Chương 14: Đe dọa
Editor: Quỷ Quỷ
Trần Dương đưa hai cô về biệt thự Liễu Diệp trước, rồi tung tăng đi đón Tô Tình tan làm.
Tô Tình vừa mới ra khỏi cửa hàng điện thoại, Trần Dương đã xuống xe vẫy vẫy, nhếch miệng cười hô:”Chị Tình.”
Tô Tình hơi sững người, rồi kinh ngạc hỏi:”Sao chú lại đến đây?”
“Đón chị tan làm.” Trần Dương thản nhiên nói.
Tô Tình hơi hơi chần chừ:”Nhưng đây là xe của giám đốc chú, chú lại luôn tới đón tôi, có vẻ không được tốt cho lắm?”
Trần Dương thờ ơ nói:”Vậy thì có gì mà không tốt, giám đốc của tôi rất coi trọng tôi, yên tâm đi chị Tình.”
Tô Tình thấy Trần Dương nói thế, cô cũng không nói thêm nữa, ngoan ngoãn lên xe.
Trần Dương liền khởi động xe, Tô Tình có chút mệt mỏi nhắm mắt lại.
Cửa kính xe được kéo xuống, ánh mặt trời chiều rọi lên gương mặt Tô Tình, xinh đẹp mê người.
Làn gió hiu hiu thổi qua, thôi tung mấy sợi tóc của cô, làm tăng thêm một tia quyến rũ mà buồn bã,
Trần Dương ngửi thấy mùi hương trên người cô, trong lòng dâng lên từng đợt say mê.
Sau đó, hai người tìm một nhà hàng dùng bữa tối. Tô Tình đang muốn thanh toán thì ông chủ lại cho biết Trần Dương đã trả tiền.
Tô Tình nhất thời có chút ngượng ngùng nói:”Sao cứ làm phiền chú mãi thế được?”
Trần Dương mỉm cười nói:”Chị Tình, nếu chị còn khách sáo với tôi như vậy, tôi sẽ đau lòng.”
Tô Tình nhìn anh bằng ánh mắt chân thành, cuối cùng cũng không nói gì thêm.
Về đến nhà, Tô Tình xuống xe, Trần Dương có chút lưu luyến không rời, nhưng Tô Tình không hề mời anh vào nhà ngồi, anh cũng không thể không biết ý tứ mà đi theo vào.
Con người này đôi khi da mặt còn dày hơn tường thành, nhưng cũng có lúc rất mỏng manh.
Tô Tình vẫy tay nói tạm biệt và hẹn gặp lại với Trần Dương rồi bước vào phòng trọ của mình.
Trần Dương cũng là bất đắc dĩ, về phòng của mình.
Màn đêm buông xuống, Trần Dương cũng không có gì gọi là sống về đêm. Anh khoanh chân ngồi trên giường, hô hấp hợp nhất với nhật nguyệt, trong cơ thể có một cỗ sinh lực mạnh mẽ đang vận hành.
Lồng khí này chạy khắp toàn thân, thanh lọc cốt tủy cùng máu.
Cao thủ chân chính, luyện Tủy Như Sương, luyện Huyết Hống Tương!
Lời này có nghĩa là, cốt tủy luyện đến mức trắng trong suốt như sương, máu đậm đặc giống như thủy ngân.
Cái đang chuyển động trong anh chính là bí kíp đại nhật nguyệt!
Bíp kíp đại nhật nguyệt cũng không hẳn là công phu to lớn, mà là bí kíp tẩy tủy của Phật môn.
Kiểm soát hơi thở trong cơ thể, buổi sáng lúc mặt trời mọc, tinh thần phấn chấn dồi dào. Người luyện công, tâm ý dựa vào sự hứng khởi dồi dào mà dâng lên.
Giữa trưa, mặt trời mãnh liệt tỏa nhiệt, người luyện công tâm ý cứng rắn hưng phấn.
Chạng vạng, tâm ý yên lặng.
Đến đêm, tâm ý trở nên u tĩnh.
Tâm ý vận hạnh cùng quỹ đạo với mặt trăng mặt trời, có thể coi như hấp thụ tinh hoa mặt trăng mặt trời.
Đây là một các nuôi dưỡng nội công thông minh.
Con người, sống bằng một hơi thở. Khí còn người còn, khi mất người chết.
Người luyện võ, luyện trong một hơi thở, khi càng mạnh, người càng lợi hại.
Luyện công một vòng đến hôm sau, Trần Dương mở mắt, lúc này anh cảm thấy tinh thần đặc biệt sảng khoái.
Lúc này là chín giờ tối.
Còn một tiếng nữa là tới khoảng thời gian Tô Tình đi tắm. Nhưng hôm nay Trần Dương không có thời gian ngắm Tô Tình tắm, bởi vì anh có một chuyện quan trọng phải đi làm.
Trong bóng đêm, Trần Dương giống như một con báo lao vút ra ngoài.
Anh không lái xe, tốc độ như bay không hề chậm hơn lái xe.
Tên chột đêm nay rất khó chịu, muốn dạy dỗ Trần Dương đã không làm được, ngược lại còn phải bồi thường 200 vạn.
Hai trăm vạn là cái gì? Có thể làm cho người bình thường hạnh phúc cả đời.
Tên chột ngẫm lại vẫn cảm thấy thật đau.
Giờ phút này, tên chột đang ở trong căn hộ hơn 130m2 của mình. Hắn gọi vài cô người mẫu đến, mở không ít rượu vang.
Đêm nay, tên chột muốn phát tiết, muốn mở một bữa tiệc thoát y.
Tên chột làm loạn ở Tân Hải thị, bao nhiêu người đều phải nể mặt. Cho nên việc gọi mấy cô người mẫu hạng ba này không thành vấn đề.
Trong phòng khách, đèn sáng một mảng trắng như tuyết.
Ba cô người mẫu lả lơi đưa tình trước mặt tên chột, ân cần dâng hiến.
Các cô cũng biết nhân mạch của tên chột rất rộng, chỉ cần hầu hạ hắn thật tốt, được hắn tiến cửa và hỗ trở, con đường của các cô sẽ bước đi thuận lợi hơn rất nhiều.
Tên chột cũng không nhà rỗi, sờ mó tới lui trên người các cô.
Con người này, quả là hưởng hết diễm phúc.
Ngay lúc tên chột gần như đã quên cay cú, thì có một tiếng thở dài từ ngoài cửa truyền đến.
Trong phòng mở nhạc rất ầm ĩ.
Ba cô người mẫu không nghe thấy gì, nhưng tên chột lại nghe thấy tiếng thở dài này rất rõ ràng.
Tên chột bất chợt đổ mồ hôi lạnh:”Ai?”
Ba cô người mẫu lập tức cảm thấy khó hiểu không biết xảy ra chuyện gì.
Cửa lớn đột nhiên mở ra.
Trần Dương xuất hiện ở cửa, anh nhìn đám người liếc mắt một cái, trên mặt cười như không cười. Kỳ thật trong lòng anh không khỏi không hâm mộ tên chột kia.
Chó má, ông đây nếu có thể thì phải vô sỉ thêm một chút, sẽ có thể tìm được nhiều người đẹp như vậy đến chơi đùa!
Đáng tiếng, Trần Dương vĩnh viễn không làm được mấy chuyện hoang đường như vậy.
Tên chột nhận ra Trần Dương thì sắp mặt lập tức trắng bệch.
Trần Dương mỉm cười:”Chúng ta hiện giờ có thể nói chuyện rồi chứ?”
Tên chột trong lòng cảnh giác, hắn lạnh giọng quát mấy cô người mẫu:”Cút!”
Ba cô cũng nhận ra bầu không khí không được thích hợp, không dám tiếp tục dây dưa ở đây, không cần tên chột nhiều lời, lập tức đã gom lấy quần áo, hốt hoảng rời đi.
Các cô người mẫu đã đi rồi.
Trần Dương qua mặt tên chột, đi về phía chiếc sô pha rồi ngồi xuống.
“Mày muốn làm gì?” Tên chột lạnh giọng hỏi.
Trần Dương tùy tiện bắt lấy một cái ly, tự rót rượu vang cho mình, thản nhiên uống một hớp. Sau đó mới lên tiếng:”Chột, mày thật là may mắn, gặp được tao ở hiện tại. Nếu là tao của nửa năm trước, mày đã chết mất xác lâu rồi. Tin tao đi, tao có khả năng đó.”
Tên chột mồ hôi lạnh đổ ròng ròng, hắn cảm nhận được sự uy hiếp áp đảo từ Trần Dương. Hắn biết Trần Dương tuyệt đối không nói sai.
Trần Dương còn nói thêm:”Tao cho mày thể diện, cũng là không muốn gây sự. Hôm nay đến đây, là lần cuối cùng tao cảnh cáo mày. Đừng có lại lén lút làm gì sau lưng tao. Tiền mặc dù là thứ tốt, nhưng không cần dùng đến mạng để đổi. Công ty Adore, chúng mày đừng có mơ tưởng. Tao nói đến đây, nếu mày còn không nghe lời, lần sau, thứ tao muốn chính là mạng của mày!”
Câu nói sau cùng tràn ngập sự rét lạnh.
Tên chột không kìm được mà rùng mình một cái.
Trần Dương cũng không nói thêm nữa, đứng lên, lập tức rời đi.
Tên chột ngơ ngác nói không ra lời, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào ly rượu mà Trần Dương vừa uống.
Bởi vì đế lý đã bị khảm vào một cạnh của chiếc bàn.
Trong lúc đó có thể lặng yên không một tiếng động, làm cho đế ly mỏng manh găm vào bàn gỗ, sức mạnh này quá kinh khủng.
Trần Dương đi trên đường lớn, đèn đường rực rỡ thắp lên bốn phía, phồn hoa áo nhiệt.
Anh thở một hơi dài, anh tự nhắc nhở chính mình. Mình đang ở trong nước, không thể so với nước ngoài. Làm việc nhất định phải kiềm chế.
Ngày trước khi còn ở nước ngoài, tất cả đều thể hiện bằng hành động. Đối với đám người khiêu khích, thẳng tay giết chết, không cần phải gặp nhiều phiền toái như vậy.
Nhưng trong nước thì không được, cho nên lần này Trần Dương áp dụng thủ đoạn đe dọa.
Đừng tưởng Trần Dương bình thường cà lơ phất phơ, trên thực tế cũng là một người vô cùng thủ đoạn. Tròng mắt di chuyển dẫn theo vô số kế sách.
Ví dụ như, lừa tên đầu bóng đập nhầm xe. Ví dụ như, làm cho Mộc Tĩnh phải trả xe…
/34
|