Trần Ngọc Lâm đương khó hiểu những lời nói của Thất Dạ Sắc Lửng, thì hắn qua khóe mắt nhìn thấy ở rất xa có vài con Ma Thú nhỏ yếu muốn chạy trốn. Nhưng lúc mà chúng đang chạy được giữa chừng, bất chợt đâm sầm vào một bức tường vô hình.
Khoảnh khắc chúng đâm sầm vào, bức tượng chợt hiện lên màu trắng sữa giống y hệt lớp giáp chắn của mỗi người. Trần Ngọc Lâm sực hiểu, cái này là Mộ Dung Nguyệt muốn một lần giải quyết hết thảy vụ này.
Thảo nào quanh 3 km kể từ đây, có một số Ma Thú trên bản đồ cứ đi vòng quanh.
Liêu Chân Quân trong hình thái bản thể của mình lao tới Thất Dạ Sắc Lửng, bốn cái càng huy động ngoe nguẩy. Trên từng cái càng đều có một chất lỏng đỏ nhạt xen lẫn sắc nâu thẫm.
Độc.
Rất hiển nhiên, bò cạp thì chuyên dụng về nọc độc, Liêu Chân Quân đồng dạng không phải ngoại lệ. Nhưng Thất Dạ Sắc Lửng hoàn toàn không quan tâm, cả ngòi độc trên đuôi của Liêu Chân Quân cũng không thể đâm xuyên qua được da của Thất Dạ Sắc Lửng.
Thất Dạ Sắc Lửng ha ha cười lớn, kế đó nó bắt đầu trắng trợn bò vào trong trận doanh của tu sĩ nhân loại, hoàn toàn không để ý đến một vị Kim Đan đằng sau. Nó đã sớm chuẩn bị để đột phá Ngũ Phẩm Ma Thú, một khi nó đột phá có thể đè Nguyên Anh thậm chí cả Thần Anh cảnh ra đánh. Một Kim Đan xác thực nó còn chưa thèm để vào mắt.
Trong gần mười lăm phút từ khi hắn tới, Thú Triều lần này đã bị tiêu diệt gần hết. Chiến trận sát thú của Hoàng gia của thực không tồi, liệp sát gần một nửa. Kế đó là đám Âu Bảo Uyên cùng Trần Ngọc Lâm và Lê Thanh Hằng, liệp sát một hơi trên trăm con. Trần Ngọc Lâm là do có Triệu hoán thú hộ thân cho nên thực ra thành tích của hắn là thành tích của một nhóm đông chứ không phải chỉ mình hắn. Âu Bảo Uyên khá cá biệt, nàng chủ yếu đứng một chỗ nhìn, kế đó một tia laze bắn ra lấy mạng một con Ma Thú.
Lê Thanh Hằng tuy không trực tiếp giết địch, nhưng Thần Thánh Chi Quang của nàng phụ trợ vô số người, cũng coi như là rất mạnh.
Cùng với viện thủ mà Hoàng gia mời, cũng chỉ còn lại trên trăm con Ma Thú, trong đó có 2 đầu Ma Thú Tứ Phẩm.
Vấn đề duy nhất là, một trong hai đầu này là con Thất Dạ Sắc Lửng, và chẳng ai đủ khả năng để đột phá phòng ngự của nó. Tuy rằng nó chỉ là Tứ Phẩm Ma Thú, nhưng hiển nhiên nó từng nếm qua một hai thiên tài địa bảo để cho thân thể nó đủ khả năng sánh vai Kim Đan, thậm chí là vượt lên trên.
Thất Dạ Sắc Lửng cũng kệ xác hơn trăm con Ma Thú còn lại, nó trực tiếp chạy ngược về đầu kia thành phố. Chính xác hơn là nó đang tìm kiếm một lỗ hổng trong trận pháp bao trùm thành phố này để thoát ra. Rõ ràng linh trí nó rất cao, có thể suy đoán ra được người tạo ra được cái trận pháp như này hẳn phải vô cùng cường đại.
Trần Ngọc Lâm giương súng lên, chỉ trực chờ Tam Phẩm Ma Thú mà nã đạn. Trong thoáng chốc hắn đã tiêu diệt được hơn 10 con Tam Phẩm Ma Thú còn sót lại, chủ yếu do lũ này đứng túm lại với nhau khiến cho việc xả súng toàn bộ dễ dàng hơn nhiều.
Còn lại chủ yếu là Nhị Phẩm Ma Thú, có giết cùng lắm được 1 điểm Vận Mệnh 1 con, hắn cũng không màng. Trần Ngọc Lâm trực tiếp lệnh cho Arch Ville đuổi theo đám 2 người Thất Dạ Sắc Lửng và Hỏa Sa Đế Bò Cạp.
Hắn chạy theo hổng nổi. Hơn nữa, hắn cần đảm bảo hắn không bị tai bay vạ gió mới được.
Arch Ville nhẹ nhàng hóa thành một luồng sáng, vút bay về phía nơi mà Thất Dạ Sắc Lửng và Liêu Chân Quân đang giao thủ. Trần Ngọc Lâm để ý thấy con lửng mặc dù trông có vẻ chiếm thượng phong, kì thật là nó chẳng hề quan tâm đến trận đấu này. Lực công kích của nó không phá được lớp vỏ ngoài của Hỏa Sa Đế bò cạp, ngược lại nếu không cẩn thận sẽ bị độc công thân, vậy tại sao nó vẫn không màng để tâm?.
Có khả năng là vì nó cảm thấy tầm quan trọng của việc đánh bại Liêu Chân Quân ít hơn tìm ra được lối thoát. Theo cách suy nghĩ bình thường thì hẳn Liêu Chân Quân cũng có được lớp hộ giáp tương tự những người khác, bản thân nó nếu phá không nổi lớp giáp đó thì chỉ cần để ý không bị chọc độc vào là được?
Còn một nguyên nhân khác, là Liêu Chân Quân mỗi lần gắp càng, hay dùng độc vỹ đều không thể xuyên thấu qua được làn da của nó. Chủ yếu do bộ lông của con lửng này được sắp xếp theo kết cấu vô cùng kì lạ, có thể ngăn cản phần lớn công kích của hắn.
Phòng ngự của nó quá sức mạnh mẽ, hầu như không thể cản phá được.
Về phần tốc độ, mục tiêu của Liêu Chân Quân là nó,, mục tiêu của nó là tìm ra lỗ hở để chạy, tự nhiên là nó sẽ tốn thời gian hơn hẳn rồi. Hơn nữa, bình thường tốc độ của nó cũng hơi kém so với một Kim Đan. Nên biết, Kim Đan có thể ngự không phi hành. Và một khi ngự không phi hành thì có nhanh mấy cũng chỉ là chạy bộ mà thôi.
Trần Ngọc Lâm quyết tâm đánh liều thử một cú, hắn thông qua Arch Ville phát ra âm thanh(thực ra là thông qua 2 cái điện thoại, một cái điện thoại cũ của hắn, một cái hắn mới mua gần đây):
Liêu Chân Quân, tiếp nhận của ta một cái buff
Liêu Chân Quân tuy đang đánh nhau với Thất Dạ Sắc Lửng, nhưng vẫn nghe được lời của hắn:
?
Trần Ngọc Lâm không ngạc nhiên. Trong mắt người khác, hẳn là một đầu sinh vật trông hao hao Ma Tộc đang cầm điện thoại nói chuyện đi? Chuyện đó cũng đủ làm tổn thọ một số người.
Trần Ngọc Lâm không rảnh giải thích, hắn quen thói giải thích khi đã chắc ăn, hoặc giải thích khi xong việc hơn là giải thích giữa chừng. Hắn nhắm chuẩn Liêu Chân Quân, tiến vào trong giao diện Hệ Thống lựa chọn [Thẻ bài Kĩ Năng: Đặc Ân Ma Thần Vương].
Gần đây Trần Ngọc Lâm mới phát hiện ra tính năng trang bị thẻ bài ngoài trang bị cho triệu hoán thú, còn có thể trang bị cả cho các mục tiêu khác nữa. Có điều khi trang bị cho triệu hoán thú của hắn thì hắn có thể thiết lập trang bị mặc định, còn khi trang bị các mục tiêu khác, ví dụ đồng minh, kẻ địch, thì nó sẽ bắn cái thẻ bài về phía mục tiêu.
Và cần phải nhắm mục tiêu từ trước. Hầu như không có trường hợp sát nhập nhầm, nhưng nếu như một kẻ khác, ví dụ kẻ địch mà chạm được vào thẻ bài thì nó sẽ trang bị luôn cho kẻ địch.
Hơi phiền phức một tẹo.
Hơn nữa, có ngưng trang bị thẻ bài hay không là quyền của người đang trang bị lúc đó, Trần Ngọc Lâm không thể chủ động ngừng trang bị thẻ bài. Kiểu nếu hắn có một thẻ vĩnh cửu buff mà người được trang bị không muốn trả lại cho hắn, thì hắn cũng không làm gì được.
Khá giống tính năng VIP.
Trần Ngọc Lâm không thể Giám Định được sức mạnh của cả hai, nhưng hắn đồ chừng hiện tại thực lực của cả hai đang cân bằng nhau, và nếu hắn trang bị [Đặc Ân Của Ma Thần Vương] lên cho Liêu Chân Quân, thì rất có thể hắn sẽ giết được Thất Dạ Sắc Lửng.
Và nếu thế, thì hắn sẽ được điểm hỗ trợ, vụ này hắn hỏi qua Hệ Thống rồi. Nếu hắn đóng góp rõ ràng, thì hắn sẽ được tính điểm hỗ trợ nhiều hơn hẳn. Tứ Phẩm đỉnh cao Ma Thú, nghĩ đến số điểm mà hắn có thể đạt được đủ khiến Trần Ngọc Lâm cười run.
Hơn nữa, [Đặc Ân Ma Thần Vương] chỉ không thể trang bị cho Thần Thánh cùng Quang Minh mấy loại hệ tương tự như vậy thôi. Hỏa Sa Đế Bò Cạp hoàn toàn trang bị được.
Arch Ville hóa thành một tia sáng, lao vút qua đằng sau Hỏa Sa Đế Bò Cạp, kế đó nó vung tay, một tia sáng đen kịt nương theo bàn tay hắn phóng thẳng đến chỗ Liêu Chân Quân. Cả hai kẻ đang chiến đấu đều mắt vô cùng tình tường, nhưng cả hai đều chỉ nhìn ra đó là một tấm thẻ, mặt trên là cái gì thì lại như thể đã bị che mất trong trí nhớ của cả hai.
Liêu Chân Quân cảm thấy tấm thẻ bay vào người, chợt hắn cảm giác chiến ý bùng cháy, như thể kẻ địch trước mặt hắn giờ chỉ là một con kiến hôi. Hơn nữa, thực lực, cơ thể, độ cường tráng, độc, tốc độ.. vân vân của hắn toàn bộ đề thăng 50%. Tức là thực lực của hắn thẳng bay từ Kim Đan Trung Kỳ lên thành Kim Đan Hậu Kỳ.
Kế đó, hai mắt Liêu Chân Quân bùng nổ, một luồng lực lượng khác tràn đầy nóng rực tràn ra đi kèm theo đó là một ngọn lửa trắng lan tràn toàn thân Liêu Chân Quân.
Bạch Sa Hỏa, bí pháp Hỏa Sa Đế Bò Cạp nhất tộc, tăng 25% thực lực, kéo dài 20 phút.
Một chuyện để hắn kinh ngạc là thậm chí loại bí pháp đề thăng thực lực này cũng được tăng phúc 50%, một hơi để cho hắn tăng lên đến Kim Đan đỉnh phong. Thậm chí độc của hắn cũng tăng cường, ngoài mang theo thuộc tính Hỏa Độc, còn mang theo thuộc tính Cuồng Loạn, Hỗn bạo, Mất lý trí nữa.
Một hơi tăng cường gần như gấp đôi thực lực, trong khi đó không hiểu sao cái buff được dùng lên hắn lại không có một cái phản ứng phụ nào.
Chợt lúc này, ở phía Trần Ngọc Lâm đang có một cái bóng từ từ tiếp cận hắn, cái bóng này đen đặc, tỏa ra vô số hận thù.
Khoảnh khắc chúng đâm sầm vào, bức tượng chợt hiện lên màu trắng sữa giống y hệt lớp giáp chắn của mỗi người. Trần Ngọc Lâm sực hiểu, cái này là Mộ Dung Nguyệt muốn một lần giải quyết hết thảy vụ này.
Thảo nào quanh 3 km kể từ đây, có một số Ma Thú trên bản đồ cứ đi vòng quanh.
Liêu Chân Quân trong hình thái bản thể của mình lao tới Thất Dạ Sắc Lửng, bốn cái càng huy động ngoe nguẩy. Trên từng cái càng đều có một chất lỏng đỏ nhạt xen lẫn sắc nâu thẫm.
Độc.
Rất hiển nhiên, bò cạp thì chuyên dụng về nọc độc, Liêu Chân Quân đồng dạng không phải ngoại lệ. Nhưng Thất Dạ Sắc Lửng hoàn toàn không quan tâm, cả ngòi độc trên đuôi của Liêu Chân Quân cũng không thể đâm xuyên qua được da của Thất Dạ Sắc Lửng.
Thất Dạ Sắc Lửng ha ha cười lớn, kế đó nó bắt đầu trắng trợn bò vào trong trận doanh của tu sĩ nhân loại, hoàn toàn không để ý đến một vị Kim Đan đằng sau. Nó đã sớm chuẩn bị để đột phá Ngũ Phẩm Ma Thú, một khi nó đột phá có thể đè Nguyên Anh thậm chí cả Thần Anh cảnh ra đánh. Một Kim Đan xác thực nó còn chưa thèm để vào mắt.
Trong gần mười lăm phút từ khi hắn tới, Thú Triều lần này đã bị tiêu diệt gần hết. Chiến trận sát thú của Hoàng gia của thực không tồi, liệp sát gần một nửa. Kế đó là đám Âu Bảo Uyên cùng Trần Ngọc Lâm và Lê Thanh Hằng, liệp sát một hơi trên trăm con. Trần Ngọc Lâm là do có Triệu hoán thú hộ thân cho nên thực ra thành tích của hắn là thành tích của một nhóm đông chứ không phải chỉ mình hắn. Âu Bảo Uyên khá cá biệt, nàng chủ yếu đứng một chỗ nhìn, kế đó một tia laze bắn ra lấy mạng một con Ma Thú.
Lê Thanh Hằng tuy không trực tiếp giết địch, nhưng Thần Thánh Chi Quang của nàng phụ trợ vô số người, cũng coi như là rất mạnh.
Cùng với viện thủ mà Hoàng gia mời, cũng chỉ còn lại trên trăm con Ma Thú, trong đó có 2 đầu Ma Thú Tứ Phẩm.
Vấn đề duy nhất là, một trong hai đầu này là con Thất Dạ Sắc Lửng, và chẳng ai đủ khả năng để đột phá phòng ngự của nó. Tuy rằng nó chỉ là Tứ Phẩm Ma Thú, nhưng hiển nhiên nó từng nếm qua một hai thiên tài địa bảo để cho thân thể nó đủ khả năng sánh vai Kim Đan, thậm chí là vượt lên trên.
Thất Dạ Sắc Lửng cũng kệ xác hơn trăm con Ma Thú còn lại, nó trực tiếp chạy ngược về đầu kia thành phố. Chính xác hơn là nó đang tìm kiếm một lỗ hổng trong trận pháp bao trùm thành phố này để thoát ra. Rõ ràng linh trí nó rất cao, có thể suy đoán ra được người tạo ra được cái trận pháp như này hẳn phải vô cùng cường đại.
Trần Ngọc Lâm giương súng lên, chỉ trực chờ Tam Phẩm Ma Thú mà nã đạn. Trong thoáng chốc hắn đã tiêu diệt được hơn 10 con Tam Phẩm Ma Thú còn sót lại, chủ yếu do lũ này đứng túm lại với nhau khiến cho việc xả súng toàn bộ dễ dàng hơn nhiều.
Còn lại chủ yếu là Nhị Phẩm Ma Thú, có giết cùng lắm được 1 điểm Vận Mệnh 1 con, hắn cũng không màng. Trần Ngọc Lâm trực tiếp lệnh cho Arch Ville đuổi theo đám 2 người Thất Dạ Sắc Lửng và Hỏa Sa Đế Bò Cạp.
Hắn chạy theo hổng nổi. Hơn nữa, hắn cần đảm bảo hắn không bị tai bay vạ gió mới được.
Arch Ville nhẹ nhàng hóa thành một luồng sáng, vút bay về phía nơi mà Thất Dạ Sắc Lửng và Liêu Chân Quân đang giao thủ. Trần Ngọc Lâm để ý thấy con lửng mặc dù trông có vẻ chiếm thượng phong, kì thật là nó chẳng hề quan tâm đến trận đấu này. Lực công kích của nó không phá được lớp vỏ ngoài của Hỏa Sa Đế bò cạp, ngược lại nếu không cẩn thận sẽ bị độc công thân, vậy tại sao nó vẫn không màng để tâm?.
Có khả năng là vì nó cảm thấy tầm quan trọng của việc đánh bại Liêu Chân Quân ít hơn tìm ra được lối thoát. Theo cách suy nghĩ bình thường thì hẳn Liêu Chân Quân cũng có được lớp hộ giáp tương tự những người khác, bản thân nó nếu phá không nổi lớp giáp đó thì chỉ cần để ý không bị chọc độc vào là được?
Còn một nguyên nhân khác, là Liêu Chân Quân mỗi lần gắp càng, hay dùng độc vỹ đều không thể xuyên thấu qua được làn da của nó. Chủ yếu do bộ lông của con lửng này được sắp xếp theo kết cấu vô cùng kì lạ, có thể ngăn cản phần lớn công kích của hắn.
Phòng ngự của nó quá sức mạnh mẽ, hầu như không thể cản phá được.
Về phần tốc độ, mục tiêu của Liêu Chân Quân là nó,, mục tiêu của nó là tìm ra lỗ hở để chạy, tự nhiên là nó sẽ tốn thời gian hơn hẳn rồi. Hơn nữa, bình thường tốc độ của nó cũng hơi kém so với một Kim Đan. Nên biết, Kim Đan có thể ngự không phi hành. Và một khi ngự không phi hành thì có nhanh mấy cũng chỉ là chạy bộ mà thôi.
Trần Ngọc Lâm quyết tâm đánh liều thử một cú, hắn thông qua Arch Ville phát ra âm thanh(thực ra là thông qua 2 cái điện thoại, một cái điện thoại cũ của hắn, một cái hắn mới mua gần đây):
Liêu Chân Quân, tiếp nhận của ta một cái buff
Liêu Chân Quân tuy đang đánh nhau với Thất Dạ Sắc Lửng, nhưng vẫn nghe được lời của hắn:
?
Trần Ngọc Lâm không ngạc nhiên. Trong mắt người khác, hẳn là một đầu sinh vật trông hao hao Ma Tộc đang cầm điện thoại nói chuyện đi? Chuyện đó cũng đủ làm tổn thọ một số người.
Trần Ngọc Lâm không rảnh giải thích, hắn quen thói giải thích khi đã chắc ăn, hoặc giải thích khi xong việc hơn là giải thích giữa chừng. Hắn nhắm chuẩn Liêu Chân Quân, tiến vào trong giao diện Hệ Thống lựa chọn [Thẻ bài Kĩ Năng: Đặc Ân Ma Thần Vương].
Gần đây Trần Ngọc Lâm mới phát hiện ra tính năng trang bị thẻ bài ngoài trang bị cho triệu hoán thú, còn có thể trang bị cả cho các mục tiêu khác nữa. Có điều khi trang bị cho triệu hoán thú của hắn thì hắn có thể thiết lập trang bị mặc định, còn khi trang bị các mục tiêu khác, ví dụ đồng minh, kẻ địch, thì nó sẽ bắn cái thẻ bài về phía mục tiêu.
Và cần phải nhắm mục tiêu từ trước. Hầu như không có trường hợp sát nhập nhầm, nhưng nếu như một kẻ khác, ví dụ kẻ địch mà chạm được vào thẻ bài thì nó sẽ trang bị luôn cho kẻ địch.
Hơi phiền phức một tẹo.
Hơn nữa, có ngưng trang bị thẻ bài hay không là quyền của người đang trang bị lúc đó, Trần Ngọc Lâm không thể chủ động ngừng trang bị thẻ bài. Kiểu nếu hắn có một thẻ vĩnh cửu buff mà người được trang bị không muốn trả lại cho hắn, thì hắn cũng không làm gì được.
Khá giống tính năng VIP.
Trần Ngọc Lâm không thể Giám Định được sức mạnh của cả hai, nhưng hắn đồ chừng hiện tại thực lực của cả hai đang cân bằng nhau, và nếu hắn trang bị [Đặc Ân Của Ma Thần Vương] lên cho Liêu Chân Quân, thì rất có thể hắn sẽ giết được Thất Dạ Sắc Lửng.
Và nếu thế, thì hắn sẽ được điểm hỗ trợ, vụ này hắn hỏi qua Hệ Thống rồi. Nếu hắn đóng góp rõ ràng, thì hắn sẽ được tính điểm hỗ trợ nhiều hơn hẳn. Tứ Phẩm đỉnh cao Ma Thú, nghĩ đến số điểm mà hắn có thể đạt được đủ khiến Trần Ngọc Lâm cười run.
Hơn nữa, [Đặc Ân Ma Thần Vương] chỉ không thể trang bị cho Thần Thánh cùng Quang Minh mấy loại hệ tương tự như vậy thôi. Hỏa Sa Đế Bò Cạp hoàn toàn trang bị được.
Arch Ville hóa thành một tia sáng, lao vút qua đằng sau Hỏa Sa Đế Bò Cạp, kế đó nó vung tay, một tia sáng đen kịt nương theo bàn tay hắn phóng thẳng đến chỗ Liêu Chân Quân. Cả hai kẻ đang chiến đấu đều mắt vô cùng tình tường, nhưng cả hai đều chỉ nhìn ra đó là một tấm thẻ, mặt trên là cái gì thì lại như thể đã bị che mất trong trí nhớ của cả hai.
Liêu Chân Quân cảm thấy tấm thẻ bay vào người, chợt hắn cảm giác chiến ý bùng cháy, như thể kẻ địch trước mặt hắn giờ chỉ là một con kiến hôi. Hơn nữa, thực lực, cơ thể, độ cường tráng, độc, tốc độ.. vân vân của hắn toàn bộ đề thăng 50%. Tức là thực lực của hắn thẳng bay từ Kim Đan Trung Kỳ lên thành Kim Đan Hậu Kỳ.
Kế đó, hai mắt Liêu Chân Quân bùng nổ, một luồng lực lượng khác tràn đầy nóng rực tràn ra đi kèm theo đó là một ngọn lửa trắng lan tràn toàn thân Liêu Chân Quân.
Bạch Sa Hỏa, bí pháp Hỏa Sa Đế Bò Cạp nhất tộc, tăng 25% thực lực, kéo dài 20 phút.
Một chuyện để hắn kinh ngạc là thậm chí loại bí pháp đề thăng thực lực này cũng được tăng phúc 50%, một hơi để cho hắn tăng lên đến Kim Đan đỉnh phong. Thậm chí độc của hắn cũng tăng cường, ngoài mang theo thuộc tính Hỏa Độc, còn mang theo thuộc tính Cuồng Loạn, Hỗn bạo, Mất lý trí nữa.
Một hơi tăng cường gần như gấp đôi thực lực, trong khi đó không hiểu sao cái buff được dùng lên hắn lại không có một cái phản ứng phụ nào.
Chợt lúc này, ở phía Trần Ngọc Lâm đang có một cái bóng từ từ tiếp cận hắn, cái bóng này đen đặc, tỏa ra vô số hận thù.
/311
|