Về nhà, Key nhốt mình trong phòng, đến cái việc anh thích nhất là đi shopping anh cũng không quan tâm…
*****
Sáng hôm sau…
Tin nhắn từ Jonghyun:
“Cậu không định hát nữa sao? Nếu không tìm được cách giải quyết thì cậu định không đi làm nữa sao?… Thế cậu có muốn anh giúp không?”
Key gần như ngay lập tức bật dậy và mở cửa phòng….
- Anh~ – Key nũng nịu như con nít.
- Được rồi, không sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi – Jonghyun ôm Key an ủi.
- Làm sao đây anh? Em không có can đảm nói chuyện trực tiếp với chị ấy đâu…
- Này~ ngày thường có gì mà cậu không dám hả? sao bây giờ cậu lại như vậy?
- Nhưng mà em chưa trải qua chuyện này bao giờ, em biết phải nói gì đây?
- Haiz… Tôi thật khổ khi có cậu em trai như cậu…
- Giúp em đi mà… – Key nói vói giọng năn nỉ.
- Haiz… nếu không nói chuyện được thì phải dùng hành động thôi…
- Là sao? – Key tròn mắt.
- Cậu không được có hành động và lời nói khiến chị ấy hiểu lầm nữa. Cậu cũng có thể thân hơn với Sora để Mina thấy vậy tự rút lui…
- Liên quan gì tới Sora?
- Thôi đi, anh lại không hiểu cậu sao? Sora là một cô gái tốt đó – Jonghyun liếc xéo Key.
- Em đã nói em không có gì với Sora mà…
- Cậu đúng là nhóc cứng đầu, ngồi đó chờ người ta tỏ tình với cậu chắc. Thích mà không chịu nói đến khi mất rồi đừng có hối hận…
- Anh muốn nghĩ sao cũng được… – Key quay đi, tránh ánh mắt của Jonghyun
Jonghyun không nói gì, lắc đầu nhìn Key cười.
- Hai đứa không định đi làm hả? không còn sớm nữa đâu – Onew ngó vào thấy Jonghyun và Key vẫn đang ngồi đó…
- Vâng, bọn em đi ngay đây…
Hai người bât dậy nhanh chóng để khỏi phải nghe Onew la. Còn Onew đứng nhìn hai cậu em, lắc đầu…
*****
Trước buổi diễn, Yumi tung tăng bước vào:
- Make up nào mọi người…
Năm chàng “Ma Vương” bước vào với phục trang Lucifer. Key hơi ngơ ngác khi thấy Yumi, rồi chợt cười buồn.
“Phải rồi, là chị Yumi mà”
- Sao vậy Key? Nhớ “ai đó” hả? – Yumi chọc Key.
- Đâu có ạ, em hơi mệt chút thôi – Key lảng đi.
- Jonghyun à, hôm nay chúng ta về sớm phải không? – Yumi nói với sang phía Jonghyun.
- Vâng, chị. Diễn xong là được nghỉ. Hôm nay chúng ta chỉ diễn ở đây thôi.
- Ừ, thế thì tốt.. Key nói cậu ấy không được khỏe.
Yumi và Jonghyun nhìn nhau cười hàm ý…
- Em không khỏe sao? – Mina đứng ngay sau làm Key…giật mình.
- Dạ..ạ…không sao chị, em chỉ hơi mệt thôi…
Key đứng dậy đi ngay, tránh ánh nhìn đầy sự quan tâm của Mina…
Sau buổi diễn, mọi người chuẩn bị ra về.
– Jin~
- Chị Hyemin? – Jin quay lại khi nghe tiếng gọi – có chuyện gì ạ?
- Tôi sang đòi người đây! – Hyemin nói đùa.
- À… vâng, em trả Yumi cho chị đó…
- Có chuyện gì không chị? – Yumi nghe thấy tên mình, quay sang hỏi.
- À, không, chị qua chơi thôi…
- Anh Changmin về chưa chị? – Minho nhanh miệng hỏi.
- Buổi diễn xong rồi, còn về hay chưa chị không biết, chị sao quản được việc của Changmin…
Đúng lúc ấy, DBSK bước vào, hai người cũng vừa thay đồ xong.
- Chào mọi người! Chị Hyemin cũng ở đây ạ?
- Em vừa nhắc đến anh thì anh đến. – Minho hăm hở khi nhìn thấy ông anh Changmin quý hóa.
- Tôi không đến chơi với cậu đâu, tôi đến hỏi thăm chuyên viên trang điểm của các cậu. Nghe nói cô ấy bị đau chân.
- Dạ… cô ấy có lẽ phải nghỉ ở nhà mấy hôm.
- Vậy thì Yumi…
- Anh nhớ em hả? – Yumi mở to mắt nhìn Changmin, làm bộ ngây thơ. Changmin cũng đùa lại, anh tỏ vẻ sốc:
- Anh cũng mong là anh nhớ cô, nhưng sao anh không làm được, cô có cách nào giúp anh nhớ cô không?
- Thôi – Jin lên tiếng – Về nhà rồi tâm sự tiếp đi.
- Vâng! em về đây, tối nay em sẽ sang phòng anh tâm sự.
Yumi quay qua trêu Jin. Mọi người đều nói cười vui vẻ trừ Key.
*****
- Sora à~ Sora~ Mở cửa cho chị Sora~
Yumi gọi cửa, cô không mang theo chìa khóa, nhưng không có ai trả lời và cửa thì bị khóa trái. Yumi vội chạy sang kí túc xá của SHINee…
Cốc…cốc…
- Yumi? Có chuyện gì vậy?
- Onew à~ không thấy Sora đâu cả… – Yumi vừa nói vừa thở gấp.
- Sao cơ? Liệu cô ấy có thể đi đâu với cái chân đau như vậy? Cậu điện thoại chưa?
- Rồi, không ai bắt máy cả.
- Chuyện gì vậy? – Key thò đầu ra với vẻ mệt mỏi.
- Không thấy Sora cả! – Yumi gần như thét lên.
- Gì cơ? – ba người còn lại cũng bật dậy.
- Giờ phải làm sao? Trời tối vậy rồi… – Yumi lo lắng.
Key vội túm cái áo khoác của Jonghyun và chạy ra ngoài. Tiếp sau là Yumi và SHINee, mọi người chạy khắp kí túc xá để tìm. Key chạy ra sân phía sau, chợt anh nhìn thấy Sora ngồi một mình ở một gốc cây và khóc…
*****
Sáng hôm sau…
Tin nhắn từ Jonghyun:
“Cậu không định hát nữa sao? Nếu không tìm được cách giải quyết thì cậu định không đi làm nữa sao?… Thế cậu có muốn anh giúp không?”
Key gần như ngay lập tức bật dậy và mở cửa phòng….
- Anh~ – Key nũng nịu như con nít.
- Được rồi, không sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi – Jonghyun ôm Key an ủi.
- Làm sao đây anh? Em không có can đảm nói chuyện trực tiếp với chị ấy đâu…
- Này~ ngày thường có gì mà cậu không dám hả? sao bây giờ cậu lại như vậy?
- Nhưng mà em chưa trải qua chuyện này bao giờ, em biết phải nói gì đây?
- Haiz… Tôi thật khổ khi có cậu em trai như cậu…
- Giúp em đi mà… – Key nói vói giọng năn nỉ.
- Haiz… nếu không nói chuyện được thì phải dùng hành động thôi…
- Là sao? – Key tròn mắt.
- Cậu không được có hành động và lời nói khiến chị ấy hiểu lầm nữa. Cậu cũng có thể thân hơn với Sora để Mina thấy vậy tự rút lui…
- Liên quan gì tới Sora?
- Thôi đi, anh lại không hiểu cậu sao? Sora là một cô gái tốt đó – Jonghyun liếc xéo Key.
- Em đã nói em không có gì với Sora mà…
- Cậu đúng là nhóc cứng đầu, ngồi đó chờ người ta tỏ tình với cậu chắc. Thích mà không chịu nói đến khi mất rồi đừng có hối hận…
- Anh muốn nghĩ sao cũng được… – Key quay đi, tránh ánh mắt của Jonghyun
Jonghyun không nói gì, lắc đầu nhìn Key cười.
- Hai đứa không định đi làm hả? không còn sớm nữa đâu – Onew ngó vào thấy Jonghyun và Key vẫn đang ngồi đó…
- Vâng, bọn em đi ngay đây…
Hai người bât dậy nhanh chóng để khỏi phải nghe Onew la. Còn Onew đứng nhìn hai cậu em, lắc đầu…
*****
Trước buổi diễn, Yumi tung tăng bước vào:
- Make up nào mọi người…
Năm chàng “Ma Vương” bước vào với phục trang Lucifer. Key hơi ngơ ngác khi thấy Yumi, rồi chợt cười buồn.
“Phải rồi, là chị Yumi mà”
- Sao vậy Key? Nhớ “ai đó” hả? – Yumi chọc Key.
- Đâu có ạ, em hơi mệt chút thôi – Key lảng đi.
- Jonghyun à, hôm nay chúng ta về sớm phải không? – Yumi nói với sang phía Jonghyun.
- Vâng, chị. Diễn xong là được nghỉ. Hôm nay chúng ta chỉ diễn ở đây thôi.
- Ừ, thế thì tốt.. Key nói cậu ấy không được khỏe.
Yumi và Jonghyun nhìn nhau cười hàm ý…
- Em không khỏe sao? – Mina đứng ngay sau làm Key…giật mình.
- Dạ..ạ…không sao chị, em chỉ hơi mệt thôi…
Key đứng dậy đi ngay, tránh ánh nhìn đầy sự quan tâm của Mina…
Sau buổi diễn, mọi người chuẩn bị ra về.
– Jin~
- Chị Hyemin? – Jin quay lại khi nghe tiếng gọi – có chuyện gì ạ?
- Tôi sang đòi người đây! – Hyemin nói đùa.
- À… vâng, em trả Yumi cho chị đó…
- Có chuyện gì không chị? – Yumi nghe thấy tên mình, quay sang hỏi.
- À, không, chị qua chơi thôi…
- Anh Changmin về chưa chị? – Minho nhanh miệng hỏi.
- Buổi diễn xong rồi, còn về hay chưa chị không biết, chị sao quản được việc của Changmin…
Đúng lúc ấy, DBSK bước vào, hai người cũng vừa thay đồ xong.
- Chào mọi người! Chị Hyemin cũng ở đây ạ?
- Em vừa nhắc đến anh thì anh đến. – Minho hăm hở khi nhìn thấy ông anh Changmin quý hóa.
- Tôi không đến chơi với cậu đâu, tôi đến hỏi thăm chuyên viên trang điểm của các cậu. Nghe nói cô ấy bị đau chân.
- Dạ… cô ấy có lẽ phải nghỉ ở nhà mấy hôm.
- Vậy thì Yumi…
- Anh nhớ em hả? – Yumi mở to mắt nhìn Changmin, làm bộ ngây thơ. Changmin cũng đùa lại, anh tỏ vẻ sốc:
- Anh cũng mong là anh nhớ cô, nhưng sao anh không làm được, cô có cách nào giúp anh nhớ cô không?
- Thôi – Jin lên tiếng – Về nhà rồi tâm sự tiếp đi.
- Vâng! em về đây, tối nay em sẽ sang phòng anh tâm sự.
Yumi quay qua trêu Jin. Mọi người đều nói cười vui vẻ trừ Key.
*****
- Sora à~ Sora~ Mở cửa cho chị Sora~
Yumi gọi cửa, cô không mang theo chìa khóa, nhưng không có ai trả lời và cửa thì bị khóa trái. Yumi vội chạy sang kí túc xá của SHINee…
Cốc…cốc…
- Yumi? Có chuyện gì vậy?
- Onew à~ không thấy Sora đâu cả… – Yumi vừa nói vừa thở gấp.
- Sao cơ? Liệu cô ấy có thể đi đâu với cái chân đau như vậy? Cậu điện thoại chưa?
- Rồi, không ai bắt máy cả.
- Chuyện gì vậy? – Key thò đầu ra với vẻ mệt mỏi.
- Không thấy Sora cả! – Yumi gần như thét lên.
- Gì cơ? – ba người còn lại cũng bật dậy.
- Giờ phải làm sao? Trời tối vậy rồi… – Yumi lo lắng.
Key vội túm cái áo khoác của Jonghyun và chạy ra ngoài. Tiếp sau là Yumi và SHINee, mọi người chạy khắp kí túc xá để tìm. Key chạy ra sân phía sau, chợt anh nhìn thấy Sora ngồi một mình ở một gốc cây và khóc…
/21
|