Vật hy sinh nữ phụ gả lần hai công chiếm

Chương 102: Chương 72.2

/138


Hoàng cung chính là một cái lò lửa lớn, mà người lãnh đạo tối cao của quốc gia ngồi ở giữa cái lò lửa này cuối cùng cũng chịu không nổi nhiệt độ của nó, vì vậy Hoàng đế Bệ hạ vung tay lên: Mọi người chuẩn bị, chúng ta đi nghỉ mát.

Thánh ý hạ xuống, Lễ bộ hỏa tốc bắt đầu chuẩn bị nghi thức, mà Lý Lộc cũng đến thăm hỏi cung Trường Hoa, mang theo khẩu dụ của Hoàng đế Bệ hạ: Hoàng đế Bệ hạ bảo Hoàng hậu ‘lương lương’ sắp xếp danh sách các phi tần đi theo.

Tạ Bích Sơ bỗng cảm thấy rất nhức đầu, vì sao lại bắt nàng phải làm công việc đắc tội với người khác như vậy chứ, Hoàng đế Bệ hạ đây có tật xấu gì vậy chứ, không phải gần đây nàng đã không đụng tới việc của Hậu cung rồi sao?

Vì vậy Tạ Bích Sơ thử dò xét hỏi Lý Lộc một câu: "Không thể mang hết đi sao?" Dù sao cũng phải mang theo rất nhiều cung tỳ, vậy thì mang thêm mấy vị mỹ nhân cũng không sao hết mà có đúng không?

Lý Lộc không còn gì để nói liếc nhìn Hoàng hậu ‘lương lương’, thật sự không hiểu nổi đầu óc nàng suy nghĩ cái gì, đổi thành người khác thì đã ước gì mang càng ít càng tốt, vậy mà đến lượt Hoàng hậu ‘lương lương’ thì lại lập tức ngược lại, thật không biết Hoàng hậu ‘lương lương’ là hiền huệ (1) hay là hiền huệ quá mức.

Nhớ lại Hoàng thượng nhà mình những ngày qua đã biến thành khối băng di động, mặc dù Lý Lộc cảm thấy rất mát mẻ, nhưng mà khối băng này có thể lấy mạng người bất cứ lúc nào, vậy nên không cần thì tốt hớn, vì vậy Lý Lộc lập tức tỏ ý phản bác: "Nương nương tốt bụng của nô tài, mang mấy người đi đều đã có quy củ, nương nương vẫn nên tốn công chọn lựa thì tốt hơn."

Tạ Bích Sơ lôi kéo không cho hắn rời đi: "Bệ hạ có nói qua muốn mang ai theo không?"

Lý Lộc vừa nghe thấy cơ hội tới, lập tức nghiêm túc nói: "Bệ hạ nói, chỉ cần nương nương tuỳ giá, những thứ khác sao cũng được, tuỳ nương nương an bài."

Tạ Bích Sơ giật mình, quỷ dị nhìn Lý Lộc một cái: "Ngươi giả truyền thánh ý như vậy Bệ hạ nhà ngươi biết không?"

Lý Lộc lập tức đứng thẳng người, cho Tạ Bích Sơ một ánh mắt ai oán, sau đó lẽ thẳng khí hùng nói: "Nô tài luôn luôn tận trung với cương vị, sao nương nương có thể oan uổng nô tài như thế, nô tài phải về cung Thừa Thiên xin Hoàng thượng làm chủ cho nô tài."

Tạ Bích Sơ: ". . . . . ." Loại cảm giác ta muốn về nhà méc mẹ ta này sao lại mãnh liệt như vậy chứ hả?

Lý Lộc liếc nhìn Tạ Bích Sơ, nói tiếp: "Nếu nương nương không tin, có thể đi cung Thừa Thiên ngay mặt hỏi Hoàng thượng."

Nàng nhất định sẽ không đi!

Hình ảnh bị Hoàng đế Bệ hạ hắc hoá chất vấn ngày hôm đó vẫn còn rõ ràng ở trước mắt, nàng thật vất vả mới nửa thật nửa giả ứng phó được, bảo nàng chủ động tìm đường chết đi tới gần Hoàng đế Bệ hạ lần nữa?

Ha ha, nàng cũng không phải là chán sống rồi.

Kiên quyết không đi!

Tạ Bích Sơ đang muốn mở miệng, Cẩm Trù lanh lẹ đã bưng canh ngân nhĩ ướp lạnh đi vào: "Chủ tử, canh ngân nhĩ đã nấu xong, ah, Lý công công còn chưa đi sao, không bằng cũng uống một chén?"

Tạ Bích Sơ vừa muốn bảo hắn đi nhanh lên một chút, Lý Lộc đã vượt lên trước một bước, hào hứng bừng bừng gật đầu một cái: "Tốt, đa tạ Cẩm Trù cô nương."

Tạ Bích Sơd;đ’lê=quý3đôn: ". . . . . ." Tại sao cảm giác sự tồn tại của kẻ làm chủ tử như nàng đây lại yếu ớt như vậy?

Chờ Lý Lộc sung sướng uống xong, bát còn chưa kịp để xuống, đã làm ra vẻ tiếc nuối: "Aiz, canh ngân nhĩ uống ngon như vậy mà Hoàng thượng lại không được uống, nô tài thật sự đau lòng không thôi, không biết chỗ nương nương có còn dư hay không, để nô tài tiện thể mang một chén trở về cho Bệ hạ nếm thử."

Hắn ra vẻ đáng thương như vậy, luôn luôn nhanh nhảu lại không tâm nhãn Cẩm Trù lập tức hào phóng nói: "Dĩ nhiên là còn, vốn là bởi vì lo lắng Bệ hạ tùy thời đến lại không có uống, cho nên nấu nhiều một chút, nếu công công đã nói muốn mang về cung Thừa Thiên, vậy thì nô tỳ phải đa tạ công công rồi."

Sau đó hai người hoàn thành công tác kết nối.

Hoàng hậu ‘lương lương’ bị lơ là nãy giờ: ". . . . . ." Nàng mới là chủ tử không sai chứ?

Không đề cập tới việc Lý Lộc bưng canh ngân nhĩ canh trở về hiến vật quý trước mặt Hoàng đế Bệ hạ như thế nào nữa, bên này Hoàng hậu ‘lương lương’ mới vừa nhận một nhiệm vụ đó, Tạ Bích Sơ suy nghĩ một lát, sau đó ngoắc tay gọi Cẩm Tú lại, nói thầm mấy câu, sau đó cũng không quản vẻ mặt rối rắm nghi hoặc của Cẩm Tú, vỗ vỗ bả vai của nàng: "Giao cho ngươi!" Tổ chức tin tưởng ngươi!

Trung thành tận tâm Cẩm Tú tiểu cô nương sao có thể cô phụ sự tin tưởng của tổ chức được, không quá nửa ngày, cả Hậu cung đều biết Hoàng đế Bệ hạ để Hoàng hậu ‘lương lương’ xác định danh sách tuỳ giá trong đợt nghỉ mát này.

Đám người trong cung Trường Hoa một lần nữa nhận được rất nhiều tiền của phi nghĩa, tất nhiên, mục đích cuối cùng của Tạ Bích Sơ —— Tôn Quý phi cũng tự động đưa tới cửa như mong muốn.

Tôn – phách lối, hoàn toàn không hiểu khách khí là cái gì, vừa vào cửa đã đại mã kim đao ngồi xuống, như một nữ bá vương hỏi: "Nghe nói Hoàng thượng để cho ngươi xác định danh sách tuỳ giá?"

Mặc dù tiểu tức phụ Hoàng hậu ‘lương lương’ đứng trước mặt Hoàng đế Bệ hạ chỉ là người nhỏ lời nhẹ, nhưng để ứng phó một Tôn Quý phi thì vẫn hoàn toàn không thành vấn đề, nàng bày ra vẻ mặt buồn thiu thở dài nói: "Đúng vậy đó, ta cũng buồn bực lắm, không biết nên chọn vị tỷ tỷ nào tuỳ giá."

Dù sao thì danh ngạch của Hoàng hậu là cố định, chỉ có chuyện Hoàng hậu không muốn đi, chứ không có chuyện muốn đi mà không được đi, cho nên nàng không lo lắng chút nào cả, nên lo lắng là Tôn Quý phi.

Nếu như Hoàng hậu quan báo tư thù không chọn Tôn Quý phi, vậy thì thật xin lỗi, cho dù cô ngươi là Thái hậu thì ngươi cũng không thể đi được, thật ra quyền lợi của Hoàng hậu rất lớn, cho dù Phượng ấn nằm trong tay Thái hậu thì cũng vậy, đáng tiếc trước kia nguyên chủ không biết


/138

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status