Trần Ngọc Lâm 4 người quyết định tiến về cái Kim Tự Tháp. Từ vị trí của bọn hắn hiện tại đi đến đó cũng chừng 12 tiếng đồng hồ.
Lang Lộc đã triệu hoán ra con chim sắt khổng lồ lúc nãy, tiến hành bay về phía khu rừng đó. Con chim này tu vi là Tam Phẩm đại viên mãn. Chỉ cần bay chừng hơn 6 tiếng là tới nơi. Lang Lộc sử dụng kí tự hình ảnh ám chỉ nếu một mình hắn hóa thành hình dáng chiến đấu chim ưng thì có thể đến đó trong 3 tiếng đồng hồ, tuy nhiên như thế con chim sẽ chết.
Bella và Lily đang ngồi chơi game, Trần Ngọc Lâm mấy hôm nay tương đối mệt mỏi nên lăn quay ra ngủ.
Tuy nói hiện tại là 12 giờ đêm nhưng trời vẫn sáng, chỉ là điện thoại của hắn hiển thị là 12 giờ đêm mà thôi.
Lúc hắn tỉnh dậy đã là chừng 4 giờ sáng, được Lang Lộc đánh thức dậy. Hắn nhìn về phía khu rừng chỉ để thấy một cảnh tượng kinh ngạc.
Toàn bộ khu rừng dài rộng hơn hai mươi mấy kilomet nay đã chết sạch. Từng cây lúa héo khô rủ xuống, những hạt gạo lúc trước căng mọng đầy những hạt dây leo nay đã chết sạch. Ngoài ra khu rừng dây leo bên trong cũng vậy, toàn bộ héo vàng hết cả, để lộ bên trong là một cái kim tự tháp Ai Cập khổng lồ.
Tuy nhiên khác với kim tự tháp Ai Cập, cái kim tự tháp này có 8 mặt chứ không phải 4, mỗi một mặt đều có một cái thông đạo dài nối ra ngoài tới 4 cây số. Những thông đạo này chắc chắn trước đó không có tồn tại, trông rất mới như thể chỉ vừa mới được lát đá trong 1 đêm vậy.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua một đám chừng khoảng 5-6 người tụ tập mỗi một đầu thông đạo, liền lập tức hiểu ra ngay.
Cái kim tự tháp này không rộng lắm, tối đa mỗi cạnh cũng chỉ 3 cây số, tuy nhiên do các thông đạo kéo dài thêm vài cây số cho nên khoảng cách giữa mỗi điểm vào giảm đi đáng kể, từ đó giảm mạnh khả năng các nhóm hợp tác với nhau, hoặc bàn kế hoạch cho nhau. Đương nhiên trừ khi xuất hiện một người chỉ huy đáng tin cậy tụ tập mọi người lại.
Dù sao, kết cấu 8 thông đạo kiểu này có thể phân tán tất cả mọi người ra. Trần Ngọc Lâm không cảm thấy các thông đạo này có gì khác nhau, bèn tiến về thông đạo gần nhất.
Tuy nhiên hắn thấy hơi lạ, 8 thông đạo, cả thảy cả 8 cái tính cả bọn hắn mới có được 39 người, nếu hắn nhớ không nhầm trước khi Đại Hội khai mạc có cả thảy hơn 200 người, lúc này không lẽ đã toàn bộ bị loại bỏ rồi?
Có lẽ còn một phần chưa đến kịp nữa nhỉ?
Dù thế, những người đã đến toàn bộ đều là các nhóm sở hữu Tứ Phẩm tu vi, hoặc Tam Phẩm Đại Viên Mãn.
Trần Ngọc Lâm liếc nhìn một đám chừng 4 người ở bên phía bọn hắn, phân thành 2 nhóm 2 người. Do cơ bản mỗi một nhóm đều bị phân tán ra ngay từ đầu cho nên nếu có một hai người bị thất lạc, loại bỏ cũng không hiếm lạ.
Dù sao nguy cơ không chỉ đến từ hung thú, địa hình mà còn có cả người tham dự nữa.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua Bản Đồ, xung quanh ngoại trừ hung thú, còn lại cũng chưa có nhiều người mới tới. Hắn bèn bước xuống hỏi một người mặc áo kiểu dân đua mô tô, tuy nhiên rất nhanh người được hắn hỏi hừ lạnh một tiếng rời đi chỗ khác, lộ rõ thái độ không thèm nói chuyện với hắn.
Trần Ngọc Lâm gãi gãi mũi, hắn cũng chỉ muốn tìm hiểu chút thông tin, ban đầu nghĩ có lẽ những người ở đây đến trước có thể biết cái gì đó mà hắn không biết, nhưng hiển nhiên người ta cũng không dự tính nói cho hắn.
Hoặc là chẳng biết cái gì.
Trần Ngọc Lâm hơi liếc nhìn xung quanh, hẳn cũng phải có gì đó phổ biến quy tắc quanh đây. Chợt hắn để ý một tấm bảng ở cạnh bên thông đạo, góc này khá khuất nên từ vị trí của hắn không thấy được.
Trần Ngọc Lâm tiến về chỗ cái bảng trong khi Lang Lộc đang gọi đám hai người Bella dậy. Trần Ngọc Lâm thì nghĩ chỉ cần thu hồi con chim về cho cả hai ngã dập mặt là xong, tuy nhiên Lang Lộc lại nghĩ như vậy là hơi quá rừng rú hay gì đó.
Hắn vừa tiến về phía cái bảng, bất chợt người thanh niên mà hắn vừa bắt chuyện đang đi về phía đồng bạn của mình bất chợt quay ngược lại, hắn giơ tay ra, một mũi thương xuất hiện trên cánh tay hắn, đầu mũi thương phát ra tiếng kêu xé gió thẳng tới phía hắn.
Trần Ngọc Lâm:
-...........
Ngươi có biết ngươi có thể tấn công mà không cần quay người lại và phát ra tiếng động đủ để người đã chết cũng phải bật dậy ngắm xem ngươi đang làm gì không? Cái tiếng cát cọ vào giày ấy?
Trần Ngọc Lâm không cần quay lại, hai tay lập tức trang bị Băng Hỏa Sáo Trang, chỉ dựa vào tiếng xé gió cũng đủ để nhận ra mũi thương đang ở chỗ nào, tay quay ngược lại bắt lấy mũi thương.
Thanh niên đua mô tô hai mắt co rụt lại, kế đó hắn nhe ra hàm răng sắc nhọn, toàn thân chợt nổi lên hàng tá gai nhọn, đầu cũng mọc ra mấy cái sừng. Nhìn qua thì ra là một con người thằn lằn.
Người thằn lằn cũng có nhiều loại, một số loại giống hệt như con người, trà trộn vào đời sống hàng ngày, một số khác giống như người nhưng mắt kẻ sọc và có đuôi, một số loại thì giống như con trước mắt, nhìn qua thì giống người nhưng kì thực là lớp ngụy trang giống tắc kè hoa.
Tuy nhiên nếu nhìn kĩ thì toàn thân nó mọc ra vảy rắn và có những cái vảy sừng nhọn ở trên đầu. Chẳng phải là người gì hết cả.
Trần Ngọc Lâm lướt nhìn qua mũi thương, 5 mũi thương xếp liền kề nhau được làm bởi gai của một con gì đó, họa tiết đồ văn phía trên cũng giống như bị khắc ra trên xương của một sinh vật nào đó. Rõ ràng không giống như phong cách của nhân loại.
Trần Ngọc Lâm không quan tâm nó là nhân loại hay không, tuy nhiên nếu là người thằn lằn kết cấu cơ thể cùng người khác biệt, hắn bèn nhanh chóng bước một bước, bắt lấy cán thương, Devil Trigger hiện ra, một kiếm trảm gãy mũi thương kia.
Cái..
Trần Ngọc Lâm không để cho gã người thằn lằn có cơ hội nói gì, mở ra Bách Thú Không Gian, Bách Diện Thú từ bên trong rít gào chui ra nửa thân, một tia sáng đỏ rực tràn ngập mùi hôi thối bắn ra, lập tức cuốn quanh cổ gã người thằn lằn, kéo hắn lại.
Kế đó gã biến mất trong một luồng ánh sáng xanh, Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua 3 người còn lại, bọn hắn đang lùi về, một Tứ Phẩm, hai Tam Phẩm đại viên mãn. Đối với hắn không phải là mối đe dọa.
Vấn đề duy nhất là người Tứ Phẩm tu vi kia, hoàn toàn bình tĩnh. Hắn không phải bất kỳ Tu Chân hệ hay Ma Pháp hệ hay Đại Tự Nhiên cũng như Thần Đạo hệ, hắn là một dạng lai giữa 3 cái Tu Chân, Ma Pháp và Thần Đạo Hệ.
Hơi kì quái, nhưng những người này cũng có thực sự tồn tại, và không, họ không được gọi là song, tam hệ đồng tu, chỉ là những người tu luyện công pháp bổ sung bởi các hệ tu luyện khác nhau mà thôi.
Đương nhiên cũng có những người thực sự tu luyện song hệ, tam hệ, tuy nhiên tiến cảnh của họ rất kém, không chỉ đơn giản là do phải tu luyện 2 hệ cùng lúc mà còn do ma pháp lực cùng với tu chân linh lực đấu đá nhau, nên chậm hơn từ 4 lần trở lên.
Thần Đạo hệ hoặc Đại Tự Nhiên hệ còn dễ dàng hơn, chỉ cần có niềm tin vào một tôn giáo, hơn nữa cũng không hạn chế quá nhiều. Cho nên khá nhiều người song hệ cùng tu, Tu Chân hoặc Ma Pháp hệ kết hợp Thần Đạo Hệ hoặc Đại Tự Nhiên hệ.
Trần Ngọc Lâm hơi chú ý gã đó, tuy nhiên cũng không để tâm lắm. Hắn tiến lại đọc bảng quy tắc chiến đấu, đại khái tóm tắt như sau:
- 8 thông đạo, mỗi thông đạo sẽ có 2 cửa ải cần phải vượt qua.
- Sau khi tiến vào bên trong 1 thông đạo thất bại, sẽ không thể tiến vào thông đạo khác nữa. Nói cách khác, cơ hội chỉ có 1 lần.
- Sau khi 1 nhóm tiến vào thông đạo, trong vòng 3 giây không có ai tiến vào cổng sẽ tự động đóng lại. Nói cách khác nếu quyết định đi theo nhóm thì nên vào trước khi cổng đóng lại.
Lưu ý: Một nhóm là tổ hợp 3 người xác định lúc đăng ký, không có khả năng là giữa đường kết nhóm.
- Cổng một khi đã đóng sẽ không mở ra cho đến khi người thông quan thành công hoặc thất bại.
- Số lượng người tiến vào trong tỉ lệ thuận với độ khó, tăng tiến theo cấp số nhân.
- Cổng sẽ mở ra trong 2 tiếng nữa (có kèm 1 cái đồng hồ đếm ngược).
Trần Ngọc Lâm sau khi đọc qua quy tắc, quay trở lại phổ biến cho mọi người. Lúc này Bella gật đầu, trước tiên nói với hắn:
Cảm ơn hai cậu đã giúp bọn tôi, tuy nhiên bọn tôi không tiến vào trong đây đâu.
Trần Ngọc Lâm gật đầu, do điều khoản mỗi một nhóm tiến vào bên trong cho nên chỉ có hắn và Lang Lộc có thể tiến vào bên trong cùng một lúc mà thôi.
Mà hai người này, Bella và Lily tuy rằng lực chiến đấu mạnh mẽ vô cùng, tuy nhiên hẳn là còn 1 người bị lạc hoặc đã bị loại bỏ. Người này chắc chắn là Dũng Sĩ Ma Pháp chuyên phòng ngự, như vậy tạo thành thế trận 1 khiên 2 súng.
Tuy nhiên mất 1 súng còn nói được, đằng này lại mất đi khiên, vậy liền khó nói.
Cho nên biện pháp tốt nhất của hai người này là lãng quanh chỗ này chờ đợi bọn hắn trở ra tiếp tục săn quái, hoặc là chạy đi ra săn quái. Dù sao dưới sự trợ giúp của hai người Lang Lộc và hắn, 2 cô gái này cũng đã lên được TOP 8, hơn nữa cách xa TOP 9 và 10 lên đến 2000 điểm, đủ để đảm bảo vị trí.
Miễn là họ không bị loại bỏ giữa lưng chừng cuộc thi.
Bọn ta quyết định chúng ta tách ra, hi vọng có cơ hội gặp lại.
Bella đưa tay ra bắt tay, Trần Ngọc Lâm gật đầu:
Bảo trọng.
Trần Ngọc Lâm kế đó để cho Lang Lộc đem hai người bọn họ thả ra xa, dù sao vẫn còn hơn 2 tiếng mới đến thời gian thông đạo mở cửa, chỗ này lại tương đối nguy hiểm cho bọn họ, do có khá nhiều Tứ Phẩm đang chạy quanh đây. Trần Ngọc Lâm thực ra không để tâm lắm, nhưng Lang Lộc thì một phần do đang rảnh rỗi nên đưa bọn hắn đi.
Trong lúc ngồi chờ Lang Lộc, hắn đem một cái khăn ăn picnic cùng với đùi gà ra ngồi gặm, còn có đem ra một bàn tiệc BBQ ra nữa, khiến cho đám người kia không biết nói ra sao.
Dù sao thì ngồi chờ thêm 2 tiếng nữa, Lang Lộc cũng đã về và đem một phần lớn đồ ăn của bọn hắn ra chiến. Hiện tại có thể nói là TOP 10 đều đã ở đây, 1 giờ đồng hồ rồi mà ngoại trừ bốn nhóm 6 - 8 - 9 - 10 đều liên tục tăng điểm, ngoài ra không còn một nhóm nào có tăng điểm nữa cả.
Dù sao, đầu Tinh Không Huyễn Thú cũng có giá trị tới 1000 điểm và ưu tiên, hiện tại bọn hắn bỏ xa nhóm thứ 2 gần 2000 điểm, nếu đoạt được con Tinh Không Huyễn Thú tương đương cách xa 3000 điểm.
Đó chính là 30 con Tứ Phẩm Hung thú.
Trong vòng 2 tiếng đồng hồ, mới có vỏn vẹn thêm 20 người tới, vị chi là gần 60 người.
Trần Ngọc Lâm lúc còn lại 10 giây cái thông đạo mở ra bèn đứng dậy, thu gọn lại khăn ăn vào trong túi. Cùng lúc này, thanh niên Tứ Phẩm tu vi cũng đứng lên, bước nhẹ nhàng về phía bọn hắn, giơ tay lên:
Hiên Vi. Xin chào 2 người.
Trần Ngọc Lâm lấy khăn ăn lên lau miệng, gật đầu cười lại, nhưng không bắt tay:
Trần Ngọc Lâm, đây là Lang Lộc.
Hắn để ý thấy tay gã kia hơi đen hơn bình thường, giống như thể có sương mù vậy. Hơn nữa lại có mùi máu tỏa ra nữa.
Hiên Vi gật đầu, kế đó hắn liếc nhìn cánh cổng màn sáng thông đạo hiện lên một con số 10 rõ to, rồi lại đến một con số 9, hơi bước về phía đó. Cùng lúc này Trần Ngọc Lâm cũng bước lại về phía thông đạo, cười nhìn về phía Hiên Vi.
Lúc còn lại 3 giây, chợt Hiên Vi búng ngón tay, từ dưới chân hắn vung lên một bàn tay khổng lồ, thẳng hướng Trần Ngọc Lâm. Tuy nhiên hắn nhìn ra được bàn tay này không có ý định đem hắn tấn công hay là bắt giữ, chỉ là đánh ra xa mà thôi.
Kế đó, hắn nhìn thấy dưới chân Hiên Vi xuất hiện nửa đầu Bách Cốt thối rữa, dù chỉ nửa đầu nhưng cũng cao đến 2 mét.
Thì ra bên dưới lòng đất ẩn dấu một con Cốt Quỷ Tứ Phẩm, cả cái đầu của nó lộ ra. Hình thức triệu hồi có thể giống với Bách Thú Không gian, Hiên Vi cưỡi trên đầu nó, mỉm cười nhìn hắn, nói:
Đáng tiếc, chỗ này không ai có thể vào, cho tới khi đồng bạn của ta tới.
Cùng lúc này, mặt đất trước mặt hắn xuất hiện vô số bộ xương khô, có xương khô của hiệp sĩ Trung Cổ, có tu sĩ đạo bào, có cả ma pháp sư thây khô. Hắn cười lớn:
Ta là Necromancer, các ngươi không có thể đánh bại ta.
Necromancer, Vong Linh Pháp Sư. Một trong những nghề nghiệp ma pháp sư phiền toái nhất, bọn hắn không phát triển thì thôi, một khi phát triển thì chính là đáng sợ vô cùng. Một nguyên do lớn nhất là bất luận bọn hắn sử dụng thi thể nào để thi pháp, thi thể đó cũng có thể sử dụng nguyên thực lực khi còn sống.
Chí ít trong trường hợp cơ thể đầy đủ không thối rữa. Hơn nữa khả năng thi triển thực lực tương ứng hệ tu luyện.
Một Necromancer cũng tương đương một đội quân một người, có thể nói là thế.
Trần Ngọc Lâm bĩu môi, hắn giơ tay lên, trong tay hắn xuất hiện một cái đèn pin, Hiên Vi nhìn thấy, khó hiểu mỉm cười:
Ngươi tính làm gì thế? Sáng mù mắt ta à?
Trần Ngọc Lâm nhún vai:
Không, không hẳn.
Kế đó hắn bật cái đèn pin lên, ngay sau đó một tia sáng phát ra từ cái đèn pin. Hiên Vi tuy không hiểu cái đèn pin này làm được gì, nhưng hắn không đủ ngu để thử nghiệm, bèn cho Cốt Quỷ phía dưới giơ tay ra chắn lại ánh sáng từ đèn pin.
Bất chợt, Cốt Quỷ rung lên mãnh liệt, kế đó trong sự kinh ngạc của Hiên Vi, nó bắt đầu thu nhỏ đi dần dần chỉ còn lại kích cỡ một nửa bình thường, kế đó do Cốt Quỷ bị thu nhỏ, Hiên Vi lại đang quá kinh ngạc, ánh sáng từ cái đèn pin chĩa thẳng vào người hắn, hắn cũng bắt đầu bị thu nhỏ.
Ngươi đang làm gì ta?
Hiên Vi kinh sợ thốt lên, vấn đề bây giờ đã không còn là có thể tiến vào thông đạo hay không, tu vi hắn không thay đổi, nhưng kích cỡ lại chỉ còn bằng một cái người tí hơn, chắc to hơn bàn tay một chút.
Hơn nữa chỉ vẻn vẹn là bị chiếu vào hơn 2 giây.
Ngoài ra đám xương cốt do hắn triệu hồi ra cũng bị thu nhỏ lại, kích cỡ hiện tại chỉ hơn bàn tay. Còn đáng sợ hơn nữa, do cảm nhận của Tứ Phẩm về cơ thể đã đến một mức độ rất cao, hắn có thể cảm nhận được đây không phải là nén lại mà hoàn toàn là thu nhỏ.
Nói cách khác cả khối lượng lẫn số lượng linh lực trong cơ thể hắn cũng bị ảnh hưởng. Nếu hiện tại hắn sử dụng thuật triệu hoán xương cốt cũng sẽ chỉ cho ra được mấy bộ xương tí hon, nếu muốn cho ra xương to như người bình thường chí ít cũng phải dùng 10 lần lượng linh lực tối đa của hắn.
Này là phép tà ma dị giáo gì?
Trần Ngọc Lâm không quản suy nghĩ của Hiên Vi cũng như đám người đang há hốc mồm xung quanh, hắn bắt lấy cái đuôi của Lang Lộc, dùng Devil Trigger ném vào bên trong thông đạo, kế đó bản thân hắn chui vào bên trong.
Khoan đã, chết tiệt...
Hiên Vi gầm lớn, tuy nhiên lúc này ánh sáng của thông đạo đã đột ngột được thay thế bởi một bức tường hóa thành thực chất, Trần Ngọc Lâm còn chẳng nghe được tiếng của hắn nữa.
Trần Ngọc Lâm mỉm cười cầm cái vật phẩm hắn mới kiếm được từ Vòng Quay Nhỏ Cao Cấp lên tay, xem xét:
[Đèn Pin Thu Nhỏ - Rank B - Năng lượng: 89%.
Xuất xứ: Truyện Tranh Doraemon.
Mô tả: Nó là cái đèn pin có thể thu nhỏ đồ vật hoặc người. Mỗi một lần thu nhỏ đều có giới hạn thời gian sử dụng, cố định là 10 phút đồng hồ, giảm dần theo tu vi đối tượng thu nhỏ (trong trường hợp đối tượng tu vi cao hơn, nhỏ hơn hoặc bằng cố định là 10 phút).
Lưu ý: Trong môi trường nước mặn, đèn pin thu nhỏ cũng như các vật thể đã bị thu nhỏ sẽ bị mất tác dụng và trở lại kích cỡ bình thường
Lưu ý 2: Năng lượng cần tiêu hao điểm Vận Mệnh để bổ sung, hoặc có thể đợi 10 ngày để sạc đầy bằng năng lượng mặt trời.]
Hơi tiếc là túi thần kỳ Doraemon là vật phẩm rank S, giá trị 10 vạn điểm, bằng không hắn thực sự có thể quậy banh cả cái thế giới này. Chỉ riêng cái Tủ Điện Thoại Yêu Cầu đã đủ đáng sợ rồi.
Còn nữa, vật phẩm này cũng có mở ra mười mấy cái phó bản, nhìn qua chủ yếu là các phó bản liên quan tới truyện dài của Doraemon, có rất nhiều nhiệm vụ, hoàn thành hết đều có thể đạt được 1 vật phẩm trong túi thần kỳ.
Hắn cũng có thể lấy trộm túi thần kỳ, nhưng Hệ Thống từng cảnh cáo qua nếu vậy thì trong trường hợp đột nhiên có một thằng da xanh béo ú chạy qua trùm lên đầu hắn một cái khăn có trang trí họa tiết đồng hồ thì đừng hỏi tại sao hệ thống không can thiệp.
Lang Lộc đã triệu hoán ra con chim sắt khổng lồ lúc nãy, tiến hành bay về phía khu rừng đó. Con chim này tu vi là Tam Phẩm đại viên mãn. Chỉ cần bay chừng hơn 6 tiếng là tới nơi. Lang Lộc sử dụng kí tự hình ảnh ám chỉ nếu một mình hắn hóa thành hình dáng chiến đấu chim ưng thì có thể đến đó trong 3 tiếng đồng hồ, tuy nhiên như thế con chim sẽ chết.
Bella và Lily đang ngồi chơi game, Trần Ngọc Lâm mấy hôm nay tương đối mệt mỏi nên lăn quay ra ngủ.
Tuy nói hiện tại là 12 giờ đêm nhưng trời vẫn sáng, chỉ là điện thoại của hắn hiển thị là 12 giờ đêm mà thôi.
Lúc hắn tỉnh dậy đã là chừng 4 giờ sáng, được Lang Lộc đánh thức dậy. Hắn nhìn về phía khu rừng chỉ để thấy một cảnh tượng kinh ngạc.
Toàn bộ khu rừng dài rộng hơn hai mươi mấy kilomet nay đã chết sạch. Từng cây lúa héo khô rủ xuống, những hạt gạo lúc trước căng mọng đầy những hạt dây leo nay đã chết sạch. Ngoài ra khu rừng dây leo bên trong cũng vậy, toàn bộ héo vàng hết cả, để lộ bên trong là một cái kim tự tháp Ai Cập khổng lồ.
Tuy nhiên khác với kim tự tháp Ai Cập, cái kim tự tháp này có 8 mặt chứ không phải 4, mỗi một mặt đều có một cái thông đạo dài nối ra ngoài tới 4 cây số. Những thông đạo này chắc chắn trước đó không có tồn tại, trông rất mới như thể chỉ vừa mới được lát đá trong 1 đêm vậy.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua một đám chừng khoảng 5-6 người tụ tập mỗi một đầu thông đạo, liền lập tức hiểu ra ngay.
Cái kim tự tháp này không rộng lắm, tối đa mỗi cạnh cũng chỉ 3 cây số, tuy nhiên do các thông đạo kéo dài thêm vài cây số cho nên khoảng cách giữa mỗi điểm vào giảm đi đáng kể, từ đó giảm mạnh khả năng các nhóm hợp tác với nhau, hoặc bàn kế hoạch cho nhau. Đương nhiên trừ khi xuất hiện một người chỉ huy đáng tin cậy tụ tập mọi người lại.
Dù sao, kết cấu 8 thông đạo kiểu này có thể phân tán tất cả mọi người ra. Trần Ngọc Lâm không cảm thấy các thông đạo này có gì khác nhau, bèn tiến về thông đạo gần nhất.
Tuy nhiên hắn thấy hơi lạ, 8 thông đạo, cả thảy cả 8 cái tính cả bọn hắn mới có được 39 người, nếu hắn nhớ không nhầm trước khi Đại Hội khai mạc có cả thảy hơn 200 người, lúc này không lẽ đã toàn bộ bị loại bỏ rồi?
Có lẽ còn một phần chưa đến kịp nữa nhỉ?
Dù thế, những người đã đến toàn bộ đều là các nhóm sở hữu Tứ Phẩm tu vi, hoặc Tam Phẩm Đại Viên Mãn.
Trần Ngọc Lâm liếc nhìn một đám chừng 4 người ở bên phía bọn hắn, phân thành 2 nhóm 2 người. Do cơ bản mỗi một nhóm đều bị phân tán ra ngay từ đầu cho nên nếu có một hai người bị thất lạc, loại bỏ cũng không hiếm lạ.
Dù sao nguy cơ không chỉ đến từ hung thú, địa hình mà còn có cả người tham dự nữa.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua Bản Đồ, xung quanh ngoại trừ hung thú, còn lại cũng chưa có nhiều người mới tới. Hắn bèn bước xuống hỏi một người mặc áo kiểu dân đua mô tô, tuy nhiên rất nhanh người được hắn hỏi hừ lạnh một tiếng rời đi chỗ khác, lộ rõ thái độ không thèm nói chuyện với hắn.
Trần Ngọc Lâm gãi gãi mũi, hắn cũng chỉ muốn tìm hiểu chút thông tin, ban đầu nghĩ có lẽ những người ở đây đến trước có thể biết cái gì đó mà hắn không biết, nhưng hiển nhiên người ta cũng không dự tính nói cho hắn.
Hoặc là chẳng biết cái gì.
Trần Ngọc Lâm hơi liếc nhìn xung quanh, hẳn cũng phải có gì đó phổ biến quy tắc quanh đây. Chợt hắn để ý một tấm bảng ở cạnh bên thông đạo, góc này khá khuất nên từ vị trí của hắn không thấy được.
Trần Ngọc Lâm tiến về chỗ cái bảng trong khi Lang Lộc đang gọi đám hai người Bella dậy. Trần Ngọc Lâm thì nghĩ chỉ cần thu hồi con chim về cho cả hai ngã dập mặt là xong, tuy nhiên Lang Lộc lại nghĩ như vậy là hơi quá rừng rú hay gì đó.
Hắn vừa tiến về phía cái bảng, bất chợt người thanh niên mà hắn vừa bắt chuyện đang đi về phía đồng bạn của mình bất chợt quay ngược lại, hắn giơ tay ra, một mũi thương xuất hiện trên cánh tay hắn, đầu mũi thương phát ra tiếng kêu xé gió thẳng tới phía hắn.
Trần Ngọc Lâm:
-...........
Ngươi có biết ngươi có thể tấn công mà không cần quay người lại và phát ra tiếng động đủ để người đã chết cũng phải bật dậy ngắm xem ngươi đang làm gì không? Cái tiếng cát cọ vào giày ấy?
Trần Ngọc Lâm không cần quay lại, hai tay lập tức trang bị Băng Hỏa Sáo Trang, chỉ dựa vào tiếng xé gió cũng đủ để nhận ra mũi thương đang ở chỗ nào, tay quay ngược lại bắt lấy mũi thương.
Thanh niên đua mô tô hai mắt co rụt lại, kế đó hắn nhe ra hàm răng sắc nhọn, toàn thân chợt nổi lên hàng tá gai nhọn, đầu cũng mọc ra mấy cái sừng. Nhìn qua thì ra là một con người thằn lằn.
Người thằn lằn cũng có nhiều loại, một số loại giống hệt như con người, trà trộn vào đời sống hàng ngày, một số khác giống như người nhưng mắt kẻ sọc và có đuôi, một số loại thì giống như con trước mắt, nhìn qua thì giống người nhưng kì thực là lớp ngụy trang giống tắc kè hoa.
Tuy nhiên nếu nhìn kĩ thì toàn thân nó mọc ra vảy rắn và có những cái vảy sừng nhọn ở trên đầu. Chẳng phải là người gì hết cả.
Trần Ngọc Lâm lướt nhìn qua mũi thương, 5 mũi thương xếp liền kề nhau được làm bởi gai của một con gì đó, họa tiết đồ văn phía trên cũng giống như bị khắc ra trên xương của một sinh vật nào đó. Rõ ràng không giống như phong cách của nhân loại.
Trần Ngọc Lâm không quan tâm nó là nhân loại hay không, tuy nhiên nếu là người thằn lằn kết cấu cơ thể cùng người khác biệt, hắn bèn nhanh chóng bước một bước, bắt lấy cán thương, Devil Trigger hiện ra, một kiếm trảm gãy mũi thương kia.
Cái..
Trần Ngọc Lâm không để cho gã người thằn lằn có cơ hội nói gì, mở ra Bách Thú Không Gian, Bách Diện Thú từ bên trong rít gào chui ra nửa thân, một tia sáng đỏ rực tràn ngập mùi hôi thối bắn ra, lập tức cuốn quanh cổ gã người thằn lằn, kéo hắn lại.
Kế đó gã biến mất trong một luồng ánh sáng xanh, Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua 3 người còn lại, bọn hắn đang lùi về, một Tứ Phẩm, hai Tam Phẩm đại viên mãn. Đối với hắn không phải là mối đe dọa.
Vấn đề duy nhất là người Tứ Phẩm tu vi kia, hoàn toàn bình tĩnh. Hắn không phải bất kỳ Tu Chân hệ hay Ma Pháp hệ hay Đại Tự Nhiên cũng như Thần Đạo hệ, hắn là một dạng lai giữa 3 cái Tu Chân, Ma Pháp và Thần Đạo Hệ.
Hơi kì quái, nhưng những người này cũng có thực sự tồn tại, và không, họ không được gọi là song, tam hệ đồng tu, chỉ là những người tu luyện công pháp bổ sung bởi các hệ tu luyện khác nhau mà thôi.
Đương nhiên cũng có những người thực sự tu luyện song hệ, tam hệ, tuy nhiên tiến cảnh của họ rất kém, không chỉ đơn giản là do phải tu luyện 2 hệ cùng lúc mà còn do ma pháp lực cùng với tu chân linh lực đấu đá nhau, nên chậm hơn từ 4 lần trở lên.
Thần Đạo hệ hoặc Đại Tự Nhiên hệ còn dễ dàng hơn, chỉ cần có niềm tin vào một tôn giáo, hơn nữa cũng không hạn chế quá nhiều. Cho nên khá nhiều người song hệ cùng tu, Tu Chân hoặc Ma Pháp hệ kết hợp Thần Đạo Hệ hoặc Đại Tự Nhiên hệ.
Trần Ngọc Lâm hơi chú ý gã đó, tuy nhiên cũng không để tâm lắm. Hắn tiến lại đọc bảng quy tắc chiến đấu, đại khái tóm tắt như sau:
- 8 thông đạo, mỗi thông đạo sẽ có 2 cửa ải cần phải vượt qua.
- Sau khi tiến vào bên trong 1 thông đạo thất bại, sẽ không thể tiến vào thông đạo khác nữa. Nói cách khác, cơ hội chỉ có 1 lần.
- Sau khi 1 nhóm tiến vào thông đạo, trong vòng 3 giây không có ai tiến vào cổng sẽ tự động đóng lại. Nói cách khác nếu quyết định đi theo nhóm thì nên vào trước khi cổng đóng lại.
Lưu ý: Một nhóm là tổ hợp 3 người xác định lúc đăng ký, không có khả năng là giữa đường kết nhóm.
- Cổng một khi đã đóng sẽ không mở ra cho đến khi người thông quan thành công hoặc thất bại.
- Số lượng người tiến vào trong tỉ lệ thuận với độ khó, tăng tiến theo cấp số nhân.
- Cổng sẽ mở ra trong 2 tiếng nữa (có kèm 1 cái đồng hồ đếm ngược).
Trần Ngọc Lâm sau khi đọc qua quy tắc, quay trở lại phổ biến cho mọi người. Lúc này Bella gật đầu, trước tiên nói với hắn:
Cảm ơn hai cậu đã giúp bọn tôi, tuy nhiên bọn tôi không tiến vào trong đây đâu.
Trần Ngọc Lâm gật đầu, do điều khoản mỗi một nhóm tiến vào bên trong cho nên chỉ có hắn và Lang Lộc có thể tiến vào bên trong cùng một lúc mà thôi.
Mà hai người này, Bella và Lily tuy rằng lực chiến đấu mạnh mẽ vô cùng, tuy nhiên hẳn là còn 1 người bị lạc hoặc đã bị loại bỏ. Người này chắc chắn là Dũng Sĩ Ma Pháp chuyên phòng ngự, như vậy tạo thành thế trận 1 khiên 2 súng.
Tuy nhiên mất 1 súng còn nói được, đằng này lại mất đi khiên, vậy liền khó nói.
Cho nên biện pháp tốt nhất của hai người này là lãng quanh chỗ này chờ đợi bọn hắn trở ra tiếp tục săn quái, hoặc là chạy đi ra săn quái. Dù sao dưới sự trợ giúp của hai người Lang Lộc và hắn, 2 cô gái này cũng đã lên được TOP 8, hơn nữa cách xa TOP 9 và 10 lên đến 2000 điểm, đủ để đảm bảo vị trí.
Miễn là họ không bị loại bỏ giữa lưng chừng cuộc thi.
Bọn ta quyết định chúng ta tách ra, hi vọng có cơ hội gặp lại.
Bella đưa tay ra bắt tay, Trần Ngọc Lâm gật đầu:
Bảo trọng.
Trần Ngọc Lâm kế đó để cho Lang Lộc đem hai người bọn họ thả ra xa, dù sao vẫn còn hơn 2 tiếng mới đến thời gian thông đạo mở cửa, chỗ này lại tương đối nguy hiểm cho bọn họ, do có khá nhiều Tứ Phẩm đang chạy quanh đây. Trần Ngọc Lâm thực ra không để tâm lắm, nhưng Lang Lộc thì một phần do đang rảnh rỗi nên đưa bọn hắn đi.
Trong lúc ngồi chờ Lang Lộc, hắn đem một cái khăn ăn picnic cùng với đùi gà ra ngồi gặm, còn có đem ra một bàn tiệc BBQ ra nữa, khiến cho đám người kia không biết nói ra sao.
Dù sao thì ngồi chờ thêm 2 tiếng nữa, Lang Lộc cũng đã về và đem một phần lớn đồ ăn của bọn hắn ra chiến. Hiện tại có thể nói là TOP 10 đều đã ở đây, 1 giờ đồng hồ rồi mà ngoại trừ bốn nhóm 6 - 8 - 9 - 10 đều liên tục tăng điểm, ngoài ra không còn một nhóm nào có tăng điểm nữa cả.
Dù sao, đầu Tinh Không Huyễn Thú cũng có giá trị tới 1000 điểm và ưu tiên, hiện tại bọn hắn bỏ xa nhóm thứ 2 gần 2000 điểm, nếu đoạt được con Tinh Không Huyễn Thú tương đương cách xa 3000 điểm.
Đó chính là 30 con Tứ Phẩm Hung thú.
Trong vòng 2 tiếng đồng hồ, mới có vỏn vẹn thêm 20 người tới, vị chi là gần 60 người.
Trần Ngọc Lâm lúc còn lại 10 giây cái thông đạo mở ra bèn đứng dậy, thu gọn lại khăn ăn vào trong túi. Cùng lúc này, thanh niên Tứ Phẩm tu vi cũng đứng lên, bước nhẹ nhàng về phía bọn hắn, giơ tay lên:
Hiên Vi. Xin chào 2 người.
Trần Ngọc Lâm lấy khăn ăn lên lau miệng, gật đầu cười lại, nhưng không bắt tay:
Trần Ngọc Lâm, đây là Lang Lộc.
Hắn để ý thấy tay gã kia hơi đen hơn bình thường, giống như thể có sương mù vậy. Hơn nữa lại có mùi máu tỏa ra nữa.
Hiên Vi gật đầu, kế đó hắn liếc nhìn cánh cổng màn sáng thông đạo hiện lên một con số 10 rõ to, rồi lại đến một con số 9, hơi bước về phía đó. Cùng lúc này Trần Ngọc Lâm cũng bước lại về phía thông đạo, cười nhìn về phía Hiên Vi.
Lúc còn lại 3 giây, chợt Hiên Vi búng ngón tay, từ dưới chân hắn vung lên một bàn tay khổng lồ, thẳng hướng Trần Ngọc Lâm. Tuy nhiên hắn nhìn ra được bàn tay này không có ý định đem hắn tấn công hay là bắt giữ, chỉ là đánh ra xa mà thôi.
Kế đó, hắn nhìn thấy dưới chân Hiên Vi xuất hiện nửa đầu Bách Cốt thối rữa, dù chỉ nửa đầu nhưng cũng cao đến 2 mét.
Thì ra bên dưới lòng đất ẩn dấu một con Cốt Quỷ Tứ Phẩm, cả cái đầu của nó lộ ra. Hình thức triệu hồi có thể giống với Bách Thú Không gian, Hiên Vi cưỡi trên đầu nó, mỉm cười nhìn hắn, nói:
Đáng tiếc, chỗ này không ai có thể vào, cho tới khi đồng bạn của ta tới.
Cùng lúc này, mặt đất trước mặt hắn xuất hiện vô số bộ xương khô, có xương khô của hiệp sĩ Trung Cổ, có tu sĩ đạo bào, có cả ma pháp sư thây khô. Hắn cười lớn:
Ta là Necromancer, các ngươi không có thể đánh bại ta.
Necromancer, Vong Linh Pháp Sư. Một trong những nghề nghiệp ma pháp sư phiền toái nhất, bọn hắn không phát triển thì thôi, một khi phát triển thì chính là đáng sợ vô cùng. Một nguyên do lớn nhất là bất luận bọn hắn sử dụng thi thể nào để thi pháp, thi thể đó cũng có thể sử dụng nguyên thực lực khi còn sống.
Chí ít trong trường hợp cơ thể đầy đủ không thối rữa. Hơn nữa khả năng thi triển thực lực tương ứng hệ tu luyện.
Một Necromancer cũng tương đương một đội quân một người, có thể nói là thế.
Trần Ngọc Lâm bĩu môi, hắn giơ tay lên, trong tay hắn xuất hiện một cái đèn pin, Hiên Vi nhìn thấy, khó hiểu mỉm cười:
Ngươi tính làm gì thế? Sáng mù mắt ta à?
Trần Ngọc Lâm nhún vai:
Không, không hẳn.
Kế đó hắn bật cái đèn pin lên, ngay sau đó một tia sáng phát ra từ cái đèn pin. Hiên Vi tuy không hiểu cái đèn pin này làm được gì, nhưng hắn không đủ ngu để thử nghiệm, bèn cho Cốt Quỷ phía dưới giơ tay ra chắn lại ánh sáng từ đèn pin.
Bất chợt, Cốt Quỷ rung lên mãnh liệt, kế đó trong sự kinh ngạc của Hiên Vi, nó bắt đầu thu nhỏ đi dần dần chỉ còn lại kích cỡ một nửa bình thường, kế đó do Cốt Quỷ bị thu nhỏ, Hiên Vi lại đang quá kinh ngạc, ánh sáng từ cái đèn pin chĩa thẳng vào người hắn, hắn cũng bắt đầu bị thu nhỏ.
Ngươi đang làm gì ta?
Hiên Vi kinh sợ thốt lên, vấn đề bây giờ đã không còn là có thể tiến vào thông đạo hay không, tu vi hắn không thay đổi, nhưng kích cỡ lại chỉ còn bằng một cái người tí hơn, chắc to hơn bàn tay một chút.
Hơn nữa chỉ vẻn vẹn là bị chiếu vào hơn 2 giây.
Ngoài ra đám xương cốt do hắn triệu hồi ra cũng bị thu nhỏ lại, kích cỡ hiện tại chỉ hơn bàn tay. Còn đáng sợ hơn nữa, do cảm nhận của Tứ Phẩm về cơ thể đã đến một mức độ rất cao, hắn có thể cảm nhận được đây không phải là nén lại mà hoàn toàn là thu nhỏ.
Nói cách khác cả khối lượng lẫn số lượng linh lực trong cơ thể hắn cũng bị ảnh hưởng. Nếu hiện tại hắn sử dụng thuật triệu hoán xương cốt cũng sẽ chỉ cho ra được mấy bộ xương tí hon, nếu muốn cho ra xương to như người bình thường chí ít cũng phải dùng 10 lần lượng linh lực tối đa của hắn.
Này là phép tà ma dị giáo gì?
Trần Ngọc Lâm không quản suy nghĩ của Hiên Vi cũng như đám người đang há hốc mồm xung quanh, hắn bắt lấy cái đuôi của Lang Lộc, dùng Devil Trigger ném vào bên trong thông đạo, kế đó bản thân hắn chui vào bên trong.
Khoan đã, chết tiệt...
Hiên Vi gầm lớn, tuy nhiên lúc này ánh sáng của thông đạo đã đột ngột được thay thế bởi một bức tường hóa thành thực chất, Trần Ngọc Lâm còn chẳng nghe được tiếng của hắn nữa.
Trần Ngọc Lâm mỉm cười cầm cái vật phẩm hắn mới kiếm được từ Vòng Quay Nhỏ Cao Cấp lên tay, xem xét:
[Đèn Pin Thu Nhỏ - Rank B - Năng lượng: 89%.
Xuất xứ: Truyện Tranh Doraemon.
Mô tả: Nó là cái đèn pin có thể thu nhỏ đồ vật hoặc người. Mỗi một lần thu nhỏ đều có giới hạn thời gian sử dụng, cố định là 10 phút đồng hồ, giảm dần theo tu vi đối tượng thu nhỏ (trong trường hợp đối tượng tu vi cao hơn, nhỏ hơn hoặc bằng cố định là 10 phút).
Lưu ý: Trong môi trường nước mặn, đèn pin thu nhỏ cũng như các vật thể đã bị thu nhỏ sẽ bị mất tác dụng và trở lại kích cỡ bình thường
Lưu ý 2: Năng lượng cần tiêu hao điểm Vận Mệnh để bổ sung, hoặc có thể đợi 10 ngày để sạc đầy bằng năng lượng mặt trời.]
Hơi tiếc là túi thần kỳ Doraemon là vật phẩm rank S, giá trị 10 vạn điểm, bằng không hắn thực sự có thể quậy banh cả cái thế giới này. Chỉ riêng cái Tủ Điện Thoại Yêu Cầu đã đủ đáng sợ rồi.
Còn nữa, vật phẩm này cũng có mở ra mười mấy cái phó bản, nhìn qua chủ yếu là các phó bản liên quan tới truyện dài của Doraemon, có rất nhiều nhiệm vụ, hoàn thành hết đều có thể đạt được 1 vật phẩm trong túi thần kỳ.
Hắn cũng có thể lấy trộm túi thần kỳ, nhưng Hệ Thống từng cảnh cáo qua nếu vậy thì trong trường hợp đột nhiên có một thằng da xanh béo ú chạy qua trùm lên đầu hắn một cái khăn có trang trí họa tiết đồng hồ thì đừng hỏi tại sao hệ thống không can thiệp.
/311
|