"Pháp lực của Mạnh Thiểu Bạch càng ngày càng mạnh, thêm một thời gian nữa sợ là có khả năng sẽ vượt qua Hoa Thiên Đô đó. Hơn nữa hắn lại có thể vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp! Đây chính là đại nạn của người tu hành. Ta luyện kim đan mãi vẫn không dám tiến lên bởi vì sợ không thể vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp, lại uổng mất mấy trăm năm công sức, tất cả đều hóa thành tro bụi."
Một người đứng nhìn kiếm quang mà bối hồ, chính là người bị Phương Hàn Đánh Bại, Nam Vạn La, một trong năm đại cao thủ Kim Đan Cảnh của Vũ Hóa Môn. Lúc trước hắn nghe Mạnh Thiểu Bạch đã trở lại, hơn nữa còn vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp thì nhịn không được, liền lập tức tới đây.
Hắn vừa mới bay tới vùng ven ngọn núi thì đã thấy những ánh kiếm rời rạc, vừa nhìn cũng biết rõ lợi hại, không khỏi chần chừ đứng từ bên ngoài nhìn vào. Trong một thoáng chân chờ kia, những đạo kiếm quang hình cái đột nhiên tách ra, để lộ một con đường.
"Có phải Vạn La không? Mời vào!"
Một thanh âm từ bên trong truyền ra, chính là Mạnh Thiểu Bạch.
Trong tâm Vạn La có chút kinh ngạc khó hiểu, nhưng cũng bay thẳng vào bên trong, tiến thẳng vào trong phòng luyện đan của Mạnh Thiểu Bạch.
Ở trong phòng luyện đan của Mạnh Thiểu Bạch cũng không có lò luyện đan gì. Bình thường các chân truyền đệ tử khác đều có lò luyện đan, mặc kệ là có luyện đan hay không thì cũng có thể dùng nó là tâm để trấn áp phong thủy của ngọn núi, là pháp bảo hạch tâm để bảo vệ ngọn núi, lại còn có thể không ngừng hấp thu địa hỏa tăng cường lực lượng bản thân.
Mà lúc này ở vị trí địa hỏa đặt một quả trứng cực lớn.
Mạnh Thiểu Bạch ngồi bên cạnh quả trứng lớn, môi mấp máy tựa hồ như đang dùng một phương pháp thần bí để trao đổi với quả trứng, lại giống như đang niệm chú ngữ gì đó, không biết là muốn ấp quả trứng này nỡ ra, hay là đang luyện hóa nó nữa.
Quả trứng này chính là trứng Côn Bằng mà Mạnh Thiểu Bằng đấu giá thắng được ở Thiên Đạo Các bằng năm trăm ngàn viên đan dược. Côn Bằng là thần thú khổng lồ nhất thời thượng cổ, quả trứng của nó ẩn chứa một tinh hóa tính mạng vô cùng cường đại, vượt qua cả trứng rồng.
Mạnh Thiểu Bạch mua nó dĩ nhiên là để hấp thu tinh hoa sinh mệnh ở trong nó, giúp bản thân có đủ nguyên khí để ngưng tụ thành Thiên Địa Pháp Tướng, đột phá tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh.
Chỉ cần đạt đến tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh thì kim đan sẽ lột xác thêm một lần nữa, hắn lại có thể phát huy kiếm thuật của kiếm tông đến mức tận cùng, luyện thành Vô Sinh Kiếm Thể, lực lượng bản thân tăng lên gấp mười lần. Phải biết rằng hiện tại kiếm thuật của hắn đã đạt tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất, xuất quỷ nhập thần. Nhưng thân thể dù sao cũng có rất nhiều hạn chế, hơn nữa rất dễ bị tổn thương, một khi khí huyết bị hao tổn thì rất khó tiếp tục tu đạo.
Nhưng Thiên Địa Pháp Tướng thì khác, thiên biến vạn hóa, lực lượng cường đại, có thể tùy ý lớn nhỏm muốn tán thì hóa thành nguyên khí, muốn tụ thì lại hợp thành thần thể, có lực lượng di sơn đảo hải, phối hợp với kiếm thuật quả là tốt nhất.
"Vạn La, ngươi thấy quả trứng Côn Bằng này như thế nào?" Thấy Vạn La đến Mạnh Thiểu Bạch mỉm cười nói.
"Cái gì? Đây là trứng của Côn Bằng sao? Bảo bối này làm sao mà ngươi có được?" Vạn La bị dọa cho nhảy dựng lên, đây là một loài thần thú thời thượng cổ rất hiếm thấy, đặc biệt là nó còn thần kỳ hơn cả cự long nữa. Không ngờ Mạnh Thiểu Bạch lại có thể có được thứ bảo vật như vậy. Quả trứng này đối với việc luyện chế pháp bảo hay tu luyện công pháp đều có rất nhiều chỗ tốt.
"Cũng không có gì, ta dùng năm trăm ngàn viên Bạch Dương Đan mua được ở Đại Huyền đế quốc."
"Năm trăm ngàn viên!" Vạn La lại bị dọa cho nhảy dựng lên, bị mấy chữ này làm cho giật nảy mình, hắn trừ khi là đem toàn bộ gia sản bán đi, kể cả pháp bảo như La Sinh Môn cũng bán đi mới có thể có được năm trăm ngàn viên Bạch Dương Đan.
Mạnh Thiểu Bạch cười cười, thản nhiên nói: "Chuyện này cũng không có gì, ta ở Đại Huyền Đế Quốc thấy Phương Hàn bỏ ra hai triệu sáu trăm ngàn viên đan dược để mua một kiện bảo khí thuần dương tuyệt phẩm, Đại Phạm Quang Minh Thuyền."
"Hai triệu sáu trăm ngàn!" Mặt mày của Vạn La nhăn nhúm lại: "Hắn có tài lực lớn như vậy sao? Ta không tin. Hai triệu sáu trăm ngàn viên đan dược, cho dùng là một tiên đạo môn phái bậc trung cũng không xuất ra nổi."
"Hắn có được một cỗ pháp bảo kỳ dị, tựa hồ có thể giống như cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, hút được linh khí Tiên Giới, có thể luyện chế vô số đan dược, cho nê có được lượng tài phú cuồn cuộn không ngừng, nếu không hắn cũng không có nhiều Nguyên Anh Đan như vậy."
"Trên thế giới lại có thứ pháp bảo thần kỳ như vậy sao? Có thể rút được lượng lớn linh khí Tiên Giới cũng chỉ có tiên khí trong truyền thuyết mới có thể làm được. Vạn La là sao cũng không tin tưởng được những lời này: "Nếu như hắn có tiên khí thì các cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh sớm đã giết chết hắn rồi, thậm chí các thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn chúng ta cũng sớm ra mặt rồi.
"Ta còn giao thủ với hắn một lần." Mạnh Thiểu Bạch cũng không có tiếp tục nói về đề tài này, mà lại thay đổi một đề tài khác, "Tu vi của hắn còn kém, nhưng mà pháp bảo lại rất thần kỳ. Hơn nữa hắn còn ở cùng một chỗ với thiếu môn chủ của Quần Tinh Môn, dùng ma đao Huyết Thương Khung và Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc ngăn cản được ta, tuy ta vẫn có thể phế hắn nhưng sẽ phải tiêu hai lượng lớn nguyên khí. Gần đây ta đang chuẩn bị bế quan tu luyện, mượn sinh mạng lực khổng lồ của trứng Côn Bằng để luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng nê cũng không muốn dây dưa cùng hắn. Đúng rồi, sau khi trở lại môn phái, ta có nghe nói ngươi đã từng bị hắn đánh bại?"
"Ta nhất định sẽ cho hắn biết ai hơn ai." Vạn La nhắc tới chuyện bị đánh bại của ản thân thì tâm linh nhịn không được mà tức giận, có điều hắn cũng rất nhanh chấn kinh, "Cái gì? Ngươi vừa mời vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp đã muốn ngưng luyện Thiên Địa Pháp Tướng? Muốn đột phá tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh? Điều này làm sao có thể?"
"Vốn ta muốn tích góp từng chút một, như vậy thì sẽ mất thời gian chừng hai giáp, nhưng nếu hấp thu tinh hoa sinh mạng của trứng Côn Bằng thì ta có thể giảm bớt trăm năm khổ tu. Hiện tại chỉ còn cách quần tiên đại hội có ba năm nữa, nếu không khổ tu thì đến lúc đó lấy gì để quyết đấu với đệ tử các môn phái khác?" Mạnh Thiểu Bạch cười mà như không phải cười.
Quần Tiên đại hội là thịnh hội của mười môn phái Tiên Đạo, đến lúc đó chân truyền của các mười môn phái, Thái Nhất Môn, Vũ Hóa Môn, Quần Tinh Môn, Linh Lung Phúc Địa, Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Đan Đỉnh Kiếm Phái, Thông Thiên Kiếm Phái, Vạn Quy Tiên Đảo, Thủy Tinh Động Thiên, Nhất Nguyên Phái sẽ tiến hành luận võ với nhau, các chưởng giáo, các cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thì đứng ngoài quan sát, bình chọn người nổi bật rồi ban cho thật nhiều đan dược, bảo bối.
Mười đại môn phái Tiên Đạo dùng Quần Tiên đại hội để khích lệ các để tử tu luyện, là một thịnh hội của chân truyền đệ tử. Mỗi một lần đoạt được danh hiệu đệ nhất đều sẽ mang đến cho môn phái vô thượng vinh quang.
Chỉ là trong mười môn phái Tiên Đạo đều có ngọa hổ, tàng long, có một ít đệ tử tu luyện tới tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, có người có được đạo khí mà ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không làm gì được. Muốn đoạt được danh hiệu đệ nhất còn khó hơn lên trời nữa.
"Thì ra ngươi muốn vươn lên ở Quần Tiên đại hội, có điều ngươi cần phải cẩn thận." Vạn La chớp mắt nói, "Ta biết được Phương Hàn đi Hoang Dã Thần Miếu tìm Ngũ Hành Linh Căn để tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma của hắn. Vạn nhất hắn tìm được, tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma đến cực hạn, lại thêm kỳ ngộ hắn có được khi lạc vào Thái Nguyên Tiên Phủ, luyện hóa được kim đan của Hỏa Vân Tiên Tử, có được hai mươi tám loại thần thông, một khi bước vào Quy Nhất Cảnh thì hơn ba mươi loại thần thông hợp nhất, ngưng tụ thành bổn mạng phù lục, uy lực thậm chí vượt qua cả kim đan của ta. Đến lúc đó dù cho hắn không dùng pháp bảo thì ta vẫn không phải là đối thủ của hắn. Khi đó hắn có thể tạo thành uy hiếp đối với ngươi."
"Hắn đi tìm Ngũ Hành Linh Căn sao?" Mạnh Thiểu Bạch lạnh lùng cười, "Ngũ Hành Linh Căn không phải dễ tìm như vậy, hắn không chết ở trong đó đã là may lắm rồi. Nếu hắn quả thật tìm được Ngũ Hành Linh Căn thì chờ đợi hắn chính là……" Hắn đột nhiên dừng lại cũng không có nói tiếp, tựa hồ đang chờ xem trò hay xảy đến với Phương Hàn.
"Đã như vậy thì ta cũng xin cáo từ." Vạn La đứng dậy.
"Chậm đã, ta thấy kim đan của ngươi bị Phương Hàn tổn thương, rất khó khôi phục. Ta có một viên đan dược chuyên khôi phục nguyên khí, ngươi cầm lấy thử xem." Trong lúc nói chuyện, Mạnh Thiểu Bạch ném ra một viên đan dược màu hỏa hồng.
"Vậy thì xin đa tạ." Thấy mục đích đến đây chuyến này đã đạt được, Vạn La nhận đan dược xong thì cáo từ, rời đi.
Ra khỏi ngọn núi, trên mặt hắn lại hiện ra vẻ lạnh lùng, cười nói: "Không thể ngờ đườ là Mạnh Thiểu Bạch lại từng giao thủ với Phương Hàn, ta còn muôn khơi mào mâu thuẫn giữa hai người, xem ra cũng chỉ là chuyện thừa mà thôi. Hoa Thiên Đô sư huynh đi đến Thái Nhất Môn, ta muốn khôi phục thương thế cũng chỉ có thể tìm Mạnh Thiểu Bạch, không ngờ là hắn lại cho ta một viên đan dược. Hắc hắc…… Phương Hàn, trên người ngươi lại có bảo vật có thể hấp thu linh khí Tiên Giới… chuyện này còn quan trọng hơn cả Hoàng Tuyền Đồ nữa a. Ta biết là nên làm gì rồi……"
"Phương Hàn thì là cái gì? Muốn ngăn cản ta vươn lên hạng đầu ở Quần Tiên Đại Hội thì Hoa Thiên Đô có thể tính là một người, ở Thái Nhất Môn còn có thêm mấy người nữa. Phương Thanh Tuyết kia cũng có thể tính là một cái uy hiếp. Phương Hàn… Hừ, muốn tìm Ngũ Hành Linh Căn sao? Ta cửu tử nhất sinh mới đoạt được một chút, xung quanh Ngũ Hành Chi Địa có đại lượng Thiên Ma trấn áp, còn có yêu thú nữa. Trong đó có lượng lớn Ma Vương hun hãn không sợ chết, có thể tiến hành tự bạo……" Mạnh Thiểu Bạch lầu bầu, đọt nhiên thân thể hắn chớp động, mỗi một lỗ chân lông bắn ra một luồng kiếm quang, cả người tựa như một thanh bảo kiếm, hạ xuống đâm vào trong trứng Côn Bằng.
Cả người hắn biến mất!
Hoàn toàn tiến nhập vào trong trứng.
Nhưng mà bên ngoài quả trứng lại không có một dấu vết bị tổn thương nào.
Tựa hồ toàn thân huyết nhục của Mạnh Thiểu Bạch đã sáp nhập vào trong trứng. Sau đó cùng với bào thai ở trong trứng còn chưa được ấp ra hợp lại làm một! Không biết sẽ lột xác thành cái gì nữa.
Đây là một loại đại phái cực kỳ quỷ bí, huyền diệu.
Là đạo mà không phải đạo, la mà mà không phải ma.
Ma Thai Ký Sinh Quyết!
Chính là một loại vô thượng thần thông mà thượng cổ Ma Thần dùng để cướp đoạt tinh hoa sinh mệnh nguyên thủy nhất.
Nếu như Mạnh Thiểu Bạch có thể thi triển nó đến triệt để thì có thể hợp nhất với Côn Bằng ở trong trứng, một lần nữa ấp nở quả trứng ra một cái gì đó, đã là Mạnh Thiểu Bạch, lại cũng là Côn Bằng. Có thể nói Mạnh Thiểu Bạch sẽ kế thừa hết thảy mọi đặc tính của Côn Bằng, đồng thời giữ lại được các đặc tính của con người. Nói một cách khác, Mạnh Thiểu Bạch có thể sống được mấy vạn năm, mà thân thể hắn cũng có thể lớn thàn giống như Côn Bằng, có thể ngao du tinh vực, thôn sơn thổ biển.
Không biết qua bao lâu, võ trứng đột đang yên tĩnh bất động đột nhiên phát ra những tiếng răng rắc, trên bề mặt xuất hiện rất nhiều vết rách, tiếp đó Mạnh Thiểu Bạch đang ngồi trong vỏ trứng, ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, mà tiếng rống này tuyệt đối không phải tiếng do con người phát ra, là tiếng rống của hồng hoang thần thú thời viễn cổ.
Vô số mây trắng ở trên trời hóa thành một dòng nước xoáy bay vào trong miện hắn, sau đó lại bị hắn phun ngược trở ra.
Hắn giống như một cự thú khổng lồ, mỗi một lần hô hấp có thể hình thành lốc xoáy, đảo mắt đã chấn động cả dãy núi Vũ Hóa Sơn.
"Người này hít thở có thể tạo nên động tĩnh lớn như vậy sao?" Đan tu luyện ở trong Tử Điện Phong, Phương Thanh Tuyết cũng cảm giác được gió lốc quét qua dãy núi không nhịn được mở to mắt kinh hô.
Trong Vũ Hóa Thiên Cung có rất nhiều trưởng lão đang tu luyện bị chấn động mở mắt ra rồi lâm vào trầm tư.
Mà lúc này Phương Hàn vẫn còn đan vất vả trong Hoan Dã Thần Miếu tìm vị trí tòa miếu cất giữ Ngũ Hành Linh Căn được đánh dấu trên bản đồ.
Một người đứng nhìn kiếm quang mà bối hồ, chính là người bị Phương Hàn Đánh Bại, Nam Vạn La, một trong năm đại cao thủ Kim Đan Cảnh của Vũ Hóa Môn. Lúc trước hắn nghe Mạnh Thiểu Bạch đã trở lại, hơn nữa còn vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp thì nhịn không được, liền lập tức tới đây.
Hắn vừa mới bay tới vùng ven ngọn núi thì đã thấy những ánh kiếm rời rạc, vừa nhìn cũng biết rõ lợi hại, không khỏi chần chừ đứng từ bên ngoài nhìn vào. Trong một thoáng chân chờ kia, những đạo kiếm quang hình cái đột nhiên tách ra, để lộ một con đường.
"Có phải Vạn La không? Mời vào!"
Một thanh âm từ bên trong truyền ra, chính là Mạnh Thiểu Bạch.
Trong tâm Vạn La có chút kinh ngạc khó hiểu, nhưng cũng bay thẳng vào bên trong, tiến thẳng vào trong phòng luyện đan của Mạnh Thiểu Bạch.
Ở trong phòng luyện đan của Mạnh Thiểu Bạch cũng không có lò luyện đan gì. Bình thường các chân truyền đệ tử khác đều có lò luyện đan, mặc kệ là có luyện đan hay không thì cũng có thể dùng nó là tâm để trấn áp phong thủy của ngọn núi, là pháp bảo hạch tâm để bảo vệ ngọn núi, lại còn có thể không ngừng hấp thu địa hỏa tăng cường lực lượng bản thân.
Mà lúc này ở vị trí địa hỏa đặt một quả trứng cực lớn.
Mạnh Thiểu Bạch ngồi bên cạnh quả trứng lớn, môi mấp máy tựa hồ như đang dùng một phương pháp thần bí để trao đổi với quả trứng, lại giống như đang niệm chú ngữ gì đó, không biết là muốn ấp quả trứng này nỡ ra, hay là đang luyện hóa nó nữa.
Quả trứng này chính là trứng Côn Bằng mà Mạnh Thiểu Bằng đấu giá thắng được ở Thiên Đạo Các bằng năm trăm ngàn viên đan dược. Côn Bằng là thần thú khổng lồ nhất thời thượng cổ, quả trứng của nó ẩn chứa một tinh hóa tính mạng vô cùng cường đại, vượt qua cả trứng rồng.
Mạnh Thiểu Bạch mua nó dĩ nhiên là để hấp thu tinh hoa sinh mệnh ở trong nó, giúp bản thân có đủ nguyên khí để ngưng tụ thành Thiên Địa Pháp Tướng, đột phá tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh.
Chỉ cần đạt đến tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh thì kim đan sẽ lột xác thêm một lần nữa, hắn lại có thể phát huy kiếm thuật của kiếm tông đến mức tận cùng, luyện thành Vô Sinh Kiếm Thể, lực lượng bản thân tăng lên gấp mười lần. Phải biết rằng hiện tại kiếm thuật của hắn đã đạt tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất, xuất quỷ nhập thần. Nhưng thân thể dù sao cũng có rất nhiều hạn chế, hơn nữa rất dễ bị tổn thương, một khi khí huyết bị hao tổn thì rất khó tiếp tục tu đạo.
Nhưng Thiên Địa Pháp Tướng thì khác, thiên biến vạn hóa, lực lượng cường đại, có thể tùy ý lớn nhỏm muốn tán thì hóa thành nguyên khí, muốn tụ thì lại hợp thành thần thể, có lực lượng di sơn đảo hải, phối hợp với kiếm thuật quả là tốt nhất.
"Vạn La, ngươi thấy quả trứng Côn Bằng này như thế nào?" Thấy Vạn La đến Mạnh Thiểu Bạch mỉm cười nói.
"Cái gì? Đây là trứng của Côn Bằng sao? Bảo bối này làm sao mà ngươi có được?" Vạn La bị dọa cho nhảy dựng lên, đây là một loài thần thú thời thượng cổ rất hiếm thấy, đặc biệt là nó còn thần kỳ hơn cả cự long nữa. Không ngờ Mạnh Thiểu Bạch lại có thể có được thứ bảo vật như vậy. Quả trứng này đối với việc luyện chế pháp bảo hay tu luyện công pháp đều có rất nhiều chỗ tốt.
"Cũng không có gì, ta dùng năm trăm ngàn viên Bạch Dương Đan mua được ở Đại Huyền đế quốc."
"Năm trăm ngàn viên!" Vạn La lại bị dọa cho nhảy dựng lên, bị mấy chữ này làm cho giật nảy mình, hắn trừ khi là đem toàn bộ gia sản bán đi, kể cả pháp bảo như La Sinh Môn cũng bán đi mới có thể có được năm trăm ngàn viên Bạch Dương Đan.
Mạnh Thiểu Bạch cười cười, thản nhiên nói: "Chuyện này cũng không có gì, ta ở Đại Huyền Đế Quốc thấy Phương Hàn bỏ ra hai triệu sáu trăm ngàn viên đan dược để mua một kiện bảo khí thuần dương tuyệt phẩm, Đại Phạm Quang Minh Thuyền."
"Hai triệu sáu trăm ngàn!" Mặt mày của Vạn La nhăn nhúm lại: "Hắn có tài lực lớn như vậy sao? Ta không tin. Hai triệu sáu trăm ngàn viên đan dược, cho dùng là một tiên đạo môn phái bậc trung cũng không xuất ra nổi."
"Hắn có được một cỗ pháp bảo kỳ dị, tựa hồ có thể giống như cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, hút được linh khí Tiên Giới, có thể luyện chế vô số đan dược, cho nê có được lượng tài phú cuồn cuộn không ngừng, nếu không hắn cũng không có nhiều Nguyên Anh Đan như vậy."
"Trên thế giới lại có thứ pháp bảo thần kỳ như vậy sao? Có thể rút được lượng lớn linh khí Tiên Giới cũng chỉ có tiên khí trong truyền thuyết mới có thể làm được. Vạn La là sao cũng không tin tưởng được những lời này: "Nếu như hắn có tiên khí thì các cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh sớm đã giết chết hắn rồi, thậm chí các thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn chúng ta cũng sớm ra mặt rồi.
"Ta còn giao thủ với hắn một lần." Mạnh Thiểu Bạch cũng không có tiếp tục nói về đề tài này, mà lại thay đổi một đề tài khác, "Tu vi của hắn còn kém, nhưng mà pháp bảo lại rất thần kỳ. Hơn nữa hắn còn ở cùng một chỗ với thiếu môn chủ của Quần Tinh Môn, dùng ma đao Huyết Thương Khung và Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc ngăn cản được ta, tuy ta vẫn có thể phế hắn nhưng sẽ phải tiêu hai lượng lớn nguyên khí. Gần đây ta đang chuẩn bị bế quan tu luyện, mượn sinh mạng lực khổng lồ của trứng Côn Bằng để luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng nê cũng không muốn dây dưa cùng hắn. Đúng rồi, sau khi trở lại môn phái, ta có nghe nói ngươi đã từng bị hắn đánh bại?"
"Ta nhất định sẽ cho hắn biết ai hơn ai." Vạn La nhắc tới chuyện bị đánh bại của ản thân thì tâm linh nhịn không được mà tức giận, có điều hắn cũng rất nhanh chấn kinh, "Cái gì? Ngươi vừa mời vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp đã muốn ngưng luyện Thiên Địa Pháp Tướng? Muốn đột phá tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh? Điều này làm sao có thể?"
"Vốn ta muốn tích góp từng chút một, như vậy thì sẽ mất thời gian chừng hai giáp, nhưng nếu hấp thu tinh hoa sinh mạng của trứng Côn Bằng thì ta có thể giảm bớt trăm năm khổ tu. Hiện tại chỉ còn cách quần tiên đại hội có ba năm nữa, nếu không khổ tu thì đến lúc đó lấy gì để quyết đấu với đệ tử các môn phái khác?" Mạnh Thiểu Bạch cười mà như không phải cười.
Quần Tiên đại hội là thịnh hội của mười môn phái Tiên Đạo, đến lúc đó chân truyền của các mười môn phái, Thái Nhất Môn, Vũ Hóa Môn, Quần Tinh Môn, Linh Lung Phúc Địa, Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Đan Đỉnh Kiếm Phái, Thông Thiên Kiếm Phái, Vạn Quy Tiên Đảo, Thủy Tinh Động Thiên, Nhất Nguyên Phái sẽ tiến hành luận võ với nhau, các chưởng giáo, các cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thì đứng ngoài quan sát, bình chọn người nổi bật rồi ban cho thật nhiều đan dược, bảo bối.
Mười đại môn phái Tiên Đạo dùng Quần Tiên đại hội để khích lệ các để tử tu luyện, là một thịnh hội của chân truyền đệ tử. Mỗi một lần đoạt được danh hiệu đệ nhất đều sẽ mang đến cho môn phái vô thượng vinh quang.
Chỉ là trong mười môn phái Tiên Đạo đều có ngọa hổ, tàng long, có một ít đệ tử tu luyện tới tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, có người có được đạo khí mà ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không làm gì được. Muốn đoạt được danh hiệu đệ nhất còn khó hơn lên trời nữa.
"Thì ra ngươi muốn vươn lên ở Quần Tiên đại hội, có điều ngươi cần phải cẩn thận." Vạn La chớp mắt nói, "Ta biết được Phương Hàn đi Hoang Dã Thần Miếu tìm Ngũ Hành Linh Căn để tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma của hắn. Vạn nhất hắn tìm được, tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma đến cực hạn, lại thêm kỳ ngộ hắn có được khi lạc vào Thái Nguyên Tiên Phủ, luyện hóa được kim đan của Hỏa Vân Tiên Tử, có được hai mươi tám loại thần thông, một khi bước vào Quy Nhất Cảnh thì hơn ba mươi loại thần thông hợp nhất, ngưng tụ thành bổn mạng phù lục, uy lực thậm chí vượt qua cả kim đan của ta. Đến lúc đó dù cho hắn không dùng pháp bảo thì ta vẫn không phải là đối thủ của hắn. Khi đó hắn có thể tạo thành uy hiếp đối với ngươi."
"Hắn đi tìm Ngũ Hành Linh Căn sao?" Mạnh Thiểu Bạch lạnh lùng cười, "Ngũ Hành Linh Căn không phải dễ tìm như vậy, hắn không chết ở trong đó đã là may lắm rồi. Nếu hắn quả thật tìm được Ngũ Hành Linh Căn thì chờ đợi hắn chính là……" Hắn đột nhiên dừng lại cũng không có nói tiếp, tựa hồ đang chờ xem trò hay xảy đến với Phương Hàn.
"Đã như vậy thì ta cũng xin cáo từ." Vạn La đứng dậy.
"Chậm đã, ta thấy kim đan của ngươi bị Phương Hàn tổn thương, rất khó khôi phục. Ta có một viên đan dược chuyên khôi phục nguyên khí, ngươi cầm lấy thử xem." Trong lúc nói chuyện, Mạnh Thiểu Bạch ném ra một viên đan dược màu hỏa hồng.
"Vậy thì xin đa tạ." Thấy mục đích đến đây chuyến này đã đạt được, Vạn La nhận đan dược xong thì cáo từ, rời đi.
Ra khỏi ngọn núi, trên mặt hắn lại hiện ra vẻ lạnh lùng, cười nói: "Không thể ngờ đườ là Mạnh Thiểu Bạch lại từng giao thủ với Phương Hàn, ta còn muôn khơi mào mâu thuẫn giữa hai người, xem ra cũng chỉ là chuyện thừa mà thôi. Hoa Thiên Đô sư huynh đi đến Thái Nhất Môn, ta muốn khôi phục thương thế cũng chỉ có thể tìm Mạnh Thiểu Bạch, không ngờ là hắn lại cho ta một viên đan dược. Hắc hắc…… Phương Hàn, trên người ngươi lại có bảo vật có thể hấp thu linh khí Tiên Giới… chuyện này còn quan trọng hơn cả Hoàng Tuyền Đồ nữa a. Ta biết là nên làm gì rồi……"
"Phương Hàn thì là cái gì? Muốn ngăn cản ta vươn lên hạng đầu ở Quần Tiên Đại Hội thì Hoa Thiên Đô có thể tính là một người, ở Thái Nhất Môn còn có thêm mấy người nữa. Phương Thanh Tuyết kia cũng có thể tính là một cái uy hiếp. Phương Hàn… Hừ, muốn tìm Ngũ Hành Linh Căn sao? Ta cửu tử nhất sinh mới đoạt được một chút, xung quanh Ngũ Hành Chi Địa có đại lượng Thiên Ma trấn áp, còn có yêu thú nữa. Trong đó có lượng lớn Ma Vương hun hãn không sợ chết, có thể tiến hành tự bạo……" Mạnh Thiểu Bạch lầu bầu, đọt nhiên thân thể hắn chớp động, mỗi một lỗ chân lông bắn ra một luồng kiếm quang, cả người tựa như một thanh bảo kiếm, hạ xuống đâm vào trong trứng Côn Bằng.
Cả người hắn biến mất!
Hoàn toàn tiến nhập vào trong trứng.
Nhưng mà bên ngoài quả trứng lại không có một dấu vết bị tổn thương nào.
Tựa hồ toàn thân huyết nhục của Mạnh Thiểu Bạch đã sáp nhập vào trong trứng. Sau đó cùng với bào thai ở trong trứng còn chưa được ấp ra hợp lại làm một! Không biết sẽ lột xác thành cái gì nữa.
Đây là một loại đại phái cực kỳ quỷ bí, huyền diệu.
Là đạo mà không phải đạo, la mà mà không phải ma.
Ma Thai Ký Sinh Quyết!
Chính là một loại vô thượng thần thông mà thượng cổ Ma Thần dùng để cướp đoạt tinh hoa sinh mệnh nguyên thủy nhất.
Nếu như Mạnh Thiểu Bạch có thể thi triển nó đến triệt để thì có thể hợp nhất với Côn Bằng ở trong trứng, một lần nữa ấp nở quả trứng ra một cái gì đó, đã là Mạnh Thiểu Bạch, lại cũng là Côn Bằng. Có thể nói Mạnh Thiểu Bạch sẽ kế thừa hết thảy mọi đặc tính của Côn Bằng, đồng thời giữ lại được các đặc tính của con người. Nói một cách khác, Mạnh Thiểu Bạch có thể sống được mấy vạn năm, mà thân thể hắn cũng có thể lớn thàn giống như Côn Bằng, có thể ngao du tinh vực, thôn sơn thổ biển.
Không biết qua bao lâu, võ trứng đột đang yên tĩnh bất động đột nhiên phát ra những tiếng răng rắc, trên bề mặt xuất hiện rất nhiều vết rách, tiếp đó Mạnh Thiểu Bạch đang ngồi trong vỏ trứng, ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, mà tiếng rống này tuyệt đối không phải tiếng do con người phát ra, là tiếng rống của hồng hoang thần thú thời viễn cổ.
Vô số mây trắng ở trên trời hóa thành một dòng nước xoáy bay vào trong miện hắn, sau đó lại bị hắn phun ngược trở ra.
Hắn giống như một cự thú khổng lồ, mỗi một lần hô hấp có thể hình thành lốc xoáy, đảo mắt đã chấn động cả dãy núi Vũ Hóa Sơn.
"Người này hít thở có thể tạo nên động tĩnh lớn như vậy sao?" Đan tu luyện ở trong Tử Điện Phong, Phương Thanh Tuyết cũng cảm giác được gió lốc quét qua dãy núi không nhịn được mở to mắt kinh hô.
Trong Vũ Hóa Thiên Cung có rất nhiều trưởng lão đang tu luyện bị chấn động mở mắt ra rồi lâm vào trầm tư.
Mà lúc này Phương Hàn vẫn còn đan vất vả trong Hoan Dã Thần Miếu tìm vị trí tòa miếu cất giữ Ngũ Hành Linh Căn được đánh dấu trên bản đồ.
/1566
|