Tử Vong Thiên Quân đều xuất hiện.
Hắn là một trong những Thiên Quân cổ xưa của Chân Lý Thánh Địa, nghe đồn sống qua năm sáu kỷ nguyên hỗn độn. Vượt qua nhiều lần đại kiếp nạn thiên địa hủy diệt như vậy, hắn tuyệt đối là một nhân vật khủng bố, không dưới Tai Nan, Vĩnh Hằng, Sát Lục, Hỗn Độn. Hắn vừa xuất hiện lập tức mang đến cho Phương Hàn uy hiếp nghiêm trọng nhất.
Tuy nhiên Phương Hàn không sợ chút nào.
Đối mặt với bóng người bao bọc trong khí tức tử vong, Phương Hàn hô hấp điều động toàn bộ nguyên khí của Đan giới, Hồng Mông Điện, Thiên Táng Quan toàn lực ra tay tiến hành oanh kích Tử Vong Thiên Quân.
Trên mặt Tử Vong Thiên Quân thủy chung là ý cười thản nhiên, ngón tay khẽ động, tay áo phất lên liền ngăn cản Thiên Táng Quan, một cỗ nguyên khí chia ra bắn vào trong thân thể Miêu Lê cùng Chiến Vương Thiên Quân.
Thân thể của hai Thiên Quân bị Phương Hàn đánh bị thương bắt đầu khôi phục.
- Phương Hàn, ngươi vừa tu thành Thiên Quân đã muốn đánh chết cao thủ cùng cảnh giới, thật sự là quá đáng. Hơn nữa ngươi giết chết rất nhiều người của Chân Lý Thánh Địa chúng ta, những Thiên Chủ đó đều là thiên tài, có hy vọng tuyệt đối tiến vào Thiên Quân. Ngươi bóp chết tất cả hy vọng của Chân Lý Thánh Địa chúng ta. Hôm nay ta tới chẳng những giải cứu tất cả Thiên Quân còn muốn bóp chết hy vọng của Kỷ Nguyên Môn, giết chết các đệ tử của Kỷ Nguyên Môn ngươi. Đương nhiên cùng sẽ chém giết ngươi.
Hai tay Tử Vong Thiên Quân liên tục bắn ra, giống như đánh một khúc đàn trên hư không, nhạc khúc tử vong từ trong đó chảy ra, tiến hành quấn quanh, oanh kích Thiên Táng Quan.
Trong Thiên Táng Quan tiếng cộc cộc càng ngày càng vang, Hoàng Phủ Bỉ Ngạn bị giam cầm trong đó sắp thoát vây mà ra.
Bên trong Hồng Mỏng Điện, Dực Thiên Quân xích sắt phong tỏa cùng giãy dụa càng mạnh, sắp phá cấm mà thoát.
về phần Hoa Thiên Đô lại càng là toàn thân được nhạc khúc tử vong bao phủ, nháy mắt bay ra ngoài, rơi xuống bên trong vòng sáng của Tử Vong Thiên Quân, tránh được một kiếp không bị Phương Hàn đánh chết.
Thế công của Tử Vong Thiên Quân phi thường sắc bén, thanh âm đàn trên hư không càng ngày càng đậm đặc cuối cùng ngưng tụ thành một cây mâu tử vong tiến hành xuyên thủng Phương Hàn.
Sắc mặt Phương Hàn bất động không chút biến hóa, hai tay biến hóa, đột nhiên trong tay xuất hiện sáu chữ cổ: Án, ma, ni, bá, di, hồng!
Sáu chữ cổ này không ngừng vận chuyển, sau đó kéo theo chín chữ cổ khác: Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, tiền.
Sáu chữ cổ Phật môn, chín chữ cổ Đạo môn đều là văn tự thần diệu không biết từ bao nhiêu kỷ nguyên trước truyền ra từ trong Vĩnh Sinh Chi Môn.
Toàn bộ đều bị Phương Hàn nắm trong tay, mỗi một văn tự đều ẩn chứa bí mật kinh thiên động địa. Phương Hàn tấn chức Thiên Quân, đều tìm hiểu toàn bộ.
Tay trái hắn sáu chữ cổ, tay phải chín chữ cổ cùng Tử Vong Thiên Quân chiến đấu cùng một chỗ. Sáu chữ, chín chữ đều phát uy, đánh nát trường mâu do nhạc khúc tử vong ngưng tụ thành.
- Lục Tự Chân Ngôn, Cửu Tự Chân Ngôn.
Tử Vong Thiên Quân vừa nhìn, sắc mặt biến đổi:
- Hai bộ văn từ huyền bí vô thượng của Phật môn, Đạo môn đều ở trong tay của ngươi!
- Hồng Mông Điện, Thiên Táng Quan!
Phương Hàn không thèm để ý đến lời Tử Vong Thiên Quân, phun ra một ngụm nguyên khí, uy lực của hai kiện Pháp bảo liên tục tăng lên. Cùng lúc đó hắn cùng tế ra chìa khóa Sát Na, mở toàn bộ cấm pháp của Đan giới hiệp đồng hắn tác chiến.
Dưới sự vận chuyển của chìa khóa Sát Na, mộ huyệt hoàng kim của chúa tể Đan giới ở sâu trong Đan giới bắt đầu phát ra hào quang tràn ngập toàn bộ Đan giới.
- Tử Vong Thiên Quân, nếu ngươi đã đến, vậy cũng chôn vùi trong Đan giới đi. Ta cùng không ngại giết tất cả các ngươi.
Trong lúc Phương Hàn lên tiếng, cửa Đan giới bắt đầu chậm rãi đóng lại.
Không ngờ hắn muốn bắt ba ba trong rọ, ngay cả Tử Vong Thiên Quân cùng muốn vây khốn trong Đan giới. Hiện tại Phương Hàn chiếm được truyền thừa của Thượng cổ Đan giới, lại càng tấn chức Thiên Quân, thời gian càng dài càng quen thuộc Đan giới. Ờ trong Đan giới chính là sân nhà của hắn, không ai có thể chiến thắng.
- Hửh? Mộ huyệt của chúa tể Thượng cổ Đan giới đều mở ra? Cửa Đan giới sắp đóng lại?
Tử Vong Thiên Quân nháy mắt liền hiểu được tâm tư hiểm ác của Phương Hàn, hắn có kiêng kị sâu sắc đối với mộ huyệt của chúa tể Đan giới. Đột nhiên, thân thể hắn cấp tốc rút lui.
Vào thời điểm Phương Hàn đồng thời tế ra sáu chữ, chín chữ cổ, Tử Vong Thiên Quân liền biết chuyện đánh bại Phương Hàn không dễ dàng.
Hắn bắt đầu sinh ý thối lui.
Trong nháy mắt thân thể bay nhảy tốc độ cao, thừa cơ cửa Đan giới còn không bị đóng đột nhiên nhảy ra ngoài hóa thành một quốc gia tử vong biến mất phía chân trời.
Nhưng Miêu Lê Thiên Quân. Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoang bị hắn giải cứu lại không có may mắn như vậy, chỉ chậm nửa bước vừa định chạy ra thì Đan giới đóng cửa, hoàn toàn nhốt bọn họ ở trong Đan giới.
Tuy nhiên, Hoa Thiên Đô lại bị Tử Vong Thiên Quân mang đi.
Một trận đại chiến với kết cục bốn vị Thiên Quân đều bị nhốt lại ở Đan giới, Hoa Thiên Đô bị Tử Vong Thiên Quân mang đi chậm rãi bế mạc.
Tử Vong Thiên Quân tiến vào Đan giới chỉ mang được Hoa Thiên Đô đi, ngoài ra không chiếm được ích lợi gì.
Mà Cửu Tự Đạo Phù, Thiên Táng Quan trên người Hoa Thiên Đô đều bị Phương Hàn cướp lấy, giá trị cũng hoàn toàn mất đi, tương lai không có khả năng tranh hơn thua với Phương Hàn.
Tuy nhiên trên người Hoa Thiên Đô có bí mật của Tạo Hóa Tiên Vương, có tác dụng rất lớn đối với Chân Lý Thánh Địa.
Phương Hàn nhìn cánh cửa Đan giới đang chậm rài đóng lại cùng với Chiến Vương Thiên Quân, Miêu Lê Thiên Quân không kịp xông ra, phát ra thanh âm ác nghiệt:
- Tử Vong Thiên Quân CŨNG không giải cứu được các ngươi. Hiện tại các ngươi quỳ xuống đợi ta xử lý hay là bị ta đánh chết? Tự chọn đi!
- Phương Hàn, ngươi không nên khinh người quá đáng! Chúng ta chính là Thiên Quân vô thượng, Quân vương của trời đất, siêu thoát thiên địa, nhật nguyệt diệt vong chúng ta cũng bất diệt, thiên địa hủ chúng ta cùng sẽ không hủ. Không ngờ ngươi muốn chúng ta quỳ xuống?
Thân thể Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoàng hơi run lên tuy nhiên sau đó liền bình tĩnh trở lại, tiến vào một loại cảnh giới không mừng không giận.
- Như vậy, các ngươi lựa chọn chết?
Lúc này Phương Hàn là tu vi Thiên Quân, hơn nữa có được Hồng Mông Điện, Thiên Táng Quan, lại ở trong Đan giới, trấn áp Mục Dã Hoang, Miêu Lê Thiên Quân cũng không phải việc khó gì, hắn tự nhiên không sợ hãi.
- Phương Hàn, ngươi muốn liều mạng với chúng ta?
Miêu Lê Thiên Quân giận dừ hét.
- Liều mạng? Ờ bên ngoài thì các ngươi có tư cách này, dưới tình huống ta không có Hồng Mông Điện, Thiên Táng Quan các ngươi CŨNG có tư cách này. Tuy nhiên hiện tại không cần phải nói. Đan giới lực! Hoàn toàn giam cầm!
Phương Hàn thậm chí không cần động thủ, đột nhiên toàn bộ Đan giới bộc phát ra một luồng áp lực kinh thiên động địa, từng xiềng xích trống rỗng xuất hiện quét về phía Mục Dã Hoang cùng Miêu Lê Thiên Quân.
Mục Dã Hoang nhảy vọt lên ý đồ trốn tránh nhưng là một chưởng cách không của Phương Hàn đánh cho hắn liên tục bay ngược, sau đó hoàn toàn giam cầm. Từng đạo xiềng xích vắt ngang hư không trói chặt hắn ở chính giữa Đan giới.
Tự nhiên Miêu Lê Thiên Quân cũng không thoát được kết cục bị trói chặt, bị Phương Hàn ra tay bức bách liên tục lui về phía sau, sau đó cấm pháp của Đan giới hoàn toàn quấn quanh hắn.
Đến lúc này.
Bốn Thiên Quân: Chiến Vương Thiên Quân, Hoàng Phủ Bỉ Ngạn, Miêu Lê Thiên Quân, Dực Thiên Quân đều bị bắt.
Chỉ trong một ngày, bốn vị Thiên Quân bị giam cầm, phong ấn. Nếu việc này truyền ra ngoài chỉ sợ là Thiên giới, thậm chí là chư thiên vạn giới đều gây nên chấn động trời long đất lở. Vô số chủng tộc đều sẽ truyền tụng uy danh của Phương Hàn. trong chư thiên danh tiếng của Kỷ Nguyên Thiên Quân sẽ khiếp sợ hết thảy.
Tuy nhiên, tuy bốn vị Thiên Quân bị phong ấn, Phương Hàn cũng chưa nghĩ sẽ đối phó bọn họ như thế nào. Đầu tiên đương nhiên là luyện hóa, rút ra căn nguyên Thiên Quân rót vào trong thân thể Vũ Hoàng. Linh Lung khiến cho pháp lực bọn họ tăng vọt, dễ xung kích đột phá cảnh giới Thiên Quân.
Tuy nhiên cho dù là chiếm được căn nguyên của Thiên Quân, luyện hóa một vị Thiên Quân tu luyện tới cảnh giới Thiên Quân cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nhìn lại Hoa Thiên Đô thì biết, đời trước là Thiên Quân, đời này chiếm được thi thể đời trước, còn có một số Pháp bảo như Thiên Táng Quan cùng không thể tu luyện tới Thiên Quân, dựa vào Cửu Tự Đạo Phù mà nhảy lên địa vị Thiên Quân, còn không phải năng lực của mình, một khi bị rút ra liền thoái hóa cảnh giới. Dựa vào năng lực của chính mình khó khăn thật mạnh, cùng chỉ có ngươi như Phương Hàn mới có thể đột phá.
Hiện tại năng lực suy tính của Phương Hàn vô cùng tận, hết thảy mọi thứ đều trong kế hoạch của hắn. Hắn suy tính ra Linh Lung. Vũ Hoàng cho dù nuốt căn nguyên của một Thiên Quân, muốn tấn chức Thiên Quân cùng cần thời gian dài tìm hiểu, không phải dễ dàng.
Tuy nhiên căn nguyên Thiên Quân đưa bọn họ luyện hóa là chuyện nên làm.
Hắn ngoắc tay, đám người Linh Lung. Vũ Hoàng chậm rài hạ xuống. từ trong Hồng Mỏng Điện đi ra, nhìn Phương Hàn. Cùng lúc thần sắc phức tạp thì một cỗ tôn kính cũng tự nhiên sinh ra, đồng thời Phương Hàn cảm giác tâm lý của bọn họ đối với chính mình trở nên xa lạ đi nhiều.
Thiên Quân cùng Chí Tiên chênh lệch rất lớn, khoảng cách không thể tính toán. Không nói lực lượng chênh lệch, chỉ cần một điểm là sau khi thiên địa tan biến, Phương Hàn sẽ còn sống sót chờ đợi khai thiên tích địa kỳ nguyên tiếp theo, một lần nữa suy diễn đủ loại chuyện xưa. Mà bọn họ bất kể mạnh cờ nào cũng đều ngã xuống trong lịch sử bụi bặm, hoàn toàn tử vong không ai có thể cứu được.
Tiên Vương cùng không thể giải cứu một người thường. Bởi vì đại kiếp nạn thiên địa hủy diệt bất kỳ Pháp bảo gì cũng không thể bảo hộ người khác. Sinh mệnh của mỗi người đều liên quan chặt chẽ với thiên địa.
Cho dù là một vị cao thủ trốn trong Hồng Mông Điện, thiên địa bắt đầu hủy diệt hắn cũng bị cảm ứng. sẽ sinh ra thiên nhân ngũ suy, sau đó ngã xuống. tử vong. Đây là sự thật không thể phủ định. Chân Lý Tiên Vương cùng không thể cứu.
Tiên Vương chỉ có thể đủ lo cho bản thân, không có năng lực bảo hộ thuộc hạ dưới trướng càng không nói đến Thiên Quân.
Thiên địa tan biến là tàn khốc như thế, một khi tới thời khắc hủy diệt cuối cùng. không phải Thiên Quân đều sẽ già cả, diệt vong. Đây cũng là quy tắc, pháp tắc công bình nhất.
Giờ này khắc này Phương Hàn đột nhiên cảm giác cô đơn tịch mịch. Thiên Quân sống sót sau những kỷ nguyên nối tiếp, mà tất cả bằng hữu. đời sau đều tiêu tan. Sinh mệnh rốt cục là vì cái gì?
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Hắn là một trong những Thiên Quân cổ xưa của Chân Lý Thánh Địa, nghe đồn sống qua năm sáu kỷ nguyên hỗn độn. Vượt qua nhiều lần đại kiếp nạn thiên địa hủy diệt như vậy, hắn tuyệt đối là một nhân vật khủng bố, không dưới Tai Nan, Vĩnh Hằng, Sát Lục, Hỗn Độn. Hắn vừa xuất hiện lập tức mang đến cho Phương Hàn uy hiếp nghiêm trọng nhất.
Tuy nhiên Phương Hàn không sợ chút nào.
Đối mặt với bóng người bao bọc trong khí tức tử vong, Phương Hàn hô hấp điều động toàn bộ nguyên khí của Đan giới, Hồng Mông Điện, Thiên Táng Quan toàn lực ra tay tiến hành oanh kích Tử Vong Thiên Quân.
Trên mặt Tử Vong Thiên Quân thủy chung là ý cười thản nhiên, ngón tay khẽ động, tay áo phất lên liền ngăn cản Thiên Táng Quan, một cỗ nguyên khí chia ra bắn vào trong thân thể Miêu Lê cùng Chiến Vương Thiên Quân.
Thân thể của hai Thiên Quân bị Phương Hàn đánh bị thương bắt đầu khôi phục.
- Phương Hàn, ngươi vừa tu thành Thiên Quân đã muốn đánh chết cao thủ cùng cảnh giới, thật sự là quá đáng. Hơn nữa ngươi giết chết rất nhiều người của Chân Lý Thánh Địa chúng ta, những Thiên Chủ đó đều là thiên tài, có hy vọng tuyệt đối tiến vào Thiên Quân. Ngươi bóp chết tất cả hy vọng của Chân Lý Thánh Địa chúng ta. Hôm nay ta tới chẳng những giải cứu tất cả Thiên Quân còn muốn bóp chết hy vọng của Kỷ Nguyên Môn, giết chết các đệ tử của Kỷ Nguyên Môn ngươi. Đương nhiên cùng sẽ chém giết ngươi.
Hai tay Tử Vong Thiên Quân liên tục bắn ra, giống như đánh một khúc đàn trên hư không, nhạc khúc tử vong từ trong đó chảy ra, tiến hành quấn quanh, oanh kích Thiên Táng Quan.
Trong Thiên Táng Quan tiếng cộc cộc càng ngày càng vang, Hoàng Phủ Bỉ Ngạn bị giam cầm trong đó sắp thoát vây mà ra.
Bên trong Hồng Mỏng Điện, Dực Thiên Quân xích sắt phong tỏa cùng giãy dụa càng mạnh, sắp phá cấm mà thoát.
về phần Hoa Thiên Đô lại càng là toàn thân được nhạc khúc tử vong bao phủ, nháy mắt bay ra ngoài, rơi xuống bên trong vòng sáng của Tử Vong Thiên Quân, tránh được một kiếp không bị Phương Hàn đánh chết.
Thế công của Tử Vong Thiên Quân phi thường sắc bén, thanh âm đàn trên hư không càng ngày càng đậm đặc cuối cùng ngưng tụ thành một cây mâu tử vong tiến hành xuyên thủng Phương Hàn.
Sắc mặt Phương Hàn bất động không chút biến hóa, hai tay biến hóa, đột nhiên trong tay xuất hiện sáu chữ cổ: Án, ma, ni, bá, di, hồng!
Sáu chữ cổ này không ngừng vận chuyển, sau đó kéo theo chín chữ cổ khác: Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, tiền.
Sáu chữ cổ Phật môn, chín chữ cổ Đạo môn đều là văn tự thần diệu không biết từ bao nhiêu kỷ nguyên trước truyền ra từ trong Vĩnh Sinh Chi Môn.
Toàn bộ đều bị Phương Hàn nắm trong tay, mỗi một văn tự đều ẩn chứa bí mật kinh thiên động địa. Phương Hàn tấn chức Thiên Quân, đều tìm hiểu toàn bộ.
Tay trái hắn sáu chữ cổ, tay phải chín chữ cổ cùng Tử Vong Thiên Quân chiến đấu cùng một chỗ. Sáu chữ, chín chữ đều phát uy, đánh nát trường mâu do nhạc khúc tử vong ngưng tụ thành.
- Lục Tự Chân Ngôn, Cửu Tự Chân Ngôn.
Tử Vong Thiên Quân vừa nhìn, sắc mặt biến đổi:
- Hai bộ văn từ huyền bí vô thượng của Phật môn, Đạo môn đều ở trong tay của ngươi!
- Hồng Mông Điện, Thiên Táng Quan!
Phương Hàn không thèm để ý đến lời Tử Vong Thiên Quân, phun ra một ngụm nguyên khí, uy lực của hai kiện Pháp bảo liên tục tăng lên. Cùng lúc đó hắn cùng tế ra chìa khóa Sát Na, mở toàn bộ cấm pháp của Đan giới hiệp đồng hắn tác chiến.
Dưới sự vận chuyển của chìa khóa Sát Na, mộ huyệt hoàng kim của chúa tể Đan giới ở sâu trong Đan giới bắt đầu phát ra hào quang tràn ngập toàn bộ Đan giới.
- Tử Vong Thiên Quân, nếu ngươi đã đến, vậy cũng chôn vùi trong Đan giới đi. Ta cùng không ngại giết tất cả các ngươi.
Trong lúc Phương Hàn lên tiếng, cửa Đan giới bắt đầu chậm rãi đóng lại.
Không ngờ hắn muốn bắt ba ba trong rọ, ngay cả Tử Vong Thiên Quân cùng muốn vây khốn trong Đan giới. Hiện tại Phương Hàn chiếm được truyền thừa của Thượng cổ Đan giới, lại càng tấn chức Thiên Quân, thời gian càng dài càng quen thuộc Đan giới. Ờ trong Đan giới chính là sân nhà của hắn, không ai có thể chiến thắng.
- Hửh? Mộ huyệt của chúa tể Thượng cổ Đan giới đều mở ra? Cửa Đan giới sắp đóng lại?
Tử Vong Thiên Quân nháy mắt liền hiểu được tâm tư hiểm ác của Phương Hàn, hắn có kiêng kị sâu sắc đối với mộ huyệt của chúa tể Đan giới. Đột nhiên, thân thể hắn cấp tốc rút lui.
Vào thời điểm Phương Hàn đồng thời tế ra sáu chữ, chín chữ cổ, Tử Vong Thiên Quân liền biết chuyện đánh bại Phương Hàn không dễ dàng.
Hắn bắt đầu sinh ý thối lui.
Trong nháy mắt thân thể bay nhảy tốc độ cao, thừa cơ cửa Đan giới còn không bị đóng đột nhiên nhảy ra ngoài hóa thành một quốc gia tử vong biến mất phía chân trời.
Nhưng Miêu Lê Thiên Quân. Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoang bị hắn giải cứu lại không có may mắn như vậy, chỉ chậm nửa bước vừa định chạy ra thì Đan giới đóng cửa, hoàn toàn nhốt bọn họ ở trong Đan giới.
Tuy nhiên, Hoa Thiên Đô lại bị Tử Vong Thiên Quân mang đi.
Một trận đại chiến với kết cục bốn vị Thiên Quân đều bị nhốt lại ở Đan giới, Hoa Thiên Đô bị Tử Vong Thiên Quân mang đi chậm rãi bế mạc.
Tử Vong Thiên Quân tiến vào Đan giới chỉ mang được Hoa Thiên Đô đi, ngoài ra không chiếm được ích lợi gì.
Mà Cửu Tự Đạo Phù, Thiên Táng Quan trên người Hoa Thiên Đô đều bị Phương Hàn cướp lấy, giá trị cũng hoàn toàn mất đi, tương lai không có khả năng tranh hơn thua với Phương Hàn.
Tuy nhiên trên người Hoa Thiên Đô có bí mật của Tạo Hóa Tiên Vương, có tác dụng rất lớn đối với Chân Lý Thánh Địa.
Phương Hàn nhìn cánh cửa Đan giới đang chậm rài đóng lại cùng với Chiến Vương Thiên Quân, Miêu Lê Thiên Quân không kịp xông ra, phát ra thanh âm ác nghiệt:
- Tử Vong Thiên Quân CŨNG không giải cứu được các ngươi. Hiện tại các ngươi quỳ xuống đợi ta xử lý hay là bị ta đánh chết? Tự chọn đi!
- Phương Hàn, ngươi không nên khinh người quá đáng! Chúng ta chính là Thiên Quân vô thượng, Quân vương của trời đất, siêu thoát thiên địa, nhật nguyệt diệt vong chúng ta cũng bất diệt, thiên địa hủ chúng ta cùng sẽ không hủ. Không ngờ ngươi muốn chúng ta quỳ xuống?
Thân thể Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoàng hơi run lên tuy nhiên sau đó liền bình tĩnh trở lại, tiến vào một loại cảnh giới không mừng không giận.
- Như vậy, các ngươi lựa chọn chết?
Lúc này Phương Hàn là tu vi Thiên Quân, hơn nữa có được Hồng Mông Điện, Thiên Táng Quan, lại ở trong Đan giới, trấn áp Mục Dã Hoang, Miêu Lê Thiên Quân cũng không phải việc khó gì, hắn tự nhiên không sợ hãi.
- Phương Hàn, ngươi muốn liều mạng với chúng ta?
Miêu Lê Thiên Quân giận dừ hét.
- Liều mạng? Ờ bên ngoài thì các ngươi có tư cách này, dưới tình huống ta không có Hồng Mông Điện, Thiên Táng Quan các ngươi CŨNG có tư cách này. Tuy nhiên hiện tại không cần phải nói. Đan giới lực! Hoàn toàn giam cầm!
Phương Hàn thậm chí không cần động thủ, đột nhiên toàn bộ Đan giới bộc phát ra một luồng áp lực kinh thiên động địa, từng xiềng xích trống rỗng xuất hiện quét về phía Mục Dã Hoang cùng Miêu Lê Thiên Quân.
Mục Dã Hoang nhảy vọt lên ý đồ trốn tránh nhưng là một chưởng cách không của Phương Hàn đánh cho hắn liên tục bay ngược, sau đó hoàn toàn giam cầm. Từng đạo xiềng xích vắt ngang hư không trói chặt hắn ở chính giữa Đan giới.
Tự nhiên Miêu Lê Thiên Quân cũng không thoát được kết cục bị trói chặt, bị Phương Hàn ra tay bức bách liên tục lui về phía sau, sau đó cấm pháp của Đan giới hoàn toàn quấn quanh hắn.
Đến lúc này.
Bốn Thiên Quân: Chiến Vương Thiên Quân, Hoàng Phủ Bỉ Ngạn, Miêu Lê Thiên Quân, Dực Thiên Quân đều bị bắt.
Chỉ trong một ngày, bốn vị Thiên Quân bị giam cầm, phong ấn. Nếu việc này truyền ra ngoài chỉ sợ là Thiên giới, thậm chí là chư thiên vạn giới đều gây nên chấn động trời long đất lở. Vô số chủng tộc đều sẽ truyền tụng uy danh của Phương Hàn. trong chư thiên danh tiếng của Kỷ Nguyên Thiên Quân sẽ khiếp sợ hết thảy.
Tuy nhiên, tuy bốn vị Thiên Quân bị phong ấn, Phương Hàn cũng chưa nghĩ sẽ đối phó bọn họ như thế nào. Đầu tiên đương nhiên là luyện hóa, rút ra căn nguyên Thiên Quân rót vào trong thân thể Vũ Hoàng. Linh Lung khiến cho pháp lực bọn họ tăng vọt, dễ xung kích đột phá cảnh giới Thiên Quân.
Tuy nhiên cho dù là chiếm được căn nguyên của Thiên Quân, luyện hóa một vị Thiên Quân tu luyện tới cảnh giới Thiên Quân cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nhìn lại Hoa Thiên Đô thì biết, đời trước là Thiên Quân, đời này chiếm được thi thể đời trước, còn có một số Pháp bảo như Thiên Táng Quan cùng không thể tu luyện tới Thiên Quân, dựa vào Cửu Tự Đạo Phù mà nhảy lên địa vị Thiên Quân, còn không phải năng lực của mình, một khi bị rút ra liền thoái hóa cảnh giới. Dựa vào năng lực của chính mình khó khăn thật mạnh, cùng chỉ có ngươi như Phương Hàn mới có thể đột phá.
Hiện tại năng lực suy tính của Phương Hàn vô cùng tận, hết thảy mọi thứ đều trong kế hoạch của hắn. Hắn suy tính ra Linh Lung. Vũ Hoàng cho dù nuốt căn nguyên của một Thiên Quân, muốn tấn chức Thiên Quân cùng cần thời gian dài tìm hiểu, không phải dễ dàng.
Tuy nhiên căn nguyên Thiên Quân đưa bọn họ luyện hóa là chuyện nên làm.
Hắn ngoắc tay, đám người Linh Lung. Vũ Hoàng chậm rài hạ xuống. từ trong Hồng Mỏng Điện đi ra, nhìn Phương Hàn. Cùng lúc thần sắc phức tạp thì một cỗ tôn kính cũng tự nhiên sinh ra, đồng thời Phương Hàn cảm giác tâm lý của bọn họ đối với chính mình trở nên xa lạ đi nhiều.
Thiên Quân cùng Chí Tiên chênh lệch rất lớn, khoảng cách không thể tính toán. Không nói lực lượng chênh lệch, chỉ cần một điểm là sau khi thiên địa tan biến, Phương Hàn sẽ còn sống sót chờ đợi khai thiên tích địa kỳ nguyên tiếp theo, một lần nữa suy diễn đủ loại chuyện xưa. Mà bọn họ bất kể mạnh cờ nào cũng đều ngã xuống trong lịch sử bụi bặm, hoàn toàn tử vong không ai có thể cứu được.
Tiên Vương cùng không thể giải cứu một người thường. Bởi vì đại kiếp nạn thiên địa hủy diệt bất kỳ Pháp bảo gì cũng không thể bảo hộ người khác. Sinh mệnh của mỗi người đều liên quan chặt chẽ với thiên địa.
Cho dù là một vị cao thủ trốn trong Hồng Mông Điện, thiên địa bắt đầu hủy diệt hắn cũng bị cảm ứng. sẽ sinh ra thiên nhân ngũ suy, sau đó ngã xuống. tử vong. Đây là sự thật không thể phủ định. Chân Lý Tiên Vương cùng không thể cứu.
Tiên Vương chỉ có thể đủ lo cho bản thân, không có năng lực bảo hộ thuộc hạ dưới trướng càng không nói đến Thiên Quân.
Thiên địa tan biến là tàn khốc như thế, một khi tới thời khắc hủy diệt cuối cùng. không phải Thiên Quân đều sẽ già cả, diệt vong. Đây cũng là quy tắc, pháp tắc công bình nhất.
Giờ này khắc này Phương Hàn đột nhiên cảm giác cô đơn tịch mịch. Thiên Quân sống sót sau những kỷ nguyên nối tiếp, mà tất cả bằng hữu. đời sau đều tiêu tan. Sinh mệnh rốt cục là vì cái gì?
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
/1566
|