Trần Vũ chủ động gia nhập khiến hai người Dịch Vân Phi và Y sư tỷ đều mừng rỡ vô cùng.
Đây quả thực không khác gì buồn ngủ đưa tới gối đầu, quá thuận tâm ý.
Ở bên ngoài Xà quật, mặc dù bọn họ có sát ý với Trần Vũ, nhưng cũng không tiện hạ thủ.
Thứ nhất, ba tông cùng đối kháng Cốt Ma Cung, tuyệt đối không thích hợp giết chóc lẫn nhau, tin tức này truyền ra ngoài cũng không tốt.
Thứ hai, bên ngoài địa thế rộng rãi, Trần Vũ ít nhất có thực lực đệ tử chân truyền, không thể khinh thường, xác suất thành công sẽ không cao.
Nhưng ngàn vạn lần không ngờ tới Trần Vũ lại chủ động gia nhập.
Tuy nhiên, sau khi trải qua mừng rỡ, hai người Dịch Vân Phi và Y sư tỷ cũng tỉnh táo lại vài phần.
Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy?
Trần Vũ ngu ngốc sao?
Dịch Vân Phi không nghĩ vậy, hắn đã tiếp xúc với đối phương mấy lần, tranh đấu cực kỳ gay gắt, nhưng chưa từng chiếm được tiện nghi, ngược lại càng khiến Trần Vũ đạt được nhiều lợi ích.
- Trong chuyện này phải chăng có gì đó mờ ám?
Dịch Vân Phi và Y sư tỷ bắt đầu truyền âm trao đổi.
- Ừm, quả thật không bình thường, tạm thời không nên khinh suất hành động. Chẳng qua, chỉ cần hắn đi một mình là dễ đối phó rồi.
Y sư tỷ khẽ gật đầu.
Hai người quyết định, chờ tiến sâu vào Xà quật, quan sát nhiều một chút mới quyết định.
Nghe đồn, Trần Vũ bị đám người Tên Hề Ác Ma đuổi giết, vậy mà vẫn còn thong dong sống sót đến tận bây giờ, khẳng định không đơn giản.
Vẻ mặt Trần Vũ tựa cười mà không cười, đi theo đám người Dịch Vân Phi tiến vào Xà quật trước mặt.
- Có đám người này làm tấm mộc, nói không chừng thật sự có hi vọng chém giết Xà Vương. Nếu có thể lợi dụng nguy cơ trong Xà Vương để diệt bớt tên cừu địch Dịch Vân Phi thì lại càng nhất cử lưỡng tiện.
Trong lòng Trần Vũ đã có tính toán.
Vù... Vù...
Vừa mới gia nhập Xà quật, bốn phía liền có độc xà bổ nhào tới,hung tính cực mạnh.
Không gian trong Xà quật không lớn, phạm vi tránh né và du đấu rất nhỏ.
Đám người Y sư tỷ, Dịch Vân Phi và đệ tử Thủy Nguyệt phái đều chiếu ứng lẫn nhau, bận bịu đối phó hung xà lao tới, không quan tâm đến Trần Vũ.
Trần Vũ vẫn thong thả tự nhiên, hắn cầm Huyền Trọng kiếm trong tay, đại kiếm thoạt nhìn nặng nề lại nhanh nhẹn như gió, hung xà xung quanh còn chưa kịp đến gần thì đã bị hắn chém thành hai đoạn.
Cho dù là hung xà Luyện Tạng kỳ bình thường cũng một đao chém thành hai đoạn.
- Tiểu tử này tấn thăng Luyện Tạng trung kỳ từ bao giờ, thực lực hoàn toàn vượt xa cùng cấp bậc.
Dịch Vân Phi thầm kinh hãi.
Bọn hắn cố ý mặc kệ Trần Vũ, muốn xem thử thực lực đối phương thế nào, kết quả thật ngoài dự liệu.
Trên thực tế, Trần Vũ cũng cố ý bày ra vài phần thực lực, để đám người Thủy Nguyệt phái kiêng kỵ, ít nhất sẽ không vạch mặt quá sớm.
Suy cho cùng, hắn còn cần đám người này mở đường, nhất là vị “Y sư tỷ” kia, dường như rất am hiểu về rắn, có lòng tin có thể chiếm lĩnh Xà quật này.
Không lâu sau, đám người đã từ từ biến mất khỏi cửa Xà quật.
Bất luận là Trần Vũ hay đám người Dịch Vân Phi đều không phát hiện ngoại giới có dị thường gì.
Lúc này, nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái lưu lại cảnh giới xung quanh Xà quật đã biến mất không dấu vết, tại chỗ chỉ lưu lại một vũng máu.
...
Trong Xà quật, đám người Thủy Nguyệt phái đều ổn định tiến lên.
Trần Vũ không hề lên tiếng, chỉ một mực đi theo.
Mới đầu, đám người Thủy Nguyệt phái muốn thăm dò lai lịch của hắn, cho nên cũng thoáng lưu thủ một chút.
Nhưng về sau, số lượng hung xà nhảy ra không ngừng tăng lên, tỉ lệ hung xà cấp bậc Luyện Tạng kỳ cũng từ từ nhiều hơn.
Đệ tử Thủy Nguyệt phái không phải ai cũng giống Trần Vũ, đều có thể miểu sát hung xà Luyện Tạng kỳ bình thường.
Một khi số lượng quá nhiều, vài nữ đệ tử của Thủy Nguyệt phái đều sẽ hoảng loạn.
- A...
Một nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái bị độc xà cắn trúng, lập tức hét lên đau đớn.
Chẳng qua, Thủy Nguyệt phái đã sớm chuẩn bị, cấp tốc bảo vệ nữ đệ tử kia, cho nàng phục dụng thuốc giải độc rắn chuyên dụng.
- Chuẩn bị thật đầy đủ.
Trần Vũ khẽ cười.
Dần dần, hung xà nhào ra càng lúc càng nhiều, đám người Thủy Nguyệt phái cũng đối mặt áp lực cực lớn.
Về sau, nữ đệ tử thường xuyên bị rắn cắn, nhưng may mắn là mọi người có giải dược trong người nên vấn đề cũng không lớn.
- Tiểu tử này tại sao còn chưa bị rắn cắn trúng?
Dịch Vân Phi thầm hận.
Hắn vẫn một mực chờ Trần Vũ bị độc xà cắn trúng, lúc đó nhóm người bọn họ cũng không cần cho hắn giải độc, thậm chí còn có thể nhân cơ hội mà ra tay.
Vẻ mặt Y sư tỷ cũng có chút khác lạ.
Phải biết rằng, năm sáu người bọn họ chiếu ứng lẫn nhau, mơ hồ kết thành trận thế, cùng chống chọi với đàn rắn. Mà Trần Vũ chỉ có một mình, thế nhưng lại không bị thương chút nào.
Về sau, Trần Vũ cố ý để cho độc xà cắn vài cái...
Keng...
Kết quả, ba bốn con độc xà Luyện Tạng kỳ đều không thể cắn rách da Trần Vũ.
- Tên này...
Nụ cười trên mặt Dịch Vân Phi cứng lại, không ngờ phòng ngự của thân thể đối phương lại cứng rắn như vậy.
Xem ra, muốn thông qua đàn rắn bình thường này mà hãm hại Trần Vũ cũng không khả thi lắm.
- Y sư tỷ, chúng ta sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
Vài tên nữ đệ tử đều có chút chật vật, lần lượt truyền âm.
Y sư tỷ cũng có chút bất đắc dĩ, lấy vài bao dược phấn từ trong túi trữ vật ra, phát cho mỗi người một cái.
Đám đệ tử đều lộ vẻ mừng rỡ.
Bao gồm Dịch Vân Phi, tất cả mọi người đều bị một tầng dược phấn màu trắng phủ lên người.
Kết quả, dược phấn này vừa phủ lên người thì đàn rắn xung quanh liền tránh lui.
Sau đó, những hung xà dưới Luyện Tạng kỳ đều tránh xa mọi người, ít nhất là không tiếp cận phạm vi ba trượng.
Chỉ có hung xà Luyện Tạng kỳ là ảnh hưởng tương đối nhỏ, vẫn lao tới cắn giết. Tuy nhiên hung tính công kích đã giảm mạnh vài phần.
- Quả nhiên...
Trần Vũ cũng không cảm thấy ngoài dự liệu.
Lúc trước hắn cũng cảm thấy kỳ quái, vì sao đám người Thủy Nguyệt phái này lại dám tiến công Xà quật. Dù cho tin rằng Xà Vương đang trong thời kỳ để trứng, nhưng đại quân hung xà che trời ngập đất như vậy cũng rất khó ứng phó.
Về sau hắn mới phát hiện, thì ra vị Y sư tỷ này là chuyên gia về rắn.
Chính vì thế cho nên Trần Vũ mới lấy thân làm mồi nhử, gia nhập đội ngũ Thủy Nguyệt phái.
Chỉ có điều, vị Y sư tỷ của Thủy Nguyệt phái cũng không phát dược phấn cho Trần Vũ, vẻ mặt có chút “ngại ngùng” nói:
- Dược phấn này chỉ đủ cho sáu người chúng ta sử dụng.
Trần Vũ cũng không để ý.
Dược phấn này có có tác dụng quanh người, nên dù hắn không có dược phấn, nhưng chỉ cần đi bên cạnh những nữ đệ tử này thì cũng sẽ đạt được hiệu quả giống như vậy.
Thấy Trần Vũ ngông nghênh đi bên cạnh nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái thì gương mặt hai người Y sư tỷ và Dịch Vân Phi cũng có chút co giật.
Mà đám nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái thì lộ vẻ cực kỳ chán ghét.
Bọn họ đều muốn tránh ra, nhưng đáng tiếc là tốc độ thân pháp đều kém xa Trần Vũ. Dù cố thế nào cũng không thể dứt ra được.
Trong hoàn cảnh hủng hiểm như nơi này, nếu như phân tán lực chú ý, không cẩn thận sẽ bị bầy rắn cuốn lấy cắn xé. Hết cách, đám nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái chỉ có thể để Trần Vũ theo sát bên cạnh.
- Hắc hắc, có mỹ nữ làm bạn, chém xà trừ yêu cũng không khô khan...
Trần Vũ ngửi mùi thơm cơ thể của nữ tử bên cạnh, lộ ra vẻ mặt thích thú.
Thế nhưng Y sư tỷ và Dịch Vân Phi thì hận hắn đến nghiến răng.
Tính toán nhiều phen, vậy mà đều không làm gì được Trần Vũ, ngược lại để đối phương chiếm tiện nghi nữ đệ tử, còn ngông cuồng đắc ý như vậy.
- Y sư tỷ, xem ra dùng biện pháp bình thường rất khó đối phó với người này. Hắn không phải muốn túi mật của Xà Vương sao? Chúng ta cứ giúp hắn giết Xà Vương đi!
Dịch Vân Phi truyền âm, nhưng trong mắt lại lóe lên hàn quang.
- Chỉ có thể làm vậy.
Sát cơ trong lòng Y sư tỷ cũng đã chất chứa rất lâu rồi.
Chẳng qua, Trần Vũ vẫn luôn thong dong tự nhiên, không rơi vào hiểm cảnh, thậm chí còn thoải mái hơn mọi người rất nhiều, khiến bọn họ không hề có cơ hội ra tay.
- Trần huynh đệ, qua một đoạn lộ trình nữa sẽ đến động quật của Xà Vương. Đến lúc đó, chúng ta sẽ dựa theo ước định, giúp ngươi chém giết Xà Vương, thu túi mật.
Y sư tỷ cười nói.
- Không thành vấn đề! Có chư vị ở đây, đối phó Xà Vương nhất định không có vấn đề.
Trần Vũ mừng rỡ nói.
- Chẳng qua, lời khó nghe vẫn phải nói trước.
Y sư tỷ chợt chuyển giọng, nghiêm túc nói:
- Xà Vương kia dù sao cũng là tầng thứ Hóa Khí Hậu Thiên, dù đang trong thời kỳ đẻ trứng thì cũng không phải trình độ mà chúng ta có thể dễ dàng ứng đối. Chúng ta chỉ hứa hẹn sẽ “trợ giúp” ngươi chém giết, đến lúc đó vẫn cần Trần sư đệ ra tay, hơn nữa còn phải làm chủ lực.
Y sư tỷ nhấn mạnh hai chữ “trợ giúp”, ngữ khí rất nặng nề.
Ý vị đã quá rõ ràng.
Trần Vũ nhất định phải chính diện ra tay, không có khả năng núp ở đằng sau, ngồi mát ăn bát vàng.
- Được! Nhưng hai vị thân là Luyện Tạng hậu kỳ, cũng cần phải làm chủ lực. Một nửa U Thủy Mặc Liên của ta cũng không phải dễ kiếm như vậy, nên nhớ giá trị của nó còn hơn xa một con Xà Vương.
Trần Vũ gật đầu.
Sau khi thỏa thuận xong, mọi người mới gấp rút lên đường.
Thế nhưng, đoạn lộ trình tiếp cận hang động của Xà Vương, mọi người lại gặp phải trở ngại kinh người.
Vù... Vù...
Bốn phía không ngừng có hung xà to bằng cánh tay người trưởng thành nhảy ra, thực lực ít nhất có thể so với Luyện Tạng kỳ.
Mắt thấy số lượng hung xà Luyện Tạng kỳ đã hơn mấy chục con, mọi người lập tức lâm vào nguy cơ trước nay chưa từng có.
Sống lưng Trần Vũ cũng ứa ra mồ hôi lạnh.
Nếu bị mấy chục con hung xà Luyện Tạng kỳ vây quanh như vậy, cho dù hắn có phòng ngự Đồng Tượng công thì không chết cũng bị lột một lớp da.
Thời khắc mấu chốt, Trần Vũ lật bàn tay một cái, âm thầm nắm một viên Âm Hỏa Châu.
Hắn làm như vậy chẳng qua để phòng ngừa mà thôi, tin rằng bên phía Thủy Nguyệt phái nhất định có thủ đoạn riêng.
Quả nhiên, chỉ thấy Y sư tỷ lấy ra một đống bột phấn màu lam nhạt, rải ra khắp bốn phía.
Phốc...
Những bột phấn kia vừa rơi xuống đất, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống, chỉ trong chớp mắt đã ngưng kết thành một tầng sương lạnh, cảm giác rét buốt vô cùng.
Đàn rắn đều run rẩy, có một số con không thể thích ứng với nhiệt độ lạnh như vậy, cho nên thế công cũng giảm mạnh.
Sợ lạnh chính là thiên tính của loài rắn.
Mặc dù những hung xà này đã vượt qua quy tắc thông thường, nhưng bột phấn của Y sư tỷ cũng không phải là phàm vật.
Thừa dịp đàn rắn bị đông lạnh, tốc độ trở nên chậm chạp, mọi người liền gia tăng thế công, triển khai công kích đàn rắn xung quanh.
Trong đó, Dịch Vân Phi gánh chịu áp lực lớn lao, ném ra vài cái bình đen.
Ầm... Ầm...
Một đoàn hỏa diễm màu xanh đen bùng lên khắp bốn phía, khiến đàn rắn phát ra tiếng hét thê lương thảm thiết.
Đây chính là Cốt Lân Hỏa đặc hữu của Cốt Ma Cung.
Trần Vũ cũng không cảm thấy kỳ quái, với thực lực của Thủy Nguyệt phái, ở trên chiến trường thu được chiến lợi phẩm này cũng hết sức bình thường.
Rất nhanh, đàn rắn này mảng thì chết, mảng thì rút lui. Mọi người tiếp tục tiến lên, lại băng qua một đoạn lộ trình.
- Có lẽ là nơi này!
Y sư tỷ chỉ về phía cái động quật lạnh lẽo phía trước, chỉ cảm thấy một luồng gió tanh đập vào mặt. Mọi người bắt đầu cẩn thận tiếp cận nơi này.
Dựa theo ước định thì Trần Vũ và hai người Y sư tỷ, Dịch Vân Phi sẽ đi đằng trước.
Sau khi tiến nhập cửa hang, chỉ thấy một con đại xà đốm xám dài đến sáu bảy trượng nằm yên trong một góc xó xỉnh âm u trong động quật, không hề nhúc nhích.
- Xà Vương? Thật lớn...
Đám nữ đệ tử đều cảm thấy không rét mà run.
- Đây chỉ là lớp da Xà Vương lột xuống.
Y sư tỷ lắc đầu nói.
Hả?
Trần Vũ và Dịch Vân Phi đều nhìn kỹ lại, quả nhiên phát giác biểu hiện của “Xà Vương” trước mắt giống như vật chết, không hề có chút phản ứng nào.
Lúc này mọi người quan sát khắp toàn cảnh hang động của Xà Vương.
Ở một góc trên vách đá động quật, có một tầng tinh thể đen nhánh, khu vực Xà Vương nằm còn có một cái ao nhỏ. Trên vách ao là một khóm măng đá màu trắng sữa, nổi lên từng giọt chất lỏng trong suốt như ngọc châu.
Tách tách tách...
Chất lỏng óng ánh trong ao thoạt nhìn trong veo không chút tì vết.
- Thiên Duẩn Dịch! Còn có cả Ô Ngọc Tinh... Quả nhiên là nơi này!
Y sư tỷ mừng rỡ.
Dịch Vân Phi càng mừng rỡ vạn phần, nhìn vũng chất lỏng trước mắt và tầng tinh thể đen nhánh trên vách đá.
- Ô Ngọc Tinh... Đó không phải là một trong những tài luyện chính để luyện Bảo Khí thượng phẩm trong truyền thuyết sao? Loại khoáng thạch này gần như đã tuyệt tích trong giới tông môn Sở quốc rồi. Còn “Thiên Duẩn Dịch” thì nghe nói là chất lỏng thần bí do hội tụ tinh hoa thiên địa ngưng tụ mà thành, chỉ cần phục dụng một ngụm nhỏ dịch này là có thể khiến nguyên khí và thương thế bình thường khôi phục trong nháy mắt, chính là linh dịch quý giá có thể bảo mệnh vào thời khắc mấu chốt.
Trần Vũ không khỏi líu lưỡi.
Giá trị hai vật trước mắt dường như còn cao hơn túi mật Xà Vương hắn cần rất nhiều.
Đây quả thực không khác gì buồn ngủ đưa tới gối đầu, quá thuận tâm ý.
Ở bên ngoài Xà quật, mặc dù bọn họ có sát ý với Trần Vũ, nhưng cũng không tiện hạ thủ.
Thứ nhất, ba tông cùng đối kháng Cốt Ma Cung, tuyệt đối không thích hợp giết chóc lẫn nhau, tin tức này truyền ra ngoài cũng không tốt.
Thứ hai, bên ngoài địa thế rộng rãi, Trần Vũ ít nhất có thực lực đệ tử chân truyền, không thể khinh thường, xác suất thành công sẽ không cao.
Nhưng ngàn vạn lần không ngờ tới Trần Vũ lại chủ động gia nhập.
Tuy nhiên, sau khi trải qua mừng rỡ, hai người Dịch Vân Phi và Y sư tỷ cũng tỉnh táo lại vài phần.
Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy?
Trần Vũ ngu ngốc sao?
Dịch Vân Phi không nghĩ vậy, hắn đã tiếp xúc với đối phương mấy lần, tranh đấu cực kỳ gay gắt, nhưng chưa từng chiếm được tiện nghi, ngược lại càng khiến Trần Vũ đạt được nhiều lợi ích.
- Trong chuyện này phải chăng có gì đó mờ ám?
Dịch Vân Phi và Y sư tỷ bắt đầu truyền âm trao đổi.
- Ừm, quả thật không bình thường, tạm thời không nên khinh suất hành động. Chẳng qua, chỉ cần hắn đi một mình là dễ đối phó rồi.
Y sư tỷ khẽ gật đầu.
Hai người quyết định, chờ tiến sâu vào Xà quật, quan sát nhiều một chút mới quyết định.
Nghe đồn, Trần Vũ bị đám người Tên Hề Ác Ma đuổi giết, vậy mà vẫn còn thong dong sống sót đến tận bây giờ, khẳng định không đơn giản.
Vẻ mặt Trần Vũ tựa cười mà không cười, đi theo đám người Dịch Vân Phi tiến vào Xà quật trước mặt.
- Có đám người này làm tấm mộc, nói không chừng thật sự có hi vọng chém giết Xà Vương. Nếu có thể lợi dụng nguy cơ trong Xà Vương để diệt bớt tên cừu địch Dịch Vân Phi thì lại càng nhất cử lưỡng tiện.
Trong lòng Trần Vũ đã có tính toán.
Vù... Vù...
Vừa mới gia nhập Xà quật, bốn phía liền có độc xà bổ nhào tới,hung tính cực mạnh.
Không gian trong Xà quật không lớn, phạm vi tránh né và du đấu rất nhỏ.
Đám người Y sư tỷ, Dịch Vân Phi và đệ tử Thủy Nguyệt phái đều chiếu ứng lẫn nhau, bận bịu đối phó hung xà lao tới, không quan tâm đến Trần Vũ.
Trần Vũ vẫn thong thả tự nhiên, hắn cầm Huyền Trọng kiếm trong tay, đại kiếm thoạt nhìn nặng nề lại nhanh nhẹn như gió, hung xà xung quanh còn chưa kịp đến gần thì đã bị hắn chém thành hai đoạn.
Cho dù là hung xà Luyện Tạng kỳ bình thường cũng một đao chém thành hai đoạn.
- Tiểu tử này tấn thăng Luyện Tạng trung kỳ từ bao giờ, thực lực hoàn toàn vượt xa cùng cấp bậc.
Dịch Vân Phi thầm kinh hãi.
Bọn hắn cố ý mặc kệ Trần Vũ, muốn xem thử thực lực đối phương thế nào, kết quả thật ngoài dự liệu.
Trên thực tế, Trần Vũ cũng cố ý bày ra vài phần thực lực, để đám người Thủy Nguyệt phái kiêng kỵ, ít nhất sẽ không vạch mặt quá sớm.
Suy cho cùng, hắn còn cần đám người này mở đường, nhất là vị “Y sư tỷ” kia, dường như rất am hiểu về rắn, có lòng tin có thể chiếm lĩnh Xà quật này.
Không lâu sau, đám người đã từ từ biến mất khỏi cửa Xà quật.
Bất luận là Trần Vũ hay đám người Dịch Vân Phi đều không phát hiện ngoại giới có dị thường gì.
Lúc này, nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái lưu lại cảnh giới xung quanh Xà quật đã biến mất không dấu vết, tại chỗ chỉ lưu lại một vũng máu.
...
Trong Xà quật, đám người Thủy Nguyệt phái đều ổn định tiến lên.
Trần Vũ không hề lên tiếng, chỉ một mực đi theo.
Mới đầu, đám người Thủy Nguyệt phái muốn thăm dò lai lịch của hắn, cho nên cũng thoáng lưu thủ một chút.
Nhưng về sau, số lượng hung xà nhảy ra không ngừng tăng lên, tỉ lệ hung xà cấp bậc Luyện Tạng kỳ cũng từ từ nhiều hơn.
Đệ tử Thủy Nguyệt phái không phải ai cũng giống Trần Vũ, đều có thể miểu sát hung xà Luyện Tạng kỳ bình thường.
Một khi số lượng quá nhiều, vài nữ đệ tử của Thủy Nguyệt phái đều sẽ hoảng loạn.
- A...
Một nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái bị độc xà cắn trúng, lập tức hét lên đau đớn.
Chẳng qua, Thủy Nguyệt phái đã sớm chuẩn bị, cấp tốc bảo vệ nữ đệ tử kia, cho nàng phục dụng thuốc giải độc rắn chuyên dụng.
- Chuẩn bị thật đầy đủ.
Trần Vũ khẽ cười.
Dần dần, hung xà nhào ra càng lúc càng nhiều, đám người Thủy Nguyệt phái cũng đối mặt áp lực cực lớn.
Về sau, nữ đệ tử thường xuyên bị rắn cắn, nhưng may mắn là mọi người có giải dược trong người nên vấn đề cũng không lớn.
- Tiểu tử này tại sao còn chưa bị rắn cắn trúng?
Dịch Vân Phi thầm hận.
Hắn vẫn một mực chờ Trần Vũ bị độc xà cắn trúng, lúc đó nhóm người bọn họ cũng không cần cho hắn giải độc, thậm chí còn có thể nhân cơ hội mà ra tay.
Vẻ mặt Y sư tỷ cũng có chút khác lạ.
Phải biết rằng, năm sáu người bọn họ chiếu ứng lẫn nhau, mơ hồ kết thành trận thế, cùng chống chọi với đàn rắn. Mà Trần Vũ chỉ có một mình, thế nhưng lại không bị thương chút nào.
Về sau, Trần Vũ cố ý để cho độc xà cắn vài cái...
Keng...
Kết quả, ba bốn con độc xà Luyện Tạng kỳ đều không thể cắn rách da Trần Vũ.
- Tên này...
Nụ cười trên mặt Dịch Vân Phi cứng lại, không ngờ phòng ngự của thân thể đối phương lại cứng rắn như vậy.
Xem ra, muốn thông qua đàn rắn bình thường này mà hãm hại Trần Vũ cũng không khả thi lắm.
- Y sư tỷ, chúng ta sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
Vài tên nữ đệ tử đều có chút chật vật, lần lượt truyền âm.
Y sư tỷ cũng có chút bất đắc dĩ, lấy vài bao dược phấn từ trong túi trữ vật ra, phát cho mỗi người một cái.
Đám đệ tử đều lộ vẻ mừng rỡ.
Bao gồm Dịch Vân Phi, tất cả mọi người đều bị một tầng dược phấn màu trắng phủ lên người.
Kết quả, dược phấn này vừa phủ lên người thì đàn rắn xung quanh liền tránh lui.
Sau đó, những hung xà dưới Luyện Tạng kỳ đều tránh xa mọi người, ít nhất là không tiếp cận phạm vi ba trượng.
Chỉ có hung xà Luyện Tạng kỳ là ảnh hưởng tương đối nhỏ, vẫn lao tới cắn giết. Tuy nhiên hung tính công kích đã giảm mạnh vài phần.
- Quả nhiên...
Trần Vũ cũng không cảm thấy ngoài dự liệu.
Lúc trước hắn cũng cảm thấy kỳ quái, vì sao đám người Thủy Nguyệt phái này lại dám tiến công Xà quật. Dù cho tin rằng Xà Vương đang trong thời kỳ để trứng, nhưng đại quân hung xà che trời ngập đất như vậy cũng rất khó ứng phó.
Về sau hắn mới phát hiện, thì ra vị Y sư tỷ này là chuyên gia về rắn.
Chính vì thế cho nên Trần Vũ mới lấy thân làm mồi nhử, gia nhập đội ngũ Thủy Nguyệt phái.
Chỉ có điều, vị Y sư tỷ của Thủy Nguyệt phái cũng không phát dược phấn cho Trần Vũ, vẻ mặt có chút “ngại ngùng” nói:
- Dược phấn này chỉ đủ cho sáu người chúng ta sử dụng.
Trần Vũ cũng không để ý.
Dược phấn này có có tác dụng quanh người, nên dù hắn không có dược phấn, nhưng chỉ cần đi bên cạnh những nữ đệ tử này thì cũng sẽ đạt được hiệu quả giống như vậy.
Thấy Trần Vũ ngông nghênh đi bên cạnh nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái thì gương mặt hai người Y sư tỷ và Dịch Vân Phi cũng có chút co giật.
Mà đám nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái thì lộ vẻ cực kỳ chán ghét.
Bọn họ đều muốn tránh ra, nhưng đáng tiếc là tốc độ thân pháp đều kém xa Trần Vũ. Dù cố thế nào cũng không thể dứt ra được.
Trong hoàn cảnh hủng hiểm như nơi này, nếu như phân tán lực chú ý, không cẩn thận sẽ bị bầy rắn cuốn lấy cắn xé. Hết cách, đám nữ đệ tử Thủy Nguyệt phái chỉ có thể để Trần Vũ theo sát bên cạnh.
- Hắc hắc, có mỹ nữ làm bạn, chém xà trừ yêu cũng không khô khan...
Trần Vũ ngửi mùi thơm cơ thể của nữ tử bên cạnh, lộ ra vẻ mặt thích thú.
Thế nhưng Y sư tỷ và Dịch Vân Phi thì hận hắn đến nghiến răng.
Tính toán nhiều phen, vậy mà đều không làm gì được Trần Vũ, ngược lại để đối phương chiếm tiện nghi nữ đệ tử, còn ngông cuồng đắc ý như vậy.
- Y sư tỷ, xem ra dùng biện pháp bình thường rất khó đối phó với người này. Hắn không phải muốn túi mật của Xà Vương sao? Chúng ta cứ giúp hắn giết Xà Vương đi!
Dịch Vân Phi truyền âm, nhưng trong mắt lại lóe lên hàn quang.
- Chỉ có thể làm vậy.
Sát cơ trong lòng Y sư tỷ cũng đã chất chứa rất lâu rồi.
Chẳng qua, Trần Vũ vẫn luôn thong dong tự nhiên, không rơi vào hiểm cảnh, thậm chí còn thoải mái hơn mọi người rất nhiều, khiến bọn họ không hề có cơ hội ra tay.
- Trần huynh đệ, qua một đoạn lộ trình nữa sẽ đến động quật của Xà Vương. Đến lúc đó, chúng ta sẽ dựa theo ước định, giúp ngươi chém giết Xà Vương, thu túi mật.
Y sư tỷ cười nói.
- Không thành vấn đề! Có chư vị ở đây, đối phó Xà Vương nhất định không có vấn đề.
Trần Vũ mừng rỡ nói.
- Chẳng qua, lời khó nghe vẫn phải nói trước.
Y sư tỷ chợt chuyển giọng, nghiêm túc nói:
- Xà Vương kia dù sao cũng là tầng thứ Hóa Khí Hậu Thiên, dù đang trong thời kỳ đẻ trứng thì cũng không phải trình độ mà chúng ta có thể dễ dàng ứng đối. Chúng ta chỉ hứa hẹn sẽ “trợ giúp” ngươi chém giết, đến lúc đó vẫn cần Trần sư đệ ra tay, hơn nữa còn phải làm chủ lực.
Y sư tỷ nhấn mạnh hai chữ “trợ giúp”, ngữ khí rất nặng nề.
Ý vị đã quá rõ ràng.
Trần Vũ nhất định phải chính diện ra tay, không có khả năng núp ở đằng sau, ngồi mát ăn bát vàng.
- Được! Nhưng hai vị thân là Luyện Tạng hậu kỳ, cũng cần phải làm chủ lực. Một nửa U Thủy Mặc Liên của ta cũng không phải dễ kiếm như vậy, nên nhớ giá trị của nó còn hơn xa một con Xà Vương.
Trần Vũ gật đầu.
Sau khi thỏa thuận xong, mọi người mới gấp rút lên đường.
Thế nhưng, đoạn lộ trình tiếp cận hang động của Xà Vương, mọi người lại gặp phải trở ngại kinh người.
Vù... Vù...
Bốn phía không ngừng có hung xà to bằng cánh tay người trưởng thành nhảy ra, thực lực ít nhất có thể so với Luyện Tạng kỳ.
Mắt thấy số lượng hung xà Luyện Tạng kỳ đã hơn mấy chục con, mọi người lập tức lâm vào nguy cơ trước nay chưa từng có.
Sống lưng Trần Vũ cũng ứa ra mồ hôi lạnh.
Nếu bị mấy chục con hung xà Luyện Tạng kỳ vây quanh như vậy, cho dù hắn có phòng ngự Đồng Tượng công thì không chết cũng bị lột một lớp da.
Thời khắc mấu chốt, Trần Vũ lật bàn tay một cái, âm thầm nắm một viên Âm Hỏa Châu.
Hắn làm như vậy chẳng qua để phòng ngừa mà thôi, tin rằng bên phía Thủy Nguyệt phái nhất định có thủ đoạn riêng.
Quả nhiên, chỉ thấy Y sư tỷ lấy ra một đống bột phấn màu lam nhạt, rải ra khắp bốn phía.
Phốc...
Những bột phấn kia vừa rơi xuống đất, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống, chỉ trong chớp mắt đã ngưng kết thành một tầng sương lạnh, cảm giác rét buốt vô cùng.
Đàn rắn đều run rẩy, có một số con không thể thích ứng với nhiệt độ lạnh như vậy, cho nên thế công cũng giảm mạnh.
Sợ lạnh chính là thiên tính của loài rắn.
Mặc dù những hung xà này đã vượt qua quy tắc thông thường, nhưng bột phấn của Y sư tỷ cũng không phải là phàm vật.
Thừa dịp đàn rắn bị đông lạnh, tốc độ trở nên chậm chạp, mọi người liền gia tăng thế công, triển khai công kích đàn rắn xung quanh.
Trong đó, Dịch Vân Phi gánh chịu áp lực lớn lao, ném ra vài cái bình đen.
Ầm... Ầm...
Một đoàn hỏa diễm màu xanh đen bùng lên khắp bốn phía, khiến đàn rắn phát ra tiếng hét thê lương thảm thiết.
Đây chính là Cốt Lân Hỏa đặc hữu của Cốt Ma Cung.
Trần Vũ cũng không cảm thấy kỳ quái, với thực lực của Thủy Nguyệt phái, ở trên chiến trường thu được chiến lợi phẩm này cũng hết sức bình thường.
Rất nhanh, đàn rắn này mảng thì chết, mảng thì rút lui. Mọi người tiếp tục tiến lên, lại băng qua một đoạn lộ trình.
- Có lẽ là nơi này!
Y sư tỷ chỉ về phía cái động quật lạnh lẽo phía trước, chỉ cảm thấy một luồng gió tanh đập vào mặt. Mọi người bắt đầu cẩn thận tiếp cận nơi này.
Dựa theo ước định thì Trần Vũ và hai người Y sư tỷ, Dịch Vân Phi sẽ đi đằng trước.
Sau khi tiến nhập cửa hang, chỉ thấy một con đại xà đốm xám dài đến sáu bảy trượng nằm yên trong một góc xó xỉnh âm u trong động quật, không hề nhúc nhích.
- Xà Vương? Thật lớn...
Đám nữ đệ tử đều cảm thấy không rét mà run.
- Đây chỉ là lớp da Xà Vương lột xuống.
Y sư tỷ lắc đầu nói.
Hả?
Trần Vũ và Dịch Vân Phi đều nhìn kỹ lại, quả nhiên phát giác biểu hiện của “Xà Vương” trước mắt giống như vật chết, không hề có chút phản ứng nào.
Lúc này mọi người quan sát khắp toàn cảnh hang động của Xà Vương.
Ở một góc trên vách đá động quật, có một tầng tinh thể đen nhánh, khu vực Xà Vương nằm còn có một cái ao nhỏ. Trên vách ao là một khóm măng đá màu trắng sữa, nổi lên từng giọt chất lỏng trong suốt như ngọc châu.
Tách tách tách...
Chất lỏng óng ánh trong ao thoạt nhìn trong veo không chút tì vết.
- Thiên Duẩn Dịch! Còn có cả Ô Ngọc Tinh... Quả nhiên là nơi này!
Y sư tỷ mừng rỡ.
Dịch Vân Phi càng mừng rỡ vạn phần, nhìn vũng chất lỏng trước mắt và tầng tinh thể đen nhánh trên vách đá.
- Ô Ngọc Tinh... Đó không phải là một trong những tài luyện chính để luyện Bảo Khí thượng phẩm trong truyền thuyết sao? Loại khoáng thạch này gần như đã tuyệt tích trong giới tông môn Sở quốc rồi. Còn “Thiên Duẩn Dịch” thì nghe nói là chất lỏng thần bí do hội tụ tinh hoa thiên địa ngưng tụ mà thành, chỉ cần phục dụng một ngụm nhỏ dịch này là có thể khiến nguyên khí và thương thế bình thường khôi phục trong nháy mắt, chính là linh dịch quý giá có thể bảo mệnh vào thời khắc mấu chốt.
Trần Vũ không khỏi líu lưỡi.
Giá trị hai vật trước mắt dường như còn cao hơn túi mật Xà Vương hắn cần rất nhiều.
/145
|