"Đại Na Di Thuật!"
Phương Hàn lại chưa từng nghe nói qua về loại thần thông này. Nhưng Yên Thủy Nhất thì lại lộ ra vẻ hâm mộ nói: "Không tưởng được là Hận Thiên tiền bối lại không phải người của môn phái tán tu, nếu không thì cũng không cách nào tìm được Đại Na Di Thuật, một môn thần thông trong số ba nghìn đại đạo. Không biết Hận Thiên tiền bối có thể trao đổi Đại Na Di Thuật với Thái Nhất Môn chúng ta hay không? Nếu như có thể thì ta sẽ bẩm báo lại với chưởng giáo chí tôn, trao đổi với tiền bối.
Đại Na Di Thuật!
Trong số ba nghìn đại đạo thì nó xếp ngang hàng với Đại Thiết Cát Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật, Đại Băng Diệt Thuật, được xưng tụng là một trong những phương pháp chuyển di nhanh chóng nhất. Nếu quả thật có thể luyện thành thì có thể bỏ qua hết thảy mọi bình chướng của thời không, có thể vượt qua khoảng cách mười vạn cái Huyền Hoàng Đại Thế Giới trong nháy mắt.
Hiểu biết của Yên Thủy Nhất về ba nghìn đại đạo sâu sắc hơn Phương Hàn rất nhiều.
Nàng cũng biết rõ giá trị của Đại Na DI THuật.
"Đại Tai Nạn Thuật của Thái Nhất Môn cũng bài danh trong mười thần thông đứng đầu của ba nghìn đại đạo. Ta cũng rất muốn học được nó". Hận THiên đạo nhân nói một câu mập mờ, có ý là "Nếu như Thái Nhất Môn dùng Đại Tai Nạn THuật để đổi lấy Đại Na Di Thuật thì có thể được".
"Tiền bối đùa rồi! Đại Tai Nạn Thuật chính là căn nguyên lập phái của Thái Nhất Môn chúng ta, tuyệt không thể trao đổi được. Có điều chuyện này để sau này rồi nói. Hiện tại đi Phong Ma Lĩnh giết chết Phương Hàn quan trọng hơn". YÊn Thủy Nhất cười cười đáp lại.
"Tốt lắm, Đại Na Di Thuật của ta tu luyện còn rất nông cạn, mỗi lần di chuyển cũng chỉ có thể đi được một vạn dặm, không bằng các đại tiền bối, có thể tiến vào tinh không hư vô, di chuyển giữa các đại thế giới. Các ngươi hãy vận công bảo vệ nhục thể cho tốt, nếu không sẽ bị lực lượng của Đại Na Di Thuật khiến cho thất khiếu xuất huyết". Hận Thiên đạo nhân phất tay áo lên, oanh long một tiếng, một cổ khí lưu mạnh mẽ bao trùm lấy mọi người, không gian xung quanh trở nên hỗn loạn, không nhìn thấy đựoc tình cảnh bên ngoài nữa.
Phương Hàn quả nhiên cảm nhận được lực lượng từ bốn phương tám hướng tràn về, tạo nên chấn động cao tầng chung quanh thân thể hắn, thiếu chút nữa làm cho hắn bị giải thể, áp lực còn lớn hơn so với khi hắn thi triển Bạch Đế Kim Hoàng Trảm của Phương Hàn.
Có điều so với Đại Na DI THuật thì các đạo thuật kia đều kém hơn.
"Người này lại lợi như vậy? Bị lực lượng của Đại Na Di Thuật đè ép cơ thể mà cũng không cần dùng pháp bảo gì để bảo vệ thân thể, lực lượng thật là lớn. Không hổ là người có thể đi cùng với Yên Thủy Nhất. YÊn Thủy Nhất đã định ra hôn ước với Hoa Thiên Đô nhưng mà nhìn bộ dáng thì có vẻ rất thân thiết với người này. Hoa Thiên Đô bị cắm sừng rồi!"
Năm thần vương đi theo Hận Thiên đạo nhân thấy một màn này thì cũng thầm rung động trong lòng. Hận Thiên đạo nhân cũng có chút ngoài ý muốn, không ngờ thực lực của Ô Lạp vương tử lại mạnh đến như vậy.
Có điều ngẫm lại thì cũng đúng, một người được Yên Thủy Nhất ưu ái thì thực lực hẳn là cũng không kém hơn Hoa THiên Đô.
Oanh! Oanh! Oanh!...
Liên tục mười tiếng nổ lớn vang lên, sau đó không gian đột nhiên sáng sủa trở lại, Hận THiên đạo nhân thi triển đạo thuật, chỉ trong chốc lát đã đưa mọi người từ biển rộng mênh mông đến giữa một dạy núi nguy nga, hùng vĩ.
"Đây chính là Vẫn Tinh Sơn, cách Quần Tinh Môn không xa, Ô lạp vương tử, Yên Thủy Nhất, các ngươi xem thử rốt cuộc Phong Ma Lĩnh ở chỗ nào?" Hận Thiên đạo nhân nhìn hai người mỉm cười, tựa hồ dùng Đại Na Di Thuật di chuyển một đoạn đường xa như vậy cũng không hao tổn bao nhiêu pháp lực của hắn.
Phương Hàn và Yên Thủy Nhất thầm giật mình. Bọn họ từ Huyền Hoàng Thành phi hành suốt một ngày một đêm mới có thể tới được quần đảo Lão Nha, mà Hận THiên đạo nhân thi triển Đại Na DI Thuật chỉ mất thời gian không tới một bữa cơm đã đi được đoạn đường đó. Như vậy cần phải tiêu tốn bao nhiêu pháp lực chứ.
"Phương Hàn! Phải cẩn thận. Cho dù là có luyện thành Bất Tử Chi Thân cũng không thể thi triển Đại Na Di THuật đến mức này, dù được thì cũng rất miễn cưỡng. Trừ phi là cao thủ lĩnh ngộ được pháp tắc không gian. Ta thấy chúng ta không nên đối phó với người này". Yên Thủy Nhất vẫn luôn cảm thấy bất an, len lén truyền âm trao đổi với Phương Hàn.
"Hiện tại chúng ta không thể lui bước được, cứ đi vào trong lòng đất rồi nói sau". Phương Hàn một mặt dùng thần niệm trao đổi với Yên Thủy Nhất, một mặt dò xét hoàn cảnh xung quanh.
"Chính là chỗ này!"
Phương Hàn chỉ tay ra một chỗ ở xa xa, là một sườn núi trông giống như mai rùa, lại giống như thân rắn. Đó chính là Phong Ma Lĩnh, nơi mà hắn đã cứu tiểu yêu nữ THuần Hồ, sau đó gặp được Nhân Hoàng Bút ở sâu bên dưới lòng đất.
Có điều lúc trước sườn núi có màu vàng đất, không có chút linh khí nào, nhưng hiện tại lại dư thừa linh khí, khắp nơi đều là hoa tươi nở rộ, cỏ cây tươi tốt, xanh mơn mởn.
Đứng ở trên bầu trời nhìn xuống có thể cảm giác được mộc khí nồng đậm, sắp ngưng kết thành các đạo hư ảnh, tựa hồ muốn hóa thành tinh.
"Đúng rồi! Phương Hàn chắc chắn là đang ẩn trốn ở nơi này". Người Hận THiên đạo nhân rung lên một cái, thấp giọng hô: "Ở đây mộc linh khí nồng đậm, hẳn là do Thanh Đế Mộc Hoàng Công tạo thành. TIn tức của Lục Đạo Minh thật là lợi hại, lại biết rõ vị trí cụ thể của Phương Hàn. Xem ra vận khí của chúng ta cũng không tệ. Đã biết Phương Hàn trốn trong lòng đất thì chúng ta sẽ đi vào lòng đất tìm hắn. Triệt Địa Thần Châm. Mở cho ta!"
Hắn vung tay áo lên, từ trong tay áo bay ra một thần châm màu vàng đất, cây châm này chỉ dài chừng ngón tay nhưng mà Hoàng quang bắn ra bốn phía, vừa bay ra thì không khí liền tràn ngập một luồng sương màu vàng, bão cát nổi lên đầy trời, khắp nơi đều là thổ nguyên lực nồng đậm.
Ở phía trên thần châm có hình ảnh một quái vật giống như long lại giống như xà bay vút lên. Phương Hàn quan sát thì liền nhận ra đây là một đầu Hoàng Xà, chính là khí linh của kiện đạo khí này.
Hoàng Xà này so với Hoàng Xà mà hắn luyện hóa được ở Ngũ Hành Địa mạnh mẽ hơn nhiều lắm, vô cùng vô tận thổ nguyên khí tản mát ra xung quanh, lập tức khiến cho mặt đất trong phương viên mười dặm vuông xung quanh nổi lên những gợn sóng, giống như là đất biến thành nước vậy.
"Một kiện hạ phẩm đạo khí trong tay của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh lại có thể phát huy ra uy lực lớn như vậy. Xem ra cao thủ Thần Thông Bí Cảnh dùng đạo khí thật là uổng phí mà!" Phương Hàn nhìn thấy liền biết nếu như mình có được Triệt Địa Thần Châm thì cũng có thể phát ra uy lực lớn như vậy, cho dù có Thổ hoàng cương khí phối hợp cũng không đựợc.
"Đi!"
Hận THiên đạo nhân xuất ra Triệt Địa Thần Châm, chỉ một ngón tay xuống mặt đất thì mặt đất bên dưới liền sụp xuống một mảng lớn, tiếp đó hắn liền phi thân xuống dưới, thoáng cái đã mất hút, Phương Hàn, Yên Thủy Nhất, Phạm Thanh Ảnh và năm đại Thần Vương cũng liền bay xuống theo.
Sau đó không gian lại khôi phục lại tĩnh lặng như trước.
Sâu trong lòng đất, không gian tối đen như mực, Hận THiên đạo nhân dùng Triệt Địa Thần Châm hòa tan đất đá, dẫn mọi người không ngừng đi sâu xuống dưới. Biểu hiện của Yên Thủy Nhất rất tự nhiên, nhưng trong tâm thì lại khẩn trương vô cùng, nàng không biết là Phương Hàn lại có chủ ý gì cả. Mà phương Hàn lại không ngừng quan sát bốn phía, lại còn tán thưởng: "Triệt Địa Thần Châm của Hận THiên tiền bối thật là huyền diệu. Loại pháp bảo như thế này làm sao có thể luyện thành được? Ta cũng muốn luyện chế một kiện. Phải biết rằng có rất nhiều pháp bảo ẩn dấu ở trong lòng đất, nếu như có kiện bảo bối này thì việc tầm bảo trong lòng đất cũng trở nên dễ dàng, sẽ thu được không ít chỗ tốt".
Luyện chế kiện đạo khí này cũng đơn giản, chỉ cần tìm được Phương Hàn, đoạt lấy linh phù Ngũ Hành Địa của hắn, sau đó chúng ta đi tới Ngũ Hành Địa, tìm kiếm thánh vật thổ hệ Hoàng Xà, kết hợp với các loại tài liệu, hao phí chút tâm huyết là có thể luyện thành. Mấu chốt là ở trên người Phương Hàn. Để luyện thành Triệt Địa Thần Châm, ta cũng phải rất vất vả mới có thể tìm được một Hoàng Xà ở trên Thổ Tinh, sau khi hàng phục còn phải mất năm trăm năm luyện chế mới thành".
Hận THiên đạo nhân vừa nói chuyện vừa vận chuyển pháp lực, đánh tan nham thạch cứng rắn, dẫn mọi người đi sâu xuống dưới.
Chỉ chốc lát sau đã đi tới độ sâu mấy vạn trượng, chạm tới tầng huyền vũ nham thạch cứng rắn. Ngày đó Phương Hàn gặp được Nhân Hoàng Bút với hình thể lớn ngang với Tu Di Kim Sơn ở chỗ này, mà hiện tại thì Nhân Hoàng Bút đã biến mất không thấy đâu.
Ngày đó Phương Hàn vận dụng THổ Hoàng cương khí đánh xuyên qua lòng đất còn gặp rất nhiều khó khăn, nhưng mà hiện tại Hận Thiên đạo nhân lại làm một cách rất dễ dàng. Triệt Địa Thần Châm ở trong tay không ngừng biến các khối nham thạch thành nguyên khí, dẫn mọi người đi sâu xuống.
"Hận THiên đạo nhân, chúng ta đã đi xuống tới năm vạn trượng rồi mà vẫn không thấy có chút dấu vết nào. Liệu Phương Hàn có thể lợi hại đến mức đi sâu tới đây để tu luyện hay không?" Một Thần Vương hoài nghi nói.
"Mộc khí nồng đậm trên mặt đất chính là khí tức của Mộc Hoàng cương khí. Phương Hàn hẳn là đang tu luyện ở đây. Hơn nữa ta còn mơ hồ cảm giác được sâu trong lòng đất có một luồng lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, rất có thể là nơi Phương Hàn đang ẩn nấp. Tên Phương Hàn này làm cho ta có cảm giác rất không đơn giản, cứ như vậy mà nổi lên, tu vi tăng tiến cực nhanh. TA nghĩ chắc chắn có người trợ giúp hắn. Ở đây có thể là một trong những địa phương rất bí mật của hắn". Hận Thiên đạo nhân cũng không nói gì, nhưng mà Phạm Thanh Ảnh lại giải thích.
"Đúng vậy! Nơi này có điều gì đó cổ quái, làm cho ta cảm giác có chút bất an!" Hận THiên đạo nhân gật gật đầu, cũng không ngừng lại mà tiếp tục đào xuống bên dưới, "Các ngươi cẩn thận một chút, xuất ra pháp bảo cường đại nhất của mình, bảo vệ bản thân cho tốt!"
Phạm Thanh Ảnh cũng không cần nói nhiều, xuất thượng phẩm đạo khí Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm ra, thoáng một cái hỗn độn khí đã bao trùm lấy thân thể nàng.
Yên Thủy Nhất sớm tế xuất ra Thương Hải Thần Châu của mình.
Mà từ trên người năm đại Thần Vương thì tản mát ra một luồng khí tức cổ quái, xoáy tròn, hợp lại thành một trận pháp quỷ bí.
"Phương Hàn! Năm thuộc hạ của Hận Thiên đạo nhân chắc chắn không phải là người, cũng không phải là yêu quái hay Thiên Ma. TA không biết được rốt cuộc bọn họ là chủng tộc gì cả". Yên Thủy Nhất len lén truyền âm nói.
"Ngươi cũng đã nhìn ra rồi sao? Những người này thực sự không phải là người, không phải yêu cũng không phải ma. Thời thái cổ, bọn họ thống trị vạn vật, là một chủng tộc vô cùng cao quý, là địch nhân lớn nhất của tất cả sinh linh. Ngươi thân là đệ nhất chân truyền đệ tử của Thái Nhất Môn, ta nói đến đây chẳng lẽ còn không đoán ra được sao?" Đến lúc này, Phương Hàn cũng không giấu diếm nữa.
"Ý ngươi là..." Yên Thủy Nhất nghe được tới đây thì sắc mặt đại biến, toàn thân run lên.
"Yên THủy Nhất! Sao vậy? Sao lại đột nhiên giật mình như vậy?" Phạm Thanh Ảnh phát hiện ra thần sắc của Yên Thủy Nhất có biến hóa thì phát ra một luồng thần niệm hỏi.
Yên Thủy Nhất liền thể hiện ra khả năng ứng biến linh hoạt của mình, ngón tay chỉ xuống bên dưới nói: "Khi đến gần nham thạch trong lòng đất, ta có cảm giác được một luồng áp bách vô cùng to lớn không gì sánh kịp, tựa hồ có một tồn tại vô cùng khủng bố đang ở bên dưới".
"Đúng vậy! Ta cũng cảm giác được".
Phạm Thanh Ảnh nói.
Từ quang hoa ở bên dưới, nhiệt khí nóng bức bay lên, dẫn theo mùi lưu hoàng cay cay mũi, rất khó chịu.
Phương Hàn lại chưa từng nghe nói qua về loại thần thông này. Nhưng Yên Thủy Nhất thì lại lộ ra vẻ hâm mộ nói: "Không tưởng được là Hận Thiên tiền bối lại không phải người của môn phái tán tu, nếu không thì cũng không cách nào tìm được Đại Na Di Thuật, một môn thần thông trong số ba nghìn đại đạo. Không biết Hận Thiên tiền bối có thể trao đổi Đại Na Di Thuật với Thái Nhất Môn chúng ta hay không? Nếu như có thể thì ta sẽ bẩm báo lại với chưởng giáo chí tôn, trao đổi với tiền bối.
Đại Na Di Thuật!
Trong số ba nghìn đại đạo thì nó xếp ngang hàng với Đại Thiết Cát Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật, Đại Băng Diệt Thuật, được xưng tụng là một trong những phương pháp chuyển di nhanh chóng nhất. Nếu quả thật có thể luyện thành thì có thể bỏ qua hết thảy mọi bình chướng của thời không, có thể vượt qua khoảng cách mười vạn cái Huyền Hoàng Đại Thế Giới trong nháy mắt.
Hiểu biết của Yên Thủy Nhất về ba nghìn đại đạo sâu sắc hơn Phương Hàn rất nhiều.
Nàng cũng biết rõ giá trị của Đại Na DI THuật.
"Đại Tai Nạn Thuật của Thái Nhất Môn cũng bài danh trong mười thần thông đứng đầu của ba nghìn đại đạo. Ta cũng rất muốn học được nó". Hận THiên đạo nhân nói một câu mập mờ, có ý là "Nếu như Thái Nhất Môn dùng Đại Tai Nạn THuật để đổi lấy Đại Na Di Thuật thì có thể được".
"Tiền bối đùa rồi! Đại Tai Nạn Thuật chính là căn nguyên lập phái của Thái Nhất Môn chúng ta, tuyệt không thể trao đổi được. Có điều chuyện này để sau này rồi nói. Hiện tại đi Phong Ma Lĩnh giết chết Phương Hàn quan trọng hơn". YÊn Thủy Nhất cười cười đáp lại.
"Tốt lắm, Đại Na Di Thuật của ta tu luyện còn rất nông cạn, mỗi lần di chuyển cũng chỉ có thể đi được một vạn dặm, không bằng các đại tiền bối, có thể tiến vào tinh không hư vô, di chuyển giữa các đại thế giới. Các ngươi hãy vận công bảo vệ nhục thể cho tốt, nếu không sẽ bị lực lượng của Đại Na Di Thuật khiến cho thất khiếu xuất huyết". Hận Thiên đạo nhân phất tay áo lên, oanh long một tiếng, một cổ khí lưu mạnh mẽ bao trùm lấy mọi người, không gian xung quanh trở nên hỗn loạn, không nhìn thấy đựoc tình cảnh bên ngoài nữa.
Phương Hàn quả nhiên cảm nhận được lực lượng từ bốn phương tám hướng tràn về, tạo nên chấn động cao tầng chung quanh thân thể hắn, thiếu chút nữa làm cho hắn bị giải thể, áp lực còn lớn hơn so với khi hắn thi triển Bạch Đế Kim Hoàng Trảm của Phương Hàn.
Có điều so với Đại Na DI THuật thì các đạo thuật kia đều kém hơn.
"Người này lại lợi như vậy? Bị lực lượng của Đại Na Di Thuật đè ép cơ thể mà cũng không cần dùng pháp bảo gì để bảo vệ thân thể, lực lượng thật là lớn. Không hổ là người có thể đi cùng với Yên Thủy Nhất. YÊn Thủy Nhất đã định ra hôn ước với Hoa Thiên Đô nhưng mà nhìn bộ dáng thì có vẻ rất thân thiết với người này. Hoa Thiên Đô bị cắm sừng rồi!"
Năm thần vương đi theo Hận Thiên đạo nhân thấy một màn này thì cũng thầm rung động trong lòng. Hận Thiên đạo nhân cũng có chút ngoài ý muốn, không ngờ thực lực của Ô Lạp vương tử lại mạnh đến như vậy.
Có điều ngẫm lại thì cũng đúng, một người được Yên Thủy Nhất ưu ái thì thực lực hẳn là cũng không kém hơn Hoa THiên Đô.
Oanh! Oanh! Oanh!...
Liên tục mười tiếng nổ lớn vang lên, sau đó không gian đột nhiên sáng sủa trở lại, Hận THiên đạo nhân thi triển đạo thuật, chỉ trong chốc lát đã đưa mọi người từ biển rộng mênh mông đến giữa một dạy núi nguy nga, hùng vĩ.
"Đây chính là Vẫn Tinh Sơn, cách Quần Tinh Môn không xa, Ô lạp vương tử, Yên Thủy Nhất, các ngươi xem thử rốt cuộc Phong Ma Lĩnh ở chỗ nào?" Hận Thiên đạo nhân nhìn hai người mỉm cười, tựa hồ dùng Đại Na Di Thuật di chuyển một đoạn đường xa như vậy cũng không hao tổn bao nhiêu pháp lực của hắn.
Phương Hàn và Yên Thủy Nhất thầm giật mình. Bọn họ từ Huyền Hoàng Thành phi hành suốt một ngày một đêm mới có thể tới được quần đảo Lão Nha, mà Hận THiên đạo nhân thi triển Đại Na DI Thuật chỉ mất thời gian không tới một bữa cơm đã đi được đoạn đường đó. Như vậy cần phải tiêu tốn bao nhiêu pháp lực chứ.
"Phương Hàn! Phải cẩn thận. Cho dù là có luyện thành Bất Tử Chi Thân cũng không thể thi triển Đại Na Di THuật đến mức này, dù được thì cũng rất miễn cưỡng. Trừ phi là cao thủ lĩnh ngộ được pháp tắc không gian. Ta thấy chúng ta không nên đối phó với người này". Yên Thủy Nhất vẫn luôn cảm thấy bất an, len lén truyền âm trao đổi với Phương Hàn.
"Hiện tại chúng ta không thể lui bước được, cứ đi vào trong lòng đất rồi nói sau". Phương Hàn một mặt dùng thần niệm trao đổi với Yên Thủy Nhất, một mặt dò xét hoàn cảnh xung quanh.
"Chính là chỗ này!"
Phương Hàn chỉ tay ra một chỗ ở xa xa, là một sườn núi trông giống như mai rùa, lại giống như thân rắn. Đó chính là Phong Ma Lĩnh, nơi mà hắn đã cứu tiểu yêu nữ THuần Hồ, sau đó gặp được Nhân Hoàng Bút ở sâu bên dưới lòng đất.
Có điều lúc trước sườn núi có màu vàng đất, không có chút linh khí nào, nhưng hiện tại lại dư thừa linh khí, khắp nơi đều là hoa tươi nở rộ, cỏ cây tươi tốt, xanh mơn mởn.
Đứng ở trên bầu trời nhìn xuống có thể cảm giác được mộc khí nồng đậm, sắp ngưng kết thành các đạo hư ảnh, tựa hồ muốn hóa thành tinh.
"Đúng rồi! Phương Hàn chắc chắn là đang ẩn trốn ở nơi này". Người Hận THiên đạo nhân rung lên một cái, thấp giọng hô: "Ở đây mộc linh khí nồng đậm, hẳn là do Thanh Đế Mộc Hoàng Công tạo thành. TIn tức của Lục Đạo Minh thật là lợi hại, lại biết rõ vị trí cụ thể của Phương Hàn. Xem ra vận khí của chúng ta cũng không tệ. Đã biết Phương Hàn trốn trong lòng đất thì chúng ta sẽ đi vào lòng đất tìm hắn. Triệt Địa Thần Châm. Mở cho ta!"
Hắn vung tay áo lên, từ trong tay áo bay ra một thần châm màu vàng đất, cây châm này chỉ dài chừng ngón tay nhưng mà Hoàng quang bắn ra bốn phía, vừa bay ra thì không khí liền tràn ngập một luồng sương màu vàng, bão cát nổi lên đầy trời, khắp nơi đều là thổ nguyên lực nồng đậm.
Ở phía trên thần châm có hình ảnh một quái vật giống như long lại giống như xà bay vút lên. Phương Hàn quan sát thì liền nhận ra đây là một đầu Hoàng Xà, chính là khí linh của kiện đạo khí này.
Hoàng Xà này so với Hoàng Xà mà hắn luyện hóa được ở Ngũ Hành Địa mạnh mẽ hơn nhiều lắm, vô cùng vô tận thổ nguyên khí tản mát ra xung quanh, lập tức khiến cho mặt đất trong phương viên mười dặm vuông xung quanh nổi lên những gợn sóng, giống như là đất biến thành nước vậy.
"Một kiện hạ phẩm đạo khí trong tay của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh lại có thể phát huy ra uy lực lớn như vậy. Xem ra cao thủ Thần Thông Bí Cảnh dùng đạo khí thật là uổng phí mà!" Phương Hàn nhìn thấy liền biết nếu như mình có được Triệt Địa Thần Châm thì cũng có thể phát ra uy lực lớn như vậy, cho dù có Thổ hoàng cương khí phối hợp cũng không đựợc.
"Đi!"
Hận THiên đạo nhân xuất ra Triệt Địa Thần Châm, chỉ một ngón tay xuống mặt đất thì mặt đất bên dưới liền sụp xuống một mảng lớn, tiếp đó hắn liền phi thân xuống dưới, thoáng cái đã mất hút, Phương Hàn, Yên Thủy Nhất, Phạm Thanh Ảnh và năm đại Thần Vương cũng liền bay xuống theo.
Sau đó không gian lại khôi phục lại tĩnh lặng như trước.
Sâu trong lòng đất, không gian tối đen như mực, Hận THiên đạo nhân dùng Triệt Địa Thần Châm hòa tan đất đá, dẫn mọi người không ngừng đi sâu xuống dưới. Biểu hiện của Yên Thủy Nhất rất tự nhiên, nhưng trong tâm thì lại khẩn trương vô cùng, nàng không biết là Phương Hàn lại có chủ ý gì cả. Mà phương Hàn lại không ngừng quan sát bốn phía, lại còn tán thưởng: "Triệt Địa Thần Châm của Hận THiên tiền bối thật là huyền diệu. Loại pháp bảo như thế này làm sao có thể luyện thành được? Ta cũng muốn luyện chế một kiện. Phải biết rằng có rất nhiều pháp bảo ẩn dấu ở trong lòng đất, nếu như có kiện bảo bối này thì việc tầm bảo trong lòng đất cũng trở nên dễ dàng, sẽ thu được không ít chỗ tốt".
Luyện chế kiện đạo khí này cũng đơn giản, chỉ cần tìm được Phương Hàn, đoạt lấy linh phù Ngũ Hành Địa của hắn, sau đó chúng ta đi tới Ngũ Hành Địa, tìm kiếm thánh vật thổ hệ Hoàng Xà, kết hợp với các loại tài liệu, hao phí chút tâm huyết là có thể luyện thành. Mấu chốt là ở trên người Phương Hàn. Để luyện thành Triệt Địa Thần Châm, ta cũng phải rất vất vả mới có thể tìm được một Hoàng Xà ở trên Thổ Tinh, sau khi hàng phục còn phải mất năm trăm năm luyện chế mới thành".
Hận THiên đạo nhân vừa nói chuyện vừa vận chuyển pháp lực, đánh tan nham thạch cứng rắn, dẫn mọi người đi sâu xuống dưới.
Chỉ chốc lát sau đã đi tới độ sâu mấy vạn trượng, chạm tới tầng huyền vũ nham thạch cứng rắn. Ngày đó Phương Hàn gặp được Nhân Hoàng Bút với hình thể lớn ngang với Tu Di Kim Sơn ở chỗ này, mà hiện tại thì Nhân Hoàng Bút đã biến mất không thấy đâu.
Ngày đó Phương Hàn vận dụng THổ Hoàng cương khí đánh xuyên qua lòng đất còn gặp rất nhiều khó khăn, nhưng mà hiện tại Hận Thiên đạo nhân lại làm một cách rất dễ dàng. Triệt Địa Thần Châm ở trong tay không ngừng biến các khối nham thạch thành nguyên khí, dẫn mọi người đi sâu xuống.
"Hận THiên đạo nhân, chúng ta đã đi xuống tới năm vạn trượng rồi mà vẫn không thấy có chút dấu vết nào. Liệu Phương Hàn có thể lợi hại đến mức đi sâu tới đây để tu luyện hay không?" Một Thần Vương hoài nghi nói.
"Mộc khí nồng đậm trên mặt đất chính là khí tức của Mộc Hoàng cương khí. Phương Hàn hẳn là đang tu luyện ở đây. Hơn nữa ta còn mơ hồ cảm giác được sâu trong lòng đất có một luồng lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, rất có thể là nơi Phương Hàn đang ẩn nấp. Tên Phương Hàn này làm cho ta có cảm giác rất không đơn giản, cứ như vậy mà nổi lên, tu vi tăng tiến cực nhanh. TA nghĩ chắc chắn có người trợ giúp hắn. Ở đây có thể là một trong những địa phương rất bí mật của hắn". Hận Thiên đạo nhân cũng không nói gì, nhưng mà Phạm Thanh Ảnh lại giải thích.
"Đúng vậy! Nơi này có điều gì đó cổ quái, làm cho ta cảm giác có chút bất an!" Hận THiên đạo nhân gật gật đầu, cũng không ngừng lại mà tiếp tục đào xuống bên dưới, "Các ngươi cẩn thận một chút, xuất ra pháp bảo cường đại nhất của mình, bảo vệ bản thân cho tốt!"
Phạm Thanh Ảnh cũng không cần nói nhiều, xuất thượng phẩm đạo khí Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm ra, thoáng một cái hỗn độn khí đã bao trùm lấy thân thể nàng.
Yên Thủy Nhất sớm tế xuất ra Thương Hải Thần Châu của mình.
Mà từ trên người năm đại Thần Vương thì tản mát ra một luồng khí tức cổ quái, xoáy tròn, hợp lại thành một trận pháp quỷ bí.
"Phương Hàn! Năm thuộc hạ của Hận Thiên đạo nhân chắc chắn không phải là người, cũng không phải là yêu quái hay Thiên Ma. TA không biết được rốt cuộc bọn họ là chủng tộc gì cả". Yên Thủy Nhất len lén truyền âm nói.
"Ngươi cũng đã nhìn ra rồi sao? Những người này thực sự không phải là người, không phải yêu cũng không phải ma. Thời thái cổ, bọn họ thống trị vạn vật, là một chủng tộc vô cùng cao quý, là địch nhân lớn nhất của tất cả sinh linh. Ngươi thân là đệ nhất chân truyền đệ tử của Thái Nhất Môn, ta nói đến đây chẳng lẽ còn không đoán ra được sao?" Đến lúc này, Phương Hàn cũng không giấu diếm nữa.
"Ý ngươi là..." Yên Thủy Nhất nghe được tới đây thì sắc mặt đại biến, toàn thân run lên.
"Yên THủy Nhất! Sao vậy? Sao lại đột nhiên giật mình như vậy?" Phạm Thanh Ảnh phát hiện ra thần sắc của Yên Thủy Nhất có biến hóa thì phát ra một luồng thần niệm hỏi.
Yên Thủy Nhất liền thể hiện ra khả năng ứng biến linh hoạt của mình, ngón tay chỉ xuống bên dưới nói: "Khi đến gần nham thạch trong lòng đất, ta có cảm giác được một luồng áp bách vô cùng to lớn không gì sánh kịp, tựa hồ có một tồn tại vô cùng khủng bố đang ở bên dưới".
"Đúng vậy! Ta cũng cảm giác được".
Phạm Thanh Ảnh nói.
Từ quang hoa ở bên dưới, nhiệt khí nóng bức bay lên, dẫn theo mùi lưu hoàng cay cay mũi, rất khó chịu.
/1566
|