Hắc Vân thành, Nhiếp gia.
Màn đêm buông xuống, một thân tố y Nhiếp Thiến dựa vào thành cửa sổ, nhìn giả sơn bên ngoài mà suy nghĩ đến xuất thần.
Trong phòng, Nhiếp Thiên vừa mới một tuổi không kiên nhẫn đẩy nhũ mẫu ra. Khóe miệng dính đầy sữa, lại trông mong nhìn qua Nhiếp Thiến y y nha nha nói: Thịt, ăn thịt. . .
Nhũ mẫu họ Chu sắc mặt xấu hổ, cười nói: Đại tiểu thư, ngươi xem. . .
Nhiếp Thiến lấy lại tinh thần, trừng mắt liếc Nhiếp Thiên kháu khỉnh thấp giọng mắng: Tên tiểu hỗn đản này, hôm nay đã ăn hai bát thịt nát, không hảo hảo bú sữa bây giờ lại muốn ăn thịt. Không biết hắn có thể hay không tiêu hoá được tốt.
Thịt, muốn ăn thịt. . . Nhiếp Thiên vẫn như cũ cười ha hả gọi.
Nhìn qua mặt mũi tràn đầy nụ cười nịnh nọt Nhiếp Thiên. Nhiếp Thiến nhớ tới muội muội đã mất làm cho trong lòng mềm nhũn, hướng về phía nhũ mẫu Chu khẽ gật đầu một cái.
Nhũ mẫu Chu đem một bát băm thịt nát qua nhẹ đặt ở trên bàn. Nhiếp Thiên con ngươi đen láy đột nhiên sáng lên, cầm lấy cái thìa bằng bạc liền thành thạo xúc, trên khuôn mặt mập mạp nhỏ nhắn tất cả đều là thỏa mãn.
Nghe âm thanh ăn bẹp bẹp của Nhiếp Thiên, Nhiếp Thiến không khỏi cảm thấy có chút bực bội, Tiểu Nguyệt, ngày mai bốc thăm, tổng cộng có bao nhiêu hài tử tham gia? Nhiếp Thiến đột nhiên hỏi.
Ở cửa, nha hoàn Hàn Nguyệt do dự một chút, nói khẽ: Đại tiểu thư, chỉ cần là họ Nhiếp ở Nhiếp gia hài tử một tuổi đều sẽ tham gia. Dù sao cách năm năm, lão thần tiên ở Lăng Vân Sơn mới mang theo Linh Khí đến một lần. Xem như thưởng cho Nhiếp gia nhiều năm vất vả cần cù, nhà ai có hài tử một tuổi đều là không nguyện ý bỏ lỡ cơ hội này.
Nhiếp gia tại Hắc Vân thành cũng là danh môn vọng tộc nhưng mà ở tại trời đất này Luyện Khí Sĩ là vi tôn. Thế lực gia tộc phàm nhân đều phục vụ cho những Luyện Khí Sĩ cường, Nhiếp gia tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Nhiếp gia phụ thuộc tông phái Luyện Khí Sĩ là Lăng Vân Tông tọa lạc tại Hắc Vân thành phụ cận Lăng Vân Sơn. Trong lòng núi Lăng Vân Sơn có thừa Hỏa Vân Thạch, Hỏa Vân Thạch là một loại Linh tài cấp thường gặp cần cho tu luyện của Luyện Khí Sĩ. Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông quanh năm bận bịu tu luyện nên không muốn hao tổn thời gian khai thác loại Hỏa Vân Thạch cấp thấp này, liền an bài cho tộc nhân Nhiếp gia phụ trách.
Nhiều đời tộc nhân Nhiếp gia đều là thông qua khai thác Hỏa Vân Thạch cho Lăng Vân Tông để đổi lấy sự che chở của Lăng Vân Tông.
Mà Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông ngoài việc bảo hộ Nhiếp gia không bị các gia tộc Hắc Vân thành khác và các thế lực bên ngoài chèn ép thì còn cách mỗi năm năm sẽ tới Nhiếp gia một chuyến. Dùng phương thức bốc thăm để chọn ra hài tử Nhiếp gia rồi dùng một ít Linh Khí cấp thấp thử độ tu luyện thiên phú của hài tử.
Mỗi một tiểu hài tử sau khi sinh ra thân thể đều hoặc nhiều hoặc ít mang theo thuộc tính đặc biệt. Ngoại trừ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ thuộc tính ngũ hành ở bên ngoài, còn có hài đồng thân thể bên trong ẩn chứa một ít Lôi Điện, Phong, Vân, Hàn Băng các loại thuộc tính. Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông mỗi lần đến đều sẽ đem theo các Linh Khí cấp thấp có thuộc tính đồng dạng.
Hài đồng cùng Linh Khí có đồng dạng thuộc tính sẽ cảm ứng hấp dẫn lẫn nhau. Bởi vậy có thể xác định thuộc tính bên trong thân thể hài đồng, cái này khiến bậc cha chú có thể đúng bệnh hốt thuốc, biết được hướng tu luyện trong tương lai của hài tử khiến cho con đường tu luyện làm ít lời to.
Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông biết dùng những Linh Khí cấp thấp kia để giữ lấy sự trung thành của Nhiếp gia. Trên đại hội bốc thăm lấy ra những Linh Khí cấp thấp đều sẽ tặng cho hài tử Nhiếp gia cùng thuộc tính tương hợp.
Đối với Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông mà nói những Linh Khí cấp thấp kia không có tác dụng lớn nhưng lại có thể trợ giúp hài tử Nhiếp gia tu luyện, thậm chí là một khoảng thời gian dài về sau đối với hài tử Nhiếp gia đều là Linh Khí hạng nhất. (Chém bay nóc lun, tại hk biết tìm từ gì thay vào hehe)
Cũng vậy cứ mỗi năm năm một lần đại hội bốc thăm đều sẽ làm Nhiếp gia sôi trào. Bất kỳ một trưởng lão Nhiếp gia nào có hài tử một tuổi nào cũng sẽ đem việc này là chuyện đại sự trong cuộc đời hài tử mà theo đuổi.
Lần này, cũng không ngoại lệ.
Ta hỏi ngươi, lần này tổng cộng có bao nhiêu hài tử tham gia? Nhiếp Thiến cau mày nói.
Bảy. Hàn Nguyệt cúi đầu khẽ nói.
Tiểu Thiên vừa lúc cũng là một tuổi, hắn cũng họ Nhiếp, vì sao không có người cho ta biết, để Nhiếp Thiên cũng đi tham gia lần này bốc thăm đại hội? Nhiếp Thiến hừ lạnh.
Đại tiểu thư. . . Hàn Nguyệt một mặt cười khổ, ngẩng đầu nhìn một chút Nhiếp Thiến, yếu ớt nói: Nhiếp Thiên tuy là hài tử của Nhị tiểu thư nhưng Nhị tiểu thư. . . Giống như ngươi, cũng chỉ là thân nữ nhi với lại Nhị tiểu thư trước khi qua đời cũng chưa từng nói rõ phụ thân Nhiếp Thiên là ai.
Quy củ Nhiếp gia, chỉ có chân chính tôn nhi cùng tôn nữ mới có tư cách đi tham gia đại hội bốc thăm năm năm một lần, ngoại tôn. . . Nhưng không ở trong đám này.
Ta mới mặc kệ những quy củ kia, cha hiện tại vẫn là gia chủ ta sẽ tìm ông ấy đòi một lời giải thích! Nhiếp Thiến oán hận nói. Nói xong, nàng liền nổi giận đùng đùng ly khai.
Lão gia mặc dù trước mắt vẫn là gia chủ, nhưng vị trí này. . . Cũng không vững chắc! Lúc Nhiếp Thiến phẫn nộ rời đi, Hàn Nguyệt mặt mũi tràn đầy đắng chát tự lẩm bẩm.
Một lúc sau.
Nhiếp Thiến đi vào lầu càc của Nhiếp Đông Hải, tức giận kêu ầm lên: Cha, Nhiếp Thiên cũng là. . .
Nàng kêu một tiếng rồi im bặt.
Trong phòng, Nhiếp gia gia chủ đương thời Nhiếp Đông Hải trên mặt vàng như nến tràn đầy vẻ mệt mỏi, thân thể hùng tráng bây giờ gầy như que củi. Lưng dựa ở trên vách tường, đang nhìn lòng bàn tay trái một viên đan dược màu đỏ sậm mà do dự.
Nhiếp Thiến nổi giận đùng đùng nhưng trong lòng đau xót, thanh âm đột nhiên mềm nhũn ra ấm giọng thuyết phục: Phụ thân, không nên.
Nàng nhìn thấy liền nhận ra đan dược trong tay Nhiếp Đông Hải chính là Hồi Thần Đan. Dùng Hồi Thần Đan có thể làm cho Luyện Khí Sĩ trong thời gian ngắn linh khí dồi dào, tinh thần tràn đầy, có công hiệu hồi quang phản chiếu.
Nhưng Hồi Thần Đan lại làm Luyện Khí Sĩ tiêu hao tiềm năng cùng tuổi thọ, sau đó sẽ làm thể xác và tinh thần tổn hao nhiều.
Nói chung, chỉ có Luyện Khí Sĩ cùng người khác đấu đến thời khắc sống còn mới sẽ dùng đến Hồi Thần Đan để tìm một chút hi vọng sống, bình thường là tuyệt đối không dám dùng.
Nhiếp Đông Hải cúi đầu nhìn xem Hồi Thần Đan thật lâu, nhìn thấy Nhiếp Thiến đến mới miễn cưỡng cười một tiếng không lưu loát nói: Từ khi bị Vân gia cùng Viên gia đánh trọng thương, Khí Hải của ta đã vỡ vụn, tập trung linh khí lại cũng không ngăn được, tu vi của ta đã không còn hy vọng bước vào Tiên Thiên. Thậm chí cảnh giới hiện tại. . . cũng có thể sắp bảo vệ không được.
Lão Nhị cùng lão Tam nghĩ tới vị trí gia chủ này đã thật lâu, ngày mai người Lăng Vân Tông sẽ tới nếu để cho hắn nhìn ra cảnh giới của ta ngày càng sa sút,. Lại cho lão Nhị lão Tam châm ngòi thổi gió một phen. Vị trí này của ta chỉ sợ là muổn chắp tay nhường cho.
Cha, nếu như muốn lấy tiêu hao tuổi thọ đem đổi lấy vị trí gia chủ, ta tình nguyện ngài sớm lui ra tới. Nhiếp Thiến hốc mắt ướt át nói.
Conbiết cái gì? Nhiếp Đông Hải bỗng nhiên trừng mắt trên mặt tràn đầy nghiêm túc cùng tức giận, Chỉ có ta là Nhiếp gia chi chủ, con tại Vân gia bị nhục mới có thể lấy lại công đạo! Còn có kẻ lừa muội muội của ngươi, ta có thể dùng thế lực Nhiếp gia mới có hi vọng tra ra hắn là ai!
Ta như lui xuống thì lão Nhị cùng lão Tam tuyệt đối sẽ không để ý tới thù hận của con cùng muội muội của con! Vì con cùng Cẩn nhi, vị trí này ta có thể ngồi nhiều một ngày thì sẽ liền ngồi thêm một ngày!
Sống ít đi mấy năm đáng là gì? Ta một khi lui ra liền vô lực tranh lấy thứ gì cho các con, như thế cùng đã chết có gì khác biệt?
Cha! Nhiếp Thiến đã khóc không thành tiếng.
Tốt tốt, đừng như hài tử không lớn. Nói đi, con vội vã tìm ta có chuyện gì? Nhiếp Đông Hải hít sâu một hơi, thần sắc khôi phục kiên nghị.
Phụ thân, ngày mai đại hội bốc thăm quan hệ trọng đại, người đã để tiểu Thiên họ Nhiếp con hi vọng tiểu Thiên cũng có thể tham gia. Tiểu Thiên nếu có thể ở trên đại hội bốc thăm tìm được Linh Khí thích hợp với hắn thì đối với tu luyện về sau trợ giúp cực lớn. Có lẽ, là hắn có thể nhờ Linh Khí đó khi mười lăm tuổi lúc bước vào luyện khí chín tầng mà tiến vào Lăng Vân Tông. Nhiếp Thiến cầu khẩn nói.
Việc này. . . Nhiếp Đông Hải mặt lộ vẻ khó xử, Ta lại làm sao không biết? Vì việc này, ta cùng lão Nhị lão Tam sớm đã nói qua nhưng bọn hắn nói tiểu Thiên không phải người Nhiếp gia chân chính nhất định lấy tộc quy đem tiểu Thiên cự tuyệt ở ngoài cửa.
Phụ thân, con đường tu luyện của người đã đến cuối cùng, muội muội cũng không có ở đây, mà ta. . . Cả đời này cũng là như thế. Nhân khẩu của chi (một họ đc chia ra nhiều chi, hk cùng cha mẹ nhưng cùng họ có chung dòng máu) chúng ta lại không vượng, chỉ có tiểu Thiên là nam nhi. Con hi vọng người có thể hết sức tranh thủ một cơ hội cho tiểu Thiên. Nhiếp Thiến nước mắt rưng rưng nói.
Nhiếp Đông Hải trầm mặc hồi lâu, nhẹ nhàng gật đầu, Ta hiểu được, con trở về đi. Ngày mai đúng giờ con mang Nhiếp Thiên tới tham gia đại hội bốc thăm đại hội.
Nhiếp Thiến lệ quang lấp lóe trong mắt, đột nhiên hiện vẻ vui mừng, chợt khom người lui ra.
Ngay lúc nàng đi ra khỏi cửa phòng, thời điểm sắp đi xa nàng nghe được âm thanh Nhiếp Đông Hải nuốt vào Hồi Thần Đan còn có Nhiếp Đông Hải thở thật dài một tiếng.
Nhiếp Thiến lòng như đao cắt. Nàng đến, ngược lại trợ giúp Nhiếp Đông Hải hạ quyết tâm, nàng không đành lòng quay đầu lại xem mà hoảng hốt bước nhanh ly khai.
Màn đêm buông xuống, một thân tố y Nhiếp Thiến dựa vào thành cửa sổ, nhìn giả sơn bên ngoài mà suy nghĩ đến xuất thần.
Trong phòng, Nhiếp Thiên vừa mới một tuổi không kiên nhẫn đẩy nhũ mẫu ra. Khóe miệng dính đầy sữa, lại trông mong nhìn qua Nhiếp Thiến y y nha nha nói: Thịt, ăn thịt. . .
Nhũ mẫu họ Chu sắc mặt xấu hổ, cười nói: Đại tiểu thư, ngươi xem. . .
Nhiếp Thiến lấy lại tinh thần, trừng mắt liếc Nhiếp Thiên kháu khỉnh thấp giọng mắng: Tên tiểu hỗn đản này, hôm nay đã ăn hai bát thịt nát, không hảo hảo bú sữa bây giờ lại muốn ăn thịt. Không biết hắn có thể hay không tiêu hoá được tốt.
Thịt, muốn ăn thịt. . . Nhiếp Thiên vẫn như cũ cười ha hả gọi.
Nhìn qua mặt mũi tràn đầy nụ cười nịnh nọt Nhiếp Thiên. Nhiếp Thiến nhớ tới muội muội đã mất làm cho trong lòng mềm nhũn, hướng về phía nhũ mẫu Chu khẽ gật đầu một cái.
Nhũ mẫu Chu đem một bát băm thịt nát qua nhẹ đặt ở trên bàn. Nhiếp Thiên con ngươi đen láy đột nhiên sáng lên, cầm lấy cái thìa bằng bạc liền thành thạo xúc, trên khuôn mặt mập mạp nhỏ nhắn tất cả đều là thỏa mãn.
Nghe âm thanh ăn bẹp bẹp của Nhiếp Thiên, Nhiếp Thiến không khỏi cảm thấy có chút bực bội, Tiểu Nguyệt, ngày mai bốc thăm, tổng cộng có bao nhiêu hài tử tham gia? Nhiếp Thiến đột nhiên hỏi.
Ở cửa, nha hoàn Hàn Nguyệt do dự một chút, nói khẽ: Đại tiểu thư, chỉ cần là họ Nhiếp ở Nhiếp gia hài tử một tuổi đều sẽ tham gia. Dù sao cách năm năm, lão thần tiên ở Lăng Vân Sơn mới mang theo Linh Khí đến một lần. Xem như thưởng cho Nhiếp gia nhiều năm vất vả cần cù, nhà ai có hài tử một tuổi đều là không nguyện ý bỏ lỡ cơ hội này.
Nhiếp gia tại Hắc Vân thành cũng là danh môn vọng tộc nhưng mà ở tại trời đất này Luyện Khí Sĩ là vi tôn. Thế lực gia tộc phàm nhân đều phục vụ cho những Luyện Khí Sĩ cường, Nhiếp gia tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Nhiếp gia phụ thuộc tông phái Luyện Khí Sĩ là Lăng Vân Tông tọa lạc tại Hắc Vân thành phụ cận Lăng Vân Sơn. Trong lòng núi Lăng Vân Sơn có thừa Hỏa Vân Thạch, Hỏa Vân Thạch là một loại Linh tài cấp thường gặp cần cho tu luyện của Luyện Khí Sĩ. Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông quanh năm bận bịu tu luyện nên không muốn hao tổn thời gian khai thác loại Hỏa Vân Thạch cấp thấp này, liền an bài cho tộc nhân Nhiếp gia phụ trách.
Nhiều đời tộc nhân Nhiếp gia đều là thông qua khai thác Hỏa Vân Thạch cho Lăng Vân Tông để đổi lấy sự che chở của Lăng Vân Tông.
Mà Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông ngoài việc bảo hộ Nhiếp gia không bị các gia tộc Hắc Vân thành khác và các thế lực bên ngoài chèn ép thì còn cách mỗi năm năm sẽ tới Nhiếp gia một chuyến. Dùng phương thức bốc thăm để chọn ra hài tử Nhiếp gia rồi dùng một ít Linh Khí cấp thấp thử độ tu luyện thiên phú của hài tử.
Mỗi một tiểu hài tử sau khi sinh ra thân thể đều hoặc nhiều hoặc ít mang theo thuộc tính đặc biệt. Ngoại trừ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ thuộc tính ngũ hành ở bên ngoài, còn có hài đồng thân thể bên trong ẩn chứa một ít Lôi Điện, Phong, Vân, Hàn Băng các loại thuộc tính. Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông mỗi lần đến đều sẽ đem theo các Linh Khí cấp thấp có thuộc tính đồng dạng.
Hài đồng cùng Linh Khí có đồng dạng thuộc tính sẽ cảm ứng hấp dẫn lẫn nhau. Bởi vậy có thể xác định thuộc tính bên trong thân thể hài đồng, cái này khiến bậc cha chú có thể đúng bệnh hốt thuốc, biết được hướng tu luyện trong tương lai của hài tử khiến cho con đường tu luyện làm ít lời to.
Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông biết dùng những Linh Khí cấp thấp kia để giữ lấy sự trung thành của Nhiếp gia. Trên đại hội bốc thăm lấy ra những Linh Khí cấp thấp đều sẽ tặng cho hài tử Nhiếp gia cùng thuộc tính tương hợp.
Đối với Luyện Khí Sĩ Lăng Vân Tông mà nói những Linh Khí cấp thấp kia không có tác dụng lớn nhưng lại có thể trợ giúp hài tử Nhiếp gia tu luyện, thậm chí là một khoảng thời gian dài về sau đối với hài tử Nhiếp gia đều là Linh Khí hạng nhất. (Chém bay nóc lun, tại hk biết tìm từ gì thay vào hehe)
Cũng vậy cứ mỗi năm năm một lần đại hội bốc thăm đều sẽ làm Nhiếp gia sôi trào. Bất kỳ một trưởng lão Nhiếp gia nào có hài tử một tuổi nào cũng sẽ đem việc này là chuyện đại sự trong cuộc đời hài tử mà theo đuổi.
Lần này, cũng không ngoại lệ.
Ta hỏi ngươi, lần này tổng cộng có bao nhiêu hài tử tham gia? Nhiếp Thiến cau mày nói.
Bảy. Hàn Nguyệt cúi đầu khẽ nói.
Tiểu Thiên vừa lúc cũng là một tuổi, hắn cũng họ Nhiếp, vì sao không có người cho ta biết, để Nhiếp Thiên cũng đi tham gia lần này bốc thăm đại hội? Nhiếp Thiến hừ lạnh.
Đại tiểu thư. . . Hàn Nguyệt một mặt cười khổ, ngẩng đầu nhìn một chút Nhiếp Thiến, yếu ớt nói: Nhiếp Thiên tuy là hài tử của Nhị tiểu thư nhưng Nhị tiểu thư. . . Giống như ngươi, cũng chỉ là thân nữ nhi với lại Nhị tiểu thư trước khi qua đời cũng chưa từng nói rõ phụ thân Nhiếp Thiên là ai.
Quy củ Nhiếp gia, chỉ có chân chính tôn nhi cùng tôn nữ mới có tư cách đi tham gia đại hội bốc thăm năm năm một lần, ngoại tôn. . . Nhưng không ở trong đám này.
Ta mới mặc kệ những quy củ kia, cha hiện tại vẫn là gia chủ ta sẽ tìm ông ấy đòi một lời giải thích! Nhiếp Thiến oán hận nói. Nói xong, nàng liền nổi giận đùng đùng ly khai.
Lão gia mặc dù trước mắt vẫn là gia chủ, nhưng vị trí này. . . Cũng không vững chắc! Lúc Nhiếp Thiến phẫn nộ rời đi, Hàn Nguyệt mặt mũi tràn đầy đắng chát tự lẩm bẩm.
Một lúc sau.
Nhiếp Thiến đi vào lầu càc của Nhiếp Đông Hải, tức giận kêu ầm lên: Cha, Nhiếp Thiên cũng là. . .
Nàng kêu một tiếng rồi im bặt.
Trong phòng, Nhiếp gia gia chủ đương thời Nhiếp Đông Hải trên mặt vàng như nến tràn đầy vẻ mệt mỏi, thân thể hùng tráng bây giờ gầy như que củi. Lưng dựa ở trên vách tường, đang nhìn lòng bàn tay trái một viên đan dược màu đỏ sậm mà do dự.
Nhiếp Thiến nổi giận đùng đùng nhưng trong lòng đau xót, thanh âm đột nhiên mềm nhũn ra ấm giọng thuyết phục: Phụ thân, không nên.
Nàng nhìn thấy liền nhận ra đan dược trong tay Nhiếp Đông Hải chính là Hồi Thần Đan. Dùng Hồi Thần Đan có thể làm cho Luyện Khí Sĩ trong thời gian ngắn linh khí dồi dào, tinh thần tràn đầy, có công hiệu hồi quang phản chiếu.
Nhưng Hồi Thần Đan lại làm Luyện Khí Sĩ tiêu hao tiềm năng cùng tuổi thọ, sau đó sẽ làm thể xác và tinh thần tổn hao nhiều.
Nói chung, chỉ có Luyện Khí Sĩ cùng người khác đấu đến thời khắc sống còn mới sẽ dùng đến Hồi Thần Đan để tìm một chút hi vọng sống, bình thường là tuyệt đối không dám dùng.
Nhiếp Đông Hải cúi đầu nhìn xem Hồi Thần Đan thật lâu, nhìn thấy Nhiếp Thiến đến mới miễn cưỡng cười một tiếng không lưu loát nói: Từ khi bị Vân gia cùng Viên gia đánh trọng thương, Khí Hải của ta đã vỡ vụn, tập trung linh khí lại cũng không ngăn được, tu vi của ta đã không còn hy vọng bước vào Tiên Thiên. Thậm chí cảnh giới hiện tại. . . cũng có thể sắp bảo vệ không được.
Lão Nhị cùng lão Tam nghĩ tới vị trí gia chủ này đã thật lâu, ngày mai người Lăng Vân Tông sẽ tới nếu để cho hắn nhìn ra cảnh giới của ta ngày càng sa sút,. Lại cho lão Nhị lão Tam châm ngòi thổi gió một phen. Vị trí này của ta chỉ sợ là muổn chắp tay nhường cho.
Cha, nếu như muốn lấy tiêu hao tuổi thọ đem đổi lấy vị trí gia chủ, ta tình nguyện ngài sớm lui ra tới. Nhiếp Thiến hốc mắt ướt át nói.
Conbiết cái gì? Nhiếp Đông Hải bỗng nhiên trừng mắt trên mặt tràn đầy nghiêm túc cùng tức giận, Chỉ có ta là Nhiếp gia chi chủ, con tại Vân gia bị nhục mới có thể lấy lại công đạo! Còn có kẻ lừa muội muội của ngươi, ta có thể dùng thế lực Nhiếp gia mới có hi vọng tra ra hắn là ai!
Ta như lui xuống thì lão Nhị cùng lão Tam tuyệt đối sẽ không để ý tới thù hận của con cùng muội muội của con! Vì con cùng Cẩn nhi, vị trí này ta có thể ngồi nhiều một ngày thì sẽ liền ngồi thêm một ngày!
Sống ít đi mấy năm đáng là gì? Ta một khi lui ra liền vô lực tranh lấy thứ gì cho các con, như thế cùng đã chết có gì khác biệt?
Cha! Nhiếp Thiến đã khóc không thành tiếng.
Tốt tốt, đừng như hài tử không lớn. Nói đi, con vội vã tìm ta có chuyện gì? Nhiếp Đông Hải hít sâu một hơi, thần sắc khôi phục kiên nghị.
Phụ thân, ngày mai đại hội bốc thăm quan hệ trọng đại, người đã để tiểu Thiên họ Nhiếp con hi vọng tiểu Thiên cũng có thể tham gia. Tiểu Thiên nếu có thể ở trên đại hội bốc thăm tìm được Linh Khí thích hợp với hắn thì đối với tu luyện về sau trợ giúp cực lớn. Có lẽ, là hắn có thể nhờ Linh Khí đó khi mười lăm tuổi lúc bước vào luyện khí chín tầng mà tiến vào Lăng Vân Tông. Nhiếp Thiến cầu khẩn nói.
Việc này. . . Nhiếp Đông Hải mặt lộ vẻ khó xử, Ta lại làm sao không biết? Vì việc này, ta cùng lão Nhị lão Tam sớm đã nói qua nhưng bọn hắn nói tiểu Thiên không phải người Nhiếp gia chân chính nhất định lấy tộc quy đem tiểu Thiên cự tuyệt ở ngoài cửa.
Phụ thân, con đường tu luyện của người đã đến cuối cùng, muội muội cũng không có ở đây, mà ta. . . Cả đời này cũng là như thế. Nhân khẩu của chi (một họ đc chia ra nhiều chi, hk cùng cha mẹ nhưng cùng họ có chung dòng máu) chúng ta lại không vượng, chỉ có tiểu Thiên là nam nhi. Con hi vọng người có thể hết sức tranh thủ một cơ hội cho tiểu Thiên. Nhiếp Thiến nước mắt rưng rưng nói.
Nhiếp Đông Hải trầm mặc hồi lâu, nhẹ nhàng gật đầu, Ta hiểu được, con trở về đi. Ngày mai đúng giờ con mang Nhiếp Thiên tới tham gia đại hội bốc thăm đại hội.
Nhiếp Thiến lệ quang lấp lóe trong mắt, đột nhiên hiện vẻ vui mừng, chợt khom người lui ra.
Ngay lúc nàng đi ra khỏi cửa phòng, thời điểm sắp đi xa nàng nghe được âm thanh Nhiếp Đông Hải nuốt vào Hồi Thần Đan còn có Nhiếp Đông Hải thở thật dài một tiếng.
Nhiếp Thiến lòng như đao cắt. Nàng đến, ngược lại trợ giúp Nhiếp Đông Hải hạ quyết tâm, nàng không đành lòng quay đầu lại xem mà hoảng hốt bước nhanh ly khai.
/20
|