tin.
-Thuộc hạ Nguyên Tú, lâu chủ Tú Trân lâu, phụ trách hệ thống cửa hàng trang sức và ngọc khí.
-Thuộc hạ Tiêu Trạch, lâu chủ Chấn Uy lâu, phụ trách hệ thống tiêu cục Chấn Uy
-Thuộc hạ Liễu Tranh, lâu chủ Minh Kính lâu, phụ trách hệ thống kỹ viện Minh Thủy
-Thuộc hạ Vô Ảnh, lâu chủ Huyết Tích lâu, phụ trách ám sát.
-Thuộc hạ Quách Thiên, lâu chủ Thiên Kỳ lâu, phụ trách quán rượu Thiên Kỳ
-Thuộc hạ Hà Huệ, lâu chủ Huệ Lâm lâu, phụ trách thu thập thông tin, nếu Cung chủ muốn đi xa xin để thuộc hạ chu toàn.
Tử Lan thầm ghi nhớ hết tất cả các lâu. Cô không ngờ Linh U cung lại lớn như vậy, theo như co biết, ngoài chín lâu chủ này còn có bốn hộ vệ là Thanh Y, Tử Y, Hồng Y, Lam Y và Tả sứ Bạch Dạ cùng Hữu sứ Lê Hi. Cũng may những thuộc hạ này hết sức trung thành với sư nương nên người rất nhàn hạ mà không cần quan tâm gì nhiều. Tuy nhiên, trung thành với sư nương không có nghĩa là trung thành với cô. Đặt tách trà xuống bàn, Tử Lan lên tiếng, giọng nói băng hàn tới cực điểm :
-Tất cả cùng lên đi.
Tử Lan thừa biết những người này công phu cao cường, chịu dưới trướng sư nương là vì khả năng dùng độc của nàng và võ công của sư phụ, nếu không để cho những người này lãnh hội năng lực của nàng, chỉ sợ họ không tin phục. Ngay khi Tử Lan vừa dứt lời, cả chín người cùng xông lên hướng về phía Tử Lan đánh tới. Tử Lan khí định thần nhàn, tay đập lên bàn, nước trà trong ly nảy lên, Tử Lan hất tay nhẹ, nước trà phân làm 9 giọt nước hướng thắng chín người bắn tới. Cả chín người đồng loạt dừng lại để né, ngay lúc đó, Tử Lan phóng ra chín sợ tàm ti, cả chín sợ đều rất nhanh quấn quanh cổ chín lâu chủ, thậm chí còn cứa ra máu.
-Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết – Tử Lan cất tiếng nói, giọng nói bình thường mềm mại giờ trở nên sắc lạnh cực điểm – Ta ghét nhất kẻ phản bội, nếu các ngươi dám, chuẩn bị sống không bằng chết đi.
Cả chín người cùng với Bạch Dạ và Thanh Y quỳ xuống đồng thanh nói :
-Sống chết vì Cung chủ.
Tử Lan thu lại tàm ti, rót một ly trà mới nhấp một ngụm:
-Trà ngon – Tử Lan khoan khoái khen rồi nói – Đứng lên cả đi. Các ngươi nhanh chóng báo cáo cho ta tình hình các lâu.
Sau khi các lâu chủ báo cáo xong, Tử Lan bảo Thanh Y lấy cho mình ít giấy bút. Tử Lan nhanh chóng dựa theo cách quản lí ở hiện đại ghi ra, đồng thời thêm một số ý tưởng kinh doanh rồi đưa cho từng lâu chủ. Chín lâu chủ đọc những gì Tử Lan viết xong thì trong lòng khâm phục không thôi, Tân Cung chủ mặc dù còn trẻ nhưng thân thủ bất phàm, hơn nữa những cách quản lí cùng ý tưởng được ghi trên giấy cũng cực kì mới lạ. Tử Lan thấy vẻ mặt của chín lâu chủ, lúc này mới lấy nón che xuống để chìn người nhìn thấy mặt mình
-Ta không thích thuộc hạ của mình cũng không biết mặt mình – Tử Lan nói ngắn gọn – Sau này cứ một tháng các ngươi gửi sổ sách đến chỗ ta để ta xem xét, muốn liên lạc vẫn theo cách cũ mà làm, song nếu có việc gấp có thể trực tiếp tới phủ thượng thư tìm ta. – Tử Lan nhìn sắc trời cũng không còn sớm, sắp tới giờ cơm trưa thì nói – Hôm nay như vậy thôi, các ngươi đi làm nhiệm vụ đi, ngày này tháng sau nhớ đem sổ sách tới chỗ ta, đồng thời nếu có kiến nghị gì có thể viết để gửi theo, ta sẽ xem xét giải quyết. – Nói rồi Tử Lan đội nón lại rồi đi ra cửa.
-Cung tiễn Cung chủ, Bạch tả sứ, Thanh Y hộ vệ.
Khi Tử Lan vừa ra khỏi Vô Nhạn lâu liền bị một con ngựa chạy ngang qua suýt nữa đâm trúng, cũng may khinh công Tử Lan tốt nên lùi lại kịp. Tử Lan không nói gì chỉ nhìn theo bóng con ngựa rồi nói:
-Dạ, bỏ đi – Tử Lan nói với Bạch Dạ.
-Vâng thưa tiểu thư – Bạch dạ cung kính nói, cất ám khí lại vào trong tay áo.
-Điều tra cho ta người đó là ai – Tử Lan nhẹ giọng phân phó.
-Tiểu thư? – Thanh Y tỏ vẻ khó hiểu.
-Ngọc bội của hắn ta nhìn thấy quen quen – Tử Lan nói rồi hướng về phủ thượng thư.
Vừa về đến nơi đã thấy Trần quản gia đứng đợi ở công, hắn vừa thấy Tử lan liền vội vàng tiến lên rồi nói:
-Thưa tiểu thư, đại nhân đang đợi tiểu thư ở chính phòng.
Tử Lan gật đầu tỏ vẻ đã biết, thuận tay gỡ nón ra đưa cho Thanh Y rồi vào phủ
-Đại ca tìm muội? – Tử Lan cất tiếng hỏi.
-Tối nay trong cung có tiệc, Thái tử bảo ta đưa muội vào cung – Tử Hàn vừa thấy Tử Lan liền nói.
-Tại sao? Muội cũng vừa mới về phủ hôm qua thôi mà – Tử Lan đăm chiêu – Sợ là không đơn giản như vậy.
-Là Dung phi nương nương bảo muội tiến cung – Tử Hàn giải đáp thắc mắc cho Tử Lan. – Đêm nay là đêm tiếp đãi thái tử Hành quốc vừa đến làm sứ hai ngày trước, Hoàng hậu tổ chức yến tiệc, là Dung phi đề cử muội vào danh sách.
-Dung phi.. – Tử Lan suy nghĩ một lát, chợt mặt cô trầm xuống – Là cháu gọi Hộ bộ Thượng thư bằng cậu, Hạ Lan Ngọc?
-Không sai – Sắc mặt Tử Hàn cũng âm trầm không kém – Sợ là không có chuyện tốt đẹp gì.
-Không sao – Tử Lan nở nụ cười quỷ dị - Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Muội muốn xem chúng định dò la cái gì ở muội.
/69
|