Cảnh Hoan xì khẽ một tiếng: "Ta không cần Tể Tướng đứng ở phía ta, ta cũng vậy sẽ không cần nghĩ tới những thứ không thuộc về ta, nhưng, nếu như có một số thứ nguyên bản là thuộc về ta thì sao?""Là ngươi tự mình buông bỏ, coi như ngươi bây giờ muốn trở lại, trẫm tinh tường nói cho ngươi biết, không thể nào!""Thật sao? Ngươi chắc chắn là ta tự mình buông bỏ?" Cảnh Hoan quay đầu trực tiếp chống lại ánh mắt của hắn, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo với trời đất: "Phụ hoàng, nhi thần cùng Tạ gia nữ tử lưỡng tình tương duyệt,tình thâm ý trọng, đặc biệt hướng phụ hoàng cầu hôn Tạ gia nữ tử, xin phụ hoàng thành toàn.""Lưỡng tình tương duyệt, tình thâm ý trọng, nói mới tốt làm sao, phải không? !"Cả người Cảnh Diệp cũng căng thẳng như dây cung, hình như chỉ cần nhẹ nhàng kéo là có thể đem dây cung kéo đứt, hắn nhắm lại mắt, trước mắt hình như hiện ra trước đây thật lâu, hắn quỳ gối dưới chân của phụ hoàng cầu hôn Tạ gia Bích Sơ, lúc trước hắn tổng cộng chỉ thấy nàng một lần, biết nàng tính tình thuần lương , vốn là sợ Tạ Dịch Giang nghĩ công cao che chủ, cũng trừ bỏ, chỉ cần nắm trong tay Tạ Bích Sơ, còn sợ gì Tạ Dịch Giang?Huống chi sau khi hắn nghe được cuộc nói chuyện giữa phụ hoàng cùng Cảnh Hoan, hắn nếu không hành động, chỉ sợ cũng sắp không kịp nữa rồi.Hắn còn nhớ rõ sau khi thỉnh cầu, phụ hoàng nhìn ánh mắt của hắn, phức tạp như vậy, hình như ngàn vạn loại cảm xúc không rõ, cuối cùng lộ ra, cũng là hơi thương hại, sau đó người nhắm mắt lại, thở dài một cái nói: "Trẫm đồng ý."Cảnh Diệp thoát ra khỏi hồi ức, cắn răng quá mạnh? Lộ ra ti ti mùi máu tươi, hắn kiềm chế cảm xúc, sau đó từ từ nói: "Nói tốt hay không đều không quan trọng, quan trọng là, quả thực là chính ngươi đã tự buông bỏ, phụ hoàng nói rồi, nếu là muốn ngôi vị Hoàng đế, nhất định phải cưới Tạ gia nữ, trẫm không biết tại sao ngươi không muốn, nhưng là rất rõ ràng, ngươi bỏ qua, mặc kệ là ngôi vị Hoàng đế hay là nàng, ngươi đều buông bỏ.”Ánh mắt Cảnh Hoan khẽ lộ ra sương mù, hiển nhiên là cũng rơi vào trong ký ức, nghe vậy phục hồi tinh thần lại, trầm mặc một chút mới mở miệng nói: "Ngươi sai rồi, ban đầu tiên hoàng nói đúng lắm, nếu muốn ngôi vị Hoàng đế, phải cưới Tạ gia nữ, hơn nữa sau đó, cũng phải nạp Tôn Thị nữ nhập cung, và cũng không bao giờ làm hậu!"Hắn nghiêng đầu liếc nhìn Cảnh Diệp sửng sốt, cười nhạt nói: "Hoàng thượng làm rất tốt, ta không làm được."Cảnh Diệp liền giật mình nhìn hắn rời Ngự Thư Phòng, một lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại, không nhịn được đưa tay che mặt nặng nề hít sâu một hơi.Cảnh Hoan nói: "Ngươi chắc chắn là ta tự mình buông bỏ?"Cảnh Hoan nói: "Tiên hoàng nói, nếu muốn ngôi vị Hoàng đế, phải cưới Tạ gia nữ, vả lại cả đời làm hậu, cũng phải nạp Tôn Thị nữ nhập cung, và cũng không bao giờ làm hậu."Cảnh Hoan nói: "Hoàng thượng làm rất tốt, ta không làm được."Cho nên ý của Cảnh Hoan là, hắn buông bỏ không phải Tạ gia nữ, mà là Tôn Thị nữ, cũng bởi vì nhất định phải nạp Tôn Hồng Y vào cung, hắn không làm được, vứt bỏ ngôi vị Hoàng đế, cũng giống như bị buộc phải buông bỏ Tạ Bích Sơ.Có thể thấy được Cảnh Hoan đối với Tôn Hồng Y, hoặc là nói đúng Tôn Thị chán ghét sâu, dù là ngôi vị Hoàng đế cùng Tạ Bích Sơ đều không cần.Cảnh Diệp không hiểu, từ nhỏ Cảnh Hoan đã được nuôi dưỡng ở bên cạnh Tôn Thái hậu, tại sao lại chán ghét Tôn Thị như vậy, có thể ở trước mặt Tôn Thái hậu lấy lòng khoe mẽ, ngụy trang như vậy, ẩn nhẫn như vậy, chỉ là để cho hắn lạnh nhạt quay lưng lại.Sự việc xôn xao mưu hại hoàng tử rốt cuộc bị đẩy ra sau đó là chuyện tiểu Quý nhân bị đày vào lãnh cung tiến vào hồi cuối, mà cùng lúc đó, càng khiến cho hậu cung nghị luận ầm ĩ, Hoàng hậu cùng quý phi cũng đều do chuyện này gây ra.Đầu sỏ gây nên Tôn quý phi chỉ là bị hoàng thượng dùng một lý do "Ngự tiền thất nghi" cấm túc, có thể thấy được ở trong mắt Hoàng thượng quý phi so với Hoàng tử thứ nhất còn quan trọng hơn, chân ái đúng không giải thích.Càng thêm xui xẻo là Hoàng hậu nương nương, đầu tiên là trực tiếp bị Thái hậu nương nương thừa thời điểm Hoàng đế vào triều trực tiếp bị cài nút "Hung thủ", không dễ dàng gì thoát khỏi tội danh, tiếp đó lại bị Hoàng thượng hạ chỉ cấm túc, đáng thương Hoàng hậu kể từ khi vào cung không có quản qua hậu cung, kết quả bị cấm túc lý do lại là: quản lý bất lực.Mọi người tất cả đều ngầm hiểu lẫn nhau, nghe nói đây
/138
|